Mục lục
Một Thai Sáu Bảo: Baba Thật Lợi Hại Nha - Đào Anh Thy (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit By Trà Nữ Lê

Ngược lại với Tư Hải Minh thì không khách khí với nàng, xế chiều đi xem xe

Sau khi cô nhân viên bán hàng mời vào phòng, cầm tài liệu nói về những đặc điểm của chiếc xe cho Đế Anh Thy nghe. Mà người bên cạnh nhàn nhã bắt chéo chân uống café rất xem nhẹ vấn đề

Đế Anh Thy hơi kỳ quái, không khỏi nói ra “Anh ấy mua xe, hãy hỏi anh ấy, tôi không hiểu về xe chỉ là tới để trả tiền” Tư Hải Minh hiểu rõ mới có thể đi! Nói với mình có khác gì đàn gãy tai trâu!

Nói xong nữ nhân viên cười cười tỏ vẻ hiểu vấn đề “Người nắm giữ tài chính mới quan trọng, vợ chồng đến mua xe, ý của người vợ sẽ là quan trọng nhất!”

Đế Anh Thy nghĩ, còn có văn chương này sao? Nàng cùng với Tư Hải Minh không phải là quan hệ vợ chồng!

Vừa muốn giải thích thì Tư Hải Minh đúng lúc đó lại đến đứng gần, một tay khoác lên lưng ghế phía sau nàng, mang theo giọng nói trưng cầu ý kiến “Là cái này thấy thế nào?”

“…”Đế Anh Thy im lặng, anh thích mà còn hỏi, hỏi mình làm cái gì! Làm cho nữ nhân viên im lặng với vẻ mặt nhìn nàng mong đợi! Sáu đó nàng bực bội đưa thẻ ném lên bàn

Nữ nhân viên cầm lấy thẻ, cung kính nói “Xin chờ một chút, tôi đi lấy hợp đồng!”


Bởi vì người đứng đầu của tập đoàn Vương Tân muốn mua xe nên đối với người khác là chờ một tháng nhưng với anh thì một tuần xe sẽ đưa đến tận cửa!

Lên xe rời đi! Tư Hải Minh trả lại thẻ cho Đế Anh Thy. Đế Anh Thy nhận lấy thẻ cho vào bên trong túi xách, hỏi “Là tiền đặt cọc à?”

“Ừm”

Đế Anh Thy liền không nói chuyện. Riêng Tư Hải Minh thì có vẻ như tâm tình rất tốt. Ôi, mua xe cho anh thì vui vẻ vậy sao?

Nhớ tới trước kia Tư Hải Minh cũng mua cho nàng chiếc xe Rolls Royce nàng trừ ngạc nhiên ra đều không có cảm xúc khác

Nhắc tới tiền Đế Anh Thy nhớ tới một việc khác “Tiền của Tư Viễn Hằng cho tôi vẫn còn chứ?”

Tư Hải Minh mắt đen biến sắc, khí chất thâm trầm “Cho Tư Thái Lâm”

Đế Anh Thy ánh mắt chớp lên, nàng dĩ nhiên không phải thật sự muốn đòi lại tiền của Tư Viễn Hằng, mà là muốn cho Tư Thái Lâm. Không nghĩ tới Tư Hải Minh đã sớm làm…

“Tư Triều Vũ không biết à?” Đế Anh Thy hỏi

“Sẽ không để cho ông ta biết, chờ Tư Thái Lâm mười tám tuổi lúc đó sẽ nói cho nó biết” Tư Hải Minh nói

Đế Anh Thy mấp máy môi, không nói gì tiếp

Mặc dù nàng không chấp nhận Tư Hải Minh nhưng không thể không nói rằng cách làm của anh không tệ chút nào



Hiện tại nếu Tư Triều Vũ biết ai biết rằng trong đầu ông ta lại có dự đình gì? Chờ Tư Thái Lâm trưởng thành cậu bé muốn làm gì thì cũng có thể dùng đến số tiền kia

Tiền của Tư Viễn Hằng nàng chưa từng có dự định chiếm đoạt cho riêng mình

Cho Tư Thái Lâm là không còn gì tốt hơn…

“Buổi chiều có chuyện bận gì?” Tư Hải Minh hỏi

“Đi ngủ” Đế Anh Thy trả lời

“Tối hôm qua gặp ác mông?” Tư Hải Minh nói

“Không có. Tôi chỉ khát nước nên ra uống” Đế Anh Thy không thừa nhận

Thật sự rất không cam tâm, thật giống như nàng nằm mơ đều bị Tư Hải Minh sớm dự liệu được, cho nên anh mới có thể nhất quyết đứng đợi dưới lầu không đi!

Xe dừng lại dưới lầu Đế Anh Thy xuống xe trực tiếp đi đến thang máy. Cửa thang máy đóng lại thân thể nàng miễn cưỡng tựa vào vách. Đầu óc không hoạt động, cái gì đều không muốn nghĩ… Tư Hải Minh về tập đoàn. Mặc dù trên mặt vẫn là bình thường không có gì khác biệt, vẫn cao lãnh thâm trầm nhưng Chương Vỹ vẫn cảm thấy anh có tâm tình biến hóa

“Ngài Hải Minh có chuyện vui?”

“Cô ấy mua cho tôi chiếc xe” Tư Hải Minh nói

“Không phải…là thẻ của ngài sao?” Chương Vỹ không quá xác định hỏi

“Có vấn đề gì?”

Vấn đề lớn! Ngài cầm thẻ của chính mình đi mua xe cho mình, cái này có gì đâu mà vui! Nhiều nhất thì thẻ kia Đế Anh Thy đang giữ mà thôi!

Nhưng vì Chương Vỹ ở cạnh Tư Hải Minh nên cũng học được tính cách tinh tế, nói “Đúng là một chuyện rất tốt. Dù sao Đế Anh Thy cũng không biết thẻ kia không phải là của anh cả ca, đây chính là tâm ý chân thành của cô!”

“Không sai”

Chương Vỹ nội tâm bị thương bản thân vẫn không quan tâm! Ngài Hải Minh vui vẻ là tốt!

Đế Anh Thy chuẩn bị đi ngủ trưa thế nhưng hai mắt cứ nhắm lại liền nghĩ đến cái chết của Đào Sơ Tâm

Nàng nằm trên giường lật qua lật lại, sau đó đứng dậy không ngủ, cầm túi xách lên ra khỏi cửa, đón xe trực tiếp đến nơi mà Đào Sơ Tâm bị giết

Tường quây quanh, phía dưới là đống rác đã được dọn sạch, không còn vết máu, những đồ đạc chồng chất ở đây cũng rất bình thường. Ai cũng không biết rằng nơi đây hôm qua đã xảy ra một chuyện giết người

Đế Anh Thy đi dọc theo vách tường, nghĩ đến Đào Sơ Tâm hoàn cảnh bị hại



Cô ấy nhất định là vì tránh người của nàng sẽ trốn vào trong rươngCố Mạnh có nói Đào Sơ Tâm có gọi điện cho anh ta. Như vậy Cố Mạnh sau khi nghe điện thoại xong liền trực tiếp tới chổ của cô giết chết?

Đến cùng là vì cái gì…

“Ông thật là ông lão càng ngày càng ngốc, điện thoại để ở đâu cũng không nhớ rõ, đây là lần thứ mấy rồi?” Trước cửa là bà cụ đang la ông cụ

Ông cụ rất là vô tội “Tôi…tôi nhớ là đặt ở trên ghế…”

“Đặt trên ghế thì tại sao không thấy? Cũng không phải mọc cánh bay đi. Tôi nói cho ông biết, ông chính là ông lão ngu ngốc…”

“Bà mới là bà gia ngu ngốc, nấu cơm thì quên bấm nút nồi cơm điện, lúc ăn cơm thì vẫn còn là gạo”

Đế Anh Thy nghe liền đi lên trước, hỏi “Điện thoại bị mất sao?”

Hai ông bà lão nhìn thấy người lạ có chút xấu hổ

Ông lão sờ đầu, bộ dạng ngu ngơ “Lớn tuổi rồi nên bệnh hay quên cũng hay xảy ra”

“Ông cụ vừa rồi có nói là đặt trên ghế, lúc đó có gặp người nào không? Đế Anh Thy hỏi

“Không có…” Ông lão nói

Bà lão nói “Tôi nói ông là ông lão ngu ngốc mà vẫn không tin. Hôm qua chúng ta lúc ngồi ở cửa không phải có một cô gái đến hỏi đường sao?”

“A đúng đúng đúng, là có một cô gái đến hỏi đường sau đó liền đi” Ông lão nhớ lại, nhưng cùng với bà lão dường như vẫn chưa nhận ra điểm gì đáng ngờ

Xuất hiện cô gái sau đó điện thoại không có, hiển nhiên đáng nghi nhất là cô gái đó đã lấy trộm

Mà lúc này Đế Anh Thy có thể xác định điện thoại chính là Đào Sơ Tâm lấy đi

Tại thời điểm ở quán trà Đào Sơ Tâm đã bỏ quên điện thoại thì điện thoại ở đâu mà cô ấy gọi cho Cố Mạnh? Ở Kinh Đô không có điện thoại công cộng trừ khi là mượn người khác. Nếu hỏi người khác mượn thì sẽ dàng bại lộ thân phận cho nên chỉ có khả năng là trộm

Chỉ có thi thể của Đào Sơ Tâm nhưng vẫn không thấy có điện thoại. Chẳng lẽ điện thoại đã bị Cố Mạnh lấy đi?


Kỳ thật nếu có tìm thấy cái điện thoại thì cũng không có hữu ích chuyện gì, cùng lắm là biết điện có gọi có Cố Mạnh


Nếu thật chính là điều này thì tại sao điện thoại xong lại không gặp? Ngược lại để người sinh nghi. Luôn cảm thấy trong điện thoại di động còn có điều gì khác…


Đế Anh Thy đi lại nơi xảy ra sự việc khoanh vùng tìm kiếm, nhìn thấy một nhà kho, đi vào


Tại nhà kho không phát hiện điều gì nên chuẩn bị quay người rời đi ai ngờ váy móc vào cái đinh của tấm gỗ

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK