Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngồi trên thân hình của Hư Không thú để đánh nhau, trước nay đã có mấy ai?

Nói chính xác hơn, đây là một con Hư Không vương thú, là một trong những sinh linh mạnh mẽ nhất, nếu như nó trưởng thành thì tương lai sau này chắc chắn sẽ trở thành Tiên!

Nhưng, một con hung thú như thế này lại bị Thạch Hạo ghì mạnh bên dưới, đồng thời không ngừng giáng xuống những nắm đấm đầy mạnh bạo, đi kèm là ánh sáng bảo thuật, là thần lực khủng khiếp khiến cho miệng mồm phun ra đầy máu, tai mũi đều rách toát, cả người toàn là máu tươi.

"Gào..."

Hư Không thú thét gào ngập tràn giận dữ, sự sỉ nhục và lòng không cam trào dâng, từ khi sinh ra tới giờ nó chưa hề gặp phải sinh linh nào yêu tà như thế này.

"Sâu bọ thấp kém, cút ngay cho ta!"

Nó hét lớn đồng thời ra sức giãy giụa, cố gắng triển khai bảo thuật thế nhưng lúc này đều mất đi hiệu lực cả, không cách nào vận chuyển được pháp lực, không cách nào hình thành nên thần thông.

Pháp thuật bị xoá bỏ!

Người trẻ tuổi này cực kỳ thần bí lại có thể ép nó tới một bước này, khiến cho một thân bí lực hư không không cách nào triển khai được, bảo thuật không thể thành hình và xuất hiện.

"A..."

Hư Không thú rống lớn hòng thoát khỏi Thạch Hạo, bị người khác cưỡi trên người và không ngừng đấm đá tới mức hoa mắt chóng mặt, âm thanh xương vỡ nát khiến nó cảm thấy khó chịu, đây là một sự sỉ nhục vô cùng lớn.

"Thứ như ngươi mà cũng dám ngồi lên trên người của ta, cút xuống ngay!"

Con thú này trở nên điên cuồng, cả cơ thể lăn lộn trên mặt đất và cố gắng khống chế cho ra thần thông, thế nhưng lúc này lại ăn thêm một đòn càng nghiêm trọng hơn nữa.

"Con súc sinh này, không muốn làm thú cưỡi của ta chứ gì, thế hôm nay ta sẽ giết chết ngươi, đừng nói là cưỡi ngay cả đạp lên đầu thì ta cũng làm!"

Thạch Hạo chửi bới, hắn cũng đã hoàn toàn nổi giận, khai chiến nãy giờ cũng đã rất lâu rồi nên bản thân cũng bị thương và chảy máu không ít, đây đúng là chuyện hiếm có sau khi hắn có tu vi ngạo thị đồng đại như hiện nay.

Tay trái của hắn ấn đầu xuống còn tay phải không ngừng nện mạnh khiến cái cổ của nó suýt nữa thì đã gãy lìa, tiếp đó cánh tay lượn vòng vẽ nên một cung tròn đánh thẳng về phía mắt của nó.

Hư Không thú hốt hoảng liều mạng lắc đầu tránh né.

Cú đấm này vẫn trúng đích thế nhưng chỉ là nện thẳng lên trên mí mắt của nó mà thôi, lập tức tiếng xương gãy từ nơi đó truyền ra, khoé mắt nứt toác, huyết dịch chảy dài.

Cảnh tượng rất thê thảm, ít nhất đối với Hư Không thú mà nói, nó chưa bao giờ gặp phải thảm hoạ như thế này, nó gần như nổi điên, lại bị người khác ngược đãi như vầy.

"Ầm!"

Tiếp đó lại là một quyền giáng mạnh lên trên miệng của nó, trong giây lát đó, Hư Không thú rít gào, bọt máu từ miệng không ngừng ứa ra, những chiếc răng rụng rời không ngừng cùng máu đỏ tung toé ra ngoài.

Hiện giờ, chiếc miệng của nó đã bị đánh nát bấy, vô cùng thê thảm.

Bởi vì, Thạch Hạo không chỉ vận dụng sức mạnh thân thể mà còn sử dụng cả bảo thuật, hiện giờ là dùng tới Côn Bằng pháp, kim quang vô lượng mang theo mười vạn tám ngàn thanh kiếm tung bay.

Lúc này, cái miệng của nó đã bị chém lìa, một phần thân kiếm màu vàng óng dính chặt giữa khoang miệng của nó.

Thạch Hạo vận dụng tuyệt sát hòng loại bỏ đi tính mạng của con thú này, không có nó bất cứ cơ hội nào.

Hư Không thú kêu la thảm thiết, loại thương thế này quá nghiêm trong nên khiến nó không cách nào nhịn được cơn đau.

Ầm ầm!

Nó đánh mạnh xuống mắt đất đồng thời xoay người đưa phần lưng xuống bên dưới, mục đích muốn ép mạnh Thạch Hạo xuống dưới và thoát khỏi tình cảnh này.

Bởi vì, nó cảm thấy chịu đựng như vạy là quá đủ rồi, tên này không chỉ cưỡi trên lưng mà còn làm nhục nó, còn đánh đập nó, cứ để tiếp thì chắc chắn sẽ rơi vào cảnh bỏ mạng.

Nếu là người khác, sau khi bị Côn Bằng pháp oanh kích thì hình thần sẽ diệt vong ngay tức khắc.

Nhưng, Hư Không thú lại rất mạnh, thân thể vô song, tuy rằng không thể sử dụng bảo thuật nhưng vẫn có thể rút lấy bí lực trong hư không để chữa trị thương thế.

Ầm!

Nó đánh mạnh xuống đất khiến nơi ấy xuất hiện khe nứt dài không biết bao nhiêu dặm.

Nhưng mà Thạch Hạo làm sao lại để nó đạt được mục đích chứ, hắn sớm đã nhảy bậc lên đồng thời vặn mình quay trở lại trên thân của nó.

Lần này, bảo thuật Côn Bằng tựa như thái dương vàng óng nổ tung, đi kèm là nắm đấm của Thạch Hạo đã tiến thẳng tới mi tâm của nó!

Rắc!

Âm thanh rạn nứt từ xương trán truyền tới, cơ thể của nó rất mạnh nên đã chặn đứng được đòn đánh này, vẫn không hề xuyên thủng mà chỉ xuất hiện vết rạn nơi mi tâm mà thôi.

"Gào..."

Hư Không thú rống lớn, đôi mắt trợn tròn, đâu lâu to lớn đong đưa, liều miệng chống trả.

Rắc!

Tiếng vang lớn lại xuất hiện, lần này Thạch Hạo đã vận dụng tới sức mạnh cực hạn của bản thân, mười tám chiếc sừng của Hư Không thú va chạm với bảo thuật cùng với ánh quyền của hắn, trong tích tắc, cái vài chiếc sừng đã bị đánh gãy rời khỏi thân thể của nó.

Là trọng thương!

Nên biết, những chiếc sừng này chính là cội nguồn nguồn sức mạnh của nó, ngày thường thì làm sao có khả năng sẽ bị thương tổn được chứ, bởi vì có bí lực hư không gia trì cho nên vững chắc bất hủ.

Nhưng hiện giờ lại bị người khác đánh gãy, việc này tựa như trời đất sụp đổ vậy, lần đầu tiên khiến Hư Không thú sinh ra cảm giác sợ hãi.

"Bảo thuật của ta mất đi hiệu lực, tại sao ngươi lại có năng lực như thế này chứ, rất giống với một Hoàng tộc nào đó của thế giới chúng ta." Hư Không thú bị đánh tới mức rối bời, trong vẻ hoảng sợ chợt thì thầm như thế.

Thạch Hạo nghe vậy thì thất kinh.

"Đúng rồi, giới này của các ngươi cũng từng có bộ tộc sở hữu năng lực như vậy, thế nhưng hẳn phải tuyệt diệt từ lâu rồi mới đúng, dù cho hậu duệ sau này cũng không thể tu thành được." Hư Không thú rít gào, chống cự đầy kịch liệt.

Thạch Hạo hoảng sợ, hắn biết, thế giới này quả thật có vài chủng tộc có năng lực như vầy thế nhưng không nghĩ tới lại chỉ là hậu duệ, càng không nghĩ tới ở thế giới bên kia có một chủng tộc dựa vào năng lực này để trở thành một đại Hoàng tộc.

"Ta không thể chết được, làm sao có thể bị một chủng tộc nhỏ yếu và dơ bẩn đánh gục được chứ, ta phải sống sót!" Hư Không thú gào thét.

Sau khi nhận lấy cú đấm ở đỉnh đầu thì thần trí không được tốt cho lắm, hiện tại sau khi liều mạng lao vút lên trên thì nó đã trở nên điên cuồng.

Nó ra sức chống trả, còn Thạch Hạo lại ra sức áp chế, vận dụng bí thuật chí cường hòng lấy mạng của nó.

Ầm!

Rốt cuộc, tiếng vang thật lớn truyền ra, nơi xương trán của nó đã bị xuyên thủng, thần quang chiếu rọi, tựa như đã hoàn toàn bỏ mạng.

Thế nhưng vào đúng lúc này, từ bên trong mi tâm của nó có một tấm đạo phù cổ xưa chấn bay Thạch Hạo hòng lao ra ngoài.

Đồng thời, tấm đạo phù này bao phủ lấy Hư Không thú rồi chớp mắt lướt sang ngang, và cơ thể của nó đang nhanh chóng hồi phục lại như cũ.

Chính xác, đây chính là một loại thần phù đoạt lấy tạo hoá thiên địa, có thể giúp huyết nhục hồi phục lại như cũ, cơ thể tái sinh, thân thể từ chết có thể chuyển sang sống.

Thạch Hạo tức giận, ra sức để giết chết con thú này thế nhưng tấm đạo phù ấy lại ra tay cứu lấy.

Rõ ràng, có sinh linh thuộc cấp đại nhân vật đã lưu lại tấm đạo phù này trong cơ thể của nó hòng bảo vệ tính mạng, không muốn nó sẽ chết ở một giới này.

Thạch Hạo truy kích, không muốn buông bỏ.

Nhưng, tấm đạo phù này quá nhanh, thứ này sở hữu sức mạnh không gian nên mặc sức tung hoành trong thiên địa.

Nếu là người bình thường sớm đã bị cắt đuôi chẳng thấy bóng dáng đâu nữa, thế nhưng thanh tiên kiếm Đại La trong tay của Thạch Hạo chợt chém đứt hư không, tiếp đó đuổi theo.

Keeng!

Tiếng vang giòn giã truyền khắp, tấm đạo phù này nát bấy, cứ thế hoá thành tro bụi.

Mà cũng trong lúc đó, Hư Không thú đã hồi phục lại như cũ, ngay cả những chiếc sừng đã bị đánh gãy cũng đã mọc lại, khôi phục lại chiến lực đỉnh cao.

Thạch Hạo không nói lời nào, hắn lấy ra một viên thuỷ tinh có phong ấn một giọt chân huyết của Phượng hoàng rồi nuốt mạnh xuống.

Đây là thứ hắn cố ý lưu lại, nếu rơi vào tình thế nguy cấp thì có thể nhanh chóng khôi phục nguyên khí.

Huyết dịch bốc hơi, bảo quang vô lượng, tựa như là Phượng hoàng niết bàn, tinh khí của Thạch Hạo trở lại cuồn cuộn như xưa, chớp mắt đã khôi phục hoàn toàn.

Ánh mắt của Hư Không thú lạnh lẽo quét nhìn, nó đã khôi phục lại vẻ điềm tĩnh, vẻ lạnh lùng càng tăng hơn.

"Con sâu bọ như ngươi lại khiến ta gặp phải đau khổ như vậy, hôm nay chắc chắn sẽ khiến cho ngươi chết chẳng chút tử tế!" Hư Không thú đầy uy nghiêm nói.

"Bại tướng trong tay ta, vậy mà còn dám ngông nghênh như thế?" Thạch Hạo mỉa mai.

"Chỉ là do bất cẩn nên mới bị ngươi thành công đánh lén mà thôi, nhưng mà ta biết được, năng lực miễn dịch pháp lực kia không phải lúc nào cũng thi triển được, hiện giờ ngươi không cách nào triển khai được nữa, hơn nữa ta cố ý phòng bị thì ngươi làm gì được ta chứ!?" Hư Không khú lạnh lẽo nói, tiếp đó bước tới với sát khí ngập trời.

Chính xác, đón nhận chính là một cuộc đại quyết chiến!

Lục Đạo Luân Hồi và Cửu Chuyển thiên công được vận dụng tới cực hạn, cuộc chém giết khiến nhật nguyệt ảm đạm, thiên địa thất sắc, khí hỗn độn sôi trào mãnh liệt.

Huyết dịch không ngừng rơi vãi, cả hai đều đỏ đậm cả người, thân thể rách nát, chém giết tới gay cấn, trọng thương của mỗi người đều không cách nào tưởng tượng nổi.

Cuối cùng thì cũng đã tới thời khắc liều mạng.

Hư Không thú quát: "Sinh linh đê tiện đang chảy dòng máu dơ bẩn kia, tổ tiên của các ngươi cũng đều thất bại thì cần gì phải nói tới ngươi làm gì, chịu chết đi!"

Nó vận dụng tới thủ đoạn mạnh nhất, thần thông bản mệnh xuất hiện liền khiến thiên địa ào ào vang vọng, chỉ trong nháy mắt liền xuất hiện tám sợi xích to lớn nhắm thẳng về phía Thạch Hạo.

Mặc cho hắn có tránh né thì cũng không cách nào thoát khỏi, trước sau vẫn bám chặt theo hắn.

"Vù vù vù!"

Tám sợi xích to lớn lao tới từ tám phương hướng khác nhau đầy yêu dị, cuối cùng nó cũng đã khoá chặt và giam cầm Thạch Hạo ở trong hư không.

"Ha ha..." Hư không thú cười to đầy hung ác, nó mở cái miệng to như chậu máu, nói: "Bộ tộc của chúng ta nắm giữ hư không nên không ai có thể thoát khỏi được gông xiềng hư không cả, tám sợi xích này quấn chặt vào thân thể, chính là sự trói buộc của thiên địa, là muốn đưa ra phán quyết với ngươi, vậy thì làm sao thoát được?"

"Ầm!"

Nó cũng không có trì hoãn thêm vì sợ xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, lập tức há miệng phun ra các lưỡi dao không gian giết chết Thạch Hạo.

"Nghiệt súc, ngươi cho rằng như vậy có thể giết chết được ta à, ta sẽ dùng âm dương của Côn bằng để nghịch chuyển và chém giết lại ngươi!" Thạch Hạo nói xong rồi cả người toả đầy ánh sáng.

Thế nhưng, hắn chợt nhíu mày và nhanh chóng thay đổi loại khác, nói: "Nghịch biến âm dương vẫn chưa hoàn thiện, hay là dùng bảo thuật của chính mình giết ngươi cũng được, cũng là thần thông bản mệnh, vẫn đủ khả năng áp chế ngươi, để ngươi phải tâm phục khẩu phục!"

"Ngu ngốc, vẫn còn thời gian để chém gió à?" Hư Không thú lạnh giọng nói.

Nhưng, lập tức nó chợt chấn kinh, bởi vì đối phương vẫn có thời gian, nơi đó những mảnh vỡ thời gian bay lượn, sức mạnh thời gian lưu chuyển hoàn toàn khác với những nơi còn lại.

Đây chính là loại pháp môn thứ hai mà Chí Tôn cốt của Thạch Hạo đã hình thành - Luân Hồi, lúc này nó đang diễn dịch ra sức mạnh thời gian!

"Dùng pháp tắc thời gian để phá thần tắc không gian của ta?!" Hư Không thú hét lớn, trong mắt nó liền xuất hiện vẻ hoảng loạn.

Chủng tộc của bọn nó sợ nhất chính là sức mạnh thời gian, nếu không thì bảo thuật Không gian có thể nói là vô địch, chỉ khi nào gặp phải sự ăn mòn của thời gian thì mới có thể đại bại mà thôi.

"A..."

Hư Không thú hét lớn, nó cảm thấy bản thân trở nên già nua, huyết dịch toàn thân chớp mắt khô cạn, vô cùng suy yếu.

Sức mạnh của năm tháng vô ảnh vô hình không ngừng tác dụng lên trên người của nó, lúc này khiến nó tựa như già đi cả vạn tuổi, cả ngươi suy yếu khó có thể đứng thẳng.

Ầm ầm!

Hư Không thú ngã ầm đập lún mặt đất.

Rắc!

Cũng trong lúc đó, Thạch Hạo chém đứt tám sợi xích kia rồi thoát ra ngoài, tiếp đó hoá thành một vị Chiến thần vàng óng một cước đạp mạnh xuống Hư Không thú bên dưới.

"Đạo phù bảo mệnh đã dùng, vậy ngươi còn gì nữa/!"

Phụt!

Một cước hạ xuống, huyết quang bắn lên.

Hư Không thú đang bị thời gian cướp đi sức sống vô tận chợt kêu thảm, máu tươi đầm đìa, nửa người bị đạp nát.

"Nghiệt súc, nạp mạng đi!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
anhtuanngoc
29 Tháng mười một, 2021 22:22
thức hải cứ để Hán Việt còn dịch là biển ý thức làm gì
Dothihiep
19 Tháng mười một, 2021 19:29
Sau Tru Tiên chẳng có ai dịch hay dc như vậy, Tru Tiên 2, rồi rất nhiều truyện hay khác, dịch y chang cổ tích việt nam hoặc mấy cái kiểu đô thị hiệp, dài lê thê, chẳng có gì thú vị, đọc lại cổ hiệp của Kim Dung, Cổ Long đỡ ức chế hơn nhiều,
ronkute
18 Tháng mười một, 2021 23:03
Cảm ơn bác, tầm 1-2 năm nữa sẽ full thôi :v
annguyen66
18 Tháng mười một, 2021 23:03
trong tg đợi chắc mình phải cày bộ già thiên quá :)))
ronkute
18 Tháng mười một, 2021 23:03
Cái này mình chịu đó :((
annguyen66
18 Tháng mười một, 2021 22:55
đây là bộ truyện chữ của tq đầu tiên mà mình đọc mình rất thích cách dịch của bác tuy có vài chỗ dịch hơi kì :))) trước mình toàn nghe bên truyenaudio vì bên đó có giọng AI nghe êm nhất luôn k thấy web nào có cho đến tầm chương 1600 thì toàn dịch cv nên phải tìm vào ttv để tìm đọc tiếp mà tiếc là bác mới dịch tới hơn chương 1k7 à mà với tốc độ đọc của mình không biết được 1 tuần k nữa mình bắt đầu đọc bộ này từ đầu tháng 9 tới h cũng hơn 3 tháng r mình đành phải đợi đến khi nào bác dịch full r mình đọc 1 lần cho sướng :)) hy vọng bác có thể hoàn thành bộ này trước năm nay
Tien@
17 Tháng mười một, 2021 21:47
Cảm ơn nhóm ad đã dịch mình hóng bản dịch của bộ này lâu lắm rồi hazz!!! Cuối cùng cũng đx thoả mãn
Tien@
17 Tháng mười một, 2021 21:47
Cảm ơn nhóm ad đã dịch mình hóng bản dịch của bộ này lâu lắm rồi hazz!!! Cuối cùng cũng đx thoả mãn
duylegacy1
17 Tháng mười một, 2021 16:56
sao hiển thị là 1770 chương mà ở đây mới có 1752 chương nhỉ ae ơi
ronkute
15 Tháng mười một, 2021 20:51
Kết cục cực kỳ buồn, bạn bè người thân người thương đều chết sạch, còn cũng chỉ là nhớ nhung sầu thảm buồn tủi mà thôi
ronkute
15 Tháng mười một, 2021 20:48
Chắc k hợp gu với bác rồi
Người qua đường a
15 Tháng mười một, 2021 19:06
truyện dịch chán. sau khi cố 99 chương mình đã từ bỏ
Hieu Le
13 Tháng mười một, 2021 23:31
Kết truyện gần như chết hết. Vợ con, ae bạn bè, liễu thần.. nvc thành đế phong ấn toàn tg rồi rời đi
ronkute
13 Tháng mười một, 2021 18:04
Mấy nay mình bận quá k lên chương đc, bác cứ từ từ nhịn thuốc nhé
Hieu Le
13 Tháng mười một, 2021 16:10
Ad có thể ra nhanh nhanh không huhu mình hóng quá
ronkute
07 Tháng mười một, 2021 19:02
Bác kt tin nhắn nhé
Bodayconcho
07 Tháng mười một, 2021 07:48
cvter ơi inb mình với
qiye1997
06 Tháng mười một, 2021 17:39
Danh từ nên để hán việt nha ad! Một là tôn trọng tác giả hai là nhiều từ dịch thuần việt quá nó ko được phù hợp với bối cảnh truyện
Nguyễn Huyền Trang
04 Tháng mười một, 2021 22:03
Đói truyện thì phải đi lần chứ sai haizz
ronkute
04 Tháng mười một, 2021 07:16
Lâu quá quên mất, để chiều mình sửa lại những chương vừa rồi
LE Blind
04 Tháng mười một, 2021 00:47
Like
anhtuanngoc
02 Tháng mười một, 2021 19:03
những chương đầu vẫn để tiểu Thạch đến giờ lại dịch thành hòn đá nhỏ. Biệt danh em nghĩ như tên riêng nên để Hán Việt
dathoi1
31 Tháng mười, 2021 03:45
Đâu cũng thấy
forzerfor
30 Tháng mười, 2021 21:46
mong bro có thể bỏ tgian để end sớm bộ này ạ chứ tơi' quá mà qua mấy trang khác đọc thì vừa phí tgian mà vừa load não em chịu ạ :( chắc em dừng chờ ra full rồi em lại chiến chứ cứ vầy chịu
ronkute
27 Tháng mười, 2021 21:49
K bạn nhé
BÌNH LUẬN FACEBOOK