Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Đương nhiên, nếu như thất bại thì kết cục sẽ rất thảm khốc!

Tới lúc ấy dù có thể còn sống thế nhưng lại sống không bằng chết, ngay cả Chân Thần bình thường cũng sẽ không bằng.

Bất cứ chuyện gì cũng có cái giá của nó, không trả giá thì làm sao đạt được.

Con đường gồ ghề quanh co dẫn về nơi sâu trong các dãy núi.

Cổ mộc che kín trời, vượn hú hổ gầm, có rất nhiều sinh linh kỳ dị qua lại, đôi lúc sẽ có những tiếng hống đánh tan mây xanh.

Thạch Hạo kinh hãi, nơi này quá nguy hiểm, có một vài sinh linh mạnh mẽ dù là Thiên Thần cũng phải kiêng kỵ.

Lão Thiên Thần của Hồn tộc đi với hắn để bảo vệ, bởi vì bọn họ không yên lòng nên mới đi cùng tới khu cổ địa có Thánh Nhân mộc trong truyền thuyết này.

"Vù!"

Một con cự cầm giang cánh tựa như là đám mây đen che kín trời cao, cặp mắt đỏ tươi tựa như hai vầng huyết nguyệt.

Độ dài của thân thể nó cũng rất khó ước lượng, đơn vị tính bằng dặm chứ không thể tính bằng trượng được!

"Thánh Nhân mộc là dị bảo, vị trí thứ này sinh trưởng thì có linh khí nồng đậm kinh người, cho nên có rất nhiều hung cầm hồng hoang và cổ thú cư trú." Lão Thiên Thần nói.

Lão đặc biệt nhắc nhở, ở nơi này có một vài Thiên Thần đã hóa điên, ví như con hung cầm to lớn trên trời cao kia, thực lực vô cùng kinh khủng, có thể đánh giết hết tất cả sinh linh.

Thiên Thần và Giáo chủ sau khi trúng nguyền rủa thì có người khù khờ, cũng có kẻ điên loạn, giống như con trước mắt này, là một con cầm bị điên loạn.

Vì vậy, tuyệt đối không được trêu chọc, một khi nó tức giận thì chắc chắn sẽ rơi vào cục diện không chết không thôi, rất khó để thoát khỏi sự truy sát của Thiên Thần điên này.

Thời gian không lâu sau thì hai người yên lặng tiến sâu vào trong dãy nũi, trên đường đi gặp một con trâu lớn cao hơn cả ngọn núi, trên người có đất đá, cỏ cây mọc khắp nơi, cũng không biết bao nhiêu năm rồi chưa thức tỉnh.

Thế nhưng, khi hai người vừa đi ngang thì nó hơi động, khí tức tỏa ra vô cùng kinh người.

Lão Thiên Thần vội vàng lấy ra một bí bảo thu lại khí tức của hai người rồi biến mất khỏi nơi đây, lúc này con trâu hoang kia chợt mở cặp mắt đỏ tươi như hồ máu quét nhìn xung quanh.

Giáo chủ!

Thạch Hạo giật nảy cả mình, không ngờ có thể gặp được tồn tại còn hơn cả Thiên Thần, con trâu lớn này đã sống rất lâu, cặp sừng khổng lồ của nó tựa như là cặp thiên đao đầy sắc bén.

Cuối cùng, nó lại nhắm mắt và tiếp tục trầm miên.

Cứ thế bọn họ vượt qua mấy khu vực nguy hiểm, không phải gặp Thiên Thần điên khùng thì là một vài kỳ thú, tất cả đầu là những sinh linh bá chủ chiếm giữ một phương.

Nếu là người bình thường tùy tiện xông vào thì chắc chắn sẽ chết, không hề có chút cơ hội sống sót nào.

May mắn là có một Thiên Thần tháp tùng bên cạnh đồng thời vận dụng một bí bảo tổ truyền của tộc này nên mới có thể che giấu khí tức, tránh thoát được những cổ thú và ác cầm, nếu không đã gặp nguy rồi.

Rốt cuộc cũng tới được nơi cần tới, đó là một rừng cây dồi dào linh khí, tựa như là một con chân long lao vút lên trời cao khiến nơi đây trở nên thần thánh vô cùng.

Thánh Nhân mộc!

Không riêng ánh mắt của Thạch Hạo trở nên sáng rực mà lão Thiên Thần của Hồn tộc cũng thầm lộ vẻ khác thường, loại bảo địa này thì tộc bọn họ rất lưu ý.

Đáng tiếc, Thánh Nhân mộc rất đặc biệt, rất dễ hấp dẫn tới mãnh thú độc trùng với lại cũng rất khó dời nó đi, một khi di dời thì chúng sẽ lựp tức chết ngay.

Cũng không phải là cổ thụ cao lớn, những Thánh Nhân mộc này chỉ cao hơn một thước, không hề cao hơn cây cỏ là nhiêu thế nhưng từng rễ cây tựa như là thương long uốn lượn trên mặt đất đầy cứng cáp.

Những làn khí lành mà những cây này tỏa ra có thể tắm rửa thần hồn, còn có thể rèn luyện thân thể, vô cùng kỳ dị.

Lá của những cây nhỏ này có đủ mọi màu sắc, hoàn toàn khác nhau.

Có lá trắng như dương chi ngọc, lại có cây là màu vàng óng khắp cành, còn có đỏ chót như kim cương máu, tất cả đều long lanh rạng ngời.

Cho nên, dõi mắt nhìn về phía trước là mịt mờ những hơi nước, ánh sáng lung linh lan tỏa đầy thánh khiết.

"Hả?!" Thạch Hạo lấy làm kinh hãi, nơi đây sớm đã bị người tới trước, có người đang ngồi xếp bằng bế quan trong rừng cây.

Cây nhỏ này rất hiếm, cũng chỉ có bốn mươi chín cây mà thôi, nơi đó là một người áo trắng ngồi xếp bằng được hành loạt thánh khí bao quanh, tựa như là một vị Thần vương đang tu hành.

Ninh Xuyên!

Ánh mắt của Thạch Hạo trở nên lạnh lẽo, lại là tên đối thủ này, không ngờ lại bế quan ở đây để đột phá.

Tốc độ tu hành của người này quả thật rất nhanh, cũng phải bước ra bước kia, tiến vào lĩnh vực mới, việc này cũng không nằm ngoài dự liệu của Thạch Hạo, dù sao đối phương cũng được xưng là Lục Quan vương, tích lũy tới sáu đời nên tìm hiểu thấu triệt con đường của ngày sau, thậm chí sáu đời trước rất có khả năng đã bước ra bước kia tới mấy lần.

"Ta phải nắm chặt cơ hội!" Thạch Hạo cảm thấy thời gian vô cùng cấp bách, kẻ địch nơi đó muốn đột phá nên hắn tuyệt không thể bị bỏ lui được!

Thạch Hạo rất muốn ra tay thế nhưng cố gắng áp chế lại, bởi vì dựa vào trực giác của bản năng thì hắn cảm ứng được, nơi này vô cùng nguy hiểm, có cường giả đáng sợ đang ẩn náu trong bóng tối.

Cuối cùng, hắn cũng thấy lão Thiên Thần của Hồn tộc ra hiệu cho hắn rằng phải cẩn thận, đừng có làm bậy.

"Thiên Thần của Nhân Mã tộc, Cổ Ma tộc?!" Thạch Hạo lấy làm kinh hãi.

Ở đây không ngờ lại có Thiên Thần của hai đại tộc này, hơn nữa còn là 'người quen' của hắn, chính là Mã Dược cùng Ma Lạc, hai người này đều từng chặn giết qua hắn.

Sắc mặt của Thạch Hạo càng trở nên âm trầm hơn, hai người này từng ngăn chặn hăn thế nhưng hắn lại chưa từng trách cứ, lại còn cho Lôi Kiếp dịch hai tộc này nữa.

Thậm chí, lần độ kiếp sau này hắn còn muốn giúp bọn họ hóa giải tình thế nguy cấp.

Nhưng, hai tộc này lại âm thầm giúp đỡ Ninh Xuyên, đây chính là tử địch của hắn!

"Tính toán rất giỏi đó." Thạch Hạo có chút đau đầu, ánh mắt thăm thẳm nhìn chằm chằm về trước chứ không nói gì.

Hai tộc này tứng tiến vào Hồn đảo và nói rằng có thể bảo vệ Thạch Hạo, đưa hắn tới một mật địa để bế quan thế nhưng sau đó đã bị hắn từ chối, bởi vì hắn sợ Mã Dược và Ma Lạc của hai tộc này lần nữa ra tay ám hại.

Không nghĩ rằng, hai tộc này lại giăng lưới lớn như vậy, còn bảo vệ cả Ninh Xuyên nữa.

"Đi thôi, nơi này có hai tên Thiên Thần mà lão hủ thì chỉ có một, nếu như xảy ra chiến đấu thì chưa chắc đã chiến được chỗ tốt gì." Lão Thiên Thần nói.

Thạch Hạo gật gật đầu chứ không hề nhiều lời, vui mà tới buồn thì đi, thế nhưng đang chuẩn bị rời khỏi dãy núi thì hắn vẫn muốn làm chút chuyện nữa.

Ầm!

Hắn đấm ra một quyền đánh nát hàng loạt ngọn núi, việc này đã kinh động tới toàn bộ cổ thú và cũng khiến cho không ít đá lớn đập thẳng về phía con trâu lớn kia!

"Nghé ọ....."

Tiếng rống kinh thiên, khu núi rừng này không cách nào yên lặng được nữa, mấy con Thiên Thần bị điên đều nổi giận, còn con trâu hoang cấp Giáo chủ kia lại càng phát điên dữ dội hơn.

"Đi!"

Thạch Hạo nhanh chóng trốn đi thật xa, biến mất cùng với lão Thiên Thần.

Trong khoảng thời gian sau đó, bọn họ tiếp tục thâm nhập vào từng khu cổ địa, tìm kiếm Thánh Nhân mộc thế nhưng cũng không phải mấy khả quan.

Có nhiều chỗ bị Thiên Thần của ngoại giới chiếm cứ, cũng có người vì để 'Trích tiên', Thập Quan vương đột phá nên bảo vệ những vị trí của mình.

Các đệ tử đại giáo như Ninh Xuyên có sư môn đáng sợ, có gốc gác thâm hậu thì mới có thể không bị ảnh hưởng.

Sau đó không lâu thì Thạch Hạo biết được, 'Trích tiên' bị chặn ở trong Hung sào và cũng chưa hề rời đi.

Ngay cả Thập Quan vương bị mấy đại Thiên Thần liên thủ truy sát, đến nay cũng không biết ở nơi nào.

"Những địa phương có Thánh Nhân tộc thì lại bị đám Thiên Thần từ ngoại giới chiếm giữ, như vậy không ổn rồi!" Thạch Hạo nhíu mày, hiện giờ suy nghĩ lại thì khả năng Ninh Xuyên sẽ thành tựu đạo quả Thần vương trước một bước rồi.

"Nhân Mã tộc, Cổ Ma tộc, các ngươi rất giỏi đó!" Thạch Hạo tự nhủ, trong lòng đầy tức giận, đã từng giúp đỡ tặng Lôi Kiếp dịch cho Thiên Thần của hai tộc này thế nhưng giờ lại đi làm thân với kẻ thù của mình.

"Còn chỗ nào có Thánh Nhân tộc nữa không?" Thạch Hạo muốn giải quyết mau vấn đề này, nếu không sẽ ảnh hưởng tới tốc độ phá cửa ải của mình.

"Việc này... có lẽ còn một chỗ thế nhưng quá nguy hiểm, ngay cả lão hũ đi vào hơn nửa sẽ phải chết!" Lão Thiên Thần của Hồn tộc lộ vẻ nghiêm túc.

Ngay cả lão cũng không nghĩ tới những nơi có Thánh Nhân tộc lại bị người chiếm hết.

"Dẫn ta đi đi!" Thạch Hạo nói.

"Tiểu hữu, nơi đó quá nguy hiểm, là một tuyệt địa, nếu đi vào thì là cửu tử nhất sinh đó." Lão Thiên Thần căn ngăn.

Lão vô cùng nhớ rõ, khu vực đó có thể giam cầm pháp lực, mạnh như lão đi vào cũng sẽ bị đánh rơi xuống làm phàm nhân, không cách nào vận dụng được đại thần thông của bản thân.

"Không sao, cứ dẫn ta tới đó đi, ta có thể tự mình đi vào được!" Sắc mặt của Thạch Hạo đầy kiên định đưa ra quyết định.

"Thôi được rồi!" Lão Thiên Thần gật đầu.

"Hoang, ngươi ở đâu, còn không mau ra nhận tội?" Ngày hôm đó có Thiên Thần la hét truyền khắp từng tiểu thiên thế giới.

"Hoang, ngươi trốn không thoát đâu, Tiên cổ này dù to lớn thì cũng không thể chứa nổi ngươi đâu, nếu muốn giữ mạng thì tốt nhất tới nhận tội đi!"

Thiên Thần của Tiên điện cũng đã đi vào, khí thế kinh khủng bùng phát, tinh lực phồn thịnh chấn kinh các tộc trong Tiên cổ, sức mạnh của hắn quá mạnh mẽ, vượt qua Thiên Thần bình thường.

Nên biết, thành viên chính thức của Tiên điện không vượt quá năm người, hắn chính là một trong số đó.

Từ truyền nhân trẻ tuổi tới Thiên Thần, tới Giáo chủ, đây là một đội hình cái thế, hắn chính là Thiên Thần thuộc thành viên chính thức, rất nhiều năm trước cũng từng là một truyền nhân trẻ tuổi mạnh mẽ nhất của thời đó.

"Đời sau tội huyết, ngươi giết người vô tội vạ ở Tiên cổ này, trong cơ thể lại chảy dòng máu dơ bẩn, bản tính đại ác, nhất định phải bị trừng phạt, không thể làm hại thế gian được nữa!"

Nghe những lời của Thiên Thần như vầy thì Thạch Hạo liền hiểu rõ, vì sao Ninh Xuyên lại có thể bế quan một cách bình yên vô sự, người mạnh nhất hệ của bọn họ đã đi vào.

Đồng thời, trong lòng lại càng tức giận hơn nữa, những người này còn dám nhắc tới Tội huyết.

"Ai cung cấp manh mối của Hoang, chỉ ra hắn ở nơi nào thì sẽ là minh hữu của Thiên quốc ta! Hoang, hắn nhất định sẽ trở thành một đống xương khô." Có người u ám nói.

Mọi người chấn động, đây là Sát thần của Thiên quốc, là một trong những nhân vật lãnh huyết đáng sợ nhất, ai ai cũng phải kiêng kỵ.

Các Thiên Thần nhập Tiên cổ, đều muốn giết cho bằng được Thạch Hạo.

Bởi vì, đây là thỏa thuận của một vài đại giáo, nếu cho hắn cơ hội trưởng thành thì tương lai hơn nửa sẽ không ai có thể ngăn cản được, nhất định phải thừa cơ hội này để giết chết.

"Ai tới thì cũng đã tới cả rồi, không sợ ta sẽ tặng một niềm vui bất ngờ cho các ngươi à?!" Thạch Hạo lạnh giọng đầy tức giận nói.

Những Thiên Thần này cho mình là cao cao tại thượng thế nhưng vẫn không cách nào bắt được hắn, ấy vậy còn tỏ thái đổ hùng hổ như vầy, chẳng hề đặt hắn vào mắt.

"Ta muốn bước ra bước kia, hóa thành Thần vương, trong Tiên cổ này có toàn bộ các Thiên Thần của các giáo, ta muốn cho đám đại giáo này phải đau lòng cả trăm năm!" Thạch Hạo nói.

Rốt cuộc, Thiên Thần của Hồn tộc cũng mang hắn tới chỗ cần tới, đây là một khu rừng đá, vừa mới tiến gần thì đã cảm thấy được gợn sóng đầy kịch liệt của tràng vực trước mặt.

"Hả? Ảnh hưởng tới pháp lực!?" Thạch Hạo kinh ngạc.

Lão Thiên Thần của Hồn tộc gật đầu, nói cho hắn biết, bên trong còn đáng sợ hơn nữa.

Thạch Hạo gật đầu, nói lão dừng ở đây đi, để tự hắn đi vào cũng được.

Lão Thiên Thần khó xử, sợ hắn xảy ra chuyện ngoài ý muốn nào đó nên muốn đi theo, muốn bảo vệ an toàn cho hắn, bởi vì hắn chính là người giải cứu cho tộc nhân của mình.

Thạch Hạo hiểu, lão không phải làm ra vẻ mà là thật lòng, càng như vầy thì hắn lại càng không thể để ông lão này mạo hiểm được, sau khi kiên quyết từ chối rồi một mình đi vào.

Sau khi đi vào một thung lũng thì nơi đây chẳng có chút cỏ cây gì, thế nhưng lại xuất hiện một năng lượng kỳ dị đánh hắn rớt xuống phàm nhân, pháp lực và đạo hạnh đều biến mất sạch.

Tiếp đó, một đám kiến từ trong lòng đất bò ra, mỗi một con dài tới vài trượng phát ra ánh sáng đen thui, sức mạnh vô cùng to lớn.

Ầm!

Một con kiến đập tới, nó không hề dùng pháp lực mà chỉ dựa vào sức lực của bản thân thì đã có thể đánh nát một ngọn núi rồi.

"Thật mạnh!"

Chính xác, đây là một cuộc ác chiến.

Thạch Hạo dựa vào thân thể từng được lôi kiếp gột rửa để chiến đấu với đám kiến thần màu đen này, tia lửa văng khắp nơi, tiếng keng keng vang vọng.

Cuối cùng, hắn giết tan đám kiếm rồi xông thẳng về trước.

Vù!

Âm thanh đập cánh truyền tới khiến Thạch Hạo tê dại cả da đầu, ở phía trước có một đám rết, mỗi một con dài tới mấy thước, tất cả đều mọc cánh nơi lưng, che kín cả trời.

Lần này vô cùng gian nan, đây là một đám thần trùng kịch độc.

Mà lúc này Thạch Hạo không có pháp, chỉ dựa vào thân thể nên nguy hiểm vô cùng, cũng may là thân thể hắn vô cùng mạnh mẽ nên khi đám rết va chạm thì vang lên những tiếng bốp bốp, ánh lửa tóe ra, chứ chưa từng bị công phá.

Cuối cùng, Hoàng điệp thức tỉnh, sau khi nhẹ nhàng đập cánh thì khiến đám độc tùng thối lui.

Chính xác, Hoàng điệp đã lập công lớn, dọc đường sau đó thì cũng có xuất hiện mấy chục loại ác trùng đầy mạnh mẽ, phải nói là mấy chục bộ lạc.

Những trùng tộc này đều phát điên, thế nhưng bản năng của chúng vẫn còn nên kinh sợ trước khí tức của Hoàng điệp mà thối lui.

Nếu dựa vào Thạch Hạo để xông qua thì không biết tốn bao nhiêu thời gian, nhất định sẽ là cửu tử nhất sinh, dựa vào Hoàng điệp thì hắn vượt ải một cách hữu kinh vô hiểm.

Rốt cuộc hắn cũng nhìn thấy được, đó là một đám lớn Thánh Nhân mộc, mỗi một cây cao hơn người và số lượng tới mấy trăm cây, hoàn toàn là một khu rừng, hào quang hừng hực chiếu rọi.

"Con đường của ta sắp đạt được rồi!" Thạch Hạo ngữ khí đầy kiên định!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
namphong23
24 Tháng sáu, 2021 21:19
ủng hộ ad hết mình hoàn thành bộ truyện này
Chính Hà
21 Tháng sáu, 2021 22:16
chuyện còn dịch tiếp ko v mọi người
torai131313
13 Tháng sáu, 2021 20:35
chỉ vì câu này nên vẫn chờ 300c cuối :v
Tà Lão Thư Sinh
13 Tháng sáu, 2021 01:41
Đang đọc hay tự nhiên đối cách gọi một cái . đọc nó cảm giác cứ như đang ăn cơm mà mắc xương cá vậy. Ai đời văn viết theo kiểu tiên hiệp mà lại sử dụng cách gọi giống kiểu văn đô thị ." anh - em " sử từ ngữ hiện đại dành cho thể loại tiên hiệp đọc cứ thấy cấn cấn sao khó chịu. Qua bên khác đọc tiếp chứ ở đây chịu ko vô nổi nữa.
anhtuanngoc
06 Tháng sáu, 2021 19:41
Trượng lục kim thân là kim thân cao trượng sáu hay sáu trượng vậy dịch giả?
Hieu Le
06 Tháng sáu, 2021 16:56
cố nhịn đến khi dịch full thì đọc lại từ đầu. truyện này mình rất thích
doctoncaytruyen
05 Tháng sáu, 2021 19:57
thứ thân và chủ thân là 1 ng tách làm hai nguyệt thiền kà là chủ thân
Trịnh Thanh Hùng
04 Tháng sáu, 2021 20:39
Bộ này 6-7 năm rồi ron ơi :((. Đợi nản quá à
pitel
25 Tháng năm, 2021 16:03
đang có anime TGHM đến tập 7 r, mặc dù còn xa xa lắm mới đuổi kịp truyện nhưng mà Ron cố lên :))
Hieu Le
25 Tháng năm, 2021 08:30
Thanh y và Nguyệt Thiền có quan hệ với nhau thế nào vậy ?
trungtinh263
16 Tháng năm, 2021 21:08
Dịch tiếp đi ad. Truyện này ad dịch xem mới hay <3
Nguyễn Công Duy
14 Tháng năm, 2021 08:58
Qua truyenfull.vn mà đọc trọn bộ rồi
ronkute
12 Tháng năm, 2021 05:41
Lâu nay mình bận quá, chắc chắn k bỏ nhưng hiện tại lại k có thời gian :(((
Trịnh Thanh Hùng
11 Tháng năm, 2021 23:34
Drop rồi à ron :(
Tô Linh Phong
07 Tháng một, 2021 04:23
Ad dịch tiếp nha đừng drop
trungtinh263
20 Tháng mười hai, 2020 15:07
Dịch tiếp đi ad <3
trungtinh263
20 Tháng mười hai, 2020 15:07
Dịch tiếp đi ad <3
trunguyen85
18 Tháng mười hai, 2020 09:01
thiếu chương 857
Trịnh Thanh Hùng
17 Tháng mười hai, 2020 14:41
Ui cuối cùng ron cũng dịch rồi :(. Vui gần chết
dunvdz
16 Tháng mười hai, 2020 13:49
tiếp đi ad ơi truyện hay quá
Hieu Le
04 Tháng mười hai, 2020 18:44
ráng ra chưing b ơi còn 400 thôi
Shiroz
30 Tháng mười một, 2020 16:53
tự nhiên ấn bừa tìm đc bộ này, đọc comment toàn khen, có vẻ hay~.~
Hieu Le
29 Tháng mười một, 2020 17:25
Có ai biết mua truyen này full ở đâu ko .đợi dịch lâu wa
Hieu Le
16 Tháng mười một, 2020 09:57
truyện này ad có vẻ nghỉ hay sao thế
Hieu Le
13 Tháng mười một, 2020 23:17
Ad dịch tiếp đi ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK