Dù gì cũng là một trong mười cao thủ trẻ tuổi Vương tộc của ngày xưa, mấy trăm năm qua đi và đạo hạnh của hắn tiến mạnh, đang ở cảnh giới Độn Nhất hậu kỳ, con đường Chí tôn ngay trong tầm mắt!
Nhưng mà hắn đã bị giết chết, chấn kinh hoàn toàn những sinh linh nơi này.
Nên biết, chàng trai áo lam này vô cùng thần dũng, cũng không biết mạnh hơn bao nhiêu lần đám người Võ Thiên vương từng chết đi kia, nhưng mà, một anh kiệt đáng sợ như vậy vẫn bị giết chết.
Tu sĩ nơi đây đều biến sắc, bởi vì chàng trai áo lam này mất mạng quá nhanh chóng, sợ còn nhanh hơn cả việc Thạch Hạo chém giết đám Võ Thiên vương ở ngay trước Đế quan kia.
Chỉ có thể nói rõ, đạo hạnh của Thạch Hạo đã tinh tiến quá nhiều, quá khủng khiếp!
Trong thời gian ngắn mà sức chiến đấu của hắn đã tăng lên rất nhiều, khiến cho mười cao thủ Vương tộc của nhiều năm trước xuất hiện cũng khó mà đối mặt được với hắn!
Nhân vật tuyệt thế!
Trong lòng của rất nhiều sinh linh hiện ra vài chữ như thế, dù cho đang rất hận Hoang thì cũng phải thừa nhận rằng, cường giả trẻ tuổi này quá siêu phàm, thiên tư ngút trời.
Cho hắn thêm thời gian và trưởng thành như thế này nữa, có lẽ sẽ vô địch thiên hạ!
Pháp thể của Thạch Hạo nhỏ lại và khôi phục lại chiều cao bình thường, sau khi một cước đạp chết tên nhân nô kia thì hắn đã lên tới đỉnh núi và đang nhìn về trước.
"Chuyện này... đúng là một tên tổ tông mà!" Ông lão áo xám vẫn đi theo sau hắn lẩm bẩm, đầu đầy mồ hôi lạnh, hắn cảm thấy Hoang là kẻ chuyên gây rắc rối.
Lúc này mới qua bao lâu chứ, sau khi tới Ngộ Đạo sơn thì đầu tiên đạp nổ một tên Phò mã của dòng dõi Xích vương, hiện giờ lại xé nát một trong mười cao thủ trẻ tuổi của ngày xưa, quá độc ác tàn nhẫn.
Hoàn toàn chính xác, đây chắc chắn là sóng lớn mênh mông!
Hắn vội vàng truyền tin bẩm báo lên trên, tốt nhất là để Bất Hủ giả biết được, nếu không, hắn sợ Hoang sẽ gây nên phiền toái to lớn hơn nữa.
Người áo xám này rất biết sức lực của bản thân, hắn biết mình không phải là đối thủ của Hoang nên không có cách nào ngăn cản được.
"Là muốn phá quán tử phá suất* ư?" Hắn suy đoán như thế, lẽ nào Hoang cảm thấy mạng không còn giữ được lâu nên cố ý tới đây để đại khai sát giới?
(*): Bình sứt mẻ chẳng cần giữ gìn làm gì.
"Ha ha, thú vị, một tên tù binh từ Đế quan qua đây mà cũng dám gây gổ, không biết trời cao đất rộng!" Trên đỉnh núi có người nói đầy vô tình.
Thạch Hạo nhíu mày, hắn cảm nhận được sinh linh này vô cùng mạnh mẽ, hẳn là một tên nửa bước Chí tôn.
Thế nhưng, trong lòng hắn lại phấn khích không hề e ngại, rất muốn va chạm thử xem thế nào, nhìn thử có thể đối đầu hay không!
Lần nầy, hắn đã lột xác bên trong lò Âm Dương của Cô tộc nên đã đạt được lợi ích cực kỳ lớn, cả người đều là sức mạnh nên muốn tìm một cường giả để quyết đấu.
Trên đỉnh ngọn núi, cỏ xanh như đệm, thảm cỏ xanh cao tầm ba tấc tựa như là đá Lục Bảo óng ánh xán lạn, vô cùng nhu hòa, tinh khí đất trời nồng đậm tràn ngập khắp nơi.
Rất nhiều sinh linh đang ung dung ngồi bên trên mặt đất, phàm những sinh linh có thể ngồi ở chỗ này thì đều có thân phận cả, có tới từ Vương tộc lớn, còn có cả đến từ Đế tộc!
Bởi vì, có thể ngồi ở chỗ cao nhất trên Ngộ Đạo sơn thì đều cần phải cạnh tranh, chỉ có cường giả mới có thể đạt được và có chỗ ngồi ở nơi này.
Người lên tiếng không hề xuất hiện và cũng chưa hề tới ngăn chặn Thạch Hạo, sau khi nói ra lời lẽ vô tình thì im bặt đi.
Trên đỉnh núi này rất trống trải, bãi cỏ xanh tản ánh sáng dìu dịu, các đại Vương tộc phân tán ngồi xếp bằng trên mặt đất, giữa nhau đều có những khoảng cách nhất định nên không tới nổi sẽ sinh ra xung đột.
Thạch Hạo không tiếp tục quan sát những người này và cũng không tìm kiếm âm thanh của chủ nhân vừa nãy kia, mà hắn hướng thẳng về phía trung tâm nhất trên đỉnh núi này.
Hương thơm ngát đều xuất phát từ đây, ánh sáng cũng tỏa ra từ nơi ấy.
Nơi đó có người bảo vệ, đều là những tu sĩ mạnh mẽ cầm lấy bí bảo, phòng ngừa xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.
Khi Thạch Hạo mở ra thiên nhãn và đâm thủng màn ánh sáng kia thì hắn thấy được một gốc tiên dược!
Một gốc cổ thụ đang sinh trưởng nơi ấy, thân cây sần sùi to lớn, vỏ già nứt tách tựa như vảy rồng đang hé mở, gốc cây này vô cùng cổ xưa, cũng không biết đã sống bao nhiêu năm rồi.
Đương nhiên, điều kỳ lạ nhất cũng không phải nằm ở các tán cây mà là nằm ở từng chiếc lá, mỗi một chiếc đều tỏa ra ánh sáng rất rực rỡ, tựa như là ngân hà buông xõa quấn quanh trên cành cây.
Đây chính là lá trà quý giá nhất của gốc Ngộ Đạo trà này, giá trị vô lượng!
Dùng nó để pha trà và từ từ nhấm nháp sẽ có thể giác ngộ, có thể thể ngộ ra sự ảo diệu của đại đạo thiên địa.
Mỗi khi lá trà tới mùa thu hoạch thì chắc chắn sẽ có một cuộc tụ hội mở ra!
Thạch Hạo kinh ngạc và lộ vẻ khác thường, những chiếc lá của Ngộ Đạo trà thụ này rất kỳ lạ, hoàn toàn khác biệt với nhau. Hình dáng khác nhau, màu sắc sặc sỡ cũng không giống nhau.
Hương thơm ngát xuất phát từ lá trà này, chỉ cần vừa nghe qua là đã có thể giúp thân thể người ta trở nên nhẹ nhàng, nguyên thần thả lỏng, như muốn ngộ đạo ngay tức khắc.
Gió nhẹ lay động, ánh sáng lan tỏa toàn cây, âm thanh vang vọng, tất cả các lá trà đang rung lắc, biểu thị chúng đã tới mùa thu hoạch, có thể hái được!
Vào lúc này, ánh mắt của những người khác không hề nhìn về phía gốc tiên thụ này mà là ngó chừng Hoang đang đứng đấy.
Nhìn thấy hắn bình tĩnh là vậy, sau khi lên trên đỉnh núi này thì không hề nói tiếng nào, vẫn đứng nơi ấy quan sát Ngộ Đạo trà thụ thì một vài cường giả đều hừ lạnh.
Đặc biệt có vài luồng ánh điện lạnh lẽo đầy khiếp người, tựa như là những tia chớp xẹt qua hư không khiến không gian uốn éo bắn thẳng về phía Thạch Hạo!
Đó chính là ánh mắt của một vài cường giả, vô cùng mạnh mẽ, tu sĩ bình thường chắc chắn sẽ bị kích nát dưới ánh mắt này!
Ầm!
Những ánh mắt ấy trông lại thì kích xuyên qua hư không, cũng xem như đang công kích về phía Thạch Hạo.
Tất cả mọi người đều kinh hãi khiếp vía, ánh mắt có thể kích nứt hư không, đây tuyệt đối là cao thủ trong cao thủ, là nhân vật phi phàm!
Nhưng mà, khi tới gần thân thể của Thạch Hạo thì những luồng ánh mắt này chẳng thể gây nên bất kỳ tác dụng nào cả, hắn vẫn bình tĩnh đứng nơi đó, thân thể không gì sánh kịp, không thể gây thương hại hắn.
Cơ thể hắn tỏa sáng lấp lánh ổn định lại nơi này, những loại sức mạnh khác không cách nào tiến vào thân thể hắn được.
Ánh mắt của Thạch Hạo sâu lắng nhìn về phía những sinh linh đang ngồi xếp bằng bên trên thảm cỏ xanh kia.
Sắc mặt hắn lạnh lùng, những người vừa mới phóng ánh mắt tới kia đều không đơn giản, e rằng đều tương tự như là tu sĩ áo lam, đều là nhân vật ngất trời của nhiều năm trước.
Thế nhưng, hắn không sợ!
Đây quả nhiên là một cuộc thịnh hội, ở đây có thể bắt gặp được rất nhiều Vương tộc, mỗi một người đều mang theo tinh lực bàng bạc, vừa nhìn thì đã biết không phải cao thủ bình thường.
Quan trọng nhất chính là, những người này đều rất trẻ, dù là mấy chục hay là mấy trăm thì cũng đều nằm ở hàng tiểu bối, đều có tiềm lực đầy mạnh mẽ, tương lai có thể trưởng thành tới mức độ đáng sợ như thế nào thì rất khó đoán trước.
Việc khiến Thạch Hạo kinh dị nhất chính là, có một vài người còn mạnh mẽ hơn cả tu sĩ áo lam mà hắn từng giết chết, hơn nữa tuổi lại càng trẻ hơn!
Rất nhanh thì hắn đã biết, bởi vì các tộc đều có những tinh anh trẻ tuổi thế nhưng rất nhiều người vẫn đang bế quan, mãi cho tới tận gần đây thì mới rời khỏi cổ địa của gia tộc mình.
Ngoài ra còn có một nhóm người rất an phận, không bao giờ đi tranh giành hư danh!
Trong đó có vài sinh linh rất trẻ, hẳn là có lai lịch rất lớn! Bởi vì, sức chiến đấu của bọn họ rất là kinh người, theo sự tính toán của Thạch Hạo thì gần như sắp đuổi kịp Hạc Tử Minh. Nên biết, Hạc Tử Minh là đệ nhất cao thủ trẻ tuổi của Vương tộc, không hề thua kém Đế tộc!
Nói tóm lại, nơi này chỉ có một vài ông lão xanh xao, còn lại đều là tu sĩ trẻ tuổi.
Rất nhanh thì Thạch Hạo đã liếc thấy được đám Đế tộc như Dư Vũ, Khánh Khôn, Ổ Côn, bọn họ cũng đã tới!
Đương nhiên, việc làm hắn cảm thấy bất ngờ nhất chính là, Xích Mông Hoằng cũng ở đây, đang im lặng ngồi xếp bằng bên trên bãi cỏ, mà sau lưng hắn có vài tên chiến phó với khí tức đầy khủng khiếp.
Việc này làm Thạch Hạo rất ngạc nhiên, Xích Mông Hoằng lại ở đây, cũng không hề lên tiếng và cũng không hề tỏ thái độ, không hề bình thường chút nào.
Nên biết, hắn đã giết tên được gọi là Phò mã kia, thế nhưng lại là em rể của Xích Mông Hoằng!
Thạch Hạo vẫn cho rằng, Xích Mông Hoằng vẫn chưa tới, hoặc là hôm nay có chuyện nên chưa tới, nhưng không nghĩ rằng hắn sớm đã tới và ngồi xếp bằng ở trên đỉnh núi này.
Hắn vì sao không tới cứu em rể mình mà lại ẩn nhẫn tới giờ chứ.
"Ta vẫn luôn muốn giết ngươi thế nhưng luôn bị người khác khuyên ngăn, bị những vị Chí tôn Đế tộc ngăn cản, hiện giờ xem ra ta đã có đủ lý do rồi, hôm nay tất diệt ngươi!"
Xích Mông Hoằng lên tiếng, lời nói rất lạnh lẽo.
Địch ý của người này hoàn toàn không hề che giấu, Thạch Hạo chỉ vừa mới gặp qua hắn thì đã cảm giác được, đối phương rất muốn giết mình.
Như lúc này đối mặt nhau, Xích Mông Hoằng vẫn luôn muốn đánh một trận với hắn?
"Ngươi giữ bình tĩnh giỏi thật, trơ mắt nhìn em rể mình nạp mạng nhưng vẫn không hề ra tay cứu giúp, tàn nhẫn thật đó." Thạch Hạo cười lạnh.
"Không sống quá mười chiêu trên tay ngươi thì với bản lĩnh của hắn cũng mơ tưởng ở rể dòng dõi Xích vương ta ư, cơ bản không xứng!" Lời nói của Xích Mông Hoằng âm trầm nói.
Tất cả mọi người đều ngó về nơi đây, linh cảm được sẽ có Đế tộc chạm trán thật sự với Hoang.
Trong mắt một vài cường giả thì Xích Mông Hoằng sẽ xuất thủ, thế nhưng cũng chưa chắc đã dám làm trái tờ pháp chỉ của Bất Hủ giả, chỉ có thể diễn ra cuộc chiến đầy dữ dội nhất mà thôi.
Dõng dõi Xích vương là dòng lãnh khốc nhất, ra tay vô tình, khí tàn ác rất nặng, có thể như vậy là do sát ý của bọn họ ẩn chứa quá nhiều trong xương cốt.
Năm đó, Xích vương từng tàn sát qua quá nhiều cường giả, còn từng dùng bếp lò luyện một vị Tiên vương thành thịt nát, được mệnh danh là Vương Bất hủ hung hăng nhất!
Đời sau của hắn thì phải có phong cách của hắn!
"Đế tộc, thật đáng tiếc, ngươi gọi là Xích Mông Hoằng đúng không, chút nữa nhớ giữ mạng nhỏ nhé." Thạch Hạo lên tiếng,đối phương đã thể hiện sự thù địch sâu như vậy thì hắn cũng không cần thiết phải giấu giếm làm gì.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
18 Tháng một, 2020 13:51
Hay. Cac bác dịch rất hay
17 Tháng một, 2020 12:17
Hán Việt là thái âm ngọc thỏ. Theo từ điển Hán Việt thì sẽ là Thỏ và Thố. Có nghĩa là con thỏ.
Cho nên mình dùng Thỏ chứ k dùng Thố, cho độc giả dễ hiểu.
15 Tháng một, 2020 21:21
Em gõ nhầm là 2021. Có việc muốn hỏi dịch giả: Trong bản dịch tại sao lại để là Thái Âm ngọc thỏ, Thái Âm thỏ ngọc mà không phải là Thái Âm ngọc thố.
14 Tháng một, 2020 17:00
2021 hay 2022???
13 Tháng một, 2020 20:25
Chắc giữa năm 2021 mới kết thúc bộ này
04 Tháng một, 2020 23:43
chư giới mạt nhật tại tuyến bao hay, tầm 300 chương đầu chỉ là khởi động nhé bác về sau đọc càng phê
29 Tháng mười hai, 2019 11:12
Tung phiếu đề cử đi mọi người ơi :99:
28 Tháng mười hai, 2019 17:41
10 chương kết năm 2019.
