Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Chương 287: Trùng Đồng

Viên nhãn cầu này đang phát ra ánh sáng màu vàng nhạt, rất là kinh người, dường như có sinh khí đang lưu chuyển, chẳng lẽ nó vẫn còn có sinh cơ sao?

Thạch Hạo khá là kinh ngạc, từ Thượng Cổ đến giờ đã trải qua bao nhiều năm, nó vẫn còn chưa bị khô héo mà còn có thể biểu hiện như thế, thật sự có chút kinh người.

Thạch Hạo tập trung thúc dục, nhãn cầu màu vàng bắt đầu biến hóa, ánh sáng tăng lên, ánh sáng nhiều màu liên tục xuất hiện chiếu sáng cả gian phòng, cứ như là có thể dựa vào nó để thấu hiểu tất cả.

Thạch Hạo kích thích ra một loại sức mạnh kỳ dị, nó dùng tay nâng viên nhãn cầu lên, ánh sáng chiếu khắp nơi, có một loại cảm giác rất đặc biệt, tràng cảnh bốn phía hiện lên trong nội tâm nó vô cùng rõ rệt.

Tất cả những điều đó đều thông qua con mắt trên bàn tay kia, cũng không phải là dựa vào hai mắt của Thạch Hạo, điều này khiến cho nó cảm thấy giật mình, đây là sức mạnh của Trùng Đồng sao?

Quả nhiên là báu vật, chỉ trong nháy mắt Thạch Hạo đã biết tác dụng của nó rồi, không ngờ là có thể nhìn xuyên vách tường, xuyên qua các cảnh vật trong viện, hình ảnh cũng rất chân thực.

"Nhìn xuyên hư vô, xuyên thấu phù phiếm, thẳng tới bản chất." Thạch Hạo chấn động, con mắt này thật là lợi hại, nó cảm thấy có chút không chân thực.

Nó cúi đầu chăm chú, cẩn thận quan sát, sau đó tiếp tục thể nghiệm sức mạnh của nó, thông qua nó tìm hiểu ngoài xa, kết quả là những hình ảnh kia lại xuất hiện trong nội tâm.

Lần này càng rõ ràng hơn, xuyên qua vách tường xem xét thế giới bên ngoài, cực kỳ rõ ràng và chân thực.

"Thần thông thật lợi hại!" Thạch Hạo thán phục, Trùng Đồng giả quả thật là được trời cao chiếu cố, chỉ mới kích thích một chút mà đã có loại năng lực như vậy rồi.

"Vù."

Nó toàn lực thúc dục, cung cấp đầy đủ tinh khí thần cho viên nhãn cầu này, không gian phảng phất như rung lên. Nhãn cầu bắn ra một vệt sáng, ánh sáng vàng nhạt pha lẫn tạp sắc xuyên thủng cả vách tường.

Điều này khiến Thạch Hạo khiếp sợ, hết thảy xuất hiện cả đột nhiên, may mà con mắt này không phải nhìn hướng về phía nó, bằng không nó đã gặp nguy hiểm rất lớn.

Nó nhắm về phía mũi tên đồng kia, lần thứ hai thúc dục, trong tiếng leng keng, ánh sáng phát ra từ nhãn cầu đánh nát cả mũi tên đó, đem nó hóa thành bụi phấn.

"Thật là lợi hại, con mắt vừa mở ra đã có thể phá hủy cả bảo cụ!" Thạch Hạo cực kỳ kinh ngạc, nhãn cầu này đã rời khỏi Trùng Đồng giả, chỉ ở trong tay nó thúc dục còn có thể phát ra uy năng như vậy, trước đó còn kinh khủng cỡ nào?

Nó có thể tưởng tượng ra tràng cảnh một vị thần nhân trời sinh ngạo thị thiên địa, hô hoán cường giả khắp nơi. Con mắt mở ra, từng chùm ánh sáng màu vàng óng phát ra, phá nát tất cả bảo cụ, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi!

Loại tràng cảnh đó có thể đoán được, Trùng Đồng vừa mở, một vệt sáng xuyên thủng đất trời, pháp khí đầy trời nổ tung thành bụi phán, cường giả vạn tộc bị đánh giết. Nghĩ một chút đã cảm thấy sợ hãi.

Thạch Hạo xem lại nhãn cầu trong tay, phát hiện ra một điều, chỉ cần không thúc dục, nó sẽ vô cùng u ám, không có chút sinh cơ nào, chỉ có khi rót vào khí tức sinh mệnh mới có loại biểu hiện này.

"Nó biến thành bảo cụ, hoặc là nói, nó vẫn chưa hoàn toàn chết đi, vẫn còn có chút dấu ấn sinh mệnh?" Nó ngờ vực nghĩ.

Theo lý mà nói, hẳn là đã hóa thành bảo cụ, dù sao nó đã tồn tại quá lâu rồi, thế nhưng Trùng Đồng chân chính hẳn không chỉ có chút tác dụng như thế.

"Có lẽ là do bị phong ấn trong thạch châu, ngăn cách tất cả với bên ngoài, thế nên nó không bị năm tháng mài mòn, sinh mệnh bổn nguyên không có tiêu tán." Nó nghĩ đến một loại khả năng.

Bởi vì trong một ít sách cổ có ghi lại, từng có loại tiền lệ như vậy, nhưng chất liệu bằng đá đặc biệt có thể phong ấn sinh mệnh, ngăn cách với thiên địa.

Nó cầm lên xem xét những mảnh đá vụn kia, càng nhìn càng cảm thấy như là một loại thần thạch nào đó, không phải thứ tầm thường có thể so sánh, nếu không phải vậy thì sao có thể nhuộm máu thần ma, chứa một thần khí như mũi tên đó.

"Nói như thế, có khi cũng giống như Long Giao Tiễn khi trước, có thể dùng tinh khí sinh mệnh tẩm bổ, có khi còn có thể khôi phục lại như cũ?" Thạch Hạo tự nói.

Năm đó nó ở trong Đại Hoang đại chiến với con Tế Linh - Xuyên Sơn giáp, đối phương trước đó cũng đã thụ thương nặng, cũng bởi vì lấy huyết nhục bản thân tẩm bổ cho bảo cụ tổ tiên lưu lại, muốn khiến cho bảo cốt kia sống lại.

Thứ này thật sự là thần vật nghịch thiên, nhãn cầu của một vị thần nhân trời sinh, nếu tin tức này truyền ra ngoài, đoán chừng các cường giả ở Hoàng Đô đều bất chấp tất cả xông đến tranh đoạt.

Xử trí thứ này thế nào? Thạch Hạo tương đối mâu thuẫn, nó không muốn dùng huyết nhục bản thân tẩm bổ, nó cảm thấy thứ này không phải của bản thân mình, nếu để trong người cũng không thích hợp cho lắm.

Thế nhưng con mắt này thật sự rất lợi hại, nếu có thể khiến nó sống lại, tái hiện toàn bộ uy năng, đến lúc đó thì thật khó tưởng tượng!

"Làm sao bây giờ?" Nó nâng bàn tay lên nhìn kĩ, chân mày cau lại, chăm chú suy nghĩ.

Thay thế con mắt của mình? Không thể được! Đặt vào mi tâm? Trong truyền thuyết đó chính là vị trí của thiên nhãn, cũng không được, nếu có ngày đủ điều kiện mở ra thiên nhãn chẳng phải đã sớm bị phá hỏng hay sao.

Trong quá trình tìm hiểu, Thạch Hạo không ngừng tế luyện, đột nhiên nó lại phát hiện ra một loại thần thông khác, lần này khiến nó hoàn toàn chấn kinh.

Nó có thể nhìn thấy tần suất đập cánh của một con ong mật, rất chậm chạp, tất cả đều được thu vào trong mắt, vô cùng rõ ràng.

"Ồ, tốc độ chậm lại, có thể cẩn thận tỉ mỉ quan sát!" Thạch Hạo thay đổi sắc mặt.

Trước đây khi nhìn đến cảnh vật bất động nên nó không có chú ý, hiện tại quan sát sinh vật còn sống nó liền phát hiện thêm điều như vậy.

Cẩn thận tìm hiểu, nó quan sát một con phi điểu xẹt qua trời cao, vốn là sẽ vọt qua, thế nhưng trong cảm ứng của nhãn cầu thì chỉ thấy nó chậm rãi vỗ cánh, chậm rãi bay qua.

Sau đó, nó xuyên thấu qua vách tường, nhìn về phía ngoài sân, nơi đó có người đang luyện võ, động tác thực sự rất chậm, giống như một bộ động tác phân giải ra thành nhiều đoạn, hiện ra ở trước mắt nó.

"Thế này cũng quá nghịch thiên rồi!" Thạch Hạo khiếp sợ.

Nếu như lâm trận đối địch, có thể nắm giữ loại năng lực này quả thực như đứng trên cao nhìn xuống người đồng cấp, không phải tiên thiên bất bại thì cũng kém không quá xa.

Trùng Đồng giả thật sự rất khủng bố, đây là phản ứng đầu tiên của Thạch Hạo, người nắm giữ thần thông hoàn chỉnh có lẽ còn hiểu sâu hơn, nó hoàn toàn không nghĩ tới lại nghịch thiên như thế.

Điều này khiến nó tỉnh ngộ, mặc dù đối phương không đoạt chí tôn cốt của nó cũng cực kỳ đáng sợ, thiên phú như thần có mấy ai sánh được?

Thạch Hạo yên lặng tính toán, nếu để nó đối phó chỉ có thể lấy hai loại biện pháp đối phó, một là phát huy tốc độ cực hạn của bảo thuật Côn Bằng, đạt đến tốc độ nhanh nhất, triệt tiêu đặc tính này của con mắt. Một phương pháp khác chính là lấy bất biến ứng vạn biến, đứng im bất động, xuất ra mười tòa Động Thiên, sử dụng huyết nhục Động Thiên phong cấm thiên địa, lấy tràng vực trấn áp đối thủ.

"Còn có phương pháp phá giải khác không?" Thạch Hạo tự nói, thông qua con mắt này, nó biết được Trùng Đồng giả đáng sợ cỡ nào, vượt quá sự tưởng tượng của mọi người.

"Bản thân ta không dùng, có thể để nó dung nhập vào trong linh thân." Thạch Hạo tự nói, để linh thân đi lĩnh ngộ, luyện hóa con mắt này, để cho nó hợp làm một thể.

Chung quy nó luôn cảm thấy con mắt này là ngoại vật, không muốn dung nhập vào trong cơ thể mình, dùng linh thân thay thế thì không có vấn đề gì.

Trên thực tế, nó chỉ có một mục đích chủ yếu, dùng linh thân linh hợp, tìm hiểu vô thượng phù văn ẩn chứa bên trong con mắt này, chỉ cần lý giải được nguyên thủy phù văn này, nó cũng không cần con mắt này nữa.

"Ta có bảo thuật Toan Nghê, còn có bảo thuật Côn Bằng, còn có tám tòa Động Thiên chưa có linh thân cụ thể, không bằng trước tiên diễn hóa ra một nhân hình."

Thạch Hạo nghĩ như vậy, nó từng nghe nói trong Thập Hung Thái Cổ có một là nhân hình, nếu ngày sau may mắn gặp được cũng xem như có chuẩn bị, không có xung đột lẫn nhau.

Trên thực tế, ở cấp độ Động Thiên dưỡng linh, ban đầu là giao cho chúng dấu ấn, giống như tạo ra sinh mệnh, nhưng đến cuối cùng đều phải thu hồi những dấu ấn của linh thân, coi như là thần nguyên dùng để tẩm bổ nguyên thần bản thân, tất cả dung hợp làm một, chỉ lưu lại ở mỗi Động Thiên một phù văn nguyên thủy.

Đương nhiên đây là cấp độ chỉ có Thánh Nhân, Thần Nhân trong truyền thuyết mới có thể tìm hiểu, hiện tại còn không cần nó cân nhắc.

Rất nhanh, bên trong một Động Thiên của Thạch Hạo diễn hóa ra một linh thân hình người, nhãn cầu này từ giờ sẽ được đặt trong linh thân này, tiến hành tẩm bổ, rãnh rỗi sẽ tìm hiểu.

Thạch Hạo xuất ra một chút dấu ấn tiến vào trong linh thân, lập tức khiến nó như sống lại, giống như có sinh mệnh. Trên thực tế, dấu ấn nó phân ra lần này rất mạnh, liền bản thể đều chịu ảnh hưởng rất nhiều, sắc mặt có chút tái đi.

Tại vị trí mi tâm của linh thân này, có một con mắt của trời sinh thần nhân đang lưu động ánh sáng vàng nhạt, giống như đã được thức tỉnh, sức mạnh đáng sợ tràn ngập.

"Được!" Thạch Hạo thật sự rất thỏa mãn.

Không nói thứ khác, chỉ riêng việc có thể khiến nhãn cầu này sống lại là rất tốt rồi, có thể dựa vào nó để tìm hiểu thần thông ẩn chứa bên trong.

Hiện tại nó cũng chỉ biết ba tác dụng, một là nhìn xuyên bản nguyên, hai là có thể phát ra chùm sáng phá diệt bảo cụ, ba là có thể coi tốc độ di chuyển của cường giả chậm như sên.

Chỉ ba loại thần thông này cũng đã rất nghịch thiên!

Tất cả chỉ vì mục tiêu khiến bản thân mạnh mẽ hơn, Thạch Hạo tìm hiểu không mệt mỏi, dùng linh thân tẩm bổ Trùng Đồng của trời sinh thần nhân.

Cuối cùng, bản thân nó thì bình tĩnh lại, bắt đầu kiểm kê các bảo vật kiếm được trên hội đấu giá, nó thấy tiểu tháp rung động, đối với một loại bùn trong đống bảo vật cảm thấy hứng thú, nó liền đưa cho tòa tháp.

Khối bùn hôi hám này không biết là vật gì, tiểu tháp chỉ nói với nó, dùng thứ đó trao đổi có thể khiến nó có nửa lần xuất thủ, nghĩ bóng là cần có thêm một khối như vậy.

"Đây là thịt nát của Thiên Thần." Tiểu tháp nói như thật.

Thạch Hạo nghe đến trợn mắt há mồm, lai lịch lớn như vậy, tuyệt đối là báu vật, bất kể là dùng để luyện khí hay làm thuốc đều có thể xem nó như thánh vật.

"Bản lĩnh của ngươi lớn như vậy, vì sao không trực tiếp cướp sạch cả phòng đấu giá." Thạch Hạo nói thầm.

"Đây là vì sự cân đối của thế gian, vì sao ta biến thành bộ dạng này ngươi sẽ không hiểu được, muốn được thứ gì thì phải trả giá, trao đổi đồng giá là lựa chọn hiện nay của ta." Tiểu tháp nói ra một chút tin tức khó hiểu.

"Vậy cũng là trao đổi đồng giá, ngươi sẽ không phải muốn đem một ít nhân quả tính lên người ta đó chứ?" Thạch Hạo ngờ vực hỏi.

Nó đã suy nghĩ rất lâu cũng không có manh mối nào, sau đó cũng không thèm nghĩ nữa, hiện tại nỗ lực tăng thực lực của mình lên mới là đạo lý.

Cuối cùng nó lấy ra khối mai rùa để nghiên cứu bảo thuật trên đó, đây là một loại bảo thuật quý hiếm nó lấy được từ trong hội đấu giá.

Năm đó có một con Huyền Quy làm loạn tại Tây Cương Thạch Quốc, vì trấn áp nó mà chết đi hai vị vương hầu, thẳng đến khi có cao thủ bí mật xuất hiện mới có thể tiêu diệt.

Đây là một con Thái Cổ di chủng đỉnh cấp, bảo thuật nó lưu lại cũng rất kinh người, nó chính là đời sau của Huyền Vũ, được xưng là chủng tộc có khả năng phòng ngự mạnh mẽ nhất.

Thạch Hạo chú tâm tìm hiểu, chỉ chốc lát sau trên người nó xuất hiện hào quang màu vàng đất, sương mù mịt mờ lưu động, dày đặc rồi ngưng tụ lại, phù văn không ngừng lóe sáng.

Cảnh giới của nó hiện tại cao hơn trước đây nhiều, đặc biệt là sau khi đạt đến Hóa Linh cảnh viên mãn, con đường tu hành trở nên rộng rãi hơn nhiều, con đường của người khác càng ngày càng hẹp, còn nó vẫn luôn đột phá cực cảnh, vẫn chưa có chút ảnh hưởng nào.

Rất lâu sau đó, Thạch Hạo ngừng vận chuyển phù văn, về cơ bản đã hiểu được đại thần thông này, không khỏi thán phục trong lòng. Thứ này quả là ghê gớm, tuyệt đối là một loại đại pháp quyết, có thể tranh được trên hội đấu giá thực sự là đáng giá.

Sau đó nó lấy ra một cái bồ đoàn ngồi lên, mới đầu còn thấy bình thường cổ xưa, đến khi nó cầm mai rùa lên bắt đầu tìm hiểu thì biến hóa bắt đầu xuất hiện.

Cái bồ đoàn kia bốc lên từng đợt linh quang, kèm theo từng luồng khí lành, lúc thì như tử khí đông lai, lúc thì như tiên khí tuôn trào, sương mù mông lung, thần quang chiếu sáng, trông thật là kỳ dị.

Đây tuyệt đối là một kiện chí bảo, là đồ vật Côn Bằng thường đả tọa lưu lại, lấy Côn Mộc quán thông cả Nhân Thần Giới bện thành, hiện nay khó có thể tìm được một bồ đoàn như vậy nữa rồi.

Dù là năm đó cũng đều nắm trong tay những người có đại thần thông.

Thạch Hạo ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, toàn thân chiếu sáng rực rỡ, lần lượt các loại phù văn xuất hiện, đó là pháp quyết Huyền Quy được nó tìm hiểu ra, phù văn bắt đầu hiện ra và lưu chuyển.

Bên ngoài thân thể nó lấp lóe ánh sáng màu vàng đất, hóa thành từng đốm sáng, âm thanh boong boong phát ra, giống như áo giáp phát sáng và truyền ra tiếng vang, âm thanh như tiếng kim loại va chạm, chấn động màng nhĩ người khác.

Cứ như vậy, nó không ngừng ngộ pháp, thân thể lưu chuyển ánh sáng lộng lẫy, có lúc lại biến hóa, phát ra từng cụm mây tía, nhìn qua cực kỳ thần bí và mạnh mẽ.

Cuối cùng màu vàng đất biến mất, dần biến thành màu đen, phù văn như sóng biển phun trào, trong lúc hoảng hốt giống như có một con Huyền Vũ sống lại, cực kỳ cao lớn, nó sừng sững trong hư không.

Liên tiếp mấy ngày liền, Thạch Hạo đắm chìm trong hoàn cảnh kỳ diệu, một người lẳng lặng ngồi đây ngộ đạo, tìm hiểu pháp môn, thu hoạch cực kỳ to lớn.

Đã đến cảnh giới như hiện nay, không cần phải dùng đá làm cầu chậm rãi sang sông nữa, chỉ cần có một thần thông hoàn thiện nó liền có thể toàn tâm tìm hiểu, chậm rãi diễn biến ra.

Vẻn vẹn chỉ mấy ngày mà thôi, nó đã bước đầu nắm giữ các loại biến hóa có thể triển khai của thần thông này.

Đương nhiên, những dấu ấn quan tọng nhất thì không thể hoàn toàn lĩnh ngộ, muốn như vậy phải cần hao phí thời gian, cần tiêu tốn vô số tinh lực để tìm hiểu.

Dù vậy nó cũng xem như có thành tựu rồi, nắm giữ đại bộ phận thần thông Huyền Quy, đã có thể dựa vào nó để đối địch.

Thạch Hạo đứng dậy thu hồi bồ đoàn, không còn tiếp tục tìm hiểu nữa, nó biết dục tốc bất đạt, những thứ nên nắm giữ thì đã nắm giữ, những thứ còn lại thì cần hao phí lượng lớn tinh lực để tìm hiểu, hiện giờ đã hao phí mấy ngày tu luyện rồi, không còn thích hợp tìm hiểu nữa.

Hơn nữa cách ngày tụ hội đó ngày càng gần, nó sợ trong lúc ngộ đạo bị người khác cắt ngang.

Hai ngày sau, một nha đầu mười bốn, mười lăm tuổi tìm đến nơi này, lớn lên cực kỳ xinh đẹp, sau lưng nàng mọc ra mấy cái đuôi hồ ly trắng như tuyết, dáng dấp yểu điệu, mặc dù tuổi không lớn nhưng đã có khả năng mê hoặc trời sinh.

"Tiểu thư nhà ta mời ngươi đến gặp mặt." Tiểu nha đầu này cười hì hì mở miệng, cặp mắt to tròn đánh giá nó, nói: "Tiểu thư nói rồi, cô ấy không thích một người gọi là tiên tử thánh khiết, chuẩn bị kiếm chồng cho cô ta, nếu như bán nàng cho ngươi, hỏi ngươi có dám nhận hay không?"

"Có thể mua một tặng một không? Tiểu thư nhà ngươi cũng rất tốt nhen." Thạch Hạo mở miệng nói một câu như thế trực tiếp khiến tiểu nha đầu đờ người ra.



Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Anhdu2zx
18 Tháng tư, 2022 16:30
Hóng ra chương mới lâu quá ad ơi
ThanhSonBinh2904
18 Tháng tư, 2022 09:01
Dạ --- Em cần mua ebook full dịch bộ này ạ ! Bác nào có inbox Zalo 0909224859 nhé !
ThanhSonBinh2904
18 Tháng tư, 2022 09:01
--- Em cần mua ebook full dịch bộ này ạ ! Bác nào có inbox Zalo 0909224859 nhé !
ronkute
17 Tháng tư, 2022 17:47
Mấy nay bận quá, k lên chương được mấy bác ơi :(((
Hieu Le
17 Tháng tư, 2022 17:01
Tôi cũng vừa donate xong ông à :<<<
tho8888
17 Tháng tư, 2022 16:42
Mới donate ad thêm 100k mà hơn 1 tuần rồi chẳng thấy truyện đâu
BánhBao
17 Tháng tư, 2022 15:12
Mai nhé
Khocchianh
17 Tháng tư, 2022 12:51
Ad bịp rồi
Dungnhi021196
17 Tháng tư, 2022 11:59
ngày 15 bảo mai có chương.. nay 17 ròi chương mới đâu
Tuyển
17 Tháng tư, 2022 11:18
Ad bịp rồi
manhoo
17 Tháng tư, 2022 10:45
ad khát rồi, nạp tiền để mua chương mới =))
Tuyển
17 Tháng tư, 2022 06:13
Chương mới đâu
manhoo
16 Tháng tư, 2022 16:33
ad khát rồi
ronkute
15 Tháng tư, 2022 22:11
Mai có chương nhé :)
tho8888
15 Tháng tư, 2022 16:58
7 hôm rồi
Hieu Le
15 Tháng tư, 2022 09:13
Ad ra truyện sớm đi ạ con dân hóng lắm rồi
ronkute
14 Tháng tư, 2022 22:32
Sang tuần nha, mấy nay bận quá k tranh thủ đc :(((
Khocchianh
14 Tháng tư, 2022 22:02
Ad bảo 3 ngày thế mà 5 ngày rồi ko ra
Anhdu2zx
13 Tháng tư, 2022 02:23
Đợi ad ra chương mới mất cả thanh xuân
Khocchianh
12 Tháng tư, 2022 22:05
4 hôm rôi
ronkute
09 Tháng tư, 2022 07:57
Mình k giỏi về cách hành văn, với lại chỉ có 1 mình mình nên nếu hiệu đính biên tập lại lần nữa thì k biết ngày tháng năm nào mới xong được bộ này. Thành ra, tác giả sao mình dịch vậy, câu cú k mượt mà như những bộ truyện khác nhưng nội dung và ý nghĩa vẫn y như tác giả nhất. Theo nó gần chục năm rồi, giờ chăm chút tỉ mỉ từng câu từng từ thì thêm chục năm nữa k biết xong không nữa :(((
ronkute
09 Tháng tư, 2022 07:53
Tầm 2-3 hôm sẽ k lên chương nha mấy bác
ronkute
07 Tháng tư, 2022 20:56
Hơi khó, từ giờ tới gần tuần sẽ không lên chương đc
Hienluong9697
06 Tháng tư, 2022 17:15
chịu khó úp cho bần đạo đỡ vật chứ đọc đc vài chương xong lại trờ bần đạo sắp tàu hỏa nhập ma rồi
ronkute
05 Tháng tư, 2022 21:45
Đã lên chương nhé, mấy nay rảnh nên có thời gian ngồi máy, chớ bữa sau thì hơi khó à nghen
BÌNH LUẬN FACEBOOK