Thạch Hạo ngẩn người, trong lòng chấn động, là khu vực đáng sợ như thế nào? Mênh mông vô cương, toàn bộ đầy tính bất ngờ, dù là bá chủ thượng giới cũng không dám đặt chân.
Sau khi bước ra bước kia, muốn tới nơi đó ư?
Đường có rất nhiều, lựa chọn hoàn toàn khác nhau. Xưa này vẫn có lời đồn rằng, sau khi bước ra bước kia thì kèm theo đó là sự kinh khủng là vô cùng kỳ lạ, chẳng lẽ là nơi ấy sao?
Thượng giới rộng vô ngần, vô số chủng tộc, khu vực mà ngàn tỉ sinh linh sinh sống cũng không biết rộng lớn hơn hạ giới bao nhiêu lần, ấy vậy mà cũng chỉ là một góc của thượng giới mà thôi.
"Còn nhớ cây dược ở gần Dược đô của cảnh nội Hỏa quốc không?" Tiểu Tháp nói.
Thạch Hạo từ trong trạng thái xuất thần tỉnh lại, gật gật đầu nói: "Tự nhiên là nhớ."
Trong sơn cốc kia có trồng một cây kỳ dược, được xưng là linh căn đệ nhất thượng giới được vô số trận pháp bảo vệ, khi lần đại kiếp nạn diễn ra thì có mấy bị bá chủ tới công kích hòng ngắt lấy.
Kết quả, đó là một sát cục.
"Linh căn ấy vốn là một sinh linh đáng sợ, vô tận năm tháng trước đây, ba vị bá chủ sắp chết cùng nhau thăm dò một khu vực thần bí vô cương, sau đó thì gặp phải tao ngộ, gian nan lắm mới thoát chết thế nhưng hai người phải bỏ mình, sau đó nó hóa thành cây dược này." Tiểu Tháp nói.
"Hả?!" Thạch Hạo lè lưỡi.
Quy tắc bí ẩn này nghe có chút kỳ lạ, khiến người khác khó mà tin được, một kỳ dược tuy được xưng là linh căn đệ nhất, thế nhưng tiền thân của nó... quá bất hợp lý mà!
"Cũng chỉ là linh căn đệ nhất trong mắt của các giáo mà thôi, khu vực thần bí lớn như thế, ai mà biết còn có bao nhiêu." Tiểu Tháp nói.
Ánh trăng bạc như nước, như một làn khói mờ ảo bao phủ lấy Thạch thôn, nơi đây nằm ở một góc Đại hoang, lúc này yên ắng và tĩnh lặng, rời xa trần thế.
Phương xa có núi lớn nguy nga, sơn mạch nguyên thủy bao la, thi thoảng truyền tới những tiếng gào thét của hung thú, thế nhưng không một con nào dám lại gần.
Đây thôn, ánh xanh lấp lánh, vầng sáng nhu hòa chảy xuôi.
Thạch Hạo ngồi xếp bằng dưới gốc cây, nó thất thần, chỉ vừa mới nghe thấy mà đã bị hớp hồn, tinh thần cứ đặt ở việc làm sao mạnh lên để tìm rõ ngọn ngành.
Hiển nhiên, đây cũng là hàng loạt sự việc kỳ lại mà thôi, còn có rất nhiều nữa.
"Thư viện Bạch lộc, thư viện Tạo hóa, mỗi một thư viện đều không yếu hơn các đại giáo, họ từng cùng nhau thăm dò những khu vực thần bí kia, tu vi của hai viện trưởng đều vang dội cổ kim, họ mang theo nhóm học sinh mạnh mẽ nhất tiến vào, thế nhưng đều đẫm máu quay ra." Tiểu Tháp nêu lên một ví dụ thực tế.
Một vị đệ tử vừa trốn thoát nơi đó nói, khi thâm nhập không lâu thì một vị viện trưởng thấy đoạn gỗ dài khoảng một trượng bị sét đánh cháy đen thui, mặc cho lão viện trưởng này có pháp lực chấn thế thì liền bị hóa thành một vũng máu.
Mà một vị viện trưởng khác kỳ lạ hơn nữa, phát hiện ra một giọt nước mưa tỏa ra hào quang mười màu, sau khi đoạt lấy trên tay thì lập tức lão hóa thành một bộ xương trắng, thịt và nguyên thần đều bị hòa tan cả.
Sau khi nghe xong thì Thạch Hạo nghẹn họng, cảm thấy khó mà tưởng tượng nổi, việc này quá thần bí.
"Trong khu vực thần bí ấy có sinh linh ư?" Thời gian dài trôi qua, nó nhịn không được hỏi.
"Có, đều toàn là gian ác, mạnh mẽ khó mà tưởng tượng được, những người nhìn thấy hầu như đã chết hết." Tiểu Tháp nói.
Cũng không phải hơi quá, sinh linh ấy mọi người đều nhận ra, từng có người phát hiện một quả trứng đá lượn lờ khí hỗn độn, sau khi quan sát kỹ thì đó là một quả trứng có thể nở ra chân long.
Lúc ấy, tên đó dùng bí pháp đưa tin ra ngoài xin cao thủ trong môn phái giúp đỡ, trước tiên là tiếp ứng thế nhưng trên đường rút lui, khi môn phái này đi qua một vũng bùn bằng đầu nắm tay thì đều chết hết cả.
Thạch Hạo khó mà mở miệng được, không ngừng trầm tư dưới đêm trăng, cũng có khát khao thăm dò những nơi này.
Đến cùng, thượng giới là như thế nào? Ngay cả truyền thừa bất hủ mà chỉ có thể thăm dò một góc nhỏ, khu vực sinh sống của vô tận chủng tộc, ngàn tỉ sinh linh cũng chưa được một phần mười của thượng giới, tin tức này khiến người khác hoảng sợ.
Mênh mông hơn cả địa ngục, bao phủ sương mù, tràn đầy bất ngờ.
"Lúc thái cổ, ta từng chọn một con đường, phá cửa ải sinh tử, cuối cùng tưởng rằng tiến vào khu vực nơi sâu kia, sau đó... gặp phải việc cực kỳ kỳ lạ, xuyên thẳng một đường rồi trở lại." Liễu Thần mở miệng.
Lời nói của nó ôn hòa, không chút gợn sóng thế nhưng không riêng Thạch Hạo thất kinh, ngay cả tiểu Tháp cũng chấn động, trong lòng cồn cào khó tả.
Liễu Thần cũng không có nhiều lời.
Chẳng trách, Liễu Thần hoài nghi, khi xuyên qua cánh cửa nguyên thủy thì khả năng sẽ tiến vào nơi sâu trong khu vực thần bí.
"Những thư viện học phủ cổ xưa kia, sau khi nghiên cứu qua năm tháng dài dằng đẳng thì có suy đoán ra nhiều thứ, hiện ra hết sự kỳ quái và đáng sợ." Tiểu Tháp nói.
"Trên trời xanh." Liễu Thần thở dài.
Chuyên mà bọn họ nói lúc đầu lúc đuôi, rất là rải rác, thời gian nhanh chóng hết nửa đêm.
"Tiểu Tháp, mày mạnh như thế ,từng nói là muốn mở ra một giới, chẳng lẽ không thể thăm dò khu vực thần bí kia sao?" Thạch Hạo hỏi.
"Ta nói là mở ra lại một giới chứ không phải là thượng giới, nơi đây tuy có nhật nguyệt tinh thần, cương vực vô tận thế nhưng rất nhiều ngôi sao cũng chỉ là hình chiếu của thượng giới, giới này chỉ là một nhà tù, ta tự có thủ đoạn của mình." Rất hiếm thấy tiểu Tháp biết điều như thế này.
Theo cách nói của nó, thượng giới rất kiên cố.
Thạch Hạo yên lặng, lại rơi vào trầm tư.
Hôm nay, nó nghe quá nhiều bí mật, cần phải tiếp thu và tiêu hóa.
"Tám vực, còn có trận chiến cuối cùng nữa." Liễu Thần nói.
Bá chủ của thượng giới có thể xuống thêm lần nữa, trong giới nhà tù này có một vài thứ khiến bọn họ động lòng, ví như thiên Siêu thoát của Nguyên thủy chân giải.
Sinh linh ở hạ giới không mạnh, cương vực tuy rộng lớn kém xa thượng giới, theo lý mà nói những tạo hóa này hẳn phải đã bị tìm thấy hết rồi mới đúng, thế nhưng vẫn không thể nào thành công được.
Lúc ở thượng cổ, ngược lại cũng có vài người lấy đi một số thứ, nhưng dù sao những vật trọng yếu vẫn chẳng hề thấy tăm hơi.
"Cơ hội cuối cùng, chính là trận chiến phong Thần." Tiểu Tháp cũng nói.
"Trận đánh phong Thần là gì thế?" Thạch Hạo không rõ, cẫn thận hỏi.
"Có người bất mãn thượng giới, muốn hạ giới vô thần." Tiểu Tháp nói.
"Uhm, là ý gì?" Thạch Hạo nhíu mày hỏi tiếp.
"Sinh linh của hạ giới đều đã bị bắt ở hai lần trước rồi, còn sót lại cũng chỉ là ngụy Thần mà thôi, đều là thuộc đạo thống bất hủ nên có người không vừa lòng muốn giết tận." Tiểu Tháp trả lời.
Thạch Hạo nghe thấy thế thì hít vào hơi khí lạnh, đây tuyệt đối là một tin tức kinh khủng, nếu truyền ra ngoài thì tám vực chắc chắn sẽ rung chuyện cực lớn.
"Là ai?"
"Ngươi biết mà." Tiểu Tháp nói, khí hỗn độn tỏa ra, hiển nhiên nó cũng phải che giấu.
"Là sinh linh bất diệt bị trấn áp dưới núi Ngũ hành?" Thạch Hạo kinh ngạc, đã sớm biết, chắc chắn sẽ không bao giờ giảng hòa, nhưng không nghĩ lới việc này lại dính líu sâu như thế.
"Trận chiến phong Thần qua đi, hắn muốn tới kia, ha ha, ta nghĩ một số đại giáo sẽ càng đau đầu hơn nữa, đấy chính là một cơn rung động cực lớn." Tiểu Tháp cười trên sự đau khổ của người khác.
Sau trận chiến này, khiến cho thiên địa bị cắt đứt, hai giới trên giới khó có thể liên kết, cho nên muốn hạ giới lần nữa thì phải chờ năm tháng dài đằng đẵng sau mới được.
Lần này có chút khác biệt, từ xưa tới nay, tám vực chắc chắn vô cùng phồn thịnh, thần linh xuất hiện, chư thánh tranh bá, thăm dò hạ giới với quy mô lớn.
Nhưng giờ, tranh đấu của các bá chủ càng nhiều hơn, có không ít thần thánh hiện ra.
"Tin chắc, sau khi thiên địa bị cắt đứt, giới này mới bắt đầu phồn thịnh thật sự, sẽ có rất nhiều cường giả sẽ quật khởi sau cơn mưa xuân, thần thánh sẽ xuất hiện."
Chỉ là, đến lúc ấy cũng không đóng lại giới này nữa.
Mà thần thánh xuất hiện, nhiều 'đại dược' như thế thì sẽ cố gắng tồn trữ lại, sau này khi phồn thịnh thì sẽ tiếp tục thu gặt, thật sự không biết là xấu hay tốt, vui hay buồn.
Thạch Hạo nghe thấy thế thì nắm chặt nắm đấm, đám người thượng giới trắng trợn chẳng chút kiêng dè, cơ bản không coi tám vực ra gì, là 'vườn thuốc' cũng không bằng, quyền sinh sát nắm trong tay, thích làm gì thì làm.
"Tao muốn tới thượng giới một chuyến, xem thử Đạo thật sự của nơi đó ra sau, pháp tắc không thiếu, thiên địa tiếp cận với hoàn mỹ." Thạch Hạo nói, trong mắt ánh lên thần quang trong trẻo.
"Ha ha, nhóc con, ta quý ngươi. Thượng giới vô ngần, chủng tộc vô số, thiên kiêu đầy rẫy, sơ đại quật khỏi, hi vọng sau khi người tới đó sẽ không bị chôn vùi bên trong." Tiểu Tháp nói.
"Sự huy hoàng của địa vực đó bất quá cũng chỉ chưa tới một phần mười mà thôi." Thạch Hạo bĩu môi, bắt đầu ngạo mạn.
"Ngươi có biết, dù là một phần mười thì dù vô số tám vực như thế này hợp lại cũng mới có thể so sánh được, địa linh nhân kiệt, thần sơn vô số, tiên hương vô số, có rất nhiều thánh địa đang chờ ngươi thăm dò đấy." Tiểu Tháp có dáng vẻ đầu trộm đuôi cướp, phun ra một luồng khí hỗn độn, nói: "Cho ngươi một đề xuất, lựa chọn gia nhập vào học viện Thiên tiên vạn cổ bất diệt kia, trong đó quậy phá chắc chắn sẽ có rất nhiều em xinh tươi đó."
Thạch Hạo khinh bỉ nói: "Mày chỉ là một tòa tháp mà cũng biết chảy nước miếng hả. Đúng rồi, lần trước khi mày thấy thạch châu trấn thần kia thì liền đuổi theo Ma nữ, đến cùng đã xảy ra chuyện gì thế? Cái gì mà có quan hệ với cố nhân, lẽ nào pháp khí cũng có đạo lữ?"
Tiểu Tháp cứng họng, khí hỗn độn dẫn trào suýt chút nữa đã hất bay Thạch Hạo về phía chân trời, thế nhưng cũng may Liễu Thần vươn cành cây xanh mỡn ra kéo lại, ổn định lại thân hình cho nó.
"Liễu Thần, con thật không nỡ để người ra đi!" Thạch Hạo nói thật lòng, thường ngày nó tuy thoải mái, thậm chí lạnh nhạt, cũng đôi khi hung tàn, thế nhưng giờ khắc này lại đa sầu đa cảm, nó sợ sẽ không bao giờ gặp lại được Liễu Thần nữa.
Bởi vì cánh cửa nguyên thủy kia quá mức thần bí mà kinh khủng, từ xưa tới này, phàm là người bước vào thì chỉ có mỗi máu tươi chảy ra, sau đó là im lặng chẳng hề có động tĩnh gì nữa, vĩnh viễn không tái hiện.
Dù là như thế, nhưng nó lại hấp dẫn toàn bộ tồn tại vô thượng mạnh mẽ nhất, kinh diễm nhất từ cổ chí kim này, chỉ cần đặt chân vào là sẽ siêu thoát thật sự.
"Bên trên trời xanh... chính là siêu thoát." Liễu Thần khẽ nói.
Thời khắc này, nó hiện ra nhân thân đứng trước Thạch thôn, bạch y phần phật, dưới ánh trăng quả thật phong hoa tuyệt đại, cứ như đang nhìn xuyên cổ kim vậy.
Ở xung quanh xuất hiện vô số chùm sáng lơ lững, cứ như là từng vầng thái dương chìm nổi truyền ra tiếng tụng kinh, đó chính là ba ngàn giới!
Bên trong mỗi một chùm sáng mông lung đó đều có một vị thần đang quỳ lạy nó, mà sau lưng bọn họ đều là vô cùng vô tận chúng sinh.
"Đó là thứ gì vậy?" Thạch Hạo hỏi.
"Đó là những việc mà nó đã trả qua." Tiểu Tháp nói.
Ba ngàn giới chập chờn ấy, có cái là Thần quốc bất hủ, có cái là một thế giới, có cái lại là địa phương tương tự như lao tù tám vực này, đại biểu cho những con đường mà Liễu Thần đã từng đi qua.
Nó từng được người khác cho rằng là Tế linh, gọi là thần thánh, gọi là cấm kỵ, hết thảy những thứ này đều hội tụ ở đây, đó chính là ba ngàn giới.
Liễu Thần, đến cùng là tồn tại ra sao? Thạch Hạo chấn động.
Tiến lên trời cao, bước lên thế giới, có lẽ đó là truyền thuyết của nó? Hiểu rõ quá khứ của nó.
"Có thể nhìn thấy sao?" Thạch Hạo hỏi ngược lại.
"Có thể chứ, sẽ có một ngày, ở nơi trời xanh... gặp lại." Liễu Thần nói.
Thạch Hạo chấn động, đây là sư tôn cũng là bằng hữu, Liễu Thần quan tâm nó quá nhiều, nếu như có một ngày có thể trợ giúp nó, nhất định phải nỗ lực hết mình.
Nó sẽ không hề quên lời của tộc trưởng, năm đó khi Liễu Thần xuất hiện ở Thạch thôn thì tạo nên lôi điện vạn trượng, toàn thân thể cháy đen, gần như là chết khô, mười mấy năm sau mới đâm chồi ra được một cành mới, không biết đã xảy ra chuyện gì nữa, đó là một lựa chọn như thế nào đây.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
21 Tháng một, 2022 21:33
Cuối năm bận quá bác :(
21 Tháng một, 2022 10:48
Cho hỏi khi nào thì ra tiếp vậy ad
18 Tháng một, 2022 02:18
Bạn cho mình xin stk mình donate cho bạn gọi là ủng hộ bạn dịch rất hay.
17 Tháng một, 2022 21:39
chỉ muốn nói là dịch rất hay ạ. Mong là ad sẽ tiếp tục ra chương để con dân bớt ngóng hiccccc
16 Tháng một, 2022 20:12
Hoàng Đình
15 Tháng một, 2022 21:35
ta tại tân thủ thôn cẩu cẩu. main tâm tính suy xét ghê gớm lắm. : nếu như bước chân ra khỏi thôn liệu mình có bị đánh chết không??? thôi cứ trốn tại trong tân thủ thôn tu luyện bí kíp rồi tính tiếp. hahaha
08 Tháng một, 2022 07:51
Ài các bác nào biết truyện mà main nó kiểu dạng tĩnh tâm biết suy xét, tính toán không ạ kiểu như mấy bộ toàn chức cao thủ hay quỷ bí chi chủ. Chứ bộ này em thấy lúc đầu ok, về sau tác giả xây dựng làm náy hình ảnh nhóc tỳ ban đầu rồi vừa hung hăng, ngang ngược. Chưa kể đánh vượt cấp quá, mới có hoá linh cảnh mà chơi luôn cả tôn giả, đọc hơi sạn nên hơn 300 chap là thấy ko đọc được nữa :(
05 Tháng một, 2022 16:11
chán quá ad ơi, dịch full nốt đi ad hic
31 Tháng mười hai, 2021 07:17
Cuối năm công việc bận rộn quá không lên chương cho các bác đc, thư thả bữa sau e bù nhé :)
27 Tháng mười hai, 2021 20:26
Thế nào mà lúc nãy truy cập lại báo tên miền hết hạn
25 Tháng mười hai, 2021 02:21
còn mấy trăm chương ráng đê nào :v
24 Tháng mười hai, 2021 21:38
Tks bâc nhiều nhé, sẽ cố gắng hoàn thành bộ này trong... 3 năm nữa :(((
24 Tháng mười hai, 2021 20:54
donate ad chút xíu ròi nha. ad dịch tiếp nàoooo. thích phong cách dịch của ad quá
23 Tháng mười hai, 2021 16:05
gg full nhưng nó chưa thuần việt
22 Tháng mười hai, 2021 20:34
Ra gg đọc có full rồi
20 Tháng mười hai, 2021 10:23
Hóng chap của AD mãi
18 Tháng mười hai, 2021 10:30
Tks bác
17 Tháng mười hai, 2021 22:27
Ủng hộ bác ít cho có động lực ra tiếp =)) đọc full rồi mà đọc conv hơi khó hiểu đoạn kết :((
17 Tháng mười hai, 2021 20:00
Đúng rồi bác
17 Tháng mười hai, 2021 19:59
Mấy nay mình bận quá, k có thời gian ngồi máy luôn :((
16 Tháng mười hai, 2021 16:09
ad cho xin lịch ra chương mới với, 1 tuần chưa thấy có nên muốn hỏi ad, cảm ơn
nhiều.
15 Tháng mười hai, 2021 11:51
Vietcombank: 0531002535465 - Bach Van Phuoc
Donate của bác đây đúng ko bác Ron
11 Tháng mười hai, 2021 19:23
Ad ơi bao giờ mới có chương tiếp thế
03 Tháng mười hai, 2021 07:12
Tks bác, phần đầu giới thiệu truyện có kênh Donate á bác :)
02 Tháng mười hai, 2021 21:43
Ad ơi, cố gắng dịch nhanh đi, mở kênh donate để anh em ủng hộ có động lực dịch
BÌNH LUẬN FACEBOOK