Mục lục
[Dịch] Chung Cực Truyền Thừa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Lý Khắc hành tỉnh?

Bỗng nhiên con mắt của Lâm Dich sáng lên, đúng là nhịn không được kêu lên, làm cho thực khách đang dùng cơm chung quanh quay đầu lại nhìn hắn, cảm nhận được ánh mắt quái dị của mọi người chung quanh, trên mặt của Lâm Dịch xuất hiện vài phần xấu hổ, ngượng ngùng cười cười, cúi đầu xuống.

Nhưng trong lòng của hắn nhanh chóng nhảy lên... Vừa rồi, rốt cuộc hắn cũng hồi tưởng lại cuộc nói chuyện với Khương Phàm. Người nhà của hắn, hình như ở tại Lý Khắc hành tỉnh!

- Nhưng Lý Khắc hành tỉnh lớn như vậy... Bọn họ đang ở địa phương nào?

Lâm Dịch nhíu mày lại, trầm tư suy nghĩ, đột nhiên con mắt sáng lên.

- Yến nhi là thủy hệ dị năng giả... Dị năng giả rất thưa thớt, cho dù là ở Khắc Lý hành tỉnh này, những học viện như thế cũng rất hiếm a!

Rốt cuộc trên mặt của Lâm Dịch hiện ra nụ cười vui vẻ.

Đúng vậy, không quay trở lại, trực tiếp đi gặp Lâm Cường và Lâm Yến.

Phiền não trong nội tâm cũng được giải, động tác của Lâm Dịch nhanh hơn, sau khi ăn xong cơm trưa, liền đi tới trước quầy.

- Ngài khỏe, tiên sinh, xin hỏi ngài cần trợ giúp sao?

Nữ hầu cười hỏi cực kỳ nhu hòa.

Lâm Dịch gãi gãi đầu, sau đó nói:

- Xin hỏi, ở Lý Khắc hành tỉnh này học viện dạy dị năng giả ở chỗ nào trong thành thị này?

Nữ hầu người hắn hỏi liền sửng sờ, chợt lộ ra ra ánh mắt kinh ngạc nhìn Lâm Dịch, nhịn không được hỏi:

- Ngài là dị năng giả?

Lâm Dịch rõ ràng sững sờ, chợt nghĩ đến chính mình đúng là một dị năng giả, lập tức sắp gật đầu, nhưng thấy nữ hầu kia lập tức nghĩ tới cái gì đó, lập tức liên tục xin lỗi nói:

- Thực xin lỗi thực xin lỗi... Là ta nhiều lời... Học viện dạy dị năng giả ở Lý Khắc hành tỉnh này có hai chỗ, Một tòa ở thành phố Bái Đặc, một tòa ở thành phố Thiên Diệp.

Lâm Dịch lại sững sờ... Hai tòa? Vậy Lâm Yến ở tại tòa nào? Nghĩ đến, không khỏi nhíu mày suy tư.

Cái kia nữ hầu người tựa hồ là nhìn ra Lâm Dịch nghi hoặc, nói tiếp:

- Tuy nhiên đều là học viện của dị năng giả, nhưng ở thành phố Thiên Diệp chỉ nhận lấy đệ tử Ngũ Hành hệ. mà tòa học phủ ở thành phố Bái Đặc chỉ nhận đệ tử ngoài Ngũ Hành hệ.

Con mắt của Lâm Dịch lập tức sáng ngời, ngẩng đầu cảm kích nói:

- Cảm ơn ngươi.

Nữ hầu kia đã khôi phục lại bộ dáng tươi cười như lúc ban đầu, nói::

- Không cần, vì phục vụ cho ngài, là vinh hạnh của chúng ta.

Lâm Dịch lại một lần nữa cười cười với nữ hầu, lúc này hắn mới cất bước ra khỏi cửa tiệm, mà lúc này trời cũng đã tối muộn, giải quyết vấn đề trong lòng xong, Lâm Dịch quyết định đi ra ngoài thành thị một chuyến, cải thiện tâm tính của mình một chút... Thời điểm ở trong rừng rậm, hắn cũng không có thời gian nhàn nhã gì, về phần tu hành, Lâm Dịch cũng không có ý định tu luyện trong lúc này.

Vừa đi ra khỏi đại môn, liền nhìn thấy vô số người chạy ra khỏi cửa thành, đang nghi hoặc, liền nghe được âm thanh kinh hô của những người này:

- Nhanh lên nhanh lên... Nghe nói lại đại án đấy!

- Cái gì đại án thế?

- Chết khoảng chừng bốn năm trăm người! Còn không tính là đại án sao? Nghe nói là Liệp Ma Giả ở trong thành thị của chúng ta đi ra ngoài liệp sát ma thú và phát hiện! Chậc chậc, nghe nói tướng chết cực kỳ khó coi đấy!

- À? Chết nhiều người như vậy, cũng không biết là ai a, ngay cả môn chủ Vũ Môn Lạc Đặc cũng bị kinh động đấy!

- Thật?

- Đương nhiên là thật, nhanh lên, nhanh lên, chờ một chút nữa là khiêng đi rồi đấy!

- Vậy thì phải nhanh lên mới được.

Lâm Dịch nghe xong liền cảm thấy nội tâm co thắt lại, bốn năm trăm người? Bên ngoài thành?

Nỗ lực đè ép dự cảm không tốt trong lòng xuống, Lâm Dịch cũng nhanh chóng chạy ra bên ngoài cửa thành.

Thời điểm đi ra khỏi cửa thành, phát hiện cư dân trong nội thành đã sớm đứng vây quanh, chỉ trỏ vào bên trong, bỗng nhiên dưới chân Lâm Dịch phát lực, bất chấp cái gì kinh thế hãi tục, nhảy lên cao tới hơn hai mươi mét, trực tiếp phóng qua bức tường người.

Bên trong đệ tử Vũ Môn và quân sĩ thủ thành đang vội vàng vận chuyển thi thể. Lúc này thấy trên không trung rơi xuống một người, lập tức nhanh chóng chạy tới, cảnh giác hướng về người đó chạy tới, mà người này chính là Lâm Dịch.

Mà sau khi đi tới, Lâm Dịch lập tức ngây ngốc, bởi vì thi thể ở bên cạnh hắn, chính là Ny Nhi!

Trên mặt của Ny Nhi đầy bùn đất, trong đôi mắt trong veo đầy nước lúc này đã biến thành ngây ngốc trống rỗng, khuôn mặt phấn nộn đã biến thành cứng ngắn, cứ như vậy mà sững sờ trợn tròn mắt, ngây ngốc nhìn lên không trung...

Đại não của Lâm Dịch lập tức biến thành trống rỗng... Thân thể không tự chủ được mà đi về phía thi thể Ny Nhi.

- Đứng lại, ngươi là người nào?

Mà tên đệ tử Vũ Môn vốn đang cảnh giác nhìn Lâm Dịch, lúc này thấy hắn có động tác, lập tức giận dữ mắng mỏ.

Nhưng mà Lâm Dịch giống như không nghe thấy mà đi về phía Ny Nhi, ngẩn người sững sờ mà đi, căn bản không nhìn thấy tên đệ tử Vũ Môn giận dữ mắng mỏ.

Tên đệ tử Vũ Môn kia lập tức cảm giác được mình bị bỏ qua, một cổ lửa giận lập tức xông lên đầu, hét lớn một tiếng:

- Muốn chết!

Bỗng nhiên thân thể bổ nhào về phía Lâm Dịch! Đánh ra một quyền lăng lệ ác liệt, nện lên đầu của Lâm Dịch.

- Cút!

Đột nhiên Lâm Dịch rống to một tiếng, trực tiếp nghênh đón nắm đấm của hắn.

- Oanh! Rắc! Phốc!

Liên tục ba âm thanh vang lên, khóe miệng của tên đệ tử Vũ Môn kia phun máu bay ra ngoài! Thân thể của hắn nện mạnh vào cửa thành phía sau, sau đó rớt xuống mặt đất, không nhúc nhích.

Dùng lực lượng Ngũ cấp chiến sĩ chưa Phá Môn của Lâm Dịch mà đánh lên người của hắn, thì tên đệ tử Vũ Môn mới chỉ là Nhất cấp chiến sĩ chưa Phá Môn có thể làm đối thủ của Lâm Dịch hay sao? Sau một kích cứng đối cứng, ngay cả gây trở ngại cho Lâm Dịch cũng không thành công, cứ như vậy mà chết!

- Lớn mật!

Chung quanh lập tức loạn lên, không ngờ có người ở trong thành thị mà giết đệ tử của Vũ Môn? Đây chính là hành động công nhiên khiêu khích đối với đế quốc! Một hồi hào quang chớp động, những đệ tử Vũ Môn ở chung quanh lập tức Phá Môn, tùy thời chuẩn bị động thủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK