Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Chương 296: Xung đột càng trầm trọng hơn.

Một tên sinh linh thuần huyết mạnh như thế lại bị tóm gọn, mọi người trợn mắt ngoác miệng câm như hến, chuyện này quả thật là một sự kiện kinh người.

Ngay cả Ly Long cũng đờ người ta, tuy rằng đã dự liệu được thiếu niên này rất mạnh thế nhưng không nghĩ lại mạnh đến thế, quá tà dị mà, không tốn chút sức lực gì liền trấn áp được Ma Chu.

"Thả ta ra!" Ma Chu giãy giụa muốn chạy trốn, thế nhưng chén sứ này rất đặc biệt, sở hữu phù văn bí lực vô cùng mạnh mẽ, tuy rằng không có phong ấn miệng chén thế nhưng từng sợi phù văn lượn lờ tự động áp chế nó.

Ma Chu bị hút lấy ở dưới đáy chén cơ bản không cách nào tránh thoát được, thậm chí Thạch Hạo chỉ cần hơi khởi động thì sức mạnh đáng sợ sẽ xuất hiện để luyện hóa nó.

"Ngươi nói thả là ta phải thả hả? Chỉ là một con nhện con nho nhỏ mà cũng dám tới Hoàng Đô quấy phá, không trấn áp ngươi thì còn trấn áp ai nữa." Thạch Hạo lên tiếng, nâng chén nhỏ lên nhìn không chớp mắt.

Nó hoàn toàn xem con sinh linh thuần huyết này là một con nhện bình thường mà thôi, nói: "Bảo vệ ở đầu thôn cũng không được, hỏa hầu luyện dược cũng không đủ, dù sao cũng chỉ là nhện con, phải nuôi nấng một thời gian đã."

Mọi người nghe thế thì cứng đờ cả người, đây là người nào thế, nuôi một con sinh linh thuần huyết còn kinh người hơn cả việc coi như là thú cưng, đây giống như là vỗ heo thật béo chờ ngày làm thịt.

Thời khắc này, những viên minh châu trong Hoàng Đô như Thập Lục công chúa, Đại tiểu thư Lôi tộc, Cổ Linh Lung đều bị dọa cho chết khiếp, đây cũng quá kinh người mà.

"Ngươi là..." Một con cháu vương hầu tới thỉnh giáo, nơi đây lại xuất hiện một nhân vật mạnh mẽ ngang ngược như vầy, bọn họ lại không biết thân phận thật sự tin tức có chút lạc hậu.

"Ta chỉ là người đi ngang qua thôi." Thạch Hạo cười nói rồi không nói gì nữa.

"Huynh đài, thế mới tốt chứ, ngày hôm nay quá sảng khoái, ngươi có thể trấn áp con nhện này ta cảm kích vô cùng." Tên ma men của Võ Vương phủ giật mình tỉnh lại, xảy ra chuyện lớn như thế thì khiến cho men rượu đều biến hết cả.

Ở một bên có thêm vài người trẻ tuổi sắc mặt của bọn họ vô cùng khó coi, đó chính là những cường giả cùng tới với Ma Chu, cũng có người của Võ Vương phủ và cũng có những sinh linh khác.

"Vị đạo huynh này có thể dừng bước nói chuyện chút không vậy?" Một người trẻ tuổi mở miệng.

"Có chuyện gì thì cứ nói." Thạch Hạo bình tĩnh.

"Ngươi cũng biết hắn tới từ hồ Ma Linh, thân phận cũng không bình thường, làm như thế có chút không hay, kính xin đạo huynh hãy giơ tay đánh khẻ, tha cho hắn một lần." Người trẻ tuổi lên tiếng.

"Có gì mà không hay, đến từ hồ Ma Linh là có thể làm mưa làm gió ư, đây chính là Hoàng Đô Thạch Quốc chớ không phải là hồ Ma Linh." Vẻ mặt của Thạch Hạo trở nên nghiêm túc, âm thanh không ngừng nhấn mạnh, quát lên: "Ngươi chính là con cháu của Võ Vương phủ chớ không phải là nô bộc của con nhện này. Ngươi họ Thạch, không phải họ Chu, ngươi nên biết mình đang làm gì, còn không mau lui lại!"

Người trẻ tuổi đứng đối diện bị mắng cho đỏ bừng mặt mũi, suýt chút nữa thẹn quá hóa giận thế nhưng cũng không dám phát tác dù sao thiếu niên này quá lợi hại, nói nhỏ: "Ngươi tự rước lấy họa không ai cứu được ngươi!"

