Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tốc độ làm việc của Đào Tuấn khi bị Đào Hoa đe dọa mét mẹ chuyện anh giấu quỷ đen để lén lúc mua trang bị trò chơi là rất nhanh.

Mặc dù là với thái độ oán hận, nhưng chĩ hôm sau Đào Hoa thật sự đã có điện thoại di động.

Lúc Đào Hoa vừa đi vừa chậm rãi nghịch di động trên hành lang phòng học thì Thái Âm mang theo đàn em của cô ta đi qua, bước nhanh mấy bước chắn trước mặt cô, đẩy cô lên góc khuất của cầu thang.

- Đào Hoa , chuyện ngày hôm qua tao nhớ kĩ lắm !!! Còn mày thì sao???

Đào Hoa mặt không đổi sắc giơ điện thoại lên trước mặt họ, trên màn hình là hiển thị cuộc gọi đang kết nối với Lão sư Chu, giáo viên chủ nhiệm của các cô.

Đám Thái Âm lập tức tái mặt, vội vàng bước lui rồi đi vội xuống lầu, Thái Âm vẫn không quên nhỏ gịong nghiến răng nghiến lợi:

- Coi như mày gặp mai , chuyện này chưa xong đâu!!!

- Chờ đó cho tụi tao!!!

- Chờ đó!!!

- Mày sẽ biết tay tụi tao!!!

Thái Âm và 4 nữ sinh mỗi người dọa 1 câu rồi hất cằm kiêu ngạo rời đi.

Đào Hoa nhíu mày, cô cất điện thoại nhìn quanh 1 vòng thì phát hiện cạnh đó có 1 cái thùng lau nhà vẫn đang cắm cây lau nhà trong đó, Đào Hoa đi đến cạnh cái thùng nhìn vào.

Tốt, có nước!!!

Cô nhìn ra bên ngoài 1 chút. Cầu thang đều ra bên này, đám Thái Âm bộ dáng kia là muốn cúp học nên sẽ không trở về lớp ...

Đào Hoa nhếch môi, lấy cái cây lau nhà ra đặt 1 góc, cô xách thùng lên chờ khi bọn Thái Âm đến đúng vị trí , trực tiếp đổ xuống.

Đổ xong Đào Hoa lùi lại, cô đếm đến 3 chính là nghe thấy 1 màn tiếng hét chói tai từ phía dưới vang lên, Đào Hoa bình tĩnh đặt thùng lại chổ cũ còn nói cám ơn với nó 1 tiếng.

- Phụt.. phì...

Đào Hoa bị tiếng ai đó phì cười làm giật bắn người, cô theo bản năng quay đầu nhìn.

Vừa nhìn thấy nam sinh từ trong phòng dụng cụ đi ra , Đào Hoa đã hận không thể tìm 1 cái lỗ mà chui vào.

Mẹ!!!

Ảnh đế tương lai sẽ không nghĩ mình là 1 cô gái dã man chứ hã???

- Em có biết nhìn cảnh vừa rồi anh nghĩ tới cảnh gì không???

Nghe thấy tiếng hỗn loạn có lẽ là đám người Thái Âm đang chạy trở lên tìm thủ phạm tính sổ, Hy Từ vừa cười nói vừa vội kéo Đào Hoa vào phòng dụng cụ, đóng cữa lại.

- Cảnh gì??

Đào Hoa bị anh ấn dựa vào cửa, cô nhếch môi cười hõi.

Hy Từ dựng thẳng ngón tay trỏ chặn lên môi cô, ra hiệu cô im lặng.

Bên ngoài hành lang ồn ào 1 hồi thì yên tĩnh trở lại. Anh áp tai vào cữa nghe thữ thanh âm bên ngoài , khoảng cách kéo gần làm Đào Hoa gần như dán vào ngực anh.

Hy Từ nhìn có vẻ gầy nhưng thực tế lòng ngực săn chắc, hữu lực. Khoảng cách gần đến Đào Hoa nghe được cả tiếng tim anh đang đập.

Khuôn mặt nhỏ của cô thoáng ửng hồng.

Mẹ !!!

Ảnh đế à, anh là đang dụ dỗ em phạm tội đó anh biết không???

Anh như vậy rất nguy hiểm anh biết không???

Em sẽ không kìm chế được thú tính của mình anh hiểu không???

-

Đám người đi khõi .

Trong phòng lại càng yên ắng hơn so với bên ngoài, yên ắng đến Hy Từ có thể nghe thấy tiếng hít thở của Đào Hoa, nhẹ nhàng xuyên qua lớp áo sơ mi mỏng chạm đến làn da ở ngực anh, mang theo một trận tê dại.

Hy Từ choáng váng, cả người thoáng chút run rẩy.

Anh có chút miệng đắng lưỡi khô.

Lý trí bảo Hy Từ buông người trong ngực ra.

Nhưng mà thân thể anh lúc này lại cứng đờ, không sao cử động được, Đào Hoa dựa vào cửa anh chống tay lên cửa,tư thế của 2 người trong phòng dụng cụ tối mờ lại càng mập mờ hơn.

Giọng nói của Hy Từ có chút khàn hơn so với vừa rồi:

- Anh...

Đào Hoa nhẹ đẩy anh ra , cô trấn định ho khan 1 cái, cười:

- Hoàn cảnh lúc nảy giống cảnh gì??

- Nhân vật nữ chính bị nữ phụ phản diện ức hiếp!!!

Hy Từ cười, đột nhiên vươn tay xoa đầu cô.

- Em là nữ chính???

Đào Hoa cong môi.

- Không , em là nữ phụ phản diện!!!

Hy Từ cười. Đào Hoa lập tức nhíu mày, vờ lạnh lùng:

- Hy ca, anh ngứa da à???

Hy Từ bật cười thành tiếng. Anh mở cữa phòng đạo cụ để cả anh và cô cùng đi ra. Hàn huyên 2 câu, Đào Hoa đột nhiên rút điện thoại ra đưa tới trước mặt anh:

- Thêm wechat!!! Thuận tiện liên hệ!!

Hy Từ mỉm cười, lấy điện thoại của mình ra quyét mã cô.

Anh vừa quyét xong, Đào Hoa còn chưa kịp thu tay thì đột nhiên có 1 cánh tay nữa đưa qua, quyét 1 cái.

Hy Từ nhíu mày nhìn về phía cánh tay kia. Chúc Tử quyét xong thì như không có gì cho điện thoại vào túi quần, ánh mắt có chút cổ quái thoáng qua khi thấy cô và Hy Từ đều từ trong phòng dụng cụ đi ra nhưng rất nhanh đã bị anh vức sau đầu, Chúc Tử khoát vai Đào Hoa, hứng thú với chuyện cô và Thái Âm đấu nhau hơn :

- Tiểu học muội, em và Thái Âm lại xảy ra xung đột à, anh vừa vào trường đã nghe xôn xao cô ta bị hất nước rồi!!!

Đào Hoa quay đầu nhìn sang đám Chúc Tử . Cô lãnh đạm ừ 1 tiếng rồi cất điện thoại vào.

- Lợi hại!

Chúc Tử nhướng mày, giơ ngón tay cái lên với cô.

Đào Hoa cười , ngoắc ngoắc ngón tay với Chúc Tử:

- Tiếp tục!!

Nụ cười trên môi Chúc Tử cứng đờ lại, cơ mặt co giật:

- Lại nữa???

Đào Hoa dứt khoát gật đầu.

- Ách , ok ok..

Chúc Tử luôn cảm thấy tiểu học muội này của anh ta không dể thương đáng yêu như vẻ bề ngoài chút nào!!!

Thậm chí có chút đáng sợ!!

Đây là trả thù trong sự ngọt ngào, dày vò đối phương bằng tình yêu đến chết trong truyền thuyết phãi không???

Chúc Tử cảm thấy may mắn vì trước kia mình không có đắc tội với cô...

Nhưng... tiểu học muội thật thú vị aaaa !!!

Chúc Tử ra dấu ok với Đào Hoa, rồi hất cằm gật đầu với Hy Từ 1 cái sau đó dẫn theo anh em rời đi.

Hy Từ nhìn Đào Hoa và Chúc Tử tụm đầu ghé tai yên ắng hoàn thành giao dịch hắc ám mà khẽ nhấp môi dưới .

Đáy lòng anh có chút khó chịu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK