Mục lục
[Dịch] Chung Cực Truyền Thừa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trận đấu Vô Song hội lại tiếp tục, từng tiếng hò hét, tiếng hoan hô lại vang vọng trên đấu trường, giằng co trọn vẹn bốn tháng, trong khoảng thời gian này thì đây là tháng sôi nổi nhất.

Mà những ngày này, Vô Song đảo lại nghênh đón một nhóm người xem lớn, những người này đồng dạng với những người xem trước, là đệ tử các đại gia tộc đồng dạng, mà mục đích bọn hắn tới nơi này, hiển nhiên là vì quan sát hơn mười tràng quyết đấu đặc sắc cuối cùng tại Vô Song Hội.

Một đầu Hắc Vân Điểu xoay quanh trên nóc nhà tại khu vực người xem, mà trên nóc nhà, cũng có mấy người sớm đã đợi tại đây rồi.

Thân hình Hắc Vân điểu khổng lồ như thế, muốn chính thức hạ xuống nóc nhà hiển nhiên là rất không có khả năng, bất quá những hành khách trên lưng Hắc Vân điểu cũng không phải là người bình thường, chỉ thấy mấy đạo bóng đen từ trên không nhảy xuống, hạ thẳng xuống nóc nhà.

- Tứ thúc.

Trương Diệc Vũ mang theo dáng vẻ tươi cười lười nhác đón tiếp vài đạo thân ảnh từ trên lưng Hắc Vân Điểu hạ xuống, dẫn đầu là một lão giả, lão giả này râu tóc bạc trắng, nhưng tinh thần lại cực kỳ sung mãn, đôi mắt ưng lóe ra hào quang kiếp người, nhưng sau khi nhìn thấy Trương Diệc Vũ hào quang khiếp người trong mắt hắn liền bị vẻ hiền lành thay thế, khẽ gật đầu, ánh mắt di động đến trên người lão giả sau lưng Trương Diệc Vũ, cung kính kêu lên:

- Bái kiến Ngũ trưởng lão.

Lão giả sau lưng Trương Diệc Vũ nghe vậy mỉm cười gật đầu:

- Đã đến a.

Lão giả cung kính nói:

- Đúng vậy.

Sau đó có chút quay đầu lại, nhìn một thanh niên tướng mạo anh tuấn, vận một kiện quần áo đẹp đẽ quý giá đang tò mò nhìn chung quanh, không khỏi thấp giọng trách mắng:

- Tạp nhi, còn không mau tới bái kiến Ngũ trưởng lão?

Đúng vậy, thanh niên kia chính là Trương Tạp.

Trương Tạp lúc này tương giao so với lúc tại Vân Phong thì thành thục hơn rất nhiều, hai đầu lông mày ngây thơ đã hoàn toàn rút đi, rất anh tuấn thanh tú, nghe thanh âm thấp giọng trách mắng của lão giả, Trương Tạp lập tức quay đầu lại, cung kính hô:

- Bái kiến Ngũ trưởng lão gia gia, bái kiến Nhị thúc.

Trên mặt Ngũ trưởng lão lộ ra biểu lộ hiền hòa, nói:

- Không cần câu thúc quá mức, tại đây cũng không phải là gia tộc, buông lỏng một chút.

Mọi người lập tức lộ ra dáng tươi cười.

- Một đường khổ cực, trước tiên chúng ta dùng cơm a.

Ngũ trưởng lão cười nói, mọi người tự nhiên không có gì dị nghị, lập tức đi theo sau lưng Ngũ trưởng lão, đi đến tửu điếm dưới lầu.

Thư Mộng ngồi trên Hắc Vân Điểu, trên mặt điềm tĩnh ôn nhu, nhưng bộ dạng có chút thất thần, kinh ngạc nhìn biển cả vô biên vô hạn.

- Lúc gặp hắn, nên chào hỏi hắn như thế nào đây? Chả lẽ trước tiên bổ nhào tới ôm hắn thoáng một phát sao? Hay là.. Ai nha, ta nghĩ ngợi lung tung cái gì vậy, mắc cỡ chết ta rồi.

Thư Mộng có chút suy nghĩ miên man trong nội tâm, trên gương mặt điềm tĩnh hiện lên một vòng đỏ ửng, càng lộ vẻ động lòng người.

Hơn nửa tháng trước, đột nhiên nàng nhận được thông tri của Thất trưởng lão trong gia tộc, khiến nàng phải nhanh chóng tới Vô Song đảo, lúc ấy còn có chút nghi hoặc, nhưng sau khi nghe các trưởng bối trong gia tộc thảo luận, mới biệt được nguyên lai là vì quan hệ đến hắn.

- Thật sự rất lợi hại, không có huyết hạn truyền thừa, lại đạt tới trình độ Thánh Giai.

Thư Mộng si ngốc nghĩ đến.

- Mộng nhi, Mộng nhi.

Một thanh âm liên tục vang lên, lúc này Thư Mộng mới đột nhiên tỉnh lại, nhìn lại, chỉ thấy một trung niên đang nghi hoặc nhìn mình, trên mặt Thư Mộng lập tức hiện lên một vòng đỏ ửng.

- Thái gia gia.

- Đang suy nghĩ gì đấy? Sao lại nhập thần như vậy?

Trên mặt Trung niên hiện lên dáng tươi cười hiền hòa, hỏi.

Lập tức khuôn mặt xinh đẹp của Thư Mộng có một hồi khô nóng, có chút cà lăm, nói:

- A, không có gì.

Gương mặt mang dáng tươi cười của trung niên kia đột nhiên thấp thoáng vài tia cười quái dị, nói:

- Chẳng lẽ là người Thất trưởng lão nói đến sao?

- A?

Thư Mộng có chút bối rối, liên tục khoát tay, nhưng sau đó lại xấu hổ đỏ mặt, khẽ gật đầu.

- Ha ha, quả nhiên là con gái lớn không giữ trong nhà được a.

Bộ dạng trung niên kia càng vô cùng vui vẻ, khiến Thư Mộng càng cúi đầu.

- Tốt rồi, chỉ còn lại một ngày, đến lúc đó có thể nhìn thấy hắn rồi.

Trung niên kia vừa cười vừa nói.

Thư Mộng nghe vây cũng lộ ra dáng tươi cười, nhẹ gật đầu, trên mặt lại lộ ra thần sắc mơ ước.

Vầng thái dương trên cao chiếu xuống, ánh mặt trời vàng ánh từ không trung trải rộng khắp chung quanh, chiếu rọi toàn bộ Vô Song đảo, nhìn rất là xinh đẹp.

Lúc này, Lâm Dịch đã hoàn thành hoạt động hôm nay, chạy một vòng lớn quanh Vô Song đảo, bất quá vì luyện tập thân thể bằng cách chạy bộ cho nên tiêu tốn thời gian gần một giờ.

Sau khi hắn chạy một vòng trở về, trận đấu 17 cường lên 8 cường đã triển khai, lên sân đấu trận đầu tiên đúng là Thánh Giai thanh y, những người xem trên khán đài kích động lớn tiếng hoan hô, rất là ồn ào náo động.

Trận đấu Thanh Y đã hoàn tất, đây cũng là dự liệu của tất cả mọi người, Thánh Giai và cường giả bình thường thật sự khác biệt quá lớn.

Lâm Dịch chỉ xem một lát, sau đó liền về phòng, lúc này Thủy Linh Lung đang tu hành trong phòng, nàng đã bảo trì tần suất tu hành cao như vậy rất nhiều ngày rồi.

Lâm Dịch cũng không quấy rầy nàng, đi vào phòng tắm, sau khi tắm rửa qua, thay đổi một bộ quần áo, liền rời khỏi phòng, đây là thời gian ăn điểm tâm.

Đi xuống lầu, liền trực tiếp di đến cửa ra vào khu tuyển thủ.

- Dịch tử.

Một thanh âm cực kỳ quen thuộc đột nhiên vang lên, Lâm Dịch lập tức ngẩn người.

Lúc nhìn thấy người gọi mình tại cửa ra vào, Lập Dịch lập tức lộ vẻ kinh hỉ:

- Tạp Phiến? Ngươi tới khi nào vậy?

Lập tức, bước chân của hắn nhanh hơn, đi tới bên cạnh Trương Tạp, chính là người mới vừa tới hôm qua, kỳ thật hôm qua hắn đã định tới tìm Lâm Dịch, bất quá lại bị ngăn ở cửa ra vào khu tuyển thủ, hắn cũng không cưỡng chế tiến vào, chỉ đành trở về, hôm nay lại không có trận đấu của Lâm Dịch, nên cũng không biết phải tìm hắn như thế nào.

Kỳ thật, nếu như hắn đi tìm Ngũ trưởng lão, dùng thân phận Ngũ trưởng lão Trương gia, muốn mang một người vào khu tuyển thủ thì không phải là sự tình gì khó khăn, nhưng Trương Tạp tựa hồ cũng không có ý định phiền toái hắn, rơi vào đường cùng, chỉ có thể dùng loại biện pháp chờ Lâm Dịch đến, cũng may là trận đấu hôm nay đã bắt đầu, người rảnh rỗi tại khu tuyển thủ và khu người xem cũng không nhiều, đại đa số đều đi xem trận đấu rồi, nên lúc Lâm Dịch đi từ bên trong ra, Trương Tạp liếc mắt liền nhìn thấy hắn.

- Mới tới hôm qua, ha ha, nghe nói tiểu tử ngươi đã trở thành Thánh Giai rồi hả?

Biểu lộ Trương Tạp có chút hưng phấn, nói.

Lâm Dịch nghe vậy gãi gãi đầu, lộ vẻ không có ý tứ, sau đó mới cười gật đầu:

- Ân, mới vừa tấng thăng hạ tinh vị không lâu.

Trương Tạp lập tức lộ ra biểu lộ sợ hãi, có chút hâm mộ mà nói:

- Tiểu tử ngươi tiến bộ không khỏi quá nhanh đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK