Đào Hoa đưa 3 người kia đến quán lẩu mà cô nói,mấy người tìm 1 chổ trong Tiểu Long Khảm ngồi xuống.
Đào Hoa lại giành ngồi kế bên Hy Từ. Đào Tuấn vốn dĩ muốn để Hướng Quy ngồi cạnh cô nhưng lại bị Đào Hoa trừng mắt 1 cái, anh chỉ có thể thành thật mà ngồi xuống cạnh cô, cho nên thành ra Hướng Quy ngồi đối diện cô trên bàn tròn .
- Mời anh ăn món ngon!!!
Đào Hoa cười nháy mắt với Hy Từ.
Phục vụ thấy có khách vào vội đến, đứng 1 bên quan tâm đưa thực đơn tới .
Đào Hoa gảy gảy cằm, nhìn thực đơn trong tay. Cô suy nghĩ 1 chút , rồi mở miệng :
- Lẩu vị Xuyên trước đi!!!
( lẩu tứ vị của Tứ Xuyên, hình như là dặi. Thắc mắc lên mạng tra nha mn😂😂😂)
Hy Từ đột nhiên kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Đào Hoa, bắt gặp ánh mắt cô cũng đang nhìn anh , Hy Từ cười với cô 1 cái , thì đã thấy cô đưa thực đơn tới cho anh, nói:
- Anh xem chút đi, gọi thêm gì đó!!!
Hy Từ hõi:
- Quán này rất khó đặt bàn, lúc nảy vào cửa cũng thấy xếp hàng rất dài, sao em vào ngay được vậy???
- Linh tính mách bảo, em tìm người xếp hàng giúp!!!
Đào Hoa cười.
Cô cũng không thể nói với Hy Từ,bàn này vốn là giành để ăn cùng đám Thịnh Ưu, nhưng vì anh cho nên cô đã đá bay bọn họ.
Đào Hoa cũng cần liêm sĩ và tiết tháo !!!
- À, ừ...
Hy Từ cười 1 cái, anh cũng không hõi nữa mà vùi đầu nhìn thực đơn trong tay.
Anh chọn thêm vài thứ mình thích rồi hõi xem cô có muốn thêm gì không.
Cả 1 đường Đào Hoa và Hy Từ chọn món , Đào Tuấn đều như bị hù dọa, những món Hy Từ chọn hoàn toàn đều là món Đào Hoa thích.
Ngược lại nồi lẩu vị Xuyên mà Đào Hoa gọi lúc đầu , lại là món Hy Từ thích.
Đào Tuấn không khỏi rùng mình, 2 người này... không phãi là có gian tình đó chứ???
Nhưng Đào Tuấn không hiểu, anh tin chắc hôm nay mới là ngày đầu tiên họ gặp nhau kia mà???
Đào Hoa nhìn thức ăn Hy Từ gọi, cô cũng kinh ngạc không thôi, sao lại toàn món cô thích thế này???
Hướng Quy im lặng không nói gì, nhưng anh cũng phát hiện ra sự khác thường của họ, ánh sáng trong mắt anh càng lộ vẻ âm lãnh.
Đào Hoa từ nảy chỉ nhìn anh một cái, rồi lạnh nhạt xem như anh không hề tồn tại, càng làm Hướng Quy cảm thấy khó chịu. Đôi mắt sâu tĩnh mịch của anh dường như vụt lóe lên một ánh kỳ lạ rồi biến mất.
4 người chọn đồ ăn xong , lúc này mới hài lòng đưa cho phục vụ.
Trong lúc đợi đồ ăn, Hy Từ và Đào Hoa như có như không trò chuyện cùng nhau, cô và anh nói chuyện hợp nhau đến mức Đào Tuấn cũng kinh ngạc.
Bỗng nhiên , Hy Từ như nhớ ra gì đó, ngừng nói, anh hơi khom người, lấy ra 1 cái túi.
Túi giấy có logo Starbucks.
Mấy giây sau, chàng trai lấy từ trong túi ra 1 ly White Mocha đẩy tới trước mặt cô, gịong anh dịu dàng:
- Cho em, White Mocha!!!
Đào Hoa sững sốt 3 giây, cô đột nhiên che miệng bật cười ra tiếng. Đào Hoa lúc này mới sực nhớ ra, cô khom người , lấy từ bên dưới bàn lên 1 túi giấy y hệt của Hy Từ, đẩy về phía anh, cười :
- Anh cố tình đúng không??? ...Caramel cream đá!! Nảy giờ em cũng quên mất!!!
Đào Tuấn dùng tay quyẹt mũi, kinh hãi:
- Khoan đã, rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy???
2 người thật sự quen nhau à??
Hướng Quy cũng dùng ánh mắt phức tạp nhìn qua Đào Hoa và Hy Từ.
- Đây gọi là thần giao cách cãm!!!
Đào Hoa cười nói với Đào Tuấn, rồi quay sang Hy Từ: - Lúc nảy anh đi, là mua cái này???
- Ừ !
Hy Từ cười, ôn nhu thâm tình.
Đào Hoa nhìn ly White Mocha anh đưa cho cô, thành ly vẫn ẩn hiện gịot nước, nhiệt độ duy trì rất tốt.
Cô không khách sáo nhận lấy, uống 1 ngụm , sau đó lập tức cười vui vẽ:
- Rất ngon!!!
- Lẩu và coffe, chậc chậc , 1 sự kết hợp thật sự rất kì lạ. 2 người đúng là...
Đào Tuấn nhìn Đào Hoa và Hy Từ uống coffe mà nhún vai , lắc đầu phun ra 1 câu.
Đào Hoa uống mấy ngụm,nghe Đào Tuấn nói vậy, cô lại như nghĩ tới gì đó:
- Sao đột nhiên anh lại nghĩ tới mua coffe cho em vậy??? Còn là starbucks nữa!!!
Hy Từ hơi mím môi, khuôn mặt thiếu niên thoáng đỏ lên:
- Lúc nhìn thấy nghĩ em sẽ thích!!! Còn em, sao lại nghĩ tới lẩu với coffe???
Phục vụ bê lẩu Xuyên ra, hơi nóng bốc lên cao, thơm nức.
Mấy món ăn kèm cũng được dọn lên.
Đào Hoa không trả lời câu hỏi của Hy Từ , mà lại nhìn anh mỉm cười. Sau đó , cô thuần thục dùng 1 cái chén trộn chung các loại gia vị hành tỏi, rau thơm sau đó tưới dầu nóng đang sôi xèo xèo trên chảo nhỏ vào... rồi đưa cho Hy Từ.
- Nước chấm!!!
Khóe môi Đào Tuấn giật giật mấy cái, tới nước này mà anh còn không nhìn ra em gái nhà anh có ý đồ với người ta thì đem đôi mắt kia đi chà giấy nhám là được rồi.
Nhưng mà, Đào Tuấn nghĩ mãi không hiểu. Sao Đào Hoa lại nhìn có vẻ rất hiểu Hy Từ. Lại không phãi loại hiểu bình thường kia, mà là hiểu đến biến thái luôn rồi???
Cô có thể biết Hy Từ là người Trùng Khánh, lại biết anh không dùng tương vừng như họ để chấm khi ăn lẩu , mà là dùng loại tương dầu cô vừa làm cho anh ???
Đào Tuấn nhíu mày nhìn Hy Từ và Đào Hoa, có mờ ám!!!
Hy Từ mỉm cười, có chút nghĩ ngợi trong ánh mắt nhận lấy chén nước chấm Đào Hoa đưa, lòng anh ấm áp.
Nhưng nhìn vị trí đồ uống bên Đào Tuấn và Hướng Quy trống trơn , Hy Từ có chút lúng túng ngại ngùng.
Lúc mua coffe , anh chỉ nghỉ là mua cho riêng cô uống thôi. Không ngờ ,cô cũng mua cho anh... thành ra bây giờ chỉ có anh và cô có đồ uống, Hy Từ khó xử lên tiếng:
- Hay là tôi nhờ phục vụ đi mua coffe cho 2 người???
Hướng Quy liếc nhìn lại nhìn 2 ly coffe trên bàn , đáy mắt lạnh lẽo nhưng sắc mặt lại không thay đổi :
- Tôi không uống coffe!!!
Đào Tuấn nguyên bản lúc đầu chỉ muốn cùng họ tụ họp ăn 1 bữa, nhưng anh căn bản không ngờ lại có thể xem được 1 vở kịch đặc sắc đến mức có thể viết được một cuốn tiểu thuyết dài như vậy.
Cũng không nghĩ tới, tràn diện sẽ đột nhiên lại lúng túng như vậy. Đào Tuấn ho khan 1 tiếng:
- Tôi và Hướng Quy uống rượu!!!
Thanh âm lãnh đạm của nữ sinh vạch phá sự lúng túng lọt vào tai 3 người nam sinh:
- Anh cứ tự nhiên đi, mặc kệ họ!!!
Đào Tuấn nhìn Đào Hoa đang chăm chú ăn lẩu,ồn ào:
- Em gái à, em không được trọng sắc khinh... người nhà như thế em biết không??? Em đối xử tệ với anh, anh sẽ ... mét mẹ!!!
Đào Hoa không thèm liếc Đào Tuấn , chăm chú ăn . Ăn được 1 chút , cô thuận tay lại cầm ly coffe lên nhấp 1 ngụm, lạnh nhạt:
- Có trách thì trách anh lớn lên không phãi vẻ đẹp nghịch thiên như anh ấy!!!
Đào Tuấn vừa nghe Đào Hoa nói , lập tức ồn ào không phục.
3 người vừa ăn vừa nói cười, vừa cãi nhau. Chĩ có Hướng Quy là 1 dáng ung dung như không quan tâm mà chậm rãi ăn từng chút 1.
Chỉ là ánh mắt thi thoãng đảo qua giữa Đào Hoa và Hy Từ, có chút ám trầm.
Hy Từ mở nấp lẩu lần nữa, hơi nóng theo không khí ngút cao, cuồn cuộn mang theo hương thơm phiêu tán khắp nơi.
Tiếng nước sôi ục ục kéo dài át đi tiếng cười nói của Đào Hoa và Hy Từ , Hướng Quy có chút không nghe được họ nói gì. Anh nhíu mày, khó chịu.
Hy Từ động đũa, thi thoãng gắp thức ăn cho Đào Hoa. Đào Hoa vui vẽ nhận lấy.
Đào Tuấn nhíu mày, không thể không công nhận không khí giữa 2 người này hài hòa đến kì lạ.
Đào Hoa khẽ nâng môi mỉm cười.
Lẩu và starbucks là sự kết hợp trùng hợp sao???
Không hề!!!
Bỡi vì đây đều là những món Hy Từ khi đã là ảnh đế nói anh rất muốn ăn, nhưng lúc đó ...chế độ dinh dưỡng đối với nghệ sĩ quá hà khắc cho nên anh luôn phãi nhịn.
Đào Hoa cười, nhớ có 1 lần phỏng vấn nào đó ở kiếp trước của cô. Hy Từ đã oán niệm 1 chuổi thức ăn dày đặt như vậy.
Cho nên bây giờ, vừa gặp lại anh, Đào Hoa đã lập tức mời nguời ta đi ăn.
Ừm, ngoài lẩu và Starbucks thì còn gì nữa???
À, đúng rồi...
Sushi, đồ nhật, mì sợi, case nhỏ, bánh ngọt....
Ừm.. từ từ sẽ có!!!
Hình như , anh cũng có nói anh thích khoai tây chiên!!!
Được thôi, có cơ hội sẽ tặng anh 1 thùng!!!
Đào Hoa còn đang bận suy nghĩ làm sao để bao nuôi thần tượng của mình thì đã nghe gịong nói anh ấm áp vang lên bên tai:
- Tiểu Đào... ăn ngon không???
- Đương nhiên rất ngon!!! Những món anh chọn đều là món em thích!!
Cách màn hơi nước mờ đục vàng tiếng sôi ục ục , Hướng Quy vẫn nghe được gịong nói ẩn chứa ý cười của cô trả lời Hy Từ, tay nắm đũa của anh xiết chặc đến trắng bệt.
Hy Từ không hề hay biết gì, anh nhẹ cong môi:
- Em thích là tốt rồi!!!