Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Biên cương Đại Xích Thiên vẫn như trước, âm u đầy tử khí.

Thành cổ đã hóa thành phế tích, nơi đó có một cái vực sâu khổng lồ, âm u vô ngần, mấy chục bóng người đang đứng sừng sững yên lặng chẳng chút tiếng động ở bên trên, tựa như là những bức tượng Ma thần đang đứng đợi mọi người.

Bên phía cửu Thiên thập Địa, người sớm đã rời đi, không một ai trấn thủ nơi này nữa.

Xoẹt!

Bình Luyện Tiên phát sáng xé ra càn khôn, từ trong hỗn độn bay trở về!

"Sao vậy?!" Mấy chục bóng người vốn im lặng không chút tiếng động chợt ngửa đầu nhìn về bình Luyện Tiên đang tiến lại gần, vẻ trấn tĩnh khó có thể duy trì được nữa, thay vào đó là bộ dạng vô cùng kích động.

Vù!

Gió to gào thét, tấm vải quấn Tiên vương bay phấp phới và tạo nên những luồng gió lớn từ xa xẹt ngang bầu trời, nó cũng không hề hướng về phía phần cuối thiên địa, cũng không có tiếp cận nơi này.

"Đã tiến vào, xuất hiện một vài tình huống." Bình Luyện Tiên hạ xuống, một nhóm người lộ ra chân thân, bọn họ nhìn về phía đám người Đại trưởng lão Mạnh Thiên Chính ở phía chân trời, lòng tràn ngập ý định đánh giết.

Chân trời, tấm vải liệm được thu hồi, Đại trưởng lão, đám người Thạch Hạo hiện ra chân thân và đứng từ xa nhìn lại, vẫn chưa hề tới gần.

Song phương liếc nhìn, đều muốn hạ gục địch thủ thế nhưng ai cũng đều bất đắc dĩ, không cách nào hành động được.

"Đáng tiếc thật, cô gái kia sao chẳng hề đếm xỉa gì tới thế chứ, rõ ràng năm đó nàng từng tham gia cuộc chiến, là một cao thủ cái thế, nhưng giờ lại tỏ thái độ kia là sao?" Lam Tiên hậm hực nói.

"Quỷ thành tiên, từ lâu đã không phải là người trước kia nữa." Đại trưởng lão Mạnh Thiên Chính thở dài, ông cũng cảm thấy đáng tiếc, nếu như có thể giết chết đám dị vực trong khu cổ giới ấy và lưu lại bình Luyện Tiên, vậy thì chuyến đi này sẽ vô cùng mỹ mãn.

"Đi, quay về rồi nói, đại nhân vô thượng đã tiêu hao quá nhiều pháp lực rồi." Bên phía vực sâu chợt có một ông lão lên tiếng, cuối cùng là nhìn chằm chằm về phía cửu Thiên này rồi nở nụ cười khẩy, nói: "Lúc Biên Hoang bị phá, là lúc diệt cửu tộc của các ngươi!"

Đây là uy hiếp thẳng thừng, bọn họ vượt giới mang theo mục đích tới nơi này, kết quả không hề thuận lợi chút nào.

"Giết cha ông đó!" Miệng của Tào Vũ Sinh vô cùng mạnh, trắng trợn chẳng chút sợ hãi gì, chửi rủa ầm ĩ về người dẫn quân của dị vực.

"Nhóc con, chờ khi đại nhân của ta phá cửa ải, thiên quân vạn mã giết sạch tu sĩ, lúc đó sẽ chém bọn ngươi, một người cũng sống không được, hiện giờ cứ mạnh miệng mà sống đi nhé!" Ông lão kia lạnh lùng nói.

"Chớ có tự phụ, rồi cũng sẽ có một ngày, ta sẽ tiến nhập dị vực, chém sạch Bất Hủ, giết hết vạn địch, xới tung tổ đài của các ông!" Thạch Hạo hung hăng nói.

Gần đây, hắn rất ít khi ăn nói đầy thù hận, hung hăng như vậy.

Nhưng hiện tại, hắn không cách nào kìm chế cơn ức chế lại được, rất muốn đánh gục đám địch nhân này, chém giết nơi khởi nguồn của họa loạn này.

Một đáng người lạnh lùng trông lại và theo dõi hắn, bởi vì người trẻ tuổi này đã tạo ấn tượng quá sâu với bọn họ, một người chém mười Vương, đánh bại mười đại cao thủ, khiến bọn họ lâm vào đại bại mà trước nay chưa hề xảy ra, đối với chủng tộc hiếu chiến mà nói thì đây chính là một sự nhục nhã vô cùng.

"Đến khi vượt giới, người chém bay đầu của ngươi sẽ chính là ta!" Đối diện, một người trẻ tuổi tuổi được vòng thần bao phủ nở nụ cười rồi chỉ tay về phía Thạch Hạo, chính là Hạc Tử Minh.

"Sớm muộn gì cũng sẽ giết ngươi!" Một đám vương giả trẻ tuổi cũng quát lớn, bọn họ cảm thấy bị sỉ nhục.

"Cái gọi là một đám vương giả, chỉ tới thế mà thôi, sớm đã lĩnh giáo qua rồi, nếu như gặp mặt thật sự ở chiến trường, ta sẽ giết sạch toàn bộ ác ngươi!" Thạch Hạo tàn nhẫn nói.

"Hung hăng!"

"Ngông cuồng!"

Phía trước vực sâu u tối, những vương giả trẻ tuổi đều tức giận trợn tròn mắt nhìn sang.

"Ngươi cho rằng mình chính là vô địch thiên hạ à, nói cho ngươi biết, chúng ta đều là vương giả thế nhưng cũng không phải là mười vương giả trẻ tuổi mạnh mẽ nhất!"

Tất nhiên bọn họ sẽ không cam lòng, vô cùng tức giận.

"Quay về hỏi cái gọi là thế gia Trường Sinh của cửu Thiên các ngươi đi, chắc chắn bọn họ sẽ biết, người vô địch trẻ tuổi của vực ta sẽ mạnh mẽ tới mức nào, từng người đều khai sáng ra từng kỳ tích không cách nào vượt qua được!"

Đại trưởng lão co rút con ngươi, nghe được những lời nghị luận phía đối diện thì hắn chợt nhớ tới một vài chuyện xưa, người của dị vực quả thật rất đáng sợ, năm đó đã lưu truyền rất nhiều bí ẩn.

Lúc ở cổ đại, cường giả trẻ tuổi vô thượng của dị vực dù độ tuổi chưa lớn nhưng có thể nuốt lấy sao trời, tiến vào thái dương thần tinh để rèn luyện thân thể, tiến vào trong biển Thái Âm để đuổi giết hung thú thời tiền sử.

Loại chiến tích ấy, thật sự không gì sánh được, khó có thể đánh vỡ!

Nếu như so sánh với vương giả trẻ tuổi ra quân ở trận này, tựa như là trẻ con gặp người lớn, không xứng được gọi là chí tôn trẻ tuổi, không cách nào so sánh được với những người trong truyền thuyết cổ đại kia.

Đại trưởng lão Mạnh Thiên Chính cùng với các ông lão của thế gia Trường Sinh bắt đầu thảo luận, cho rằng nhất định sẽ còn những chí tôn trẻ tuổi như thế, đời sau của dị vực sẽ không hề yếu hơn cổ nhân.

Có thể, những người được gọi là thập đại vương giả kia vượt giới tới đây thì chắc chắn sẽ thể hiện ra được loại uy thế vô địch kia!

"Hừ, chúng ta chính là vương giả trẻ tuổi, nhưng khi những người trẻ tuổi Đế giả thuộc những gia tộc cổ xưa như Đế tộc, An Lan, Du Đà bước ra khỏi cổ địa của mình, vậy thì cái gọi là kỳ tài của cửu Thiên thập Địa các ngươi đều là chó đất hết, không đỡ nổi một đòn, chẳng là thứ gì cả!"

Đối diện có người lạnh lùng nói, hắn mang theo vẻ cuồng nhiệt cùng với vẻ ngóng trông, vô cùng khinh thường người trẻ tuổi của cửu Thiên thập Địa.

Những lời này vừa ra đều khiến mọi người của cửu Thiên thập Địa bên này âm trầm, cảm thấy cơn tức giận cùng với sự ngột ngạt dâng trào.

Cường giả trẻ tuổi mạnh nhất của dị vực, quả nhiên vẫn chưa hề lộ diện, bên trên Vương tộc còn có Đế tộc!

"Đã thua những mười người mà cũng không thấy dị khi la ó à?" Thạch Hạo nhìn bọn họ với giọng điệu đầy ngông cuồng, nói: "Ta chờ, trước chém đám vương giả, rồi lại giết Đế tộc!"

"Chớ có ngông cuồng, hẹn gặp ở chiến trường, sẽ giết chết ngươi ngay tức khắc!" Vương giả trẻ tuổi dị vực tuy rằng không cam lòng thế nhưng không thể không rời đi theo những ông lão dẫn dắt kia.

Từng bóng người tiến vào trong vực sâu, biến mất khỏi biên cương Đại Xích Thiên này.

Bọn họ tuy rằng có thể xuất hiện thế nhưng lại không thể nào xâm nhập vào trong Đại Xích Thiên, bởi vì bị giới bích ngăn cản, sức mạnh của đất trời áp chế bài xích bọn họ.

Hiện tại, cũng không phải thời khắc giết tới, bọn họ đang chờ đợi khi bên phía mình trả giá lớn để giao hòa cùng cửu Thiên thập Địa, tới lúc đó sẽ giết sạch địch thủ!

Phía cuối đại địa, đám người Thạch Hạo, Tào Vũ Sinh, Đại Tu Đà ngóng chừng, một lời chẳng nói, có thể tưởng tượng được cuộc đại chiến trong tương lai sẽ máu tanh tới cỡ nào.

Răng rắc!

Đột nhiên, bọn họ nhìn thấy được một hình ảnh khiến ai nấy đều khiếp sợ, tất cả đều sởn cả gai tóc.

Vực sâu u ám đang run rẩy, bốn phía chợt có mấy bàn tay xuất hiện và từ từ chìm sâu vào trong bóng tối.

"Trời ơi, lấy mấy bàn tay lớn đang đỡ lấy vực sâu, khiến cho nó không thể khép kín, thật là đáng sợ mà!" Tên mập Tào Vũ Sinh sợ hãi nói.

Sau khi mấy bàn tay lớn ấy tiến vào trong vực sâu thì nơi ấy từ từ khép kín, vết nứt đang từ từ biến mất.

Sức mạnh đó tới mức nào? Vài bàn tay lại có thể tạo nên thiên địa, duy trì lối đi thông suốt này, thần uy cái thế, không thể tưởng tượng nổi.

"Trở về!" Đại trưởng lão dứt lời, mang theo những người trẻ tuổi xé ra hư không và rời đi.

Bọn họ vượt giới, qua lại trong cửu Thiên, từ Đại Xích Thiên về Vô Lượng Thiên là lộ trình với con số trên trời không cách nào tưởng tượng nổi, thế nhưng dưới thần thông của Đại trưởng lão thì có thể xé rách trời cao, thời gian được rút ngắn.

Trên đường, từng người trẻ tuổi đều mang theo tâm tình nặng nề trở về gia tộc mình để truyền tin, bởi vì chuyện phát sinh ở Đại Xích Thiên thì các đại giáo ở cửu Thiên vẫn còn chưa biết.

Thậm chí, chiến trường chân chính là ở Biên Hoang, dù là một vài môn phái lớn cũng chưa chắc đã biết.

Tới cuối cùng, trê chiến trường chỉ còn lại vài người, hầu như mọi người đều rời đi cả.

Trở lại Vô Lượng Thiên, Đại trưởng lão rời đi, để đám người trẻ tuổi Thạch Hạo tự điều khiển chiến thuyền trở về Thư viện Thiên Thần.

"Ồ, trở về rồi"

Bên trong thư viện có người kinh ngạc thốt lên.

Đám người Thạch Hạo, Tào Vũ Sinh cùng với một ít người hạ xuống, xuất hiện ở quảng trường của Thư viện Thiên Thần, những người khác tới từ Tiên viện Thánh viện thì đều trở lại gia tộc của mình, chuyện lớn phát sinh nên cần phải bẩm báo ngay.

"Người của dị vực xâm lấn ư?"

"Có phát sinh đại chiến không, đám dị vực đáng ghét kia có hình dáng ra sao?"

Đám trẻ tuổi vọt tới bao kín Thạch Hạo, không ngừng hỏi han đủ thứ.

Những người này không có tư cách để tới chiến trường, bởi vì lúc đó chỉ dẫn theo những người tài ba trong đám thế hệ trẻ tuổi, là để bọn họ mở mang tầm mắt, còn lại đều là cao thủ các đời trước.

"Khai chiến rồi, một thời đại tàn khốc đã tới!" Thạch Hạo với vẻ mặt nghiêm túc nói.

"Tại sao các ngươi lại trở về chứ, sao không tới chiến trường, sao không chiến đấu cùng, chưa gì mà đã lùi bước, đây có phải là đào binh không?" Nhưng vào lúc này chợt có âm thanh chẳng chút hay ho gì truyền tới.

Lông mày của Thạch Hạo nhíu lại, ráng nhịn cơn tức giận và quay đầu nhìn, những người kia có chút quen mặt.

Chớp mắt hắn liền nhận ra được, trước đây không lâu hắn từng cùng Đại trưởng lão xông thẳng vào thế gia Trường Sinh Vương gia, lúc đại chiến với Vương Trường Sinh thì hai trong mấy người này đứng ở rất xa quan chiến, đây chính là người của gia tộc Vương Hi!

Bọn họ sao lại tới đây? Thạch Hạo nhớ lại, Thạch Hạo cũng không có để ý tới việc người của Vương gia có tham chiến ở biên cương Đại Xích Thiên hay không nữa.

"Nói, vì sao các ngươi lại trở về, chiến sự kia sẽ làm sao hả?" Người trung niên lạnh lùng hỏi.

Việc này khiến lòng Thạch Hạo chìm xuống, tình hình không đúng lắm, người của Vương gia tại sao lại tới Thư viện Thiên Thần và còn quơ tay múa chân nữa chứ, trước thời khắc đại chiến này mà lại làm ra hành động kỳ lạ, đây là một tín hiệu vô cùng nguy hiểm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Trịnh Thanh Hùng
10 Tháng bảy, 2020 15:30
Full là convert. Còn phải dịch nữa mà
Hieu Le
07 Tháng bảy, 2020 17:48
khúc đầu đọc giống Thế Giới Động Vật
Twed
03 Tháng bảy, 2020 23:57
lúc còn nhỏ ánh mắt vô tội rồi thật thà chất phát đến đâu lớn hơn chút quậy kinh khủng. ko bik nó học ở đâu nhỉ..
ronkute
01 Tháng bảy, 2020 13:47
Tks bác, để mình bổ sung
Bao Vo
01 Tháng bảy, 2020 13:22
Truyện full rùi mà
Max diep
18 Tháng sáu, 2020 20:01
Ad ơi, thiếu chương 857
Hieu Le
16 Tháng sáu, 2020 09:46
ixvxx. ,,2
Hieu Le
27 Tháng năm, 2020 13:26
Thạch Hạo luyện chế Hoang Tháp ở chương nào vậy nhỉ các đạo hữu
Hieu Le
27 Tháng năm, 2020 13:23
thời đại thần thoại là thời đại có 9 thiên tôn sáng tạo ra cửu bí đấy, còn loạn cổ là thời đại của Hạo mà
Nguyễn Văn Chiến
22 Tháng năm, 2020 14:43
sao thằng này lớn 1 tí tính nó lại càng quái. càng nghịch vậy
ronkute
20 Tháng năm, 2020 06:30
Dạo này bận quá, k lên chương đc :(((
Phạm Đình Quỳnh
19 Tháng năm, 2020 17:09
Chờ bản mới nhất.
Danh Vô
07 Tháng năm, 2020 13:11
Lót dép chờ ae dịch giả up chương mới từng ngày :)))
Nguyễn Phúc
26 Tháng tư, 2020 22:56
Cảm ơn ae dịch giả đã dịch truyện.
Trịnh Thanh Hùng
26 Tháng tư, 2020 04:40
Truyện thì hay lôi cuốn. Mỗi tội thế giới rộng quá. Hạ giới tám vực. Thượng giới 3000 châu. Cửu thiên thập địa. Dị vực. Tiên vực. Giới hải. Cái nào cũng bao la bát ngát. Mơ hồ quá.
Trịnh Thanh Hùng
26 Tháng tư, 2020 04:38
Tôi chỉ thích đọc loại này. Độc đoán vạn cổ. Truyện hay và lôi cuốn. Có điều cha thần đông sáng tạo thế giới quá rộng lớn. Có quá nhiều thế giới tồn tại. Hạ giới tám vực. 3000 châu. Cửu thiên thập địa. Dị vực. Tiên vực. Giới hải. Mà thế giới nào cũng quá rộng lớn khiến ng đọc mơ hồ quá.
Hieu Le
25 Tháng tư, 2020 22:51
Mấy bố cứ bảo buff mà t thấy từ đoạn Bảy thần tuy không thua nhưng cũng nữa chết nữa sống. Tác đã muốn lập một nhân vật độc đoán vạn cổ để so sánh với main hay truyện sau mà cứ kêu buff :))
Hieu Le
25 Tháng tư, 2020 22:46
Thần Thoại là sau cùng mà mấy ông. Thời Đại Thần Thoại xong là tới thời đại của Thánh Khư. mạch truyện là Đế Lạc, Tiên Cổ, Thái Cổ, Thượng Cổ, Hoang Cổ, rồi nhiều kỷ nguyên nữa. Cái loạn cổ vẫn chưa nhớ được nằm ở giai đoạn nào
Hieu Le
25 Tháng tư, 2020 22:41
tôi cũng vậy. Lúc đọc độc chiến bảy thần khóc một lần. Lúc ở Biên Hoang bị giao cho dị vực khóc 1 lần. lúc lên Tiên Đế t lại khóc. mẹ kiếp thần đông
Lệ Thủy Thiên Tường
25 Tháng tư, 2020 20:40
chuẩn bn, không nói rõ mọi thứ bn ạ, mỗi khi sang cái ms thì kiểu chỉ tăng cường giả chứ k thay đổi nhìu lắm, khá mơ hồ, theo mk nghĩ khi sang một chỗ mới tác nên thêm nhiều tính năng ( với cả tác đổi nhanh quá k kịp thích ứng ) giống Đấu La Đại Lục ý bn, p2_ thì tăng hồn đạo khí, p3_tăng cơ giáp + Đấu khải + Hồn Linh, p4 tăng các hành tinh, có nhiều Thần cấp, công nghệ đổi mới, có tinh tế chỉ huy hệ, quan chỉ huy chiến hạm, tinh tế chiến cơ Dù sao truyện cx rất hay, cảm ơn nhóm dịch
Trịnh Thanh Hùng
25 Tháng tư, 2020 15:33
Truyện này của thằng cha Thần Đông sáng tạo thế giới to và rộng lớn quá khiến người đọc khá mơ hồ. Hạ giới tám vực đã kêu rộng lớn vô ngần rồi thì lại bị thượng giới 3000 châu khinh thường là lao tù. Rồi 3000 châu thì lại bị tu sĩ cửu thiên thập địa khinh thường tiếp. Rồi 9 đất 10 trời thì lại bị tu sĩ dị vực các kiểu khinh thường. Xong giờ lại đẻ ra thêm tiên vực lại rộng lớn các kiểu khinh thường nữa. Truyện thì hay mà thế giới thì hại não.
Danh Vô
24 Tháng tư, 2020 15:31
Gắng dịch xong truyện này anh em ơi. Cám ơn ae dịch giả nhé !
Hieu Le
21 Tháng tư, 2020 23:12
tôi cũng thế ông ơi :((
Trịnh Thanh Hùng
19 Tháng tư, 2020 00:30
Bên đấy là convert ông ơi
Lê Tuấn Đại
17 Tháng tư, 2020 17:37
Bộ này bên truyenfull dịch hoàn thành r cơ mà dịch không có tâm , bên này dịch có tâm cơ mà lâu vãi ra không ra chap mới
BÌNH LUẬN FACEBOOK