Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:





"Nguyệt Thiền, ngươi lại... cắn ta, không biết dị gì cả!" Thạch Hạo hét to tan nát cả cõi lòng, phảng phất rất bi thảm, nói: "Cô gái lực sĩ, ta sẽ chống cự đến cùng, dù có cắn ta thì ta cũng không khuất phục!" Hắn kêu a á quái dị.

Nguyệt Thiền khiếp sợ, bởi vì Thanh Y đang tạm thời khống chế thân thể, và lại thân mật kề mặt cùng tên khốn nạn vô sỉ làm cho nàng tựa như con mèo bị giẫm phải đuôi, lông tơ dựng đứng.

"A a a... " Nguyệt Thiền rít gào, điên cuồng tranh đoạt quyền khống chế thân thể, nhưng cũng bởi thể mà bị công kích linh hồn, lập tức rơi vào thế yếu.

"Thanh Y, ta muốn diệt dấu ấn của ngươi, tất cả đều phải diệt!" Nguyệt Thiền tức giận, nàng thân là tiên tử, đừng nói tới việc quấn chặt với một người đàn ông, dù chỉ là da thịt chạm nhau cũng chưa từng, với một người có bệnh sạch sẽ như nàng, không cho phép ai được khinh nhờn, thì việc này còn khó chịu còn hơn cả việc giết nàng.

"Hứ!"

Tạm thời giành lại quyền chủ đạo, nàng rất muốn nhảy ngay vào trong nước biển để tẩy rửa sạch sẽ, nhưng dù cho có bao nhiêu nước đi nữa cũng khó có thể rửa sạch, việc này vẫn khiến nàng phát điên.

"Này, cô gái lực sĩ Nguyệt Thiền ơi, ngươi quá cộc cằn rồi đó nghe, sao có thể phun nước miếng tung tóe như thế hả?" Thạch Hạo kêu lên.

Nguyệt Thiền cảm thấy, nếu lúc nữa giành được phần thắng, dung hợp thành công thì quyết không thể giết tên khốn này, như vậy thì quá thoải mái rồi, nàng muốn dùng hình phạt tàn khốc nhất để trừng trị hắn.

Thạch Hạo nhe răng nhếch miệng, lần nữa chọc: "Nguyệt Thiền, thu hồi nước miếng của ngươi trên khóe miệng ta đi, bằng không ta không để ngươi yên đâu!"

Khóe mắt Nguyệt Thiền giật giật, gân xanh nổi lên, thực sự chịu không nổi hắn, sao có thể có người như vậy chứ?

Tên không biết xấu hổ, không có đạo đức, không có phong độ này quá đáng giận mà!

Băm thành tám mảnh, nhỏ nến, nung sắt đỏ đốt da, bằm thây ngàn dao... vào lúc này, suy nghĩ trong lòng Nguyệt Thiền đều là những hình phạt tàn khốc như vậy, ước mong có thể sử dụng tất cả trên người tên khốn này.

"Này, cô gái lực sĩ, không nên trầm mặc, ngươi cho rằng không nói lời nào là ta có thể bỏ qua sao, ngươi chiếm tiện nghi của ta, món nợ này cần thanh toán rõ ràng!"

"Ầm!"

Nguyệt Thiền tát mạnh một cái, muốn đánh hắn tan xác, miệng tên này quá hèn mọn, đạo làm người đã mất sạch!

Ngoài cơ thể nàng có một tầng ánh trăng xanh, phập phồng, nhưng lại làm cho ngọn lửa trong cơ thể Thạch Hạo phản ứng, đẩy lui trở lại.

Một đòn đánh xuống như vậy đã tạo cơ hội cho Thanh Y toàn lực ra tay.

Một tia tiên khí xuất hiện, lượn lờ quanh thân các nàng, da thịt óng ánh sáng rực hòa trộn cùng sương mù tiên đạo màu trắng, kinh diễm và thần bí.

"Kết thúc đi!"

Nguyệt Thiền quát khẽ, tạm thời mặc kệ, quên đi hết tất cả, liều mạng xóa bỏ dấu ấn của Thanh Y, muốn hòa tan nàng vào trong bản nguyên của bản thân.

"Đừng như vậy!" Thạch Hạo rên lên.

Thân thể này tạm thời mất khống chế, nàng nằm trên người Thạch Hạo khiến hắn cảm thấy nghẹt thở. Một là vì Thanh Nguyệt diễm đang thiêu đốt trước da thịt làm cho hắn luôn cảm thấy bất an, sợ ngọn lửa thần bí trong cơ thể cứu không kịp mình. Hai là vì thân thể thon dài hoàn mỹ trắng như tuyết, lồi lõm căng đầy đang phát sáng óng ánh, mang theo hương thơm phả vào mặt, sự tiếp xúc ở khoảng cách gần như vậy thật sự là có chút chịu không nổi.

"Nguyệt Thiền, biến nhanh đi, nếu không... ta liều mạng với ngươi!" Thạch Hạo quát lên.

Sau đó hắn ra tay!

Nói đúng ra là ra răng, cắn lên cái cổ trắng ngần của đối phương, lập tức cảm nhận được sự mịn màng kèm theo mùi hương thơm ngát ấy.

Sau một khắc, hắn cảm thấy được trên cổ Nguyệt Thiền nổi lên một lớp da gà, thân thể run rẩy, màu da chuyển phấn hồng, tức giận đến tột cùng.

Một nguồn sức mạnh lần nữa truyền về phía hắn, muốn xóa bỏ hắn hoàn toàn.

"Thật nặng, ngươi đè chết ta rồi, Nguyệt Thiền, cô gái lực sĩ, ngươi nên giảm béo đi nghe!" Hắn la hét.

Rất rõ ràng, đang trong thời khắc mấu chốt nên đối phương không thể lại ra tay giết hắn, chỉ là nguồn ánh sáng này xuất phát từ bản năng muốn giết hắn mà thôi.

Cũng may, Thanh Y cảm giác được nên tiến hành ngăn cản.

Hơn nữa, thân thể của Thạch Hạo cũng đủ mạnh, kim cương bất hoại, khó có thể phá hủy.

"Đã như vậy, ngươi ra tay với ta, ta cũng... tuyên chiến!" Thạch Hạo kêu gào, miệng cắn mạnh vào một chỗ khác.

Ư!

Lần này hắn cắn vào khuôn mặt hơi chạm vào là rách kia, hắn hành động rất khó khăn hầu như không thể cử động, chỉ có thể gắng gượng, bởi vậy vị trí có thể chọn không nhiều.

Không chỉ Nguyệt Thiền nổi giận đùng đùng mà ngay cả Thanh Y cũng run lên, tên khốn này, hàm răng như sắt như đồng, đã thế còn chẳng hề nhẹ nhàng chút nào, cứ dùng hết lực cắn mạnh vậy.

Giữa răng môi hắn còn kèm theo một tia tiên khí, tuy hắn không thể sử dụng thần thông nhưng như vậy cũng đủ rồi, trên ngọc dung hoàn mỹ như mỡ đông kia lưu lại một hàng dấu răng.

Nguyệt Thiền tức nổ phổi, khốn nạn, còn có thiên lý sao? Lại bị tên ác ôn âm thầm cắn, hơn nữa còn cắn trên má.

"Úi chà, Thanh Y, nàng không đau chứ, ta hơi mạnh miệng, đừng để ý, lần sau ta sẽ chú ý."

"Nguyệt Thiền, cô gái lực sĩ, có thấy ta nhẹ nhàng hay không, đừng ngại gì cả, ta chỉ trả lại ngụm nước miếng trước đây của ngươi thôi."

Thạch Hạo hả hê, đối xử hoàn toàn khác nhau với hai người, đồng thời bẹp một tiếng, hắn lại cắn một cái, lưu lại một chút nước miếng.

Hoang.... em gái ngươi! Nguyệt Thiền quả thật như phát điên, suýt nữa đã nói tục.

Có thể chọc cho một tiên tử tao nhã, cao quý, thánh khiết, đoan trang, xuất trần tức giận đến vậy, Thạch Hạo cũng coi như là người đầu tiên.

Với Nguyệt Thiền mà nói thì cảm giác này quá tệ hại, lần đầu tiên trong đời có cảm giác suy sụp, chưa bao giờ tiếp xúc với đàn ông, nhưng hôm nay không chỉ áp mặt cùng đối phương mà còn... bị cắn, lưu lại một vệt nước!

Da thịt óng ánh lấp lóe, hào quang lưu chuyển, cơ thể trắng như tuyết căng thẳng, yết hầu ngưa ngứa, nguyên nhân từ bệnh thích sạch sẽ nên nàng tựa như mắc ói vậy.

"A a a, Nguyệt Thiền, ngươi dám kỳ thị ta, lại muốn nôn à, tức chết thật mà, ngươi để lại ngụm nước miếng giữa răng và môi ta, ta còn chưa tìm ngươi tính sổ, ta cũng chỉ mới để lại trên mặt ngươi thôi, ta... liều mạng với ngươi!" Thạch Hạo kêu to đầy hùng hồn

Sau đó, hắn lần nữa cắn tới.

"Nước miếng, nước miếng!" Linh hồn Nguyệt Thiền đang rít gào, suýt chút tan vỡ, nước bọt của Thạch Hạo rốt cuộc cũng tiến vào giữa răng môi của nàng, dù thế nào nàng cũng không thể nhịn được nữa.

Thời khắc này, thân thể mỹ lệ của nàng đột nhiên cong lên, sau đó dùng hết sức lực ra tay công kích Thạch Hạo, đánh bay hắn ra xa.

Thời khắc này, tia tiên khí kia của Thạch Hạo đã phát huy tác dụng, tuy hắn bị giam cầm dẫn đến không thể tham chiến, nhưng cũng tự động bảo vệ thân thể.

Nếu không, hắn nguy rồi.

Dù vậy hắn cũng bị chấn động khiến khí huyết sôi trào, bay ngang ra ngoài, đập vào vách động, đau đớn khó nhịn.

"Cô gái lực sĩ, quả nhiên bản tính khó bỏ, đanh đá quá nghe!" Thạch Hạo nhe răng nhếch miệng nói.

Vì đòn đánh này mà Nguyệt Thiền cũng trả giá không nhỏ, đang lúc quyết đầu cùng Thanh Y nên liền rơi xuống thế yếu.

Vốn là nàng chiếm chủ động, kết quả tình thế bất ổn.

"Ta không thể thua, vì ta là chủ thân, bẩm sinh đã khắc chế ngươi rồi!"

Thời gian không nhiều, nàng nhanh chóng bình tĩnh lại, dùng hết khả năng, linh hồn phát sáng, óng ánh như mặt trời lên, bao phủ Thanh Y.

Một bên khác cũng giống thế, linh hồn Thanh Y thăng hoa, như vầng trăng nhô lên kèm theo mưa ánh sáng, sức mạnh linh hồn sôi trào, trấn áp Nguyệt Thiền.

Trận chiến này liền muốn kết thúc rồi.

Thanh Y cuối cùng vẫn là thứ thân, từ cách gọi cũng có thể thấy được, vốn sinh ra đã kém cỏi, nghiêm chỉnh mà nói, không có cách nào chống lại chủ thân, có thể chiến đấu đến trình độ này đã tính là không bình thường rồi, đã rất kinh người.

"Ha ha ha, rốt cuộc cũng kết thúc, Thanh Y, ngươi thất bại rồi!" Nguyệt Thiền cười gằn, vẻ mặt hiện lên sự lãnh diễm cao quý.

Cách đó không xa, Thạch Hạo lo lắng, nhưng đáng tiếc không cách nào hỗ trợ.

Hai bóng người trong thức hải quấn lấy nhau, đều nhanh chóng hợp thành một, dù Thạch Hạo có thể động cũng không thể nào giải quyết được.

Bỗng nhiên, thân thể Nguyệt Thiền cứng lại, Thanh Y từ bỏ chiến đấu tại mi tâm trong chốc lát, sau đó trực tiếp khống chế thân thể quấn lấy Thạch Hạo.

"Thanh Y, ngươi dám, không thể như vậy!" Nguyệt Thiền gầm lên sắc mặt trắng bệch, hoàn toàn cuống lên.

"Ta có gì không dám, đều sẽ không tồn tại nữa, dấu ấn sắp biến mất, còn cân nhắc thánh khiết dùm ngươi sao, nghĩ cho ngươi sao?" Thanh Y nói.

"Chúng ta có thể thương lượng, dừng tay!" Nguyệt Thiền quát lớn.

"Đã tới nước này rồi, ta sẽ tin ngươi chắc?" Thanh Y nở nụ cười, mắt ngọc mày ngài, nghiêng nước nghiêng thành, cũng không hề dừng lại.

"Này, các ngươi có cân nhắc qua cảm nhận của ta không hả, đường đường là Thiên Đế tương lai mà lại bị các ngươi bày trò xếp đặt." Thạch Hạo kêu lên.

Rất nhanh, hắn không nói được gì nữa mà thở hổn hển, bởi vì một thân thể trắng loáng như được điêu khắc từ ngà voi, hoàn mỹ không tỳ vết đã nằm sấp xuống, tiếp xúc với hắn, vô cùng ấm áp.

"Thanh Y, ngươi muốn chết!" Nguyệt Thiền kêu to.

"Được đó, hủy diệt ta đi, ngọc đá cùng vỡ." Thanh Y cười, rất quyết đoán đáp lại.

Mi tâm các nàng xuất hiện một vết nứt, vài tia máu rơi ra, vài giọt máu đỏ tươi chảy ra và quyết chiến với nhau.

"Ta liều mạng với các ngươi!" Thạch Hạo la hét, trên thân thể hắn phát ra các loại ánh sáng, suýt chút chấn cho hắn tan vỡ, những thứ kia đều là phù văn của những đại thần thông.

Nhưng mà Nguyệt Thiền đang chiếm ưu thế thì sao có thể muốn chết được, thành công đã không còn xa, nàng không muốn ném mình vào đó, vì vậy thoáng lùi bước.

Mà đây lại là cơ hội của Thanh Y!

"Giết!"

Trong mi tâm, các loại ánh sáng phát ra, đó là thần hồn đang vận dụng bảo thuật, liều mạng tranh đấu.

Thế nhưng cuối cùng, nơi đây lại đột nhiên yên tĩnh.

Thạch Hạo không nói lời nào, Thanh Y nhíu mày, Nguyệt Thiền thì lại hóa đá.

Một lát sau, Nguyệt Thiền rít gào: "Thanh Y, ngươi làm gì, ta muốn giết ngươi, xóa sạch tất cả dấu vết!"

Thạch Hạo cũng có chút tê tê, nhưng rất nhanh tỉnh lại nói: "Nguyệt Thiền, ngươi phải chịu trách nhiệm cho ta đó!"

"Ầm!"

Nguyệt Thiền tức giận tát xuống, nhưng ngay sau đó lại rên khẽ một tiếng, bởi vì Thanh Y cũng đang hành động.

Cảm giác này, quá tệ!

Tất cả những thứ diễn ra làm cho Nguyệt Thiền có chút choáng váng.

"Này, các ngươi muốn khắc phục hậu quả ra sao đây?" Thạch Hạo mở miệng.

Nhìn Hoang, Nguyệt Thiền hơi tỉnh táo, tiếp đó lập tức lại suy sụp, nàng phát ra tất cả sức lực, chặn giết Thanh Y và Thạch Hạo, hủy thi diệt tích.

Loại tiếp xúc này, với nàng mà nói... thật đáng sợ.

Nhưng là ngọn lửa đi cùng Tam Thế Đồng quan hiện lên, gần như chạm vào thân thể khiến nàng lập tức căng thẳng, lông tóc dựng đứng.

"Nguyệt Thiền, Thanh Y, các ngươi... " Thạch Hạo mở miệng, không thể nói hết câu.

"Vèo!"

Thời khắc này, thân thể tuyệt diệu kia phát sáng, lần nữa phân thành hai người, Thanh Y còn tại chỗ mà Nguyệt Thiền thì lại thoát ra ngoài, nhằm cửa động phủ chạy đi.

Nàng lảo đảo một cái suýt chút nữa đã té nhào, nàng hồi tưởng chuyện lúc nảy, quả thật không thể tin được, tại sao không rời đi sớm một chút chứ? Đồng thời, vì sao sau khi đã xảy ra lại còn giằng co thêm chút nữa chứ, sau khi nghĩ lại thì khó có thể tiếp thu.

"Này, Nguyệt Thiền, ngươi đi như thế hả, ngươi muốn làm kẻ bạc tình sao?" Thạch Hạo hắng giọng hô.

Nguyệt Thiền lảo đảo lần nữa, quả thật nàng rất suy sụp, thân thể thướt tha rung động, nhanh chóng bỏ chạy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
hakai0o1
13 Tháng tư, 2023 14:02
13:59 13-04-2023
Nguyễn Văn Sâm
06 Tháng tư, 2023 07:44
. llm
Thanh Son
10 Tháng hai, 2023 17:23
Share ebook truyện bản dịch cho đạo hữu nào cần- bỏ dấu ngoặc () 2 bên dấu chấm đi nhé, đạo hữu nào có bộ khác góp gạo share cùng đọc nha: bom(.)so/kcNXS1 hoặc Google Driver: drive(.)google(.)com/drive/folders/1tk8rWwcblttqmc1-xZQbl7XP7Ayo4vs1?usp=sharing
Chinh Phạm
13 Tháng mười một, 2022 21:41
Tại sao không phải ta-nàng , chàng - ta?? Chán thế ad.
Chinh Phạm
10 Tháng mười một, 2022 11:41
Vì một câu nói mà đợi người cả ngàn năm. Lão tác sến làm tôi suýt khóc. Mé.
berong91
03 Tháng mười một, 2022 16:25
Thật ra thì cũng cám ơn bác ronkute đã cố gắng dịch hoàn chỉnh bộ này sau ngần ấy năm, tuy có mấy đoạn bình luận của dịch giả spoil kha khá cốt truyện.
berong91
03 Tháng mười một, 2022 15:06
dịch giả có tâm, nên cứ 3 5 chương lại spoil cốt truyện 1 lần, mình đọc cũng sợ luôn. mới nửa truyện đã spoil hoang ở với ai, lấy ai làm chi không biết nữa. chê.
Hieu Le
28 Tháng chín, 2022 13:15
Hieu Le
07 Tháng tám, 2022 15:34
Hay quá. Cảm ơn ad rất nhiều
Hieu Le
31 Tháng bảy, 2022 15:38
Bia đá dùng lưu tên thì anh hạo chỉ thích cầm đi đập người thôi :))))
Ngonlua
12 Tháng bảy, 2022 15:13
Hay quá bạn ơi
hjeutnct
06 Tháng bảy, 2022 22:44
hai người khác nhau
NoBiTa01
06 Tháng bảy, 2022 19:50
Thật ra là phải cày Già Thiên trước rồi mới tới bộ này nó sẽ thông suốt hơn. Còn thánh khư bị chê do so sánh vì cố liên kết với 2 bộ trước thôi chứ về tổng thể đọc vẫn ok, vẫn hơn nhiều bộ ăn liền bây giờ.
phucbg29
21 Tháng sáu, 2022 20:52
Định cày luôn 2 bộ còn lại. Mà sao thấy nhiều ông chê Thánh khư quá.
phucbg29
21 Tháng sáu, 2022 20:52
Định cày luôn 2 bộ còn lại. Mà sao thấy nhiều ông chê Thánh khư quá.
Trịnh Thanh Hùng
21 Tháng sáu, 2022 08:38
Chả biết vùng đất kia là gì nữa
tho8888
21 Tháng sáu, 2022 07:22
Bạn nói chuyện rất huề vốn, 1 người viết thì đương nhiên các nhân vật sẽ na ná nhau rồi, nó gọi là văn phong. Mỗi người có 1 phong cách riêng, không ai giống ai cả. Vd xem truyện Kim Dung thì biết ngay đây là phong cách Kim Dung viết, Cổ Long có phong cách riêng của Cổ Long ...
anhtuanngoc
20 Tháng sáu, 2022 20:04
khi nào biên tập lại nhớ thông báo nhé dịch giả
tho8888
20 Tháng sáu, 2022 14:52
Liễu thần mình thấy giống Lâm Thanh Hà trong film Lục Chỉ Cầm Ma, 1 dạng của Đông Phương Bất Bại
Hieu Le
20 Tháng sáu, 2022 01:38
Chỉ nói qua thôi b à, k đả động đến vùng đất kia
Hieu Le
20 Tháng sáu, 2022 00:20
Giờ hình như đọc cuốn Thánh Khư là có nói tiếp thêm về bộ này + Già Thiên
Hieu Le
20 Tháng sáu, 2022 00:19
Cảm ơn ad nhé. Bộ truyện tuyệt vời !
NoBiTa01
19 Tháng sáu, 2022 23:05
Chương 1998 Bản dịch ở đây "Liễu Thần tựa như giới tính nữ thế nhưng lại mặc quần áo của nam, phong thái tuyệt thế" Bản convert thì " Liễu Thần như là nữ tính, thế nhưng là ăn mặc nam tử quần áo, cũng là nam tử trang phục, phong thái tuyệt thế" Bản dịch chỗ khác "Liễu thần là nữ tính, nhưng lại ăn mặc nam tử y phục, cũng là nam tử cách ăn mặc, phong thái tuyệt thế." Nuốt mất vài chữ, khác hẳn nó nghĩa =]]
phucbg29
19 Tháng sáu, 2022 22:58
Cái kết vẫn chưa đã lắm nhỉ
NoBiTa01
19 Tháng sáu, 2022 22:56
Tks pác. Cuối cùng cũng dịch xong rồi, trong khoảng thời gian chờ đợi thì cũng cày đi cày lại dc 2-3 lần gì đó bản convert rồi.
BÌNH LUẬN FACEBOOK