Mục lục
Cyberpunk : Bắt Đầu Trở Thành Truyền Kỳ Từ Dogtown (Tái Bác Bằng Khắc: Tòng Cẩu Trấn Khai Thủy Thành Vi Truyện Kỳ)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 320: Manh mối trí mạng ( Một )

Steel Dragon.

Một tổ chức Nomad đã từng tồn tại ở Tokyo và khắp nơi trên thế giới ở mấy chục năm trước.

Có người nói bọn hắn đã chết, chết trong cuộc đối chọi lâu dài với Arasaka, nhưng sự thật không hoàn toàn là như vậy; dù cho bây giờ không còn bao người biết nó vẫn còn tồn tại, nhưng người chú ý đến nó liền sẽ ghi nhớ cái tên này ở trong lòng, rồi trở thành đủ loại đủ kiểu nhân vật trên đầu đường của Tokyo.

...

"Chỉ số Nomad tấn công ở Jakarta tăng vọt, tỷ lệ các sự kiện nguy hiểm do Nomad gây ra trên các bản tin quốc tế gần đây ngày càng tăng theo từng năm —— "

"Trong đó, các doanh nghiệp Nhật Bản chịu thiệt hại nặng nề bao gồm Arasaka, Tsunami Arms, Kiroshi, v.v., ngay cả tập đoàn siêu cường khác ở châu Á như Kang Tao cũng bị ảnh hưởng sâu sắc..."

"Gần đây, để kiềm chế các cuộc tấn công từ Nomad; CEO của tập đoàn Arasaka, Arasaka Yorinobu tiên sinh, đã tiến hành đàm phán với nhiều nhà công ty kỹ thuật ở Nhật Bản. Các chuyên gia suy đoán rằng rất có thể sẽ có hành động quân sự trả đũa nhằm vào Nomad."

"Không lâu trước đây, người phát ngôn tại trụ sở chính ở Tokyo cũng đã bày tỏ khiển trách rõ ràng đối với Nomad. Trước mắt cũng không có thành viên Nomad nào phản hồi về những lời chỉ trích một cách công khai này..."

Trong cửa hàng rộn ràng, là khách nhân đang uống trà lúa mạch; còn trên chiếc TV cỡ nhỏ treo trên toa ăn, là nữ MC Nhật Bản đang trình bày về bản tin bằng một chất giọng vừa nghe qua rất êm tai, nhưng thực tế lại cứng nhắc vô cùng.

Không ai quan tâm đến nó.

Mọi người chỉ quan tâm hôm nay phải tăng ca thêm bao lâu, lão bản và quản lý có trách móc mình không, hay phải xử lý tiền thuê nhà và khoản vay tháng này như thế nào, còn có người gục xuống bàn rồi uống hết cốc bia này đến cốc bia khác.

"Lão bản, cho một phần mì ramen Tonkotsu."

Người lên tiếng là một kẻ vạm vỡ với hình xăm cổ điển kiểu Nhật đầy trên cánh tay, đôi mắt hắn còn được bao phủ bởi một lớp vỏ kim loại, đây là Optic điện tử series "Fierce" mới nhất từ Kang Tao, chỉ có hai loại người có thể sử dụng thứ này ——

Lính đánh thuê có tiền và nanh vuốt cao cấp từ công ty.

Lão bản cười tươi, nâng hai tay trước ngực một cách cung kính.

Lễ nghi kiểu Nhật luôn mang đến cho người ta một loại ảo giác rằng đối phương đang nợ mình, dù là chào hỏi thì cũng phải cẩn thận từng li từng tí.

"Đến ngay đây, xin quý khách đợi một lát"

Những người xung quanh nhìn thấy nam nhân vạm vỡ, đều rụt cổ lại.

Vệ sĩ Sumo.

Thân phận không cần nói cũng biết.

Chính xác mà nói, lão bản đang chào hỏi biểu tượng trên Cyberware ở cổ của kẻ vạm vỡ, bên cạnh mã QR sinh học màu đỏ tươi là ba nhánh cây màu trắng, ngoài Arasaka ra thì không còn ai khác.

Cũng có phân biệt đối xử trong giới Corpo.

Giống như phần lớn những người ngồi ở đây đều là viên chức của công ty ngành dịch vụ như bất động sản hay cho thuê nhân lực, v.v. áp lực công việc của họ rất lớn, chỉ có thể núp trong những tòa nhà thấp bé san sát nhau ở Tokyo để làm việc hơn 15 tiếng mỗi ngày ——

Ngay cả hút thuốc, ăn uống và uống nước cũng có quy định nghiêm ngặt.

Bọn họ không tán thành thân phận ở công ty, gặp nhân viên của Arasaka hoặc các tập đoàn lớn khác thì sẽ không ngần ngại buông một câu "Chó Corpo khốn kiếp"; nhưng nếu tìm được cơ hội để gia nhập những doanh nghiệp lớn này, vậy bọn hắn cũng sẽ không ngần ngại chĩa mũi dùi vào cư dân tầng dưới chót đang sống gần khu ổ chuột âm u.

Chỉ là hôm nay cũng không có ai ngu xuẩn như thế.

Nói sai lời phải trả giá đắt, bình thường có thể chửi mấy tên Arasaka rụt cổ không dám đến đây, nhưng một khi có người nghênh ngang đến...

"Mở to tiếng TV một chút."

Không phù hợp với vẻ ngoài bạo lực của hắn là các động tác tao nhã, hắn nhận đôi đũa được chạm khắc bằng ngà voi từ tay nhân viên an ninh bưng đến từ phía sau, rồi đặt lên một chiếc khăn tay không nhiễm một hạt bụi.

Lão bản mỉm cười gật đầu, điều chỉnh âm lượng TV lớn hơn, chu đáo vươn tay ra để xoay nhẹ màn hình TV về phía kẻ khổng lồ này.

Không khí náo nhiệt trong tiệm không còn nữa.

Ngoại trừ mấy con ma men ở đằng xa không biết chuyện gì đang xảy ra nên vẫn còn lẩm bẩm, tất cả mọi người đều âm thầm chịu đựng cảm giác tàn khốc khi bị tước đoạt khoảng thời gian nghỉ ngơi sau giờ làm việc.

Điều này rất dày vò.

Một giọng nói đột ngột vang lên.

"Này! Thằng kia !"

"Rốt cuộc đang làm cái gì ? Làm cái gì a !"

Một nhân viên văn phòng có giọng Kansai đã giật cà vạt của mình đến mức lộn xộn, hai mắt lờ đờ.

Hắn cũng muốn xem TV, nhưng bị một loạt thao tác của lão bản ảnh hưởng, giờ chỉ có thể nhìn thấy một hàng phụ đề nhỏ như muỗi trong Optic, dưới tác dụng của cồn thì căn bản không nhìn rõ những thứ dày đặc kia là gì.

Rượu làm tăng thêm dũng khí, huống chi là viên chức vừa mới bị mấy tập tài liệu đập vào mặt ở hôm nay.

"Đừng nói nữa..."

Đồng nghiệp ngồi cạnh rõ ràng kiểm soát men rượu tốt hơn vội vàng kéo hắn lại, cố gắng khuyên can.

Nhưng có người hết lần này tới lần khác chính là thế...

Nếu không khuyên can thì còn tốt, một khi cản hắn lại... liền sẽ nảy sinh tâm lý chống đối, dùng nó để phát tiết bất mãn.

"Tanaka!"

"Tên khốn nhà ngươi... mau im miệng!"

Đồng nghiệp vẫn luôn liếc trộm tên to con đang quay lưng về phía họ ở đằng xa, búi tóc như samurai lúc này giống như một con mắt đáng sợ đang nhìn chằm chằm bọn hắn.

Trong tiệm hò hét ầm ĩ, đương nhiên chỉ giới hạn trong tiếng chửi rủa của người say.

"Rốt cuộc thì các ngươi có tư cách gì ? Còn muốn tước đoạt cả quyền lợi nhỏ nhoi này sao ? Rốt cuộc là vì cái gì..."

Giống như chửi rủa, lại giống như tố cáo bất công.

Lão bản quán mì ramen quay lưng về phía kẻ vạm vỡ, nhưng chất liệu inox vẫn phản chiếu rõ khuôn mặt của hắn, khuôn mặt như một quả bóng da sưng vù bắt đầu từ từ biến hình, nanh vuốt Arasaka bị ma men lớn tiếng tố cáo lại lộ ra một nụ cười kỳ quái ——

Đặc biệt là khi kết hợp với hai vòng tròn màu trắng bắt chước thần tượng bên cạnh má, cả người đã giống như một con robot khiến người ta rợn tóc gáy.

Lão bản mặt mày tươi cười hơi nghiêng sang rồi gật đầu liên tục.

Dường như là đang cười làm lành.

Chỉ là nụ cười của kẻ kia quá quái dị, là dấu hiệu trước khi nổi giận.

Lão bản cắn răng, cuối cùng như hạ quyết tâm ——

Trong lúc tất cả mọi người chú ý đến kẻ say khướt, lão bản đã đập mạnh đũa vào mặt bàn của toa ăn.

"Thằng kia..."

Lão bản có giọng điệu như nhẫn nhịn đã lâu.

Bỏ qua những khách hàng vẫn đang chờ ramen, đi thẳng đến trước mặt khách hàng vẫn đang vung tay ngay cả đồng nghiệp cũng không thể khuyên can lại.

Bây giờ, kẻ còn nguyện ý kéo con ma men này đã có thể coi là một người bạn tốt.

Kính sợ tránh xa mới là lựa chọn tốt nhất.

Nào ngờ lão bản không quá kích động lại xen vào trong đám đông ồn ào.

Nhiều năm làm việc nặng nhọc khiến thân hình còng xuống của lão bản có một bộ cơ bắp cường tráng, đặc biệt là khi vươn tay túm lấy cổ áo con ma men, những đường gân trên cánh tay đã vô cùng rõ ràng...

Nắm đấm giơ cao của hắn chính xác không lệch mà rơi vào mặt kẻ say khướt còn đang ngơ ngác, tiếp đó bàn ăn đơn sơ chung quanh cũng đổ ập xuống cùng với nước canh bởi vì va chạm.

Con ma men bận rộn công việc quanh năm suốt tháng đâu có sức lực gì, thậm chí đáng thương đến mức không có Cyberware.

Đồng nghiệp của hắn nhìn hai tay trống không, khó có thể tin mà nhìn lão bản ra mặt vì Corpo.

Mọi người đều thích tới đây ăn cơm, không chỉ vì hương vị, mà còn vì lão bản đối xử với mọi người khá ôn hoà, dù cho là khách hàng chỉ đến một lần thì hắn cũng sẽ nhận ra chính xác rồi đưa tặng một đĩa đồ nhắm.

Mọi người đều cho rằng hắn là một lão bản giàu có kiên nhẫn và dịu dàng.

Trước đó cũng có không ít người uống rượu say rồi gây sự, nhưng hắn đều miễn phí để cả hai bên hòa giải, ở trên đường phố đầy lệ khí của Tokyo, một người như vậy là vô cùng hiếm có.

Nhưng hôm nay lại là chuyện gì vậy ?

"Cái này..."

Ngay cả một số kẻ quay đi coi như không liên quan gì đến mình cũng đứng dậy, lúc này đôi mắt sau khi kinh ngạc của bọn hắn là tràn đầy thất vọng.

Đáng lẽ phải đoán được từ lâu.

Ai không muốn quỳ liếm nhân viên nội bộ của công ty như Arasaka, huống chi là loại vệ sĩ Sumo với vẻ ngoài nhìn qua liền biết không giàu thì cũng sang.

"Khốn kiếp ! Tại sao lại ở nơi này ?!"

Lão bản căn bản không định bỏ qua, mà tiếp tục xông đến chỗ kẻ bị đấm ngã ra đất rồi lăn vài vòng, nện liên hồi hai nắm đấm xuống dù không có chiêu thức gì.

Nanh vuốt Arasaka ngồi tại chỗ vẫn không có bất kỳ phản ứng nào, chỉ tùy ý vẫy tay.

Hai nhân viên đi theo đã rút súng ra thấy thế liền lùi sang một bên với khuôn mặt vô cảm, bọn hắn sau đó hơi liếc nhìn nhau, rồi nhìn về phía hiện trường ẩu đả bằng ánh mắt thương hại.

Rất ít người nhìn thấy lão bản hòa nhã có một mặt phát cuồng như vậy.

Liền như ác quỷ xé nát người trước mặt bởi vì chơi thuốc quá liều trên đường phố vào buổi sáng sớm, cho đến khi có người phản ứng lại thì lão bản đã đấm vào mặt kẻ say rượu kia không dưới mười lần...

"Xin đừng tiếp tục nữa ! Mau dừng tay !"

Bốn năm người xông lên kéo lão bản có hai mắt đỏ ngầu ra.

Hắn lẩm bẩm, không ai nghe rõ lời hắn nói.

"Thật sự đã đủ sao?"

Có lẽ chỉ có chính lão bản mới biết chủ ngữ ở câu lẩm bẩm không đầu không đuôi này của mình.

Đó chính là... thời gian.

Ở trong sợ hãi, hắn đã chọn bộc phát tức giận để càng dễ dàng che giấu cảm xúc hơn.

Ánh mắt sợ hãi, tiếng chửi rủa khinh bỉ, dòng người nhanh chóng tản đi như dòng nước, chỉ còn lại ba tên Corpo, và một người buôn bán quần áo xộc xệch, trên mặt có vết cào rách da rướm máu đang thở dốc một cách run rẩy.

Những ánh mắt tò mò ở đằng xa nhìn về phía bên này, chỉ có trưởng phòng cấp cao của Arasaka kia nhẹ nhàng gõ ngón tay lên mặt bàn.

"Lão bản, mì ramen a..."

Lão bản giống như một kẻ không có xương cốt, hình ảnh này để cho đám láng giềng đều nghiến răng nghiến lợi.

"Thằng ngu này, ta sớm đã nhìn ra đó là một kẻ biến thái mặt đầy nụ cười giả tạo."

"Hận không thể liếm sạch cả cái bàn cho con chó Corpo kia —"

"Mẹ kiếp ! Thật để ta muốn tức chết."

Lão bản cúi đầu khom lưng, hậu di chứng của việc dùng sức và cảm xúc kích động vừa rồi dẫn đến bàn tay hắn đều đang run rẩy khi làm lại mì, nhưng dù sao cũng đã làm mấy chục năm, hương vị và cảm giác không hề bị ảnh hưởng.

【Kuroda Rei】, thật khó tưởng tượng tên của người này lại là một cái tên tiêu chuẩn của phụ nữ Nhật Bản.

Có lẽ đối với thế giới Cyberpunk có hàng trăm giới tính, Kuroda Rei không là gì cả, nhưng nếu biết kẻ có sự trái ngược ở bề ngoài này chịu trách nhiệm về mặt an ninh của một số vấn đề bí mật trong công ty, vậy đại khái cũng biết Kuroda Rei là loại biến thái gì.

Lão bản cười híp mắt cố gắng ổn định bàn tay đang run rẩy, bưng bát mì ramen nóng hổi đến trước mặt chó săn Arasaka.

Hắn cười khan một tiếng, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn biểu lộ của Kuroda Rei.

Vẫn là nụ cười quái dị khiến người ta lạnh sống lưng như vừa rồi.

"OI... lại đây."

Biểu hiện của Kuroda Rei khiến người ta rất dễ liên tưởng đến băng đảng Yamaguchi vào thế kỷ trước, phàm là không làm ăn chân chính, thì đều sẽ sử dụng rất nhiều từ tương tự như này làm trợ từ.

Lão bản xoa tay cười gượng vài tiếng.

"Ngươi... vẫn đang ngó chừng TV đúng không?"

Hai chiếc đũa đã trông yếu ớt vô cùng trong bàn tay như quả tạ của hắn.

"Đương nhiên là vì cố gắng duy trì trải nghiệm tốt nhất cho ngài ! Xem TV có thoải mái không thưa quý khách..."

Kuroda Rei khuấy mì ramen phát ra một tiếng cười không rõ.

"Nơi bẩn thỉu này thật thú vị không phải sao ?"

Lão bản ngồi xổm bên cạnh giống như một con chó Pug đang đợi chủ nhân ăn xong bữa.

Giống như một hạt bụi hèn mọn đánh cược tất cả lòng tự trọng ra để chờ người khác bố thí cho một chút gì đó.

Kuroda Rei dùng sức xoa đầu lão bản đang khúm núm bằng bàn tay to khỏe, mũ đầu bếp và mái tóc bị hắn xoa mạnh như đồ chơi nhồi bông.

"Hôm nay có ba chuyện để ta không thoải mái, chuyện thứ nhất là đầu bếp của nhà hàng ta thích nhất bị bang phái cắt ngón tay, chuyện thứ hai là ta đến quán mì ramen ngon nhất trong truyền thuyết ở khu vực ngoại ô Tokyo để chịu đựng lũ sâu bọ các ngươi —— "

Lưng lão bản gần như cong thành chín mươi độ.

Phảng phất đều có thể nghe được tiếng đứt gãy của từng sợi tóc.

Loại đau đớn này có chút dày vò, bàn tay mạnh mẽ đè lên đầu, khiến cột sống cũng đau nhức.

"Chuyện thứ ba là ngươi tự cho là thông minh đi giải quyết rắc rối cho ta..."

"Ngươi rất muốn liếm Arasaka sao?"

Hắn không nhanh không chậm cúi đầu húp một ngụm mì ramen.

Sau đó nhổ sợi mì ra, dùng khăn tay lau miệng.

"Thời gian dùng cơm ngoài công ty của Kuroda tiên sinh chỉ có tối đa là 15 phút, bây giờ đã bị thao tác ngu xuẩn của ngươi biến thành 30 phút rồi."

Rất buồn cười a ?

Kuroda vẫn nổi giận, lý do hắn khó chịu là, thời gian của mình bị lãng phí.

Ngoài ra, thực phẩm mà tầng dưới chót bắt chước một cách vụng về căn bản không chứa được hương vị của lúa mì thật, nước canh cũng đầy mùi dầu mỡ, chỉ những kẻ sống không nổi mới có thể ăn vào.

Kuroda muốn xem kẻ ngu xuẩn không có xương cốt này là biểu cảm gì, nhưng hắn đã quỳ xuống trước một bước.

Cầu xin tha thứ, lại là một bộ vô vị như này.

Kuroda đã thấy quá nhiều kẻ cầu xin tha thứ, nhưng cầu xin tha thứ chỉ để bọn họ chết không có tôn nghiêm hơn mà thôi.

"Ta chỉ không muốn quấy rầy việc dùng bữa của ngài !"

"Kuroda tiên sinh ! Xin ngài mở một con đường sống !"

Lão bản kêu khàn cả giọng, xung quanh là một đám quần chúng tầng dưới chót reo hò, hai vệ sĩ toàn thân là Cyberware, tay giống như kìm sắt bóp chặt lão bản gần như ngất xỉu.

Những kẻ thích bám víu vào quyền quý khi không nịnh bợ thành công, tựa hồ đều có biểu hiện như chó chết này.

"Ta đợi các ngươi trên xe, để lão bản học được điều quan trọng nhất khi kinh doanh chính là làm tốt công việc của mình a."

Hai vệ sĩ cùng cúi đầu.

Khi Kuroda Rei đi qua người lão bản, đã cúi đầu xuống nói nhỏ.

Lúc này có thể nghe ra hắn là một người phụ nữ.

"Đừng tưởng rằng ta không biết ngươi muốn cứu thằng ngu say rượu đến mất não vừa nãy."

"Tin hay không, bọn họ sẽ vỗ tay hoan hô khi thấy ngươi chết ?"

...

Năm phút sau, nhân viên an ninh xắn tay áo vest lên đã buông cổ áo đầy máu me trong tay ra, kẻ có mặt mũi bầm dập liền ngã xuống đất.

Ánh mắt mỉa mai, đầy khoái trá khiến lão bản nằm trên đất co giật vì bị đánh vào sau gáy càng thêm chói mắt.

Kuroda Rei đã sớm hình dung ra cảnh tượng thật đáng buồn này.

Những kẻ ngu muội, vĩnh viễn chỉ biết nhìn tới bề ngoài.

Lão bản vẫn nhớ chuyện 50 năm trước, khi đó hắn còn trẻ và cường tráng, có thể điều khiển chiếc xe máy hung bạo nhất, đùa bỡn Arasaka như chong chóng trên đường phố của Tokyo.

Hắn và bạn gái lao nhanh trong gió, nỗ lực vì một thế giới tự do mà đại nhân vật nào đó đã nói.

Khoảnh khắc khi gió thổi vào má, hắn là tự do.

Ở giữa lốp xe dưới đáy toa ăn đầy dầu mỡ có một biểu tượng, vật chất màu vàng đen phía trên đã che phủ lên bề ngoài của nó ——

"Steel Dragon"

Đó là huân chương cho năm tháng đã từng chiến đấu.

Hơi thở ngày càng yếu ớt, máu trong miệng lão bản cũng bắt đầu sủi bọt.

Không ai muốn cứu hắn.

TV phía trên vẫn đang tự mình phát ra chương trình, ở một góc không ai chú ý, có một đường ống màu đen quấn quanh ra từ phía sau TV, bây giờ nó đã chui lại vào hệ thống dây điện phức tạp mà thợ điện cần mấy ngày mấy đêm mới phân biệt ra được, cho đến khi thông hướng một studio của Netrunner chứa đầy server ở tầng hầm.

"Inoue... chết."

Netrunner đứng dậy lẩm bẩm một câu.

Thứ hắn lấy được trong tay là thông số con ngươi hoàn chỉnh và ma trận mật mã của Kuroda Rei, Inoue đã hy sinh vì điều này.

Nhớ lại lời chửi rủa của con ma men kia, và lời chế giễu của những người ngoài cuộc khi mình đọc từ các thiết bị xung quanh, tay của Netrunner siết chặt lại.

"Đừng ngây người ra, Inoue làm được rất tốt."

"Đưa đồ cho thủ lĩnh đi —— "

Có người lẩm bẩm, tay hắn lại dùng sức ấn lên vai Netrunner.

"Công ty không chết, chuyện như vậy sẽ luôn xảy ra, vĩnh viễn tuần hoàn."

...

...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Đào Linh
05 Tháng năm, 2025 21:48
bộ này có tý sạn nhưng tổng thể 8/10
Gleovia
03 Tháng năm, 2025 18:44
Tác đi chơi triển lãm anime vui quá lên quên giờ, mai mới bù chương
Linh Lê Huy
03 Tháng năm, 2025 00:44
Drop rồi ạ :(
Dunog192
22 Tháng tư, 2025 20:48
Chuyện gì xảy ra v :)))
NoxNox
22 Tháng tư, 2025 18:43
Vl thiệt lần đầu của main lại :)
Dunog192
17 Tháng tư, 2025 00:38
Mặc dù chỉ là bắt nạt mấy thằng gián điệp cơ mà ăn hành 150 chương xong main cuối cùng cũng có cơ hội trang bức :))
Dunog192
12 Tháng tư, 2025 18:27
Tôi biết là khác nhau, nhưng lúc đó tôi không hiểu ông Thượng Tá cho main gặp Hands làm gì, tại thấy gặp Hands xong thì bị đuổi đi làm việc vs Netrunner, cơ mà đọc mấy chương sau xong ngẫm nghĩ 1 lúc nghĩ ra rồi
Thanh Thành
11 Tháng tư, 2025 23:35
là tâm lý nhân vật, nó chuyển biến ko mượt, giống trong game ra, kill ko nương tay giống NPC, miêu tả đoạn đó cũng thấy khác hẳn q1
godboy
11 Tháng tư, 2025 22:55
t đọc dc vài chục chương quyển 2, chưa thấy lủng củng chỗ nào. Chắc ae đọc đánh nhau riết tới quyển 2 thấy main bị nerf nên chưa quen
Gleovia
10 Tháng tư, 2025 08:07
Truyền kỳ là một trạng thái, Edgerunner là một nghề, như lính đánh thuê, truyền thông, hay Corpo. Chứ Edgerunner có bằng với truyền kỳ đâu ông.
ngducman0
10 Tháng tư, 2025 02:50
Mà giờ mới để ý tên truyện. Tính ra làm corpo 90% lượng truyện r. Có phải edgerunner đâu mà tên truyện là thành truyền kỳ
ngducman0
10 Tháng tư, 2025 02:49
Quyển 2 đọc thấy ko còn hay như quyển 1. Main lằng nhà lằng nhằn. Cảm giác tác giả đang bị rối. Ko biết phải viết thế nào
Gleovia
09 Tháng tư, 2025 12:53
Bác thấy lủng củng như thế nào vậy ;v
Thanh Thành
08 Tháng tư, 2025 21:44
quyển 2 khởi đầu lủng củng thật ...
Đào Linh
07 Tháng tư, 2025 00:49
truyện hay thật, tinh cmn phẩm trong một năm của t
Đào Linh
07 Tháng tư, 2025 00:48
hanse và mr hand khác nhau mag
Dunog192
03 Tháng tư, 2025 12:10
Tại tôi đọc xong cứ thấy lú lú ngồi nghĩ mấy phút ko ra nên lên đây hỏi :)))
Gleovia
02 Tháng tư, 2025 21:50
Đọc đến chương 11 là rõ mà bác
Dunog192
02 Tháng tư, 2025 20:39
Ông nào hảo tâm giải thích cho tôi cái là đoạn đầu tại sao Hanse lại bảo main đi gặp Fixer Hands ?
Gleovia
02 Tháng tư, 2025 08:12
Kịp rồi nhé
godboy
02 Tháng tư, 2025 07:59
Chơi game coi anime mà không biết nước sâu ***. Kịp tác chưa cv?
Gleovia
25 Tháng ba, 2025 08:02
Vào nhóm tác mới có, nhưng không dùng QQ nên không biết chỗ lấy.
Hieu Le
25 Tháng ba, 2025 04:26
Wait, vậy có ảnh V gốc của bộ này không vậy đồng chí?
Gleovia
24 Tháng ba, 2025 20:44
Vì t cũng chơi từ lúc game mới ra, nên tìm name nhanh đọc hán việt + mô tả là biết cái gì rồi ;v. Đáng lẽ có cả ảnh kèm thêm của tác mà web không đăng kèm ảnh được.
Hieu Le
24 Tháng ba, 2025 17:26
Hay tuyệt cú mèo. Lâu lắm rồi mới được đọc một cái đồng nhân mà rất có tâm như thế này. Con tác có vẻ như cũng tìm hiểu và xâu xé game, lore gốc của 2k77 rất chu đáo nên khi đọc nhiều khi còn không thể tin được đây là một bộ đồng nhân. Đã thế còn là khá đậm chất phong cách tăm tối và khó khăn của cyberpunk thật sự, ko có sảng văn vớ vẩn gì, Kể cả là hệ thống hệ thiếc cũng chỉ là thứ để làm nv chính nổi bật một chút nhưng cũng ko có bị buff quá lố. Tóm lại là mình rất hài lòng. Đặc biệt cảm ơn người dịch cũng để name khá chuẩn xác nên khi đọc cũng rất thông thuận chứ ko bị hán văn hóa ở mấy chỗ khác đọc mà rất khó chịu.
BÌNH LUẬN FACEBOOK