Bên trong ao bùn nhão, một người một thân đứng giữa nơi ấy, bễ nghễ quần hùng, trường y bay phần phật theo gió!
Bốn đại chí tôn ngơ ngác sững sờ, sao thế này, Hoang, không hề có một cổ chủng chí cường nào, nhưng sao lại mạnh tới mức này? Chống lại chí tôn, mạnh mẽ tuyệt thế
Bọn họ không hề tin vào mắt mình, đây là Hoang ư? Hoàn toàn không phù hợp với lẽ thường, hoàn toàn khác với những nhận thức về sức chiến đấu của bọn họ đối với Hoang, chẳng có chút đạo lý nào cả.
Bên ngoài chiến trường, vẻ ầm ĩ lan khắp, tất cả mọi người đều bị thủ đoạn của Thạch Hạo làm cho chấn kinh tới ngây người.
Đừng nói đám người như Thư đồng, Ngô Thái... Ngay cả những người căm thù hay là có thiện cảm với Thạch Hạo cũng khó lòng tin tưởng được.
"Thôi chết mất, có phải là Hoang không vậy, tên khốn này sao lại chợt khủng khiếp thế, vừa nãy hắn công kích cùng lúc ba đại chí tôn à?" Thái Âm ngọc thỏ xoa xoa đôi mắt tựa như hồng ngọc của mình, làm ra vẻ như gặp phải ma vậy.
Quả thật rất khó mà tin được, trước kia bọn họ cảm thấy buồn rầu, linh cảm thấy Thạch Hạo sẽ ăn quả thiệt thòi lớn nhưng chẳng hề có chút biện pháp nào cả, nhưng không ngờ, chỉ trong nháy mắt đã nghịch chuyển lại tình thế, hoàn toàn bất ngờ!
Tất nhiên những người này sẽ vô cùng cao hứng, ai nấy cũng đều hoan hô om sòm, ngay cả Tào Vũ Sinh cũng vỗ vỗ ngực hô hào với những người xung quanh, nói với mọi người rằng đó chính là huynh đệ của mình.
Còn hơn nữa là, hắn ôm chầm lấy bả vai của một nhân vật quan trọng của Tiên viện rồi lải nhải, nói: "Thấy gì chưa, đó là huynh đệ kết bái của ta đó, một mình quyết chiến với cả đám chí tôn của Tiên viện cũng chẳng hề hấn gì."
Tên kỳ tài của Tiên viện này lại là anh họ của Tử Nhật Thiên Quân, tới từ một gia tộc Trường Sinh, lúc này sắc mặt vô cùng khó coi, rất muốn một tát đập chết tên khốn này.
"Tên ác ôn này đều có thể biến thứ không thể thành có thể, lúc mọi người cho rằng hắn đã tuyệt đường, ấy vậy vẫn có thể quật khởi lần nữa." Ánh mắt của ma nữ lưu chuyển, gương mặt mang theo nụ cười khuynh quốc khuynh thành, thân thể thước tha uyển chuyển nhìn kỹ Thạch Hạo ở nơi xa xa.
Cảm xúc của nàng rất sâu, bởi vì nàng quen biết với Thạch Hạo rất là lâu, từ hạ giới thì đã từng hợp tác qua, gặp mặt tiếp xúc rất là nhiều, đôi bên có thể coi như là biết rõ về nhau.
"Ghê thật, không tưởng được Thạch huynh lại phát triển tới mức này!" Trường Cung Diễn thán phục, dẫn tới cảm nhóm người thuộc Ba ngàn châu cũng hô hào theo.
Sự mạnh mẽ của Thạch Hạo khiến bọn họ hưng phấn không thôi, một người cùng chung quê hương với mình lại mạnh mẽ như vậy khiến cho bọn họ cũng cảm thấy vinh quang lây.
Hiện giờ, bất kỳ một vị chí tôn trẻ tuổi tới từ nơi nào đó xuất hiện ở trong cửu Thiên thập Địa này thì những người cùng tới từ nơi đó cũng sẽ được đánh giá cao hơn rất nhiều.
"Ha ha, quá sảng khoái, Hoang lại mạnh như vậy luôn, không có cổ chủng nhưng vẫn có thể bước tới bước này!" Người của Thư viện Thiên Thần là người kích động nhất, nhiều người còn cười to ha hả.
Thậm chí, cặp mắt của một số người rưng rưng, suýt nữa thì nước mắt đã chảy dài hai má.
Bởi vì, những ngày qua, các học sinh của Thư viện Thiên Thần cảm thấy vô cùng uất ức, thậm chí có cảm giác nhục nhã, bị người khác tới tận nơi bắt nạt ăn hiếp thế nhưng lại không cách nào có thể đáp trả được.
Đây là thư viện của bọn họ, thế nhưng khi động phủ Tiên giả ở dưới lòng đất chuẩn bị mở ra thì bọn họ lại bị đuổi đi nơi khác, bị đẩy ra bên ngoài, không được lại gần nơi này.
Đối với bọn họ, đây là sự sỉ nhục to lớn tới cỡ nào chứ, ở ngay trong nhà mình lại bị người khác đuổi cổ, bị người khác bắt nạt!
Vì sao, là vì trong bọn họ không hề có chí tôn, không hề có bất cứ kỳ tài nào có thể đối đầu với hai viện, không cách nào có thể tranh hùng cùng, chỉ biết nhận lấy sự trấn áp và chịu đựng trong im lặng mà thôi.
Hiện giờ, Hoang đã trở về, một trận chiến chấn động lòng người đã khiến niềm vui sướng tràn khắp cơ thể, ai ai cũng cảm thấy như xả được cơn tức giận trong lòng.
Ban đầu bọn họ còn rất lo lắng, cảm thấy Hoang sẽ rước lấy nhục nhã, nghi ngờ về năng lực của hắn.
Nhưng, sau khi trận chiến này kết thúc thì vẻ vui sướng ngập tràn!
"Hoang, dù cho không có cổ chủng thì vẫn có thể xưng tôn như trước, vẫn có thể giương kích đối đầu với cái gọi là chí tôn kia, vậy ai có thể so tài?!" Người của Thư viện Thiên Thần hô hào.
Vinh quang của Thạch Hạo cũng chính là vinh quang của bọn họ!
Hiện giờ, bọn họ càng chờ mong biểu hiện của Hoang hơn, rất muốn sau trận chiến này sẽ áp chế thập phương, tốt nhất là đánh cho các chí tôn trẻ tuổi dù muốn thở cũng không kịp.
Tu sĩ của Tiên viện cảm thấy hoang mang, chuyện hôm nay nằm ngoài dự liệu của bọn họ, rất nhiều thứ kỳ lạ diễn ra, Hoang sao lại mạnh như vậy chứ? Càng nghĩ thì càng đau đầu hơn.
"Thật là khó giải thích mà!" Có người than thở.
Ngay lập tức mọi người đều biết, nếu như đi theo con đường Cổ pháp như vầy thì chắc chắn phải dung hợp với đạo chủng, đó là một khâu quan trọng nhất, thế nhưng cả thế gian đều biết, Hoang chẳng hề có một hạt giống thích hợp nào.
Rất nhiều người đều biết, nếu hắn cố chấp đi theo con đường này thì tương lai sẽ từ từ thụt lùi, mất đi hào quang óng ánh đã từng có.
Nhưng, những chuyện hôm nay đã diễn ra lại lật đổ toàn bộ suy nghĩ của mọi người, Hoang không chỉ không thụi lùi mà trái lại còn tiến nhanh về trước, cũng trở nên vô cùng mạnh mẽ, hoàn toàn vượt ngoài dự liệu!
Nhóm người Tiên viện không ưa Thạch Hạo, từng khiêu khích và muốn quyết đấu với hắn, kết quả một vài thiên tài bị hắn trấn áp thì đã hiểu rõ được vị cay đắng, lúc này vẻ huy hoàng của hắn vẫn như trước làm cho vẻ mặt của từng người trở nên vô cùng phức tạp.
Mà như Ngô Thái, từng bị Thạch Hạo đánh chém, mất đi giáp trụ xanh thẳm thì càng hãi hùng khiếp vía hơn, hắn từng lớn tiếng nói rằng sẽ chờ Thạch Hạo ở Hư Đạo cảnh, sẽ dùng sự cao thượng để áp chế hắn, để báo thù hắn!
Nhưng giờ nhìn lại, những lời nói hào hùng cùng với những suy đoán của hắn cũng chỉ là trò cười mà thôi, hắn vĩnh viễn không đạt được cơ hội này. Thậm chí, khi đối mặt với Thạch Hạo lần nữa thì cần phải cẩn thận hơn, cụp đuôi để làm người, nếu không sẽ rước lấy phiền toái vô cùng lớn, có thể sẽ nếm lấy mùi vị đau khổ.
Yêu Nguyệt công chúa với bộ áo trắng tinh như tuyết, dáng ngọc yêu kiều, cặp mắt thanh tú trong trẻo, làn da trắng mịn lưu chuyển ánh sáng lộng lẫy, nàng nhẹ giọng tự nói: "Thật khó tin thật, trên người Hoang đã phát sinh những chuyện gì thế, sau ba năm biến mất, tất cả mọi người đều cho rằng hắn sẽ sa sút, sẽ không còn được huy hoàng như trước, thế nhưng hắn lại dùng dáng vẻ này để ra mắt, là một hành động dạy dỗ vô cùng sâu sắc dành tặng cho mọi người, đúng là không thể nhìn thấu được mà, thần bí và đáng gờm!"
Người của Thánh viện cũng cảm thấy mất mát, Hoang lại trở về như thế, tất cả mọi người đều cho rằng hắn sẽ khó có được thành tựu gì, nhưng sau khi xuất hiện, vẫn ngông cuồng như trước.
Nên biết, ba năm trước, chính ở ngay Thư viện Thiên Thần này, Hoang đã từng đánh bại mấy nhân vật tuyệt đỉnh của bọn họ, không một ai dám khiêu chiến, hiện giờ vẫn huy hoàng như trước.
"Xem ra, trong ba năm ngươi biến mất thì đã gặp được kỳ ngộ hiếm thấy!" Bên trong ao bùn nhão Lam Tiên lên tiếng, tay áo tung bay, nàng tựa như là tiên tử đạp sóng, xuất trần và tuyệt thế.
Đầu ngón tay của nàng hơi sưng đỏ, cơn đau nhức truyền tới từ đòn đánh vừa rồi khiến nàng kinh hãi, cảm thấy đầu ngón tay của mình tựa như bị đánh gãy, cũng may lúc đó đã tránh đi mũi nhọn của Thạch Hạo cho nên mới không gặp phải tình huống nghiêm trọng gì.
"Tất cả mọi người đều nói, ba năm vừa qua không thấy mặt mũi của ngươi là vì ngươi đang trốn tránh, niên đại thuộc về ngươi đã kết thúc, giờ nhìn lại, cũng chỉ là lời nói xàm ba láp mà thôi." Lúc này, Thích Cố, người chưa từng ra tay, chưa từng tham chiến, hắn trầm mặt ít nói chợt mở lời như thế.
Mọi người đều có cảm xúc trong lòng, trong mắt rất nhiều người thì thời đại huy hoàng nhất của Hoang đã kết thúc, trong ba năm qua là thời gian đã mất đi của hắn, là ba năm bị người lãng quên, rời xa phong vân và rời xa cả đỉnh cao tu đạo.
Nhưng hiện giờ đã được chứng thực, ba năm này cũng chẳng phải là thời gian mất đi của hắn, mà là ba năm hắn đang ngủ đông, đang niết bàn, sau khi trở lại, mạnh mẽ hơn xưa!
Sắc mặt của Tử Nhật Thiên Quân trở nên âm trầm, tuy rằng được ánh tím bao trùm thế nhưng vẫn lộ ra khí tức tăm tối, lúc này hắn vô cùng khiếp sợ và tức giận, kẻ địch này, tên sa sút này lại có tu vi cỡ này!
Ngón giữa bàn tay phải của Tử Nhật Thiên Quân có một vết máu đỏ sẫm, đó là kết quả va chạm trong lần quyết đấu với Thạch Hạo, là lúc hắn cùng thân thể đối đầu với Thạch Hạo.
Vào lúc này, cơn đau từ tận xương cốt truyền tới, nắm đấm tựa như bị gãy lìa, nên biết, thời niên thiếu hắn đã tu thành thân thể tử kim, sau khi dung hợp với Hồng Hông Tử Khí chủng thì càng không phải tầm thường như vậy nữa, vượt xa cực hạn.
Dù cho là Luyện Thể sĩ cũng khó có thể so sánh với hắn, có thể nói là hắn đã nắm giữ thân thể bất hoại, nhưng lần quyết đấu vời rồi lại bị Thạch Hạo áp chế, thua thiệt ở phương diện thân thể.
Tuy rằng chỉ va chạm trong tích tắc, ra tay trong chớp mắt, cũng chưa phải là quyết đấu đỉnh cao gì, thế nhưng từ trong quá trình ấy có thể phát hiện ra được, đây là một kẻ vô cùng đáng sợ, chẳng hề giống với lời đồn đại đang được lan truyền!
Lúc này, Đại Tu Đà thở dài, làn da vàng như nghệ tựa như một tấm giấy vàng mạ lên trên người, hắn có dáng vẻ phổ thông, hay tay hợp thành chữ thập, miệng tụng kinh văn, vẻ mặt đầy phức tạp.
Trên mặt đất, chiếc bình bát vỡ thành mấy chục mảnh, là do thủ ấn của Thạch Hạo đập nát, đây là một món cổ khí nhưng lại bị hủy như vậy.
Nội tâm của hắn chẳng chút yên tĩnh, thân thể của Hoang mạnh tới mức nào chứ, hay là có thể so sánh với vị cổ tăng nổi danh nhất Tiên cổ kia, có thể sánh ngang với người này khi còn trẻ!
Đại Tu Đà từng đạt được những kinh văn ghi chép lại, vị Tiên tăng kia là một trong những chí cường giả, khi còn trẻ lấy danh tự là Phật để xưng hô, tu thành Trượng Lục kim thân, chắc chắn bất diệt, không ai địch nổi!
"Rất lợi hại, chỉ xét về phần dùng thân thể để chiến đấu thì có thể nói, xưa nay ít người có thể đạt tới." Đại Tu Đà nói.
Lời bình này vừa ra liền khiến khắp nơi nhốn nháo, sự đánh giá này cao tới mức nào, sự đáng sợ của Hoang càng in đậm hơn trong lòng mọi người.
Sắc mặt của Thư đồng trắng bệch lùi về sau, thần sắc phức tạp vô cùng, hắn cũng không dám lên tiếng, sợ sẽ rước lấy hậu quả tồi tệ nào đó.
Bởi vì ai cũng biết, một khi Hoang trở nên 'ngông cuồng' thì chuyện gì cũng dám làm, nghe nói ngay cả truyền nhân mạnh nhất của thế gia Trường Sinh, Phong Hành Thiên, là người tinh thông Hắc Ám Ma quyền, Thập Tự Thần đạo cũng chết trong tay Hoang.
Chỉ vì, Phong tộc từng khuyến khích chí tôn Nguyên Thanh ngăn cản Thạch Hạo, trục xuất hắn mười năm, cho nên mới rước lấy cừu hận nặng như vậy.
Ngay cả truyền nhân số một của thế gia Trường Sinh mà hắn cũng dám giết, vậy thì có gì mà hắn không dám chứ!
"Tử Nhật, ngươi còn muốn chiến một trận với ta không? Còn cả mỹ nữ múp máp kia nữa, ngươi hùng hổ nói ta rời khỏi nơi này, vậy vẫn giữ nguyên ý kiến chứ? Mặc khác, đầu trọc, chiếc chén vàng dùng để đi xin cơm kia thành ra như vậy thì không sao chứ!" Thạch Hạo lên tiếng.
Bên ngoài chiến trường, cả đám người đều hóa đá, không một ai dám lên tiếng.
Bởi vì, là khiêu khích trắng trợn, sau khi diễn ra cuộc va chạm đơn giản vừa rồi thì Hoang vẫn không cam lòng, không muốn rảnh rỗi tay chân, là có ý định một mình trấn áp ba đại chí tôn ư?
Có thể va chạm tranh đấu trong giây lát lúc nãy, cũng không có nghĩa có thể chiến đấu lâu dài với ba đại chí tôn.
Hoang đang muốn làm gì, là muốn lấy một địch ba, thậm chí một đấu bốn đại chí tôn ư? Nếu như vậy, ngông cuồng tới mứ nào chứ, thế hệ trẻ tuổi hiện tại ai có thể làm được?
E rằng không một ai dám nói rằng, mình là người thắng cuộc, có thể trấn áp anh hùng cả mười phương, áp chế toàn bộ những chí tôn trẻ tuổi!
"Ngươi đang gây hấn đó à, ngươi nên biết hậu quả của việc nhằm thẳng vào ba người chúng ta, muốn chết thì phải!?" Tử Nhật Thiên Quân vừa tức giận lại vừa xấu hổ, cho nên ngôn từ rất là cay nghiệt, bởi vì trong lòng hắn có một luồng khí đang kìm nén, hắn rất muốn ngửa mặt thét dài để phát tiết.
"Gây hấn? Ta chỉ là muốn trấn áp mà thôi!" Mái tóc của Thạch Hạo tung bay, trong đôi mắt tràn ngập thần quang trong veo chấn động tâm hồn.
Lời vừa ra, mọi người ồ lên!
Quá khủng khiếp, Hoang lại muốn tạo nên một hành động thật vĩ đại ư? Vừa mới trở về thì đã muốn một mình chiến với nhiều vị chí tôn!
Thời khắc này, tất cả mọi người đều chấn động và cảm thán không thôi.
"Vương giả đã trở lại!" Đây là ý nghĩa của rất nhiều người, Thạch Hạo biến mất ba năm, không hề sa sút suy tàn gì, không hề mất đi hào quang của bản thân, mà là đang ngủ đông, đang chờ thời cơ để ngông nghênh trở về.
"Giết!"
Lúc này, không cần phải tốn thừa lời nói làm gì nữa, Tử Nhật Thiên Quân nổi giận và lập tức xuất thủ, dùng thủ đoạn mạnh nhất công kích về phía bóng người săn chắc phía trước, muốn tuyệt sát.
Ầm!
Cũng vào lúc này, trong cơ thể của Thạch Hạo dâng lên ánh sáng mát mẻ, bản thân tựa như là một hạt giống ẩn chứa sinh cơ vô tận, khí đại đạo không ngừng tràn ngập ra.
Hắn không còn ẩn giấu gì nữa, trực tiếp ra tay ép thẳng về phía Tử Nhật Thiên Quân, dùng khí thế hùng hổ áp chế lấy người này!
"Ngươi!" Tử Nhật Thiên Quân tức giận, đối phương lại xem thường hắn như vậy.
Rầm, Thạch Hạo đơn giản ép mạnh một chút thì đã tạo ra lực phá họa đáng sợ không gì sánh được như vậy rồi, hư không bị đập vỡ, nắm đấm va chạm với khói tím Hồng Mông của Tử Nhật Thiên Quân, càn khôn không ngừng bị xé rách.
"Chém!"
Tử Nhật Thiên Quân rút lui rồi rít lớn, liên tiếp xuất ra những thủ đoạn bá đạo nhất, từng luồng khói tím Hồng Mông hóa thành thiên kiếm chém về thân thể của Thạch Hạo.
Nơi đây bị phá nát và trở nên tàn tạ không thôi, vết nứt hư không đâu đâu cũng có.
Nhưng, ánh sáng tươi mát vẫn lan tỏa, Thạch Hạo đứng giữa nơi tả tơi ấy, tựa như là vạn pháp bất xâm, thiên hạ độc tôn, chẳng hề bị ăn mòn chút nào.
Hắn giơ tay rồi đánh ra hàng loạt thủ ấn, nghiền nát và đánh tan vô số thiên kiếm do khí tím hóa thành và biến chúng thành những làn khói tím mịt mờ an lành.
"Hắn... dùng tay không để chống lại hạt giống hoàn mỹ?!" Nơi xa truyền tới lời thán phục.
"Gái mập kia, ngươi muốn có kết cục như thế nào?" Chính giữa khu tả tơi ấy, Thạch Hạo một mình đứng trong hư không nhìn về phía Lam Tiên, tiếp đó vung tay tóm lấy.
Cánh tay của hắn tựa như là cái gầu muốn chụp lấy thân thể uyển chuyển kia.
"Tiểu tặc, ngươi dám!" Lam Tiên xấu hổ, thân thể của nàng lấp lánh lung linh, từng luồng ánh xanh lam lan tỏa và bùng phát ra lực chí tôn mạnh nhất.
Ầm!
Một lát sau, Thạch Hạo lại công về phía Đại Tu Đà, là chiến đấu một lúc với ba người!
"Tại sao, không hề có cổ chủng hoàn mỹ thì hắn dựa vào thứ gì chứ, chẳng lẽ là... con đường trong truyền thuyết kia?" Có người ngờ vực nói.
"Vương giả đã trở lại, sau khi biến mất ba năm... Hoang lại lần nữa quật khởi, ai có thể so tài!?" Đúng lúc này, đệ tử của Thư viện Thiên Thần kích động tới mức run rẩy, ngay cả lời cũng nói không rõ.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
19 Tháng hai, 2022 21:24
Hơn 200c nữa là xong rồi, phấn đấu đầu năm sau hoàn thành bộ này là ngon. :(((
19 Tháng hai, 2022 17:14
xin chân thành cám ơn dịch giả ronkute, dạo này vô web xem liên tục vì thấy truyện đc up liên tục, mlemz
16 Tháng hai, 2022 11:41
mình nói thế thôi k cần áp lực đâu :D bác đừng bỏ con giữa chợ là vui rồi :v
16 Tháng hai, 2022 09:20
Tks bác nhé, k dám hứa 5c/ngày đâu nhé, sẽ cố hết sức có thể
16 Tháng hai, 2022 08:28
đã ra tiếp chương mới . xin chân thành cám ơn dịch giả ronkute . chúc bạn thật nhiều sức khỏe để ra tiếp chương mới
16 Tháng hai, 2022 05:46
thế thì donate nhẹ hy vọng đc 5 chương 1 ngày :v
15 Tháng hai, 2022 23:27
Cứ donate mạnh tay thì ắt hẳn sẽ có :v
15 Tháng hai, 2022 02:35
ngày 50 chương đi ad :))
12 Tháng hai, 2022 13:29
Nạp vàng thì phải thông qua a Thạo mới nạp đc bác
12 Tháng hai, 2022 11:47
Người ta nạp tiền để ủng hộ vàng cho Ronkute mà ông Hạo ẵm luôn là sao? vàng không về!
12 Tháng hai, 2022 11:35
đúng rồi, nạp tiền xong thì bị ẵm luôn
12 Tháng hai, 2022 05:11
Yêu chưa nè
12 Tháng hai, 2022 00:36
Hôm nay có chương mới rồi cảm ơn dịch giả rất nhiều. Em sẽ donate ủng hộ
07 Tháng hai, 2022 02:57
Tks bác nhé
07 Tháng hai, 2022 01:37
Mới donate bác ron , bác cố gắng ra cho anh em hoàn thành tâm nguyện nhé ! Hồ Hồng Quân
05 Tháng hai, 2022 01:06
Bạn nt fb cho anh Thạo đi, Lê Quốc Thạo
04 Tháng hai, 2022 12:17
nạp tiền mà ko thấy vàng về tk là sao ad ơi
01 Tháng hai, 2022 22:43
hóng tiếp ad đẹp trai
29 Tháng một, 2022 18:07
bạn ơi hóng chương mới lắm ạ
27 Tháng một, 2022 18:21
Bùn quá mấy hum rồi mà ko thấy trương mới
27 Tháng một, 2022 12:30
Cám ơn dịch giả và tangthuvien.vn ạ.
25 Tháng một, 2022 20:37
K dám hứa ngày nào cũng có chương đâu bác :(((
Rảnh khi nào thì làm khi đó thôi
25 Tháng một, 2022 10:32
Ad hôm qua ra chương mới rồi mà hôm nay chưa thấy
25 Tháng một, 2022 09:03
Làm gì 200 bác :((
25 Tháng một, 2022 01:50
Còn có 200 chương nữa thui ad ơi dịch nốt cho ae đi huhu
BÌNH LUẬN FACEBOOK