Mục lục
[Dịch] Chung Cực Truyền Thừa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vị trí lúc này của mọi người, là một mảnh đất trùi lụi, mảnh đất này có diện tích cực lớn, xa xa nhìn lại, chỉ có vài dãy núi phập phồng ở phương xa. Đúng là một cái chân núi ở Mạn Vân sơn mạch.

Sắc mặt Lâm Dịch có chút tái nhợt, trong mắt để lộ vẻ uể oải. Tinh sắc lĩnh vực lập lòe vài cái liền biến mất, mọi người lập tức liền quan tâm hỏi thăm Lâm Dịch, Lâm Dịch chỉ khẽ lắc đầu nói:

- Chỉ cần nghỉ ngơi một chút là tốt rồi.

Mọi người tự nhiên lại là một hồi cảm kích.

Cảm kích xong, trong lòng mọi người lại nhịn không được một trận kích động, nhìn xem mặt trời lại một lần nữa ở trên đỉnh đầu, lại hồi tưởng đến sự tình trong động quật, làm cho người ta có một loại cảm giác không chân thật như một giấc mộng. Cũng may, ngoại trừ trong tầng thứ nhất ngoài ý muốn chết đi đệ tử của Lý gia, tất cả mọi người vẫn còn sống.

- Lời nói các loại, đợi ly khai chỗ này, đến nội thành rồi hãy làm.

Trương Diệc Vũ cắt đứt cơn kích động của mọi người, tất cả mọi người không khỏi gật gật đầu.

Bọn người Thủy Linh Lung, Khắc Lý Tư đến từ nơi xa xôi hơn là hành tỉnh Lý Khắc cách đây chừng vài tỷ kilomet, tự nhiên rất là lạ lẫm đối với Mạn Vân sơn mạch này. Mà mấy người Lâm Dịch, Thư Mộng, Trương Tạp mặc dù từ nhỏ đã sinh hoạt tại trấn Hi Mạn dưới chân núi Mạn Vân sơn mạch, nhưng bọn hắn chưa từng rời trấn ngao du, hơn nữa địa phương bọn hắn đứng lúc này, rõ ràng không phải là Hi Mạn trấn, tự nhiên cũng là lạ lẫm. Chỉ có Diệc Khai, Trương Diệc Vũ, Lang Sa cùng với Tông Phạm và ba người nữa mới biết rõ đây là địa phương nào.

- Từ nơi này đi về phía đông, ước chừng cỡ ngàn kilomet, thì có một tòa thành thị nhỏ.

Trương Diệc Vũ híp mắt nhìn mặt trời vừa nhô lên, sau đó chỉ vào phương hướng mặt trời mọc, lại nói:

- Đại khái đi đường cần thời gian hai đến ba ngày.

Mọi người nghe vậy đều nhìn về hướng bên kia. Sau đó nhẹ gật đầu, một đoàn người liền nhắm hướng đông mà đi.

Mạn Vân sơn mạch từ thời kỳ thượng cổ sau hồi phát sinh sự kiện mất tích thần bí, liền biến thành ma thú cấm khu, ngày đó đám người Lâm Dịch đến đây lúc có đám mây đen áp chế cố định, chính là lúc đó cũng chỉ dám đứng xa xa không dám lại gần. Mà cái chỗ kia, đúng lúc là nơi biên giới của Mạn Vân sơn mạch, bởi vậy một đường đi thẳng, nhưng mọi người lại không đụng phải con ma thú nào.

Đương nhiên, không có ma thú, một ít dã thú cùng động vật bình thường vẫn phải có. Những vật này hiển nhiên là đã thành đồ ăn trong mâm của mọi người rồi...Không thể không nói, so sánh với thịt ma thú, thịt dã thú bình thường vẫn là ngon hơn một chút.

Một đường đi thẳng liền mất tới ba ngày.

Khi đến ngày thứ ba, lúc màn đêm sắp buông xuống, trước mặt đám người Lâm Dịch rốt cuộc cũng xuất hiện một tường thành nho nhỏ.

Trên tường thành đèn đuốc sáng ngời, đúng là thị vệ thủ thành, cửa thành ước chừng cao hơn mười mét, trên thực tế cũng không coi là nhỏ, nhưng lấy hai thành thị lớn như Bách Nhạn và Thiên Diệp ra so sánh, liền có vẻ hơi nhỏ. Trên cửa thành viết ba chữ Mạn An Thị rất to.

- Chính là chỗ này.

Trương Diệc Vũ quay đầu lại vừa cười vừa nói, trên mặt của mọi người lập tức lộ ra dáng tươi cười...nửa năm, ngoại trừ nhìn lẫn nhau, bọn họ chưa từng được chứng kiến bất kì người nào, lúc này bọn họ phi thường khát vọng được gặp gỡ một đồng loại của mình.

Mọi người đều không thể chờ đợi được tiến vào thành. Tuy chỉ là một tiểu thành thị nhưng nó vẫn rất náo nhiệt, trên phố người đi lại không dứt, mọi người liền lộ ra vẻ tươi cười, lẫn vào trong dòng người náo nhiệt.

Đại khái là đã thật lâu mọi người chưa có tới thành thị, nên mọi người đều rất hăng hái. Theo màn đêm đến, mãi cho đến buổi tối gần 10 giờ, mọi người mới tìm một cái khách điếm ở trọ, cùng đặt một bàn thức ăn thật lớn.

Chuyện mà bọn họ muốn làm trước nhất là...tắm rửa.

Mặc dù thời điểm ở tầng thứ ba mọi người đã tắm rửa qua, thế nhưng tiếp đó gần một tháng, đoàn người này đã không được tắm rồi, lúc này đây, sau khi vào phòng trọ, mọi người đều dùng tốc độ nhanh nhất lao vào phòng tắm, gột rửa hết bụi bẩn trên người.

Tắm rửa xong, mọi người tổ chức tiệc tối ngay trong đại sảnh, chủ yếu nhất chính là chúc mừng lẫn nhau. Trong bữa tiệc, thanh âm cảm kích đối với Lâm Dịch không ngừng vang lên, tiệc rượu chúc mừng này kéo dài tới rạng sáng mới chấm dứt.

Sáng sớm hôm sau, mọi người sớm đã đến đưa tin quán, liên hệ tin tức với những thế lực liên quan. Sau đó, lại lưu lại Mạn An Thị này ước chừng gần nửa tháng.

Rốt cuộc, nửa tháng sau, ngoài cửa thành của cái thành nhỏ Mạn An Thị này, bỗng nhiên xuất hiện một đại đội hùng hậu, đúng là người của tất cả các thế lực, khi nhận được tin tức, những thế lực này đã bằng tốc độ nhanh nhất phái người đến tiếp ứng, liên lạc với học viện Ngũ Hành chính là Trát Ma Nhĩ, mà đến đây tiếp bọn họ, chính là Bác Luân Lợi. Khi Bác Luân Lợi chứng kiến ba người tiến vào của Ngũ Hành học phủ đều bình an vô sự, trên mặt lập tức liền lộ ra vẻ tươi cười. Cũng thật đúng lúc, người của tất cả thế lực đều đến trong cùng một ngày.

Cuối cùng cũng đã đến lúc chia tay...

Ngoài cửa thành, tiếng kêu của Hắc Vân Điểu tràn ngập tại trong tai. Trong cửa thành đám dân thường đều có chút tò mò nhìn ra bên ngoài. Hắc Vân Điểu đối với những người bình thường này mà nói, thật sự là một tồn tại vô cùng lạ lẫm.

Thư Mộng cắn chặt đôi môi. Trong mắt hơi ẩm ướt, đứng ở trước mặt Lâm Dịch mà nói.

- Dịch tử...ta phải đi...

Đang khi nói chuyện, cúi đầu.

Lâm Dịch cũng có chút thất lạc nhìn xem bộ dáng của Thư Mộng, nghe nàng vừa nói như vậy cũng gật đầu nói:

- Bảo trọng.

Thư Mộng nhẹ gật đầu, lại ngẩng đầu nhìn Lâm Dịch. Đột nhiên mở ra hai tay ôm chặt lấy Lâm Dịch, khóc nấc lên, nghẹn ngào nói:

- Ngươi... ngươi nhất định phải tới tìm ta. Ta sẽ chờ ngươi.

Lâm Dịch cảm thấy một cổ cảm giác khó chịu dâng lên trong ngực. Ôm chặt lấy thân thể mềm mại của Thư Mộng, kiên định nói:

- Nhất định!

Cứ như vậy mà ôm nhau một khoảng thời gian, mới từ từ buông ra, con mắt Thư Mộng đã có chút sưng đỏ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK