Trên mặt đất tụ tập rất nhiều người, hầu như đều tới từ Tiên viện, Thánh viện, còn về đệ tử của Thư viện Thiên Thần thì gần như là rất ít, vả lại còn bị bài xích đẩy ở phía sau.
Lúc này, Thạch Hạo dẫn theo Kiến nhỏ tiến lên mặt đất liền thu hút sự chú ý của muôn người, ai cũng nhìn chằm chằm lối ra của ao bùn, vô cùng quan tâm với chuyện bên dưới.
Hoang ra rồi!
Hắn đã đạt được gì ở trong động phủ bên dưới kia? Đây là vấn đề mà rất nhiều người đang quan tâm, hơn nữa, vì sao hắn lại lên sớm như vậy, còn những người khác đâu?
"Hoang là người đầu tiên đi ra, có thu hoạch vô cùng lớn hay là đã phát sinh biến cố nào đó, những người còn lại có phải đã gặp nạn rồi hay không?"
Không ít người trở nên căng thẳng thì thầm nơi ấy, ngay cả một vài lão quái vật của ba thư viện lớn cũng lộ vẻ nghiêm túc, tuy rằng có vài nhân vật thuộc cấp độ hóa thạch sống đi xuống dưới ao bùn rồi thế nhưng lúc này vẫn còn chưa lên.
"Hả? Hắn dẫn theo một sinh linh kìa!" Một ông lão của Tiên viện chợt nhíu mắt lại nhìn chằm chằm nơi bả vai của Thạch Hạo, bên trên có một điểm vàng óng ánh, nếu không quan sát kỹ thì không cách nào nhận ra được.
Thế nhưng, với cảnh giới mạnh mẽ như bọn họ thì hoàn toàn có thể cảm ứng được, sinh linh kia tuy rằng rất nhỏ, dài chưa tới một tấc thế nhưng lại ẩn chứa tinh lực vô cùng khủng khiếp, một khi bạo phát thì sẽ rất kinh người.
"Một con kiến!" Một vị trưởng lão của Thư viện Thiên Thần nói nhỏ, trên mặt lộ vẻ ngạc nhiên, lập tức hắn nghĩ ngay tới Đại trưởng lão.
Mấy năm trước, Đại trưởng lão ngày nào cũng ngồi nơi đây thả cần hòng câu một sinh vật nào đó, chẳng lẽ lại là thứ này?
"Khó mà tin được, sinh linh ấy lại là một con kiến?" Vị trưởng lão kia thì thầm.
Nhưng, khi lọt vào tai của mọi người thì hoàn toàn khác biệt, tựa như là sấm nổ bên tai vậy.
Bởi vì, Đại trưởng lão trấn thủ quanh năm ở nơi này và thi thoảng sẽ thả câu, đây cũng không phải là chuyện bí mật gì, rất nhiều người đều biết bên trong Tiên phủ dưới lòng đất kia có sinh sống một sinh linh nào đó.
Trong giây lát, mọi người liền nghĩ tới rất nhiều chuyện, suy tư không ngừng bay bổng!
Có thể đứng ở nơi này thì đều là thiên tài cả, nếu không làm sao có thể gia nhập Tiên viện, Thánh viện? Vì vậy, không có ai là người ngu dốt, đầu tiên sẽ nghĩ ngay tới những chuyện kinh người!
"Thiên Giác nghĩ!"
Rốt cuộc cũng có người nói ra ba chữ này, lập tức tựa như là một khối thiên thạch bị quăng mạnh vào trong biển rộng và dẫn tới sóng thần dữ dội!
Không sai, rất nhiều người đều suy đoán như vậy, sinh vật bước ra từ trong động phủ Tiên vương thì làm sao sẽ là thứ phàm tục chứ?!
Từ xưa tới nay, hình thể giống như kiến cộng với việc trời phú sức chiến đấu vô địch thì chỉ có đúng một chủng tộc, chính là Thiên Giác nghĩ!
"Trời ơi!"
Vào lúc này thì mọi người như muốn nghẹt thở, không nhịn được chợt thất thanh la lên, đây là tin tức kinh thiên động địa tới cỡ nào chứ?
Là một trong những chủng tộc mạnh nhất thời Tiên cổ chân chính, đời sau của Thập Hung, vả lại còn là con cháu không hề pha tạp huyết thống, huyết thống của Trường Sinh giả thật sự đã xuất hiện!
Chuyện này liền gợi lên sóng lớn ngập trời, chấn động mỗi người nơi này.
Trong giây lát, Kiến nhỏ trên vai của Thạch Hạo trở thành tiêu điểm, mỗi một ánh mắt nhìn tới đều ngập tràn vẻ nóng bỏng, đây tuyệt đối là thu hoạch lớn nhất sau khi tiến vào trong Tiên phủ dưới lòng đất kia, chẳng trách Hoang lại đi lên nhanh như vậy!
Bởi vì, hắn đã đạt được con kiến này, quý giá hơn bất cứ thứ gì!
Trong lúc này, đừng nói là những người khác mà ngay cả những lão quái vật của Tiên viện cùng với Thánh viện cũng trở nên đáng sợ vô cùng, ai nấy cũng nhìn chằm chằm Thiên Giác nghĩ đang còn nhỏ này.
Không một ai có thể hiểu rõ giá trị của thứ này hơn bọn họ.
Trên thực tế, những người khác cũng đều hiểu, toàn thân của một con kiến nho nhỏ như này đều vô cùng quý giá, bảo thuật trời sinh của nó chắc chắn sẽ cái thế!
Còn có, máu huyết trong cơ thể của nó có thể lấy mãi chẳng hết, là bảo tàng dùng mãi chẳng hề cạn, ở trong nhân gian được gọi tên là Máu huyết ẩn chứa sức lực mạnh nhất, dùng máu huyết của nó để hỗ trợ tiến hành luyện thể, như vậy tuyệt không thể tưởng tượng nổi!
Các chí tôn trẻ tuổi của Tiên viện, ai chẳng đã thử qua việc dùng bảo dịch để gột rửa chứ?
Còn như Thánh viện thì không cần phải bàn làm gì, Tâm huyết Chân Long cùng với Máu huyết ẩn chứa lực mạnh nhất của Thiên Giác nghĩ đều là những chiêu bài của bọn họ!
Thánh viện, bởi vì có một vài bảo huyết tuyệt thế nên mới có thể giúp học sinh lột xác, giúp thoát thai hoán cốt, mới có thể giúp cho người tu Kim Thế pháp tiến càng xa hơn.
Mà hiện tại, Hoang lại bắt được một con Thiên Giác nghĩ chân chính, nó hiện giờ vẫn đang còn nhỏ nhưng nếu nuôi dưỡng ở bên người, cung cấp những vật chất cần thiết để nó trưởng thành thì muốn bao nhiêu máu huyết mà chẳng có?
Một lát sau, con mắt của mọi người đều đỏ rực!
Không chỉ là những người trẻ tuổi, ngay cả một vài lão quái vật cũng thở gấp không thôi, vì hậu thế, vì từng người của thư viện, vô cùng đáng giá để đoạt và mang đi Thiên Giác nghĩ này!
"Đây là Thiên Giác nghĩ ư?" Rốt cuộc, một ông lão của Tiên viện là người lên tiếng đầu tiên hỏi Thạch Hạo.
"Chính là bản vương!" Thạch Hạo còn chưa trả lời thì Kiến nhỏ đã ngẩng đầu, hai tay chắp sau lưng, làm ra bộ dáng ông cụ non nói.
"Đúng là... đời sau Thập hung?" Một lão quái vật của Thánh viện run giọng nói, việc này khiến hắn quá kích động.
Một vị trưởng lão của Tiên viện tuy rằng mái tóc đã lưa thưa thế nhưng khuôn mặt lại rất hồng hào, ngoài hai mắt bình thường ra thì nơi trán của hắn còn có một con mắt nằm dọc, lúc này chợt nhìn về một vị trưởng lão trong Thư viện Thiên Thần, nói: "Đạo hữu, đây là Thiên Giác nghĩ, nó rất quan trọng, hẳn nên đưa vào trong Tiên viện ta mới đúng."
Xa xa, sau khi Thạch Hạo tiến lên mặt đất thì vẫn luôn tỏ vẻ thờ ơ, lúc này sắc mặt chợt lạnh lẽo, vị trưởng lão này quá thực dụng, lại mưu đồ đoạt Kiến nhỏ.
Hơn nữa, ông lão ba mắt này cũng chẳng hề hỏi qua hắn cùng với Kiến nhỏ, cứ thế đòi thẳng một vị trưởng lão của Thư viện Thiên Thần.
Đây rõ ràng là xem thường, chẳng hề đặt tên hậu bối này trong mắt!
"Nếu như đúng là Thiên Giác nghĩ thì cũng không phải do chúng ta quyết được, chúng ta không có quyền can thiệt, ngươi nên hỏi Thạch Hạo cùng với Kiến nhỏ kia thì hơn, xem thử chúng có muốn theo ngươi hay không."
Lúc này, nhân vật số hai của Thư viện Thiên Thần đã tới, Nhị trưởng lão nhẹ nhàng từ tốn nói.
"Người trẻ tuổi, ngươi có nguyện ý gia nhập Tiên viện ta không?" Ông lão ba mắt nhìn chằm chằm Thạch Hạo cùng với Kiến nhỏ rồi hỏi, vẻ mặt vô cùng hiền dịu, lão cũng ý thức được, vừa nãy mình quá lỗ mãng mà quên đi cảm nhận của người trong cuộc.
"Không muốn!" Thạch Hạo thẳng thắng từ chối.
Cũng chính vào lúc này, người của Thánh viện gần đó đồng loạt lên tiếng, bởi vì sợ người của Tiên viện giành mang đi mất.
"Không được, phải nên gia nhập Thánh viện ta mới đúng!" Một lão bà trong Thánh viện lên tiếng, tuy rằng tuổi rất lớn thế nhưng mái tóc tím vẫn lấp lánh không thôi, chỉ là đôi mắt mang theo khí tức của năm tháng vô tận, không cách nào có thể che giấu được sự tang thương của mình.
"Cũng không gia nhập!" Thạch Hạo vô cùng thẳng thắn, không hề do dự chút nào cả, không muốn dây dưa chi cho mệt lòng.
Hiện trường có rất là nhiều người, thiên tài hai viện đều tiến tới nơi đây, ngoài ra còn có những người thuộc thế gia Trường Sinh, nhưng lúc này chỉ biết im lặng không nói năng gì.
Hoang, vẫn quyết đoán như trước, cứ thế từ chối thẳng.
Đồng thời, mọi người liền lộ ra thần sắc cổ quái, cảm nhận những lão quái vật của hai viện quá thực dụng, không ngờ lại làm nên tình cảnh như vầy.
Năm đó, dù là Tiên viện hay là Thánh viện thì đều không hề nhận Hoang, một bên thì không cho hạt giống hoàn mỹ nào, còn bên kia thì nói rằng những loại như Máu huyết ẩn chứa lực mạnh nhất đều đã có chủ cả.
Nhưng hiện giờ, bọn họ lại từ tốn đưa ra yêu cầu mời Thạch Hạo gia nhập vào viện của mình.
Kết quả, Thạch Hạo vẫn từ chối dứt khoát bọn họ.
Thậm chí, rất nhiều người cho rằng, đây tựa như là một cú bạt tai đầy vang dội đánh mạnh lên trên mặt của người hai viện này.
Năm đó, hai viện không quá coi trọng Thạch Hạo, nhưng nay Hoang trở về, không chỉ dánh bại chí tôn trẻ tuổi của bọn họ mà còn dẫn lên một con Thiên Giác nghĩ, việc này làm người người mơ ước và lòng nóng như lửa.
"Hoang, ngươi là một kỳ tài nên cần phải suy nghĩ thật kỹ, nên gia nhập Tiên viện ta, nơi đó mới có thể giúp con đường của ngươi tiến xa hơn, siêu việt hơn, có thể giúp ngươi mở ra một mảnh thiên địa hoàn toàn mới mẻ!" Ông lão ba mắt của Tiên viện hòa ái nói, vẫn duy trì nụ cười tươi vốn có.
"Không cần, con đường của ta thì ta rất hiểu rõ, ba năm qua ta cũng chẳng hề sống uổng phí phút giây nào cả, sự thật hiện tại đã chứng minh được, tự bản thân ta có thể làm nên tất cả!" Thạch Hạo lắc đầu.
Không ít học sinh của Tiên viện cảm thấy đỏ mặt thay cho trưởng lão của mình, mèo già hóa cáo, ông lão này vô cùng khéo léo thế nhưng da mặt cũng không thể nào dày như vậy được chứ?
Ngay cả học sinh của viện cũng cảm thấy lúng túng, trước kia không quá coi trọng nhưng nay khi thấy Hoang quật khởi, bước ra con đường chưa từng ai bước ra thì lại chủ động như thế, quả đúng như một kẻ đầu cơ mà.
"Hoang, ta thấy thân thể của ngươi rất là mạnh mẽ, tựa như là thân thể Kim cương bất hoại, mạnh tới mức tận cùng, việc này vô cùng thích hợp cho con đường Đương Thế pháp, nên gia nhập Thánh viện ta mới đúng. Bởi vì, nơi chúng ta có một bộ kinh văn chấn kinh cả thế gian, chính là Duy Ngã Vô Địch kinh, nó chính là tác phẩm đỉnh cao nhất của con đường này, nếu như ngươi gia nhập thì sẽ cho ngươi tùy ý quan sát, ngươi sẽ tựa như hổ mọc thêm cánh, cá chép hóa rồng!" Lão bà của Thánh viện cực lực lôi kéo.
"Cảm ơn ý tốt của các vị, thế nhưng con đường mà ta đang cân nhắc vẫn còn chưa xong nên không thể phân tâm được." Thạch Hạo lắc đầu.
Lập tức, những thiên tài của Thánh viện chợt cảm thấy mặt mũi nóng ran, lời từ chối của Hoang tuy rằng rất uyển chuyển, không muốn gia nhập thế nhưng hiệu quả lại rất rõ ràng.
"Thật đáng ghét, người của thế giới này cũng nhiệt tình quá mức đấy chứ, không ngờ lại lôi kéo cầu khẩn người khác tới tận cửa nhà mình, đúng là vô vị!" Kiến nhỏ màu vàng không hiểu gì cả nên lầu bầu như thế.
"Ha ha, nhóc con của bộ tộc Thiên Giác nghĩ kia, ngươi có thể gia nhập Thánh viện ta." Bà lão cười híp mắt nói.
"Không được, ấu thú Kỳ Lân mà Thái Âm ngọc thỏ ôm trong lòng đã gia nhập Thánh viện ngươi rồi, Thiên Giác nghĩ nhất định phải gia nhập Tiên viện ta!" Ông lão ba mắt ngăn lại.
"Kỳ lân kia..." Bà lão cay đắng nói, bà cũng đã từng muốn nghiên cứu thế nhưng lại không cách nào tìm hiểu được nội tình thật sự của Kỳ Lân con này, bởi vì trong cơ thể của nó có một phong ấn vô cùng khủng khiếp, một khi chạm vào thì sẽ có tác hại khôn lường.
"Được rồi, chúng ta nên đi thôi, nói chuyện với những người này chán phèo." Kiến nhỏ màu vàng giục Thạch Hạo, âm thanh của nó rất trong trẻo non nớt, nhưng lúc này khi rơi vào tai của mọi người thì lại rất khó nghe.
"Không được, Thiên Giác nghĩ rất quan trọng, chính là đời sau Thập hung, tuyệt không thể xuất hiện bất cứ bất ngờ nào, phải được bảo vệ nghiêm ngặt, không thể mạo hiểm đi cùng Hoang được, phải lưu lại!"
Đúng lúc này, người của thế gia Trường Sinh chợt lên tiếng.
Thạch Hạo đột nhiên ngẩng đầu nhìn về nơi đó thì chợt nhận ra, người của gia tộc Vương Hi đã tới, song phương có cừu hận với nhau và đối phương giờ lại ngăn cản như thế, rõ ràng là sợ hắn đạt được Máu huyết ẩn chứa lực mạnh nhất cùng với thần thông cái thế của Thiên Giác nghĩ, sợ hắn mạnh mẽ tiến hóa tới mức không cách nào đo lường được.
"Ta cũng cảm thấy đúng đó, Thiên Giác nghĩ gần như đã bị diệt tộc cả, hiện giờ chợt xuất hiện một con thì nhất định phải được bảo vệ, thế gia Trường Sinh cũng là lựa chọn không tồi." Một người đàn ông trung niên mở lời, hắn cao to oai hùng, khí vũ hiên ngang, phong thái xuất chúng vô cùng.
Ánh mắt của Thạch Hạo chợt lạnh băng, người này từng tạo nên ấn tượng vô cùng sâu sắc cho hắn, chí tôn Nguyên Thanh, quay trở lại thời niên thiếu, hắn đã từng bị người này hại tới mức suýt chết ở Cổ quáng Thái Sơ, là kẻ đầu sỏ ngăn cản Thạch Hạo tiến vào Thư viện Thiên Thần.
Sau khi Thạch Hạo lên cửu Thiên thì cừu nhân số một chính là kẻ này, muốn chặt đứng con đường của hắn, muốn trấn áp hắn mười năm, xét về một tu sĩ còn trẻ tuổi thì đây là một hãm hại vô cùng nghiêm trọng!
Nhưng, Thạch Hạo từng chém giết cháu trai của tên Nguyên Thanh này ở chiến trường Tiên gia, cũng coi như đã báo được một chút thù oán nhỏ.
"À, có lý, an nguy của Thiên Giác nghĩ cần phải được xem trọng, không được xảy ra bất cứ sai sót nào, tốt nhất phải lưu lại." Đúng lúc này chợt có một ông lão lên tiếng.
Hắn cũng tới từ thế gia Trường Sinh, chính là người của Phong tộc.
Ánh mắt lạnh lùng của Thạch Hạo liếc nhìn về phía gia tộc này, bởi vì chính Nguyên Thanh đã chấp nhận lời đề nghị từ gia tộc này năm xưa, đồng ý trấn áp hắn mười năm.
Nói theo một ý nghĩa nào đó, người của gia tộc Trường Sinh này chính là một thế lực bá chủ mà hắn muốn chống lại!
Thạch Hạo hoài nghi, Phong tộc cùng với tổ tiên của Thạch tộc có một oán thù lớn lao nào đó, có một vài quan hệ với nguồn gốc cách gọi đời sau Tội huyết kia, nếu không, chắc chắn không thể có bất cứ lý do nào lại từ ngay từ đầu đã nhằm vào hắn.
"Hừ!"
Đúng lúc này thì Nhị trưởng lão của Thư viện Thiên Thần hừ lạnh một tiếng, ánh mắt của hắn đảo qua bọn họ, nói: "Các ngươi cũng quản hơi nhiều rồi đó, sự an toàn của Hoang cùng với Thiên Giác nghĩ thì có Thư viện Thiên Thần ta lo là đủ rồi!"
"Đạo hữu, chúng ta cũng chỉ có ý tốt mà thôi, bởi vì chuyện này rất quan trọng."
"Chính xác, cần phải thật cẩn thận với chuyện này!"
Phong tộc, Vương gia, hai thế gia Trường Sinh lần lượt tỏ thái độ, đây là hai bá chủ cái thế, là gia tộc từng xuất hiện Trường Sinh giả, nhìn khắp cửu Thiên thập Địa, mỗi một lời nói đều có trọng lượng vô cùng lớn!
Có thể nói, thế gia Trường Sinh có quyền lên tiếng cực kỳ lớn ở trên cửu Thiên thập Địa này, là thế lực khổng lồ nhất!
"Cút, dám tới tận Thư viện Thiên Thần ta để múa lưỡi à, còn tiếp tục, chém!" Đúng lúc này thì chợt có tiếng quát lạnh lẽo truyền tới, khí tức khủng khiếp che ngợp trời cao, từ thiên ngoại hàng lâm xuống nơi này.
Người dám quát mắng thế gia Trường Sinh như vầy, sự ngang ngược này làm người khác ngây ngốc, chẳng hề nể nang chút mặt mũi nào.
"Ai?" Người của Vương gia tức giận.
"Ầm!"
Một bóng người đáp xuống mặt đất, tựa như là một cột chống trời thẳng tắp, khí tức của ông như muốn nuốt cả núi sông, áo xám phần phật đối mặt với mọi người.
"Đại trưởng lão!" Tất cả mọi người của Thư viện Thiên Thần đều vui mừng, Đại trưởng lão đã biến mất ba năm gần đây đã quay trở lại, đây là một vị mãnh nhân, không hề sợ hãi bất cứ người nào ở cửu Thiên thập Địa này!
"Ha ha, Đại trưởng lão đã trở về, đúng là việc vui mà, ta tán thành việc Thiên Giác nghĩ ở lại Thư viện Thiên Thần này!" Đúng lúc này chợt có một người trung niên đầu đội vương miện cười ha hả.
Mọi người kinh ngạc, người này có lai lịch vô cùng lớn, tới từ Hoàng triều bất hủ, đồng thời cũng là thế gia Trường Sinh thế nhưng lại kiến tạo nên một quốc gia, hắn chính là phụ thân của Yêu Nguyệt công chúa!
Trong nháy mắt có không ít người hùa theo, vô cùng cung kính với Đại trưởng lão, trong đó có một vài gia tộc Trường Sinh.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
27 Tháng mười, 2021 19:41
Truyện có hậu cung k mn
23 Tháng mười, 2021 17:10
Like
21 Tháng mười, 2021 15:23
Dịch mau đi ad ơi
20 Tháng mười, 2021 20:20
lâu lâu lên đọc mười mấy chap phê gì đâu :))
19 Tháng mười, 2021 20:26
Tks bác
11 Tháng mười, 2021 13:28
cách xưng hô với dùng từ tầm hơn 1k5 chương đổ lại khó chịu, giờ sửa thì chỉ sửa đc những chương tiếp theo, k sửa hết đc. Nhờ có bộ anime mà nhiều ng` đọc truyện nhưng đọc đc tầm trăm chương là nản, tiếc
08 Tháng mười, 2021 08:47
Mình sẽ chỉnh sửa lại những chương sau, bác tiếp tục đọc và ủng hộ nhé
08 Tháng mười, 2021 08:46
Tks bác góp ý, để mình sửa lqij
08 Tháng mười, 2021 08:36
Ok
08 Tháng mười, 2021 04:54
đổi xưng hô anh em đi Ron ơi, ta nàng hoặc huynh muội nghe hay hơn... anh em nghe chuối quá
07 Tháng mười, 2021 14:07
để ta vs nàng có hay hơn không
đọc tiên hiệp huyền huyễn chứ đọc ngôn tình hiện đại đ đâu mà anh với em
07 Tháng mười, 2021 14:04
moá
đọc đến 1028 mà cứ anh em sạn vcl
dịch giả ngớ ngẩn thế. đọc tụt cảm xúc cc
06 Tháng mười, 2021 11:50
bao giờ thì dịch tiếp vậy
29 Tháng chín, 2021 20:18
Mấy nay mình bận quá k lên chương đc, dang tuần sẽ trở lại như cũ nhé
28 Tháng chín, 2021 20:48
Chờ full bộ đọc tiếp thôi
21 Tháng chín, 2021 22:48
9704 2292 8922 7337 
Đây bác :)
21 Tháng chín, 2021 21:48
cảm ơn bạn
21 Tháng chín, 2021 21:19
page có viettelpay không, mình contribute, mình không xài zalopay
21 Tháng chín, 2021 19:29
già thiên là sau truyện này. có chút liên kết.
21 Tháng chín, 2021 18:35
Đúng rồi, bắt đầu từ 1700 sẽ buồn thê thảm, càng về sau cangd thê lương
21 Tháng chín, 2021 16:21
chuyện này và già thiên có liên quan không m.n thấy tác giả hay nhấc tới thế
19 Tháng chín, 2021 20:12
Lần này có thịt Lão Thiên nhân không ta hay cướp bóc rồi đi
19 Tháng chín, 2021 10:07
đọc hết cv nhưng vẫn mong bản dịch ra , hjx. Từ 1700 là bắt đầu buồn rồi, tại hạ xin phép đợi full đủ 2k1 rồi quay lại đọc nốt =))
18 Tháng chín, 2021 17:29
dọc từ 1550 mà thấy buồn, tác giả ko thích thú với tình yêu hay sao mà ít chi tiết này thật haiz
18 Tháng chín, 2021 07:39
Còn tầm 300c nữa là kết thúc rồi, dự cuối năm sau sẽ hoàn thành bộ này :)
BÌNH LUẬN FACEBOOK