Mục lục
[Dịch] Chung Cực Truyền Thừa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng đáng tiếc là, tốc độ của hắn thật sự quá chậm. Mặc dù trước nguy hiểm tới tính mạng phát ra tiềm lực lớn nhất, đại não vẫn quá chậm.

Trong mắt hôi lang thậm chí hiện lên một nhãn thần khinh thường, móng vuốt sắc bén hoa lên, mộc côn nhất thời biến thành hai nửa. Mà cùng lúc đó, trung niên nhân cũng phát ra một tiếng kêu thảm. Sau khi bị cắn trúng hầu, thân thể co quắp vài cái trên mặt đất, cũng theo hai gã trung niên nhân lúc trước bỏ mạng.

Lần thứ hai bật người, mục tiêu lần này là Lôi Cách có phản ứng trước nhất.

Trong lòng Lôi Cách tràn ngập sợ hãi, hắn chỉ có thể không ngừng chạy, phía sau liên tục truyền đến hai tiếng kêu thảm, hắn lại ngay cả dũng khí quay đầu lại liếc mắt nhìn cũng không có.

Hôi lang kia liệp sát hai người kia thời gian có vẻ rất dài, nhưng trên thực tế chỉ là sự tình trong mấy phút. Những người này phân tán thoát đi, Lôi Cách chạy nhiều nhất cũng chỉ chạy được khoảng mười thước, những người còn lại dẫn theo nữ hài càng chậm hơn.

Trong lúc hoảng loạn, mơ hồ nghe được phía sau chợt truyền đến một trận phong thanh, trong lòng Lôi Cách lộp bộp một chút, thân thể nhất thời bị dọa mềm nhũn, không ngờ cứ như vậy té lăn trên đất.

Cũng coi như hắn vận khí tốt, một chút loạng choạng này không ngờ vừa vặn tránh thoát một lần công kích của hôi lang.

Hôi lang rơi xuống đất sau đó xoay người. Trong ánh mắt hung tàn không ngờ lộ ra một cổ phẫn nộ, tựa hồ bởi vì đối phương tránh thoát một lần công kích của nó, khiến nó cảm thấy cực kỳ phẫn nộ.

- Rống!

Trong cổ họng truyền ra một tiếng rít gào trầm thấp, hôi lang lại lao tới.

Sắc mặt Lôi Cách nhất thời tái nhợt vô cùng, từ tuyệt vọng trong mắt để lộ ra, hắn đã minh bạch, lần này quyết không còn may mắn gì nữa.

Hắn thậm chí nhắm mắt lại, nhưng hắn té trên mặt đất vẫn theo bản năng đem cánh tay phải giơ lên, cũng đợi một kích cuối cùng...

- Súc sinh.

Một tiếng quát chợt vang lên bên tai, sau đó nghe thấy một tiếng "a ô", hôi lang kêu thảm thiết.

Lôi Cách nhất thời mở mắt ra, cảnh tượng lọt vào trong mắt hắn khiến hắn không khỏi trợn tròn mắt.

Chỉ thấy hôi lang hung tàn lúc trước đem ba gã đồng bạn của hắn giết chết, cuối cùng thậm chí sắp lấy đi tính mạng của mình, lúc này lại tựa như chó chết, ngã trên đất trống cách hắn mấy chục thước.

Ngực nó còn đang phập phồng kịch liệt, nhưng trong mắt nó sợ hãi cùng với máu tươi từ trong miệng liên tục tràn ra lại nói cho Lôi Cách biết, nó cũng sắp chết đi.

Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Lôi Cách không khỏi có chút thất thần quay đầu lại, liền thấy một thiếu niên tướng mạo cực kỳ thanh tú, mặc một kiện áo ngắn màu đen, không có tay, một đầu tóc đen dài.

Nhưng mà sự tình phát sinh quá mức đột ngột, dưới biến cố quá nhanh, hắn càng thất thần quên mất phải phản ứng thế nào.

Lâm Dịch thở dài một hơi, ánh mắt đảo qua thi thể ba gã trung niên đã chết, chung quy vẫn là tới chậm một bước.

Hôi lang cách những người này chỉ có năm trăm thước. Nhưng mà Lâm Dịch lại cách bọn họ hơn bốn nghìn thước. Tuy rằng cuối cùng Lâm Dịch đã dùng toàn lực chạy nhanh đến. Nhưng cự ly quyết định vẫn là ma lang chạy tới trước một bước.

- Ngươi không làm sao chứ?

Tuy rằng giết qua rất nhiều ma thú, nhưng kỳ thực Lâm Dịch cũng không phải một người cực kỳ hung tàn. Ngược lại, hắn thậm chí coi như một người phi thường thiện lương.

Đương nhiên, loại thiện lương này là dành cho kẻ yếu cùng người nhà. Nếu như là địch nhân, một vạn khối thi thể ma thú trong rừng rậm kia chính là câu trả lời hay nhất dành cho bọn họ.

Lôi Cách lẳng lặng gật đầu, đại não hắn trong lúc nhất thời còn không thể phản ứng lại.

Lại than nhẹ một tiếng, Lâm Dịch cười nói:

- Không có việc gì. Đều trôi qua rồi, ngươi mau đem đồng bạn của ngươi gọi trở lại. Bốn phía còn rất nhiều ma thú.

Nhắc tới đồng bạn của mình, Lôi Cách nhất thời có phản ứng. Trên mặt lộ ra thần sắc lo lắng, cũng không kịp nói lời cảm tạ đối với Lâm Dịch, xoay người bò lên la lớn:

- Ni Bột, Tô Nhĩ các ngươi mau ra đây. Đã không có việc gì!

Thanh âm cực lớn truyền ra trong rừng rậm, bất quá Lâm Dịch cũng không thèm để ý. Trước không nói hắn nhận biết trong phương viên nghìn thước này ngoài đầu hôi lang kia không còn ma thú khác nữa. Cho dù là có, có Lâm Dịch ở chỗ này, trừ phi là ma thú cường đại đã ngoài Thất cấp, bằng không đều có thể bỏ qua.

Lôi Cách thẳng hô vài tiếng, sau đó, Lâm Dịch mơ hồ nghe được có tiếng bước chân tới gần đây.

Chỉ chốc lát sau, mấy người thoát đi vừa rồi đã mang theo biểu tình kinh hoảng từ trong rừng rậm đi tới.

- Lôi Cách đại ca... Ngươi, ngươi đem đầu hôi lang kia giết chết rồi sao?

Khi thấy thi thể lang giữa sân, một gã trung niên nhân nhất thời kinh hỉ lớn tiếng hô lên. Những người khác cũng lập tức thấy thi thể hôi lang giữa sân, trên mặt cũng lộ ra biểu tình kinh hỉ.

Nhưng mà Lôi Cách cũng cười khổ, lắc đầu nói:

- Ta cũng không có bản lĩnh lớn như vậy.

Nói đến đây, hắn mới mạnh mẽ nhớ tới bản thân tựa hồ đã quên mất ân nhân cứu mạng. Nhất thời nhìn lại, chỉ thấy Lâm Dịch vẫn còn đứng phía sau hắn.

Lôi Cách bước nhanh đi tới trước mặt Lâm Dịch, khiêm tốn khom người đối với Lâm Dịch cười nói:

- Cảm ơn đại nhân, cảm tạ đại nhân. Nếu như không phải đại nhân, tính mệnh của tiểu nhân chỉ sợ cũng bỏ lại ở chỗ này. Cảm tạ đại nhân...

Vẻ nịnh bợ trên mặt Lôi Cách khiến Lâm Dịch không khỏi nhíu mày. Tại vừa rồi sử dụng dị năng hắn có thể thấy và nghe được những người này nói chuyện. Trong ấn tượng của hắn, người trung niên trước mặt hẳn là thuộc về loại người phi thường có uy vọng. Không nghĩ tới cư nhiên có mặt mũi tiểu nhân như vậy. Ấn tượng tốt đối với hắn nhất thời giảm đi ba phần.

Nếu như Lôi Cách lúc này biết dáng tươi cười lấy lòng của mình ngược lại khiến Lôi Cách có chút chướng mắt đối với mình mà nói, e là cũng không biết nên khóc hay cười. Hắn cũng không biết, thiếu niên trước mặt có thực lực đem đầu hôi lang kia đánh chết, chưa từng hỗn qua xã hội, căn bản một chút kinh nghiệm xã hội cũng không có. Sinh tồn chi đạo của tiểu nhân vật như hắn, đến chỗ Lâm Dịch liền biến thành căn nguyên khiến hắn chán ghét.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK