Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trời xế chiều.

Vì ở cùng tiểu khu , nên khi Đào Hoa và Đào Tuấn đi học về đi ngang qua nhà Hướng Quy đã thấy bà nội Hướng đang đứng tưới hàng rào hoa ở cổng .

Đời trước, Đào Hoa mặc dù bị Hướng Quy ngược cho không còn lành lặn, lại bị mẹ chồng và em chồng chèn ép. Nhưng bà nội Hướng thật sự là vẫn đối xử với cô rất tốt.

Đào Hoa cũng là người ân oán rõ ràng, ai nợ thì đòi người đó, cho nên khi nhìn thấy bà lúc này, cô cũng rất vui vẻ tự nhiên gọi bà 1 tiếng:

- Cháu chào bà nội Hướng!!!

- Chào bà nội !!! Bà vẫn khõe ạ??

Bà nội Hướng ngẩng đầu nhìn về phía tiếng chào, nhìn thấy là Đào Hoa và Đào Tuấn , bà liền mỉm cười ngọt ngào:

- Tiểu Đào , Tiểu Tuấn hã cháu???

- Dạ!!!

Bà nội Hướng hòa ái , dể gần . Đối với người xung quanh thì thiện lương , ấm áp. Đào Hoa thở dài, cô thật sự không hiểu. Tại sao 1 người tốt như bà nội lại nuôi ra 1 đứa cháu trai khốn kiếp lạnh lùng như Hướng Quy và 1 tên không phân phãi trái như em trai anh ta , Hướng Trình và 1 người con dâu cực phẩm như mẹ chồng cô.

Bà nội Hướng vui vẽ thân mật kéo cả Đào Hoa và Đào Tuấn vào nhà, nói là có món ngon muốn cho họ.

Thịnh tình không thể từ chối, lại nghĩ lúc này Hướng Quy còn đang bận làm 1 số việc công đoàn ở trường không có nhà nên Đào Hoa cũng không từ chối mà theo bà đi vào, Đào Tuấn đi theo sau cô,vui vẽ hí hững.

Bà nội Hướng và 2 người họ ngồi đối diện nhau ở ngoài sân vườn. Trên cái bàn gỗ bài 2 dĩa bánh ngọt và 2 ly trà nóng thơm phức. Bà nội Hướng cười hiền :

- Bánh bà làm , 2 đứa ăn thữ xem thích không!!!

Đào Hoa vui vẽ múc 1 muổng bánh đưa lên miệng, bánh ngọt tan trong miệng, hương thơm quanh quẩn. Cô cười:

- Ngon lắm, cháu rất thích , cám ơn bà nội!!

Đào Tuấn bên cạnh ăn 1 muổng lớn, cũng điên cuồng gật đầu phụ họa.

Bà nội Hướng khẽ cười , nhìn Đào Hoa:

- Thích là tốt rồi, mà sao dạo này bà không thấy Tiểu Đào qua nhà bà tìm Hướng ca chơi vậy??? Hướng ca của con có phãi là không tốt, đã làm gì chọc giận con rồi không???

1 câu này của bà nội Hướng hõi ra, ánh mắt Đào Hoa thoáng lên 1 tia căng thẳng, cũng làm Đào Tuấn bên cạnh bị sặc bánh kem.

Nhưng Đào Hoa rất nhanh đã trấn tĩnh trỡ lại:

- Không có ạ, chẳng qua dạo này con sắp thi, vả lại con cảm thấy con lớn rồi ... khômg thể cứ trẻ con mà bám theo anh làm phiền mãi được!!!

Bà nội Hướng cười hiền, lắc đầu nhìn Đào Tuấn rồi lại nhìn cô:

- Bà nội không tin đâu, nhất định là Hướng ca của con đã làm gì sai chọc giận con phãi không??? Con nói đi,bà nội làm chủ cho con!!!

Đào Hoa nhẹ cúi đầu ,che đậy chút rối loạn trong đáy mắt, cô cười nói:

- Không có đâu ạ, bà nội suy nghĩ nhiều ạ, anh ấy có thể làm chuyện gì tổn thương con chứ?

- Ừm...

Bà nội Hướng cố ý nghiêng đầu qua nhìn cô, cười suy tư:

- Hay là Tiểu Đào có người mình thích rồi, nên không thích Hướng ca nữa?

Đào Tuấn vã mồ hôi lạnh.

Đào Hoa có chút hoảng, cô cười cười, không lên tiếng.

Bà nội Hướng nhìn phản ứng của anh và cô thì đã hiểu, đáy mắt bà lóe lên 1 tia buồn bã, nhưng trên mặt vẫn cười nói:

- Xem ra Tiểu Đào thật sự không thích Hướng ca nữa rồi , còn nhớ trước kia con còn thường xuyên ầm ĩ nói muốn gả cho nó kia!!!

- Đó là lúc còn bé không hiểu chuyện, bà nội chê cười ạ!!!

Bà nội khẽ thở dài,nhưng rồi lại nhanh chóng cười nói:

- Bà nội nhìn Tiểu Đào từ nhỏ đến giờ, bà vẫn luôn ngóng trông con lớn lên gả cho Hướng ca trở thành cháu dâu của bà. Nhưng mà giờ Tiểu Đào đã lớn rồi, có tâm tư riêng của mình. Nhưng cho dù là thế nào , dù con có ở cùng một chỗ với Hướng ca hay không thì bà nội cũng vẫn luôn là bà nội của con. Hay mặc kệ sau này con lựa chọn ai, bà nội cũng sẽ chúc phúc cho con!!!

Đào Hoa có chút nghẹn ngào, cô nghe lời bà nội Hướng nói, hốc mắt lại có chút cay.

Từ nhỏ lớn lên , đúng là cô đều được bà nội Hướng yêu thương như cháu gái ruột.

Có lẽ vì thế mà hiện tại cho dù cô vừa hận vừa oán Hướng Quy, nhưng cô vẫn yêu thương và tôn trọng bà nội Hướng.

Đào Hoa thỡ dài, cố kìm nén nước mắt mà gật gật đầu:

- Cảm ơn bà nội!!!

Bà nội cười, trong mắt nhìn cô đầy trìu mến. Đào Hoa âm thầm xoa xoa khóe mắt.

Lúc cô vô tình quay đầu, lại giật mình nhìn thấy Hướng Quy đang đứng ở hành lang hoa.

Có lẽ do ngồi ở sân sau, nên 3 người không nghe thấy tiếng anh mở cửa, cũng không biết anh đã đứng ở đó từ bao giờ.

Đào Hoa hoảng hốt nhéo Đào Tuấn 1 cái.

Đào Tuấn cũng vội nhìn qua.

Bà nội Hướng theo mắt cô nhìn qua, đã thấy Hướng Quy ánh mắt phức tạp tránh né, bà nội lập tức hắng giọng, mắng :

- Vào cũng không kêu một tiếng,còn ngẫn người đứng ở đó, con định dọa ai????

Đào Hoa đứng dậy, cô hơi vội, lể phép cười nói với bà nội:

- Con vừa nhớ là con còn bài tập ngày mai kiểm tra chưa làm hết. Bà nội, con xin phép về trước !!!

Bà nội Hướng vội vàng đứng lên:

- Đợi bà nội lấy hạt dẻ ngào đường cho con!

Đào Hoa vốn chỉ muốn chạy, cô nói xong liền bước nhanh ra cửa, đến khi ra ngoài cửa mới quay đầu cười nói:

- Không cần phiền đâu ạ!

Đào Hoa nói xong lập tức xoay người, bà nội hướng cũng không kịp khuyên cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK