Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ầm ầm!"

Sóng lớn vỗ bờ, núi lở mây tan!

Cảnh tượng này vô cùng tráng lệ, đại dương màu đen bắn lên ngập trời bọt nước nhấn chìm cả đám mây trên không trung, bao trùng vùng ách thổ này.

Thứ này quá mãnh liệt, cực kỳ khiếp người!

Trên thực tế, đây cũng không phải là đại dương thật sự mà chỉ là một loại năng lượng màu đen, nhưng nhìn dáng vẻ thì chẳng khác gì thần hải đang nổi giận, bao phủ trên trời dưới đất.

Thạch Hạo lẩn trốn và bỏ chạy điên cuồng, loại năng lượng này quá khủng khiếp, hắn tin chắc có thể đánh chết đại tu sĩ cảnh giới cao hơn, thần cản giết thần, Phật chặn giết Phật.

Ở phía sau, ba đại cao thủ đều liều mạng bay trốn nhằm về cùng một phương vị, không tiếc tiêu hao bản nguyên thiêu đốt cả cơ thể!

Ầm!

Thạch Hạo thử xé ra hư không, muốn vượt qua vùng thế giới này.

Kết quả, cánh tay hắn tê dại, ngón tay đau nhức, tuy rằng xé ra một chút vết rách thế nhưng lại phát hiện căn bản không thể hoàn toàn mở ra được.

Giờ phút này cuối cùng thì hắn đã rõ ràng vì sao tên cường giả Cô tộc ở phía sau kia, một tay có mảnh vỡ thời gian bay lượn, một tay có mảnh vỡ không gian lóng lánh, nhưng cũng không thể mở ra càn khôn.

Bởi vì, nơi này đã bị phong cấm, không thể mở ra đường hầm không gian, không cách nào trực tiếp vượt qua khu vực này mà đi.

Vì vậy, bọn họ chỉ có thể bay trốn, chạy điên cuồng hòng rời khỏi nơi ngọn nguồn hủy diệt này.

"Gay to!"

Thạch Hạo càng lúc càng kinh sợ, bởi vì, hắn phát hiện dù dùng hết sức lực thì cũng chỉ chạy được tầm sáu trăm dặm mà thôi, dù có triền khai thần thông Súc địa thành thốn cũng vô dụng.

Hơn nữa, trong khoảng thời gian này hắn lại không cách nào bay lên khỏi mặt đất, bị một luồng sức mạnh mạnh mẽ áp chế không thể xông lên giữa không trung.

Điều này khiến người ta tê cả da đầu, bọn họ dần dần bị ép trên mặt đất, không có cách nào bay nhanh ra xa được, sóng biển màu đen giống như thiên quân vạn mã gào thét, phát ra thanh âm điếc tai nhức óc, lao từ phía sau tới che kín cả bầu trời!

Ba đại cao thủ phía sau có lai lịch rất lớn, thế nhưng hiện tại lại cực kỳ chật vật, liều mạng lao nhanh.

Dù sao, Thạch Hạo vẫn tương đối an toàn, bởi vì đang ở phía trước cả bọn hắn.

"Năng lượng màu đen, đây là loại bí lực gì?" Thạch Hạo vừa chạy vừa thỉnh thoảng quan sát, cẩn thận cảm nhận.

Loại bí lực này rất kỳ lạ, ảnh hưởng đến càn khôn, can thiệp vào sự ổn định của không gian, làm cho thời gian như muốn ngừng lại, quả thực như muốn cố định nơi đây.

Đồng thời, thần thông tổ thuật của mấy người bọn họ cũng bị hạn chế nghiêm ngặt, không thể triển khai ra được, nếu không, chỉ cần pháp môn Côn Bằng giương cánhđã bay vút lên trời từ lâu.

Tinh quang trong mắt Thạch Hạo lóe lên rồi giơ tay đánh về phía sau, quả nhiên, thần thông mạnh mẽ không thể thành hình, không có cách nào tập trung lại được.

Thế nhưng thần lực của hắn vẫn còn, tuy rằng bị áp chế không ít thế nhưng vẫn có một phần hóa thành một luồng ánh sáng đánh về phía sau, đón lấy ngọn sóng lớn màu đen kia.

Kết quả, không thể đoán được!

Ầm!

Khi luồng sáng kia rơi vào giữa sóng biển màu đen lập tức gây ra tiếng vang như núi sông sụp đổ, chấn động trên trời dưới đất, đồng thời bốc lên năng lượng ánh sáng khủng khiếp.

Sau khi thần mang va chạm năng lượng màu đen đã gợi ra phản kích vô cùng mạnh mẽ, phảng phất hơn triệu miệng núi lửa trong nháy mắt đồng thời phun trào, nhấn chìm thương khung.

Chỉ có điều, nguồn sức mạnh này không phải màu đỏ mà là màu đen, dường như dung nham tới từ địa ngục, rửa sạch trời xanh.

"Rống!"

Khung xương Hoàng Kim sư tử kia phát ra tiếng gào kinh sợ hồn người, cực kỳ tức giận, bởi vì sau khi sóng lớn màu đen này bùng phát đã lan đến ngay vị trí của nó.

"Ngươi thuộc bộ tộc nào, muốn tìm cái chết sao? !" Phản tổ giả chân chính của một mạch Vô Úy sư tử tức giận, hơn nữa còn tức điên người, lúc này hét ra lời như vậy.

Nếu là vào ngày thường thì nó thuộc dạng lạnh lùng và vô tình, ít lời thiếu tiếng, căn bản sẽ không nói ra loại lời mang theo vẻ buồn bực như này mà sẽ ra tay ngay tức khắc.

Hiện giờ đang trong lúc nguy cấp nên nó không thể lo lắng được nhiều, thể hiện ra bản năng buồn bực vốn có.

"Lúc ngươi tới đây mà tổ tiên của tộc ngươi không hề nhắc nhở qua sao, không thể dùng sức mạnh chống cự, ngươi càng mạnh thì nó càng mạnh!" Khung xương hình người kia cũng mở miệng.

Đây là một tên đệ tử mạnh mẽ của Đế tộc nào đó đã bồi dưỡng nên, qua mấy vạn năm thì Đế tộc lại lần nữa rời khỏi cổ địa, bước tới Biên Hoang, thần uy không thể suy đoán.

Thế nhưng, nó còn chưa kịp phát uy thì gặp nạn ở đây rồi.

Trong lòng Thạch Hạo khẽ nhíu mày, nơi đây sẽ còn như vậy nữa ư? Hắn đã hiểu ý của bọn họ.

Loại năng lượng màu đen này, càng dùng sức xung kích thì nó sẽ càng táo bạo hơn, phản kích ngược lại với sức mạnh lớn hơn nữa!

Trong nháy mắt này Thạch Hạo vô cùng kích động, hắn muốn dùng hết sức lực đánh thẳng vào mảnh đại dương màu đen kia, để nó nuốt toàn bộ ba đại cao thủ.

Nhưng rất nhanh hắn lại lắc đầu, bởi vì hiện tại hắn khó có thể triển khai thần thông, pháp lực cũng không thể mạnh mẽ như vậy được nữa, mặc dù toàn lực ra tay thì hiệu quả cũng sẽ không lớn.

Nếu không, vừa nãy Vô Úy sư tử đã chết chứ không phải chỉ là bị lan đến.

Trong phút chốc, suy nghĩ Thạch Hạo thay đổi thật nhanh, hắn hiện tại đang ở trạng thái xương khô, hơn nữa có ý định ẩn giấu khí thế của bản thân, cũng có thể tạm thời giả bộ làm tu sĩ dị vực, đến thời điểm thích hợp sẽ dành cho ba đại cao thủ một đòn trí mạng.

"Xin lỗi, ta có chút sốt sắng, nhất thời quên mất." Thạch Hạo truyền âm.

Khung xương hình người kia không nói gì nữa, còn cao thủ Cô tộc vẫn giữ yên lặng, chỉ có khung xương Hoàng Kim sư tử tức giận gầm nhẹ một tiếng, bởi vì xương cốt của nó truyền tới cơn đau nhức, bị ánh sáng màu đen quét trúng nên đã bị gãy vài khúc!

Rất là nhục nhã, nếu Phản tổ giả của một mạch Vô Úy sư tử trưởng thành thì có thể đọ sức với cường giả Tiên đạo, làm sao có thể bị đứt đuôi?

Bên trong con mắt của nó bắn ra hai luồng kim quang lạnh lẽo âm trầm, thế nhưng không có lên tiếng nữa mà nhanh chóng liều mạng bay trốn.

Nhưng vào lúc này, bên trong bãi đá vụn còn có một con sinh vật khác xuất hiện, nó cũng đang hóa thành một vệt sáng lóng lánh bay trốn, không thể ẩn dấu thân hình được nữa.

Thạch Hạo liếc mắt liền nhận ra chính là cây tiên dược kia, nó cũng đang chạy trốn, đoán chừng bản thân nó cũng không ngờ rằng nơi này sẽ nguy hiểm như vậy.

Thạch Hạo chửi rủa, cái cây già trơn trượt này cố ý dẫn hắn tới đây để giết chết hắn, điều này khiến hắn giận dữ, sau khi phát hiện ra nó thì lập tức vọt nhanh tới.

Trong tiếng gào lớn thì cái cây già kia lại kêu to, sợ hãi đến cành lá run rẩy, tốc độ càng nhanh hơn.

Nó cũng không thể xuyên thủng hư không và không thể chui xuống đất được nữa, chỉ có thể vắt chân lên cổ lao nhanh trên mặt đất, hoàn toàn hiển lộ ra.

Chuyện này được xem là trí mang đối với một cây Trường Sinh thụ!

Tuy nhiên, tốc độ của nó thực sự quá nhanh, mặc dù không thể vượt qua hư không nhưng sau khi một đôi chân dài to bước ra thì vẫn lặn mất tăm.

Phía sau, đại nhân trẻ tuổi của Đế tộc, truyền nhân của Cô tộc, còn có Phản tổ giả của nhất mạch Vô Úy sư tử thấy thế thì mắt lộ tinh quang, trong lòng chấn động không ngớt.

Nếu đổi lại là người thường thì đã sớm tràn đầy vẻ kinh ngạc rồi, bất ngờ nhìn thấy một loại Trường Sinh thụ có giá trị cực kỳ to lớn, dù cho là Bất Hủ đều phải thèm khát.

Ba đại cao thủ này điều chỉnh lại phương hướng, nhất trí hướng đuổi về hướng này!

"Chạy đi đâu!" Thạch Hạo liều mạng đuổi theo tiên dược, đây là cơ hội hiếm có, hiện giờ cây già này không thể tránh né được nữa.

Những cái rễ cây già tựa như những cái xúc tu rơi trên mặt đất, vèo vèo trốn nhanh, tốc độ như thế này khiến mấy đại cao thủ trẻ tuổi đều trợn mắt ngoác mồm.

Bởi vì, nó cũng là liều mạng, chỉ cần chậm một chút thôi thì chắc chắn phải rơi vào tay người khác, không có kết quả gì tốt đẹp.

Đặc biệt là Thạch Hạo mà nó từng khiêu khích qua, nó biết một khi bị bắt được tuyệt đối chịu không nổi.

Cả người nó phát sáng, tiên vụ năm màu lượn lờ, sắc thái sặc sỡ, một chiếc lá bên trên cành non lắc lư chập chờn phát ra hào quang đại đạo.

Tốc độ của Thạch Hạo đang tăng lên, so với lúc thoát thân vừa nãy thì còn nhanh hơn nữa, đều là do cây già kia kích thích, bởi vì cây khốn này cho rằng tốc độ của bản thân hoàn toàn vượt qua đám người Thạch Hạo, sau khi chạy được một khoảng nhất định thì lại lần nữa dùng cành nón ngoắc ngoắc Thạch Hạo, tiến hành khiêu khích.

Xoạt!

Thạch Hạo như là một mũi tên thần xuyên thủng mây mù, ánh sáng rực rỡ lưu lại được lưu lại, đuổi theo sát phía sau.

"Ui cha!" Tiên dược kêu to, càng thêm liều mạng chạy trốn.

Ầm!

Thạch Hạo ở phía sau vung quyền, theo như dáng vẻ của hắn thì tựa như không tiếc bất cứ giá nào cũng phải đánh cho nát gốc cây già này.

Vèo!

Đột nhiên, rễ cây già run run, cành non chập chờn, một chiếc lá rụng xuống bắn về phía Thạch Hạo.

"Hả?" Thạch Hạo thất kinh, đây là công kích ư, không giống lắm bởi vì không có sức mạnh mạnh mẽ nào cả.

Hắn đưa tay bắt lấy chiếc lá, lập tức cảm giác được sức sống mạnh mẽ đầy cường thịnh, chiếc lá này chứa đựng khí tức sinh mệnh Tiên đạo.

Cũng ngay trong nháy mắt này, cây già thoát ra ách thổ, tiến vào trong thánh địa của Mai Táng địa kia.

Nó chui tọt xuống dưới đất, từ đó không còn thấy đâu nữa.

"Trong chớp mắt phân tâm cùng nhân từ, lại để cho ngươi chạy thoát rồi." Thạch Hạo tiếc nuối, hắn cũng trở lại trong khu thánh địa này.

Trên thực tế hắn biết, vừa nãy dù thế nào đi nữa hắn cũng không nỡ đánh nát cây tiên dược này, hơn nữa khoảng cách cũng còn rất xa, dù cho có thật tàn nhẫn thì cũng chỉ có thể thương tổn chứ không thể bắt giữ nó lại được.

Thạch Hạo không có dừng lại mà tiếp tục xông về phía trước.

