Mục lục
Siêu Cấp Shipper - Phương Dạ (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi vừa dứt lời, Phương Dạ ngay lập tức bôi dầu lên lòng bàn chân, một giây cũng không dừng lại.

Lúc mang trả lại con cua lông, vị khách hàng nữ nhếch nhác đó vốn dĩ đang muốn hỏi phản ứng của mấy người bạn nhưng Phương Dạ từ chối trả lời, tức giận mang con cua lông vào bên trong.

“Ding! Xin chúc mừng kí chủ đã hoàn thành nhiệm vụ đặc biệt, phần thưởng là một chiếc máy bay Gulfstream G650ER đã vào đến sân bay Hoa Hải!”

Tốt lắm tốt lắm, thực sự đã xuất hiện phần thưởng, đúng là không uổng công tôi gây thù chuốc oán khắp nơi, còn đi xúc phạm cả cái tủ lạnh vạn năm…

Phương Dạ khẩu khí ung dung, bước xuống cầu thang với vẻ kiêu ngạo.

Sau khi bước lên xe ba bánh, ngay lập tức gọi điện cho Dương Lâm, nhờ cô ta đem chiếc Gulfstream đi, nhân tiện thuê thêm tiếp viên hàng không hay phi công gì đó cũng được…

Trên đoạn đường vắng vẻ nào đó, một chiếc SUV đi ngược chiều bất ngờ va chạm với một xe ba gác điện khi đang quay đầu.

Sự việc xảy ra đồ ngột, chàng trai nhỏ chuyển phát nhanh trên chiếc xe ba bánh bất động, chiếc Mercedes Benz màu đen lao đến trước mặt cậu ta, nếu cậu ta vô thức quay đầu xe, còn chiếc Benz đó lao vào lề một chút, e rằng cả chiếc xe ba bánh cũng bị hất nhào!

Hai bên hông của hai chiếc xe cạ vào nhau, chiếc ba bánh chỉ bong tróc một ít sơn, còn trên chiếc Mercedes Benz GLC lại có một vệt dài.

Chủ chiếc xe Mercedes là một người đàn ông đầu trọc khoảng 30 tuổi, khuôn mặt anh ta giận dữ, tay trái xăm chữ trung thành, còn tay phải viết chữ huynh đệ, anh ta vừa bước xuống xe, nhìn thấy chiếc xe bị trầy xước thì ngay lập tức chỉ vào mặt cậu ta mà lớn tiếng mắng chửi.

“Tên khốn nạn, mày có biết lái xe không vậy, đường lớn như vậy cũng va vào cho được, bộ mày bị mù hả?”

Người đàn ông đầu trọc kia rõ ràng đã quen thói kiêu ngạo, thấy cậu chỉ là một tên giao hàng, anh ta ngay lập tức giáng đòn phủ đầu cậu ta.

Chàng trai nhỏ chuyển phát nhanh yếu ớt nói: “Đại ca, hình như anh đi ngược chiều rồi?”

“Mày vớ vẩn gì đó, mắt chó nào của mày nhìn thấy tao đây đi ngược chiều hả?” Người đàn ông đầu trọc lớn tiếng nói: “Làm xe tao xước một đường như vậy, hôm nay không moi năm mươi ngàn tệ ra, đừng có hòng mà về nhà!”

Chàng trai chuyển phát nhanh chân run rẩy sợ sệt nhẹ nhàng nói: “Làm xước chỉ có vài đường mà năm mươi ngàn tệ, có đắt quá không vậy, đại ca?”

“Không phải sao? Chiếc xe này nhập khẩu đặt làm cũng hơn cả triệu đô, tao đây tính năm mươi ngàn tệ là rẻ cho mày rồi đó!”

Người đàn ông đầu trọc thậm chí chỉ đang chạy một chiếc Mercedes Benz GLC liên, giá hạ cánh cũng chỉ có bốn mươi ngàn tệ, nhưng khả năng uy hiếp đối phương không được thành thạo cho lắm, nên khí thế rất vừa đủ, mở miệng rất ư là ra gì.

Sau khi xảy ra sự việc, vài người đi đường cũng đến vây quanh, lúc đó Phương Dạ tình cờ đi ngang qua sau khi nghe thấy tiếng của ai đó gào to cực kỳ kiêu ngạo.

Cậu trai trẻ chuyển phát nhanh nói: “Nếu không thì tôi đành gọi cho cảnh sát, để họ quyết định…”

Gã đầu trọc nghe xong thì có chút hốt hoảng, việc này thực sự cần nhờ đến cảnh sát thì bản thân gã không những phải bồi thường tiền cho cậu trai chuyển phát này mà còn chịu phạt vì đi ngược chiều, không phải rất mất mặt sao?

“Vứt cho mày đồng ringgit, ông đây đang có chuyện gấp làm ăn với khách hàng, còn là hợp đồng cả chục triệu, lỡ có bất trắc gì, mày có đủ khả năng bồi thường không, tiền mất tật mang ngay đấy!”

Một cô gái đi đường không nhịn được mà nói: “Xảy ra sự cố thì phải gọi ngay cho cảnh sát tuần tra chứ, anh làm tróc sơn xe người ta, còn đi ngược chiều mà mở miệng đòi năm mươi ngàn tệ, có quá đáng lắm không vậy?

Gã đầu trọc tức giận: “Không phải việc của cô, đồ phụ nữ nhiều chuyện, tin ông đây đây tát chết cô không?”

Cô gái cũng không chịu thua nói: “Người xấu mà đòi nói lý sao, nếu có bản lĩnh thì xổ ra đây, tôi nhất định sẽ gọi cảnh sát bắt anh cho xem!”

“Mẹ nó!”

Gã đàn ông đầu trọc vô cùng tức giận, xắn tay áo đi về phía cô gái.

Anh chàng chuyển phát nhanh lập tức ngăn anh ta lại: “Đại ca, đại ca, có gì từ từ nói, cô ấy chỉ mà là một cô gái thôi, dù sao cũng không nên động tay động chân chứ!”

Anh ta nắm lấy cổ áo cậu ta: “Thằng nhóc này, cho mày một phút, nếu không bồi thường cho tao, tao đập cả hai đứa bây!”

Cô gái kia cũng nổi giận nói: “Anh trai, đừng bồi thường cho anh ta làm gì, nếu anh ta dám đánh người, tôi sẽ báo cảnh sát ngay bây giờ!”

Gã đầu trọc sợ sệt nói: “Có bản lĩnh thì báo đi, ông đây có quan hệ, nếu bị bắt đi thì nhiều lắm là ba ngày được thả, đến khi đó, ngày nào tao cũng sẽ kéo người đến chặn cửa nhà mày, đổ nước phân rồi tạt sơn lên đó, để mày nếm thử cảm giác hối hận là như thế nào!”

Cô gái cũng tức giận sùng sục nói:“Mày… mày đúng là đê tiện!”

“Ha ha ha, biết sợ rồi sao? Sợ rồi thì cút đi, đừng có ở đó làm loạn, tao khinh!”

Vừa nghe đối phương chửi mắng nhau trên đường, cậu thanh niên giao hàng càng sợ hãi hơn, vẻ mặt khổ sở nói: “Đại ca, em chỉ là đứa giao hàng thôi, không có nhiều tiền vậy đâu.”

Thấy tên nhóc nhận lỗi, trong lòng gã đầu trọc càng thêm đắc ý: “Vậy mày còn bao nhiêu?”

“Hôm qua em vừa nhận được lương, trong thẻ cũng còn hơn hai mươi ngàn tệ.”

“Mẹ kiếp, tên nhóc này làm sao mà mày lại nghèo thế chứ?” Gã ta nói như chửi rủa vào mặt thanh niên. “Thôi cũng được đi, hôm nay tao lấy rẻ cho mày hai mươi ngàn tệ, tranh thủ mà chuyển khoản mau lên đi!”

Nhìn cậu thanh niên giao hàng nhanh miễn cưỡng rút điện thoại ra khỏi túi, mặc dù người đi đường có vẻ khá phẫn nộ, nhưng do gã đầu trọc uy hiếp dữ dội quá, nên mọi người ai nấy đều chọn cách im lặng.

Cậu thanh niên giao hàng nhanh ngập ngừng hỏi: “Đại ca, hôm nay em phải gửi tiền về cho em gái đóng học, em chuyển ảnh mười ngàn tệ thôi có được không?”

Anh ta khịt mũi nói: “Không được, từ năm mươi ngàn tệ xuống còn hai mươi ngàn tệ là quá hời cho mày rồi, giờ lại đòi giảm xuống mười ngàn tệ, mày lấy mạng tao luôn không?”

Cậu thanh niên giao hàng bất lực, ngay khi cậu ta vừa quét mã để chuyển tiền, đột nhiên trong tích tắc một cánh tay vươn ra kéo lấy cậu ta chắn lấy điện thoại của cậu ta.

Chính là tay của Phương Dạ.

Hết người này đến người khác cản trở, gã đầu trọc đột nhiên lại trở nên giận dữ, anh ta nhắm vào mặt phương Dạ mà hét: “Tên nhóc thối, muốn chết hả, tranh thủ biến đi nhanh cho tao, mau lên!”

Phương Dạ bình tĩnh nói: “Người đi ngược chiều mà còn dám đòi người ta bồi thường tiền, rốt cuộc là ai cho anh can đảm đó vậy, là Fish Leong sao?”

“Không phải chuyện của mày, ông đây đấm mày đấy nhé?”

“Không được đâu, anh làm vậy giống như ăn cắp giữa thanh thiên bạch nhật rồi đấy, tôi ghét loại người như anh nhất đấy!” Phương Dạ điềm tĩnh nói.

Gã đầu trọc kỳ lạ nói: “Ghét tao sao? Được, vậy mày muốn gì?”

“Xin lỗi người giao hàng, sau đó bồi thường thiệt hại đi.”

Cậu trai chuyển phát nhanh xua tay: “Không cần đâu, không cần đâu, xe của tôi cũng không đáng bao nhiêu tiền đâu, thực sự không cần.”

Những người đáng thương cũng có những cái thật đáng ghét, Phương Dạ chỉ có thể trống rỗng nhìn cậu ta: “”Là bởi vì thái độ sợ hãi của cậu, loại người này càng lúc càng kiêu ngạo, cậu không thể là người đàn ông đường đường chính chính sao?”

Cô gái kia cũng động viên cậu: “Anh trai, anh nói đúng, vốn dĩ là lỗi của anh ta, tại sao không để anh ta bồi thường, anh nhìn đi quần anh cũng rách rồi, lẽ nào không mua bằng tiền sao?

Gã đầu trọc càng nghe càng tức giận: “Muốn tao đây đền bù sao? Có mà mơ đi?”

Anh ta giơ nắm đấm về phía Phương Dạ, nhưng trước khi nắm đấm đến nơi đã bị một bàn tay rắn chắn chặn lại!

Phương Dạ khẽ siết nắm đấm của anh ta, anh ta ngay lập tức hét lên một tiếng như heo kêu…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK