Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thạch Hạo biết dị vực vẫn luôn tìm kiếm một món đồ, nghe đâu được cất giấu ở cửu Thiên thập Địa cho nên mới làm lớn chuyện, sát phạt vô số, máu chảy thành sông.

Thế nhưng, cho tới bây giờ thì hắn mới biết đó là thứ gì.

Đừng nói là hắn dù cho là toàn bộ sinh linh giữa cửu Thiên thập Địa cũng không biết được, e rằng chỉ có Tiên vương cổ xưa nhất mới hiểu rõ một hai.

Năm đó, An Lan bắt đi Tội châu cũng là hoài nghi thứ này đang ẩn giấu bên dưới.

"Tới cùng là thứ gì?" Thạch Hạo thỉnh giáo, hắn thật sự rất hiếu kỳ đồng thời cũng rất căm giận, chính thứ này nên dị vực mới đại khai sát giới.

Đây chính là lời giải thích tốt nhất cho câu nói, mang ngọc mắc tội.

Nhưng, ngay cả sinh linh của cửu Thiên thập Địa cũng không biết đó là thứ gì, có thể nói đóng cửa ngồi bên trong, họa từ trên trời rơi xuống, chính vì lẽ đó Thạch Hạo càng thêm căm tức dị vực hơn.

"Đó là một hạt giống." Hoắc Hằng Táng vương nói, hắn chính là vị Táng vương đã cứu Thạch Hạo ở năm mươi vạn năm trước, mà vị Táng vương còn lại có tên là Hàn Trác.

Thạch Hạo nghe vậy thì ngớ người, dị vực lại tìm kiếm một hạt giống? Hoàn toàn khác biệt với trong tưởng tượng của hắn!

Nó có dáng vẻ ra làm sao, lẽ nào còn quý giá hơn cả tiên dược?

Hoặc có thể nói, đó là một viên đạo chủng?

Như nhìn ra được ngờ vực của hắn nên Hàn Trác Táng vương giải thích, nói: " Là một hạt giống rất kỳ lạ, nghe đâu có thể mở ra cổ khí khởi nguyên, cũng có người cho rằng nó là một chiếc chìa khóa."

Tới lúc này hai mắt Thạch Hạo óng ánh tâm tình kịch liệt không thôi, sao hắn lại không hiểu chía khóa như vậy sẽ quan trọng tới mức nào chứ?

Dị vực phải tìm cho bằng được một món đồ!

Cổ khí khởi nguyên đã tạo nên Táng sĩ và cũng thành toàn cho dị vực, theo như Táng vương từng nói, hai món cổ khí khởi nguyên này tuy rằng khác nhau thế nhưng lại dẫn tới kết quả như nhau, thành tự hai đại cường tộc!

Có thể thấy được, thú được gọi là cổ khí khởi nguyên trọng yếu biết bao nhiêu!

Không nói thứ khác, chỉ riêng về Mai Táng thổ thì đã có tới mấy vị Táng vương, cũng là bởi vì thời còn trẻ họ đã tiếp xúc qua cổ khí khởi nên và cuối cùng đã thành tựu chính quả Táng vương.

"Hai món cổ khí khởi nguyên này khác biệt gì không ?" Thạch Hạo lộ vẻ nghiêm túc hỏi.

"Nghe nói, vị Táng sĩ đầu tiên từng là một bộ thi hài, sau khi tiếp xúc với cổ khí khởi nguyên của chúng ta thì đã hóa thành Táng sĩ hoàng kim, sau đó trưởng thành và thành Táng vương."

Hoắc Hằng Táng vương lên tiếng.

Một chủng tộc được sinh ra như thế và phát triển không ngừng.

Những Táng sĩ sau này cũng là do vài tên Táng sĩ ban đầu nhân giống thành.

Cũng không phải mỗi một bộ thi hài sau khi tiếp xúc với cổ khí khởi nguyên thì sẽ hóa thành Táng sĩ hoàng kim, nếu như vậy thì sẽ xuất hiện hàng loạt biến số và nguy hiểm.

"Lượng lớn thi hài khi tiếp xúc với cổ khí khởi nguyên thì cũng chỉ có vài bộ mới có thể trở thành Táng sĩ hoàng kim." Hàn Trác Táng vương nói.

Bọn họ không giấu giếm gì cả, cứ thế nói ra những bí mật này.

Táng sĩ hiện giờ đều là nhân giống mà thành.

"Còn cổ khí khởi nguyên của dị vực thì sao?" Thạch Hạo hỏi dò, nói vậy thì món cổ khí này cũng rất thần bí.

"Hai món cổ khí có tính chất không giống nhau lắm." Hoắc Hằng Táng vương nói.

Từng có một sinh linh vốn chỉ là phàm nhân nhưng bất ngờ tiếp xúc với cổ khí khởi nguyên này, và rồi đã xảy ra dị biến và trở thành tiến hóa giả siêu cấp.

Thạch Hạo sau khi nghe tới đây thì chợt hoảng sợ, đó là hắc ám ăn mòn à?

"Không có vật chất hắc ám tràn ra, nó tỏa ra ánh sáng lung linh giống như cổ khí của chúng ta vậy, thần thánh và an lành thế nhưng tên phàm nhân kia thật sự đã dị biến."

Bản chất là như thế, cuối cùng đã tiến hóa thành siêu cấp hắc ám.

Về sau, nguyên thần của tên phàm nhân kia tựa như không thuộc về mình nữa mà thay đổi thành một người khác, thực lực tăng nhanh như gió, cuối cùng đã hóa thành Vương Bất hủ.

Hai món cổ khí khởi nguyên, một cái tiếp xúc với người sống còn cái kia lại tiếp xúc với thi hài và rồi đã tạo ra hai bộ tộc khác biệt, việc này vo ocùng yêu tà và thần bí.

Thạch Hạo không khỏi nhìn về phía Tam Tạng cùng Thần Minh, ngày đó hắn đã từng cùng hai vị Táng sĩ hoàng kim này đi qua chỗ kia, và cũng đã nhìn thấy được cổ khí khởi nguyên của Mai Táng địa.

"Táng sĩ được ánh sáng của cổ khí rọi sáng, nếu như không chết thì ngày sau sẽ có khả năng trở thành Tiên vương!" Thần Minh nói.

Chỉ là quá trình này quá nguy hiểm, không có mấy ai có thể chịu đựng nổi, những người dám tới gần đều sẽ gặp phải tai ương ngập đầu.

Mà một khi sống sót và chịu đựng được thử thách, vậy ý nghĩa là có tiềm chất của Táng vương.

Con mắt của Thạch Hạo lưu chuyển ánh sáng, năm đó hắn cũng từng tiếp xúc qua món cổ khí này!

"Nguyên thần của các ngươi..." Thạch Hạo nhìn về phía Tam Tạng và Thần Minh.

Bởi vì, ngày xưa hắn từng nhìn thấy, sau khi hai người này được cổ khí khởi nguyên soi sáng thì rất là kỳ quái, vẻ mặt kỳ lạ tựa như bị thay thế vậy.

"Quả thật rất là khủng khiếp, có một loại ý chí nào đó giáng lâm và chúng ta cho rằng sẽ bị nguyên thần khác thay thế, nhưng cuối cùng lại phát hiện ra, chỉ là lo lắng không đâu mà thôi, đó chỉ là quy tắc trận tự mà thoi."

Nhưng, loại tâm tình kia lại ẩn chưa ý chí, mang theo tâm tình nào đó nhưng cuối cùng thì tiêu tan và rồi tác thành cho bọn hắn.

"Đó là do bọn ngươi ăn may thôi." Hoắc Hằng Táng vương nói.

"Nói như vậy, người sống không nên tiếp xúc với món cổ khí này, ngay cả Táng vương cũng sẽ xảy ra nguy hiểm." Hàn Trác Táng vương bổ sung.

Món cổ khí này đã tạo nên hai đại cường tộc!

Có thể thấy được, loại này nghịch thiên tới cỡ nào, quý giá tới bực nào.

"Hai món cổ khí khởi nguyên đều là hai chiếc rương, trước giờ chưa một ai mở ra được, cứ thế đã tạo ra được Vương Bất hủ cùng Táng vương." Hoắc Hằng nói.

Năm tháng dài đằng đẵng tới nay, tưng có cường giả vô thượng muốn mở ra chiếc rương này thế nhưng đều thất bại, không một ai thành công cả.

"Thủ nghĩ xem, chiếc rương này còn chưa mở ra mà đã có thể tạo được Vương Bất hủ, nếu như một khi mở ra thì sẽ phát sinh chuyện gì nữa?" Hàn Trác Táng vương than thở.

Dù là bọn họ cũng rất hoảng sợ, cho nên từng nỗ lực qua.

Có người hoài nghi, nếu như mở ra được chiếc rương này thì khả năng sẽ có thể tạo ra được Đế giả!

Đế bất hủ, Táng đế, đó là chuyện kinh người tới cỡ nào, bá chủ của dị vực biết có một chìa khóa như thế nếu như có thể mở ra được cổ khí khởi nguyên của tộc mình, cho nên mới điên cuồng như thế.

Bọn họ muốn mở ra chiếc rương này!

Nhưng, nhiều kỷ nguyên tới nay, phàm những ngươi muốn mở ra chiếc rương này thì đều chết cả, dù cho là Táng vương cũng không ngoại lệ, xảy ra biến hóa kỳ lạ!

Bất kể là dị vực hay là Mai Táng địa, phàm là những ai muốn cưỡng ép mở ra chiếc rương này thì đều chết sạch.

Thậm chí, khi tiếp xúc với chiếc rương này thì đều xuất hiện chuyện ngoài ý muốn cả.

Táng vương, Vương Bất hủ đều không ngoại lệ!

"Thì ra là như thế, bọn họ nghĩ sẽ tạo ra được Đế bất hủ!" Thạch Hạo cảm thán.

Dị vực cứ cách một khoảng thời gian sẽ phát điên đánh vào cửu Thiên thập Địa, chính là vì muốn tìm kiếm hạt giống kia để mở ra cổ khí khởi nguyên.

Tới cấp độ Tiên vương, tới lĩnh vực Táng vương, tới độ cao Vương Bất hủ, còn có thứ gì có thể mê hoặc được bọn họ?

Nhóm người này đã đứng trên đỉnh cao nhất nên khong thấy con đường phía trước được nữa, chỉ có thời cơ để thành Đế thì mới có thể mê hoặc bọn họ tới trí mạng như thế này.

Sau khi Thạch Hạo hiểu rõ những chuyện này thì tâm tình vô cùng phức tạp, đây chính là nguyên nhân tai họa, là nguyên nhân mà hai giới sát phạt nhau.

"Các ngươi cũng biết, còn có một cái rương gỗ mục khác nữa, không biết có liên hệ gì với cổ khí khởi nguyên này hay khôgn?" Thạch Hạo hỏi.

"Là đào bới được từ cửu Thiên thập Địa chứ gì, bàn đầu còn cho rằng nó chính là hạt giống kia, là chiếc chìa khóa đó, có thể mở ra cổ khí khởi nguyên."

Thế nhưng cũng không phải, nó không cách nào mở ra được hai cổ khí kia, thậm chí ngay bản thân nó cũng không cách nào mở ra được.

Có người suy diễn và vững tin, nó không phải là chìa khóa kia.

Sau lần đó, một ít vương giả đã mất đi hứng thú với thứ này thế nhưng cũng có một số vương giả khác thì rất tò mò và nghiên cứu trong rất nhiều kỷ nguyên.

Sau đó cũng chẳng có thu hoạch gì cả, chiếc rương gỗ mục kia không thể igúp người khác tiến hành tiến hóa siêu cấp được, cũng không thể mở ra được, cũng chẳng có lợi ích gì cả, cuối cùng nó bị bỏ lại trong Mai Táng địa.

"Thế gian này có Táng đế ư, có Đế Bất hủ ư, có Tiên Đế ư?" Thạch Hạo nghiêm túc hỏi, hắn muốn xác định, ở niên đại cổ xưa nhất kia có từng sinh ra cao thủ như vậy hay không.

"Không có, xưa nay chưa từng xuất hiện sinh linh cấp bậc kia." Hoắc Hằng Táng vương khẳng định.

Đương nhiên, trên thế gian này cũng có người hoài nghi, bên trên bờ đê nơi Giới hải có mấy vết chân mờ nhạt, và nó đã từng tác động tới tâm tình của chư vương.

Xoẹt!

Hai luồng ánh sáng xẹt qua và Thạch Hạo lộ vẻ giật mình, hắn không chỉ thấy được trường sinh dược Bạch quy đà tiên kia mà ocnf thấy kột gốc khác nữa!

"Nó cũng tiến vào Mai Táng địa à, Táng khu quả là chậu tụ bảo mà." Thạch Hạo cảm thán.

Thế nhưng hắn không thán phục không được, Mai Táng địa này quá thần thánh, chỉ có hơn chứ không hề kém Tiên vực.

Mai Táng thổ của nơi này óng ánh lưu chuyển hào quang năm màu, có nơi còn có hào quang bảy màu và đi kèm là sương mù hỗn độn, linh khí hết sức kinh người.

Đây chính là nơi mà trường sinh tiên dược thích cắm rễ nhất.

Thân là Táng vương nhưng Hoắc Hằng cũng lộ vẻ cười khổ đầy bất đắc dĩ, nói là bị người mưu hại.

"Vì sao lại thế?" Thạch Hạo không hiểu.

Hắn nhìn chằm chằm một cây dược ở nơi xa xa, quá thần dị mà, hắn đã từng thấy qua, được mệnh danh là đệ nhất linh căn ở hạ giới!

Đó là một gốc cây nhỏ chừng một thước với tiên vụ màu trắng bao phủ, những phiến lá trên cành cây lấp lánh ánh sáng tựa như từng ngôi sao nhỏ vậy.

Nó ngừng lại và không còn bay lượn nữa.

Bên trên cây nhỏ này kết ra ba đóa hoa và biến hóa không ngừng.

Một đóa trong số đó hóa thành mưa ánh sáng rời khỏi thân cây, tiếp đó là biến thành một người tí hon trong hư không cao chừng nắm đấm rồi hạ xuống mặt đất.

Nó ngồi xếp bằng bên dưới gốc cây nhỏ và bắt đầu ngộ đạo.

Mà bên trên đóa hoa thứ hai thì lại có tiếng boong nhẹ nhàng, tựa như chuông đỉnh đang ngân.

Tiếp đó, nó cũng hóa thành một màn mưa ánh sáng rời khỏi thân cây và hóa thành binh khí trong hư không, lúc thì chuông, lúc thì tháp lúc lại là đỉnh.

Cuối cùng, binh khí này được tiên vụ bao phủ, được hào quang bao quanh treo trên đỉnh đầu người tí hon kia và bồng bềnh nơi ấy.

Về phía đóa hoa thứ ba thì lại lan tràn tinh túy tựa như dòng lũ tiến vào người tí hon cùng với binh khí kia để rèn luyện cả hai.

Chuyện này quá thần bí mà!

Ngày xưa Thạch Hạo từng nhìn thấy gốc dược này, nhưng vẫn không cách nào chiếm được.

Nhưng nào ngờ tới, hơn năm mươi vạn qua đi thì trong Mai Táng địa lại phát hiện ra nó!

"Gốc dược này, những người không biết thì tranh cướp, nhưng những người hiểu rõ thì lại tránh xa không muốn nhiễm phải, vì sợ kết làm đại nhân quả." Táng vương Hàn Trác nói.

Hắn cũng chẳng biết làm sao cả, từng muốn đưa gốc tiên dược này đi thế nhưng chính nó lại không đi, bởi vì kiêng kỵ nên không có mạnh mẽ xua đuổi.

"Chỉ một gốc dược mà lại khiến các ngươi phải kiêng kỵ luôn à/" Thạch Hạo không hiểu.

Chẳng phải chỉ là một gốc dược thôi sao, dù cho nó có nghịch thiên thì cũng sẽ bị người khác ăn mà thôi, lại có thể giết chết Táng vương à?"

"Đạo hữu, ngươi chưa nghe về lời đồn kia à? Thế gian này có một cường giả vô thượng, một thân chia sáu và lần lượt bị phong ấn bên trong sáu cây tiên dược." Hoắc Hằng nói.

Con ngươi của Thạch Hạo co rút giật mình nhìn về gốc dược kia, nhìn chằm chằm thứ được gọi là đệ nhất linh căn ở hạ giới.

"Chẳng lẽ nói..." Hắn biến đổi sắc mặt, vô cùng giật mình.

"Chính xác, đây là một trong sáu cây cổ dược kia!" Hàn Trắc bất đắc dĩ và cũng rất đau đầu mang theo ưu lo, người kia quá khủng khiếp, ai cũng không muốn dính líu tới hắn.

"Nói là sáu cây cổ dược nưng thực chất chỉ là một cây nhưng lại bị người chia bộ rễ thành sáu phần, cuối cùng đã hóa thành sáu cây dược." Hoắc Hằng nói.

Thạch Hạo nhìn chằm người tí hon kia, còn có cả binh khí ở trên đỉnh đầu nó, lập tức liền hiểu được.

Năm xưa hắn vẫn cảm thấy kỳ quái, một gốc dược làm sao có thể như vậy, có thể hóa ra sinh linh thì thôi đi, thế nhưng người tí hon kia lại còn ngồi xếp bằng bên dưới táng cây để tu hành, quá kỳ lạ.

"Bán thuốc giả!" Thạch Hạo nói.
(*): Thuốc giả chứ không phải người bán thuốc nhé.

Sinh linh kia mạnh mẽ tới khó tin, vô cùng nghịch thiên, có thể ngang hàng với Đồ tể, nuôi gà, là bá chủ vô thượng tung hoành ở GIới hải.

Gốc linh căn này cuối cùng lại rơi vào trong Mai Táng địa, chuyện này có ý nghĩa rằng, một khi sinh linh kia trở về thì có thể sẽ gây dựng lại chân thân ở chính nơi này, sẽ gây ra động tĩnh lớn không tài nào tưởng tượng nổi.

Trước kia, đã có vết xe đổ rồi!

Một khi hắn gây dựng lại thì cần rất nhiều bảo liệu, như vậy có thể sẽ hủy diệt cả Mai Táng địa.

"Bị người mưu hại mà, củ khoai bỏng tay lại rơi vào tay mình, là họa chú không phải phúc!" Hàn Trác đau đầu.

"Hiện giờ tiêu diệt được chứ?" Thạch Hạo bí mật truyền âm.

"Sinh linh kia quá mạnh mẽ, giết thế nào cũng không chết, một trong sáu phần của thân thể này không bị gì thì cũng có thể đắp nặn lại chân thân và lại càng mạnh mẽ hơn.

Ngày xưa, đại nhân trẻ tuổi của Tiên điện cùng với Nguyên Thiền đều tu luyện pháp môn tương tự, một thân hóa thành hai thân và sau khi dung hợp lại, chân thân trở về vị trí cũ thì thực lực sẽ mạnh tới vô biên.

Trước mắt, sáu phần thân thể của sinh linh kia có ý chí cao xa, là muốn sẽ có một ngày hắn nghịch thên trở về thì sẽ chuẩn bị để phá tan Vương cảnh, hắn muốn trở thành Đế!


============
Các bạn có thể donate ủng hộ để Cvter/Dịch giả có động lực cống hiến những chương truyện thật hấp dẫn.
- Momo, Viettelpay, Zalopay,: 0377078181
- Paypal: @ronkute
- Vietcombank: 0531002535465 - Bach Van Phuoc

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
hakai0o1
13 Tháng tư, 2023 14:02
13:59 13-04-2023
Nguyễn Văn Sâm
06 Tháng tư, 2023 07:44
. llm
Thanh Son
10 Tháng hai, 2023 17:23
Share ebook truyện bản dịch cho đạo hữu nào cần- bỏ dấu ngoặc () 2 bên dấu chấm đi nhé, đạo hữu nào có bộ khác góp gạo share cùng đọc nha: bom(.)so/kcNXS1 hoặc Google Driver: drive(.)google(.)com/drive/folders/1tk8rWwcblttqmc1-xZQbl7XP7Ayo4vs1?usp=sharing
Chinh Phạm
13 Tháng mười một, 2022 21:41
Tại sao không phải ta-nàng , chàng - ta?? Chán thế ad.
Chinh Phạm
10 Tháng mười một, 2022 11:41
Vì một câu nói mà đợi người cả ngàn năm. Lão tác sến làm tôi suýt khóc. Mé.
berong91
03 Tháng mười một, 2022 16:25
Thật ra thì cũng cám ơn bác ronkute đã cố gắng dịch hoàn chỉnh bộ này sau ngần ấy năm, tuy có mấy đoạn bình luận của dịch giả spoil kha khá cốt truyện.
berong91
03 Tháng mười một, 2022 15:06
dịch giả có tâm, nên cứ 3 5 chương lại spoil cốt truyện 1 lần, mình đọc cũng sợ luôn. mới nửa truyện đã spoil hoang ở với ai, lấy ai làm chi không biết nữa. chê.
Hieu Le
28 Tháng chín, 2022 13:15
Hieu Le
07 Tháng tám, 2022 15:34
Hay quá. Cảm ơn ad rất nhiều
Hieu Le
31 Tháng bảy, 2022 15:38
Bia đá dùng lưu tên thì anh hạo chỉ thích cầm đi đập người thôi :))))
Ngonlua
12 Tháng bảy, 2022 15:13
Hay quá bạn ơi
hjeutnct
06 Tháng bảy, 2022 22:44
hai người khác nhau
NoBiTa01
06 Tháng bảy, 2022 19:50
Thật ra là phải cày Già Thiên trước rồi mới tới bộ này nó sẽ thông suốt hơn. Còn thánh khư bị chê do so sánh vì cố liên kết với 2 bộ trước thôi chứ về tổng thể đọc vẫn ok, vẫn hơn nhiều bộ ăn liền bây giờ.
phucbg29
21 Tháng sáu, 2022 20:52
Định cày luôn 2 bộ còn lại. Mà sao thấy nhiều ông chê Thánh khư quá.
phucbg29
21 Tháng sáu, 2022 20:52
Định cày luôn 2 bộ còn lại. Mà sao thấy nhiều ông chê Thánh khư quá.
Trịnh Thanh Hùng
21 Tháng sáu, 2022 08:38
Chả biết vùng đất kia là gì nữa
tho8888
21 Tháng sáu, 2022 07:22
Bạn nói chuyện rất huề vốn, 1 người viết thì đương nhiên các nhân vật sẽ na ná nhau rồi, nó gọi là văn phong. Mỗi người có 1 phong cách riêng, không ai giống ai cả. Vd xem truyện Kim Dung thì biết ngay đây là phong cách Kim Dung viết, Cổ Long có phong cách riêng của Cổ Long ...
anhtuanngoc
20 Tháng sáu, 2022 20:04
khi nào biên tập lại nhớ thông báo nhé dịch giả
tho8888
20 Tháng sáu, 2022 14:52
Liễu thần mình thấy giống Lâm Thanh Hà trong film Lục Chỉ Cầm Ma, 1 dạng của Đông Phương Bất Bại
Hieu Le
20 Tháng sáu, 2022 01:38
Chỉ nói qua thôi b à, k đả động đến vùng đất kia
Hieu Le
20 Tháng sáu, 2022 00:20
Giờ hình như đọc cuốn Thánh Khư là có nói tiếp thêm về bộ này + Già Thiên
Hieu Le
20 Tháng sáu, 2022 00:19
Cảm ơn ad nhé. Bộ truyện tuyệt vời !
NoBiTa01
19 Tháng sáu, 2022 23:05
Chương 1998 Bản dịch ở đây "Liễu Thần tựa như giới tính nữ thế nhưng lại mặc quần áo của nam, phong thái tuyệt thế" Bản convert thì " Liễu Thần như là nữ tính, thế nhưng là ăn mặc nam tử quần áo, cũng là nam tử trang phục, phong thái tuyệt thế" Bản dịch chỗ khác "Liễu thần là nữ tính, nhưng lại ăn mặc nam tử y phục, cũng là nam tử cách ăn mặc, phong thái tuyệt thế." Nuốt mất vài chữ, khác hẳn nó nghĩa =]]
phucbg29
19 Tháng sáu, 2022 22:58
Cái kết vẫn chưa đã lắm nhỉ
NoBiTa01
19 Tháng sáu, 2022 22:56
Tks pác. Cuối cùng cũng dịch xong rồi, trong khoảng thời gian chờ đợi thì cũng cày đi cày lại dc 2-3 lần gì đó bản convert rồi.
BÌNH LUẬN FACEBOOK