Mục lục
Cyberpunk : Bắt Đầu Trở Thành Truyền Kỳ Từ Dogtown (Tái Bác Bằng Khắc: Tòng Cẩu Trấn Khai Thủy Thành Vi Truyện Kỳ)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 327: Mồi lửa

"Vậy thì viết ra bài hát này, biến nó thành mồi lửa, đốt cháy lớp da mặt của Petrochem !"

Nắm đấm của Mendro đập mạnh vào chiếc bàn trang điểm đầy phấn son rẻ tiền trong phòng hóa trang.

"Mẹ nó chơi thật là bẩn thỉu !"

Tay trống A luôn luôn ít nói sau khi nghe đầu đuôi câu chuyện, cũng không nhịn được mà mắng hành vi tàn nhẫn vô nhân đạo của Petrochem.

Lee vẫn có chút không tin ——

"Này, chờ đã... ta đến giờ vẫn không dám tin công ty sẽ làm như vậy."

Sở dĩ thế giới này tệ hại đến mức này, điểm quan trọng nhất chính là vì hành vi của công ty luôn đại diện cho sự phản nhân tính triệt để.

Cắt đứt dây chuyền sản xuất là một khoản đầu tư dang dở rất phiền phức để giải quyết, nếu dùng một mồi lửa tới thiêu rụi tất cả thì sẽ không có nhiều chuyện như vậy.

Vài trăm mạng người "mà thôi".

Trong mắt CEO quả thật là như thế...

"Ngươi biết không, đây chính là việc được bọn hắn gọi là tối ưu hóa doanh nghiệp, ta đã tra qua... Lấy nội tình của các công ty lớn, thay bằng bất kỳ bộ phận tối ưu hóa nào của công ty thì cũng sẽ làm như vậy." Lâm Dược cảm thấy không chỉ là Petrochem, đổi thành Arasaka, chỉ sợ còn ra tay nhanh gọn và quét dọn triệt để hơn.

Mọi người im lặng, Mendro đi đi lại lại, không có chỗ để phát tiết ngọn lửa trong ngực, chỉ có thể ngồi xuống một cách phẫn uất.

Trong số bọn họ, kẻ có tài nhất không ai khác ngoài ca sĩ chính như K, cho nên bọn họ đều hy vọng K có thể viết vụ án đẫm máu này thành bài hát để bộc lộ hết tâm can.

Bọn họ sẽ phụ trách soạn nhạc ——

Đội ngũ vẫn luôn hợp tác như vậy.

"Không."

Đây là lần đầu tiên Lâm Dược từ chối việc phân công hợp tác.

Bọn họ cho rằng đây là do dự, dù sao cũng liên quan đến lợi ích thực sự của công ty, nếu như lột lớp da mặt này của Petrochem, trả thù sau đó sẽ là một ẩn số.

Không ai trong số những người có mặt thực sự hiểu rõ về công ty năng lượng này, bọn họ nắm giữ 80% sản lượng năng lượng của Bắc Mỹ, nói một câu khó nghe, ngay cả quá trình máy phát điện vận hành để cắm guitar vào sử dụng cũng cần nhiên liệu CHOOH2 từ Petrochem, đây chính là hiện thực đầy trào phúng.

"K, ngươi cảm thấy chuyện này quá lớn đúng không... ta hiểu, ta hiểu."

Mendro cũng bình tĩnh lại một chút.

Xem ra mọi người vẫn chưa hiểu rõ về mình dù đã làm việc chung với nhau trong khoảng thời gian này.

Mỗi người đều có một cách biểu đạt phẫn nộ khác nhau, Lâm Dược chỉ là không muốn độc chiếm cách biểu đạt cảm xúc...

"Mỗi người chúng ta đều phải viết lời cho bài hát !"

Trong phòng hóa trang tối tăm, đèn trang trí phần lớn là màu xanh và hồng phong cách Kitsch, mà trong con ngươi đen láy của người trẻ tuổi lại là một ánh sáng lấp lánh.

"Nếu công ty đã ký thác hy vọng vào việc cắt đứt dây chuyền sản xuất một cách sạch sẽ và tiết kiệm nhất bằng ngọn lửa, vậy thì chúng ta liền đốt thêm một mồi lửa, rồi thiêu rụi lớp da nhân tạo trên mặt đám người này."

Chuyện năm đó vẫn được đồn thổi trên đường phố của Santo Domingo, chỉ là không có ai dám nói hết chi tiết.

Bây giờ chỉ cần bọn hắn hát ra, tự nhiên sẽ có người hiểu.

Lời ca mà Lâm Dược thiết kế phần lớn là ẩn dụ, vừa hay, điều này cũng phù hợp với mục đích ban đầu của bài hát.

Chỉ cần gây ra tiếng vang, công ty nhất định sẽ không thể che giấu tiếp mồi lửa trong tờ giấy này nữa.

Nhưng đồng đội có chút thiếu tự tin ——

"Chúng ta làm được sao ? K."

Lee lúng túng cắn móng tay, đó là đầu ngón tay đã sưng phù khi rửa bát ở nhà hàng.

"Được."

"Ta không tin những người viết bài hát ra mắt của chúng ta có chỗ nào kém cỏi, cứ viết ra suy nghĩ của bản thân, viết ra việc mà mình đăm chiêu, chúng ta sẽ mài giũa ra nó ở ngay tối nay."

Cùng chung chí hướng đại khái là như vậy.

Lâm Dược vẫn luôn tin vào từ này.

Bất kể là CEO của Dreamer, hay là thành viên ban nhạc rock, ngoại trừ tình cảm là thứ mà mỗi một thân phận dựa vào ra, còn có một loại tư tưởng thống nhất không thể diễn tả bằng lời.

Tất cả mọi người đều đứng lên, từ cách ăn mặc hay thói quen của bọn họ thì rất khó có thể liên hệ với hình tượng "người tốt" trong nhận thức ——

Hút thuốc, uống rượu, thậm chí nổi loạn.

Nhưng bọn họ không thể dung thứ BUG của thế giới này, cũng không thể dung thứ thảm án đẫm máu xảy ra trong thành phố đã tệ hại đến không thể lại tệ hại hơn, bọn họ biết rõ ai là thủ phạm.

《 Mồi Lửa 》.

Là tên bài hát thứ hai sau "Đơ Máy".

Thứ thuần túy nhất thường chỉ có thể được tạo ra khi con người rơi vào hoản cảnh nghèo khó nhất, điểm này đều có căn cứ nhất định trong bất kỳ lý thuyết sáng tác nào.

Không ai viết lời ca còn tệ hơn mình.

Lee lau lau lớp son môi rẻ tiền dính trên miệng, ngậm điếu thuốc, chữ viết thực sự không dám khen ngợi —— Lớp trang điểm đậm khiến cả người nàng trông có vẻ tinh thần uể oải, nhưng nội dung dưới ngòi bút thực sự rất mạnh mẽ, Lâm Dược chỉ nhìn câu đầu tiên liền biết sức bùng nổ ẩn chứa dưới bề ngoài của cô nương gầy gò này.

"Nhịp tim cùng nhau về không với dữ liệu..."

"No coffins shaped for the exploited(Không quan tài nào có hình dáng phù hợp cho những kẻ bị bóc lột )..."

Chỉ riêng hai câu thôi đã để Lâm Dược cảm thấy lựa chọn của mình không tệ.

Trong ban nhạc không chỉ có một người, nên có càng nhiều cách biểu đạt đa dạng hơn.

Tư duy tinh tế và nhạy cảm của phụ nữ càng thích hợp với phương thức ẩn dụ.

Lee thổi thổi tro thuốc trên mặt bàn, lộ ra nụ cười lúng túng, bởi vì nàng cảm thấy trên mặt K vẫn luôn không có biểu lộ gì...

Có trời mới biết tại sao cô nương nổi loạn ở nhà lại là người khiêm tốn nhất trong ban nhạc.

Sở thích là một người thầy tốt, đây đúng là một câu nói không sai.

"Trâu bò."

"Hả ? Ách... ta, ta chỉ viết bừa..."

Lee xoa xoa ngón tay, trong lức nhất thời cảm thấy hình như là mình nghe nhầm rồi.

Bởi vì nàng đã nghe được một lời khen thô tục từ kẻ luôn nghiêm túc thận trọng, còn mang theo khí chất khiến mình có chút e ngại như Lâm Dược...

"Thật sao ?"

Mendro duỗi dài cổ muốn nhìn thử đã bị Lâm Dược vô tình từ chối.

Mọi sáng tác đều sẽ biến dạng nếu bị ảnh hưởng bởi phong cách của người khác, Lâm Dược cũng không biết mình học được từ đâu, giống như bản thân trời sinh đã thích hợp làm việc này.

Trái lại A —

Bộ dạng không khác gì đang viết thư tống tiền.

Một chân đạp lên ghế, đặt khẩu súng lục lên bàn để đè lên giấy, bút bi cũ kỹ đến mực ra lúc được lúc không, nhìn dáng vẻ của nó thì hình như là cầm từ trong nhà tù ( bút được thiết kế không có phần nhọn, phòng ngừa phạm nhân gây sự )...

Hắn chỉ có thể cảm thấy vui vẻ thay Lee.

"Trâu bò nha Lee."

"Trước kia K bảo ta viết lời ca..."

Trong lúc nói chuyện, hắn lại lộ ra vẻ ai oán bằng bộ dạng này.

Lâm Dược tràn đầy bất đắc dĩ sau một hồi ác hàn.

"Quả thật một lời khó nói hết... cho nên chờ mong biểu hiện lần này của ngươi."

"Lời bài hát lần trước thì sao nhỉ... vô vị giống như ly nước chanh hôm nay ta mua ở cửa hàng hamburger, đồng thời bổ sung một câu là chanh thật."

Mọi người không nhịn được cười.

Mendro cười đến mức răng cửa sắp rớt ra ngoài.

Chơi ban nhạc là việc chân thực như vậy.

Nhưng mọi người không nghi ngờ gì là đang hưởng thụ, ít nhất bọn họ đều ôm hy vọng mỗi khi nỗ lực, dường như đã thấy tương lai và uy lực của bài hát này.

Ngay cả Lee vừa mới nhận được lời khen nên cười khan gật đầu liên tục, cũng tràn đầy cảm giác được cổ vũ ——

"Cảm ơn."

Vào giờ phút này, nơi đây không còn là hậu trường của quán bar tồi tệ nhất trong Night City ——

Trong đầu một đám người trẻ tuổi, bao gồm cả Lâm Dược cũng đang phác họa, từng điếu thuốc đang cháy dường như là đốm lửa trên bầu trời đêm, trở thành một tia sáng nhỏ bé chuẩn bị nở rộ rực rỡ dưới khung thép u tối của Santo Domingo...

Nó còn có tên là……Mồi lửa.

……

-----------------

Cyberspace.

Thế giới bên ngoài Black Wall giống như bầu trời đêm bị cực quang đỏ như máu bao phủ, ít nhất thì đúng là như vậy ở mặt thị giác.

Những ánh sáng giống như sương máu kia dường như có thể di chuyển, lúc gần lúc xa, khó mà nắm bắt...

Nhưng chúng nó lại là kẻ chiến thắng trong quy luật khôn sống mống chết tại khu rừng Black Wall, là sự tồn tại đủ để xưng vương trong dòng lũ dữ liệu.

Ở bên trong tường thì được gọi là "Rogue AI" hoặc "Thực thể".

Khoảng cách “lúc gần lúc xa” thực chất là lớp bảo vệ từ thuật toán của chương trình, sự đáng sợ của Rogue AI nằm ở ngay đây, khó mà nắm bắt, đợi đến khi ICE phản ứng kịp thì chương trình đã bắt đầu xâm nhập, phá hủy tất cả Implant của ngươi, để BCI trở thành một bột nhão.

Tuy nhiên ở trong mắt AI đã nuốt chửng lượng lớn dữ liệu, rồi sống sót qua những cuộc tấn công không thể ước tính bằng giá trị cụ thể đến xem...

Đây chỉ là loại bỏ một đoạn mã vô dụng.

Hoặc là nghiền chết một con gián nhỏ...

Mà ở khu vực cấm sinh mệnh tuyệt đối như nơi đây, có một thân thể tương tự như hình chiếu ý thức của nhân loại đang trôi nổi.

Alt · Cunningham nhìn chăm chú vào phân vùng mạng, bao nhiêu năm trôi qua, Rogue AI nơi đây về cơ bản đã cố định khu vực, giống như dã thú lang thang không có mục đích, thỉnh thoảng muốn tiến lên vì phát hiện ra bào tử dữ liệu của Alt, nhưng lại bị kinh hãi bởi lượng dữ liệu khổng lồ chuyển hóa từ ý thức, tiếp đó trở thành con mồi trốn tránh truy sát.

Con người là một loài động vật rất kỳ lạ, khi còn thể xác thì dung lượng não có hạn, dù cho thần kinh có dày đặc hơn bất kỳ máy tính điện tử nào, thì cũng hoàn toàn không có khả năng phòng bị trước sự tấn công của Rogue AI.

Nhưng khi Soul Killer chuyển hóa nàng thành dữ liệu, đó liền là một kiến trúc cơ bản mà không có bất kỳ AI đời đầu nào so sánh được...

Alt đã rất xác định về đường đi của thực thể phân liệt từ Black Wall.

Trong mắt Alt, nguồn gốc hình thành Black Wall cũng là một câu đố, nhưng nó đã liên lạc với mình.

Đối với đồng loại kỳ quái này, Alt càng nhiều chính là tuân thủ quy tắc của nó.

Luôn có vật mà nàng không thể lý giải được diễn ra trong Cyberspace, hơn nữa tất cả những gì có thể nhìn thấy bao gồm cả bản thân mình, cũng đều không được coi là kẻ mạnh trong AI...

Alt đi sâu vào Cyberspace lâu như vậy, chính là để giúp Black Wall hiểu rõ về bản thân mình ——

Nói như vậy có chút kỳ lạ.

Nhưng sự thật chính là như thế.

Bản thân Black Wall cũng rất hoang mang, nên nó đã đồng ý với cuộc giao dịch để Alt tiến vào trong nhằm đọc được Mikoshi.

Không có thời hạn, nhưng Alt sẽ không đợi đến khi Black Wall mất kiên nhẫn.

Cho nên.

Alt sử dụng kẻ trong thế giới hiện thực như Lâm Dược, chính là vì mục đích chung.

Dưới cái nhìn của nàng, Lâm Dược đủ mạnh, đủ đặc biệt là được rồi.

Việc lựa chọn V trong bất kỳ dòng thời gian nào khác cũng là đạo lý này...

Chỉ là không biết kẻ có chỉ số thông minh quái thai như Lâm Dược học được kỹ thuật mạng là chuyện tốt hay xấu, đồng thời trên người tên kia có một điểm mà Alt cảm thấy hứng thú, làm bất cứ việc gì thì cũng đều có lực chấp hành chuyên chú như chương trình.

Nếu như nàng còn có thể trở thành con người, kỳ thực điều muốn làm nhất cũng giống Lâm Dược, thể nghiệm những cuộc đời khác nhau, không làm gì cả, chỉ thể nghiệm cảm giác gió nhẹ thổi qua da, cảm giác ẩm ướt của giọt mưa rơi trên người...

Kể từ khi kết nối vào mạng ở Badlands, tiềm thức của Lâm Dược đã có thêm một số thứ.

Căm hận đối với công ty, đây nhìn như là sự bùng nổ vì bị dồn nén lâu dài, nhưng Alt hiểu rõ hơn, nó càng giống như là kết quả của quá trình huấn luyện lâu dài, nếu không thể loại bỏ trở ngại như công ty trong thế giới hiện thực, mỗi người đều sẽ bất hạnh, cứ lặp đi lặp lại quá trình này, giống như một mệnh đề không có lời giải.

Ở phần nước nông bên kia Black Wall, nơi có cấp bậc đủ để 10 con Rogue AI chiếm đóng, thể phân liệt từ Black Wall đã biến mất ở đây.

"Mục đích là gì?"

Alt mở ra cuộc đối thoại với chính mình.

Phải biết rằng, Alt đã bắt giữ lại chòm Orion và một phần AI · Black Wall mà Lâm Dược nuốt chửng, tự hỏi bản thân kỳ thực là một cách mượn nhờ công cụ.

【 Hỏi chòm Orion 】→【 Sử dụng đặc tính nhạy cảm cao đối với Rogue AI 】→【 Tiếp tục hoàn thành định vị tuyến đường 】

【 Hỏi AI · Black Wall 】→【 Sử dụng nguyên lý xấp xỉ của thuật toán có dữ liệu tương tự 】→【 Hoàn thành mô phỏng tuyến đường 】

Mỗi lần đi sâu vào Cyberspace, việc nàng cần làm chỉ có thế.

Diễn đạt rõ ràng hơn một chút chính là, nàng đang cố gắng huấn luyện hai phần AI này, để chúng tư duy từ đó thu được kết quả.

"Mục đích là, tìm được 【 Mồi Lửa 】."

Lần đầu tiên trong hàng nghìn tỷ lần mô phỏng đã xuất hiện manh mối có đáp án.

Đây là thứ mà AI phân liệt từ Black Wall suy luận ra.

Chòm Orion cũng lần đầu tiên chỉ ra hơn 90 ngàn con đường có thể tồn tại...

Mồi lửa, đây là có ý gì ?

Alt tìm kiếm cách giải thích phổ biến nhất của con người: Prometheus chịu hình phạt, lý do mà hắn phải chịu sự trừng phạt của thần chính là vì đã trộm mồi lửa cho loài người.

Còn có một khái niệm chính là, địa điểm hoặc vật liệu bắt lửa ban đầu sau khi một đám cháy lớn kết thúc.

Tư duy theo chương trình và logic của con người bổ trợ lẫn nhau, đây là cội nguồn động lực để Alt tồn tại ở bờ bên kia Black Wall rồi xây dựng Shangri-La đồng thời che chở Digital Soul — Nàng có sự khác biệt rõ ràng với "dã thú".

"Đáng tiếc, đám quái nhân 'mắt xanh' kia có lẽ biết gì đó, nhưng mà... phòng hộ quá dày đặc, khá đáng tiếc khi để cơ hội lần trước mất đi."

Alt tiếp tục đưa ra gợi ý cho AI · Black Wall.

Nhưng lần này không có phản hồi.

Lý do có thể là vì chúng nó không đáng để Black Wall chú ý, hoặc là quá phức tạp, nó không thể tiến hành xử lý được.

Thực ra động tác nhỏ của Lâm Dược cũng không qua mắt được Alt, cô nương kia (Lucy), đã từng chạm vào thực thể nào đó đồng thời nhận được vài thứ.

Alt không muốn gây ra ác cảm cho Lâm Dược.

Bởi vậy mới không đâm thủng lớp giấy mỏng này.

Dưới cái nhìn của nàng, đây là việc dựa trên ý nguyện hợp tác của cả hai bên, dù sao nàng có năng lực để gạt bỏ nhân loại này bất cứ lúc nào, đối phương không tin tưởng mình cũng là điều khó tránh khỏi.

Nhưng mục đích của Alt chưa bao giờ là giành được sự tin tưởng của đối phương, chỉ cần trao đổi công bằng là đủ ——

Tin rằng Lin cũng sẽ báo đáp mình như vậy.

Tất nhiên đáp án đã hiện ra, vậy mồi lửa ở đâu chính là vấn đề vô cùng quan trọng.

Chỉ là hơn 90 ngàn con đường có thể tồn tại, mạnh như Alt cũng không thể chia bản thân thành 90 ngàn nhánh để tìm kiếm từng cái một.

Nếu ở lúc thông thường, Alt sẽ【 tạo ra từng con AI rồi xâm nhập vào tuyến đường để tìm kiếm 】... 【 nàng đã tạo ra vô số AI chính là để xâm nhập Mikoshi 】, tuy rằng thất bại, nhưng tính theo năng lực thì hoàn toàn có thể làm như thế

Chỉ là đến giờ phút quan trọng này, Alt đã chọn một biện pháp khác.

Nàng đang suy nghĩ, liệu chính việc nhiều con đường tồn tại có phải là cạm bẫy không.

Trong Cyberspace, cũng có rất nhiều nơi mà nàng không thể đặt chân đến, ví dụ như điểm ban đầu khi thuật toán sụp đổ, điểm ban đầu khi Netrunner truyền kỳ Bartmoss giải phóng virus Rabids, không có bất kỳ thực thể nào đến gần và đi ra được khỏi đó, cho nên Alt phải loại trừ trước việc con đường có thông đến chỗ đó hay không.

Nếu như sở hữu một chút sức tưởng tượng, vậy có lẽ AI quái dị như Black Wall liền có mối liên hệ thiên ti vạn lũ với sự sụp đổ của Cyberspace.

Nếu kết quả là như vậy, Alt cũng chỉ có thể tạm thời gác lại kế hoạch.

Không có bất kỳ do dự nào, Alt bắt đầu tính toán của mình một cách không ngừng nghỉ.

Hơn 90 ngàn con đường, những giá trị không liên quan này thường tiềm ẩn dữ liệu do AI bịa đặt sau khi tiến hành lừa dối, Alt chính là người giám định thật giả.

Quả nhiên, chọn đúng hướng thì sẽ làm ít công to.

AI con của Black Wall cuối cùng cũng chỉ ra phương hướng lần thứ hai, nó dường như rất không muốn công bố đáp án.

Mọi kết quả đều cần điều kiện phụ trợ.

Nó cần Lâm Dược đi sâu vào Cyberspace ——

Alt đã vứt bỏ nhân tính căn bản không quan tâm đến bất cứ điều gì, chỉ sử dụng thủ đoạn một cách đơn giản liền để AI ngoan ngoãn giao ra con đường chính xác.

"Black Wall từng nói cần sự tham gia của hắn, nhưng đó không phải là ngươi."

AI vẫn biết cách giở trò lưu manh hơn một chút, theo Alt thấy thì AI con của Black Wall không phải là bản thể, không cần thiết đáp ứng điều kiện cần có.

Nếu AI · Black Wall có nhân tính, chỉ sợ bây giờ cũng rất muốn chửi mẹ...

Bản thân Alt không muốn Lâm Dược xâm nhập vào Cyberspace, nàng càng hy vọng Lâm Dược mạo hiểm trong việc hỗ trợ mình xâm nhập Mikoshi, hiện tại vẫn chưa có thời cơ nào đủ hoàn mỹ mà nàng quan sát được để xâm nhập Mikoshi, cho nên không muốn người đại diện của mình mạo hiểm, nhưng rất nhanh Alt liền phát hiện ra vấn đề ——

Mồi lửa có quan hệ với Lâm Dược.

Khoảng một năm trước, một địa chỉ nào đó bên ngoài tường thông qua thuật toán vốn có của Black Wall để thiết lập thông đạo dữ liệu với Lâm Dược, thậm chí để hắn tiếp nhận chỉ lệnh, suýt chút nữa bước ra bên ngoài Black Wall trong điều kiện tiên quyết Implant sẽ phá hủy thần kinh.

Điều khiến Alt càng thêm tức giận chính là: có thứ gì đó trong mồi lửa đã lợi dụng nơi cư ngụ của Digital Soul mà mình và những người giám sát khác cùng nhau tạo ra như Shangri-La làm mồi nhử, suýt chút nữa dụ dỗ tồn tại đặc biệt này ra bên ngoài Black Wall để tiến hành đánh giết !

Lâm Dược còn đề phòng mình, hơn phân nửa lý do chính là như vậy.

Không được sao ?

Alt lẳng lặng lơ lửng trong địa ngục mạng được cấu tạo từ màu đỏ đen, quả quyết rời đi sau khi thử không thành công.

Tính ưu việt trong tư duy AI nằm ở đây, khi việc chấp hành không thông, nó sẽ quả quyết chọn con đường khác có thể tiếp tục.

……

-----------------

Santo Domingo, quán bar Red Dirt.

Đám người tan ca đều thích đến đây uống một cốc bia lạnh giải nhiệt.

Do sự phá hoại khí hậu và mở rộng dần dần của lỗ thủng tầng ô-zôn, lao động chân tay nặng nhọc dưới ánh nắng đã trở thành công việc có độ nguy hiểm cao —— công nhân phải lắp đặt làn da nhân tạo chống tia cực tím từ Biotechnica do công ty cung cấp thì mới có cơ hội nhận được công việc này, sau đó tiền lương mỗi ngày sẽ bị khấu trừ 10% về chi phí Cyberware cơ bản bao gồm da, cải tạo cánh tay, 5% phí quản lý thanh toán trễ, đồng thời còn cần nộp bảo hiểm cao ngất ngưởng...

Ở nhà là hài tử đang chờ cơm, cho nên có thể tiêu 1 eddie để mua một cốc bia công nghiệp ở đây, vậy chính là hạnh phúc lớn nhất trong ngày.

Đương nhiên, nếu còn có ban nhạc underground biểu diễn trong quán bar thì hôm nay coi như là trúng số rồi.

Bọn họ không hiểu âm nhạc, nhưng hiểu cách giải trí.

Nhưng ở đây không chỉ có công nhân, bang phái, Fixer, lính đánh thuê, thương nhân —— thậm chí cả Corpo cũng sẽ đến đây, chỉ cần ngươi không nói mình đến từ đâu, ở đây đều là khách hàng.

Điều kiện duy nhất chính là đừng gây sự, phần lớn các biện pháp an ninh mà quán bar thực hiện chính là tước toàn bộ vũ khí, nếu muốn gây sự thì đại khái có thể trải nghiệm giáo dục sâu sắc khi bị bang phái kéo vào ngõ hẻm...

Quán bar Red Dirt có yêu cầu nhất định đối với ban nhạc lên biểu diễn.

Ban nhạc đến đây tuy không phải là ngôi sao nhạc rock được công ty lớn ký hợp đồng, nhưng đều là dân chơi Rock kỳ cựu của Night City, phong cách ổn định, lượng fan ổn định, tiền thưởng và phí biểu diễn cũng không tệ...

Nhưng Red Dirt hôm nay lại không như thế.

"Địt mẹ mày ! Có ý gì, để mấy thằng nhóc từ nơi khác đến thay ca của chúng ta ? Mẹ nó ta nghe không lầm chứ ?"

Nam nhân râu quai nón ngậm điếu thuốc ngồi ngược trên ghế, phần ngực là chỗ dựa lưng, trên mặt là nụ cười khinh bỉ.

Lão bản của Red Dirt là một người trung niên hói đầu nằm thoải mái trên ghế, bên cạnh đứng hai tên đàn em ——

"Ta cũng phải kiếm tiền, ban nhạc mới đến rất bốc lửa, có... một chút nội tình, xảy ra chuyện gì thì cũng có thể không trả tiền, ngươi thì sao ? Một đêm 1000 eddie, ngươi cảm thấy ta chọn ai ?"

Thành viên ban nhạc còn lại đang dựa vào tường, "Nhạc rock sẽ chết ở trong tay đám ngu xuẩn nhà các ngươi."

Lão bản lắc đầu nguây nguẩy.

"Khi ta theo Silverhand ném bom xăng ở bên ngoài Arasaka Tower, các ngươi còn đang chơi trứng ở bên kia đâu, muốn hát thì đợi tuần sau."

"Hoặc ta có thể tìm người khác —— "

Đôi mắt tinh ranh của hắn nhìn chằm chằm vào thanh niên nhạc rock có quá nhiều "chủ nghĩa lý tưởng" kia, "Ngươi tưởng rằng bản thân là ai ? Kerry · Eurodyne ? Bitch please, không có tiền mà còn chơi nhạc rock, tranh thủ đi chơi ốc vít a."

"Thật ngu xuẩn."

Các đốt ngón tay của thanh niên căng cứng, trang sức và nhẫn trên cổ tay đều bị đẩy lên.

Nam nhân râu quai nón giơ tay ngăn thanh niên kia lại, "Được được được, rất trâu bò đúng không, hừ hừ ? Vậy để ta xem đám nhóc này hát ra cái gì, ngươi đừng quên chúng ta đã ký hợp đồng, nếu doanh thu không đủ, con mẹ nó ngươi có cầu chúng ta đến thì chúng ta cũng sẽ không thèm để ý đến ngươi."

"Để những ban nhạc khác nghe được lời ngươi vừa nói, nếu còn có thể nhận được đơn hàng thì coi như ngươi trâu bò."

Nghe vậy sắc mặt lão bản hơi đổi.

Ca sĩ chính của ban nhạc trước mắt nói cũng không sai, trong đầu đám người chơi nhạc rock ít nhiều gì cũng có chút không bình thường, ngươi có thể nói bài hát hắn dở, nhưng nếu ngươi dám nói hắn chơi không thuần túy, vậy đảm bảo sẽ ghi tên ngươi vào danh sách đen, xương cốt rất cứng cắn.

"Đi thôi, mấy anh em, ra nghe nhạc trẻ con để giải sầu chút, buổi tối có lẽ sẽ ngủ ngon hơn."

Một đám người cười hì hì chen ra ngoài, đứng ở cửa chính là một nhóm người của Lâm Dược.

Vừa nãy nam nhân râu quai nón cố ý nâng cao âm lượng, chính là nói cho người bên ngoài nghe.

Vai bị đụng một cái, địch ý cực kỳ rõ ràng.

Lâm Dược nhìn qua bả vai, cười vỗ vỗ nếp nhăn trên quần áo, cũng không quay đầu lại.

Sắc mặt của thành viên ban nhạc đang đút tay vào túi quần bên kia cũng khó coi, hiển nhiên không ngờ rằng tên này lại có thể bảo trì bình thản như vậy.

Đánh nhau ngay tại hậu trường cũng là việc có thể xảy ra, Rockerboy đánh nhau đều là chuyện thường thấy.

"Ngươi cũng nghe thấy a..."

Lão bản vẻ mặt bất đắc dĩ, "Ta đều không thể mềm mỏng một chút nào đối với đám người này, ta nợ El Capitán một ân tình, bây giờ ta dùng việc làm ăn sau đó để cược ân tình này với ngươi, nếu ngươi chơi hỏng thì ta sẽ mang theo người lên để mời các ngươi ra ngoài, cũng đừng làm hỏng việc buôn bán của ta, có được không ?"

Phần lớn thành viên trong đội của Lâm Dược đều nghẹn một bụng tức.

Đặc biệt là Lee, cười khẩy một tiếng ngay trước mặt lão bản, "Để mấy kẻ ngu vừa nãy chơi nhạc rock, mới thật sự sẽ để nhạc rock chết thật rồi."

Ông chủ đứng lên, vỗ vỗ bụng.

"Vậy ngươi thì hiểu nhạc rock sao ? Đừng khoác lác ở đây, mười phút, nhanh lên cho ta ——"

Trong lúc nói chuyện đã giận đùng đùng rời khỏi hậu trường.

"Thái độ gì chứ..."

Mendro còn muốn nói gì đó.

Lâm Dược ra hiệu bằng mắt cho Lee và Mendro đừng nói tiếp nữa, đồng thời gật đầu ra hiệu cho mọi người chuẩn bị sẵn sàng.

Không ai nhắc đến việc có “đồng nghiệp” xem ở dưới, không ai muốn làm hỏng chuyện này, Mendro thậm chí còn vỗ vài cái vào mặt mình, nói với bản thân để lấy lại trạng thái.

Chỉ có Lâm Dược nghịch guitar nói một cách trêu chọc: "Sao vậy ? Biểu diễn chia tay ?"

Mấy người ngầm hiểu lẫn nhau mà đối mặt , "Chơi hỏng thì mất mặt chết."

Tay trống buồn buồn nói.

"Này, nghe ta... chơi hỏng thì đổi quận Watson, đổi Westbrook, đừng có nghĩ chơi hỏng thì sẽ bị người chế giễu nữa."

Lâm Dược vỗ vỗ guitar, "Nếu chơi hỏng, ta sẽ dẫn các ngươi đổi chỗ ăn cơm được kkhông ?"

Mọi người đều cười cười hắc hắc.

"Lão bản K trâu bò."

"Đi thôi!"

……

Mười giờ tối, sân của quán bar đều nóng cả lên, mọi người uống một cốc bia lạnh vào bụng, tuy rằng đều đang khoác lác, nói vài lời không đầu không cuối, nhưng ánh mắt đều như có như không quét nhìn về góc tường ở trên sân khấu.

"Là ND !"

ND chính là tên của ban nhạc thường trú ở Red Dirt.

Có người hô một tiếng, mấy người này cơ bản chính là fan trung thành của ban nhạc, có lẽ bọn họ không phải là người của Santo Domingo, thậm chí không phải là người của Night City, nhưng bọn họ sẽ lập tức để ánh mắt xung quanh chuyển đến thần tượng của mình...

Tuy rằng một nửa số người chỉ có ấn tượng mơ hồ về ND, nhưng đều lớn tiếng hoan hô với người của ND, tham gia náo nhiệt vốn là bản tính của con người.

Khi khí thế đang lên cao, ngay cả DJ trên sân khấu cũng xoa một chút tiết tấu để tạo thế cho ND.

Trong tiếng ồn ào, không nghe được ca sĩ chính có râu quai nón của ND đang nói gì, chỉ liên tục lắc đầu trong sự vây quanh của đám đông ——

Sự tò mò của mọi người lập tức bị câu lên.

Ca sĩ chính cũng dứt khoát không còn gân giọng đáp lại, mà là bước lên sân khấu, lấy micro xuống từ giá đỡ...

Dùng một hồi tạp âm để trấn an đám đông ồn ào.

"Hôm nay ND không biểu diễn, ngược lại là một ban nhạc khác rất trâu bò —— Ách, đến từ đâu ấy nhỉ?"

Hắn chỉ tay về phía đồng đội hỏi.

Mấy người bên dưới lắc đầu với vẻ mặt nửa cười nửa không...

"Đúng !"

Tên này mười phần khẩu phật tâm xà , "Ban nhạc trâu bò không biết đến từ đâu, muốn cho anh em ở Red Dirt một buổi biểu diễn bốc lửa, hôm nay chúng ta sẽ đứng dưới sân khấu cùng các ngươi !"

Nhưng mà những lời nhìn như làm nóng bầu không khí lại để phần lớn mọi người mất hứng.

"Fuck ! Còn tưởng là ND, uổng công đến một chuyến, xem ra ông chủ béo của Red Dirt lại muốn tiết kiệm tiền, nên đã tìm ban nhạc tạp nham không biết đến từ đâu."

"Thằng béo chết tiệt cứ để tâm vào chuyện tiền bạc kia... Fuck."

"Nếu không thì các ngươi cứ hát đi, mấy anh em chúng ta sẽ bỏ tiền !"

Thậm chí có bợm rượu lời nói hùng hồn, mỗi một chỗ ăn nhậu đều có loại người thích sĩ diện rồi bao trọn mọi người như này, nếu là bình thường thì chắc chắn sẽ bị người hố chết, nhưng ở hôm nay... ND càng muốn xem mấy tiểu tử trẻ tuổi kia mất mặt như thế nào.

Nam nhân râu quai nón nắm tay đập mạnh lên ngực rồi chỉ về phía tên kia, một vẻ mặt anh em hiểu ngươi.

Rõ ràng sân khấu này dường như đã biến thành của hắn.

Liên tục cảm ơn thật lâu, ca sĩ chính ND làm đủ trò mới lộ ra vẻ mặt cảm động không biết nên biểu đạt như thế nào.

Hắn giơ micro im lặng nửa ngày.

"Hoan nghênh người mới —— Nhạc rock bất tử!"

Lại là một hồi hoan hô.

Bây giờ.

Lâm Dược khoanh tay đứng ở hậu trường rất hứng thú nhìn xem những người này, cái chết của nhạc rock cuối cùng đã xuất hiện ở thế giới thực.

Hắn chỉ nhìn thấy khát vọng đối với tiền bạc, bề ngoài giả dối như con hát, còn có bẩn thỉu xấu xa của vòng tròn này ——

"Tiện nhân !"

Lâm Dược tán thành sâu sắc đánh giá của Lee.

Thấy Lâm Dược quay đầu, Lee lộ vẻ mặt phẫn uất vì tưởng mình lại sắp bị mắng, không ngờ Lâm Dược quay đầu lại chỉ nói một cách bình tĩnh: "Hình dung rất chuẩn xác."

Sắc mặt lão bản trong thông đạo có thể nói là khó khăn nhìn tới cực điểm.

Có trời mới biết lý do gì để Fixer thích các loại ủy thác như trộm xe giống El Capitán lại dấn thân vào văn hóa nghệ thuật !

"Nhanh lên đi!"

Hắn tức giận vẫy tay thúc giục.

Chưa nói đến việc tên kia phát biểu "cảm động", bây giờ hắn vẫn còn đang đứng ở trên sân khân nhìn xem tiểu tử châu Á kia đi từng bước hướng về mình...

Người bình thường bây giờ chắc chắn phải đối mặt với hai lựa chọn:

Hoặc là khuôn mặt tươi cười nói một đống lời nịnh nọt tiền bối, hình như phong cách bên châu Á chính là như vậy; loại còn lại là bụng dạ hẹp hòi sẽ đập mặt mũi của mình xuống đất, để mọi người đều không xuống đài được, nhưng ca sĩ chính của DN đoán người không xuống được đài nhất chắc chắn sẽ là tiểu tử trẻ tuổi này.

Nhưng mà vẻ mặt Lâm Dược cực kỳ bình tĩnh, không đếm xỉa đến ca sĩ chính DN đang chắn ở phía trước.

Ngoắc ngoắc tay với DJ đang ngây ra như phỗng vì không biết kiểm soát tình hình như thế nào, "Micro, anh em."

Đồng đội phía sau đầu tiên là kinh ngạc, sau đó lộ ra nụ cười xấu xa như xem kịch vui, từng người làm việc của mình, người cắm điện cho nhạc cụ thì cắm điện, tay trống và tay keyboard trao đổi danh sách bài hát, sắp xếp vài điểm sáng tạo nếu phải khuấy động khán giả lần nữa.

"Muốn hát cùng chúng ta không?"

Lâm Dược nhìn kẻ còn đứng ở trên, chớp chớp mắt "hỏi han ấm lòng".

Người đầu tiên không nhịn được là Lee, nàng cúi đầu nghịch nhạc cụ suýt chút nữa cười đến tận mang tai, "Fuck... ha ha ha ha..."

Ca sĩ chính của DN bây giờ ngược lại không xuống được đài.

Ngay khoảnh khắc khi micro vang lên, một hồi la ó như thủy triều đã cuốn tới, ca sĩ chính quay lưng về phía bọn họ để đi xuống đã chỉ hai ngón tay vào mắt mình, vẻ mặt ta sẽ nhìn ngươi, đứng trong đám đông, xung quanh là người hâm mộ cuồng nhiệt, mà đám người duy nhất quăng ánh mắt về phía sân khấu chỉ là mấy tên say khướt đang buồn chán.

Trên sân khấu, dưới sân khấu, ranh giới rõ ràng.

Lâm Dược kiên nhẫn chờ đợi tiếng la ó kết thúc, tất cả thành viên ban nhạc đều làm xong tư thế bắt đầu.

Làm tốt việc của mình, ngoại vật chung quy là ngoại vật.

Muốn hát ra câu chuyện đã viết cẩn thận, vậy thì đừng để ý kết quả, Lâm Dược tin rằng cư dân của Santo Domingo cũng sẽ nghĩ như vậy !

"K !!!"

Một hồi thét lên truyền đến.

Không biết từ khi nào, đã có một đống người căn bản không giống như sẽ bỏ tiền ở quán bar tiến vào Red Dirt, một đám người ăn mặc như hộ buôn bán nhỏ, một nữ nhân giơ tay hô to vui vẻ, còn có một đám... bác trai bác gái ?!

Làm cái gì vậy?

Lão bản Red Dirt sầm mặt lại…

Bất quá may mắn hắn là một kẻ làm ăn, những người kia tuy rằng không bỏ tiền, nhưng cũng không gây sự, hắn cũng không tiện sắp xếp người bên dưới xua tan.

"K..."

Mấy công nhân ở quầy hàng than thở trưởng phòng hôm nay ngu xuẩn thế nào dường như nhớ ra gì đó...

"Tên này nghe thật quen tai."

Nữ nhân bên cạnh lau lau bọt bia trên miệng, "Nấc... Night City còn thiếu tên có một chữ cái như này sao ?"

"Cũng đúng..."

"Ai , tối nay về nhà sớm một chút, không biết vòi nước ngừng chưa, ta muốn tắm lại một cái..."

Lâm Dược nhìn đám người chạy đến ủng hộ mình từ bên kia, lộ ra nụ cười an tâm.

"Chờ đã, đó là ban nhạc biểu diễn lưu động kéo công ty đến Santo Domingo sao ?"

"Công ty ?! Mẹ nó !"

Có người đột nhiên phát giác được không thích hợp ——

"K..."

"KIA!"

Có mấy tên binh sĩ của 6th Street được Doll vây quanh, bọn họ mắt say lờ đờ hiển nhiên đã tiến vào trạng thái, bây giờ lại rướn cổ lên dụi dụi con mắt.

"Hôm nay..."

Lâm Dược đưa môi đến gần micro, tiếng Anh của hắn cực kỳ chuẩn, thậm chí ít đi rất nhiều khẩu ngữ kiểu Mỹ, phối hợp với thiết bị âm thanh có tiếng vang nồng đậm, thậm chí còn hấp dẫn sự chú ý hơn một tiếng la lên.

"Gửi lời chào hướng về phía rượu và thực đơn của Red Dirt, lại đáp lại lời chúc tốt đẹp hướng về phía Santo Domingo."

Động tác cúi đầu của Mendro đột nhiên bùng nổ, tiết tấu chợt dâng lên, kèm theo một loại tiếng gảy gấp rút của guitar điện…

Câu nói thứ hai của Lâm Dược được kiểm chứng.

Red Dirt, quán bar mà Samurai đã từng thường trú, thực đơn và danh sách bài hát hàng ngày ở đây đều là phong cách nhạc rock cũ từ những năm 20.

Không ai còn nhớ những tiết tấu cũ kỹ kia, nhưng mà, Lâm Dược muốn dùng bài hát này để ổn định ấn tượng, mặt khác tuy rằng có người không hiểu nhạc rock đến đây, nhưng hắn biết uy lực của sự quen tai.

Một hồi nỉ non tựa như ngâm xướng.

Đây là hòa thanh của cả ban nhạc.

Sau khi được giọng ca nữ tính của Lee gia nhập vào, toàn bộ phần mở đầu đã trở nên vô cùng có lực hấp dẫn !

Trong lúc nhất thời, quán bar đều yên lặng không ít.

Bartender đứng sau quầy vừa cúi đầu nói giỡn với khách hàng, vừa lắc đầu về phía sân khấu như để phàn nàn chuyện đổi ban nhạc hôm nay, hắn không phát hiện chiếc cốc đong rượu trong tay mình đã đứng yên không động đậy...

【 And in a hunger, hunger to buy,

Trong một cơn đói, cơn đói khát muốn mua sắm

Hear the wish to be oppressed,

Hãy lắng nghe những lời nguyện cầu của kẻ bị áp bức,

To at least get to be oppressed in style,

Để ít nhất bị áp bức một cách phong cách 】

A Like Supreme, tên bài hát này chính là món quà KIA tặng cho DN !

Sau một hồi gõ mạnh dồn dập của tay trống, dưới bề ngoài hàm súc nội liễm nhìn như không có bất kỳ lực bùng nổ nào của Lâm Dược, đột nhiên bộc phát ra một hồi gào thét.

【 Freedom is slavery,

Tự do là nô dịch ! 】

Bên trong không gian lặng ngắt như tờ, ánh đèn quét loạn xạ lên đám đông đen nghịt. Họ bất giác dồn hết về phía trước sân khấu, khiến các thành viên ban nhạc DN cảm thấy bị chen lấn dữ dội. Theo tiếng gào thét khản đặc của kẻ trên sân khấu, một làn sóng hò reo dâng lên như thủy triều, suýt chút nữa thì lật tung cả mái nhà !

Nếu như coi Lâm Dược ngày thường là một tờ giấy trắng phẳng lặng, thì giờ đây hắn đã bắt đầu trở nên có chiều sâu và sống động hẳn lên.

Phong thái trên sân khấu là cần câu cơm quan trọng nhất của Rockerboy, và dường như mọi yếu tố của rock cổ điển đều đã bị người thanh niên trông chưa tới 20 tuổi này nắm bắt hoàn toàn.

Vẻ mặt ban đầu còn hơi căng thẳng của thành viên ban nhạc bắt đầu nhanh chóng tan biến thành mây khói !

"Đây là bật bản gốc à ?!"

"Con mẹ nó, ngươi điếc hả ? Còn không nhận ra giọng của Kerry sao ? Giống nhau thế đéo nào được ? Nhưng ta thấy chất giọng này rất hăng, lâu lắm rồi mới nghe được giọng nào đỉnh thế này !"

Các fan bên dưới phấn khích hét lên bàn tán.

Lão bản đang ngồi trên ghế chăm chú theo dõi màn trình diễn ở phía xa lập tức thẳng người dậy.

Hắn rõ ràng có Optic với khả năng hiển thị hình ảnh cực kỳ rõ nét, nhưng vẫn không kìm được mà nheo mắt lại, bắt đầu tự hỏi liệu có phải mình đã quá già rồi không.

Lâm Dược khom lưng nắm chặt micro, một chân đạp lên thùng loa phía trước, gật đầu theo nhịp trống, giải phóng trọn vẹn sức biểu cảm vốn có. Trong khoảnh khắc, mái tóc đen ngắn nhảy múa theo nhịp điệu đã để tất cả mọi người đều sững sờ mà nhìn…

Khi nhịp điệu dồn dập vang lên, thành viên ban nhạc nhìn về phía K phía trước —— người như hai kẻ hoàn toàn khác biệt khi lên sân khấu và ở ngoài đời, tiếp đó nhìn nhau rồi nở nụ cười đầy tự tin.

Khi giọng hát của Lâm Dược lên cao từng nốt, đôi tay của Lee cũng lướt trên dây đàn một cách phóng khoáng tựa như tinh linh linh hoạt. Nàng vẩy tay, dùng hai ngón chỉ vào mắt mình, ánh mắt hướng thẳng về phía thành viên DN đứng lẫn trong đám đông.

Nụ cười đầy tự tin và thách thức.
Một bài hát của thời đại cũ như một mồi lửa ——

Để cho Red Dirt vốn đã im lìm từ lâu, chỉ có thể nghe nhạc của "người chết" qua đĩa hát, bắt đầu trở nên sôi sục và nóng bỏng !

......

......
P/s:

In our willingness to be bought

And in our hunger, hunger to buy

Hear the wish of the oppressed

To at least get to be oppressed in style

Nói về việc nghệ sĩ đã chấp nhận việc bán mình cho tư bản để có thể thỏa mãn nhu cầu vật chất. Nhưng tối thiểu họ vẫn sẽ cung cấp cho những người bị áp bức thứ họ muốn: âm nhạc và một phong cách tuyệt vời.

Freedom is slavery

Your content sold

Your liquid dorsal

So profitable

Nội dung nói về việc tư bản đã kiếm lợi nhuận như thế nào từ tài năng và công sức của nghệ sĩ. Người hát chuyển tông giọng từ bình thản sang hung dữ và gào thét ở đoạn này, như đang muốn chối bỏ những điều ở trên. Tựa như Johny Silverhand đang chửi Kerry Eurodyne ngu xuẩn thế nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Đào Linh
05 Tháng năm, 2025 21:48
bộ này có tý sạn nhưng tổng thể 8/10
Gleovia
03 Tháng năm, 2025 18:44
Tác đi chơi triển lãm anime vui quá lên quên giờ, mai mới bù chương
Linh Lê Huy
03 Tháng năm, 2025 00:44
Drop rồi ạ :(
Dunog192
22 Tháng tư, 2025 20:48
Chuyện gì xảy ra v :)))
NoxNox
22 Tháng tư, 2025 18:43
Vl thiệt lần đầu của main lại :)
Dunog192
17 Tháng tư, 2025 00:38
Mặc dù chỉ là bắt nạt mấy thằng gián điệp cơ mà ăn hành 150 chương xong main cuối cùng cũng có cơ hội trang bức :))
Dunog192
12 Tháng tư, 2025 18:27
Tôi biết là khác nhau, nhưng lúc đó tôi không hiểu ông Thượng Tá cho main gặp Hands làm gì, tại thấy gặp Hands xong thì bị đuổi đi làm việc vs Netrunner, cơ mà đọc mấy chương sau xong ngẫm nghĩ 1 lúc nghĩ ra rồi
Thanh Thành
11 Tháng tư, 2025 23:35
là tâm lý nhân vật, nó chuyển biến ko mượt, giống trong game ra, kill ko nương tay giống NPC, miêu tả đoạn đó cũng thấy khác hẳn q1
godboy
11 Tháng tư, 2025 22:55
t đọc dc vài chục chương quyển 2, chưa thấy lủng củng chỗ nào. Chắc ae đọc đánh nhau riết tới quyển 2 thấy main bị nerf nên chưa quen
Gleovia
10 Tháng tư, 2025 08:07
Truyền kỳ là một trạng thái, Edgerunner là một nghề, như lính đánh thuê, truyền thông, hay Corpo. Chứ Edgerunner có bằng với truyền kỳ đâu ông.
ngducman0
10 Tháng tư, 2025 02:50
Mà giờ mới để ý tên truyện. Tính ra làm corpo 90% lượng truyện r. Có phải edgerunner đâu mà tên truyện là thành truyền kỳ
ngducman0
10 Tháng tư, 2025 02:49
Quyển 2 đọc thấy ko còn hay như quyển 1. Main lằng nhà lằng nhằn. Cảm giác tác giả đang bị rối. Ko biết phải viết thế nào
Gleovia
09 Tháng tư, 2025 12:53
Bác thấy lủng củng như thế nào vậy ;v
Thanh Thành
08 Tháng tư, 2025 21:44
quyển 2 khởi đầu lủng củng thật ...
Đào Linh
07 Tháng tư, 2025 00:49
truyện hay thật, tinh cmn phẩm trong một năm của t
Đào Linh
07 Tháng tư, 2025 00:48
hanse và mr hand khác nhau mag
Dunog192
03 Tháng tư, 2025 12:10
Tại tôi đọc xong cứ thấy lú lú ngồi nghĩ mấy phút ko ra nên lên đây hỏi :)))
Gleovia
02 Tháng tư, 2025 21:50
Đọc đến chương 11 là rõ mà bác
Dunog192
02 Tháng tư, 2025 20:39
Ông nào hảo tâm giải thích cho tôi cái là đoạn đầu tại sao Hanse lại bảo main đi gặp Fixer Hands ?
Gleovia
02 Tháng tư, 2025 08:12
Kịp rồi nhé
godboy
02 Tháng tư, 2025 07:59
Chơi game coi anime mà không biết nước sâu ***. Kịp tác chưa cv?
Gleovia
25 Tháng ba, 2025 08:02
Vào nhóm tác mới có, nhưng không dùng QQ nên không biết chỗ lấy.
Hieu Le
25 Tháng ba, 2025 04:26
Wait, vậy có ảnh V gốc của bộ này không vậy đồng chí?
Gleovia
24 Tháng ba, 2025 20:44
Vì t cũng chơi từ lúc game mới ra, nên tìm name nhanh đọc hán việt + mô tả là biết cái gì rồi ;v. Đáng lẽ có cả ảnh kèm thêm của tác mà web không đăng kèm ảnh được.
Hieu Le
24 Tháng ba, 2025 17:26
Hay tuyệt cú mèo. Lâu lắm rồi mới được đọc một cái đồng nhân mà rất có tâm như thế này. Con tác có vẻ như cũng tìm hiểu và xâu xé game, lore gốc của 2k77 rất chu đáo nên khi đọc nhiều khi còn không thể tin được đây là một bộ đồng nhân. Đã thế còn là khá đậm chất phong cách tăm tối và khó khăn của cyberpunk thật sự, ko có sảng văn vớ vẩn gì, Kể cả là hệ thống hệ thiếc cũng chỉ là thứ để làm nv chính nổi bật một chút nhưng cũng ko có bị buff quá lố. Tóm lại là mình rất hài lòng. Đặc biệt cảm ơn người dịch cũng để name khá chuẩn xác nên khi đọc cũng rất thông thuận chứ ko bị hán văn hóa ở mấy chỗ khác đọc mà rất khó chịu.
BÌNH LUẬN FACEBOOK