07 Tháng mười hai, 2019 23:08
Cố gắng năm 2021 làm xong trọn bộ này :((((
07 Tháng mười hai, 2019 09:31
Chờ bộ này dịch xong k biết lúc đó mình cày lại bộ này dc 10 lần chưa ta, hiện tại mới cày lại 2 lần thôi .
03 Tháng mười hai, 2019 12:48
Truyện thể loại hài đang đọc 2 bộ Vạn cổ tối cường tông với Tu chân liêu thiên quần.
Đều đang ra, mà Tu chân cũng gần end rồi!
Đọc giải trí rất tốt!
03 Tháng mười hai, 2019 03:37
Ai biết thể loại truyện tiên hiệp yy như này nữa chỉ giúp vs ạ
02 Tháng mười hai, 2019 08:40
Theo thứ tự thì Thế Giới Hoàn Mỹ - Già Thiên - Thánh Khư
Nhưng để hiểu sâu và hấp dẫn hơn thì nên đọc Già Thiên - Thế giới Hoàn Mỹ - Thánh Khư
01 Tháng mười hai, 2019 06:39
Mình ít đọc truyện lắm bác, đặc biệt YY kiểu này là bỏ ngay và luôn.
30 Tháng mười một, 2019 21:28
Bác xạo. Đợt trước ngày 2 chương. Rồi tuần đc 2-3 chương.Xong mất tiêu mấy tháng liền. Đang đoạn hay thì hết. Vã lắm rồi ron ơi. Đọc cv thì hiểu nội dung nhưng mất cái hay của truyện. À nhân tiện bác biết truyện nào cũng kiểu yy như này k ạ ?
29 Tháng mười một, 2019 22:32
Còn tầm 700c nữa là full, trung bình ngày 1c thì bác biết khi nào xong rồi đó
29 Tháng mười một, 2019 21:20
Vãi bác. 3 năm sau chắc cho con tôi đọc quá :))
29 Tháng mười một, 2019 17:23
Cũng đang cố gắng đây bác, hẹn bác 3 năm sau vào tải full bộ đọc đỡ vã nhé :)))
29 Tháng mười một, 2019 11:39
Ron ơi. Dịch nhanh đi bác ơi. Đợi bộ này hơn 3 năm r :sob::sob:. Nhiều khi bấn quá vào đọc cv mà khó chịu quá :sob::sob:
29 Tháng mười một, 2019 08:28
Còn tôi thì drop rồi, đọc xong Già Thiên nên tìm truyện của tác nàu đọc.
Đoạn đầu còn hay, về sau toàn gái gú thủ dâm tinh thần
27 Tháng mười một, 2019 22:32
Chuẩn rồi, thể loại này mình cũng không thích, nếu k phải muốn hoàn thành trọn vẹn theo như lời hứa như ban đầu thì mình đã cao chạy xa bay rồi :))))
27 Tháng mười một, 2019 11:58
Um, ban đầu còn thấy vui, càng về sau càng oải chè. Ta đọc qua bộ Già Thiên, thấy tay này viết cũng cứng nên mới ráng tới c600 lận đó. Sao thấy khác nhau 1 trời 1 vực, tác giả đa nhân cách chăng haha.
27 Tháng mười một, 2019 07:38
Bộ này ra đã được hơn 5 năm, lúc đó phong trào toàn YY, duy ngã độc tôn, toàn bộ nhân vật phụ sẽ não ngắn và làm nền cho Main. :)
27 Tháng mười một, 2019 01:28
lết tới c600, càng đọc càng mệt người, truyện thủ dâm quá nhiều, có mấy con gà mái cứ nhây tới nhây lui. tạm drop, sau này có hứng đọc lại. ae cẩn thận kẻo hư tinh.
10 Tháng mười một, 2019 17:09
già thiên- Tghm- thánh khư
bất tử bất diệt - thần mộ 1-2
BÌNH LUẬN FACEBOOK