Thế nhưng, sau khi ba đại cao thủ kia tiến vào khu thánh địa này lại đồng loạt ngừng bước, xoay người nhìn phía đại dương màu đen.

"Bọn họ không sợ chết?" Thạch Hạo ngạc nhiên nghi ngờ.

Chuyện rất kỳ dị đã xảy ra, sau khi đại dương màu đen ngập trời xông tới đây thì tựa như là gặp phải một luồng lực cản vô hình, không có cách nào tiến vào bên trong thánh địa.

Rất hiển nhiên, ba đại cao thủ đều biết sẽ như vậy

"Có hiệu quả, vậy mà... chỗ đó đã mở ra, vật kia xuất thế rồi!" Vào lúc này, vị chí tôn trẻ tuổi vẫn trầm mặc ít lời của Cô tộc mở miệng đầy kích động.

Thạch Hạo cũng đã dừng lại, đứng quan sát từ xa.

Sâu trong đại dương màu đen dựng lên một luồng ánh sáng vô cùng bắt mắt, cực kỳ thần thánh và nhu hòa.

Cái thứ mà Du Đà, An Lan luôn mong mỏi kia đã xuất thế rồi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Đường Thất Thất
04 Tháng ba, 2018 02:51
Truyện này hay, đọc đến đoạn nhân vật chính chia tay cái cây thì thôi . Ngừng đọc chắc từ 3-4 năm trước. Khẳng định hay. Dạo này bắt đầu từ thể loại mau xuyên trở về với anh em cũ vậy.
ronkute
27 Tháng hai, 2018 09:20
Sức cùng lực kiệt bạn ơi :((
WolfBoy
24 Tháng hai, 2018 18:11
Cầu bom chương
ronkute
09 Tháng hai, 2018 08:18
Ở đỉnh cao, không người bầu bạn, ai cũng già chết thì buồn là phải rồi.
ronkute
09 Tháng hai, 2018 08:18
Day ban. http://www.ranwena.com/files/article/27/27615/
Huy Lê
08 Tháng hai, 2018 18:19
cái kết buồn lắm
Huy Lê
08 Tháng hai, 2018 18:18
truyện hay nhưng mà nhân vật chính khổ quá độ
Chupe
08 Tháng hai, 2018 18:17
Ad có bản tiếng Trung ko, mình muốn đọc
TA Merchant
04 Tháng hai, 2018 12:15
up đi ad ơi, hóng quá hóng.
ronkute
28 Tháng một, 2018 20:48
Các chương sau sẽ vô cùng hấp dẫn đó các vị đồng dâm :))
ronkute
16 Tháng một, 2018 22:08
Mai có chương :((
kai0vn
13 Tháng một, 2018 16:25
Đợi mòn mỏi :(
Hieu Le
10 Tháng một, 2018 00:33
Truyện hay lắm, cố lên dịch giả
Mạnh Cường
09 Tháng một, 2018 00:46
Ko có dịch full hả b :(
Bùi Duy Chiến
06 Tháng một, 2018 10:09
h mà 1 ngày rảnh được tầm 4 tiếng mimhf xin tham gia học hỏi hết mình ngay ke ke
Bùi Duy Chiến
06 Tháng một, 2018 10:08
ronkute
04 Tháng một, 2018 16:54
Thế bác biết sửa dụng QT không :D
Bùi Duy Chiến
04 Tháng một, 2018 13:12
Dịch thế nào bác hướng dẫn mình với hị hị
ronkute
03 Tháng một, 2018 22:22
Tham gia nhóm dịch đi bác :)
Bùi Duy Chiến
03 Tháng một, 2018 21:01
ngóng chông từng h từng ngày, truyện quá hay kkk
ronkute
20 Tháng mười một, 2017 20:49
Tuyển Cộng Tác Viên nhen bác, có gì ib hoặc liên hệ fb với mình nhen :111;
Tai Quoc Tran
20 Tháng mười một, 2017 18:12
không tuyển nhân viên, nhưng nhận dịch giả giúp biên và dịch nhé. b có thể ib cho lão ron để giúp truyện hoàn thành nhanh hơn
hoamanlau22
20 Tháng mười một, 2017 16:29
Bên bạn có tuyển nhân viên ở hà nội ko .minh theo dõi ttv gần 10 năm rồi:)) . Đây là trang mình lên nhiều còn hơn cả fb. Tự dưng thành con nghiện
ronkute
19 Tháng mười một, 2017 10:42
Mọi người ủng hộ web mới nào
ronkute
24 Tháng mười, 2017 22:22
Dạo này lười dịch quá :((
BÌNH LUẬN FACEBOOK