Chương 328: U linh ( thượng )
Nếu như nói bài hát thứ nhất mà KIA dùng để tri ân ban nhạc Samurai là khoảnh khắc bùng nổ hiếm có ở Red Dirt trong nhiều năm qua, vậy 《 Mồi Lửa 》 kế tiếp đã để cho toàn bộ sân khấu hoàn toàn tiến vào tình thế không thể cứu vãn.
Không phải tác phẩm "hoàn hảo" được chỉnh sửa tỉ mỉ từng câu từng chữ trong studio của các công ty thu âm, lại làm cho dòng máu của rất nhiều dân chơi rock kỳ cựu đã chuyển đổi thân phận thành nhân viên công sở thức tỉnh, rồi hô vang một tiếng ——
"Mẹ kiếp, đây mới là rock !"
Thuần túy, chỉ có nhịp điệu.
Lâm Dược nhường vị trí hát chính, Lee liền dùng cách diễn đạt của riêng mình để thể hiện lời bài hát.
Ngọn lửa dữ dội dường như đang thiêu đốt linh hồn không cam lòng, chất giọng cao vút của phụ nữ tựa hồ rất phù hợp với công nhân đang vật lộn để sinh tồn.
Người không hiểu thì ưa thích nhịp điệu, còn đám láng giềng thì lặng lẽ theo dõi ban nhạc trên sân khấu.
Lời hứa đơn giản, được thực hiện nhanh chóng như vậy.
Phong cách của "Mồi Lửa" gần giống với sự giao thoa giữa Rock cổ điển và Rock Gothic, sử dụng yếu tố punk đúng chỗ.
Phong cách ăn mặc sạch sẽ và thuần túy của ban nhạc để cho rất nhiều người trở thành fan hâm mộ ngay lập tức.
Có lẽ do Lâm Dược căn bản không gây áp lực gì trước khi lên sân khấu, mỗi thành viên đều đắm chìm vào buổi biểu diễn hôm nay.
【 Hố đen của thuế nuốt chửng tên của con trẻ; 】
【 Không có quan tài nào phù hợp cho thân xác của kẻ bị bóc lột ;】
【 Thánh ca hát mừng về tiền bạc và sỉ nhục; 】
【 Nhịp tim của chúng ta trở về con số không trong dữ liệu mã...】
Lời của Lee để nhiều cư dân lâu năm ở Santo Domingo đã quên đi tin đồn đường phố này bắt đầu nhớ lại tất cả.
Cả bài hát không hề nhắc đến đám cháy, không hề nhắc đến việc xử quyết, cũng không có chữ nào về nhà máy năng lượng ở Santo Domingo, nhưng lại tố cáo đám cháy lớn năm đó ở khắp mọi nơi.
【 Bóng ma neon quấn quanh bê tông,】
【 Vết máu trên bảng mạch sẽ bị xóa sạch ! 】
【 Dùng tiếng thét câm lặng xâm chiếm giấc mơ của ngươi ——】
Đám người bị đánh thức ký ức đau khổ nắm chặt tay, nghệ thuật của nhân loại như âm nhạc không chỉ đơn giản là quá trình sóng âm rung động, nó có nhịp tim, có hơi thở, cũng có tư tưởng.
Bất kỳ ai có tự tin làm công việc này, vậy khả năng biểu diễn trên sân khấu cũng không hề kém.
Biểu diễn ngẫu hứng thường sẽ để cho việc tập luyện có quy củ trở nên gượng gạo và khó coi.
Kỹ thuật gảy dây đàn kèm với cơ thể di chuyển lên xuống của Mendro, giống như đám người bị tra tấn trong ngọn lửa đang cào cấu không khí, ánh mắt của rất nhiều người phía dưới cũng lộ ra một loại điên cuồng đằng sau bi thương.
Âm nhạc chính là thứ kỳ diệu như vậy ——
Rõ ràng là nhịp điệu vui vẻ, nhưng lại khiến người ta cảm thấy buồn bã một cách khó hiểu dù không có lời ca nào, còn một số giai điệu buồn lại thường có một chút Dark Humor.
Trong mắt người ngoài, đây là các bộ xác sống lắc lư đầu óc như thể đang phê thuốc.
Ngầu nhưng không có tí cốt lõi nào.
Còn nhạc rock thực sự, chính là dùng thái độ không bị trói buộc để bày tỏ tố cáo.
Rõ ràng KIA đã biểu hiện được linh hồn cốt lõi mà các Rockerboy khác chỉ có thể bắt chước ở hình dáng bên ngoài.
【 Ngươi xây lên địa ngục, còn chúng ta lại trở thành ác linh để cấu tạo từng bức tường ! 】
Tiếng hét của Lâm Dược đã đưa bài hát chỉ dài ba phút như "Mồi Lửa" đến hồi kết, pháo hoa sắt bắn tung tóe trên sân khấu, dư âm của các nhạc cụ khác nhau cũng đột ngột dừng lại —— Phảng phất như chưa từng có gì xảy ra.
Sân khấu ngay lập tức tối sầm lại.
Âm thanh lác đác bên dưới bắt đầu dần dần trở nên yên tĩnh, một số kẻ say rượu mắt lờ đờ đến sắp ngất xỉu cũng im lặng không nói gì.
Giờ phút này, nào còn ai quan tâm ban nhạc nào trâu bò hơn, ngược lại sự chú ý của bọn họ đều đặt vào Rockerboy có ánh mắt sáng ngời, đang lặng lẽ đứng trên sân khấu.
Đừng nói là khán giả.
Trên mặt thành viên ban nhạc ND đang chờ xem trò hay cũng đều là vẻ chưa tỉnh hồn.
Bàn tay của ca sĩ chính râu quai nón vốn còn khoanh trước ngực, không biết từ lúc nào đã há hốc miệng mà buông xuống, một điều đáng xấu hổ hơn là, một dân chơi rock lâu năm như hắn lại bị bài hát kia cuốn vào —— Hắn không chỉ nhập vai một cách hoàn hảo vào bối cảnh bài hát, thậm chí còn tràn đầy hứng thú với "ngọn lửa" trong đó.
Nhiệm vụ của bài hát này, đã được thực hiện trên người kẻ có thái độ thù địch với KIA như hắn...
"Cũng... cũng rất trâu bò."
Chàng trai trẻ u ám bên cạnh râu quai nón chính là người nói năng ngông cuồng vừa nãy, vẻ mặt của hắn pha trộn giữa ao ước và không cam lòng, nhưng lại không thể không phục.
Các thành viên khác muốn nói lại thôi, chỉ có thể cúi đầu xuống sợ người khác chú ý đến họ.
Mà người lúng túng nhất không ai khác chính là fan vừa cuồng nhiệt quảng bá bài hát của ban nhạc mình hâm mộ.
Phải biết rằng bây giờ hắn vẫn đang đứng cạnh thành viên của ND...
Tiếng hô hào KIA vừa rồi của hắn suýt chút nữa để ban nhạc đang hận không thể tìm được cái lỗ nào để chui xuống này bị điếc một bên tai.
Thế là hắn cũng chỉ có thể phàn nàn một cách chung chung: "Mấy anh em này chui ra từ đâu vậy ? Chưa thấy có mấy ai ngầu như vậy ở Night City..."
ND rất phục.
Ít nhất là trong lĩnh vực âm nhạc, bọn họ đã thua.
Tiếp theo chỉ sợ là lúc đối phương rửa sạch da mặt bọn hắn ——
Muốn đi, nhưng đám đông khá chen chúc, bọn hắn bị chặn ở vị trí bên trong cùng, muốn trốn ra thì cũng không có cách nào.
Lúc này.
Một cư dân có làn da ngăm đen gần sân khấu nhất đột nhiên phản ứng lại, vội vàng giơ nắm đấm lên hô lớn một tiếng, "KIA!"
Giống như ném một viên đá nhỏ bé vào ao nước tĩnh lặng, mặt nước lập tức rối loạn ——
Yên tĩnh bị xé toạc, từng tiếng "KIA" truyền đến từ mọi ngóc ngách trong đám đông, giống như tia lửa nhỏ rơi vào đống củi khô, những ngọn lửa đó nhanh chóng liên kết thành một mảnh, đủ loại tiếng reo hò không ngớt bên tai.
"Thật trâu bò !"
"Hay quá, ô !"
Lâm Dược quay đầu lại theo bản năng, lại thấy đồng đội cũng đang nhìn mình.
"Không thể tin được, chúng ta thế mà làm được..."
Lee lúc này mới nhận ra tay mình tê rần, hơn nữa còn run rẩy không ngừng, đó là kết quả của việc tinh thần tập trung và căng thẳng quá độ.
Mendro ôm đàn guitar, buông tay vỗ vai Lee ——
Nhìn chằm chằm vào đám đông đang sôi sục dưới sân khấu.
Nói ra lời mà ngoại hình của hắn không nên nói ra.
"Thật mẹ nó muốn hát cả đời ở KIA."
Ồn ào sẽ không kết thúc quá nhanh, Lâm Dược dứt khoát tạm dừng việc bắt đầu bài hát tiếp theo, mà là đeo nhạc cụ về sau lưng, đi đến trước sân khấu rồi ngồi xổm xuống để nghe người hâm mộ đang chen chúc ở phía trước nói gì.
Ánh mắt ôn hòa đó hoàn toàn khác với giọng nói mạnh mẽ như dã thú vừa này...
Chỉ có Lâm Dược biết, đây là đám láng giềng chen chúc tới để nói cho mình biết bài hát này như thế nào, hắn muốn nghe, và nhất định sẽ nghe.
Thấy KIA căn bản không chú ý đến đám người mình, ca sĩ chính râu quai nón chỉ có thể cười khổ một tiếng, hiếu chiến dường như là đặc điểm cố hữu của Rockerboy trẻ tuổi, hắn hoàn toàn không ngờ đối phương lại có hành động đi tìm người hâm mộ... chỉ có thể nói là thua cả về sân khấu lẫn ý chí.
"Đi thôi."
Đồng đội khác cũng tranh thủ lúc mọi người chen chúc về phía trước, muốn chuồn đi trong xấu hổ từ khe hở đầy bụi đất.
Râu quai nón lại xua tay.
Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, "Không, ta phải gọi một ly rượu, ngồi ở đây nghe tiếp ——"
"Những bài hát sau đó của bọn hắn chắc chắn còn tuyệt hơn bài này."
Nửa câu sau giống như biểu hiện xấu hổ cho cơ thể rất thành thật, điều này để tất cả những người còn lại trong ban nhạc đều trợn tròn mắt.
……
-----------------
Tầng hai của Red Dirt.
Đang có một người đàn ông trung niên ăn mặc rất không đứng đắn dựa vào lan can.
Hắn mặc một chiếc áo sơ mi hoa, đầu cắt moi nhưng vẫn giữ độ dài ở phần gáy, đi một đôi dép lê, giống như con buôn XBDs ngồi xổm ở trên đường phố của Night City.
Tuy nhiên, gần phòng riêng của hắn lại không có khách hàng nào khác, một mặt là vì cảnh tượng bên dưới đủ điên cuồng, thu hút tất cả mọi người xuống đó, mặt khác là vì Fixer như El Capitán thường là kẻ xuất quỷ nhập thần, Red Dirt có một vị trí dành riêng cho hắn.
"Người này từ đâu ra ?"
El Capitán cảm thấy mình đã gặp rất nhiều người trâu bò trong khu nhà ổ chuột của Santo Domingo, trong công ty, thậm chí là ở Badlands...
Nhưng người trước mắt này lại quá trâu bồ.
Vệ sĩ phía sau tiến lên một bước, đặt tay trước người rồi cung kính nói: "Rất rõ ràng, đã tra ra ở phía Atlanta, quả thực có một tên Rockerboy hỗn bang phái đã biến mất một đoạn thời gian, vừa đúng vào thời điểm bọn họ gây chuyện ở Night City."
Bất kỳ một Fixer thành danh nào ở Night City đều sẽ không làm việc vô ích.
El Capitán sẽ tốt bụng đến mức nuôi ban nhạc rock sao ?
Đương nhiên là vì hắn nhắm trúng một thứ gì đó của KIA, phàm là có người giấu nó ở trong lòng thì El Capitán liền có thể ngửi thấy mùi từ thật xa, đây tự nhiên là sự thù địch hoàn toàn với công ty.
El Capitán không câu nệ tiểu tiết, nói chuyện như không có hào hứng gì, chỉ cần ngươi làm tốt công việc thì sao cũng được; nhưng trên thực tế hắn cũng không hề thô ráp và tầm thường như vẻ bề ngoài.
Hắn là Fixer duy nhất làm ra thành tích ở Santo Domingo trong thời gian ngắn, gần như là cục diện một nhà độc quyền, bản thân điều này đã có thể nói lên rất nhiều chuyện.
Emma đương nhiên sẽ không lưu lại sơ sót khi làm việc.
Về "thân phận mới" ở Night City của Lâm Dược, nếu công ty không ra tay để điều tra kỹ lưỡng thì cơ bản cũng không có khả năng xảy ra bất kỳ vấn đề gì.
"Đánh ngã một đống người của 6th Street, chống lưng cho đám láng giềng, người trâu bò như vậy đến Santo Domingo của chúng ta."
El Capitán đứng dậy vỗ vỗ lan can, "Quả thực hát không tệ, cứ làm theo hợp đồng a."
Bất quá trong câu nói đầu tiên lại tràn đầy sự không tin tưởng.
Có lẽ vì bản thân mình thiên vị người nghèo khổ, ghét cay ghét đắng công ty, ở trong thế giới chủ nghĩa tiền bạc tối thượng này, hắn không tin rằng trong đám người chơi rock đầy thói hư tật xấu sẽ có loại người như vậy —— hơn nữa kẻ có thân thủ tương tự đều là nhân vật tàn nhẫn.
Lâu ngày mới biết rõ lòng người, El Capitán luôn tin vào đạo lý này.
"Hắn có ân oán gì với công ty sao ?"
El Capitán hỏi thêm một câu lại không nhận được câu trả lời mình muốn, hai tên vệ sĩ đều lắc đầu biểu thị mình không biết.
Thấy vậy El Capitán cũng không hỏi thêm.
Rất nhanh, hắn liền nhận được điện thoại công việc, không còn đặt chú ý vào ban nhạc nữa ——
"Ngươi nói cái gì ?!"
El Capitán vẻ mặt im lặng.
"Đồ bị cướp ?"
"Mẹ kiếp, ta đúng là tin nhầm ngươi... Bây giờ lập tức tìm người để cầm đồ về cho ta."
Phong cách của El Capitán chính là như vậy, làm tốt thì sẽ không thiếu tiền bạc và khen ngợi, làm không tốt thì hắn cũng lười giả vờ, cau có là chuyện thường.
Không biết đầu bên kia nói gì, đột nhiên mặt của El Capitán lại giống như bị phủ lên một lớp bóng tối...
"Chết ?"
Hắn để tay ra sau lưng, đi đi lại lại, rồi buồn bã rít một hơi thuốc.
"Hắn theo ta ròng rã 8 năm trời, làm nghề này là như vậy, đưa tiền cho người nhà hắn trước đi, ta sẽ ứng ra ——"
"Ta còn chưa xong với đám khốn kiếp đó về chuyện này đâu !"
Hai nhân viên an ninh nhìn nhau, "Lão địa, có chuyện gì vậy ?"
El Capitán ngồi phịch xuống ghế sofa.
"Chuyện gì ? Đương nhiên là chuyện chẳng vớt được cái mẹ gì ——"
Hắn quyết định hôm nay không muốn cho ai sắc mặt tốt nữa.
Mấy chiếc xe buôn lậu từ bên ngoài vào Night City bị người ta đánh cướp, lô xe thể thao đó có giá trị không nhỏ, đều là động cơ cấp bậc quái vật, El Capitán đặc biệt coi trọng lô hàng này, dù sao nó cũng liên quan đến vốn lưu động và doanh thu hoạt động gần đây của công việc kinh doanh dưới tay hắn.
Vì thế, hắn còn chuyên môn phái ra một người mình tin tưởng nhất, còn có người trung gian quản lý một đám tay đua xe đến làm việc này.
Vốn tưởng rằng không có sơ hở nào, kết quả vẫn xảy ra chuyện ngoài dự kiến.
Lúc nghe điện thoại, hắn còn tưởng rằng đám kền kền ăn không đủ no ở NCPD lại kiếm chuyện chơi, nhưng không nghĩ rằng NCPD căn bản đều không chạm tới hàng của mình.
Theo tin báo, chúng nó đã mất đi khả năng điều khiển khi lái tới Pacifica, mấy tài xế bên trên cũng bị đốt cháy não ngay lập tức, trong đó có cả người thân tín nhất của mình, bây giờ đồ ở trong tay ai cũng là vấn đề không rõ...
"Ách... lô hàng có Aerondight kia sao ? Xe riêng cho cao tầng công ty ở Atlanta phải không ?"
El Capitán đầy bụng lửa, nghe thấy thủ hạ còn lặp lại việc rắc muối lên vết thương của mình, liền giận đến không có chỗ để phát tiết.
"Đương nhiên ! Chẳng lẽ lại là rau dưa hoa quả ?"
"Còn có Caliburn, màu trắng."
Hai tên nhân viên an ninh vô tâm ngươi một câu ta một câu.
El Capitán thật muốn ném hai tên ngốc này xuống từ tầng hai.
Tuy nhiên, mắng thì mắng.
Thực ra hắn vẫn đang nghĩ xem gần đây mình có trêu chọc phải ai không.
El Capitán tự tin vẫn có thể mò ra một vài manh mối trên con đường tin tức.
Thực ra người mà El Capitán thuê không hề dây dưa, càng không phải muốn trốn tránh trách nhiệm.
Đại khái là người trung gian bị mất hàng cảm thấy lớn chuyện rồi nên rất sợ hãi, ngay lập tức tìm người để truy tra vị trí, nhưng bây giờ cũng không tìm thấy dù chỉ là một sợi lông ở Pacifica ——
Vì vậy, chỉ có thể đặt đối tượng bị nghi ngờ trọng điểm vào mấy thế lực lớn tồn tại trong Pacifica.
Toàn bộ quá trình cướp đoạt diễn ra rất đột ngột, khi người phía sau phản ứng lại thì mới biết là do đường dây định vị của công ty cho thuê xe phá sản bị hack vào, nên mới dẫn đến hệ thống trên xe bị hack theo.
Không thể bỏ qua chuyện này được.
Giữa việc thắt lưng buộc bụng qua một năm và bây giờ đi tìm lại đồ, El Capitán không chút do dự lựa chọn cái sau.
"Animal bây giờ núp ở Dogtown..."
El Capitán trầm ngâm, "Voodoo Boys thì sao ? Cảm giác thủ đoạn này rất giống với đám ngu đần bị que điện đốt cháy não kia."
Sau khi nhắc đến chuyện này, rất nhanh tin tức được mua sắm rồi đến trước mặt El Capitán.
Có chút quá nhanh.
Thực ra, El Capitán rất không muốn giao du với đám Netrunner tin vào tôn giáo kia chút nào, người Haiti trước đây tin vào Voodoo, vì thế vẫn tiếp tục kéo dài loại vu thuật đẫm máu này vào trong Cyberspace, lải nhải điên cuồng, không có quan hệ quá nhiều với người ngoài, hạ thủ khi phạm tội không có ranh giới cuối cùng chút nào, gần như là đoàn thể có cấp độ giống Scavs.
Scavs chỉ chằm chằm cắt thận, giết người để dỡ bỏ Cyberware, Voodoo Boys thì dùng mạng để tống tiền và giết con tin một cách không có ranh giới cuối cùng.
Xe đến tay bọn họ, phần lớn là bán lại để thu hoạch tiền bạc.
Thu hồi suy nghĩ, El Capitán nhìn chằm chằm lính đánh thuê đến đưa tin và thứ hắn móc ra từ trong túi.
"El Capitán, cá nhân ta khuyên ngươi không nên xem."
Bất quá người đưa tin đến có vẻ mặt rất không tốt, sau khi đẩy con chip dùng để phát Braindance đến trước mặt El Capitán, tên lính đánh thuê kia còn ấn vào con chip để cố ý dặn dò lại một lần.
"Bên trong có virus ?"
Thấy đối phương phủ nhận, El Capitán đại khái biết nội dung bên trong có thể gây ra khó chịu cực lớn cho người xem.
Sau khi tất cả đồ đạc được Netrunner của El Capitán diệt virus, hắn liền xem qua.
Đây tựa hồ là hai thanh niên đi lạc vào hang ổ của Voodoo Boys từ thông đạo tại【 tuyến tàu cao tốc dưới lòng đất bị bỏ hoang ở Pacifica 】, do cảm giác chân thực khi trải nghiệm Braindance, hắn có thể cảm nhận được cảm giác ẩm ướt lạnh lẽo trong môi trường đen kịt.
—-------------
"Má nó ! Chỗ này có dây cáp mạng, ngươi mau đến xem !"
Từng bó lớn đường ống màu đen được xoắn lại đến mức to bằng eo người, chúng nó tựa như một bầy mãng xà chi chít, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng ô ô hướng về chỗ hư vô.
"Má... Đừng a, gần đây chắc chắn có Netrunner."
"Pháo đài và địa lôi sẽ được kích hoạt chế độ trạm canh gác khi bọn hắn vào mạng, đừng tìm đường chết a !"
Một người khác kéo kéo ống tay áo của đồng đội.
Nhưng đương nhiên sao có thể dừng lại được việc tìm đường chết của trẻ con mười mấy tuổi, huống chi bọn họ còn lớn lên như cỏ dại ở Pacifica ——
Rõ ràng kẻ thích tìm tòi về phương diện này, tức là chủ nhân của góc nhìn mà El Capitán đang xem, đã có ngữ khí không sợ hãi.
"Xem thường anh em ? Quên lần trước ta đùa nghịch con chó Corpo kia như chong chóng thế nào rồi?"
"Yên tâm, những thứ này không đáng sợ như ngươi nghĩ."
"Ngươi biết Braindance chủ đề thám hiểm lần trước được bao nhiêu like không ? Sắp hot rồi kẻ ngu nhà ngươi, còn ở đó mà nhát gan như đàn bà !"
Tiếng bước chân rời rạc và ánh sáng yếu ớt từ điện thoại khiến nơi này trông như một thế giới khác. Hai người trẻ tuổi men theo đường dây cáp mạng, phát hiện chúng biến mất trên một cái lỗ bị ai đó cố tình đục khoét ở trần hầm. Lưới cốt thép sót lại ở đó đã hoen gỉ từ lâu, còn có từng mảng bê tông phủ đầy rêu xanh.
Đồng thời, con đường phía trước đã bị một đoàn tàu cũ nát chặn kín, hai bên hoàn toàn bị đá vụn xếp chồng lên chặn kín mít.
“WTF...”
Kẻ quyết định tiếp tục đi tới rõ ràng có chút thất vọng. Chỗ này quá cao, phải hơn sáu mét. Đứng bên dưới với ánh đèn mờ ảo, hắn không thể phán đoán được khe hở cạnh đường dây cáp có đủ cho một người chui vào hay không.
Đồng bạn cũng thở phào nhẹ nhõm.
So với việc liều mạng để kiếm like và thỏa mãn lòng hư vinh, hắn càng mong muốn sự an toàn hơn
Tuy nhiên, sự thật đã chứng minh rằng không có gì cản nổi kẻ muốn tìm đường chết.
Những bó cáp dày chắc trở thành điểm bám để người trẻ tuổi leo lên. Mặc cho đồng bạn phía sau liên tục lên tiếng ngăn cản, hắn vẫn cứ thế tự mình trèo lên ——
Có lẽ vì sợ bị bỏ lại một mình ở nơi tối tăm mịt mù, người thứ hai cũng chỉ đành phải leo theo.
Quá yên tĩnh.
Ngay cả tiếng server ù ù thường thấy ở hang ổ Netrunner cũng không hề tồn tại. Người từng va chạm không ít lần với giới Netrunner như El Capitán rất nhanh đã nhận ra vấn đề.
Toàn bộ kết cấu kiến trúc được cải tạo lại từ lối vào và sân ga của tàu điện ngầm. Nửa toa tàu bị đất đá vùi lấp lúc nãy giờ đang nằm trong khu sảnh rộng lớn này, khắp nơi đều có dấu vết của con người. Cụm server cỡ lớn được cải tạo dựa trên nền tảng của toa tàu hiện đã ngừng hoạt động, thu mình ẩn nấp ở bên tay trái của hai người trẻ tuổi tựa như dã thú ——
Vài nguồn sáng ít ỏi ở đây là loại thiết bị chiếu sáng bằng huỳnh quang không cần cấp điện hay nhiên liệu.
Optic quá cấp thấp, cộng thêm thiết bị ghi Braindance của kẻ này cũng rất kém chất lượng, nên về cơ bản không thể thấy thêm chi tiết nào. Chỉ thỉnh thoảng thấy vài sợi dây điện bị quá tải cháy đứt nên tóe lửa, phát ra từng tiếng lách tách kỳ quái.
Tiếp theo, điều đáng chú ý hơn là mùi hôi thối.
Đúng vậy, chất lượng không khí của Night City vốn đã không tốt, huống chi là nơi tối tăm dưới lòng đất mà Netrunner từng lui tới, việc có mùi khó chịu là bình thường ——
Nhưng mùi ở đây lại quá nồng nặc.
El Capitán cảm thấy đôi khi trải nghiệm giác quan phong phú đi kèm với thiết bị Braindance cũng không hẳn là chuyện tốt. Đây là một mùi thối nồng nặc, còn kích thích hơn cả thùng rác ven đường có thể chứa xác chết ở Night City.
Loài người rất nhạy cảm với mùi vị khi đồng loại tử vong trong lịch sử tiến hóa lâu dài của mình; xúc động muốn nôn ọe và bỏ chạy là thứ tồn tại sẵn trong tiềm thức.
“Ọe !”
Kẻ nhát gan hơn một chút kia lập tức không nhịn được nữa.
“Vãi ! Mùi quái gì thế này?!”
Kẻ dẫn đầu bắt đầu lia mắt khắp nơi, muốn tìm một thiết bị chiếu sáng phụ trợ. Cuối cùng, hắn quả thật mò được một loại đèn chiếu sáng đặt sàn phổ biến nhất ở Night City từ bên cạnh, nó trông càng giống đèn trợ sáng ở studio, nhưng vì đủ rẻ và bền nên các bang phái có môi trường sống chẳng ra sao cũng rất thích dùng loại này.
May mà mạch điện vẫn còn hoạt động…
Người trẻ tuổi đang cầm điện thoại soi đường để tìm đồ đột nhiên bị vấp chân một cái. Tuy không ngã xuống, nhưng ánh đèn ở điện thoại vẫn được nắm chặt trên tay lại bắt đầu nhấp nháy liên hồi.
“Khoan đã !”
Đồng bạn đi sau vang lên giọng nói kinh hãi bị đè nén.
“Có ai đó đụng vào ta ?!”
“Có người... có người !”
Nhưng kẻ dẫn đầu lại nói: “Đại ca, ta còn phải biên tập lại nữa, đừng có cố tạo không khí trước được không ?”
Bọn hắn rõ ràng đã bàn bạc xong từ đầu về cách quay bộ Braindance này.
“Không có lừa ngươi —”
Tâm trạng vốn đã bực bội vì không tìm được nguồn sáng trong bóng tối của đồng bạn càng bị khuếch đại, lập tức quát khẽ: “Có thể im miệng đi không ?!”
“Thật, thật mà !”
Nhưng bởi vì biểu hiện dọc đường của kẻ này quá mức nhát gan, đồng bạn còn trông cậy vào màn hình điện thoại lấp lóe không ngừng chiếu sáng đâu, thế nhưng màn hình đầy loạn mã mãi không khá hơn, tiếp đó liền tắt ngóm…
“Mẹ kiếp...”
"Sao lại xui xẻo vậy?!"
Có lẽ vì nghe thấy đồng bạn tức giận, người còn lại sợ bị bỏ rơi càng giải thích thì hiệu quả ngược lại càng tệ.
Tiếng sột soạt vang lên cùng tiếng ù ù khi mạch điện được nối thông, trong phạm vi mười mấy mét xung quanh lập tức tràn ngập ánh sáng trắng. Kẻ dẫn đường này quả thật có chút bản lĩnh, vậy mà bật được đèn sáng chỉ bằng cách mò mẫm.
“Mẹ nó ngươi có im đi được không—”
Bịch!
Trong góc nhìn rung lắc, đồng bạn đứng phía sau loạng choạng rồi ngã ngửa ra đất, mặt trắng bệch, tay run rẩy chỉ xuống mặt đất.
Thanh niên dẫn đầu cúi xuống nhìn, toàn thân chợt rùng mình như có luồng điện chạy qua. Hắn lập tức nhảy dựng lên, phát ra tiếng la hét ú ớ vì kinh hãi…
“Fuck!”
Xác chết ?!
Hóa ra... mình vừa mới vấp phải thi thể !
Đây là một kẻ mặc bộ đồ Netrunner bó sát đã rách bươm từ lâu, hắn nằm nghiêng trên đất, phía sau đoạn xương sống trắng hếu là module Cyberware nối với dây cáp mạng. Xung quanh cơ thể là một vòng vết bẩn đen sì, nguồn gốc của mùi hôi thối tựa hồ chính là đây…
“Ta... Mẹ nó ta còn tưởng là cái gì chứ!”
Dường như cảm thấy tiếng hét vô thức vừa rồi làm mình mất mặt, thanh niên dẫn đầu cố tỏ ra cứng cỏi liền biến sự ngượng ngùng trên mặt thành lời chửi rủa, đồng thời nói với những người có thể sẽ xem đoạn Braindance này trong tương lai:
“Xin chào, các fans của ta ! Xem đây là cái gì nào ?!”
“WTF ! Có ai từng thấy xương ở cự ly gần bao giờ chưa ? Nhìn Cyberdeck này xem, chậc chậc... Bộ đồ Netrunner còn là hàng hiệu nữa chứ, nói không chừng lột ra giặt sạch lại thì vẫn dùng được, nó đáng giá cả gia tài a !”
Giọng của kẻ chân mềm nhũn đến ngã ngửa ra đất đã pha lẫn tiếng khóc, huống chi vừa rồi hắn dường như còn bị ai đó chạm vào, chỉ không biết đó có phải là ảo giác sinh ra do quá sợ hãi hay không.
“Đừng đụng vào hắn, van ngươi !”
Kẻ gan lớn đâu để ý mấy thứ đó, đã đá xương cốt văng tứ tung giống như để trút giận, cũng thẳng tay giật mạnh mấy món Implant bên trên xuống. Dù cho những dây thần kinh sinh học dày đặc của trang bị đã khô quắt lại, nhưng vẫn đáng giá một ít tiền.
“Có tiền không kiếm là thằng ngu.”
“Còn có, lát nữa bàn xong kịch bản rồi chúng ta lại quay tiếp. Ngươi mà còn như vậy nữa là ta sẽ bỏ lại ngươi ở đây a.”
Quả nhiên, sau một hồi bị mình uy hiếp, đồng bạn quả nhiên ngoan ngoãn hơn.
Tiếp đó hắn yên tâm phân biệt những món đồ đáng giá trên xác chết, sớm quẳng việc trước mặt là một bộ thi thể ra khỏi đầu.
“Kiroshi, Raven Microcyber... WTF !”
“Ta chỉ thấy ảnh trên mạng của nó. Oa ! Chất liệu này có cảm xúc thật tuyệt!”
Cyberware trong tay nặng trĩu, như sức nặng chỉ tiền bạc mới có.
Ngay lúc kẻ gan lớn đang đắm chìm ở giấc mộng đẹp về việc phát tài sau khi cơn sợ hãi trôi qua.
Biến cố đột ngột ập đến!
Kẻ đang mải mê xem xét có thể dùng vị trí nào để lột bộ đồ Netrunner ra đột nhiên nghe thấy một tiếng động !
Từ vị trí của đồng bạn mình... giống như... có người đang kéo lê thứ gì đó ?
Kẻ ghi Braindance đột ngột ngẩng đầu lên, phát hiện đồng đội nhát gan vừa nãy vẫn còn run chân ở cạnh…
Đã biến, biến mất rồi...?
Ực.
Hắn như bị dội một gáo nước lạnh, chết lặng đứng tại chỗ nhìn về phía tối om bên kia.
"Alo ?"
Đúng vậy, là biến mất theo đúng nghĩa đen, như thể nơi đó vốn chưa từng tồn tại bất kỳ ai.
Giờ thì kẻ có gan lớn đến mấy cũng không thể tiếp tục ngồi xổm để tháo dỡ Cyberware nữa.
Hắn vội vàng la hét:
“Evan? Evan?!”
“Uy ! Đừng có đùa nữa thằng khốn nhà ngươi ! Bị ngu sao ?”
Cho đến tận bây giờ, tên ngu xuẩn này vẫn chưa phân biệt được cái nào quan trọng hơn giữa Cyberware trên xác chết và lượng like.
“Cyberware rất đắt, chúng ta tìm cho đủ đồ, rồi xem quanh đây còn sót lại thứ gì khác không, sau đó hẵng quay tiếp, có được không ?”
Nhưng mà không có bất kỳ lời đáp lại nào.
Trong sảnh lớn, ngoài tiếng vọng chuyển tông vì giọng nói của hắn dần dần the thé, hoàn toàn không còn gì khác.
Lần này thì hắn thật sự sững sờ.
“Ân ?”
Sau lưng vọng lại một âm thanh tựa như có người đang tỏ vẻ nghi hoặc.
Dưới áp lực tinh thần cực lớn, hắn đột ngột quay đầu lại, nhưng chỉ nhìn thấy phía xa có ánh sáng yếu ớt đang nhấp nháy…
Đó thật giống như ánh sáng chỉ điện thoại mới phát ra được.
Người trẻ tuổi cảm thấy mình vừa bị chơi xỏ lại còn lo lắng vô ích một phen đã đặt Cyberware xuống đất, hắn thề rằng:
Nhất định phải tẩn Evan một trận ra trò thì mới bằng lòng bỏ qua !
“Địt mẹ mày, thích lừa ta đúng không ?”
Nhặt que huỳnh quang dưới chân lên, hắn bước nhanh qua những “đống tạp vật” nhấp nhô trên mặt đất, tiến về phía nguồn sáng của điện thoại. “Có nghe thấy ta nói gì không hả !”
"Evan" dường như đang co rúm trong một bồn tắm cũ nát nào đó. Ánh sáng từ điện thoại rất sáng, tay của kẻ này vẫn đang lướt nhanh trên màn hình, tựa hồ hoàn toàn bỏ ngoài tai lời của đồng bạn.
“Địt mẹ ngươi bị điếc sao ?”
Người quay phim đang sôi máu hoàn toàn không nhận ra tư thế cầm điện thoại kỳ quái và tốc độ lướt màn hình như này...
Trông không quá giống nhân loại cho lắm.
Hắn rõ ràng mang theo tức giận khi đập vào vai "Evan", nhưng ngay giây tiếp theo đã thấy hối hận.
Bởi vì thanh niên dẫn đội cảm thấy lòng bàn tay mình như đập phải sắt thép, một cơn đau nhói buốt tận xương khiến hắn không kìm được mà đấm thêm một phát vào đầu "Evan".
“Xẹt xẹt xẹt xẹt.”
Một loạt tiếng rè rè nhiễu sóng như điện giật.
"Evan" cuối cùng cũng quay đầu lại.
Dưới ánh sáng điện thoại, trên khuôn mặt không còn chút hồng hào nào với hốc mắt như bị lửa thiêu, hai con mắt điện tử đang đảo tròn lông lốc.
Đài radio cách đó không xa phát ra âm thanh.
Âm tiết kỳ quái tựa như bắt chước vụng về truyền ra từ bên trong.
“Có người...”
“Đụng vào ta...”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN

05 Tháng năm, 2025 21:48
bộ này có tý sạn nhưng tổng thể 8/10

03 Tháng năm, 2025 18:44
Tác đi chơi triển lãm anime vui quá lên quên giờ, mai mới bù chương

03 Tháng năm, 2025 00:44
Drop rồi ạ :(

22 Tháng tư, 2025 20:48
Chuyện gì xảy ra v :)))

22 Tháng tư, 2025 18:43
Vl thiệt lần đầu của main lại :)

17 Tháng tư, 2025 00:38
Mặc dù chỉ là bắt nạt mấy thằng gián điệp cơ mà ăn hành 150 chương xong main cuối cùng cũng có cơ hội trang bức :))

12 Tháng tư, 2025 18:27
Tôi biết là khác nhau, nhưng lúc đó tôi không hiểu ông Thượng Tá cho main gặp Hands làm gì, tại thấy gặp Hands xong thì bị đuổi đi làm việc vs Netrunner, cơ mà đọc mấy chương sau xong ngẫm nghĩ 1 lúc nghĩ ra rồi

11 Tháng tư, 2025 23:35
là tâm lý nhân vật, nó chuyển biến ko mượt, giống trong game ra, kill ko nương tay giống NPC, miêu tả đoạn đó cũng thấy khác hẳn q1

11 Tháng tư, 2025 22:55
t đọc dc vài chục chương quyển 2, chưa thấy lủng củng chỗ nào. Chắc ae đọc đánh nhau riết tới quyển 2 thấy main bị nerf nên chưa quen

10 Tháng tư, 2025 08:07
Truyền kỳ là một trạng thái, Edgerunner là một nghề, như lính đánh thuê, truyền thông, hay Corpo. Chứ Edgerunner có bằng với truyền kỳ đâu ông.

10 Tháng tư, 2025 02:50
Mà giờ mới để ý tên truyện. Tính ra làm corpo 90% lượng truyện r. Có phải edgerunner đâu mà tên truyện là thành truyền kỳ

10 Tháng tư, 2025 02:49
Quyển 2 đọc thấy ko còn hay như quyển 1. Main lằng nhà lằng nhằn. Cảm giác tác giả đang bị rối. Ko biết phải viết thế nào

09 Tháng tư, 2025 12:53
Bác thấy lủng củng như thế nào vậy ;v

08 Tháng tư, 2025 21:44
quyển 2 khởi đầu lủng củng thật ...

07 Tháng tư, 2025 00:49
truyện hay thật, tinh cmn phẩm trong một năm của t

07 Tháng tư, 2025 00:48
hanse và mr hand khác nhau mag

03 Tháng tư, 2025 12:10
Tại tôi đọc xong cứ thấy lú lú ngồi nghĩ mấy phút ko ra nên lên đây hỏi :)))

02 Tháng tư, 2025 21:50
Đọc đến chương 11 là rõ mà bác

02 Tháng tư, 2025 20:39
Ông nào hảo tâm giải thích cho tôi cái là đoạn đầu tại sao Hanse lại bảo main đi gặp Fixer Hands ?

02 Tháng tư, 2025 08:12
Kịp rồi nhé

02 Tháng tư, 2025 07:59
Chơi game coi anime mà không biết nước sâu ***. Kịp tác chưa cv?

25 Tháng ba, 2025 08:02
Vào nhóm tác mới có, nhưng không dùng QQ nên không biết chỗ lấy.

25 Tháng ba, 2025 04:26
Wait, vậy có ảnh V gốc của bộ này không vậy đồng chí?

24 Tháng ba, 2025 20:44
Vì t cũng chơi từ lúc game mới ra, nên tìm name nhanh đọc hán việt + mô tả là biết cái gì rồi ;v. Đáng lẽ có cả ảnh kèm thêm của tác mà web không đăng kèm ảnh được.

24 Tháng ba, 2025 17:26
Hay tuyệt cú mèo. Lâu lắm rồi mới được đọc một cái đồng nhân mà rất có tâm như thế này. Con tác có vẻ như cũng tìm hiểu và xâu xé game, lore gốc của 2k77 rất chu đáo nên khi đọc nhiều khi còn không thể tin được đây là một bộ đồng nhân. Đã thế còn là khá đậm chất phong cách tăm tối và khó khăn của cyberpunk thật sự, ko có sảng văn vớ vẩn gì, Kể cả là hệ thống hệ thiếc cũng chỉ là thứ để làm nv chính nổi bật một chút nhưng cũng ko có bị buff quá lố. Tóm lại là mình rất hài lòng. Đặc biệt cảm ơn người dịch cũng để name khá chuẩn xác nên khi đọc cũng rất thông thuận chứ ko bị hán văn hóa ở mấy chỗ khác đọc mà rất khó chịu.
BÌNH LUẬN FACEBOOK