Ngoại giới, chẳng hề yên tĩnh gì, thiên hạ căm phẫn, đều đang chửi rủa bảy Thần, cũng có người đang bàn luận về Tiểu Thạch, ước ao nó khí thôn sơn hà, chém giết tên Thần cuối cùng!
Nhưng mà, Thần thứ bảy vẫn chẳng hề thấy tăm hơi đâu cả, trước nay chưa hề xuất hiện.
Thạch Hạo từng đi ra ngoài một lần để tìm Đả Thần Thạch và Hoàng điệp mang về Thạch Thôn, cũng mang một vài thiên tài địa bảo từ Thạch Quốc về để chuẩn bị chiến đấu.
"Đây chính là địa phương cũ của Thạch thôn trước đây sao?" Một đám trẻ nhỏ hiếu kỳ, không thể tin vào cái hố sâu trước mắt.
Đám Đại Bằng, Tiểu Thanh, Tử Vân hạ xuống, trên lưng có một đám trẻ nhò đi tới vùng đất cũ, hiện nay cỏ dại đã mọc đầy, không còn hiu quạnh như xưa.
Năm vạn dặm xung quanh từng bị tàn sát, thảm thực vật thưa thớt trong một khoảng thời gian, sinh linh chết hết, khắp nơi đều là hài cốt, nay đã khôi phục lại một ít sinh cơ.
Thạch thôn rời khỏi nơi đây, ở nơi đó có lưu lại từng cái hố sâu cực lớn ngoài ra cũng chẳng còn thứ gì nữa. Đại Tráng, Nhị Mãnh, Bì Hầu khá là cảm khái, từ sau khi rời đi đây là lần đầu tiên bọn hắn trở lại.
"Ồ, bên dưới có vật kìa!"
Đại Bằng lao xuống, hiện nay dáng vẻ khác một trời một vực với Thanh Lân Ưng, cánh chim vàng óng, hoàn toàn là một con chim Bằng thật thụ, vào thẳng xuống đáy hố.
Tiểu Thanh cũng hạ xuống, dùng móng vuốt sắc bén bới tầng đất bên dưới ra, nơi ấy xuất hiện một bộ hài cốt khổng lồ lấp lóe ánh tử kim lộng lẫy, có một luồng uy nghiêm khó tả.
Bên trong tóc dài rậm rạp của Thạch Hạo lóe lên ánh kim, Hoàng điệp bay múa rồi lao xuống tiến vào trong khung xương dưới tầng đất kia.
"Là một bộ thần cốt?" Mọi người giật mình.
Đại Bằng, Tiểu Thanh cũng phá tan tầng đất làm lộ ra bộ khung xương khổng lồ ấy, khung xương nằm nơi dó dài tới trăm trượng, toàn bộ đều có màu tử kim.
"Năm đó Liễu Thần cắm rễ nơi đây, nhờ vào đó mà bộ thần hài này khôi phục lại một tia thần lực, cho nên mới sống sót." Thạch Hạo lẩm bẩm, nó biết đoạn chuyện xưa này.
Năm đó, Liễu Thần tắm rửa trong lôi điện vạn trượng rồi từ chín tầng trời hạ xuống, đoạn tuyệt hết mọi sinh cơ, mà Thần thi này mặc dù không cách nào so sánh với nó thế nhưng đối với một cây khô lúc đó thì vẫn có chút hiệu quả.
Chính vì cắm rể ở nơi này, im lặng trong mười mấy năm, Liễu Thần mới rút ra một cành cây để khôi phục lại một điểm sinh cơ, sau đó thần thi này mới có thể sống lại.
Hoàng điệp lượn lờ, trên chân ôm lấy một hạt tử kim tròn vo bay tới bả vai của Thạch Hạo, nó đang gặm cái hạt kết tinh này, tiếng 'ken két' vang lên.
"Đây là thứ gì?" Thạch Hạo đặt cả hai ở trong lòng bàn tay.
Đây là một hạt đá dăm to bằng móng tay, dường như là một khối tử kim chỉ là có chút trong suốt lấp lánh ánh sáng nhu hòa, có chấn động sóng năng lượng kỳ lạ.
Đả Thần Thạch gảo thét tranh đoạt cùng với Hoàng điệp, nó muốn nuốt lấy thứ này.
"Yên nào!" Thạch Hạo ngăn lại.
Kết quả, một Thạch một Điệp cùng lao vào trong hố lớn, tiến vào khung xương khổng lồ kia để tìm kiếm.
Đám Thanh Phong, Nhị Mãnh, Bì Hầu cũng hiếu kỳ tiến vào theo để quan sát. Còn đám trẻ nhỏ thì như khỉ con liếc liếc nhìn rồi men theo sườn hố tiến xuống dưới chơi đùa.
"Đây là Thần linh, thân thể thật là lớn dài tới trăm trượng, nó ăn gì mà lớn thế không biết?" Có đứa bé vài tuổi nói, trong lời nói ẩn chứa vẻ non nớt thú vị.
Mấy người Thạch Hạo cũng xuất hiện ở đáy vực, mỗi người đứng một chỗ xung quanh khung xương khổng lồ cẩn thận quan sát, khung xương màu tím vô cùng cứng rắn, khi gõ mạnh lên trên thì phát ra âm thanh sắt đá lại còn có chút sóng năng lượng.
"Đây rốt cuộc là tinh thạch gì thế?" Thạch Hạo hỏi Đả Thần Thạch, phát hiện bên trong thần hài này có mười mấy viên kết tinh, to nhất cũng lớn như quả hạch đào, sóng năng lượng vô cùng mạnh.
"Đây chính là Thần tinh, chỉ có Thần cấp cao thì mới có thể phát sinh ra, không ngờ mà, nơi này lại có vật nghịch thiên như thế này." Đả Thần Thạch vừa nói vừa gặm.
"Đáng tiếc, những thứ còn lại này đều là cặn bã, thần lực chẳng hề tinh khiết gì, pha tạp và lộn xộn không thể tả." Đả Thần Thạch tiếc nuối.
Nó và Hoàng điệm cắn mấy phát những cũng không dám nuốt xuống, bởi vì bên trong kết tinh này ngoại trừ thần lực ra thì chỉ còn lại tử khí, không thể nào hấp thu được, tạp chất quá nhiều.
Hiển nhiên, đây là phế liệu mà Liễu Thần hấp thu lưu lại.
"Vật này thật ra ẩn chưa thần năng vô cùng kinh khủng, nếu như có thể lợi dụng thì ngược lại vẫn có thể lại một đại sát khí." Đả Thần Thạch nói.
"Có thể dùng nó luyện thành vũ khí Sát đạo không? Giao cho tiểu ca ca dùng." Thanh Phong nói, lo lắng thay cho Thạch Hạo.
"Ta đang có một dự định này, để ta suy nghĩ đã, một bộ Thần thi cấp cao không có phân hủy như vầy, toàn bộ đều là báu vật." Đả Thần Thạch nói.
Sau đó, đám trẻ con rời khỏi hố lớn, không dám quậy phá gì nữa, tất cả đều biết chuyện này rất quan trọng.
Đám Thạch Hạo, Nhị Mãnh, Bì Hầu đi thăm lại chỗn cũ, dẫm đám nhỏ đi khắp khu vực này, nhìn thấy một vài thú dữ quay trở lại cư trú nơi đây.
Trận chiến cuối cùng thế nào cũng sẽ xảy ra cho nên Thạch Hạo mới tới chốn cũ, ôn lại kỹ niệm xưa, sợ ngày sau sẽ không còn thấy lại những thứ này, ôn lại những ký ức tuyệt đẹp ấy.
Cuối cùng, mọi người mang theo khung xương khổng lồ màu tím trở lại Thạch Thôn, Đả Thần Thạch nhờ Bóng Lông và tiểu Hồng hỗ trợ, cùng nhau tế luyện, không ngừng đánh bóng.
"Dùng Thần tinh làm gốc, dùng khung xương màu tím làm thần liệu, luyện thành một đại sát khí, rồi lại xây dựng nên một ít trận đài, uy lực càng thêm kinh khủng!" Đả Thần Thạch hoàn toàn tự tin.
Mấy ngày sau, thủ phủ Thạch Quốc.
Một ông già chậm rãi đảo bước với nhịp điệu vô cùng đặc biệt, lão cứ thế tiến thẳng vào thành, trên đường phố có rất nhiều người tuy chen chúc nhau thế nhưng lão chưa hề chạm phải bất kỳ ai.
Trên người lão mặc một bộ đạo bào cũ kỹ, da dẻ thì nhăn nheo, tóc xám trắng, già nua vô cùng thế nhưng hai mắt lại lấp lánh có thần chứng tỏ vô cùng mạnh khỏe, sau khi vào thành thì lão đi lại cũng không nhanh mà cũng chẳng chậm, bình tĩnh quan sát những cảnh vật bên trong Thạch đô.
Sau đó không lâu lão xuất hiện trong hoàng cung, một đám thị vệ ngơ ngác không biết vì sao lão có thể tiến vào nơi này.
"Những trận pháp này cũng có chút trình độ." Lão nhìn đại trận trong hoàng cung, gật gật đầu nói, tỉ mỉ nghiên cứu một lần.
Lão không có giết người, chỉ là mở miệng, nói: "Nhân Hoàng của các ngươi, ta nghĩ nên thương lượng với hắn một chuyện."
Những thị vệ này dù có biết Thạch Hạo ở Thạch Thôn thì cũng chẳng đời nào nói, càng không nói tới việc họ chẳng biết nơi đó ở đâu, đương nhiên sẽ không có đáp án nào.
"Như vậy thì..." Ông lão cũng không có ra tay gì cả, quay một vòng rồi biến mất, nửa canh giờ sau thì xuất hiện trong một trang viên bí mật ngoài hoàng thành, lão nhìn thấy Bằng Cửu.
"Đừng lo lắng, ta không xuất thủ đâu, ta với thành ý mà tới đây, muốn gặp Thạch Hoàng của các ngươi." Lão cười hì hì nói, vẻ mặt vô cùng hiền lành.
Lông tơ của Bằng Cửu dựng đứng, hắn có cảm giác dù là liều mạng thì cũng không thể đánh thương dù là cọng lông tơ trên người của đối phương, đứng trước mặt lão hắn cảm giác như mình là một con cừu con ngước nhìn Chân Hống, chênh lệch đôi bên quá lớn.
"Bệ hạ đã rời đi rồi, ta cũng không biết đi nơi nào." Bằng Cửu cố gắng bình tĩnh trả lời.
"Vậy thì... ta sẽ ở Thạch đô chờ hắn." Bóng người của lão phai mờ, biến mất không thấy tung tích.
Thạch thôn, Thạch Hạo bước lên tế đàn.
Đã tới giờ phút tạm biệt cả thôn, tất cả mọi người không biết làm sao để giữ nó lại nên những lời gì cần nói thì đều nói cả rồi.
"Con ngoan, bảo vệ sức khỏe, tính mạng mới là trọng yếu nhất!" Một vị tộc lão nói.
"Tiểu Hạo thúc, chúng con chờ thúc, thúc nói sẽ mang chúng con đi tới tổ Kim Sí Đại Bằng, đi bắt Chân Hống, nhất định phải sống đó nghe!" Một đứa bé lau nước mắt.
...
Thạch Hạo không muốn nhìn thấy tình cảnh ly biệt thế này chút nào, lập tức mở thông đạo tiến vào và biến mất.
"Bệ hạ!" Một thị vệ kinh hãi.
Thạch Hạo vừa từ trên tổ tế đàn của hoàng cung bước ra thì nó lập tức cảm thấy một luồng khí tức đầy mạnh mẽ đang trong Thạch đô, có một người dường như cứ như là mặt trời đang thiêu đốt vậy.
Phàm nhân không thể nhìn thấy cũng như không thể cảm nhận được thế nhưng nó lại biết, đứng ở chỗ cao nhất trong hoàng cung rồi phóng tầm mắt nhìn, trong thành có một tòa tiểu lâu đang lóe lên kim quang vạn trượng!
Hai người cách xa nhau tới hai mươi mấy dặm thế nhưng đều cảm ứng được lẫn nhau, đây là sự nhạy cảm với khí tức của cường giả.
Cả tòa tiểu lâu vô cùng rực rỡ, trong mắt Thạch Hạo hiện lên rất rõ ràng, bên ngoài cơ thể của một ông lão có thần diễm màu vàng nhảy nhót, lão cứ như một vầng mặt trời vàng óng vậy.
Lúc này, lão đang rót rượu uống tựa như có thể nhìn xuyên hư không, cách hai mươi mấy dặm, xa xa nâng chén gật đầu chào hỏi Thạch Hạo.
"Thạch Hoàng, ngưỡng mộ đã lâu." Ông lão mỉm cười, nâng ly uống cạn một chén rượu ngon.
Thạch Hạo vẫy tay, rượu và ly xuất hiện trong tay, nó ngồi xếp bằng trên đỉnh cung điện rồi cũng nâng ly ra hiệu, uống cạn một ly.
"Không bằng tới chỗ ta làm một ly, được không?" Ông lão đứng lên, nụ cười ôn hòa nở trên môi.
"Tốt nhất nên có khoảng cách." Thạch Hạo đáp.
"Thạch Hoàng quá cẩn thận rồi, chúng ta gặp nhau cũng không nhất định là sinh tử đối mặt mà." Ông lão nói, cũng tự giới thiệu mình, lão tên Hoàng Vũ, tới từ Tiên điện.
Tiên điện, một truyền thừa cổ xưa vô cùng thần bí và đáng sợ, Thạch Hạo chỉ biết được chút xíu từ biển ý thức còn sót lại của ba thần kia những cũng hiểu được sự siêu phàm của bọn họ.
Ta cũng hy vọng sẽ không có chém giết, đôi bên đều vui vẻ." Nó gật đầu nói.
"Tiểu hữu có nguyện gia nhập Tiên điện ta?" Ông lão hỏi.
Thạch Hạo nghe vậy thì ngẩn ra, nó không biết vì sao lão lại hỏi như vậy.
"Khả năng Tiểu hữu còn chưa biết về Tiên điện ta, nếu như gia nhập chắc chắn sẽ không bôi nhọ thiên tư cùng thân phận của Tiểu hữu." Ông lão mỉm cười rồi giới thiệu sơ lược.
Tiên điện, không tới năm người, hơn nữa đời nào cũng vậy!
Thế nhưng, bọn họ hết sức đáng sợ, dù là thượng giới cũng không muốn trêu vào, phàm là sinh tinh từ Tiên điện đi ra thì đại biểu sự bất bại, khó gặp được đối thủ.
Thạch Hạo thay đổi sắc mặt, tin tức này nếu là thật thì quá kinh người rồi.
Nó biết rõ, thượng giới có vô số chủng tộc, địa vực rộng lớn vô cương, cũng không biết lớn hơn hạ giới gấp bao nhiêu lần, sơ dại, thiên kiêu... cùng nổi lên, các Thần tranh bá!
Trong thiên địa như vậy, một truyền thừa với nhân số không tới năm mà có thể sánh vai với các đại giáo, được xưng bất bại, có thể tưởng tượng nó đáng sợ tới cỡ nào.
"Các ông có quan hệ gì với Cung điện Chí Tôn?" Thạch Hạo hỏi.
Nó biết được, Cung điện Chí Tôn nhân số cũng vô cùng ít, mỗi đời chỉ có một người, vô cùng thần bí, mà nó từ ba Thần cũng hiểu được đôi chút, hai bên có một ít quan hệ.
"Ha ha..." Ông lão nở nụ cười, cuồi cùng chỉ nói hai chữ, nói: "Địch thủ."
Thạch Hạo kinh ngạc, đúng là ngoài ý muốn, còn tưởng rằng hai tổ chức thần bí này có khả năng thuộc cùng một mạch, không nghĩ rằng lại là thù địch với nhau.
"Cung điện Chí Tôn cũng ở thượng giới, chỉ là vô tận năm tháng trước đây bọn họ do chiến bại nên đã xuống hạ giới này." Ông lão mỉm cười.
Thạch Hạo giật mình, tin tức này khiến người khác khó tin được.
Tương truyền, Cung điện Chí Tôn có bản trung của Nguyên thủy chân giải - Siêu thoát, được xưng bất hủ, người của truyền thừa này chỉ cần xuất hiện là có thể vô địch trên trời lẫn dưới đất.
Một cung điện mạnh mẽ như thế, được xưng là Chí tôn mà cũng chiến bại, Tiên điện này tới cùng có lai lịch ra sao, chẳng lẽ có kinh thư sánh vai với thiên Siêu Thoát?
"Ta từng nghe nói, tiểu hữu từng tự xưng là truyền nhân duy nhất của Cung điện Chí Tôn, thật sự sao?" Ông lão cười nói, nheo mắt hỏi.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
01 Tháng chín, 2021 18:37
Cố gắng 1 ngày 1 chap nha ad@@ Ủng hộ ad<3
01 Tháng chín, 2021 18:36
cho hỏi bộ này thuộc thể loại nào vậy
01 Tháng chín, 2021 18:28
rất mong bạn admin trong thời gian dãn cách vì covid đẩy nhanh tốc độ dịch @@
27 Tháng tám, 2021 19:35
Khả năng tuần 5c, sẽ cố gắng nhất có thể, chứ mình không dám hứa đâu nhé :(
27 Tháng tám, 2021 18:42
1 tuần ra đc bn chương vậy ronkute
26 Tháng tám, 2021 20:12
Chờ lâu thiệt, có ai lười như mình không, nhờ chrome đọc cho nhe lười đọc , haha
26 Tháng tám, 2021 17:20
Phim hoạt hình đang ở chap mấy mn ơi?
26 Tháng tám, 2021 11:23
Chờ mãi :>
25 Tháng tám, 2021 17:00
Ok bác :v
25 Tháng tám, 2021 15:29
Chị konkute có thể ngưng dùng từ nhen để dịch được ko ạ ??? Mỗi lần đọc tới từ nhen là nổi da gà thật sự
25 Tháng tám, 2021 07:22
Bản dịch này do TTV dịch đó bác
24 Tháng tám, 2021 20:34
Bản dịch cực cuốn
24 Tháng tám, 2021 17:44
Mn cho em hỏi bộ Thế giới hoàn Mỹ bên *** là bản covert à
24 Tháng tám, 2021 17:34
Bản này là bản chính hả bạn
24 Tháng tám, 2021 17:33
Cái này bản chính chủ hay gì vậy
24 Tháng tám, 2021 13:13
Hoả Linh Nhi kết đôi với Thạch Hạo,sau nì là Vân Hi rồi Vân Hi sinh cho thg cu
24 Tháng tám, 2021 13:12
Ad ơi chừng nào có chương mới ạ
24 Tháng tám, 2021 09:24
Chờ từ tối qua đến sáng tý gục mà chưa thấy gì???
23 Tháng tám, 2021 20:57
1 phát 200 chương là rất ổn áp ronkute :heart:️:heart:️:heart:️
23 Tháng tám, 2021 16:33
Tối nay nhé, mây nay mình bận quá k ngồi máy đc
23 Tháng tám, 2021 16:32
K nhé, chỉ là 2 người dưng với nhau mà thôi, Hoả Linh Nhi sẽ cưới và sinh cho Thạch Hạo, thế nhưng lại chết thảm, 1 câu chuyện buồn :((
23 Tháng tám, 2021 16:08
nào mới có chương mới hả ad
22 Tháng tám, 2021 22:11
À mà nguyệt thiền chứ. Lúc đó dung hợp rồi mà, tuy chưa chung ý nghĩ nhưng thân thể là của nguyệt thiền
22 Tháng tám, 2021 22:09
Thanh y phá trinh thạch hạo
22 Tháng tám, 2021 13:15
Nguyệt Thiền sau này có thành đôi vs Thạch Hạo đc ko vậy mn? kết hôn vs thứ thân mà chưa động phòng, lên thượng giới đọc một đoạn rồi mà thấy vẫn còn là kẻ địch. ai bật mí cho tại hạ vs
BÌNH LUẬN FACEBOOK