Rừng núi tháng bảy ít mưa nhiều nắng, Nhâm Thiên Long đạp lên trên cành cây để lại tiếng vang giòn lẫn lộn bên tai. Từng tán cây rậm rạp thấp bé khô héo mọc xuyên qua giữa vách núi, khiến cho tầm mắt càng dễ nhìn ra xa.
Đi lên không được bao lâu, Nhâm Thiên Long lại lấy ra một ít lương khô lấp bụng.
Nói là lương khô, nhưng thật ra đó là màn thầu bị anh đè bẹp dúm, trước đó khi đi trên xe lửa và quãng đường núi trước đã bị anh ăn mất hai cái, cái cuối cùng trong tay này là số lương thực cuối cùng anh mang theo.
Nhưng Nhâm Thiên Long cũng không lo lắm, dù sao cũng đang “về nhà” mà.
Khi đang định há miệng nhét miếng lương khô vào túi, bên tai Nhâm Thiên Long vang lên tiếng gì đó, lập tức ép sát người xuống, ghé tai lên mặt đất.
Khóe miệng anh nhanh chóng kéo lên như đang cười.
Anh nhét lại số lương khô cuối cùng vào túi, sau đó chạy về phía nam rừng.
Sau khi qua vài rừng cây rậm rạp, Nhâm Thiên Long ngừng lại, phía trước anh có một bãi đất trũng hiện lên, một dòng suối có bề ngang to bằng cổ tay đang không ngừng chảy róc rách, âm thanh thanh thúy êm tai.
Suối nước nằm ở chỗ đất trũng này có diện tích khoảng năm mét vuông, bởi vì dài khoảng vài cây số nên nước suối chảy đến đây đã khá ôn hòa.
Người ta thường nói: Khinh núi chớ khinh nước.
Nơi chứa nước càng ở trên núi cao càng nhiều nguy hiểm, chỉ cần không cẩn thận sẽ chết đuổi rồi biến thành quỷ nước, tỉ lệ còn cao hơn cả đi leo núi. Tỉ lệ gặp chuyện chẳng khác nào nước chảy bèo trôi.
Ánh nắng càng làm nước suối chảy ra từ đất trũng thêm nổi bật, chúng chảy xuống bụi cỏ, không hề phát ra tiếng động.
Nhâm Thiên Long đã hơi khát nước, cho nên sẽ không cố kỵ quá nhiều, bởi vì anh cảm thấy tự nhiên đơn giản hơn loài người, lại càng dễ tiếp cận, bởi vì nó không biết tính toán, không vì tham lam hay lòng ác mà chém giết nhau.
Nhâm Thiên Long cúi người xuống, vốc một vốc nước suối hất lên mặt mình, cảm giác mát lạnh dễ chịu nhanh chóng kéo đến. Anh lập tức vốc thêm vốc nữa cho vào miệng, cái lạnh nhanh chóng tràn vào môi, tranh nhau chen từ phần lưỡi tới cổ họng.
Hỏng rồi! Ngay khi dòng nước vào đến khoang miệng, tràn thẳng vào cổ họng, một thứ dị vật lạnh như băng trượt thẳng qua cổ Nhâm Thiên Long rơi xuống cơ thể, một cơn đau trước nay chưa từng có đột nhiên lan khắp toàn thân.
“A…”
Nhâm Thiên Long hét lớn, muốn ói ngược dị vật ra khỏi cơ thể. Thế nhưng khi cơn đau dữ dội ấy cứ hành hạ Nhâm Thiên Long, phần suối chỗ đất trũng kia đột nhiên có ba con trùng kỳ lạ bò ra, chúng dài tầm bảy tấc, đường kính chưa tới một tấc.
Thân trùng trắng nõn, trắng đến mức nếu dùng mắt thường nhìn qua sẽ không biết là bản thân bọn chúng hay chỉ là ánh nắng chiếu vào.
Ba con trùng hiện ra, bò lên người Nhâm Thiên Long nhanh như chớp.
Đây là kim ti trùng rất hiếm gặp, là dị vật lắng động từ rong rêu dơ bẩn, trải qua sự ảnh hưởng của không khí thì hình thành khoảng hai cm, đường kính khoảng ba cm, trở trùng có hình dáng giống nòng nọc, sau đó lại từ trở trùng biến thành kim ti trùng. Trong khoảng một đến hai tuần, trở trùng thường sẽ nhanh chóng chết đi vì thời tiết thay đổi.
Trùng sau khi chết sẽ hòa tan vào trong nước, tỉ lệ tiến hóa thành kim ti trùng rất thấp, nhưng mộ khi khí lưu và áp lực nước cùng tác động để trưởng thành tiến hóa, thế thì chu kỳ sinh tồn sẽ tăng lên từ ba đến bốn tuần. Nếu kim ti trùng lấy động vậy làm vậy trung gian, ký sinh vào cơ thể hoặc da thịt thì sẽ bất tử.
Kim ti trùng được chia thành hai loại, một là trùng mẹ, hai là trùng con.
Kim ti trùng mẹ dài khoảng ba đến bốn cm, đường kính sáu cm, cả đời chỉ có cơ hội tái sinh một lần, nhưng số lượng kim ti trùng rất lớn, khoảng một trăm sáu mươi con. Khi đó hình thể của trùng con sẽ lớn hơn mấy cm, nhưng lại rất giống với trùng mẹ.
Nhưng so ra mà nói, quá trình kim ti trùng mẹ tái sinh thành trùng con có tỉ lệ sống còn thấp hơn cả trở trùng. Cho nên sau khi kim ti trùng mẹ tiến hóa, nếu không có động vật làm vật dẫn đều sẽ chết đi.
Vì vậy cảnh tượng một lúc có ba con kim ti trùng cùng xuất hiện như lúc này quả là hiếm thấy.
Kim ti trùng may mắn còn sống sót khi trưởng thành sẽ có cơ thể nặng gần gấp đôi kim ti trùng mẹ, đồng thời tốc độ cũng nhanh hơn, cơ thể cứng cáp hơn.
Người ta đồn độ mềm và đàn hồi của một con kim ti trùng mẹ có thể sánh ngang với sắt, mà kim ti trùng con có thể sánh với crom.
Nhâm Thiên Long nằm vật ra đất, ba con kim ti trùng nhanh chóng nhảy lên người Nhâm Thiên Long như bóng ma, chui vào từ phần bắp thịt như mặt, tay phải, chân phải.
Cái đuôi nhọn của bọn chúng nhanh nhẹn phá lớp da của Nhâm Thiên Long chui vào, hình thành ba đường cong quỷ dị, chạy lung tung dưới da anh như không hề có thứ gì ngăn cản, vô cùng nhẹ nhàng.
Nhâm Thiên Long đột nhiên hét lên đau đớn, cơn đau dữ dội khiến Nhâm Thiên Long gào thảm thiết rồi rơi vào hôn mê.
Thành phố Ký Châu, cách phía bắc trung tâm ba trăm năm mươi bảy cây số, phía đông giáp Dương Thành, phía bắc giáp thủ đô Thiên Triều - giáp với Thượng Kinh, phía nam giáp An Huy, phía tây giáp với thủ đô lớn nhất thiên triều: thành phố Tây Châu.
Cách phía nam thành phố Ký Châu hai trăm cây số có một sườn núi tên Nam Phong. Một tòa cao ốc rộng lớn đứng sừng sững nằm san sát nhau, xây thấp dần từ đông sang tây, cao nhất là ba mươi chín tầng, thấp nhất là sáu tầng.
Cấu trúc của tòa nhà rất độc đáo, tuy thiết kế và trang trí không xa hoa lắm, nhưng cũng coi như tinh xảo.
Lúc này, ở tầng giữa căn phòng tầng mười sáu, một nam trung niên quần áo đoan trang đang ngồi, phía sau người đó có một bức tranh mẫu đơn rất trang nhã nghệ thuật.
“Quốc sắc triều hàm tửu, thiên hương dạ nhiễm y.” Mẫu đơn là loài quốc hoa của Thiên Triều, luôn được mọi người bàn tán tôn sùng.
Kỹ thuật trồng mẫu đơn trong lịch sử đã sớm được ghi chép trong sách vở của Ngụy Tấn Nam Bắc Triều, đến thời Đường Tống, kỹ thuật trồng mẫu đơn có sự phát triển rất lớn. Vào thời Đường, hoa mẫu đơn còn được thêu lên quần áo, được vinh dự thăng làm vua của các loài hoa.
Vào thời Minh khi dời đô, mẫu đơn được trồng trong chùa Cực Lạc.
Thời nhà Thanh có một vị thân vương đến chùa Cực Lạc thưởng thức hoa mẫu đơn, đề biển nói: “Chùa Quốc Hoa”, hiện nay vẫn đang được tu bổ cho hoàn chỉnh, bảo tồn lại phần sảnh chính của chùa Cực Lạc thời Thiên Triều. Sau đó thời cuối Thanh, hoa mẫu đơn đã được treo lên vòng nguyệt quế.
Người đàn ông có khuôn mặt hình chữ điền, đuôi mắt xếch lên, phần trong khóe mắt rũ xuống, phần ngoài khóe mắt hơi nhếch, là điển hình của mắt phượng. Ông ta có hàng lông mày vừa dày vừa rậm, cứ như dùng than vẽ lên vậy.
Khuôn mặt ông ta uy nghiêm, khẽ nâng tách trà bằng gốm sứ trước mặt đưa lên mũi, nhẹ nhàng hít một hơi, sau đó mới uống một hớp phẩm trà.
Chén trà lớn bằng lòng bàn tay bị ông ta uống năm hớp hết sạch.
Ngay khi ông ta buông tách trà xuống, chuẩn bị rót thêm chén khác, ngoài hàng lang lát đá cẩm thạch bên ngoài phòng vang lên tiếng bước chân dồn dập.
Người đàn ông không thèm để ý, chỉ lo châm đầy tám phần chén trà của mình, sau đó lại châm thêm chén bên cạnh. Động tác nhẹ nhàng thanh nhã, đâu vào đấy ngay.
“Mục Lương Thần xin được ra mắt chấp sự Liêu.”
Người bước vào phòng gặp người đàn ông tự tại này đang quỳ một gối, cung kính lên tiếng.
“Đường chủ Mục tới rồi à… Nào, đứng dậy uống tách trà đi.”
Người đàn ông rũ mắt nhìn xuống nam trung niên đang quỳ trước mắt, uống một hớp trà, sau đó đẩy chiếc chén khác qua phía người kia.
Người tên Liêu Kình Phương này một trong những chấp sự trong liên minh Huyết Dạ.
Là người duy nhất sinh sống dưới mắt Thiên Triều, người có nhiều thế lực hắc ám xuyên quốc gia bí ẩn nhất, giới chấp sự ngoại trừ ba bang chủ, ba phó bang chủ, mười sáu quan tòa ra thì là nhân vật lớn nhất giới quan tước.
Liên minh Huyết Dạ phát triển ngắn nhất, nhanh nhất nước R, ngoại trừ thế lực hắc ám đứng đầu nước R là Sơn Khẩu Tổ, còn là bang phái hắc đạo lớn nhất.
Ban đầu tổng bộ được thiết lập ở Osaka, về sau di chuyển về phía Phúc Cương. Vào năm 1962 khi nước R bắt đầu được hình thành đều do một tay Sato Kawamoku sáng tạo nên. Cho tới thời bình hiện nay, nó được người thân trong nhà là Miyamoto Keiichi đảm đương, có niên đại khoảng bốn mươi bảy năm.
Liên minh Huyết Dạ có khoảng mấy trăm đường chủ, số thành viên đã hơn cả vạn, nhưng chấp sự thì chỉ có khoảng năm mươi sáu người, hơn nữa nhân số không hề thay đổi, không tăng không giảm. Cho nên trong bang phái này, được làm chấp sự đã là một điều quý hóa lắm. Nó như được trèo lên chức cao, toàn bộ vinh hoa phú quý, người đẹp giai nhân đều nằm ở trong túi.
Nhưng ở một nơi nào đó, người thấy nhưng không có được chức quan chỉ có thể trơ mắt chấp nhận sự thật.
Ở nước R, thế lực hắc ám là sự tồn tại hợp pháp được nhà nước cho phép, hoàn toàn không giống với sự xuất hiện của thế lực hắc ám trong núi tổ, chỉ có thể trộm vặt móc túi, sống nhờ vào các hành động xấu xa, có lợi thì tụ, bất lợi thì tán. Bởi vì Thiên Triều đã hạ lệnh cấm chỉ có một đảng chuyên chính, rất nhiều bang phái hắc đạo trong nước đều đang ẩn nấp, phàm là ngoi đầu lên, chạm đến uy nghiêm của chính quyền, quốc gia sẽ không từ thủ đoạn mà chèn ép bọn chúng. Cũng vì điểm ấy, liên minh Huyết Dạ chen chân vào chiếm giữ Thiên Triều làm trung gian, duy trì mối quan hệ mập mờ với tất cả các thế lực trên khắp nơi.
Không chủ động gây sự, cũng không chủ động thâm giao.
“Nào, ông giúp tôi phẩm xem chất lượng chén trà này như thế nào?”
Liêu Kình Phương thấy Mục Lương Thần hơi chần chờ, lúc này bỗng để lộ chút hiền lành khó có được.
Sau khi gặp quân đội tấn công từ Thiên Diên các của Dương Thành, Mục Lương Thần đã tự mượn người của Kiêu Tung Trác ra sức bảo vệ đường chủ Thôi Minh Kiệt của Phục Tiêu Đường rút lui, đi đến sườn núi thành Nam Phong của Ký Châu, là cứ điểm lớn nhất của liên minh Huyết Dạ ở trung tâm Thiên Triều.
Sau khi rút lui, toàn bộ thủ hạ đắc lực của Mục Lương Thần đã bị tiêu diệt, đây là toàn bộ gia sản của ông ta sau khi gia nhập vào liên minh Huyết Dạ.
Ngày thứ hai sau khi đi đến núi Nam Phong, Liêu Kình Phương lập tức hạ lệnh giết chết Thôi Minh Kiệt tại chỗ, ngay cả thân tín cũng bị giết chết chôn cùng.
Thôi Minh Kiệt tự tung tự tác, phá vỡ thế cân bằng của liên minh Huyết Dạ, cũng chắp tay tặng Thiên Diên Các chiếm cứ tám năm trời cho nhà họ Kỷ, cơn giận này khiến các tầng lớp cao hơn khó mà tha thứ.
Người ta đồn rằng, trong mười sáu người thuộc tầng lớp quan tòa của liên minh Huyết Dạ thì có đến ba người là tai mắt của Thiên Triều.