Thạch Hạo liếc mắt đầy khinh bỉ nhìn hắn rồi quát lên: "Ngu xuẩn, ngươi vẫn chưa rõ à, xảy ra chuyện như thế, thân là con cháu Võ Vương phủ và cũng dính tới chuyện trong đó, thật sự ngu không thể tả nổi, muốn khiến cho cả tòa phủ đệ phải hổ thẹn, cho mọi người gièm pha hả."

"Ngươi..." Tất cả đám người kia đều cứng họng, sắc mặt đỏ chót, vừa tức vừa giận, bọn họ đều nghiên về phía dòng dõi Thạch Nghị, gần đây lại đi cùng với người của hồ Ma Linh nên lúc này tự nhiên rất tức giận.

"Cút!" Thạch Hạo quát mắng, chỉ một chữ như thế nhưng lại như sấm sét chấn động cả Thanh Lâm viên, hồ xanh cách đó không xa cũng rung động sóng lớn dâng trào.

Mọi người giật mình, thiếu niên này quá ngang ngược, chỉ bảo giang sơn, trấn áp hậu đại Thái Cổ Ma Chu, quát mắng con cháu vương hầu, thế mà chẳng sợ chút gì, thật sự giống như là một thiếu niên Chí Tôn vậy.

"Những tên bại hoại các ngươi, cút hết, khiến cho gia tộc phải hổ thẹn rồi!" Tên ma men cùng với những người của Võ Vương phủ gầm hét, từ lâu đã chẳng ưa gì đám người này rồi.

"Hay, hay, quá hay, các người chờ đấy!" Những người kia thẹn quá hóa giận xoay người rời đi, tức giận trừng mắt nhìn Thạch Hạo.

Thạch Hạo hừ lạnh một tiếng rồi vung ống tay áo, vù một tiếng, một cơn gió lớn xuất hiện quét bay đám người này, thanh âm tủm tủm truyền tới, toàn bộ đám người này đều rơi vào trong hồ ướt như chuột lụt.

"Cút nhanh, đừng để ta nhìn thấy các ngươi trở thành chó săn, nô bộc cho Ma Chu, nếu không giết sạch." Tiếng nói của nó rất lạnh, lạnh đến tận xương cốt người khác.

"Được!"

Vào lúc này, không riêng mấy người ma men kia, còn có rất nhiều con cháu vương hầu cũng hét lên, Thạch Quốc lấy võ lập quốc, thân là con cháu dòng chính vương hầu nên rất nhiều người vô cùng chính trực.

Trải qua mấy ngày nay, một vài sinh linh thuần huyết tiến vào Hoàng Đô, trên danh nghĩa là đến chúc thọ Nhân Hoàng, dẫn tới một vài con cháu vương hầu nhu nhược tới cầu khẩn nhiều lần, nịnh nọt kết dao, khiến cho không ít con cháu vương hầu tức giận.

Hôm nay, Thạch Hạo cường thế như vậy tự nhiên kích phát lòng chính trực của rất nhiều người, theo đó nhiệt huyết sôi trào cộng hưởng trong lòng.

"Hì hì..." Thiên Hồ tiên tử cười tươi như hoa, yểu điệu thước tha đi tới, thân thể trắng mịn lồi lõm, quần áo khó có thể che dấu được những đường cong đầy dụ hoặc của cơ thể, mái tóc đen mượt tung bay, nụ cười phong tình, cặp mắt to trong veo như nước mùa thu.

Một cô gái xinh đẹp như thế bước tới khiến cho mọi người không tự chủ được tự động nhường ta một lối đi, ma nữ mở miệng nói: "Con Ma Chu này nếu ở trong tay ngươi sẽ là một mần tai họa, đưa cho ta đi."

Mọi người ngẩn ra, nàng lại muốn lấy con sinh linh thuần huyết này, muốn gánh lấy một phần tai họa cho thiếu niên này? Hai người này có quan hệ gì.

Câu trả lời của Thạch Hạo lại ngoài dự liệu của mọi người, trực tiếp lắc đầu từ chối, nói: "Không cho, đây chính là một trong Thái Cổ Ngũ Độc, đây chính là chủ dược khi muốn luyện chế thần dược."

"Ngươi không biết à, nếu không giao ra sau này ngươi có khả năng sẽ gặp họa lớn đó." Thiên Hồ tiên tử lên tiếng.

"Đưa cho ngươi rồi thì sẽ không có họa lớn sao, hay là có người muốn tới báo thù, mà hiện tại đây lại là thành phần của thần dược, nếu không vẫn có thể đi đổi lấy bảo vật khác."

Đây vốn là một buổi tụ hội cạnh tranh giữa các thiên tài, kết quả lại phát triển đến nước này, rất nhiều ánh mắt đều tập trung lên người Thạch Hạo, sự xuất hiện của nó vượt qua khỏi dự đoán của mọi người.

Thời gian không lâu, Hỗn Thiên hầu tới cụng ly với Thạch Hạo, cười ha hả, nói rằng anh hùng xuất thiếu niên khiến cho hắn bội phục.

Đây là một vương hầu mạnh mẽ đã được sắc phong mấy năm, hiện tại hắn cũng chỉ mới hai mươi lăm tuổi mà thôi, chính là một vị quan lớn nơi biên cương trẻ tuổi nhất Thạch Quốc, uy danh hiểm hách.

Hắn ôm lấy một cô gái vô cùng xinh đẹp bước tới vô cùng ung dung, cũng không nói thêm gì mà chỉ báo cho Thạch Hạo biết, nếu đi biêng cương thì có thể tới tìm hắn.

Sau đó, cũng có một vài con cháu vương hầu nổi danh tiến tới kết giao mà cụng ly cùng với Thạch Hạo, mặc kệ nó có thể vượt qua được cửa ải này hay không nhưng sự mạnh mẽ của nó đáng để kết bạn.

Vượt ngoài dự liệu của Thạch Hạo đó là, những sinh linh thuần huyết tới đây còn nhiều hơn cả trong tưởng tượng của nó, ngoại trừ Ly Long nó còn thấy cả Tất Phương, Chư Kiền, đây đều là những đối thủ mà nó đã gặp ở Bách Đoạn Sơn, hiện tại ai cũng hóa thành hình người.

Ngoại trừ mấy sinh linh này ra, nó còn thấy những người khách đến từ các Thần Sơn khác nữa, bởi vì nó nhìn thấy được thiếu nữ mặc áo tím Vân Hi, nhìn sơ qua đối phương vẫn chưa tới đây, vẫn còn đang trò chuyện với mấy tên sinh linh mạnh mẽ khác.

"Thật náo nhiệt nhen, không biết có tôn giả xuất hiện hay không, xem ra Hoang Vực thật sự muốn hỗn loạn rồi, những Thần Sơn cũng phái ra con cháu của mình hẳn cũng đã hiểu tình hình rồi." Thạch Hạo tự nói.

"Ngươi cũng được đấy chứ, mạnh mẽ như thế mà trước giờ chưa từng nghe nói, đừng nói cũng đến từ vực ngoại chứ?" Đại tiểu thư Lôi tộc đi tới, cười nói vui vẻ, nơi xa nâng ly mời nó, bờ môi đỏ đặt lên miệng ly ngọc trông vô cùng hấp dẫn.

Cổ Linh Lung cũng đứng bên cạnh, vẻ mặt không được tự nhiên, trước đây không lâu nàng còn muốn áp chế Thạch Hạo, kết quả phát sinh chuyện đó khiến cho nàng hết sức khó xử. Còn đệ đệ của nàng thì đã trốn đi từ lâu, sợ hãi không thôi.

"Nghe nói ngươi có một vị muội muội?" Thạch Hạo thuận miệng hỏi, bởi vì trong trí nhớ của nó có chút mơ hồ về chuyện này.

"Ngươi muốn làm cái gì?" Đại tiểu thư Lôi tộc cực kỳ cảnh giác, muội muội của nàng chính là sự kiêu ngạo của cả tộc, đã bái nhập làm môn hạ Thái Cổ Thần Sơn, ánh sáng rực rỡ.

Hơn nữa, Nhị tiểu thư Lôi gia còn có danh xưng là đệ nhất mỹ nữ Hoàng Đô, vượt xa những minh châu khác, những người để ý đến nàng quá nhiều.

"Không có gì, chỉ thuận miệng hỏi chút thôi." Thạch Hạo đáp.

Ở bên cạnh, đám người Cổ Linh Lung cũng thả lỏng rồi nở nụ cười, lộ vẻ chúng ta đều hiểu, mà Đại tiểu thư Lôi tộc lại nhíu mày liếc xéo nó.

Đúng lúc này nơi xa trở nên hỗn loạn, có hung thú gào thét, có chiến xa ầm ầm, thế mà từ trên trời từ từ hạ xuống.

"Đến rồi, đây là chiến xa của vương hầu!"

"Đó là... Thạch Tử Đằng!"

...

Mọi người kinh ngạc thốt lên, Thanh Lâm viên sôi sục. Tuy sớm đã có linh cảm thế nhưng khi nhìn thấy mấy cường giả này đích thân tới đây mọi người chấn vô cùng chấn động, hiển nhiên đây chính là hưng binh vấn tội mà tới.

Chiến xa dừng lại, mấy người từ trong đó đi ra ngoài, đạp trên thảm cỏ xanh, mỗi một người đều trầm mặt.

Thạch Tử Đằng, xem như là một nhân vật huyền thoại, bái nhập hồ Ma Linh, quá khứ rất thần bí ít có người biết, hiện tại đã được chứng thực.

Nhiều năm trôi qua hắn cũng rất ẩn nhẫn, thế nhưng chỉ cần ra tay thì kẻ địch không thể sống sót, những người trêu chọc hắn không thiếu những đại nhân vật hiển hách thế nhưng hiện tại đều đã trở thành người chết.

Lúc này, tự mình hắn tới lại gây nên phong vân như vậy.

Những cọng tóc của Thạch Tử Đằng phát sáng, da thịt trắng bóng như ngọc thạch, ánh mắt ôn hòa, bề ngoài trông chỉ khoảng hai bảy hai tám tuổi, từng bước tiến tới, tiếng bước chân như cùng cộng hưởng với nhịp đập cả thiên địa.

Thời khắc này, toàn bộ âm thanh đều biến mất, trong nhát mắt liền yên tĩnh lại, hắn như hợp nhất cùng thiên địa tự nhiên thành một thể, cả người vô cùng đáng sợ.

Mọi người run sợ!

"Ngươi trấn áp con cháu của hồ Ma Linh?" Thạch Tử Đằng mở miệng.

Sau người hắn còn có mấy người tuổi tác không giống nhau, từ hai mấy đến bốn mươi tuổi, tất cả đều bất phàm, lưu chuyển khí tức mạnh mẽ, ánh mắt vô cùng sắc bén và ép người đồng thời nhìn về nó.

Thạch Hạo ngẩn đầu nhìn về phía trước, nếu nói về quan hệ máu mủ, nó phải hô người này là bá bá, thế nhưng giờ chẳng có chút cảm giác tình thân gì, ngược lại trong lòng nó cảm thấy vô cùng lạnh.

"Là ta." Thạch Hạo bình tĩnh đáp, trong lòng bàn tay nâng lên một chén nhỏ rất bình thường, thế nhưng bên trong lại có những làn khí lấp lánh, một con nhện màu xanh biếc đang nằm dưới đáy chén, không thể nào động đậy được.

Tất cả mọi người đều linh cảm đến một hồi bão tố sắp diễn ra!

"Thả hắn ra." Thạch Tử Đằng mở miệng, vẫn rất bình tĩnh, rõ ràng là đứng ở đó thế nhưng lại khiến người khác có cảm giác rất hư vô mơ hồ, giống như hòa vào trong tự nhiên càn khôn.

"Không thả!" Thạch Hạo đáp trả, đây cũng không phải là lần thứ nhất nó nhìn thấy Thạch Tử Đằng, thế nhưng đây lại là lần đầu tiên đụng chạm với người này.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
hakai0o1
13 Tháng tư, 2023 14:02
13:59 13-04-2023
Nguyễn Văn Sâm
06 Tháng tư, 2023 07:44
. llm
Thanh Son
10 Tháng hai, 2023 17:23
Share ebook truyện bản dịch cho đạo hữu nào cần- bỏ dấu ngoặc () 2 bên dấu chấm đi nhé, đạo hữu nào có bộ khác góp gạo share cùng đọc nha: bom(.)so/kcNXS1 hoặc Google Driver: drive(.)google(.)com/drive/folders/1tk8rWwcblttqmc1-xZQbl7XP7Ayo4vs1?usp=sharing
Chinh Phạm
13 Tháng mười một, 2022 21:41
Tại sao không phải ta-nàng , chàng - ta?? Chán thế ad.
Chinh Phạm
10 Tháng mười một, 2022 11:41
Vì một câu nói mà đợi người cả ngàn năm. Lão tác sến làm tôi suýt khóc. Mé.
berong91
03 Tháng mười một, 2022 16:25
Thật ra thì cũng cám ơn bác ronkute đã cố gắng dịch hoàn chỉnh bộ này sau ngần ấy năm, tuy có mấy đoạn bình luận của dịch giả spoil kha khá cốt truyện.
berong91
03 Tháng mười một, 2022 15:06
dịch giả có tâm, nên cứ 3 5 chương lại spoil cốt truyện 1 lần, mình đọc cũng sợ luôn. mới nửa truyện đã spoil hoang ở với ai, lấy ai làm chi không biết nữa. chê.
Hieu Le
28 Tháng chín, 2022 13:15
Hieu Le
07 Tháng tám, 2022 15:34
Hay quá. Cảm ơn ad rất nhiều
Hieu Le
31 Tháng bảy, 2022 15:38
Bia đá dùng lưu tên thì anh hạo chỉ thích cầm đi đập người thôi :))))
Ngonlua
12 Tháng bảy, 2022 15:13
Hay quá bạn ơi
hjeutnct
06 Tháng bảy, 2022 22:44
hai người khác nhau
NoBiTa01
06 Tháng bảy, 2022 19:50
Thật ra là phải cày Già Thiên trước rồi mới tới bộ này nó sẽ thông suốt hơn. Còn thánh khư bị chê do so sánh vì cố liên kết với 2 bộ trước thôi chứ về tổng thể đọc vẫn ok, vẫn hơn nhiều bộ ăn liền bây giờ.
phucbg29
21 Tháng sáu, 2022 20:52
Định cày luôn 2 bộ còn lại. Mà sao thấy nhiều ông chê Thánh khư quá.
phucbg29
21 Tháng sáu, 2022 20:52
Định cày luôn 2 bộ còn lại. Mà sao thấy nhiều ông chê Thánh khư quá.
Trịnh Thanh Hùng
21 Tháng sáu, 2022 08:38
Chả biết vùng đất kia là gì nữa
tho8888
21 Tháng sáu, 2022 07:22
Bạn nói chuyện rất huề vốn, 1 người viết thì đương nhiên các nhân vật sẽ na ná nhau rồi, nó gọi là văn phong. Mỗi người có 1 phong cách riêng, không ai giống ai cả. Vd xem truyện Kim Dung thì biết ngay đây là phong cách Kim Dung viết, Cổ Long có phong cách riêng của Cổ Long ...
anhtuanngoc
20 Tháng sáu, 2022 20:04
khi nào biên tập lại nhớ thông báo nhé dịch giả
tho8888
20 Tháng sáu, 2022 14:52
Liễu thần mình thấy giống Lâm Thanh Hà trong film Lục Chỉ Cầm Ma, 1 dạng của Đông Phương Bất Bại
Hieu Le
20 Tháng sáu, 2022 01:38
Chỉ nói qua thôi b à, k đả động đến vùng đất kia
Hieu Le
20 Tháng sáu, 2022 00:20
Giờ hình như đọc cuốn Thánh Khư là có nói tiếp thêm về bộ này + Già Thiên
Hieu Le
20 Tháng sáu, 2022 00:19
Cảm ơn ad nhé. Bộ truyện tuyệt vời !
NoBiTa01
19 Tháng sáu, 2022 23:05
Chương 1998 Bản dịch ở đây "Liễu Thần tựa như giới tính nữ thế nhưng lại mặc quần áo của nam, phong thái tuyệt thế" Bản convert thì " Liễu Thần như là nữ tính, thế nhưng là ăn mặc nam tử quần áo, cũng là nam tử trang phục, phong thái tuyệt thế" Bản dịch chỗ khác "Liễu thần là nữ tính, nhưng lại ăn mặc nam tử y phục, cũng là nam tử cách ăn mặc, phong thái tuyệt thế." Nuốt mất vài chữ, khác hẳn nó nghĩa =]]
phucbg29
19 Tháng sáu, 2022 22:58
Cái kết vẫn chưa đã lắm nhỉ
NoBiTa01
19 Tháng sáu, 2022 22:56
Tks pác. Cuối cùng cũng dịch xong rồi, trong khoảng thời gian chờ đợi thì cũng cày đi cày lại dc 2-3 lần gì đó bản convert rồi.
BÌNH LUẬN FACEBOOK