Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:




Sức mạnh nhu hòa gia trì trên người thật ấm áp, ngay cả vết thương của Thạch Hạo cũng đều giảm bớt.

Tuy nhiên, khí đen dưới vực sâu kia lại sôi trào và xung kích mạnh mẽ phong ấn khiến vị Vương ngồi xếp bằng kia cũng bắt đầu lung lay, lúc nào cũng có thể bị nhấc lên.

Xèo!

Một tia khí đen từ vực sâu bổ tới, quét vào thân thể Thạch Hạo.

Thạch Hạo biết dù hắn có đánh gục liên tiếp mấy tên quái thi mạnh mẽ thì "kỳ lạ" nơi này cũng không buông tha cho hắn.

May mà, quầng sáng của vị Vương kia bao phủ lấy hắn.

"Ô ô... "

Dưới vực sâu truyền tới tiếng thét gào kỳ lạ và khủng khiếp hơn rất nhiều so với tiếng gào của ác quỷ, dù là Thạch Hạo thì cũng cảm thấy sợ hãi, lạnh tận chân lông.

"Hỏng rồi!"

Thạch Hạo sợ hãi, không chỉ có cường giả trẻ tuổi mạnh nhất trong cùng cấp mà những người ở phương xa cũng chuyển động, từng người trung niên kia như từng ngọn núi lớn, đều có khí thế duy ngã độc tôn.

Lúc này, khi nghe được tiếng gào dưới vực sâu thì bọn họ bước đến gần nơi này.

Những người này thật sự quá mạnh mẽ, không biết đã tới cảnh giới nào, có người chỉ cần điểm ra một ngón tay thì đã ép nát hư không, hắn đang mạt sát về nơi này.

Thạch Hạo chấn động trong lòng, tuy rằng được ánh sáng nhu hòa của vị Vương kia bao phủ nhưng hắn vẫn nhanh chóng trốn ra ngoài.

Đầu ngón tay kia quá to lớn, ép thẳng xuống dưới và đâm mặt đất thành một hẻm núi, đá lở văng tung tóe.

"Cảnh giới gì đây, Thiên Thần hay Giáo chủ?" Thạch Hạo cảm thấy nếu không có ánh sáng của vị Vương kia vây quanh thì chỉ cần gợn sóng mạnh mẽ khi nãy đủ khiến cho hắn khó có thể chịu đựng nổi rồi.

Bốn phương tám hướng có mấy chục người trung niên đang đi tới, trong cặp mắt là vẻ tang thương vô tận, vừa nhìn là biết đã trải qua năm tháng dài đằng đẵng, có điều bên trong cũng ẩn chứa chút màu tro tàn.

Bọn họ phân ra khắp nơi, cắt đứt tất cả đường lui của hắn.

Mười mấy tên chí tôn trẻ tuổi cũng điều khiển bảo thuật, lấy binh khí ra giết tới.

Những cường giả trung niên đứng ngay ngắn nơi đó, nếu có chuyện bất ngờ gì thì lúc nào cũng sẽ ra tay tiêu diệt Thạch Hạo.

Tình huống càng gay go hơn khi tiếng gào dưới vực sâu càng thê thảm hơn, thứ ấy không ngừng xung kích phong ấn, muốn đáng văng thi thể của vị Vương kia để từ dưới xông lên.

"Phập!"

Thạch Hạo cầm kiếm thai trong tay đầy dũng mãnh, lần nữa chém lìa đầu một tên cường giả trẻ tuổi mạnh nhất, nhân vật nổi tiếng thuộc một thời đại cứ thế ngã xuống.

"Rống!"

Vực sâu bạo động, sức mạnh quy tắc hiện lên khắp nơi, các loại đèn cổ không ngừng xuất hiện.

Cùng lúc đó thi thể đầy núi cũng đứng cả dậy, tập trung về đây.

"Giết!"

Những người trung niên không thể suy đoán kia có người gầm nhẹ rồi ra tay, bàn tay to lớn vung ra che ngợp đè ép cả bầu trời, bọn họ muốn đích thân giết chết Thạch Hạo.

Tất nhiên, kỳ lạ và khó hiểu thấy Thạch Hạo được vị Vương kia che chở, mà sức sát thương của bản thân hắn lại quá lớn, kỳ tài cùng cấp khó có thể ngăn được nên muốn lập tức tiêu diệt hắn.

Từng chiếc đèn cổ bay lên, muốn sao chép bảo thuật mà hắn triển khai để cướp đi toàn bộ.

"Đùng!"

Thân thể vị Vương ngồi xếp bằng trên vực sâu phát sáng, ông bị sức mạnh khắp nơi tập kích, thân thể vô thượng bị kích thích nên tràn ra ánh sáng óng ánh và hóa thành gợn sóng lan tràn ra xa.

"Phụt" một tiếng, bàn tay lớn đang đánh về Thạch Hạo kia bị gợn sóng quét trúng nên đã bị bẻ gãy trên bầu trời, từng mảng máu tựa như sông dài rơi xuống dưới.

Ầm, bàn tay kia rớt xuống và nện mạnh lên mặt đất khiến nơi ấy sụp thành một khe nứt đen kịt.

Cảnh tượng này khiến Thạch Hạo trợn tròn mắt.

Tiếng kêu chói tai từ dưới vực sâu vang lên, sức mạnh quy tắc đè ép hòng xóa bỏ Thạch Hạo, đây là sức mạnh vô thượng của kỳ lạ và khó hiểu kia.

Thạch Hạo phun đầy máu, cảm giác có một tia âm u lạnh lẽo đang tiến vào cơ thể, mặc dù có ánh sáng nhu hòa của Vương giả vô thượng bao phủ thế nhưng hắn cũng bị thương nặng không thể tưởng tượng, hình thần đều sắp sửa bị tiêu diệt.

Cùng lúc, trong số những người trung niên ở xung quanh cũng đã chuyển động.

Một bàn tay khổng lồ lần thứ hai thò đến, thứ này giống như một vách núi đổ ập xuống khiến hư không vặn vẹo, không ngừng tan vỡ.

Còn có mấy bàn tay lớn như đám mây đen kịt khác bay xuống bao trùm cả nơi này, mục đích đều muốn xóa bỏ Thạch Hạo.

"Ầm!"

Trên vực sâu, ánh sáng óng ánh tỏa ra, xương trán vị Vương kia phát sáng và tràn ra vô tận thần lực trấn áp phía vực sâu, đánh tan khói đen và khí xám tràn ra kia.

Đồng thời, thân thể ông toát ra từng gợn sóng màu vàng, phá sạch tất cả quy tắc của kỳ lạ và khó hiểu.

Đáng sợ nhất chính là, gợn sóng vàng này phá nát toàn bộ bàn tay lớn đang muốn tiêu diệt Thạch Hạo, đồng thời vài tên cường giả trung niên cũng theo đó mà đứt thành từng khúc và hóa thành mưa máu, bốc cháy thành những hoa khói.

Quá đáng sợ, sức mạnh kia khiến người ta chấn động.

Cuối cùng Thạch Hạo cũng biết rõ vì sao một bộ thi thể lại có thể trấn áp nơi này, trong cơ thể ông vẫn còn tồn tại thần lực và phù văn vô thượng, uy thế vô song.

"Răng rắc!"

Hắc ám nứt ra, một cột sáng thần thánh xuất hiện.

Mi tâm của vị Vương kia phát sáng, chữ Tội bùng cháy và xuyên thủng tạo ra một con đường.

Lúc này, đốm lửa trong cơ thể của Thạch Hạo đột nhiên cũng chuyển động, nó xông ra bao phủ trời cao, thiêu hủy tất cả đèn cổ và sương mù.

Đồng thời, nó lao xuống phía vực sâu, vòng quanh vị Vương đang ngồi kia, đốt cháy những đốm đen trên người ông, đẩy lùi những kỳ lạ và khó hiểu vấy bẩn ấy.

"Xèo!"

Đốm lửa kia lại trở về, bao quanh Thạch Hạo rồi vọt vào đường nối bị xuyên thủng kia, biến khỏi nơi này.

Phía ngoài hư không, trên ba ngàn đường đá.

Thanh Y, Tào Vũ Sinh, Thỏ nhỏ, Đả Thần Thạch đều rất lo lắng, bên trong vết rách hư không đen kịt kia có thứ gì? Thạch Hạo đi vào lâu như vậy vẫn chưa hề ra, hơn nữa còn dặn bọn họ không được đến gần, lui càng xa càng tốt nên khiến họ vô cùng bất an.

"Cái khe lớn màu đen kia khép lại rồi!" Tào Vũ Sinh biến sắc.

"Làm sao giờ, Thạch Hạo vẫn còn chưa đi ra, lẽ nào lại biến mất khỏi Tiên cổ theo cách này sao?" Đả Thần Thạch lo lắng

...

Mỗi tiểu thiên thế giới, rất nhiều sinh linh đều cảm thấy khác thường.

Trước đó không lâu, gợn sóng trên ba ngàn đường đá truyền đến rất dữ dỗi, một số cường giả mẫn cảm đều cảm giác được, thứ này đã trở lại.

"Lẽ nào có người đang thử bước ra bước kia, đã thành công rồi?" Có sinh linh mạnh mẽ nhanh chóng chạy đến, hướng về đường đá.

Tất nhiên không chỉ một người, khắp nơi đều cảm giác được, không phải ít.

"Xoạt!"

Ánh sáng óng ánh như hoa khói tỏa ra trong hư vô, Thạch Hạo giật mình, hắn phát hiện từ lối đi kia đã rời khỏi thuyền cổ và có thể thoát ra được.

Đồng thời cũng nhìn thấy vết nứt hư không kia sắp khép lại, cho nên hắn lao nhanh về phía đó.

Sau lưng hắn, thuyền cổ màu đen run bần bật, sau đó bay vào sâu trong hư không vô tận, dần dần biến mất.

Loáng thoáng, hắn cảm nhận được tàn niệm của vị Vương kia, cũng là một loại kêu gọi: "Giúp ta... trấn thủ..."

"Chắc chắn, nhất định sẽ đi Biên hoang, cũng sẽ lại trèo lên thuyền cổ này, giải quyết tất cả!" Thạch Hạo rống to.

Đốm lửa kia sau khi bao quanh mang hắn ra ngoài thì lần nữa tiến vào thân thể, hoàn toàn im lặng, không còn chút ánh sáng lộng lẫy nào.

Thạch Hạo phun máu, cảm giác toàn thân muốn nứt ra, vô cùng nhức nhối.

Bởi vì trên con thuyền cổ kia, đứng trước vực sâu, quy tắc tỏa ra từ kỳ lạ và khó hiểu đã xâm nhập vào trong thân thể hắn, tuy rằng ánh sáng óng ánh của vị Vương cổ xưa kia cũng cùng tiến vào giúp hắn hóa giải.

Nhưng dù sao thì cũng là sự tranh đấu của hai loại đạo tắc vô thượng.

Cho dù phù văn của vị Vương cổ xưa đã bảo vệ hắn, nhưng trong loại quyết đấu này vẫn chịu phải lực phản chấn rất lớn.

Nếu là người thường thì đã thành thịt nát không còn tồn tại nữa, Thạch Hạo đã tu ra một tia Tiên khí và lại trải qua lôi kiếp gột rửa nên thân thể hơn xa người thường, bởi vậy mới có thể toàn mạng.

Hắn vội nuốt một trái bán thần quả rồi nhanh chóng trị thương.

Nhưng sự rung động của một tia gợn sóng còn sót lại vẫn chấn cho hắn phun máu, thân thể nứt nẻ gần như nát vỡ.

"Mạnh đến thế sao?" Hắn biến sắc.

May là loại sức mạnh kỳ lạ kia đã tiêu tan, vị Vương kia đã che chở hắn nếu không hậu quả vô cùng đáng sợ.

"Không xong!"

Dù vậy thì một cánh tay của Thạch Hạo cũng đứt ra và rơi xuống, hắn nhanh chóng chụp lấy đưa lên chỗ chũ rồi vận chuyển cốt văn, nối lại tay cụt.

"Phụt!"

Thân thể hắn xuất hiện vết máu, đặc biệt ở ngực và bụng có rất nhiều vết rách, hầu như chia năm xẻ bảy.

Thạch Hạo trấn áp thương thế, vẻ mặt nghiêm nghị.

Cuối cùng, lát sau thì thương thế của hắn cũng ổn định lại và lúc này hắn phát hiện đã có thể tự do vận chuyển tia tiên khí kia.

Tiên khí tiến vào cơ thể đã khiến sự đau nhức của hắn giảm bớt nhiều, đồng thời cũng cảm nhận được một sức chiến đấu mạnh mẽ nhất.

Mãi đến tận lúc này hắn mới thở phào, sau khi rời khỏi nơi đây phải lo dưỡng thương, nhanh chóng khôi phục lại như cũ.

Hắn cúi đầu nhìn thanh kiếm thai trong tay, nó không phải rất dài cũng không quá sắc bén, vô cùng cổ điển mờ tối, không bắt mắt chút nào.

Nhìn kỹ, trên kiếm thai này lại có hoa văn và cảnh tượng Phi Tiên khiến sắc mặt hắn thay đổi, thứ này làm từ vật liệu gì?

Kiếm thai chắc là chưa được chế tạo xong, chỉ là phôi thô, còn chưa mài lưỡi kiếm, chưa từng thành bảo cụ trọn vẹn, vậy mà lại có thể có hoa văn như thế!

"Hả?"

Phía trước hoàn toàn tối lại, bởi vì vết rách hư không đã khép kín.

Thạch Hạo cầm thanh kiếm này chém về trước, xoẹt một tiếng, sau khi hắn rót thần lực vào thì thanh kiếm phát ra ánh sáng óng ánh vô cùng, chắc chắn không tầm thường.

Kiếm thai cổ xưa tỏa ra mưa ánh sáng, rực rỡ hơn mặt trời rất nhiều, khiến người không thể nhìn thẳng vào.

Hư không bị chém ra, Thạch Hạo vọt tới và rơi lên mặt đất.

"Ui chao, đi ra rồi, trở về rồi!" Thỏ nhỏ vui mừng, nhảy cẫng lên.

"Trở về là tốt rồi!" Thanh Y lộ vẻ tươi cười.

Ầm!

Thạch Hạo rơi trên đất, cả người ứa máu, những vết thương cũng đều nứt ra, thậm chí cánh tay trái suýt rớt xuống lần nữa.

Thanh Kiếm thai trong tay, ánh sáng từ rực rỡ biến thành lờ mờ và khôi phục lại vẻ cổ xưa.

"Cẩn thận!"

Tào Vũ Sinh kêu to, Thanh Y các nàng cũng đều biến sắc.

Đả Thần Thạch càng là hóa thành một vệt sáng vọt tới, kêu to: "Cút ngay!"

Bởi vì chỗ đó xuất hiện vài bóng mờ đồng loạt ra tay giết Thạch Hạo, đây là cường giả từ những tiểu thiên thế giới tới rồi.

Có người ánh mắt vô cùng cháy bỏng nhìn chằm chằm kiếm thai trong tay Thạch Hạo, run giọng nói: "Thanh kiếm trong truyền thuyết nọ!"

Cũng có người lạnh lùng vô tình mang theo sát ý, vốn là muốn lấy tính mạng Thạch Hạo thế nhưng khi nhìn thấy cả người hắn đều là vết thương và rơi xuống gần bọn họ nên lập tức giết tới.

Trong đó có Liệp sát giả của Thiên quốc, ban đầu vào đây cũng chỉ vì muốn tìm ra tung tích của Thạch Hạo, đoán trước được lúc hắn bước ra bước kia thất bại sẽ quả quyết ra tay.

"Giết hắn, người này muốn tu ra tiên khí, bước ra bước kia, đáng tiếc đã thất bại, không cho hắn có cơ hội khôi phục!"

Có mấy người chạy tới gia nhập, ra tay về phía Thạch Hạo.

Cả người Thạch Hạo phát sáng điều khiển kiếm thai kia, vài tiếng phập phập, ánh sáng chói mắt tỏa ra, lập tức giết chết ba tên cường giả, đầu người lăn xuống, máu tươi chảy dài.

Phịch, thân thể chính hắn cũng đã rạn nứt, máu chảy đầy, đồng thời có một cánh tay rơi xuống.

"Hắn xong rồi, ra tay!"

Mấy người khác cũng chuyển động, lấy Liệp sát giả của Thiên quốc làm chủ đạo.

"Ta xong? Há há." Thạch Hạo tuy bị thương nặng trên thuyền cổ nhưng vẫn bễ nghễ bọn họ.

Hắn quăng kiếm thai ra để nó hóa thành một vệt cầu vồng, kết hợp cùng phù văn bảo thuật của bản thân rồi nhanh chóng chém chết ba người nữa.

Chỉ có một người thoát được kiếp nạn này, vẻ mặt hắn tức giận, con mắt lạnh lẽo, đột nhiên kẻ này đánh một chưởng về cánh tay của Thạch Hạo rơi trên đất kia, mục đích là phá hủy đi thứ này.

Nhưng khiến hắn kinh sợ chính là, cánh tay kia lại xuất hiện một tia tiên khí bao bọc nhấc bổng thứ này lên, sau đó lại đánh về phía kẻ này.

"Trời ơi, đã bước ra bước kia rồi!" Hắn hoảng hốt kêu to.

Phụt!

Mặc dù chỉ là một cánh tay đã rời khỏi thân thể Thạch Hạo thế nhưng vẫn xuyên thủng bàn tay của người nọ, sau đó đập nát thân thể khiến kẻ này mất mạng tại chỗ.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Dũng Nguyễn
13 Tháng hai, 2019 08:41
Chúc mừng năm mới nhóm dịch .. cảm ơn các bạn đã dịch tiếp bộ này ^^ mong sẽ finish sớm và ko bị drop .. thank các bạn nhiều
Ngân
29 Tháng một, 2019 16:00
Chúc năm mới Kỷ Hợi nhiều may mắn. Nhóm dịch xin phép nghỉ Tết, hẹn năm tới.
Vân Phạm
24 Tháng một, 2019 18:22
hay nhất với huynh ấy chứ nhất với mấy huynh à mà ý kiến
Nguyên Đỗ
23 Tháng một, 2019 02:09
Tks bác
khánh lụi
22 Tháng một, 2019 01:29
Đang dịch mà bác ! Chứ conver thì full lâu rồi
Nguyên Đỗ
21 Tháng một, 2019 20:22
Mấy bác cho mình hỏi là sau chương này còn chương nào ko ạ ?? Tại thấy bản gốc đến 2k chương mà mới đọc đến chương 1310 à huhu
Thach Pham
18 Tháng một, 2019 10:59
già thiên hay hơn, cũng cùn 1 thế giới với bộ này nhưng khác mốc tgian
ronkute
08 Tháng một, 2019 09:27
Còn nhiều bộ hay hơn nữa bạn ơi
Tulennn.n
05 Tháng một, 2019 08:57
truyện này hay nhất mình từng đọc luôn á
ronkute
03 Tháng một, 2019 15:45
Sau bộ này thì mình sẽ chuyển sang bộ Hắc Ám Vương Giả. Nói thật, bộ này mình không thích, nó YY quá, không phải dạng mình thích. Chỉ vì muốn hoàn thành Full không muốn mang con bỏ chợ, nên mình cố gắng đi tới cuối đường. Cảm ơn bạn vì thiện ý trên, nếu được, mong rằng sẽ có cơ hội hợp tác với bạn trong tương lai.
Quang Tuấn
03 Tháng một, 2019 01:12
cảm ơn ronkute vì đã dịch truyện này. cho hỏi nếu xong bộ này bạn có kê hoạch nào cho bộ thánh khư ko. có thì mình ủng hộ 2 ✋
ronkute
27 Tháng mười hai, 2018 07:38
Tối sẽ ra chương nhen bác, ăn lễ hơi kỹ chút :v
Hieu Le
25 Tháng mười hai, 2018 10:44
ronkute không ra chương mới đi
Bùi Thiên Hà
24 Tháng mười hai, 2018 20:47
Hay quá :)
ronkute
13 Tháng mười hai, 2018 11:55
Check FB nhen bác
langtu0391
12 Tháng mười hai, 2018 13:12
chào ronkute đẹp trai hoặc xinh gái. Cụ có thể gửi bài hướng dẫn dịch 1 số cấu trúc được không? Fb của tôi: www.facebook.com/asthewind491. Mình muốn ham hố 1 chút :D
ronkute
11 Tháng mười hai, 2018 06:33
Mình chắc chắn sẽ đi hết bộ này, bạn cứ yên tâm. Còn về giúp đỡ, thì chỉ cần ấn like hoặc phiếu đề cử là nguồn động lực cổ vũ tốt nhất rồi.
Hieu Le
10 Tháng mười hai, 2018 17:53
hy vọng bác có thể tiếp tục hoàn thành bộ truyện này. chân thành cảm ơn. nếu có phương thức nào gián tiếp giúp đỡ được các bạn thì xin báo lại.
ronkute
04 Tháng mười hai, 2018 13:06
Dạo này mình bận nên k lên chương được, hẹn mọi người cuối tuần nhen, ráng sẽ chục chương bù lại.
ronkute
26 Tháng mười một, 2018 06:57
Không có đâu bạn, bộ này chỉ mỗi TTV dịch thôi.
laogiao
25 Tháng mười một, 2018 19:40
Có ra thêm ko nhỉ mn? M thấy những web khác đã post truyện dịch đến chương 1257 rồi :( Truyện đang hay mà tiếc quá!!
laogiao
25 Tháng mười một, 2018 19:40
Có ra thêm ko nhỉ mn? M thấy những web khác đã post truyện dịch đến chương 1257 rồi :( Truyện đang hay mà tiếc quá!!
ronkute
25 Tháng mười một, 2018 09:44
Có 2 cách. 1. Bạn tặng phiếu đề cử, 2. Là bạn vào Forum, vào box Mạnh Thường Quân Các và thông báo ủng hộ.
21302766
24 Tháng mười một, 2018 14:49
Mua phiếu đề cử thôi.
Meotep92
24 Tháng mười một, 2018 08:35
Gửi ủng hộ bạn dịch ntn vậy?muốn ủng hộ mà k biết
BÌNH LUẬN FACEBOOK