Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:




"Tiền bối, ý tốt ta xin ghi nhớ, nhưng ta còn có chút chuyện quan trọng nên không thể quấy rầy Thiên Nhân tộc được." Thạch Hạo uyển chuyển từ chối.

Khu bình nguyên màu máu này không còn sục sôi nữa mà khôi phục lại vẻ yên tĩnh, các phe nhân mã lần lượt rút đi, mặt đất dần trống trải, chỉ còn một vài cường giả đang lảng vảng bên trên.

"Đây há lại là đạo đãi khách chứ, tiểu hữu đã cứu Vân Hi, hộ tống đoạn đường dài, về tình về lý thì bộ tộc ta đều phải cảm tạ thật lớn mới đúng." Thích Thác nói.

Bộ tử y tung bay, hiển lộ khí chất cao quý, được Thiên Thần pháp liên vờn quanh, quanh thân mờ mịt quang vụ, bề ngoài cũng chỉ tầm bốn mươi tuổi, ánh mắt lấp lánh.

Thạch Hạo cũng không muốn đi Thiên Nhân tộc, nhưng mà hắn biết, hơn phân nửa là không thể từ chối được lời mời của vị Thiên Thần này, đánh giá tình cảnh và thực lực thì khó có thể chạy thoát.

"Ta luôn kính ngưỡng Hoàng tộc, ngày khác nhất định sẽ tới bái phỏng." Hắn cũng không muốn từ bỏ nỗ lực cuối cùng này.

Thích Thác nở nụ cười, nói: "Tiểu hữu lo lắng quá nhiều, kỳ thật cũng không cần như vậy, chúng ta chỉ là muốn tận hết tâm ý mà thôi."

Xung quanh, từng pháp liên đan dệt hình thành nên chiếc lưới rạng ngời, thần bí và mạnh mẽ, vẻ siêu phàm và vô cùng thần võ của vị Thiên Thần đứng ở giữa nơi đó được tôn lên.

Cuối cùng, Thạch Hạo và Thích Thác rời đi, một vị Thiên Thần mời nhiệt tình như vầy thì hắn không còn lựa chọn nào khác, không cách nào từ chối được.

Bình nguyên màu máu xa dần, từ từ mơ hồ, cuối cùng trên chân trời chỉ còn lại một vệt màu đỏ sậm mà thôi.

Thiên châu, cây cỏ xanh tốt, núi non rộng lớn, linh khí vờn quanh.

Đối lập với Ma châu, Thiên châu bao la, mênh mông, an lành, địa linh nhân kiệt, các tộc hưng thịnh, các thần đều có, chiến sự ít diễn ra.

Ven đường, có động phủ tiên cổ, có núi lớn hỗn độn, có rừng bia mai nha*, có những nơi thông thiên, các kỳ cảnh và di tích cổ xưa đếm không xuể.
(*): Mai nha - Chữ viết và tượng Phật trên vách núi.

"Ma Hi!"

Vân Hi kinh ngạc, nàng thấy Thạch Hạo trong một tòa thành, nàng cũng chưa hề quay lại trong tộc thế nhưng địa vực này tuyệt đối an toàn, đây là một tòa thành của Thiên Nhân tộc.

"Lại gặp nhau nữa rồi." Thạch Hạo cười nói.

Thiên Nhân xung quanh đều nhìn lại, bởi vì thân phận của Vân Hi hiện tại không hề tầm thường, tương lai nhất định sẽ trở thành chí cường giả.

Thạch Hạo không rõ, nhân vật trọng yếu của Thiên Nhân tộc cũng chưa hề rời đi mà nghỉ ngơi ở nơi này.

"Đang tìm hai người khác." Vân Hi khẽ nói.

Thiên Nhân tộc có một nhóm người trẻ tuổi cùng tiến vào vùng đất cổ thần bí kia, thế nhưng cũng chỉ có bốn người tìm và dung hợp được với Thiên Mệnh thạch, là biểu hiện về tiềm lực đầy mạnh mẽ của mình.

Trên đường trở về thì bọn họ bị chia tách, những Thiên Thần bảo vệ bọn họ đã tách nhau ra bỏ chạy.

Hiện giờ tính cả Vân Hi nữa thì cũng chỉ có hai người thoát hiểm, còn hai người kia chẳng rõ tung tích, cao tầng của Thiên Nhân tộc không hề từ bỏ, vẫn không ngừng tìm kiếm quanh đây.

"Phát hiện được manh mối của bọn họ, bất kể là sống hay chết thì sẽ có kết quả trong mấy ngày kế tiếp này." Vân Hi nói.

"Gào!"

Sau đó một ngày, tiếng gào rú rất lớn truyền tới, xa xa có núi sụp đổ, phía chân trời xuất hiện một vị Thiên Thần, mái tóc dựng đứng, thần lực cuồn cuộn, quang diễm ngút trời.

Hắn tức giận vô cùng, trong lòng ôm lấy một thân thể be bét thịt hạ xuống trong thành Thiên Nhân này khiến nơi đây trở nên đại loạn, nhân vật trọng yếu đều xuất hiện.

"Lập tức trở lại trong tộc, đưa hắn vào trong thần trì, có thể còn cứu được." Thích Thác nói nhỏ.

Hai người mất tích kia thì một người đã chết, mà người này thì chỉ còn một tia sinh cơ cuối cùng, nguyên thần bị kích nứt, vô cùng nghiêm trọng.

"Đi!" Thiên Thần đầu đầy tơ máu ôm người trẻ tuổi này vọt nhanh vào trong trung tâm tòa thành trì này. Bởi vì, nơi này có một truyền tống trận rất lớn, có thể đi xa tới mấy ngàn vạn dặm.

Thiên châu, mênh mông bao la, có rất nhiều chủng tộc, mà tổ địa của Thiên Nhân tộc cách nơi này vô cùng xa, cần phải mượn trận pháp như thế này thì mới tới được.

Vẻ mặt của đoàn người đầy nghiêm túc, một tòa tế đàn cổ được mở ra, đoàn người tiến vào trong, cứ thế rời đi.

Những người này biến mất trong tòa thành, đi tới môt nơi bốc đầy linh khí, nơi này có thành trì, có núi lớn thanh tú, là lãnh địa của Thiên Nhân tộc.

Tiến vào nơi này thì có thể cảm nhận được linh khí phả vào mặt, nồng đậm hơn xa ngoài hạ giới, tu hành quanh năm suốt tháng ở nơi này thì làm ít hiệu quả nhiều.

Truyền tống trận không thể đưa họ vào ngay trong tổ địa, nếu không, khi ngoại địch xâm lấn thì quá thuận tiện rồi.

Một chiếc cốt thuyền màu tím vắt ngang trên bầu trời, to lớn vô cùng, sớm đã chờ sẵn ở nơi đây.

Khi mọi người xuất hiện thì nó lập tức hạ xuống, mang tất cả mọi người nhằm về phần cuối đại địa, đi tới thánh địa của Thiên Nhân tộc.

Bên dưới, thành trì không hề ít, đều rất to lớn, là nơi dừng chân của Thiên Nhân tộc, địa vực rộng lớn, khí tức của cường giả thi thoảng xông thẳng lên tầng mây cao.

Sau đó không lâu, bọn họ tới trước một dãy núi hừng hực tử khí, giống như là một đám Chân Long đang ngủ đông vậy, khí tức Tiên đạo mơ hồ hiện lên.

Đây chính là tổ địa của bọn họ, chiếc thuyền bằng xương cốt lấp lánh này sau khi dừng lại để kiểm ra thì bị một luồng thánh quang chiếu tới, rồi biến mất ở nơi đó.

Thạch Hạo kinh ngạc, khu thánh địa này phòng ngự nghiêm mật, người của ngoại tộc khó mà lẻn vào được.

Hào quang lóe lên, chiến thuyền xuất hiện trong hư không, đáp xuống mặt đất, đã tới nơi sâu trong dãy núi.

Xung quanh, núi lớn vạn trượng, cao vút chọc thẳng trời mây, nguy nga và hào hùng, thác nước buông từ trên cao xuống cứ như là ngân hà chảy khỏi chín tầng mây, khắp nơi là màu trắng xóa.

Đồng thời, mỗi một tòa núi lớn đều có từng dải tiên vụ vờn quanh, tỏa ra ánh sáng lung linh, rất là tráng lệ.

"Ầm ầm ầm!"

Mặt đất rung động, một đám voi vàng di chuyển trong vùng núi, thân thể vàng óng phát ra hào quang, vòi vươn lên cao phát ra những tiếng kêu như sấm rền.

"Hú!"

Xa xa, có Bạo Viên bạc gào thét, không ngừng nện mạnh vào lồng ngực, tinh lực ngập trời, còn là Chân Thần cảnh, nó đang bảo vệ một đám thụy thú.

Xa hơn, một bầy chim thần bảy màu bay lượn, xẹt qua phía chân trời, hào quang chợp chờn tỏa ra.

Trên núi lớn dược hương nức mũi, trong khe đá... những bảo thụ quý báu mới trồng, cũng có những trái vây màu vàng, những đóa hoa đỏ đậm...

"Linh cầm dị thú nhiều ghê, những thảm thực vật vô cùng hi hữu, quả nhiên là nơi tốt." Thạch Hạo khẽ nói.

"Đây chính là bãi chăn thả của Thiên Nhân tộc ta, cộng cả những dược viên thì phạm vi cũng tới mười vạn dặm." Vân Hi giới thiệu.

"Cái gì?" Cằm của Thạch Hạo suýt nữa rớt trên mặt đất, cho rằng nơi đây là thánh địa, nào biết chỉ là một góc nhỏ, dãy núi này lại tới mười vạn dặm.

Ở khu vực này, có các loại thần thú, kỳ trùng, còn có rất nhiều bảo thụ, thảo dược hiếm có, những thứ mà cao tầng của Thiên Nhân tộc cần hầu hết đều được lấy từ đây.

Ví như con voi vàng, trâu lớn bốc lửa, linh cầm bảy màu... đều là những nguyên liệu để nấu ăn, thế nhưng ở ngoài ngoại giới đều là những con hung thú đầy mạnh mẽ khó mà đối phó được.

Mười vạn dặm này có đại trận bảo vệ, năm đó khi khai chiến với Chiến tộc, chịu phải công kích của một vị Chiến đế thì cũng chỉ nổ nát sông núi, chứ không có bị hủy diệt.

Có thể thấy được, nơi đây chắc chắn cỡ nào, sức phòng ngự của trận pháp cũng phải xếp hàng đầu trong ba ngàn châu.

"Các ngươi ở nơi nào?" Thạch Hạo hỏi.

"Nơi đó." Vân Hi chỉ, ngửa đầu nhìn trời.

"Đó là..." Thạch Hạo giật mình, trên ngọn núi cao tới mấy vạn trượng, tử khí hừng hực đỡ lấy một cổ thành rộng lớn, tọa lạc trên vòm trời.

Trong khi nói chuyện, đạo âm ầm ầm, một cầu thang bằng ngọc trắng rất lớn xuất hiện từ trên đó kéo dài xuống mặt đất, ánh sáng lung linh tỏa ra kèm theo tiên vụ mờ mịt.

"Nghiêm ngặt như thế luôn à?" Thạch Hạo tương đối kinh dị.

Sau khi tiến về trước, muốn vào khu thần thổ cao nhất của Thiên Nhân tộc thì cần phải qua hàng loạt lớp kiểm nghiệm đầy nghiêm ngặt.

"Đúng, mặc dù cao tầng trong tộc trở về nhưng cũng phải như thế, phòng ngừa ngoại địch xâm nhập." Vân Hi đáp, còn những người khác sớm đã quen nên cũng chẳng nói lời nào.

Bọn họ bước lên bậc thang bằng ngọc trắng, quang vụ mờ ảo, chớp mắt phá không rời đi, được chuyển lên trời cao, xuất hiện trước tòa thành khổng lồ đầy hùng vĩ kia.

Trong lúc này vẫn có phù văn thần bí đảo qua, kiểm tra có nguy hiểm gì không.

Cự thành bao la vô biên khiến Thạch Hạo chấn động không thôi, đây tuyệt đối là tòa thành trì lớn nhất mà hắn từng nhìn thấy, đứng ở dưới bức tường thì cảm thấy mình như là kiến cỏ vậy.

Trên lầu của cửa thành lơ lửng một tấm biển bằng xương lưu chuyển thánh huy, tràn ngập sương mù, thi thoảng có thể thấy được ba chữ lớn đầy cổ xưa: Thiên Chi Thành.

Đây mới thật sự là tổ địa, là tịnh thổ cao nhất mà Hoàng tộc phải có, là nơi cư trú của Thiên Nhân có huyết thống cao quý nhất.

Nó cũng không phải ở trên đỉnh ngọn núi mà là ở trên bầu trời, phía dưới là những dãy núi liên miên chập trùng tỏa ra tử khí, quang vụ nâng đỡ lấy tòa thành này, tử quang chảy xuôi bốc lên dường như là lửa khói.

"Không hổ đã từng là một trong thập đại chủng tộc, được xưng là Hoàng tộc thượng giới." Thạch Hạo cảm phục, thông qua một góc nhỏ này thì có thể đoán được vẻ huy hoàng năm đó như thế nào.

Tộc này ngồi trên chín tầng trời, bao quát chúng sinh, từng có tư cách và khí phách này.

Ngoài ý muốn là, trong thành cũng không phải chi chít kiến trúc, mà có cảnh sắc tú lệ, có rất nhiều linh sơn, cũng có những kiến trúc đường phố, thế nhưng động phủ cũng càng nhiều hơn.

Chẳng trách thành trì khổng lồ như vầy, bên trong còn có càn khôn khác.

Sau khi trở về, mấy vị Thiên Thần kia liền biến mất, ôm người trẻ tuổi bị thương kia nhằm vào thần trì thái cổ trong thành, để chữa thương và gột rửa cho hắn.

Thạch Hạo được sắp xếp tới bên cạnh một bờ hồ xanh thẳm, cảnh sắc mỹ lệ, rừng trúc xanh mơn mởn có mấy ngôi tịnh xá, linh khí lượn lờ.

Ban đầu, Vân Hi dẫn Thạch Hạo đi tham quan xung quanh nhưng sau đó đã bị triệu về.

"Tiểu hữu, cảm ơn tiểu hữu đã cứu Vân Hi, Thiên Nhân tộc ta vô cùng cảm kích." Một bà lão xuất hiện, trên người mặc pháp bào vàng óng, trông rất hiền từ.

Thạch Hạo không dám bất cẩn, khom người đáp lễ, bởi vì đây là một vị Chân Thần tới tiếp đãi hắn, mang lên một bàn trân hào cùng thần nhưỡng (rượu nếp).

"Xin hỏi tiểu hữu, hiện nay có đạo lữ chưa vậy?" Bà lão cười híp mắt, sợi tóc bạc sáng lấp lánh, trên thân thể thần diễm đã nội liễm, vô cùng hiền hòa.

Thạch Hạo suy nghĩ, hơi chần chờ, nói: "Vẫn chưa có."

"Tốt, tốt, tốt!" Bà lão rất hài lòng, liên tục nói ba chữ 'tốt', tự mình gắp thức ăn cho Thạch Hạo.

Thạch Hạo được bà làm như thế này thì thấy không được tự nhiên, đây chính là một vị Chân Thần, hơn nữa lại là cường giả cấp đại viên mãn ở lĩnh vực này.

"Tiểu hữu anh tư bộc phát, là rồng phượng trong loài người, tiềm lực tuyệt thế, dõi mắt khắp ba ngàn châu cũng vô cùng hiếm thấy, chẳng trách có thể chém giết được Chiến vương." Bà lão tán thưởng.

"Tiền bối quá khen rồi." Thạch Hạo nói và nâng ly cụng với bà.

"Có thể chém giết sơ địa, xứng danh thiếu niên anh hùng, thật là thiên tư hiếm có." Bà lão càng thích thú, những nếp nhăn đều dãn ra.

Hồ nước xanh thẳm, rừng trúc xanh tươi, gió thổi hiu hiu, vô cùng yên tĩnh.

"Tu hành chính là thể ngộ nhân sinh, đạo lữ không thể thiếu, nếu không thì làm sao tính là trọn vẹn được, tiểu hữu cũng nên lựa chọn một vị đạo lữ đi." Bà lão cười nói.






Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Nguyễn Huyền Trang
27 Tháng mười, 2021 19:41
Truyện có hậu cung k mn
Hieu Le
23 Tháng mười, 2021 17:10
Like
Hieu Le
21 Tháng mười, 2021 15:23
Dịch mau đi ad ơi
bienxanh1901
20 Tháng mười, 2021 20:20
lâu lâu lên đọc mười mấy chap phê gì đâu :))
ronkute
19 Tháng mười, 2021 20:26
Tks bác
pitel
11 Tháng mười, 2021 13:28
cách xưng hô với dùng từ tầm hơn 1k5 chương đổ lại khó chịu, giờ sửa thì chỉ sửa đc những chương tiếp theo, k sửa hết đc. Nhờ có bộ anime mà nhiều ng` đọc truyện nhưng đọc đc tầm trăm chương là nản, tiếc
ronkute
08 Tháng mười, 2021 08:47
Mình sẽ chỉnh sửa lại những chương sau, bác tiếp tục đọc và ủng hộ nhé
ronkute
08 Tháng mười, 2021 08:46
Tks bác góp ý, để mình sửa lqij
ronkute
08 Tháng mười, 2021 08:36
Ok
gautruc01
08 Tháng mười, 2021 04:54
đổi xưng hô anh em đi Ron ơi, ta nàng hoặc huynh muội nghe hay hơn... anh em nghe chuối quá
Hieu Le
07 Tháng mười, 2021 14:07
để ta vs nàng có hay hơn không đọc tiên hiệp huyền huyễn chứ đọc ngôn tình hiện đại đ đâu mà anh với em
Hieu Le
07 Tháng mười, 2021 14:04
moá đọc đến 1028 mà cứ anh em sạn vcl dịch giả ngớ ngẩn thế. đọc tụt cảm xúc cc
Hienluong9697
06 Tháng mười, 2021 11:50
bao giờ thì dịch tiếp vậy
ronkute
29 Tháng chín, 2021 20:18
Mấy nay mình bận quá k lên chương đc, dang tuần sẽ trở lại như cũ nhé
Hieu Le
28 Tháng chín, 2021 20:48
Chờ full bộ đọc tiếp thôi
ronkute
21 Tháng chín, 2021 22:48
9704 2292 8922 7337  Đây bác :)
Hieu Le
21 Tháng chín, 2021 21:48
cảm ơn bạn
bienxanh1901
21 Tháng chín, 2021 21:19
page có viettelpay không, mình contribute, mình không xài zalopay
soulhakura2
21 Tháng chín, 2021 19:29
già thiên là sau truyện này. có chút liên kết.
ronkute
21 Tháng chín, 2021 18:35
Đúng rồi, bắt đầu từ 1700 sẽ buồn thê thảm, càng về sau cangd thê lương
Hieu Le
21 Tháng chín, 2021 16:21
chuyện này và già thiên có liên quan không m.n thấy tác giả hay nhấc tới thế
gautruc01
19 Tháng chín, 2021 20:12
Lần này có thịt Lão Thiên nhân không ta hay cướp bóc rồi đi
tieuhao
19 Tháng chín, 2021 10:07
đọc hết cv nhưng vẫn mong bản dịch ra , hjx. Từ 1700 là bắt đầu buồn rồi, tại hạ xin phép đợi full đủ 2k1 rồi quay lại đọc nốt =))
manhoo
18 Tháng chín, 2021 17:29
dọc từ 1550 mà thấy buồn, tác giả ko thích thú với tình yêu hay sao mà ít chi tiết này thật haiz
ronkute
18 Tháng chín, 2021 07:39
Còn tầm 300c nữa là kết thúc rồi, dự cuối năm sau sẽ hoàn thành bộ này :)
BÌNH LUẬN FACEBOOK