Mục lục
[Dịch] Chung Cực Truyền Thừa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng hai người không trốn mà tiếp tục tiến về phía trước.

Những người ở đây đều là chiến sĩ thất cấp, suy tính quỹ tích tự nhiên là có chỗ độc đáo. Hơn nữa, mục đích của họ là bức hai người đi xuống mà không phải đánh bại họ. Vì thế công kích của những người này phần lớn là làm giảm tốc độ của họ. Nhưng thân hình còn lơ lửng giữa không trung, không thể mượn lực, do đó không thể tiếp tục nhảy lên cao.

- Phá!!!

Một tiếng hét to vang lên, chỉ thấy Sơn Lực lúc này giống như một thành lũy di động, hắn nhảy lên cao năng không theo sát mấy đạo công kích của các chiến sĩ. Thân hình cao lớn trên ba thước, một góc trên trán của hắn bỗng nhiên lóe lên hào quang màu vàng, đón những đạo năng lượng màu tím đang xông tới.

Oanh!

Trong tiếng ầm vang! Đạo năng lượng màu tím va chạm mãnh liệt với quang mang màu vàng trên trán Sơn Lực. Dư ba dùng mắt thường có thể nhìn thấy lan ra phía ngoài. Thân hình Sơn Lục cũng vì vậy mà rơi mạnh từ trên không trung xuống, trong tiếng nổ vang, bàn chân hắn đạp mạnh xuống đất tạo nên một cái hố to tướng.

Tuy rằng sau khi được chiến văn gia trì, lực lượng của Sơn Lực đã gia tăng rất nhiều, nhưng chắc chắn không thể mạnh hơn mười đạo công kích của các chiến sĩ hợp lại. Một kích này hắn chỉ ngăn cản được mấy đạo mà thôi.

- Diệp Linh!!!

Sơn Lực hét to một tiếng! Chỉ nghe sau lưng có thanh âm yêu kiều vang lên. Đột nhiên một thân ảnh nhỏ nhắn chợt nhảy lên cao.

Lúc này Diệp Linh nguyên bản không cao lắm, nhưng được chiến văn gia trì nhìn càng thêm cao gầy. Trong con mắt ti hí màu xanh lá tản ra hàn ý, chỉ thấy nàng hô nhẹ vài tiếng, hai chân nhanh chóng đá ra từng đạo năng lượng màu xanh lá. Hơn mười lần nhấc chân, cuối cùng một đạo năng lượng màu tím bay tới công kích khiến nàng bất đắc dĩ xoay trìn thân thể rơi xuống mặt đất.

Diệp Linh luân phiên công kích đã chặn lại khoảng mười đạo năng lượng màu tím, nhưng vẫn còn hơn mười đạo năng mượng màu tím khác đang đánh tới. Thân hình vừa rơi xuống thì một thân ảnh nhỏ nhắn xinh xắn khác xông lên. Đúng là Thu Hân.

Lúc này mái tóc đen dài của nàng đã biến thành màu vàng óng ả. Một đạo ấn ký xuất hiện giữa hai hàng lông mày, trong ánh mắt của Thu Hân cũng toát ra ánh sáng vàng khiến cho người ta có một cảm giác thần thánh không thể khinh nhờn.

Chỉ thấy thân hình của nàng nhảy lên không trung, ngăng chặm đám năng lượng màu tím đang đánh tới. Thân hình nàng xoay tròn một cách mãnh liệt, năng lượng màu vàng cũng xoay theo hình thành một vòng tròn cách thân thể nàng ba thước. Một vài đạo năng lượng đánh trúng thân thể nàng, nhưng năng lượng màu vàng xoay tròn lập tức đánh bay chúng đi.

Chỉ là bản thân Thu Hân sau khi chống đỡ một chút cũng không thể chịu nổi, dù sao đây cũng là công kích của các chiến sĩ thất cấp. Nàng đã tiếp không ngừng nghỉ mười đạo năng lượng, thân hình liền rơi xuống mặt đất thở dốc.

Sau khi nàng vừa rơi xuống, Phi Dương đã nhảy lên cao.

Mái tóc đen dài đã biến thành màu xám, ngay cả ánh mắt của hắn cũng giống như tro tàn. Khí tức màu xám quấn quanh người hắn, chỉ thấy sau khi nhảy lên cao, hắn giang hai tay ra, một đoàn năng lượng màu xám xuất hiện trong tay hắn. Trong ánh mắt màu tro tàn lóe lên tia sáng mãnh liệt, hắn hét lớn:

- Phá!!!!!

Sau đó giống như dùng gậy đập thật mạnh về phía trước.

Lần này, lại có hơn mười đạo năng lượng màu tím bị đánh tan, sau khi bùng nổ, thân hình Phi Dương cũng suy sụp rơi xuống mặt đất.

Đến lúc này, công kích tới Ngụy Kiếm cùng Diệp Khai chỉ còn khoảng mười đạo.

Nhưng nếu như Ngụy Kiếm và Diệp Khai không đánh tan chúng thì kết quả cuối cùng là hai người bọn họ cũng rơi xuống mặt đất.

Đồng tử màu đỏ sậm của Ngụy Kiếm co rút lại, hắn quát to:

- Diệp Khai!!!

Diệp Khai ở bên cạnh hắn đã hiểu rõ và chuẩn bị kỹ càng.

Chỉ nghe Ngụy Kiếm quát lên một tiếng lớn. Thân hình đột nhiên dừng lại giữa không trung, năng lượng màu đỏ bùng nổ, nhưng Diệp Khai vẫn chưa đi tới. Ngụy Kiếm nắm hai tay lại hét lớn:

- Diệp Khai!

Diệp Khai lập tức minh bạch, hắn nhanh chóng đạp mạnh lên tay Ngụy Kiếm, hai người đồng thời phát lực, sau đó tách nhau ra. Điều bất đồng chính là thân thể Diệp Khai gia tốc vọt lên phía trên, còn Ngụy Kiếm thì rơi xuống dưới mặt đất.

Những chiến sĩ kia không ngờ hai người lại tự gia tốc cho nhau, lúc này thân thể Diệp Khai bỗng nhiên tăng tốc thoát khỏi sự công kích của đám năng lượng màu tím trong không trung,

Lúc này hắn chỉ còn cách bình đài của vị thanh niên Thánh cấp chừng mười thước. Dưới tình huống không thể mượn lực trên không trung, hắn hoàn toàn không có khả năng đặt chân lên bình đài.

Nói thì chậm, nhưng sự việc diễn ra rất nhanh. Chỉ thấy đồng tử Diệp Khai màu xanh lá bỗng nhiên co rút lại. Tay phải hắn xuất hiện hư ảnh hư móng vuốt của sói đánh mạnh vào năng lượng màu tím.

Chưa kịp đánh vào vách núi, năng lượng màu tím va chạm với lực lượng của Diệp Khai và nổ tung.

Lực lượng của mười chiến sĩ thất cấp khiến cho Diệp Khai phun ra một ngụm máu tươi, đồng thời thân thể hắn cũng bắn ngược lên trên, phương hướng chuẩn xác chính là bình đài của các Thánh cấp.

- Thành công rồi!

Thấy Lang Da cúi người đỡ Diệp Khai dậy, trên mặt Ngụy Kiếm hiện lên thần sắc hưng phấn.

Sáu người này phân công nhau, mỗi người phụ trách một khâu cuối cùng đã yểm trợ được Diệp Khai đi lên bình đài thành công.

Điều này nói thì rất dễ, nhưng làm thì vô cùng khó khăn. Phải biết rằng năng lượng công kích màu tím nhanh như thế nào? Trong quá trình này, chỉ cần một chút sơ sẩy, chắc chắn sẽ không thể thành công. Nhất là Ngụy Kiếm cùng Diệp Khai, lúc cuối cùng hai người phải mượn sức của nhau.

Chỉ cần chậm trễ một chút hoặc tốc độ Diệp Khai không nhanh thì năng lượng màu tím sẽ đánh tới ngay. Suy nghĩ một chút, có lẽ Diệp Khai cố ý muốn mượn lực phản chấn này để đặt chân lên bình đài, mặc dù thân thể hắn được chiến văn gia trì, nhưng Diệp Khai dù sao cũng không phải là chiến sĩ loại hình phòng ngự, vì thế không thể nào tiếp nhận công kích của mười tên chiến sĩ hợp lại.

Đến lúc này, lấy được danh ngạch đã có thêm bốn người, ba người củaTrương gia Nam Á. Học viện Tông Phạm một người. Vì thế danh ngạch cho các chiến sĩ chỉ còn lại bốn mà thôi. Chỉ là, lần này không một ai tỏ vẻ không phục.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK