Chương 360: Chim sợ cành cong ( Hai )
“Oda, quan hệ giữa ngươi và ta đã cứu ngươi một mạng.”
Takemura sau khi xem xong chip, liền trực tiếp vò nát nó trong lòng bàn tay thành mảnh vụn.
Đây là một lời cảnh cáo cực kỳ rõ ràng.
Oda hoàn toàn không ngờ rằng tiền bối và đồng liêu của mình lại ngoan cố đến vậy.
“Ngươi và ta đều biết kẻ địch là ai, chẳng lẽ cứ nhất định phải tuân theo quy tắc sao ?”
Oda thở dài.
Cho dù là hắn thì cũng không hiểu, rốt cuộc đầu óc của tên samurai này đang nghĩ gì, “OK, vậy ta hỏi ngươi, ngươi đây là đang không tin tưởng đại tiểu thư đúng không ? Nếu thật sự có một ngày Yorinobu nắm được quyền hạn, ngươi lại nên đi đâu về đâu ? Nếu không hiểu rõ điểm này mà đã vội vàng đưa ra kết luận ——”
“Ngươi vượt quá giới hạn, Oda.”
Trên mặt Takemura là nghiêm túc trước nay chưa từng có.
“Đây không phải vấn đề mà ngươi hay ta nên suy tính, chúng ta là binh sĩ, binh sĩ chỉ cần trung thành là đủ rồi.”
“Đừng để ta phải động thủ ở đây…”
Takemura lại tiến thêm vài bước, gần như là dán sát mặt với Oda, tay đặt trước người, là tín hiệu sẵn sàng động thủ.
Nội dung trong Chip để cho hắn cũng phải rùng mình.
Bọn họ sao dám…
Bầu không khí lập tức trở nên căng thẳng như dây đàn.
Để vào phòng khám duy trì sự sống cho Saburo tại Arasaka Tower ở Tokyo, là cần phải vô hiệu hóa hoàn toàn Cyberware và nộp lên vũ khí.
Nhưng ngoại lệ chính là Takemura được mang theo súng.
Đây là đặc ân của Saburo.
Saburo luôn dành đầy đủ tin tưởng cho Takemura ở những chi tiết này, dù cho vừa rồi trong đầu còn có dao động, nhưng một khi thật sự liên quan đến an nguy của Saburo, hắn liền vứt bỏ những điều đó ra sau đầu như đang tự lừa dối bản thân…
Nhưng hắn không rút khẩu Smart Weapon - Kappa ra đối với Oda.
Không cần…
Chiến lực hàng đầu của Arasaka.
Takemura tin rằng thân thủ của mình còn chưa có già, vật lộn và bắt giữ là môn có thành tích cao nhất trong chương trình huấn luyện của hắn.
“Ngươi thật sự tin rằng sẽ có con gái làm hại cha mình sao ?”
Oda cuối cùng có chút không duy trì được trạng thái giữ bình tĩnh nữa…
Kết hợp với trạng thái con ngươi của hắn ở Optic, lúc này lại trông có vẻ hơi đáng sợ.
“Hay là nói, ngươi chuẩn bị đứng về phía Yorinobu ?”
Takemura dù sao cũng là người hầu cận bên cạnh con rồng già ở Arasaka, hắn không phải là kẻ sẽ rối loạn khi bị chụp mũ.
Ngược lại là kẻ trước mắt.
“Ngươi muốn tham gia vào trò chơi của người lớn sao ?”
Takemura không hề che giấu nụ cười lạnh của mình, “Còn về việc ngươi nói có tồn tại đứa con nào làm hại cha mình hay không, ta không muốn đưa ra bình luận, nhỡ đâu…”
Nắm đấm của Oda đột nhiên siết chặt.
“Tên khốn kiếp nhà ngươi ——”
“Oda !”
Một giọng nữ êm ái truyền đến.
Một nữ nhân mặc kimono trắng được một tên ninja Arasaka đi theo, từ từ bước vào…
Sắc mặt Takemura thay đổi.
Tay đặt bên sườn, hơi cúi người.
“Đại tiểu thư Hanako…”
“Ngài… sao lại đến đây ?”
Khi Hanako đi ngang qua Oda, “Các ngươi lui xuống trước đi, ta có vài lời muốn nói riêng với Takemura-san.”
Takemura vốn dĩ như đang đối mặt với đại địch, thấy Hanako để tất cả thị vệ lui xuống, nhất thời có chút bối rối.
Trong khi chờ samurai rời đi, ánh mắt của Hanako vẫn luôn đặt trên khuôn mặt Takemura.
“Ngươi lại gầy đi rồi, Takemura-san.”
Takemura chỉ có thể gật đầu, lộ ra một nụ cười không hợp hoàn cảnh.
Hắn thật sự không giỏi cười, lại thêm râu ria lởm chởm, nếu vẽ hắn thành tranh, liền hoàn toàn khớp với dáng vẻ của các Samurai cầm đao một trăm năm trước.
“Bao nhiêu năm trôi qua, ngươi tựa hồ vẫn luôn đáng tin cậy và ổn định như vậy.”
“Khó trách phụ thân lại thích ngươi.”
Hanako chậm rãi bước đến trước tấm kính.
Trong tấm kính phản chiếu khuôn mặt trầm tĩnh của Takemura, ánh mắt của Hanako rơi vào căn phòng nhiệt độ thấp đầy hơi sương, tạo thành một hình ảnh đầy ý vị thâm trường.
“Đại tiểu thư Hanako, chuyện này… ta sẽ không nói cho Arasaka-sama.”
Takemura trầm giọng nói: “Ta hiểu nỗi khổ tâm của ngài, nhưng thang thuốc này quá mạnh, không đúng lúc…”
“Arasaka-sama là người thông minh và mạnh mẽ, lời ngài ấy nói, nên làm theo thì tốt hơn.”
“Là tại hạ lỡ lời ! Còn mong… tiểu thư đừng trách tội.”
Hanako lặng lẽ nghe hắn nói xong, ngay sau đó quay đầu lại, đột nhiên nở một nụ cười nhạt.
“Takemura-san, ngươi có biết điều gì được phụ thân coi trọng nhất trên thế giới này không?”
Takemura suy nghĩ một lát.
Sinh mệnh dài lâu hơn ? Quyền lực tối thượng ? Hay là đế quốc công ty địch nổi cả quốc gia?
“Không biết, mong đại tiểu thư giải đáp.”
Hanako: “Ta, và anh trai của ta.”
Chúng ta sớm không thể quay về nhà được nữa.
Takemura như bị sét đánh, ánh mắt lộ ra kinh ngạc, sau đó hơi cúi đầu xuống như suy sụp tinh thần.
“Hắn vẫn luôn coi ngươi như con của mình.”
“Ta và phụ thân ở trên xe nhìn thấy một người sẵn sàng hy sinh tính mạng vì lý tưởng của Arasaka… Nói cho ta biết Takemura-san, ngươi trung thành với điều gì ?”
“Là Arasaka, hay là phụ thân ?”
“Tâm huyết cả đời của phụ thân chính là công ty Arasaka này, ngươi thật sự hy vọng cả đời của phụ thân bị chôn vùi trong tay kẻ phản nghịch sao ?”
Takemura: “Nhưng…”
Arasaka Hanako vừa nãy còn nói chuyền bằng giọng ôn hòa đột nhiên quay người lại, dùng vài bước liền đi đến trước mặt Goro Takemura, để hắn suýt nữa phải lùi lại 1-2 bước.
Hoàn toàn không cho Takemura cơ hội thở dốc.
“Nói cho ta biết, ngươi trung thành với điều gì ?”
Takemura im lặng.
“Takemura, trả lời.”
Takemura nghiến răng, nắm chặt tay rồi đột nhiên cúi đầu ——
“Là Arasaka-sama!”
Không khí căng thẳng và bức bách lập tức tan biến.
Hanako nhìn xuống samurai cúi người từ từ đứng thẳng dậy trước mặt mình.
“Rất tốt.”
“Vậy ngươi nên…”
Cột sống của Takemura tựa hồ càng ngày càng cứng rắn, sau khi hắn trả lời xong câu nói này, ánh mắt kiên định kia để Hanako cũng có chút bối rối.
“Chính vì lẽ đó, chúng ta phải chờ Arasaka-sama.”
“Cho dù thế nào, ta cũng sẽ không đồng ý việc giả mạo mệnh lệnh của Arasaka-sama, điều này không chỉ hoang đường, mà còn là sự khiêu khích đối với quyền uy của Arasaka-sama, nếu xảy ra chuyện… Đại tiểu thư, ngài sẽ gặp nguy hiểm.”
Hanako tựa hồ không hề có biểu cảm nào.
Takemura ở trong căn nhà cũ của gia tộc Arasaka rất lâu, cũng thấy ảnh chụp hồi nhỏ của đại tiểu thư Hanako, nàng dường như vẫn luôn như vậy.
Cuộc sống và giáo dục mà nàng tiếp xúc hoàn toàn được chế tác riêng một cách kỹ lưỡng.
Giáo dục gia đình.
Quyền thế của Arasaka Saburo có thể để Hanako tiếp nhận được giáo dục còn mạnh hơn cả các trường đại học hàng đầu, cuộc đời Hanako khi còn nhỏ chỉ có khu nhà và căn biệt thự độc lập kia.
Chỉ là lần này, Hanako đột nhiên thở dài, khó mà che giấu được vẻ thê lương trên mặt.
Quay người lại nhìn chằm chằm vào phụ thân không thấy rõ trong phòng, tay đặt lên tấm kính, dường như đang bắt tay với phụ thân.
“Takemura-san, ta rất vui vì phụ thân có ngươi chăm sóc.”
“Nhưng ta rất sợ…”
Vận mệnh vô tình còn khó mà nắm bắt hơn cả câu đố trong ma trận dữ liệu phức tạp nhất, thời gian của hắn… Không còn nhiều nữa.
Takemura lẳng lặng nhìn xem.
Có một khoảnh khắc, hắn đã do dự.
“Có vài lời, ngươi cũng nghe thấy, ngươi cho rằng quyết định ta đưa ra có đúng không ?”
Takemura cắn răng.
“Quyết định gì ?”
Hanako không nói tiếp.
Takemura thấy giả bộ ngớ ngẩn không thể lừa gạt được nữa, chỉ đành thở dài, “Sinh tử vô thường, ta tin rằng Arasaka-sama là một người rộng lượng.”
Hắn ngạnh sinh sinh đè lại xúc động muốn bác bỏ kế hoạch tước đoạt sinh mệnh —— Sống như thể đang mượn xác người khác để tái sinh kia.
“Nhưng đó không phải là lựa chọn tối ưu.”
Hanako mỉm cười.
“Phải không ?”
Nàng hiểu rằng nói những điều khác cũng không có ích gì nữa.
“Xem ra là ta quá nóng vội rồi, ta cũng cảm thấy làm như thế rất không ổn.”
Trong lòng Takemura đột nhiên bùng lên hy vọng.
Thật giống như người sắp chết đuối vớ được cọng rơm, hắn cuối cùng cũng có thể dùng lý do như “Tiểu thư Hanako chỉ là tạm thời chưa nghĩ thông thôi”, “Kế hoạch đó vốn dĩ không nên tồn tại” để thuyết phục bản thân, cứ như thể mọi thứ chưa hề thay đổi.
“Ngài có thể nghĩ thông, thật tốt quá.”
“Công nghệ cao cấp như vậy, nhất định sẽ để tương lai của Arasaka càng thêm mạnh mẽ.”
Hanako từ từ hạ tay xuống, “Vậy thì… không còn gì tốt hơn nữa.”
Khí tức u ám trên mặt Takemura tan đi rất nhiều, thậm chí còn có chút ý cười.
Ngay khi Takemura thở phào nhẹ nhõm, Hanako đột nhiên nói: “Ta muốn vào xem phụ thân.”
Takemura vội vàng lắc đầu.
Hanako vừa định nói ——
“Bên trong quá lạnh đại tiểu thư, không tốt cho sức khỏe.”
“Huống hồ…”
Hanako nhìn chằm chằm tên samurai ngu trung này, mỉm cười.
Bất kỳ ai vào phòng khám của phụ thân đều không thể sử dụng Cyberware, cũng không thể sử dụng phần mềm, vũ khí…
“Ngươi không tin ta sao ?”
Takemura vẫn luôn biết đại tiểu thư là một tên Netrunner rất lợi hại, vô cùng thông minh.
Lời nói này của Hanako để hắn bắt đầu nghi ngờ liệu mình có quá so đo hay không…
Nếu Hanako đột nhiên đến thăm, yêu cầu tiến vào bên cạnh Saburo, hắn nhất định sẽ từ chối không chút do dự nào, nhưng hiện tại…
Tựa hồ không còn quan trọng đến vậy.
“Ngài chờ một lát.”
Goro Takemura cởi chiếc áo khoác vest của mình ra, bên dưới áo sơ mi trắng là những khối cơ bắp rõ nét và mạnh mẽ từ Cyberware.
“Hy vọng đại tiểu thư đừng chê.”
Takemura khoác áo lên bộ kimono của Hanako, “Ta sẽ canh gác ở bên cạnh.”
Hanako đưa tay nhấc nhấc cổ áo vest dày dặn, “Vậy thì làm phiền ngươi rồi, Takemura-san.”
Takemura đưa tay xác nhận mật mã, thông tin đồng tử và mã QR sinh học, sau ba lớp xác minh, cuối cùng một luồng khí lạnh đến -20 độ ùa ra, hắn đứng ở cửa ra hiệu xin mời Hanako.
Bước chân của Hanako không nhanh không chậm đi đến cạnh bể chứa cắm đầy các loại dây cáp.
Chất lỏng như dòng nước trong vắt đó không đóng băng, làn da Saburo trắng bệch cả người như khúc gỗ khô lơ lửng trên mặt bể, bộ kimono đang mặc đều đọng sương…
Takemura ở mỗi lần đều là người phụ trách đánh thức Saburo.
Dù hắn đã thấy cảnh tượng như vậy rất nhiều lần, nhưng vẫn sẽ không đành lòng đi nhìn kỹ.
Hanako chậm rãi ngồi xuống bên cạnh bể, hơi cúi đầu nhìn phụ thân mình.
“Phụ thân, con đến rồi.”
Saburo đương nhiên sẽ không cho nàng bất kỳ đáp lại nào.
Hanako từ từ đưa tay ra, trong ánh mắt Takemura có một tia cảnh giác.
Nhưng thấy Hanako chỉ vẻn vẹn đưa tay chỉnh lại cổ áo cho Saburo, hắn mới lau lau mũi, tiếp tục đứng đó kiên nhẫn chờ đợi.
Nhiệt độ thấp không phải là điều gì quá khó chịu đối với Takemura.
Bởi vì khi hắn huấn luyện ở Hokkaido, chịu lạnh chỉ là bài học đầu tiên.
Hanako kiên nhẫn chỉnh sửa cổ áo kimono, cũng sửa lại mái tóc xám trắng cho Saburo, sau đó từ từ đứng dậy.
“Vậy thì làm phiền Takemura-san đừng để bất kỳ ai đến gần phụ thân, hết thảy chờ hắn tỉnh lại rồi làm quyết định a.”
Takemura đương nhiên vui lòng Hanako có thể nghĩ như thế, sau khi gật đầu, để tránh mặt đất trơn trượt còn đưa tay ra cho Hanako bám vào.
Hanako cũng không khách khí đưa tay nhận lấy giúp đỡ của Takemura, hơn nữa lại nhìn phụ thân một lần nữa.
“Đến đây thôi, Takemura-san.”
“Ngươi cũng phải kiểm tra một vài chi tiết cần thiết khác, không thể vì là ta mà chậm trễ.”
Takemura vạn lần không nghĩ tới đại tiểu thư lại thẳng thắn như vậy.
Trong lúc nhất thời có chút ngại ngùng, hắn cúi người hành lễ, “Vâng, đại tiểu thư.”
Nhìn Hanako biến mất ở cửa.
Takemura lúc này mới đi về phía Saburo, nhìn dữ liệu và nhật ký tường lửa vài lần, lại kiểm tra một lượt giao diện BCI và các bộ phận khác của Saburo, lúc này mới rời khỏi đây.
Căn phòng lạnh lẽo lại trở nên yên tĩnh.
Nhưng mà dưới mí mắt của Saburo đang nhắm nghiền, tựa hồ tròng mắt vừa chuyển động một cái, một tiếng thở dài như có như không dường như là ảo giác.
Bây giờ.
Hanako đang đi trong tầng lầu của Arasaka Tower, phía sau có Oda và các thị vệ đi theo, nàng đã cách phòng khám nhiệt độ thấp của Saburo rất xa.
“Oda.”
“Arasaka Tower ở Night City chắc hẳn cũng nhận được mệnh lệnh, nếu cửa ải chỗ Takemura không thông thì chúng ta cũng không cần cố gắng nữa, đạt được tới bước này cũng là phạm vi có thể chấp nhận rồi.”
Tại cổ tay Hanako, là sợi dây kết nối buông thõng xuống, đang từ từ chuyển từ trong suốt sang màu xám khi quang ảnh dịch chuyển.
Nàng lặng lẽ nhìn cổ tay, khẽ nói: “Ta đoán anh trai của ta hẳn là con chim bị giật mình, bất kỳ gió thổi cỏ lay nào cũng sẽ để hắn sinh ra phản ứng khó mà ứng biến, chúng ta hãy tận dụng tốt cơ hội lần này đi, chuyện ta để ngươi điều tra thế nào rồi ?”
Oda cúi người nói: “Đại tiểu thư.”
“Hellman đang nói dối, Chip thành phẩm chỉ cần sao chép lại toàn bộ mã quy trình của hàng mẫu là được, hắn có thể làm bất cứ lúc nào…”
Vẻ mặt của Oda đầy sát ý.
Hanako giơ bàn tay lên.
“Không.”
“Khi những con chim sẻ đứng tại cành cây, chỉ cần một con đột nhiên bị giật mình, những con còn lại đều sẽ bay đi.”
“Hãy xem con chim sợ cành cong này sẽ như thế nào a ?”
“Khi cần thiết… cho hắn một chút giúp đỡ.”
……
-----------------
Night City, Arasaka Tower, rạng sáng.
Trên chiếc bàn dài của ban giám đốc ngồi những kẻ thượng tầng nắm quyền kiểm soát tòa tháp này và vương quốc gần 30 ngàn nhân viên bên dưới.
Mà chủ đề của ngày hôm nay vẫn chưa được công bố sau nửa tiếng kể từ khi tất cả thành viên cuộc họp đến đủ ——
Trực giác mách bảo V.
Xảy ra chuyện.
V và Từ Chi ngồi không xa nhau liếc nhìn nhau, đều im lặng mà hướng tầm mắt về phía Arasaka Michiko đang đi đi lại lại ở cuối bàn, tất cả mọi người không có quyền hạn liên lạc chỉ có thể giận mà không dám nói gì, cũng không có ý thúc giục Michiko.
Dù sao đây cũng là mệnh lệnh từ tổng bộ.
Nói một cách nghiêm ngặt, chủ tịch của bất kỳ khu vực lớn nào trên toàn cầu cũng là chỉ huy có quyền tiếp cận thông tin tình báo với mức độ bảo mật cao nhất.
Nhưng lúc này Michiko cũng hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì.
Tổng bộ hạ xuống lệnh giới nghiêm, nàng chỉ có thể làm theo.
Mà lý do nàng hôm nay lại ngoan ngoãn nghe lời như vậy là vì mệnh lệnh này không phải do người chú độc ác của nàng hạ xuống, mà là chỉ lệnh theo quy trình chỉ khi Arasaka đang đối mặt với việc rò rỉ thông tin tình báo rất quan trọng, nói cách khác…
Mệnh lệnh này chỉ có thể từ Arasaka Saburo, người cầm quyền tối cao của đế quốc này hạ đạt.
Rốt cuộc xảy ra chuyện gì ?
Michiko nhìn cô của mình, cũng là người thể hiện rõ nhất ý chí của Saburo trong Arasaka, mãi vẫn không nghe điện thoại của nàng… cảm giác bồn chồn trong lòng càng lúc càng nặng.
Thế là nàng quét mắt qua khuôn mặt của những người nơi đây, cuối cùng dừng lại ở trán của người phụ nữ ngồi nghiêng người, kiểu tóc đuôi ngựa cao với đường viền hàm rõ nét, ngón tay đang chơi đùa với bật lửa cơ khí…
Điều thú vị là thứ tự chỗ ngồi.
V có nói to hơn nữa thì cũng chỉ là kẻ tiến vào ban giám đốc ở Arasaka Tower bằng thân phận quan chức thôi, các cổ đông được sắp xếp theo thứ tự, V chỉ có thể ngồi ở cuối cùng, cũng chính là một đầu khác của bàn dài, Michiko ở đầu bên kia —— chỉ là khi nàng đặt tay lên bàn rồi nhìn chằm chằm vào V, đám cao tầng xung quanh thuộc về các phe phái khác nhau cũng đều mang vẻ mặt xem kịch vui.
Vô cảm, tò mò, bối rối, v.v. đủ mọi cảm xúc…
Còn về nữ nhân cúi đầu nghịch chiếc bật lửa trong tay, cũng không ai nhận ra nụ cười như có như không trên khóe miệng nàng.
Ngay sau đó nàng ngẩng đầu lên, ánh mắt nhìn thẳng vào Michiko, còn lộ ra một tia nghi hoặc không giống giả vờ.
“V, phòng Counter-Intelligence không có gì muốn nói sao ?”
Nữ nhân này…
Cứ có chuyện gì không rõ thì đều muốn tìm đáp án từ trên người mình.
Thật đúng là cố ý nhắm vào.
Ai cũng biết phòng Counter-Intelligence đã hình thành đối đầu từ lâu với Michiko, điều khiến người ta khó hiểu chính là Michiko nắm trong tay công ty vũ trang độc lập như Danger Gal, còn được hun đúc hơn nửa năm ở Nhật Bản. Nhưng khi trở về lại gây ra một đống lớn… đủ mọi hành động không giành được ưu thế rồi để cho Counter-Intelligence tự thành một phái, hơn nữa tổng bộ hoàn toàn không có ý định can thiệp.
Rất nhiều người không ưa V.
Nhưng không thể không thừa nhận, cơ hội mà nữ nhân này nắm bắt đã để tổng bộ không thể công khai ra mặt ủng hộ Michiko.
Một mặt, người nắm quyền ở tổng bộ vốn dĩ là phái chủ chiến, mặt khác là phái chủ hòa và phe Kiji cũng không tìm ra lý do gì thích hợp để chỉnh đốn nàng.
Bây giờ Arasaka Tower ở Night City thậm chí có người bắt đầu gọi đùa là “phe V”, làn gió này đương nhiên chà xát nhiều lần qua tai Michiko, cũng khó trách trong tình huống không liên lạc được với tổng bộ, nàng lại nghĩ ngay đến việc gây rắc rối cho V.
Mọi người đều đang chờ phản ứng của V, nhưng mà vị bộ trưởng Counter-Intelligence tựa hồ sẽ ra tay để chỉnh đốn Michiko vào lúc này, lại lựa chọn đứng dậy ——
“Trợ lý Jenkins cũng ở phòng Counter-Intelligence, tất cả hành động, tất cả chi tiết, quyền hạn… báo cáo rủi ro đều đang được hắn xem xét.”
Vừa rồi có chút vội vàng, quên nói cho ngươi biết.”
Ánh mắt Michiko đọng lại một chút, sau khi lấy được xác nhận từ ninja Arasaka đứng sau, sắc mặt nàng lập tức có chút ngượng ngùng.
V sẽ không bỏ qua bất kỳ sai sót nào của kẻ địch.
Cho dù là về khí thế.
Ngay cả khi V có quyền lực lớn đến đâu, những tên cổ đông ít nhiều có liên hệ với các công ty khác ngồi đây vẫn là có vị trí cao hơn nàng.
Ai cũng muốn nâng đỡ một kẻ trâu bò, cũng muốn đi theo người giỏi giang, thế lực của Michiko hiện tại rất tệ, để nàng khó chịu một chút trong chuyện nhỏ nhặt thì cũng coi như có thu hoạch a.
Quả nhiên không sai.
Những gì đám người thấy được là một quan chức Counter-Intelligent xuất sắc trả lời nghiêm túc và có chuẩn bị trước, còn người kia là một kẻ nắm quyền tùy tiện gây ra yếu tố bất hòa trong tình huống thiếu thông tin.
Lập tức phân cao thấp.
Michiko vắt hết óc cũng không hiểu được, tại sao nữ nhân này lại bình tĩnh đến vậy, như thể hoàn toàn không quan tâm đến chuyện của tổng bộ.
Chuyện tổng bộ đang có biến động có lẽ chỉ cấp bậc như Michiko mới biết rõ, nhưng V thế nhưng là người đã đứng phía sau Yorinobu ở trên mặt nổi, nàng làm sao có thể không biết ?
Chỉ là một loạt thao tác như vậy của V, liền chặn hết những lời Michiko muốn tiếp tục tra hỏi, nàng không còn cách nào khác chỉ có thể chờ tin tức Jenkins không điều tra được gì cả.
V nhún vai, chậm rãi ngồi xuống.
Đôi tay đặt chồng lên nhau trên đùi, đang vắt chéo của nàng có vài động tác nhỏ, ngón út nhẹ nhàng gõ nhịp và có khoảng cách, chế giễu nhìn Michiko như một con chim sợ cành cong.
Michiko hiện giờ ở Night City không có khả năng liên lạc với tổng bộ.
Bởi vì lúc này trong internet của khu vực lớn, có một tồn tại mà Arasaka cũng không thể phát hiện đang chặn tín hiệu.
Đây là một kế hoạch có mục tiêu rõ ràng, hơn nữa cách biệt về tin tức là cực kỳ lớn.
Mà lúc này, nàng đang chờ một cơ hội, một cơ hội mà Michiko buộc phải sử dụng mình…
……
......
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN

05 Tháng năm, 2025 21:48
bộ này có tý sạn nhưng tổng thể 8/10

03 Tháng năm, 2025 18:44
Tác đi chơi triển lãm anime vui quá lên quên giờ, mai mới bù chương

03 Tháng năm, 2025 00:44
Drop rồi ạ :(

22 Tháng tư, 2025 20:48
Chuyện gì xảy ra v :)))

22 Tháng tư, 2025 18:43
Vl thiệt lần đầu của main lại :)

17 Tháng tư, 2025 00:38
Mặc dù chỉ là bắt nạt mấy thằng gián điệp cơ mà ăn hành 150 chương xong main cuối cùng cũng có cơ hội trang bức :))

12 Tháng tư, 2025 18:27
Tôi biết là khác nhau, nhưng lúc đó tôi không hiểu ông Thượng Tá cho main gặp Hands làm gì, tại thấy gặp Hands xong thì bị đuổi đi làm việc vs Netrunner, cơ mà đọc mấy chương sau xong ngẫm nghĩ 1 lúc nghĩ ra rồi

11 Tháng tư, 2025 23:35
là tâm lý nhân vật, nó chuyển biến ko mượt, giống trong game ra, kill ko nương tay giống NPC, miêu tả đoạn đó cũng thấy khác hẳn q1

11 Tháng tư, 2025 22:55
t đọc dc vài chục chương quyển 2, chưa thấy lủng củng chỗ nào. Chắc ae đọc đánh nhau riết tới quyển 2 thấy main bị nerf nên chưa quen

10 Tháng tư, 2025 08:07
Truyền kỳ là một trạng thái, Edgerunner là một nghề, như lính đánh thuê, truyền thông, hay Corpo. Chứ Edgerunner có bằng với truyền kỳ đâu ông.

10 Tháng tư, 2025 02:50
Mà giờ mới để ý tên truyện. Tính ra làm corpo 90% lượng truyện r. Có phải edgerunner đâu mà tên truyện là thành truyền kỳ

10 Tháng tư, 2025 02:49
Quyển 2 đọc thấy ko còn hay như quyển 1. Main lằng nhà lằng nhằn. Cảm giác tác giả đang bị rối. Ko biết phải viết thế nào

09 Tháng tư, 2025 12:53
Bác thấy lủng củng như thế nào vậy ;v

08 Tháng tư, 2025 21:44
quyển 2 khởi đầu lủng củng thật ...

07 Tháng tư, 2025 00:49
truyện hay thật, tinh cmn phẩm trong một năm của t

07 Tháng tư, 2025 00:48
hanse và mr hand khác nhau mag

03 Tháng tư, 2025 12:10
Tại tôi đọc xong cứ thấy lú lú ngồi nghĩ mấy phút ko ra nên lên đây hỏi :)))

02 Tháng tư, 2025 21:50
Đọc đến chương 11 là rõ mà bác

02 Tháng tư, 2025 20:39
Ông nào hảo tâm giải thích cho tôi cái là đoạn đầu tại sao Hanse lại bảo main đi gặp Fixer Hands ?

02 Tháng tư, 2025 08:12
Kịp rồi nhé

02 Tháng tư, 2025 07:59
Chơi game coi anime mà không biết nước sâu ***. Kịp tác chưa cv?

25 Tháng ba, 2025 08:02
Vào nhóm tác mới có, nhưng không dùng QQ nên không biết chỗ lấy.

25 Tháng ba, 2025 04:26
Wait, vậy có ảnh V gốc của bộ này không vậy đồng chí?

24 Tháng ba, 2025 20:44
Vì t cũng chơi từ lúc game mới ra, nên tìm name nhanh đọc hán việt + mô tả là biết cái gì rồi ;v. Đáng lẽ có cả ảnh kèm thêm của tác mà web không đăng kèm ảnh được.

24 Tháng ba, 2025 17:26
Hay tuyệt cú mèo. Lâu lắm rồi mới được đọc một cái đồng nhân mà rất có tâm như thế này. Con tác có vẻ như cũng tìm hiểu và xâu xé game, lore gốc của 2k77 rất chu đáo nên khi đọc nhiều khi còn không thể tin được đây là một bộ đồng nhân. Đã thế còn là khá đậm chất phong cách tăm tối và khó khăn của cyberpunk thật sự, ko có sảng văn vớ vẩn gì, Kể cả là hệ thống hệ thiếc cũng chỉ là thứ để làm nv chính nổi bật một chút nhưng cũng ko có bị buff quá lố. Tóm lại là mình rất hài lòng. Đặc biệt cảm ơn người dịch cũng để name khá chuẩn xác nên khi đọc cũng rất thông thuận chứ ko bị hán văn hóa ở mấy chỗ khác đọc mà rất khó chịu.
BÌNH LUẬN FACEBOOK