Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Gia cảnh Đào Hoa cũng thuộc dạng thượng lưu hào môn ,ba mẹ Đào cũng khá thương yêu chiều chuộng cô , cho nên lúc vừa nghe Đào Hoa muốn đi chơi liền gật đầu đồng ý , còn nhét cho cô 1 số tiền để cô có thể thoãi mái đi chơi.

Thêm nữa, thành tích học tập của Đào Hoa và Đào Tuấn thật sự cũng là cực kì tốt, trường học thưởng không ít tiền ,lại còn có học bổng mỗi kỳ, cho nên không cần ba mẹ Đào cho tiền tiêu vặt họ vẫn có thể ung dung mà sống. Đào Tuấn tuy đôi lúc có chút dở hơi nhưng kì thực vẫn là 1 tên chiều em gái, cho nên anh cũng thường cho Đào Hoa thêm tiền tiêu vặt.

Vì thế , 1 cuộc hẹn ở nhà hàng sang trọng với Hy Từ thật sự cũng không làm Đào Hoa lo lắng.

-

Chiều ,

Đào Hoa đến nhà hàng sớm hơn giờ hẹn 10 mấy phút định đợi Hy Từ, nhưng cô không ngờ anh đã đến sớm hơn cả cô, đang chờ ở đó.

Hy Từ 1 thân quần áo thoãi mái, quần jeans bạc , áo phong trắng , thêm 1 đôi giày thể thao đơn giản. Tổ hợp làm thiếu niên nhìn qua có vài phần mạnh mẽ phong trần , mà cũng không kém chút thiếu niên kiêu ngạo phóng khoáng.

Đào Hoa nheo mắt cười 1 cái, thầm cảm thán.

Chậc , chậc ....

Nam thần đúng là nam thần!!!!

Muốn bắt cóc đem về nuôi!!!!

Đào Hoa cố gắng kiềm nén kích động muốn bắt người về nuôi đi đến vị trí đối diện Hy Từ,ngồi xuống:

- Sao anh đến sớm vậy??

Hy Từ không biết suy nghĩ xấu trong lòng Đào Hoa, anh cười hiền:

- Anh không muốn để em đợi!!

Vừa nói anh vừa đưa thực đơn qua cho cô xem: - Ưu tiên con gái!!!

Đào Hoa cười, nhận lấy thực đơn.

Nhà hàng có món tủ là cá viên sốt cay , Đào Hoa lấy kinh nghiệm theo đuổi idol từ kiếp trước của mình ra, cô biết ngoài sushi và mấy món nhật ra thì Hy Từ ngược lại có 1 tình yêu chung thủy với cá viên.

Cho nên cô gọi 2 phần cá viên và mấy phần Sushi với Sashimi ra.

Gọi xong vài món Đào Hoa ngẩn đầu nhìn anh,đưa thực đơn qua rồi hõi:

- Hy ca , anh muốn gọi thêm gì không?

Hy Từ nhận lấy thực đơn:

- Cho tôi thêm 1 phần Chocolate Moose và 1 Tiramisu!!!

Đào Hoa cong môi cười nhìn anh.

Ảnh đế của ta quả nhiên rất ngọt ngào plem plem.. muốn phạm tội!!!!

Trong lúc đợi thức ăn , Hy Từ và Đào Hoa bắt đầu tán gẫu.

- Chuyện hôm nay, là Chúc Tử giúp em ??

Hy Từ đột nhiên thấp gịong hõi cô, trong gịong nói mơ hồ có chút mất mát.

- Ừm!

Đào Hoa cũng không quan tâm lắm, cô chóng cằm nhìn anh gật đầu 1 cái, rồi đột nhiên nhớ ra cô hơi nhún vai :

- Ồ, lúc đó quên mất không hõi anh ta tại sao lại biết em và Thái Âm xảy ra chuyện !!

Gịong điệu Hy Từ có chút sâu kín , nói với cô:

- Chúc Tử cũng có vẻ rất quan tâm em!!!

Đào Hoa nhìn anh, đột nhiên bật cười:

- Nhận tiền làm việc!!! Đàn anh Chúc Tử cũng khá thú vị , nhưng anh ấy chỉ nhìn tiền không nhìn người!!!

Hy Từ hơi sửng sờ vì câu trả lời của cô, nhưng trong thoáng chốc anh như hiểu rõ cái gì đó:

- Là vậy à!!!

Đào Hoa vẻ mặt nghiêm túc , hỏi anh:

- Anh ... sao lại quan tâm chuyện của em và đàn anh Chúc Tử như vậy???

Hy Từ bị câu hõi của Đào Hoa bất ngờ làm hơi hoảng, anh khẽ cúi đầu, vành tai ửng đỏ:

- Ngẩu nhiên quan tâm chút!!!

- Ồ!!!

Đào Hoa cười ra tiếng 1 cái,ra vẻ vô tội : - Em còn tưởng anh hiểu lầm gì đó nên ghen rồi!!!

Thân thể Hy Từ phát run, hô hấp dường như cũng đang run rẫy. Anh rũ mắt:

- Đừng chọc ghẹo anh!!!

Đào Hoa bật cười lớn:

- Hy ca, anh như vậy.. dể thương quá điii~ !!!

-----

Hướng Quy mấy hôm liền tâm trạng đều không tốt, hôm nay khó khăn lắm đám bạn chơi trong đội bóng rổ mới lôi kéo được anh đi chơi bóng . Đương nhiên sau đó là thuận tiện rủ nhau đi ăn cơm.

Hướng Quy tâm trạng không tốt nên muốn phá lệ uống chút rượu, cho nên hôm nay sau khi chơi bóng xong cả đám người liền đi cùng anh qua nhà hàng bên này ăn cơm.

Hướng Quy chọn 1 bàn ngồi xuống , rồi theo bản năng xoa xoa mi tâm mấy cái, uể oãi.

Bạn chơi bóng rổ cùng anh, Tiêu Cảnh ngồi đối diện anh đang thao thao bất tuyệt về các kĩ năng đi bóng và ghi bàn của đội mình, sau đó lại bắt đầu nói về dáng vẻ hiện tại của anh:

- Lảo đại, cậu không khỏe à??? Sao nhìn dáng vẻ cậu giống người chưa được thỏa mản thú tính vậy???

Hướng Quy ngẩn đầu lạnh lùng liếc hắn 1 cái, Tiêu Cảnh nhìn thấy ánh mắt của anh lập tức hậm hực ngậm miệng lại, nhìn anh chăm chú, lại thấy quầng thâm dưới đáy mắt anh, không nhịn được lại hõi:

- Gần đây cậu gặp chuyện gì thật à??? Chắc chắn không phãi vấn đề học tập, học bá chưa bao giờ phãi lo nghĩ về thi cữ. Vậy thì chỉ có thể là chuyện cuộc sống ???

Hướng Quy nhíu mắt nhìn sang , anh đột nhiên đến gần hõi Tiêu Cảnh:

- Tôi hỏi cậu, ví dụ.. ví dụ cậu thích 1 người, hừm, chính là loại rất thích kia, thích rất lâu rồi, vậy cậu có.. có khi nào chỉ trong vài ngày ngắn ngũi lại có thể không thích nữa , thậm chí ghét người ta không???

Tiêu Cảnh bị câu hỏi của Hướng Quy dọa sợ , hắn nuốt nước miếng:

- Ách, lão đại ... cậu gặp vấn đề tình cảm à?? Cậu thích ai??

Hướng Quy híp mắt trừng Tiêu Cảnh, lạnh lùng:

- Không phãi tôi, tôi... thật ra là 1 người bạn của tôi, cậu ta có 1...

- Ách, lảo đại !!! Tiểu thanh mai nhà cậu cũng ở đây kìa!!!

Tiêu Cảnh kích động chồm tới túm vai Hướng Quy, chỉ chỉ anh bàn 2 người ngồi chéo họ mà trong lúc vô tình ánh mắt hắn không chịu ở yên di chuyển đánh giá xung quanh đã nhìn thấy cho anh.

Lúc vừa nhìn thấy cô ,Tiêu Cảnh cũng ngẩn người, xác định người kia đúng là tiểu nha đầu đó , hắn mới vội vàng:

- Không phãi , lảo đại.. cậu vừa hõi như vậy!!! Không phãi tiểu nha đầu đó thay lòng đổi dạ chứ???

Hướng Quy nghe được 3 chữ Tiểu Thanh Mai kia của Tiêu Cảnh , không hiểu sao trong lòng lại có chút khẩn trương, anh quay đầu nhìn theo hướng mắt của Tiêu Cảnh.

Đào Hoa lại ngồi cùng một chỗ với Hy Từ, cô ngồi chéo sau anh, vừa vặn sẽ đối mặt với anh bên này.

Nhưng do Đào Hoa và Hy Từ trò chuyện quá hăng say nên cô căn bản cũng không phát hiện ra sự tồn tại của anh. Hướng Quy không thể biết họ đang nói gì ,nhưng lúc anh nhìn sang là lúc nhìn thấy cô đang cười rất vui vẽ.

Hướng Quy trái lại không nghĩ tới, sau khi tuyệt tình nói cô không thích anh nữa, thì bây giờ Đào Hoa lại dùng nụ cười rạng rở đã từng cười với anh trước kia để cười với 1 nam sinh khác.

Nhưng hóa ra lúc cô cười lại xinh đẹp như thế, Hướng Quy có chút buồn bực , sao trước đây anh lại không phát hiện ra vậy??

Hướng Quy đột nhiên nhớ tới lần trước anh nghe thấy cô nói chuyện với bà nội, cô thừa nhận cô không thích anh, cũng thừa nhận cô đã có người mình thích.

Người cô thích kia chính là Hy Từ sao?

Cho nên cô đột nhiên lãnh đạm với anh cũng vì cậu ta? Bọn họ đang qua lại với nhau? Hôm nay đến đây hẹn hò sao?

Trong nháy mắt, bàn tay Hướng Quy đột nhiên nắm chặt lại, anh đứng lên, nhấc chân muốn đi về phía bàn của cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK