Chương 381: Địch và bạn
“Ồn ào quá…”
“Ồn ào quá !!”
Tại tầng lầu đến gần trung tâm dữ liệu của Arasaka, ba đài cơ giáp không người lái đang nhắm vào bóng dáng nhỏ bé di chuyển linh hoạt ở giữa để bắn phá điên cuồng !
Lúc này Optic màu vàng hồng của Rebecca đã bước vào chế độ rung lắc với tần số cao…
Đồng tử co lại đến cực hạn, đây là biểu hiệu khi Cyberpsychosis đang nhanh chóng xâm chiếm nhân cách.
Lời nói trong miệng cũng không có chút logic nào…
Jackie nấp sau công sự che chắn nhô ra bắn mấy lượt, nhưng lại thấy một bộ phận cao gần nửa người từ cơ giáp bị lực lượng cuồng bạo đột ngột đánh văng ra như thể nó là xốp dẻo !
Jackie vội vàng rụt người về !
Bức tường được dùng làm vật chắn bị phần cạnh của sắt thép đánh trúng, để lộ cấu trúc bên trong ——
“Con mẹ nó ngươi điên rồi ? Heywood !”
Pilar vội vàng giữ chặt Jackie!
“Fuck!”
“Địt mẹ mày, ngươi còn là người hay không?”
Jackie không hiểu vì sao trên thế giới này lại có anh trai như vậy, em gái chiến đấu trong một đống pháo máy có thể đánh nát người thành bã vụn, mà hắn lại chuẩn bị khoanh tay đứng nhìn…
Mặt ngựa của Pilar suýt chút nữa bị tức đến méo mó.
“Tấm thép kia là do em gái ta ném ra!! Optic của ngươi có phải là hàng kém không ?!”
Jackie nhún vai.
“A, được rồi anh em.”
Hai nam nhân nghe tiếng pháo máy dữ dội và âm thanh đáng sợ khi kim loại bị vặn vẹo trong tầng lầu, cổ đều run rẩy mấy lần…
Cái giá phải trả khi sử dụng Sandevistan quá giới hạn là nó có thể đột ngột ngừng hoạt động bất cứ lúc nào.
Ví dụ như sau khi Rebecca xé nát cánh tay cơ giáp bằng Gorilla Arm, kết cấu Cyberware màu đen bám sau lưng nàng đột nhiên phun ra hơi nóng, Sandevistan tiến vào thời gian cooldown bắt buộc ——
Nhưng mà mái tóc tán loạn của Rebecca đột nhiên bị thổi tung lên !
Pháo máy xoay lại cách mặt Rebecca ba tấc, bổ sung một luồng khí nóng nồng nặc mùi thuốc súng…
Ánh sáng đỏ mờ ảo như ma quỷ từ bộ phận quang học dưới cơ giáp khóa chặt vào Rebecca.
“A ?”
Đồng tử run rẩy của Rebecca đột nhiên ngừng lại, lặng lẽ nhìn pháo máy.
“Fuck !”
Jackie đột nhiên nhảy ra khỏi công sự che chắn, nghĩ thầm may mắn là người Heywood không giao thiệp với loại như Pilar, bất quá lại phát hiện Pilar chạy còn nhanh hơn cả mình !
“Mẹ kiếp kẻ ngu, né đi !”
Tư thế chạy của Pilar rất buồn cười, nhưng ở trong hoàn cảnh này thì chẳng ai có thể bật cười ra…
Bốp!
Ngay khoảnh khắc pháo máy xoay chuyển, Pilar đột nhiên bước một bước, nước mũi nước mắt đều chảy khắp mặt.
“Uy ! Địt con mẹ mày thằng khốn !”
Pháo máy đột nhiên kẹt lại ——
Jackie vội vàng giơ súng, Pilar cũng đứng tại chỗ theo bản năng.
Thì ra là trong một lần tấn công, Rebecca đã vô tình đánh trúng đường dây điều khiển của pháo máy…
Việc giật lag cũng chỉ là trong nháy mắt, rồi bất thình lình, nó liền nổ tung phun ra ngọn lửa !
Cặp súng của Jackie bắn vào cơ giáp cũng chỉ tạo ra một tia lửa nhỏ…
Nhưng mà Sandevistan phía sau cổ Rebecca đang ngây người như thể vẫn còn một chút sức lực chưa sử dụng, cơ thể lắc lư đột nhiên di chuyển sang một bên.
Loại di động gần như là bản năng chiến đấu này để lần tấn công sắp đến trượt mục tiêu…
Pháo máy vốn mất kiểm soát sau đó liền nâng lên liên tục do sức giật từ nòng súng, toàn bộ cơ giáp cấp tốc nghiêng đổ, cuối cùng ngửa mặt ngã xuống đất.
Không ai biết Rebecca lúc này với đồng tử rơi vào trạng thái run rẩy đang nghĩ gì, chỉ là đột nhiên nhảy lên trên cơ giáp, bắt đầu tháo dỡ thứ cản đường một cách thô bạo bằng Gorilla Arm phun ra dòng khí nóng bỏng.
Phần đỉnh của cơ giáp bị lực lượng mạnh mẽ xé nát, cảnh tượng xác chết và mảnh vỡ rải rác xung quanh càng khiến cho bầu không khí thêm phần quái dị.
“Đủ rồi Rebecca…”
Pilar muốn thử tiếp cận.
Hắn không xác định được Thuốc ức chế trên người em gái mình còn đủ hay không…
Phải biết trong điều kiện mất kiểm soát hoàn toàn, tình huống Cyberpsychosis tự sử dụng Thuốc ức chế miễn dịch là rất hiếm, cho nên Pilar định ra tay.
Chỉ là Rebecca như bị ma ám vẫn điên cuồng tháo dỡ cơ giáp, rất nhanh lớp màng mỏng tinh xảo trên lòng bàn tay Cyberware của nàng bắt đầu bị gai thép cứa rách…
Dường như có ý định tự cào tay mình chỉ còn lại kết cấu cơ bản của Cyberware.
Cánh tay của Pilar kéo Rebecca xuống ——
“Uy ! Tỉnh táo một chút !”
Bàn tay còn lại của Pilar muốn sờ vào ống tiêm trong túi em gái, nhưng đồng tử run rẩy của Rebecca đột nhiên dừng lại.
“Ngươi đã đến ?!”
Giọng nói ngạc nhiên và vui mừng khiến Pilar trong lúc nhất thời không thể xác định được em gái mình có đang tỉnh táo hay không.
“Ân ?”
Jackie vội vã chạy tới liền đến giúp đỡ, tay còn chưa đưa ra, Rebecca đã nở nụ cười rồi gọi Jackie bằng cách xưng hô mà Pilar rất nhiều năm chưa nghe tới…
“Pilar (biệt danh)… ca ?!”
Khi còn nhỏ gia đình hạnh phúc, Pilar phiền muộn thường xuyên nghe thấy em gái chạy theo sau gọi mình là ca ca, chỉ là theo thời gian đưa đẩy, gia đình tan vỡ và cuộc sống ở Night City để Rebecca trở nên thô ráp và tràn đầy gai nhọn.
Pilar luôn nói trái lương tâm rằng nàng là đồ vô dụng.
Nhưng đây chỉ là một loại bảo hộ, hắn không muốn vào một ngày nào đó khi mình chết trong lúc làm nhiệm vụ cho Wakako, em gái sẽ không thể sống độc lập và thích nghi với môi trường bẩn thỉu của Night City.
Jackie chỉ vào bản thân…
Thẳng đến nhìn thấy đồng tử của Rebecca còn đang run rẩy, hắn đại khái biết thiếu nữ vẫn bị Cyberpsychosis kiểm soát.
“Ngươi thấy chưa, Lin.”
“Ta có thể tự mình khống chế Sandevistan !”
“Đã nói với ngươi rồi, ta trời sinh liền thích hợp với nó… Ngươi xem, dù cho ngươi không còn Cyberware, ta vẫn thừa sức để bảo vệ ngươi.”
Vẻ mặt Pilar bình tĩnh.
Rất ít khi nhìn thấy biểu lộ vui vẻ và hân hoan chỉ có ở thiếu nữ độ tuổi này trên khuôn mặt thường xuyên dữ tợn của Rebecca.
Đối với Rebecca, có lẽ đây chính là một giấc mơ đẹp a.
Trong mắt thiếu nữ, bây giờ Lâm Dược đầy thương tích nằm trên đùi mình, nàng giơ cánh tay lên dưới ánh mắt mỉm cười của Lin, kể lại chiến tích anh hùng của bản thân.
Bảo vệ người khác và cần được bảo vệ, Rebecca chỉ muốn chọn vế trước.
Một ống tiêm đột nhiên đâm vào bên cổ.
Điều đáng ngạc nhiên là, cây kim này không phải do Pilar đâm…
Mà là Rebecca trong lúc rơi vào ảo giác, đã dựa vào ý chí của bản thân để tiêm Thuốc ức chế miễn dịch vào cơ thể…
“Pilar ?”
Đồng tử của Rebecca lộ ra vẻ yếu ớt có chút tán loạn, nhưng Cyberware khôi phục cooldown lại phát ra tiếng lách cách như đòi mạng.
Jackie lúc này không nhịn được nữa.
“Đáng chết, ngươi phải dừng lại, chúng ta sắp đến nơi rồi, nghỉ ngơi một chút đi.”
“Có lẽ ngươi ngủ một giấc, tất cả những chuyện tồi tệ này đều có thể được giải quyết a.”
Khóe miệng Rebecca khẽ động, lộ ra nụ cười.
Trong tình huống hỗn loạn như vậy, thiếu một người chính là thiếu một phần cơ hội chiến thắng, Pilar sở dĩ cho mình cơ hội hành động đại khái cũng là vì lý do này a ?
“Thằng khốn, ngươi còn đứng đó làm gì ? Mau dừng Cyberware của nàng lại.”
Nhưng dưới ánh mắt ngạc nhiên của Jackie, Pilar lắc đầu.
“Chỉ có công ty mới làm được, ngươi cảm thấy nếu tầng này đều có cơ giáp trấn giữ, vậy bố trí phía trên sẽ dễ dàng hơn sao ?”
Jackie hoàn toàn không hiểu hành động điên rồ của hai anh em này là vì cái gì…
“Lin có thể làm được bất kỳ việc gì.”
“Có phải không, em gái ?”
Rebecca chửi một câu cực kỳ khó nghe, đẩy tay Pilar ra, nhảy xuống từ cơ giáp, đút tay vào túi rồi đi về phía thang máy.
Pilar cười hì hì theo sát phía sau.
“Ngươi đang trông chờ Lin giúp em gái mình ?”
Jackie cất súng, vội vã đi theo hỏi.
Nhưng Pilar cũng không trả lời, cho đến khi nhìn thấy Rebecca ở đằng xa đang nâng thi thể ngã trước thang máy lên rồi đột ngột ném sang bên, mau chóng dọn dẹp vật cản…
Pilar mới nói một câu khiến Jackie hơi hiểu được một loạt quyết định ở hiện tại.
“Tháo dỡ nó thì thà chết còn hơn, ta biết nàng nghĩ gì.”
“Không ai lại chọn Night City nếu muốn sống yên ổn…”
“Không phải mọi người đều sống như thế sao ? Sống… như một nhân vật lớn gì đó.”
Khuôn mặt Jackie giãn ra, “Vậy chúng ta liền làm một vố thật nghiêm túc, tranh thủ bọc hậu cho vị tiểu thư này, người Heywood đều nhiệt tình… đương nhiên, làm xong vụ này thì chúng ta đều là nhân vật máu mặt nổi tiếng rồi !”
Pilar lắc đầu.
Nhân vật lớn…
Hai chữ “truyền kỳ” ở Night City chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.
Pilar khi còn nhỏ liền giống như Jackie đang lảm nhảm bây giờ, tên này hiện tại đang nhắc tới những truyền kỳ nổi tiếng như Boa Boa hay Morgan Blackhand… cảm thấy cuộc sống của bọn hắn thật thú vị và đầy nhiệt huyết.
Nhưng Pilar biết Dreamer trên thực tế đã giúp hắn thực hiện giấc mơ, đó chính là yên tâm làm chuyên gia kỹ thuật sống trong thế giới của riêng mình…
Chỉ là em gái.
Nàng mới không phải là người dự bị cho truyền kỳ, chỉ là nữ nhân ngốc nghếch luôn sống vì người khác giống như mẹ già của bọn hắn mà thôi.
……
-----------------
“Ngô, để ta tìm kỹ xem nào !”
Sasha một đường lẻn vào kho số liệu trung tâm của Konpeki, cuối cùng đã tìm thấy dấu vết liên quan trong bộ máy chủ thứ ba, hơn nữa rất nhanh xác định ra được tầng lầu có thể tồn tại Relic và cái gọi là nhân viên đáng ngờ.
Dựa theo Kiwi và Falco kể lại, hai kẻ giả dạng nhân viên công ty sau khi mang Relic vào liền chia ra hai phòng để ở.
Khi giao dịch thì định dùng Flathead tới thăm dò thái độ người mua để nắm giữ thế chủ động trong đàm phán, tiện thể tiết lộ chuyện Jenkins là nội gián của Arasaka ra, để bọn chúng tự cắn xé nhau.
Chỉ là đột nhiên có nhân viên Arasaka ở Châu Âu có thể thuộc phe của Hanako chen vào trong quá trình thực hiện kế hoạch, theo Evelyn nói tới, đây đều là người Pháp…
Kiểm tra ghi chép trên hệ thống, Sasha rất nhanh phát hiện tín hiệu gây nhiễu trên cái gọi là hộp bảo quản Relic vẫn còn tồn tại.
Suzuki và những người khác ở bên ngoài nghe thấy thông tin này đều thở phào nhẹ nhõm…
Relic vẫn còn, tiếp theo chỉ cần xác định vị trí.
Sasha ngồi xổm bên ao làm mát, dữ liệu cuộn trào nhanh chóng trong mắt, rất nhanh nàng liền truy ra được mã định danh của một nhân viên Arasaka chi nhánh Châu Âu từ trong dữ liệu đăng ký phòng, vị trí ở ngay tầng này…
“Tìm thấy !”
Sasha vui mừng nói trong kênh liên lạc.
Lúc này Suzuki ở bên ngoài cuối cùng có cảm giác như xua tan mây mù thấy ánh sáng ——
“Tuyệt vời.”
Sasha lẩm bẩm chuyên chú nhìn xem những tin tức kia, Kiwi cũng chuẩn bị xong, nhanh chóng tìm tòi đến tầng lầu và căn phòng của mục tiêu dựa theo dữ liệu Sasha tìm ra.
Flathead như vào chỗ không người, toàn bộ quá trình rất thuận lợi.
Thời gian chờ đợi kết quả quá lâu…
Sasha nắm chặt tay không dám thúc giục, còn Kiwi đang điều khiển Flathead thì mồ hôi đầm đìa, cuối cùng tìm thấy căn phòng của mấy tên người Pháp…
Khi mọi người nín thở chờ đợi kết quả.
Kiwi im lặng một lúc.
“Không có…”
Nghe thấy câu này, sắc mặt mọi người đều đơ lại.
Pilar và Jackie vốn tưởng không cần để Rebecca tiếp tục xung phong cảm thấy một hồi kinh ngạc…
“Sao lại thế ?”
Falco ngậm thuốc lá nhìn chằm chằm mọi động tĩnh bên ngoài cửa, nhíu mày cảm thấy như có điều gì đó bị bỏ sót.
Một lúc lâu.
Trong kênh liên lạc truyền đến lời đề nghị của Sasha:
“Tìm tên lính đánh thuê kia xem sao, ta đoán đám người Pháp có thể đã xử tử bọn hắn, lúc này đang canh giữ cạnh Relic chờ cơ hội rút lui từ phía trên !”
Ý nghĩ của Sasha rất rõ ràng.
Đám người nghe theo Saburo và Hanako đang ở vị trí trung tâm của Konpeki, vậy liền mang ý nghĩa dù cho có lấy được Relic thì cũng chỉ có thể rời đi từ mặt đất hoặc từ phía trên.
Chắc chắn không có mấy người dám nếm thử phương pháp nhảy lầu giữa không trung …
Không phải ai cũng là kẻ như Lin hay Smasher.
Vậy cũng chỉ có thể chờ khi Lin ở tầng trên cùng không thể trụ được nữa, rồi mới mang theo con chip rút lui từ tầng cao nhất, dù sao phía trên vẫn còn rất nhiều cận vệ của Saburo.
Khi mọi chuyện được làm rõ, nội tâm mọi người đều nhẹ nhõm.
Tất cả đều khen ngợi không ngớt, ngay cả Kiwi thường ngày khá nghiêm khắc cũng lộ ra một nụ cười nhẹ nhàng đầy thưởng thức.
Kiwi điều khiển Flathead, sử dụng phương thức kết nối thần kinh với cỗ máy này trong thời gian dài đã để cơ thể phải chịu phụ tải không ngừng, đối với Netrunner không quá xuất sắc như Kiwi tới nói, đây chính là một thử thách.
Chỉ là đến giờ phút này, nàng không thể không dốc hết sức lực để Flathead đi về phía phòng của lính đánh thuê.
Ngay lúc Flathead sắp đi qua đường ống dây cáp mạng của từng phòng, Kiwi vẫn hít sâu hơi lộ ra do dự…
Không hiểu sao, có lẽ do sự bố trí chặt chẽ của Arasaka vẫn khiến niềm tin của nàng bị đả kích không nhỏ.
Rất nhanh, con robot được phủ lớp Optical Camouflage đã bò vào căn phòng đó.
Đồng tử của Kiwi co lại mạnh mẽ ngay khi nhìn thấy hiện trường, trong phòng tựa hồ xảy ra một cuộc chiến cực kỳ thảm khốc, lính đánh thuê cao lớn ngồi ngửa trên ghế sofa, rõ ràng là bị xử tử.
Máu chảy từ đầu xuống bắt đầu đông lại, bướu thịt nổi lên quanh vết đạn bị thuốc súng hun đen, trông rất ghê rợn.
Thế nhưng bức tường bị hư hỏng và kẻ nằm sấp trên sàn với hai tay cải tạo thành Mantid Blade hẳn là vật thí nghiệm của Arasaka, Sasha từng thấy loại Cyberpsycho có thể kiểm soát này ở Arasaka.
Một vệt máu kéo dài đến cánh cửa bị khóa, không biết chủ nhân vệt máu có trốn thoát từ ngoài cửa hay không…
Lớp kính bị vỡ…
Kiwi có dự cảm rất tệ, vội vàng gọi cho Sasha.
Nhưng mà ——
Bên Suzuki đột nhiên lên tiếng.
“Không liên lạc được với Sasha.”
“Fuck.”
Ngay lúc Kiwi điều khiển Flathead muốn rút lui, một bóng dáng cao lớn đột nhiên xuất hiện, thứ hắn cầm trong tay chính là hộp chứa sinh học cho Relic.
Cánh tay đen kịt của nam nhân vươn ra, bản thân Flathead không có khả năng chiến đấu đặc biệt mạnh mẽ.
Hình ảnh cuối cùng Kiwi nhìn thấy liền là nam nhân ngậm điếu xì gà trong miệng, bộ dáng có chút râu ria xồm xoàm…
Rất nhanh quyền hạn cao hơn đã bao trùm lên nó.
……
Morgan Blackhand ngồi xổm trên đất, nhìn Flathead đang co giật trên sàn, lẩm bẩm: “Kẻ nhà ngươi còn định giết chó Arasaka ở trên đó bao lâu nữa ?”
Relic trong tay hắn được đặt lên bàn trà, những giọt mưa hắt vào từ cửa sổ vỡ khiến ghế sofa phủ kín một lớp sương.
Morgan không hề ghét bỏ mà ngồi phịch xuống ghế.
Bên cạnh là thi thể của đại hán…
Morgan dường như nhớ ra một việc, quay đầu lấy miếng vải lót đặt dưới cốc trà rồi che lên mặt hắn, sau đó thoải mái duỗi người, ngón tay gõ gõ vào ghế sofa tựa hồ đang chờ đợi điều gì đó.
Trong hành lang chật hẹp, có mấy tên binh sĩ trang bị đầy đủ chậm rãi tiến lên.
Ninja Arasaka xách theo một bóng người đi về phía căn phòng của Morgan Blackhand.
Hai người lính cầm súng đi đến trước cửa, vừa định lấy thuốc nổ dẻo từ trên người ra để phá tung cánh cửa trước mặt, Oda liền ngăn lại hành động của thuộc hạ.
“Đại nhân…”
“Bên trong là Solo cấp cao của Militech, ngài có quá khinh suất không?”
Phó quan rõ ràng là có chút tiếng nói trong đoàn đội của Oda đang nhỏ giọng nhắc nhở.
Oda nhấc thiếu nữ bên tay lên, “Biết vì sao ta bỏ mặc tên Suzuki phản bội Arasaka làm con chó trung thành cho người khác không ?”
Phó quan không nói gì.
“Kẻ thù của kẻ thù chính là đồng bạn ——”
“Phải nói bao nhiêu lần thì tên khốn nhà ngươi mới hiểu đạo lý này đâu ?”
“Khi cần thiết, chúng ta cũng có thể lợi dụng Militech… Chúng ta chỉ trung thành với tiểu thư Hanako, đừng đặt mông sai chỗ.”
Vừa vào cửa.
Cơn mưa ẩm ướt kèm theo vũ khí, cùng với mùi máu tanh nồng nặc liền tràn đến.
Nam nhân tóc xoăn đút hai tay vào túi áo khoác trên ghế sofa quay đầu lại, đôi mắt và dáng vẻ kia khiến bước chân của Oda dừng lại một chút theo bản năng.
“Thật không ngờ… nhân vật truyền kỳ như các hạ lại còn sống.”
“Ngài trông không khác gì mấy chục năm trước, lúc đó ta vẫn còn là một đứa trẻ.”
Morgan Blackhand ngoáy ngoáy lỗ tai.
“Hừ hừ, cảm ơn lời hỏi thăm của ngươi, nhưng hôm nay ta không có tâm trạng ôn chuyện, nếu không phiền, ngồi một chút đi.”
Oda lắc đầu.
Morgan Blackhand nhìn qua cô nương mà Samurai Arasaka xách trong tay, tóc nàng rũ xuống, Cyberdeck sau cổ là vật mà mình rất quen thuộc.
Chỉ là từ lúc Oda bước vào, ngón tay của Morgan Blackhand vẫn liên tục gõ vào ghế sofa.
“Tốt a, sợ ta lắp vài cây phi tiêu Nhật Bản đáng chết dưới ghế sao ?”
“Vậy thì bàn chuyện giao dịch đi.”
Câu đầu tiên của Oda chính là chất vấn.
“Ta muốn biết… vì sao ngài không lấy thứ này đi giúp Militech ?”
Morgan Blackhand ngược lại không có dấu hiệu nóng nảy nào, cười nói: “Như ngươi thấy, ở đây đâu đâu cũng là Free State, các ngươi vừa lái tàu sân bay đến, người của chúng ta liền tịt ngòi…”
“Lão bản của ngươi một lời không hợp liền muốn biến nơi này thành đất bằng, ta cầm nó đi chẳng phải là tự tìm cái chết sao ?”
Xem ra Blackhand tiên sinh trong truyền thuyết cũng không có nhiều đạo đức nghề nghiệp như vậy a.
Oda không vì mấy câu này mà buông lỏng cảnh giác, mà là hỏi tiếp: “Ngài muốn gì ?”
Nhưng mà Morgan Blackhand cũng không trả lời, chỉ tò mò nhìn thiếu nữ hắn đang xách trong tay… “Ngô, xem ra ngươi muốn cắm đồ vào BCI của cô nương này?”
Oda lạnh lùng nói: “Chuyện này không liên quan gì đến các hạ.”
Morgan Blackhand không còn kiên nhẫn với kẻ ngu Nhật Bản trước mặt nữa.
“Nhóc con, khi ta ở độ tuổi của ngươi thì luôn ghi nhớ một chuyện…” Vừa nói hắn vừa đứng dậy, binh lính xung quanh đồng loạt giơ súng, “Đó chính là…”
“Phải thẳng thắn khi hợp tác.”
Tay của Morgan Blackhand chạm vào vai Oda.
Oda quay đầu nhìn vai mình, “Các hạ, có điều kiện gì vậy có thể nói ra, tiền, chức vụ ở Arasaka ——”
“Các ngươi đều không có cơ hội, còn nói gì đến chức vụ ?”
Oda nhíu mày.
Tình báo mà Solo cấp cao trước mắt nắm giữ còn phong phú hơn nhiều so với hắn tưởng tượng…
“Chúng ta nói dung tục một chút a.”
“Ra đủ giá, lấy con chip này đi, ta thì… có thể giao nộp nếu thất thủ, nhưng ngươi phải xử lý sạch sẽ chỗ này.”
Oda gật đầu.
“Yên tâm đi, kẻ thù của chúng ta sẽ xử lý hết thảy thay chúng ta.”
“Ván bài được xáo lại, chúng ta chơi một ván mới.”
Morgan xua tay, như thể không muốn nghe những điều này.
Cách của Oda rất đơn giản, đưa cho Morgan Blackhand số tiền có thể lấy được, không nghĩ tới sự can thiệp của thế lực thứ ba đã tiết kiệm không ít thời gian giúp hắn, hơn nữa còn tình cờ trùng hợp với suy nghĩ của tiểu thư Hanako.
Hắn bắt đầu tin tưởng năng lực kiểm soát thế cục của Arasaka-sama.
Chỉ tiếc… hắn tạm thời không còn đất dụng võ.
Chuyên gia kỹ thuật như Morgan đương nhiên có thể xử lý tiền bẩn, rất nhanh dưới ánh mắt của Oda, Morgan liền nhận được khoản thù lao cực kỳ hậu hĩnh.
Nhìn xem vali chứa Relic trên bàn trà, Oda vẫn không có hành động tùy tiện.
“Đừng nhìn nữa, chỉ cần vali không hỏng, độ nguyên vẹn sẽ không giảm xuống.”
Morgan Blackhand đột nhiên xách vali lên dưới ánh mắt ngạc nhiên của Oda, đưa tay về phía hắn, khóe miệng nam nhân râu ria xồm xoàm kia luôn có một nụ cười khó hiểu.
Oda chỉ coi đây là… Hưng phấn sau khi phát tài.
Hắn không có tính toán gì, thậm chí không có ý định giành lại miếng thịt từ miệng Morgan, trong mắt hắn đây chỉ là một lần giao dịch với “bạn bè”.
Oda dùng cằm ra hiệu cho binh sĩ dưới tay ra nhận vali.
Binh sĩ bên cạnh cầm súng chĩa vào Morgan bằng một tay, tay còn lại thăm dò đưa về phía trước…
Ánh mắt mọi người đều đổ dồn vào bàn tay của người lính đó, theo khoảng cách ngày càng gần, mắt binh sĩ đảo qua lại trên mặt Morgan và vali.
Ngay khi ngón tay chạm vào, hắn liền cảm nhận được lạnh buốt từ trong.
“Ta giống như đột nhiên nhớ ra một chuyện ——”
Oda có chút không phản ứng kịp.
Morgan định làm gì trong tình huống bị bao vây như này ?
Nhưng Morgan Blackhand không nói mình quên chuyện gì, chỉ thấy một nòng súng thò ra dưới áo khoác màu đen.
“Muốn chơi đểu ta thì ngươi còn kém lắm, con chó Arasaka.”
Sắc mặt Oda biến đổi kịch liệt, vội vàng muốn giải thích !
Vách tường đột nhiên phồng lên !
Bộ giáp ninja của Oda Sandayu nhanh chóng nâng lên mặt nạ, vạch ra một tàn ảnh nhanh chóng lùi lại sau !
Những mảnh đá vỡ tung ra cấp tốc xuyên thủng cơ thể những binh sĩ không kịp trốn tránh ——
Oda đột nhiên phanh gấp trên mặt đất.
“Các hạ, có hiểu lầm!”
Morgan Blackhand ngậm thuốc lá phun ra một câu: “Đi chết đi con chó Nhật Bản khốn kiếp !”
Trong khói bụi, bóng dáng thon dài với kiểu tóc đuôi ngựa đã xuất hiện.
Đôi mắt đỏ rực nhìn chằm chằm vào hiện trường giao dịch giữa Arasaka và người đáng lẽ là kẻ thù…
“Mẹ nó !”
Oda ở trạng thái gần như “bắt gian tại trận” này có nhảy xuống sông Night City cũng không thể rửa sạch được…
Hắn cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng hoàn toàn không có manh mối…
……
……
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN

05 Tháng năm, 2025 21:48
bộ này có tý sạn nhưng tổng thể 8/10

03 Tháng năm, 2025 18:44
Tác đi chơi triển lãm anime vui quá lên quên giờ, mai mới bù chương

03 Tháng năm, 2025 00:44
Drop rồi ạ :(

22 Tháng tư, 2025 20:48
Chuyện gì xảy ra v :)))

22 Tháng tư, 2025 18:43
Vl thiệt lần đầu của main lại :)

17 Tháng tư, 2025 00:38
Mặc dù chỉ là bắt nạt mấy thằng gián điệp cơ mà ăn hành 150 chương xong main cuối cùng cũng có cơ hội trang bức :))

12 Tháng tư, 2025 18:27
Tôi biết là khác nhau, nhưng lúc đó tôi không hiểu ông Thượng Tá cho main gặp Hands làm gì, tại thấy gặp Hands xong thì bị đuổi đi làm việc vs Netrunner, cơ mà đọc mấy chương sau xong ngẫm nghĩ 1 lúc nghĩ ra rồi

11 Tháng tư, 2025 23:35
là tâm lý nhân vật, nó chuyển biến ko mượt, giống trong game ra, kill ko nương tay giống NPC, miêu tả đoạn đó cũng thấy khác hẳn q1

11 Tháng tư, 2025 22:55
t đọc dc vài chục chương quyển 2, chưa thấy lủng củng chỗ nào. Chắc ae đọc đánh nhau riết tới quyển 2 thấy main bị nerf nên chưa quen

10 Tháng tư, 2025 08:07
Truyền kỳ là một trạng thái, Edgerunner là một nghề, như lính đánh thuê, truyền thông, hay Corpo. Chứ Edgerunner có bằng với truyền kỳ đâu ông.

10 Tháng tư, 2025 02:50
Mà giờ mới để ý tên truyện. Tính ra làm corpo 90% lượng truyện r. Có phải edgerunner đâu mà tên truyện là thành truyền kỳ

10 Tháng tư, 2025 02:49
Quyển 2 đọc thấy ko còn hay như quyển 1. Main lằng nhà lằng nhằn. Cảm giác tác giả đang bị rối. Ko biết phải viết thế nào

09 Tháng tư, 2025 12:53
Bác thấy lủng củng như thế nào vậy ;v

08 Tháng tư, 2025 21:44
quyển 2 khởi đầu lủng củng thật ...

07 Tháng tư, 2025 00:49
truyện hay thật, tinh cmn phẩm trong một năm của t

07 Tháng tư, 2025 00:48
hanse và mr hand khác nhau mag

03 Tháng tư, 2025 12:10
Tại tôi đọc xong cứ thấy lú lú ngồi nghĩ mấy phút ko ra nên lên đây hỏi :)))

02 Tháng tư, 2025 21:50
Đọc đến chương 11 là rõ mà bác

02 Tháng tư, 2025 20:39
Ông nào hảo tâm giải thích cho tôi cái là đoạn đầu tại sao Hanse lại bảo main đi gặp Fixer Hands ?

02 Tháng tư, 2025 08:12
Kịp rồi nhé

02 Tháng tư, 2025 07:59
Chơi game coi anime mà không biết nước sâu ***. Kịp tác chưa cv?

25 Tháng ba, 2025 08:02
Vào nhóm tác mới có, nhưng không dùng QQ nên không biết chỗ lấy.

25 Tháng ba, 2025 04:26
Wait, vậy có ảnh V gốc của bộ này không vậy đồng chí?

24 Tháng ba, 2025 20:44
Vì t cũng chơi từ lúc game mới ra, nên tìm name nhanh đọc hán việt + mô tả là biết cái gì rồi ;v. Đáng lẽ có cả ảnh kèm thêm của tác mà web không đăng kèm ảnh được.

24 Tháng ba, 2025 17:26
Hay tuyệt cú mèo. Lâu lắm rồi mới được đọc một cái đồng nhân mà rất có tâm như thế này. Con tác có vẻ như cũng tìm hiểu và xâu xé game, lore gốc của 2k77 rất chu đáo nên khi đọc nhiều khi còn không thể tin được đây là một bộ đồng nhân. Đã thế còn là khá đậm chất phong cách tăm tối và khó khăn của cyberpunk thật sự, ko có sảng văn vớ vẩn gì, Kể cả là hệ thống hệ thiếc cũng chỉ là thứ để làm nv chính nổi bật một chút nhưng cũng ko có bị buff quá lố. Tóm lại là mình rất hài lòng. Đặc biệt cảm ơn người dịch cũng để name khá chuẩn xác nên khi đọc cũng rất thông thuận chứ ko bị hán văn hóa ở mấy chỗ khác đọc mà rất khó chịu.
BÌNH LUẬN FACEBOOK