Tình huống hiện tại, Lâm Dịch cũng không muốn làm cho đối phương nhìn ra vị diện này là trọng yếu đối với mình, có được quyền chủ động, mới có thể hỏi ra nhiều thứ, hiện tại, hắn rất hiếu kỳ với mục đích của Thanh Long Bảo.
Thanh Long Bảo, đương nhiên phải trả giá thật nhiều, đây là lời thề, hắn không bao giơ quên.
Quả nhiên thanh niên mặc quần áo vàng không hoài nghi chút nào, nghe được Lâm Dịch hỏi, thanh niên mặc quần áo vàng cười một chút, sau đó nói:
- Kỳ Dương huynh, tại hạ Doãn Đình, tại hạ từ Huyền Đông Thiên, Thanh Long Bảo tới, đường chủ đệ tam long tích.
Lâm Dịch nhìn ra thanh niên mặc quần áo vàng này, nói đến Thanh Long Bảo mang theo một tia kiêu ngạo, Thanh Long Bảo ở Thiên Giới tuyệt đối là thế lực cường hoành nhất, bởi vậy, trên mặt của hắn lộ ra một tia khiếp sợ, đương nhiên, tia khiếp sợ này cực kỳ che dấu, nhưng vẫn bị tên thanh niên mặc quần áo vàng Doãn Đình phát hiện.
Trong mắt của thanh niên mặc quần áo vàng này, quả nhiên vô cùng thỏa mãn với biểu hiện của Lâm Dịch, nhưng thanh niên này không cười, nhưng Lâm Dịch cũng không nhượng bộ, trong mắt xuất hiện hào quang sắc lạnh, nói:
- Nhưng mà Bách Nguyên Tông ta và Thanh Long Bảo không có ân oán gì, hành vi của Doãn huynh, hình như có chút khi dễ Bách Nguyên Tông của ta không có người a?
Loại chuyện có ân oán hay không này, cũng không khó suy đoán. Nếu như nói đối phương thật sự có thù với nhau, thì bất kể nói thế nào cũng không thể liên quan tới thứ nguyên vị diện này được, huống chi tên Doãn Đinh này không nhận ra Kỳ Dương. Thử hỏi, trên đời này có ai đi tìm thù, nhưng lại không biết người có số má nhất trong đám cừu nhân là ai cũng không biết sao?
Cho nên, Lâm Dịch mới lớn mật đoán, đối phương không có thù với Bách Nguyên Tông.
Như vậy, vị trí của Huyền Đông Thiên, Thanh Long Bảo và Đông Nam Thiên, Bách Nguyên Tông này không chỉ dùng vạn dặm mà tính, khoảng cách này đã dùng tới ức vạn dặm mà tính rồi, mà từ xa như thế đi tới đại lục Bạch Đế, ý vị như thế nào cũng phải hiểu.
Lâm Dịch nghiêm sắc mặt, gương mặt không vui, biểu lộ không hòa hợp, nếu câu trả lời không làm hắn thỏa mãn, hắn sẽ động thủ.
Mà tên Doãn Đinh nhìn thấy biểu lộ bực tức của đối phương, nhưng trong lòng thầm so đo, nhưng bất kể nói thế nào, cái đại lục Bạch Đế này và các vị diện khác cũng là đồ bỏ đi, nhưng mãnh long bất áp quá địa đầu xà, đây là địa bàn của Bách Nguyên Tông, tuy rằng Thanh Long Bảo có thực lực không kém ở Thiên Giới, nhưng không thể dễ dàng áp chế "Địa đầu xà.
Bách Nguyên Tông được, mà Kỳ Dương có ngàn vạn quan hệ với cường gỉa Thần cấp, nếu như vô ý, gây vào một cường giả Thần cấp, vậy thì hắn thảm rồi.
Mí mắt Doãn Đinh nhảy lên, nhưng sau đó thở ra, nhìn Lâm Dịch, nói:
- Ha ha, bất quá chỉ là một thứ nguyên vị diện mà thôi, Kỳ Dương huynh cần gì phải vì một chuyện nhỏ nhặt này mà lo lắng tức giận như thế chứ?
Tại Thiên Giới, tất cả dùng thực lực cường đại mà nói chuyện, cướp lấy bảo vật, nhưng tụ thần cách, đại bộ phận mọi người cực kỳ ích kỷ, trong mắt đại đa số cường giả Hư Thần Cảnh, người có lực lượng yếu hơn mình, cho dù là thủ hạ của mình, cũng không quá coi trọng, huống chi là một thứ nguyên vị diện?
Từ việc công kích bốn nơi khác cũng có thể nhìn ra, mục tiêu của bọn họ chính là bổn nguyên chi tháp mà thôi, người bình thường, trong mắt của bọn họ không cần quan tâm tới, bởi thế cho nên tổng bộ của Cổ Năng, Cổ Vân, Cổ Thuật, Bạch gia hoàng tộc, người bình thường bị tàn sát hầu như không còn, đó cũng không phải bởi vì những người trong Thanh Long Bảo thị huyết khát máu thành táng, mà bởi vì, những người ở trong suy nghĩ của bọn họ, không được công nhận là "người" mà thôi.
Thử hỏi, phá hủy một ổ kiến, ngươi có quan tâm sẽ giết chết bao nhiêu con kiến hay sao? Tuy ví von không phải rất thỏa đáng, nhưng chuyện này đúng là như thế, đây chính là "bệnh" do chính cảm giác và sự ưu việt gây lên.
Doãn Đinh với tư cách là cường giả đỉnh phong của Thiên giới, có loại cảm giác về sự ưu việt của Thiên Giới quá nặng, cho nên trong mắt của hắn, các thứ nguyên vị diện, không bao giờ quan tâm tới, cho rằng Kỳ Dương cũng giống như hắn, không quá mức để ý tới.
Tuy tuổi tác của Lâm Dịch không tính là lớn, nhưng dù sao đã trải qua chuyện như vậy, từ khi là một thiếu niên vừa bắt đầu gặp ngoài liền xấu hổ, cho tới khi trở thành một cường giả Ngưng Thần Kỳ quát tháo Thiên Giới, dọc theo con đường này có bao nhiêu tôi luyện? Bởi vậy, hắn không dám nói là mình có cái nhìn hoàn toàn thấu triệt, nhưng ít nhất, hắn vẫn nhìn ra.
Tuy lãnh ý sâu trong mắt nhìn Doãn Đinh bỗng nhiên cứng lại, nhưng biểu hiện vẫn trong trẻo lạnh lùng như trước đó, không vui nói:
- Hừ, cho dù là thứ nguyên vị diện, nhưng đó cũng là địa bàn của Bách Nguyên Tông ta, tuy Thanh Long Bảo thế lớn, nhưng tiến vào trong địa bàn của Bách Nguyên Tông, tiến vào thứ nguyên vị diện, giết đệ tử Bách Nguyên Tông, mặc dù Bách Nguyên Tông ta biết không địch lại, nhưng tuyệt đối không sợ, nếu hôm nay các hạ không cho ta một câu trả lời thỏa đáng, hừ, nơi đây cũng không phải Huyền Đông Thiên.
Con mắt của Doãn Đinh nhíu lại, một đạo hàn quang trong mắt bỗng nhiên bắn ra, nhưng sau đó, hắn lại cười cười, ngẩng đầu, nói:
- Kỳ thật Kỳ Dương huynh không cần hỏi như thế, tiểu đệ cũng không dám quanh co lòng vòng.
Nói xong, hắn chắp tay, biểu lộ có chút mềm xuống, nhìn Lâm Dịch, nói ra:
- Dùng Bách Nguyên Tông gia đại nghiệp đại, chỉ là một thứ nguyên vị diện trong mắt Kỳ Dương huynh không tính là cái gì, nhưng bởi vì chuyện này không tiện cáo tri nguyên nhân cho Kỳ Dương huynh, cho nên tiểu đệ phải hủy diệt, mà đây là tư cách đền bù.
Nói tới chỗ này, trong mắt của hắn nhịn không được mà xuất hiện một tia ghen ghét và không cam lòng, sau đó thật lâu, hít sâu một hơi nhìn Lâm Dịch, từ từ nói ra:
- Với tư cách đền bù, Thanh Long Bảo nguyện dang tậng Chân Thần Khí Hư Long Trảm. Kỳ Dương huynh cầm binh khí này trong tay, Kỳ Dương huynh còn lo lắng gì nữa không?
Ánh mắt của Lâm Dịch ngưng tụ, trong ánh mắt lộ ra một tia kỳ dị, Chân Thần Khí là cái gì? Đây chính là đồ vật hung hãn nhất Thiên Giới...Lúc trước tinh thể tiểu kiếm và băng liên của Lâm Dịch, mặc dù có thể thừa nhận một kích của cường giả Thần cấp Khương Như, nhưng không có chút hư tổn, có thể nghĩ nó mạnh mẽ thế nào?
- Cái đại lục Bạch Đế này che dấu huyền cơ gì? Không ngờ Thanh Long Bảo lại trả cái giá lớn như thế này?
Bởi vì đã có hai kiện Chân Thần Khí, trên thực tế, Hư Long Trảm kia không có bao nhiêu hấp dẫn với Lâm Dịch, nhưng hắn vẫn nhịn khiếp sợ trong lòng xuống, dù là cường giả Thần cấp, chỉ sợ cũng không có khả năng nói xuất Chân Thần Khí là có ngay đâu.
Doãn Đinh vừa dứt lại, liền quan sát biểu lộ của Lâm Dịch, nhìn thấy trong mắt của hắn có kinh nghi và khiếp sợ, trên mặt vẫn lại mạng theo một tia ghen ghét và âm lãnh, đương nhiên, lóe lên rồi biến mất.
Trên thực tế, lúc bắt đầu chấp hành nhiệm vụ này, trước khi tới Bách Nguyên Tông, áp bách thì áp bách, dùng lợi dụ thì lợi dụ, phải làm cho Bách Nguyên Tông phối hợp mà hủy diệt đại lục Bạch Đế này, với thế lực và tư cách của Thanh Long Bảo, dùng một kiện Chân Thần Khí làm mồi nhử, đổi lấy việc hủy diệt một thứ nguyên vị diện, loại trả giá và thu hoạch như thế này, lại là giao dịch trực tiếp, mọi người lựa chọn thế nào liền biết a!
Chương 1108: Giao dịch? (2)
Nhưng trong lòng của hắn lại có ý định của mình, đó là không thông qua trực tiếp tông chủ Bách Nguyên Tông trước mặt, trực tiếp hủy vị diện, còn Chân Thần Khí Hư Long Trảm tương ứng kia, còn làm gì? Đương nhiên là thuộc về mình rồi.
Đây là lần đầu tiên, hắn chấp hành nhiệm vụ biến thành đánh cược, hắn không tiếc dùng một cái giá lớn, hao phí mấy chục khỏa linh tinh, dùng năng lượng của chúng, cưỡng ép đả thông một đầu không gian loạn lưu, sau đó tiến vào thứ nguyên vị diện này.
Đây là đánh cược, nếu như thắng, không có gì để nói, dùng mấy chục khỏa linh tinh đổi lấy Chân Thần Khí, loại mệnh đề số học này, bất cứ kẻ nào cũng muốn.
Nhưng nếu như thất bại...Vậy thì biến thành trộm gà không được còn mất nắm thóc.
Hắn cân nhắc thật lâu, cuối cùng tâm lý may mắn vẫn chiếm thế thượng phong, lựa chọn đánh cược, đánh cược mình trước khi bị Bách Nguyên Tông phá hiện, phá hủy cái vị diện này.
Mà trên thực tế, lần này hắn đánh bạc thắng rồi, đúng là Bách Nguyên Tông không phát hiện ra bọn họ tiến vào trong đây, nhưng mà...
Căn bản không tính toán được, trước khi bọn họ tiến vào một ngày, Lâm Dịch lại trở về gia hương, mà thời điểm bọn họ phát hiện công kích, Lâm Dịch vừa vặn về tới Cổ Vặn.
Hắn chỉ có thể cảm thán số mệnh của mình, hiện tại hắn còn cho rằng, gia hỏa ở trước mặt chính là Kỳ Dương, trên thực tế, đây chỉ là đồ giả mạo mà thôi, nếu biết rõ, biểu lộ của hắn là gì nhỉ?
Doãn Đinh hít sâu một hơi, điều chỉnh tâm tình của mình một chút, tận lực làm cho biểu lộ của mình tự nhiên một chút.
Lúc này đúng là trộm gà không được còn mất nắm thóc, nhưng hắn cũng không có tính toán bởi vì xấu hổ biến thành giận dữ, đấu với Kỳ Dương, bởi vì nhiệm vụ phá hủy vị diện quá trọng yếu, nếu như bởi vì tham niệm của mình, làm cho nhiệm vụ thất bại, Thiên Giới tuy lớn, nhưng không có chỗ nào dung nạp hắn.
Doãn Đinh nhìn biểu lộ khiếp sợ và kinh nghi của Lâm Dịch, sau đó chờ đợi thật lâu, mới hít sâu một hơi, cười nói:
- Kỳ Dương đại nhân, cân nhắc thế nào rồi?
Lâm Dịch hít sâu một hơi, từ từ mở miệng nói:
- Thanh Long Bảo đúng là đại thủ bút a, dùng Chân Thần Khí đổi lấy một thứ nguyên vị diện, loại trao đổi này, có người nào không làm chứ, nhưng chuyện dùng một Chân Thần Khí đổi lấy thứ nguyên vị diện, ta chỉ hoài nghi lời của đối phương không có độ tin cậy a?
Nghĩ tới đây, Doãn Đinh hít sâu một hơi, đột nhiên trong tay có một đạo ánh sáng bạc lóe lên, nhưng sau đó một lát, trên tay của hắn xuất hiện một thanh đao có bộ dáng quỷ dị.
Chuôi trường đao này dày chừng sáu thước (thước của tàu 1 thước (1 xích, tchi) = 10 tấc = 0,23 m), cộng thêm chuôi đao, cao khoảng chừng thân người, thân đao hình giọt nước, sóng đao hơi cong, mà trên sóng đao có bảy mũi nhọn chỉa lên, toàn bộ thân đao có màu vàng lợt, trên chuôi đao có một con rồng đang giương nanh múa vuốt, mặt rồng giận dữ, phong cách của nó rất cổ xưa, thần bí mà tràn đầy khí tức giết chóc.
Kiếm, là hoàng giả chi khí. Đao, là bá giả chi khí.
Chỉ cần nhìn, đã có thể cảm nhận được khí tức bá giả của nó.
Nhưng mà, hiện giờ nhìn thanh đao, còn bám dính một tầng kim sắc quang mang, tia sáng này hoàn toàn khác với đao thế, hiển nhiên là bị phong ấn nào đó.
Đứng ở bên cạnh Doãn Đinh, mấy tên áo tím dùng ánh mắt cuồng nhiệt nhìn thanh đao, nhưng trong đó ngược lại không có chút hào quang tham lam nào, bởi vì bọn họ rất rõ ràng, bọn họ, tuyệt đối không có tư cách có được thanh đao này, ít nhất, hiện tại không có tư cách, mà ánh mắt của Doãn Đinh, trong mắt hiện ra vẻ giãy dụa, cuối cùng nhất hắn hít sâu một hơi, nhìn Lâm Dịch nói ra:
- Đao này, chính là Hư Long Trảm, chính là Chân Thần Khí, đây chính là thành ý của Thanh Long Bảo, đao nào trước giao cho các hạ.
Nói xong, bàn tay run lên, trường đao hóa thành một đạo lưu quang, bay về phía Lâm Dịch, tiếng thét vang lên, chính điểm này cho thấy nó không phải là vật đơn giản chút nào, chỉ bằng một cú ném đi, mà năng lượng trong thân đao, đã đủ sức xé rách không gian!
Ánh mắt của Lâm Dịch ngưng tụ, vươn tay ra, đao kia nhanh chóng dừng lại trên không trung, lưỡi đao còn cách bàn tay của Lâm Dịch không tới cm.
Lâm Dịch thò tay nắm đao vào tay, lập tức cảm nhận được đao ý mãnh liệt, giống như chuôi trường đao này giam cầm thực lực của nó, làm cho người ta cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.
- Hảo đao!
Mặc dù loại tình huống này, Lâm Dịch nhịn không được mà khen ngợi, tuy không thể so với tinh thể tiểu kiếm trong đan điền, nhưng dù sao cũng là vật phẩm Chân Thần Khí, cũng không phải thứ tầm thường.
Nhưng hiện giờ đang ở đại lục Bạch Đế, nếu không phải bị năng lượng không gian khu trừ ra, phong ấn trên thân đao không thể dễ dàng cởi bỏ được.
Nhìn thấy bộ dáng Lâm Dịch yêu thích không buông tay, Doãn Đinh nhìn vào trong mắt, càng làm cho hắn khó chịu, biểu lộ càng phiền muộn, hắn hít sâu một hơi, mở miệng nói:
- Giao dịch đã hoàn thành, kính xin Kỳ Dương huynh tạm thời lui ra a!
Sau khi giao đồ vật ra ngoài, Doãn Đinh không có biện pháp tiếp tục bảo trì vẻ mặt tươi cười vừa rồi, có trời mới biết, mặt âm trầm của hắn như thế nào, hiện tại trong tâm của hắn đang nhỏ máu.
Lâm Dịch nghe hắn nói, có chút nhíu mày, khi thấy biểu lộ này của hắn, Lâm Dịch liền cười lạnh.
Hắn vẫn ung dung thu trường đao vào trong không gian giới chỉ, sau đó, nhìn Doãn Đinh cười nói:
- Tại hạ vẫn còn hiều kỳ, rốt cuộc là thứ nguyên vị diện này có gì, mà có giá trị cho Thanh Long Thần dùng Chân Thần Khí để trao đổi với nó vậy?
Doãn Đinh nghe vậy, biểu lộ trầm xuống, con mắt nhìn Lâm Dịch, lập tức trì hoãn, nói:
- Các hạ ít biết thì tốt hơn, giao dịch đã hoàn thành, kính xin các hạ rời đi.
Lâm Dịch híp mắt lại, nói:
- Ý là, để cho ta trơ mắt nhìn ngươi tiếp tục tàn sát con dân mà Bách Nguyên Tông ta quản hạt mà thờ ơ sao?
Ánh mắt của Doãn Đinh ngưng tụ, nhìn chằm chằm vào Lâm Dịch, sau đó bật cười lên, nói:
- Ý định của các hạ là thu Hư Long Trảm, nhưng vẫn muốn nhúng tay vào chuyện này sao?
Lâm Dịch cũng cười lạnh, ánh mắt nhìn tổng bộ hoàng tộc Bạch gia hóa thành tro tàn dưới chân của bọn họ, sau đó ngẩng đầu lên, nói:
- Đối với ngươi mà nói đây là thứ nguyên vị diện, nhưng đối với Bách Nguyên Tông mà nói, bọn họ chính là con dân do Bách Nguyên Tông quản hạt, ngươi muốn tiêu diệt vị diện này, cũng biết ở đây có bao nhiêu người táng thân không? Một ức? Mười ức? Một trăm ức? Thanh Long Bảo định dùng Chân Thần Khí, đổi lấy tính mạng vô giá của trăm ức người? Sinh ý này, có phải quá lỗ không?
Ánh mắt của Doãn Đinh hơi nhíu lại, sau đó hít sâu một hơi, từ từ nói:
- Các hạ cần suy nghĩ kỹ, ngươi phải biết ngươi bây giờ là gì, Bách Nguyên Tông ở Đông Nam Thiên thế lớn, nếu như hiện giờ ngươi nhúng tay vào chuyện này, vậy chẳng bao lâu sau, cả Bách Nguyên Tông của ngươi sẽ lâm vào trong tuyệt cảnh, mà ngươi, cho dù có cường giả Thần cấp làm chỗ dựa, cũng chỉ có con đường chết mà thôi, nên nhớ, ta có thể thoải mái đem Chân Thần Khí giao cho ngươi, thì ta cũng không sợ ngươi làm chuyện lật lọng.
- Vậy sao? Vậy thì ta mỏi mắt chờ mong a!
Khóe miệng của Lâm Dịch xuất hiện nụ cười lạnh.