Có tới tận mấy trăm con ở nơi đây!
Thạch Hạo khá là giật mình đồng thời cũng ngập tràn lòng hiếu kỳ và ham muốn được thăm dò, năm xưa hắn đã tận mắt nhìn thấy được sự kiện kia và vẫn luôn suy đoán, nhưng không ngờ rằng hôm nay lại gặp lại.
Người được chúng nâng lên kia là ai? Sau khi về Tiên vực thì lại tới đây.
Khi nhìn thấy thì cứ tưởng là một hang động thế nhưng khi tiến về trước thì Thạch Hạo liền biết đổi sắc mặt, con đường dưới chân chợt biến mất và phía sau lại là sao trời vô ngần.
Về phía tinh cầu kia, về những vết nứt hư không kia thì đã biết mất chẳng thấy đâu cả rồi.
Thạch Hạo tiến về trước, con đường phía sau lưng cứ thế biến mất chẳng còn lưu lại thứ gì cả.
Có thể thấy được, từng vùng sao trời rời xa phía dưới chân hắn.
Đây quả thật là một vị trí vô cùng bí ẩn, con đường này trông rất gần, có thể nghe được tiếng than khóc bên trong hang cổ thế nhưng khi bước chân tiến tới thì mới phát hiện ra sự kỳ dị phía dưới chân mình.
Trong chốc lát ngắn ngủi ấy, Thạch Hạo cũng không biết đã đi được bao xa, đã vượt qua cả vũ trụ rộng lớn.
Rốt cuộc cũng đã tới!
Khi tới gần hang cổ thì nó dâng lên hỗn độn và tiên vụ, mơ hồ mờ ảo không cách nào nhìn thấu bên trong, nơi đây ẩn chứa bí mật kinh thiên.
Phút chốc đó, mấy trăm con lôi linh ngẩn đầu trông lại nơi này.
Hang động mịt mờ tinh khí, có tinh hoa hỗn độn, có mẫu khí vạn vật, có tiên khí, nơi này không hề tầm thường chút nào, ngập tràn tinh khí bao phủ nơi này.
Tiếng khóc ngừng lại và mấy trăm con lôi linh kia đang nhìn về Thạch Hạo!
"Chúng ta từng gặp qua rồi, ta cũng không có ác ý gì." Thạch Hạo lên tiếng.
Dù nói gì đi nữa thì đối phương đang rất đau khổ, đặc biệt là lôi linh lại là một chủng tộc hết sức mạnh mẽ! Bộ tộc này được xem như là chủng tộc hi hữu, nhân số không nhiều thế nhưng nơi đây lại tụ tập tới mấy trăm con.
Không phải nói là toàn bộ thế nhưng cũng gần gần như vậy.
Bởi vì, dựa theo sách cổ ghi lại thì lôi linh cực kỳ hiếm thấy, từ cổ đại tới giờ cũng chỉ phát hiện ra mấy trăm con mà thôi!
Vẫn là tấm chiếu đó, in hằn rõ dấu vết năm tháng, loang lổ vết máu, ngàn năm trôi qua thế nhưng cũng chẳng hề có chút biến hóa gì, vẫn là bộ dạng tước kia, thật sự không tài nào biết được thi thể bên trong là ai.
Thạch Hạo muốn giao lưu với chúng thế nhưng lôi linh mang theo tâm tình bi ai lạnh lùng đề phòng.
Đây chính là vùng đất cùng cực của chúng nó, nhấc lên thi thể bên trên tấm chiếu trở về nơi này, bảo vệ cả ngàn năm cũng xem như là cực kỳ trung thành rồi
"Chúng nó đã thất bại rồi." Chủ Cấm khu nói.
"Gào..."
Một con lôi linh dài tới mấy mét với toàn thân vàng óng, xem như là một trong những thủ lĩnh mạnh mẽ nhất trong nhóm này ngửa mặt lên trời hí dài, lộ vẻ giận dữ.
Những con lôi linh khác cũng nghẹn ngào, trong mắt chợt có lệ nóng lăn xuống.
Chúng nó không phải là sinh linh hình người thế nhưng lúc này vẫn ẩn chứa tình cảm, vẻ mặt đau thương, chìm đắm trong tâm tình cực kỳ đau đớn.
"Gâu... hu!"
Đột nhiên trong hang truyền ra âm thanh khác lạ, việc này làm Thạch Hạo có chút sững sờ và hoài nghi mình có nghe nhầm hay là không.
"Gâu..."
Cũng là tiếng khóc lớn thảm thiết thế nhưng lại xen lẫn tiếng chó sủa, rất bất ngờ từ bên trong hang cổ truyền ra.
Sắc mặt Thạch Hạo cứng ngắt và ngạc nhiên đầy mê hoặc, hắn hơi chần chờ trong tích tắc nhưng rồi cũng cất bước vào trong.
Mấy trăm con lôi linh không có ngăn cản, chúng nó chỉ bảo vệ tấm chiếu kia mà thôi còn liên quan tới Thạch Hạo cũng không thèm để ý.
"Gâu... hu!"
Tiếng khóc lớn, tiếng chó sủa nối liền cùng nhau, âm thanh rất lớn và cũng rất thương cảm.
Thạch Hạo nhìn chằm chằm nơi sâu trong hang cổ đang tràn ra tinh khí hỗn độn kia, hắn vững tin mình không có nghe lầm, thật sự có một con chó không quá lớn dài chừng bằng lòng bàn tay mà thôi.
Nó nằm nhoài nơi đó ôm đầu khóc rống, âm thanh đau buồn tan nát cõi lòng.
"Vô Chung đại nhân, sao người lại có thể bỏ lại ta được chứ, sao cứ thế rời đi chứ, hu hu... sẽ không còn được gặp lại người nữa rồi, người thế nhưng là Tiên vương vô thượng thì làm sao có thể héo tàn được chứ, trăm ngàn đời sau người sẽ tái hiện lại trên nhân gian chứ? Gâu hu..."
Con chó kia khóc lớn, tỏng mắt không ngừng có nước mắt lăn dài.
Thạch Hạo choáng váng, hắn lại nhìn thấy chó con kia, ngàn năm trước từng tận mắt nhìn thấy nó tiến vào Tiên vực, hiện giờ lại xuất hiện ở đây, xuất hiện ngay trong hang cổ đầy thần bí này.
Năm đó, lúc chó con rời đi thì từng nói rằng mình muốn đi tới một nơi, muốn đi nghiệm chứng lại một ít chuyện xưa, muốn thử tìm Vô Chung Tiên vương.
Chỗ đó, thông thiên, thông linh, thông cổ kim, đây là lời mà chó con từng nói.
Ngày xưa, Vô Chung Tiên vương và Luân Hồi Tiên vương cùng nhau nghiên cứu thời gian đại đạo, phỏng đoán luân hồi, từng muốn hiểu rõ về bí mật cổ kim, là người luân hồi hay là chuyện xưa luân hồi?
Năm đó chó con từng đề cập tới, đó là con đường mà hai đại Tiên vương muốn nghiệm chúng.
Ai có thể nghĩ tới, ngàn năm sau Thạch Hạo lại có thể gặp lại nó ngay chính nơi này!
Đầu tiên chính là thi thể nằm trên tấm chiếu được đám lôi linh giơ cao kia, hiện giờ lại thấy được chó con, mục đích của cả hai đều là cùng một chỗ, nơi này quả nhiên là bất phàm.
"Ngươi..." Chó con cảm nhận được đang có người lại gần nên ngẩng đầu và lập tức lộ vẻ kinh hãi khó mà tin được, nói: "Làm sao ngươi tới được đây?"
Nó còn đang khóc lớn chứ không hề che giấu gì cả, hoàn toàn khác xa với một con chó ngông cuồng của ngàn năm trước.
"Đây chính là nơi mà ngươi nói à?" Thạch Hạo nhìn nó.
"Hu..." Chó con nghe vậy thì lần nữa khóc rống lên.
"Vô Chung Tiên vương chết rồi, không thể quay về được nữa rồi, ngay cả nơi này cũng không thể cứu được người nữa, không còn hi vọng nữa, gào gâu..." Tiếng khóc của chó con càng tan nát cõi lòng hơn.
Quả nhiên là chỗ đó!
"Thế gian này, không có người luân hồi, hay là, chỉ có những bông hoa tương tự, có người tương tự, chân hồn của Vô Chung Tiên vương ta không còn nhìn thấy được nữa rồi."
Chó con nằm nhoài nơi đó, khóc lóc tới mức co giật gần như muốn ngất đi.
Thạch Hạo thở dài, có thể khiến một con chó đau khổ tới mức này thì có thể thấy được, Vô Chung Tiên vương năm đó từng có ân tình như thế nào với nó, con chó này vẫn luôn muốn phục sinh lại hắn.
"Nói thử xem nào, tới cùng đã xảy ra chuyện gì." Thạch Hạo nói.
"Ta mang theo mảnh vỡ chuông tiên cùng với một giọt tinh huyết Tiên vương cuối cùng của Vô Chung Tiên vương, bên trong có ẩn chứa mảnh vỡ thần hồn của người đi tới nơi này rồi để người vào trong vùng thông thiên, thông linh, thông cổ kim này, cầu mong người được phục sinh thế nhưng đã thất bại ròi, hu hu..."
Chó con càng đau đớn hơn, khóc càng nức nở hơn.
Thạch Hạo lấy làm kinh hãi, tinh huyết Tiên vương quý giá tới cỡ nào, ẩn chứa đại nhân quả.
Dù cho Bàn vương đang ở trạng thái đỉnh cao, vô địch thiên hạ cũng chỉ dám cho chủ Cấm khu ba giọt tinh huyết mà thôi, chính là vì để trả nhân tình cực lớn của xưa kia.
"Sau đó thì phát sinh chuyện gì?" Chủ Cấm khu lên tiếng hỏi dò chó con.
"Ta đau khổ trong rất nhiều năm, kết quả tinh huyết Tiên vương kia khô cạn, linh tính mất sạch và rồi bốc cháy, mà mảnh vỡ của chuông tiên cũng hóa thành bột mịn, hoàn toàn hủy diệt." Âm thanh của chó con trầm thấp ẩn chứa vẻ tuyệt vọng.
Tinh huyết Tiên vương đã tiêu hoa sạch, mảnh vỡ binh khí cũng thành tro, tất cả tựa như thành không!
"Còn gì nữa không, không có cảnh tượng kỳ dị nào à?" Chủ Cấm khi hỏi.
"Nháy mắt cuối cùng ấy ta tựa như nhìn thấy được Vô Chung Tiên vương, người mỉm cười với ta rồi nổ tung hóa thành mưa ánh sáng, sau đó tinh huyết Tiên vương bốc cháy sạch sành sanh, mảnh vỡ chuông tiên hóa thành tro tàn, hết thảy đều phá diệt cả!" Chó con khóc rống lên.
Nó đang ngập tràn vẻ tự trách, giọt tinh huyết Tiên vương cuối cùng của Vô Chung Tiên vương lại bị chôn vùi ở đây, mang ý nghĩa rằng, không còn hi vọng để phục sinh, vĩnh viễn chết đi rồi.
"Hoặc là, hắn đã thành công rồi." Chủ Cấm khu suy tư, nói; "Chỉ là cần phải đợi trăm ngàn đời sau, cần ngàn tỉ năm nữa để nghiệm chúng."
"Dù là có luân hồi thì cũng là thuộc về kỷ nguyên luân hồi chứ không phải ở đời này, hoặc là kỷ nguyên tiếp theo thì Vô Chung sẽ tái hiện lại!" Chủ Cấm khu nói thế.
Hắn chỉ đang suy đoán, cảm thấy trước khi tinh huyết Tiên vương kia héo úa thì màn mưa ánh sáng đó có thể đang mang đi hi vọng.
Chó con lập tức im bặc trợn to mắt lên ngây ngốc nhìn hắn, rồi run giọng nói: "Vô tận năm tháng sau này và ở kỷ nguyên của người, Vô Chung Tiên vương sẽ tái hiện lại trên nhân gian?"
"Tất cả đều có thể, tất cả cũng không thể, ai có thể nói rõ ràng chứ." Chủ Cấm khu than thở.
"Người chung nó mang về là ai thế?" Thạch Hạo hỏi dò chó con rồi ra hiệu về phía lôi linh.
"Lôi đế!" Chó con chỉ nói hai chữ, nói ra thân phận của bộ thi hài kia.
"Đúng rồi." Thạch Hạo bừng tỉnh rồi âm thầm gật đầu, cũng chỉ có Lôi đế mà thôi, ngoại trừ hắn ra thì còn có người nào có thể khiến lôi linh bi ai như thế chứ.
Mặc cho hắn không biết bộ tộc lôi linh đã từng đi theo Lôi đế, thế nhưng thông qua việc lôi linh nốt chửng lấy lôi đình, dùng tia chớp để làm thức ăn thì cũng có thể suy đoán ra được, chúng nó chắc chắn có đại nhân quả với Lôi đế.
"Là người kia à, nhưng thật là đáng tiếc, tiềm lực của hắn quả thật không một ai có thể sánh được, xem như đã chết khi còn trẻ mà." Chủ Cấm khu than thở.
Xương sọ thủy tinh, cốt chưởng màu vàng, tròng mắt nhỏ máu, ba lão yêu quái này cũng chưa từng nghe nói tới cái tên Lôi đế, bởi vì niên đại của bọn họ quá cổ xưa.
Lôi đế từng điều khiển lôi trì, nắm giữ sát phạt, năm đó được mệnh danh là cường giả mới xuất hiện có tiềm lực mạnh mẽ nhất, là người trẻ tuổi nhất trong Thập hung.
Hắn thuộc Thập hung, chính vì thế tiền lực cực kỳ to lớn cho nên mới được gọi là Lôi đế, nếu không ai dám tự xưng cái tên này chứ?
Đáng tiếc, cũng bởi vì hắn quá bất phàm thành, sức mạnh dự trữ khá kinh người nên đã gặp phải sự chém giết toàn lực của Vương Bát hủ dị vực, thành ra chết trận quá sớm.
Bởi vì hắn nắm giữ lôi đình, được mệnh danh là chấp pháp của trời cao, thể hiện ra ý chí của trời xanh, nếu như để hắn trưởng thành hoàn toàn và xưng vương xương tổ thì chắc chắn khắp nơi sẽ vô cùng kiên kỵ.
Vì lẽ đó, không chỉ có một Vương Bất hủ đã phục kích, khiến hắn chết thảm nơi sa trường.
Không ai nghĩ tới được, đám lôi linh kia lại trung thành tuyệt đối như thế, đời này qua đời khác vẫn không ngừng tìm kiếm di hài của Lôi đế, cuối cùng quả nhiên đã được đền đáp.
Đám lôi linh biết nơi này và cuối cùng sự thành tâm của chúng nó tựa như đã cảm động được càn không nên đã mở ra được vết nứt hư không và tiến vào trong hang cổ này.
"Tinh huyết trên người của Lôi đế đều đã mất sạch, sinh cơ đều biến mất, không hề lưu lại chú mảnh vỡ thần hồn nào cả, chắc chắn không có cơ hội nào." Chó con nói.
Ngàn năm trôi qua, nó đã thấy rõ.
Thạch Hạo nghe thấy thế thì chỉ biết thở dài, hắn nắm giữ truyền thừa của Lôi đế, còn từng đạt được giáp trụ tàn tạ nữa, cũng xem như có nhân quả không nhỏ rồi.
Thạch Hạo bước tới chắp tay vái lạy, đây là thi thể của một trong Thập hung, được mệnh danh là Lôi đế, vốn là một thiên kiêu kinh tài tuyệt diễm!
Ánh mắt của mấy trăm con lôi linh nhu hòa đi một chút, những sinh linh này vẫn rất trung tâm, vẫn không ngừng thủ hộ bộ thi thể này.
Chủ Cấm khu lắc đầu, không có tinh huyết, không còn sót lại chút vết tích thần hồn nào, tới đây cũng không có hiệu quả.
"Trừ phi mai táng bộ thi thể này ở nơi đây để thi thể thông linh và thai nghén, vô tận năm tháng sau này khả năng sẽ xuất hiện một cường giả cái thế." Chủ Cấm khu nói thế.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
18 Tháng một, 2020 13:51
Hay. Cac bác dịch rất hay
17 Tháng một, 2020 12:17
Hán Việt là thái âm ngọc thỏ. Theo từ điển Hán Việt thì sẽ là Thỏ và Thố. Có nghĩa là con thỏ.
Cho nên mình dùng Thỏ chứ k dùng Thố, cho độc giả dễ hiểu.
15 Tháng một, 2020 21:21
Em gõ nhầm là 2021. Có việc muốn hỏi dịch giả: Trong bản dịch tại sao lại để là Thái Âm ngọc thỏ, Thái Âm thỏ ngọc mà không phải là Thái Âm ngọc thố.
14 Tháng một, 2020 17:00
2021 hay 2022???
13 Tháng một, 2020 20:25
Chắc giữa năm 2021 mới kết thúc bộ này
04 Tháng một, 2020 23:43
chư giới mạt nhật tại tuyến bao hay, tầm 300 chương đầu chỉ là khởi động nhé bác về sau đọc càng phê
29 Tháng mười hai, 2019 11:12
Tung phiếu đề cử đi mọi người ơi :99:
28 Tháng mười hai, 2019 17:41
10 chương kết năm 2019.
07 Tháng mười hai, 2019 23:08
Cố gắng năm 2021 làm xong trọn bộ này :((((
07 Tháng mười hai, 2019 09:31
Chờ bộ này dịch xong k biết lúc đó mình cày lại bộ này dc 10 lần chưa ta, hiện tại mới cày lại 2 lần thôi .
03 Tháng mười hai, 2019 12:48
Truyện thể loại hài đang đọc 2 bộ Vạn cổ tối cường tông với Tu chân liêu thiên quần.
Đều đang ra, mà Tu chân cũng gần end rồi!
Đọc giải trí rất tốt!
03 Tháng mười hai, 2019 03:37
Ai biết thể loại truyện tiên hiệp yy như này nữa chỉ giúp vs ạ
02 Tháng mười hai, 2019 08:40
Theo thứ tự thì Thế Giới Hoàn Mỹ - Già Thiên - Thánh Khư
Nhưng để hiểu sâu và hấp dẫn hơn thì nên đọc Già Thiên - Thế giới Hoàn Mỹ - Thánh Khư
01 Tháng mười hai, 2019 06:39
Mình ít đọc truyện lắm bác, đặc biệt YY kiểu này là bỏ ngay và luôn.
30 Tháng mười một, 2019 21:28
Bác xạo. Đợt trước ngày 2 chương. Rồi tuần đc 2-3 chương.Xong mất tiêu mấy tháng liền. Đang đoạn hay thì hết. Vã lắm rồi ron ơi. Đọc cv thì hiểu nội dung nhưng mất cái hay của truyện. À nhân tiện bác biết truyện nào cũng kiểu yy như này k ạ ?
29 Tháng mười một, 2019 22:32
Còn tầm 700c nữa là full, trung bình ngày 1c thì bác biết khi nào xong rồi đó
29 Tháng mười một, 2019 21:20
Vãi bác. 3 năm sau chắc cho con tôi đọc quá :))
29 Tháng mười một, 2019 17:23
Cũng đang cố gắng đây bác, hẹn bác 3 năm sau vào tải full bộ đọc đỡ vã nhé :)))
29 Tháng mười một, 2019 11:39
Ron ơi. Dịch nhanh đi bác ơi. Đợi bộ này hơn 3 năm r :sob::sob:. Nhiều khi bấn quá vào đọc cv mà khó chịu quá :sob::sob:
29 Tháng mười một, 2019 08:28
Còn tôi thì drop rồi, đọc xong Già Thiên nên tìm truyện của tác nàu đọc.
Đoạn đầu còn hay, về sau toàn gái gú thủ dâm tinh thần
27 Tháng mười một, 2019 22:32
Chuẩn rồi, thể loại này mình cũng không thích, nếu k phải muốn hoàn thành trọn vẹn theo như lời hứa như ban đầu thì mình đã cao chạy xa bay rồi :))))
27 Tháng mười một, 2019 11:58
Um, ban đầu còn thấy vui, càng về sau càng oải chè. Ta đọc qua bộ Già Thiên, thấy tay này viết cũng cứng nên mới ráng tới c600 lận đó. Sao thấy khác nhau 1 trời 1 vực, tác giả đa nhân cách chăng haha.
27 Tháng mười một, 2019 07:38
Bộ này ra đã được hơn 5 năm, lúc đó phong trào toàn YY, duy ngã độc tôn, toàn bộ nhân vật phụ sẽ não ngắn và làm nền cho Main. :)
27 Tháng mười một, 2019 01:28
lết tới c600, càng đọc càng mệt người, truyện thủ dâm quá nhiều, có mấy con gà mái cứ nhây tới nhây lui. tạm drop, sau này có hứng đọc lại. ae cẩn thận kẻo hư tinh.
10 Tháng mười một, 2019 17:09
già thiên- Tghm- thánh khư
bất tử bất diệt - thần mộ 1-2
BÌNH LUẬN FACEBOOK