"Ngươi còn sống, vậy ta là gì?" Thạch Hạo nhìn nàng chằm chằm.
Tất cả thứ này quá kỳ quái, Táng sĩ, sinh linh mọc ra cánh chim thối rửa và hiện giờ lại trở thành một thiếu nữ xinh đẹp, thanh xuân mỹ lệ, thay đổi hình tượng.
Mà bản thân hắn thì chỉ còn lại mỗi bộ xương khô, tuy rằng trắng bóng không chút u tối nào thế nhưng dù sao cũng đã mất đi toàn bộ huyết nhục, không giống như là người sống nữa.
"Nếu như ta còn sống thì ngươi cảm thấy mình như thế nào?" Thiếu nữ bình tĩnh thu lại nụ cười rồi hỏi, tiếp đó đôi cánh chim trắng tinh sau lưng nàng vung vẫy, thân thể thướt tha cao ráo đi kèm tiên vụ, thánh khiết vô cùng.
"Đây là ảo cảnh!" Thạch Hạo trầm giọng nói.
Thiếu nữ tiến lên phía trước không hề nói gì, chỉ là nhẹ nhàng gõ gõ cánh tay của hắn, xương trắng nơi ấy phát ra tiếng vang giòn giã đầy chắc chắn.
Thạch Hạo đờ người đưa tay sờ soạn toàn thân, cảm giác hoàn toàn không chút huyết nhục nào, nếu như là ảo cảnh thì sẽ che đậy đi hai mắt của hắn, lẽ nào ngay cả các loại xúc giác cũng không cho phép cảm nhận?
Đồng thời, hắn cảm nhận được ngón tay mềm mại của thiếu nữ, đó mới là thân thể máu thịt!
"Đừng có khiêu khích ta, mau làm tản ảo cảnh này đi!" Thạch Hạo nói.
"Haizz, vì sao lại không tin tưởng sự thật này chứ, lúc từ trần mà vẫn lưu luyến, vẫn bồi hồi." Cô gái xinh đẹp và đầy tinh khiết ấy thở dài.
"Chờ một chút, lẽ nào ngươi là..." Đột nhiên, thiếu nữ từ từ lùi lại và trên mặt lộ vẻ sợ hãi.
Bởi vì nàng nghĩ tới truyền thuyết của nơi này.
"Bộ xương bên dưới thánh địa kia?!" Thiếu nữ chấn động, nàng nhìn chằm chằm Thạch Hạo rồi lộ vẻ kích động.
Thạch Hạo sợ hãi vì ánh nhìn của nàng, hoàn toàn không hiểu gì cả.
Thân thể của thiếu nữ thoáng run run và rất lâu sau mới bình tĩnh trở lại, tiếp đó hít sâu một hơi để bản thân khôi phục lại trạng thái như trước.
Nàng lấy ra một tấm gương đồng sặc sỡ đưa cho Thạch Hạo, đây là một bảo cụ mạnh mẽ thế nhưng hiện giờ lại sử dụng như một tấm gương bình thường.
Thạch Hạo nhận lấy rồi nhìn vào trong gương, trong đó là một bộ xương khô hơi hơi hất hàm dưới và im lặng nhìn chằm chằm tấm gương, mà bên trong xương sọ lại có một chùm sáng đang chập chờn sáng tối.
Đó chính là ngọn lửa linh hồn, nó cũng không có bị dập tắt, vẫn tản ra sóng sinh mệnh như trước.
Thạch Hạo nhanh chóng ném bay gương đồng, cơ bản hắn không tin mình đang trong trạng thái như vậy, quá hoang đường mà, không hiểu tại sao bản thân lại trở thành một bộ xương khô, dù nói thế nào thì hắn cũng không tin.
"Ngươi dẫn ta tới đây là để làm gì?!" Thạch Hạo quát lên.
"Hay là ta nên đổi lời nói, những thứ nhìn thấy không nhất định là thật, đó chính là chấp niệm bất diệt thế nhưng lại có thể nhìn thấy được bản thất." Thiếu nữ nhẹ nhàng nói.
"Đừng nói bậy, nói ý chính đi!" Thạch Hạo gầm lên.
Bởi vì hắn rất lo lắng, nguyên thần phát sáng rọi chiếu bản thân, hắn có thể nhận biết toàn bộ mọi thứ, có thể quan sát bên trong cơ thể chính mình, quả thật chỉ là một xương trắng mà thôi.
Huyết nhục của hắn không có, có cũng chỉ là bộ xương cốt này, điều đáng mừng nhất chính là nguyên thần không hề hấn gì.
Đây là nơi quỷ quái gì thế, tại sao lại xảy ra chuyện như vầy.
"Ngươi từng nghe qua sự tích của một vị Táng vương chưa?" Thiếu nữ nói.
"Ta sao biết được chứ, ngay cả Táng vực còn chưa tới nữa là!" Thạch Hạo không vừa lòng.
"Vị Táng vương kia đã trải qua một đại kiếp nạn nên thân tử đạo tiêu và chôn ở trong phần mộ, thế nhưng chấp niệm lại không tiêu tan, huyết nhục hóa thành một con bướm bay lượn khắp thế gian. Vị Táng vương kia cho rằng mình vẫn con sống, thế nhưng khi con bướm đó rong chơi bay nhảy thì chợt có một ngày tiến vào trong một ngôi mộ cổ và nhìn thấy một bộ xương, lúc ấy nó rất hoang mang, tự hỏi ta là ai, ai là ta."
Lông tóc của Thạch Hạo dựng đứng, hắn lùi lại mấy bước, nói: "Yêu nữ, ta vẫn cho rằng ngươi luôn đờ đẫn nhưng hiện giờ lại phát hiện, ngươi đang giả bộ, muốn ta lạc lối ư, không thể, đạo tâm của ta kiên định như thép!"
"Ta lừa ngươi có tác dụng gì chứ, lúc ngươi là 'con bướm' kia thì thực lực của ta mạnh mẽ hơn ngươi, chỉ cần giơ tay là có thể giết ngươi, cần gì phải lừa bịp chứ?" Thiếu nữ lắc đầu.
Cặp mắt của nàng rất linh động nhìn về khu vực tịch mịch này, nói: "Không có nơi đâu chân thật hơn nơi này, đây đã từng là thánh địa của Táng vực, có thể chiếu rọi bản chất chân thực."
Thạch Hạo cười khẩy, nói: "Thật sự là hoang đường, có phải ngươi muốn nói, ta chính là vị Táng vương kia, hiện giờ đã hóa bướm trở lại và nhìn thấy chính hài cốt của bản thân mình? Mà chúng ta hiện giờ đang ở trong một ngôi mộ thật lớn?"
"Tất nhiên là không phải rồi, ngươi không phải là vị Táng vương kia thế nhưng ngươi còn đáng sợ hơn cả hắn!" Khi nói tới chỗ này thì ánh mắt của thiếu nữ lộ tinh quang, thở dài nhìn hắn.
"Ta còn đáng sợ hơn hắn, lý do?" Thạch Hạo hỏi.
"Bởi vì, sau khi hắn chết thì chấp niệm không còn cần thiết nữa, huyết nhục hóa thành chỉ là một con bướm đơn giản muốn ngao du các giới. Mà ngươi thì, lúc chết thần niệm không hề tiêu tan, chấp niệm khó diệt, trăm nghìn vạn năm sau thì huyết nhục hóa thành người hoàn toàn giống như đúc khi còn sống, vẫn tiếp tục đi lại trên thế gian!' Thiếu nữ lên tiếng, lời nói rất là cao, rất là kích động.
Những lời này tựa như là sấm nổ chấn cho thân thể của Thạch Hạo rung động, hắn không tự chủ mà lùi về sau vài bước.
"Chớ có làm loạn tâm chí của ta, ngươi cho rằng ta là con nít lên ba hả, dễ lừa như vậy!" Thạch Hạo tức giận, muốn trở mặt với nàng.
Bởi vì, những gì thiếu nữ này nói không thể nào tưởng tượng ra được, nếu là sự thật thì khiến người khác sợ hãi, hắn không tài nào tiếp thu được.
"Haizz, vì sao ngươi lại không tin thế, đã từng là tồn tại vô thượng, ngươi đã từ trần, hiện giờ cũng chỉ là chấp niệm không tiêu tan, vẫn chưa làm xong tâm nguyện cho nên mới cất bước trên nhân gian." Thiếu nữ mang theo vẻ thương hại nhìn Thạch Hạo.
Thạch Hạo không biết nói gì cho đúng cả.
Hắn muốn phản bác thế nhưng cả người không hề có chút huyết nhục nào, xương trắng như tuyết, lấp lánh nhẹ nhàng, dù cho dùng nguyên thần quan sát thì bản thân cũng chỉ là một bộ xương trắng.
"Vì sao ngươi lại không tin chứ, nơi này là Thánh thổ, là nơi chôn cất vô thượng, có thể chiếu rọi ra bản chất chân thực, ngươi nên tỉnh táo lại, chấp niệm hãy trở về cơ thể." Thiếu nữ lên tiếng, đồng thời rất kích động, nói: "Truyền thuyết là sự thật, ta đã gặp được kỳ tích rồi!"
"Gì mà kỳ tích chứ, đừng có làm phiền ta, ngươi mà nói bậy bạ nữa thì ta liều mạng với ngươi cho xem!" Thạch Hạo cả giận nói.
"Chấp niện của tồn tại vô thượng quả nhiên là kiên định, dù cho có chết đi thì cũng không muốn tin rằng bản thân đã chết đi." Thiếu nữ thở dài đầy thăm thẳm.
Nàng tiếp tục giải thích, nói: "Từ khi ngươi tới nơi này thì ta đã chú ý tới loại biến hóa ấy, tận mắt thấy ngươi ngã xuống và hóa thành mưa ánh sáng, huyết nhục tản đi, chứng thực cho truyền thuyết kia."
"Ngươi nói nhăng nói cuội gì đó hả?!" Thạch Hạo quát lớn.
"Chấp niệm của ngươi không biến mất, huyết nhục xưa kia hóa thành một bộ thân thể con người đi lại trên thế gian, hiện giờ đã tỉnh lại khỏi giấc mộng lớn và quay lại chốn cũ, sau khi nhìn thấy được hài cốt của bản thân thì huyết nhục mới hóa thành ánh sáng, tất cả bản chất đều hiện ra." Thiếu nữ nói.
Thạch Hạo không nói lời nào xoay người rời đi, hắn không muốn ở lại đây thêm chút nào nữa.
Chỉ là, chân vừa đạp trên mặt đất thì liền vang lên những tiếng kèn kẹt, đó là âm thanh của khớp xương, việc này khiến hắn phát điên khó lòng tiếp nhận được.
Tới cùng là vì sao, hắn đã đi tới nơi quỷ quái gì thế này, toàn bộ đều yêu tà, hắn không hề tin tưởng lời nói của thiếu nữ ấy.
Nhưng, những dấu hiệu kia lại đang ám chỉ cho hắn biết, khả năng lời nói của thiếu nữ ấy không phải là giả.
"Ngươi biết nơi này là nơi nào không? Đây vốn là một trong ba thánh địa tế tự của Táng vực ta, chỉ là sau khi mai táng vị tồn tại vô thượng kế tiếp thì dẫn tới trùng trùng lớp lớp các việc kỳ lạ, và từ đó trở nên hoang phế, tất cả Táng sĩ đều rút đi. Hiện tại ta đã nhìn thấy được kỳ tích, đã chứng thực được đó là sự thật!" Thiếu nữ nói, càng lúc càng kích động.
"Ngươi nhanh nhanh tỉnh lại một chút đi cho ta!" Thạch Hạo không vui nói.
"Là ngươi nên tỉnh lại thì đúng hơn! Nơi này từng chôn cất qua hài cốt của ngươi, rất nhiều Táng sĩ đều từng tìm kiếm qua thế nhưng vẫn không có nhìn thấy, vả lại còn gặp phải những chuyện kỳ lạ nữa. Hiện giờ, ngươi hóa bướm trở lại, hết thảy đều đã sáng tỏ. Ngươi nhìn kia, vùng đất này đang thức tỉnh, một lần nữa lại biến thành thánh địa!" Thiếu nữ nói.
Khu vực tịch mịch này đang biến hóa, đặc biệt là một vài loại tảng đá đều đang nhô lên từ trong lòng đất, từng tảng đá còn hùng vĩ to lớn hơn cả núi cao, quá to lớn, quá mênh mông.
Bên trên những tảng đá lớn này khắc rất nhiều chữ cổ, xa xưa và không thể nhận biết.
"Là ngươi, tuyệt đối là ngươi! Nhìn những ghi chép này đi, rõ ràng là nói ra nguyên do, chỉ khi nào ngươi hóa bướm trở về thì nơi đây sẽ lần nữa thức tