Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thái Âm đen mặt, cô ta lại không thể chống đối với đàn anh khóa trên, lúc này chỉ có thể oán hận trừng Đào Hoa.

Mặc dù tức giận đến muốn nổ phổi, nhưng cũng không có cách nào.

Chúc Tử cười hề hề, mặt không đổi sắc kéo Đào Hoa đi ra ngoài.

- Tiểu học muội, ra đây!!!!

Đám học sinh nhìn Đào Hoa và Chúc Tử rời đi, lại nhìn Thái Âm hằm hằm sát khí thu dọn tàn cuộc mà không dám ho he.

- Đàn anh Chúc Tử thật sự chống lưng cho cô ấy!!!

- Là ai gọi đàn anh Chúc Tử vậy nhỉ???

- Sao đàn anh biết chuyện mà qua đây vậy nhỉ???

Thái Âm tức giận trừng đám bạn học, đáy mắt thoáng qua 1 tia lệ khí.

---

Chúc Tử mặt không đổi sắc mang theo ý cười du côn thoải mái tiến đến trước mặt Đào Hoa:

- Tiểu học muội, lần này em công khai đắt tội với Thái Âm rồi!!

- Thì sao??? Cũng đâu phãi lần đầu!!!

Chúc Tử suy nghĩ 1 chút, anh nói:

- Thái Âm chắc chắn sẽ không dể dàng bỏ qua như vậy, cô ta quen biết rất nhiều người bên ngoài, em như thế, cô ta sớm muộn cũng trả thù!!!

- Ồ, đợi cô ta tới!!!

Đào Hoa cong môi.

- Má ơi, tiểu học muội em không sợ sao?? Nếu lúc nảy anh không đến kịp thì làm sao???

Chúc Tử tò mò.

- Sợ thì cô ta sẽ không tới??? Vênh váo cũng là 1 loại kĩ năng hù dọa!!!

Đào Hoa đắt ý.

Chúc Tử phá lên cười lớn:

- Tiểu học muội, em thật thú vị!!! Được rồi, anh quyết định, tiểu học muội, sau này bọn anh sẽ bảo vệ em!!!

- Bảo vệ thì không cần!!!

Đào Hoa lập tức tiếp lời: - Nhưng mà đàn anh, anh có thể tìm cho em 1 chổ dạy võ truyền thống không??? Em muốn học!!!

Chúc Tử thoáng kinh ngạc:

- Em muốn học võ???

- Ừ!!!

Chúc Tử gảy gảy cằm, suy tư:

- ừm, để anh tìm xem !!!

-----

Hy Từ dựa vào hành lang, nhìn cô và Chúc Tử nói chuyện .

Chúc Tử nói 1 lát rồi rời đi trước, lúc đi ngang qua anh còn hất cầm cười du côn coi như chào hõi.

Lúc Đào Hoa quay người, nhìn thấy Hy Từ cô thoáng kinh ngạc. Cô mỉm cười đi tới:

- Sao anh ở đây??

- Đang nói chuyện thì không thấy em trả lời, anh qua xem!!! Cho em!

Hy Từ cười , trong tay còn cầm 1 ly trà sữa cho cô.

Đào Hoa không chút kháng cự , tự nhiên nhận lấy như vốn dĩ giữa họ là như vậy, như thể đã quen nhau từ rất lâu.

Hy Từ yên tĩnh nhìn cô , thấy có vẻ cô thật sự rất thích đồ ngọt.

Từ đó mỗi ngày anh đều mang quà vặt cho cô, khi thì trà sữa khi thì bánh ngọt các loại.

Lúc đầu mọi người trong lớp đều cảm thấy rất kì lạ quỷ dị, lúc trước Đào Hoa không phãi thích thích Hướng Quy sao??? Sao dạo này không thấy đi tìm anh ta nữa mà lại dây dưa cùng 2 đàn anh Chúc Tử và Hy Từ rồi.

Tuy lúc đầu, đám bạn học cảm thấy khá kì lạ nhưng 1 thời gian sau cũng trở nên quen thuộc, không ai hứng thú bàn tán nữa.

Đào Hoa đưa trà sữa lên môi hút 1 cái, cười tươi rói:

- Hy ca, cảm ơn anh!!!

- Cảm ơn thì không cần!!! Sushi em mời đâu??

Hy Từ cười hiền , gịong nói ôn nhu êm tai. Đào Hoa vừa nghe, lập tức nhớ đến việc đêm đó hứa với anh, cô vỗ trán mình 1 cái, không nghĩ tới thả thính ảnh đế mà lại quên việc đã hứa mời anh ăn cơm :

- Chết thật!!!

- Không phãi em cố ý chứ???

Hy Từ cười nhẹ.

- Nhìn em giống loại người đó sao???

Đào Hoa nháy mắt, cười: - Vậy anh lựa chọn thời gian và địa điểm đi!!!

- Vậy chiều mai đi, nhà hàng Sushi Ninoya!!!

Anh cười.

Đào Hoa sảng khoái cười đáp:

- Ok!!! 6 giờ chiều mai, ta đợi chàng ở Ninoya!!!

Hy Từ thoáng bất ngờ , anh cười gật đầu , vành tai ửng hồng khá dể nhận ra, Đào Hoa đắt ý cười híp mắt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK