Mục lục
[Dịch] Chung Cực Truyền Thừa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc Xích Viêm Hổ không có kịp phản ứng, Lâm Dịch hai tay rất nhanh ở trước ngực xen kẽ vào nhau, vài tia sáng bóng màu cam bỗng nhiên xuất hiện!

- Phá!

Một chữ 'Sinh' thật to màu cam hiện trước ngực Lâm Dịch! Lóe lên rồi biến mất!

Một cỗ lực lượng cường đại từ sâu trong thân thể như nước dâng lên ra, lan tỏa khắp toàn thân Lâm Dịch! Biểu lộ có chút kinh hãi bỗng nhiên thu liễm, Lâm Dịch lập tức trở nên bình tĩnh!

Xích Viêm Hổ tựa hồ cũng cảm giác được lực lượng của đối phương đột nhiên bạo tăng! Dự cảm bất hảo khiến nó mạnh mẽ nhào tới!

Lâm Dịch rất bình tĩnh... Không biết vì cái gì, một khi hắn quyết định chiến đấu, trong lòng hết thảy ý nghĩ đều không biểu hiện ra trên mặt. Hơn nữa đại não rất thanh tỉnh... Mặc dù hiện tại trong lòng kinh hãi muốn chết, nhưng hắn vẫn có thể biết mình muốn gì, nên làm như thế nào mới là hợp lý nhất.

Đây là một loại cảm giác rất kỳ quái ... Không cách nào diễn tả.

Bình tĩnh nhìn Xích Viêm Hổ đánh tới, Lâm Dịch lại không nhúc nhích... Một mực đợi đến khi đối phương đến sát, Lâm Dịch bỗng nhiên phát động!

Đùi phải giống như roi mạnh mẽ vung ra! Thẳng tắp nhằm vào đầu Xích Viêm Hổ!

Xích Viêm Hổ ở trên không trung không có chỗ mượn lực, chỉ có chịu để cho Lâm Dịch đá vào đầu...

- Đông!

Một tiếng trầm đục vang lên! Nhưng mà làm cho Lâm Dịch kinh hãi chính là... thân thể Xích Viêm Hổ bị đá bay ra ngoài... Nhưng chân của hắn lại đau nhức kịch liệt!

'Răng rắc!'

Chân vừa rơi xuống đất, lập tức truyền đến một tiếng khớp xương ma sát làm cho người ta ghê răng ! Lâm Dịch cũng lập tức khẽ nhíu mày... Chân đau ...

Trái lại Xích Viêm Hổ, bị một cước của Lâm Dịch đá bay ra vài mét, ngay lập tức lại đứng lên. Mạnh mẽ lắc lắc đầu, một đôi mắt hổ lập tức bắn ra một đạo nhãn quang hung nộ về phía Lâm Dịch!

- Quả nhiên... Chênh lệch một cấp bậc, cũng không phải dễ dàng bỏ qua như vậy...

Một cước này của Lâm Dịch dùng hết lực lượng toàn thân! Không chút nào khoa trương khi nói... Mặc dù là một khối đá hoa cương, dưới một cước này, cũng sẽ vỡ vụn ! Nhưng Xích Viêm Hổ, chỉ là lắc đầu cũng đã hoàn toàn vô sự... Không thể không nói... Đầu nó thật quá cứng!

Trúng một cước của Lâm Dịch, mặc dù không có bị thương, nhưng vẫn khiến nó cảm thấy phi thường phẫn nộ! Bởi vậy vừa đứng vững vàng thân hình, Xích Viêm Hổ lại lần nữa đánh tới!

Lâm Dịch suy nghĩ rất nhanh.

- Xích Viêm Hổ toàn thân cốt cách cứng như sắt thép... Muốn cứng đối cứng, dùng thực lực nhị cấp của mình trước mắt căn bản là muốn chết. Hơn nữa hiện tại chân lại đau, muốn chạy trốn cũng không thoát... Chỉ có thể...

Lâm Dịch bình tĩnh, trong mắt lại hiện lên một vòng tinh mang!

Thấy Xích Viêm Hổ đánh tới, chờ khi khoảng cách không còn nhiều, hai tay Lâm Dịch bỗng nhiên phát lực, mạnh mẽ đẩy mạnh về phía trước! Cứng đối cứng, thân thể Lâm Dịch lập tức bị Xích Viêm Hổ đụng bay ra ngoài bốn năm mét mới rơi xuống đất, trượt trên mặt đất gần một mét mới ngừng lại được! Trên mặt đất, cành khô lá héo úa lập tức đem quần áo Lâm Dịch phá hỏng, vài tia máu tươi hiện lên!

Mùi máu tươi đem hung tính của Xích Viêm Hổ kích phát! Không cho Lâm Dịch có cơ hội đứng lên, Xích Viêm Hổ lại lần nữa nhào tới!

Nếu làn này bị Xích Viêm Hổ bắt được, Lâm Dịch chỉ sợ không còn hi vọng sống... Nhưng mà ở thời điểm thân thể Xích Viêm Hổ bay lên không hướng Lâm Dịch đánh tới, Lâm Dịch trong mắt bỗng nhiên hiện lên một vòng tinh mang! Thân thể mạnh mẽ quay cuồng! Bật ngồi dậy, chân truyền đến một hồi đau đớn kịch liệt! Nhưng mà Lâm Dịch không để ý, tiểu đao trong tay lập tức cầm ngược! Thân thể mạnh mẽ bổ nhào về phía trước!

- Gào ! ! ! ! ! ! ! ! !

Tiếng gào thét rung trời làm cây cối đều chấn động! Máu tươi lập tức từ lỗ hổng dài đến vài chục phân dưới bụng Xích Viêm Hổ phun ra mãnh liệt! Thân thể to lớn của Xích Viêm Hổ lập tức rơi xuống đất! Một bên, thân thể Lâm Dịch bị rơi xuống đất, thứ tiếp xúc mặt đất đầu tiên lại là cái chân đau!

- Hít! ! ~~

Đau đớn mãnh liệt lập tức làm cho Lâm Dịch nhịn không được hít vào một hơi! Mồ hôi lập tức theo trán tuôn ra!

Xích Viêm Hổ rơi trên mặt đất tựa hồ muốn giãy dụa lấy đứng lên, nhưng bụng bị Lâm Dịch chọc ra một lỗ to đã tuôn ra mảng lớn máu tươi, đem mặt đất nhuộm thành một mảnh huyết hồng! Nhưng ở thời điểm Xích Viêm Hổ giãy dụa, Lâm Dịch không kịp rút chân phải về lập tức lại bị đụng đến nhiều lần... Vẻ đau đớn như kim châm muối xát này khiến Lâm Dịch cảm thấy đầu váng mắt hoa... .

Sau khi vùng vẫy mấy lần, bởi vì mất máu quá nhiều, Xích Viêm Hổ rốt cuộc không nhúc nhích được nữa...

Xác định Xích Viêm Hổ đã tử vong, Lâm Dịch mới thở dốc kịch liệt... Vừa mới thả lỏng, phía sau bỏng rát cộng thêm cái chân đau buốt lập tức làm cho trán Lâm Dịch đầy mồ hôi.

Nhịn đau ngẩng đầu nhìn ánh lửa hồng. Tháng bảy thì khí trời cũng không quá khô ráo, hơn nữa lúc ấy số lượng hỏa cầu Xích Viêm Hổ phun ra cũng không phải quá nhiều, bởi vậy đã sắp tắt. Xác định không cách nào nữa uy hiếp được chính mình, Lâm Dịch thở dài một hơi...

Lại lần nữa cố nén nhịn đau, rút chân phải bên dưới thân Xích Viêm Hổ ra, vừa mới động, mồ hôi trên trán chảy ròng ròng. Rút được chân, Lâm Dịch liền nằm xuống...

Một trận chiến bất ngờ tuy mới trải qua nửa giờ. Nhưng là làm cho Lâm Dịch thể lực đã tiêu hao hết ...

Sau khi nằm một lát, Lâm Dịch hít sâu một hơi, tiện tay cầm một cây mộc côn cắn trong miệng. Hai tay đem chân phải bắt lấy, sau đó mạnh mẽ dùng sức!

- Răng rắc! Răng rắc!

Liên tục vặn hai cái! Mộc côn trong miệng lập tức bị Lâm Dịch cắn thành hai đoạn! Mồ hôi trên trán chảy xuống như mưa !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK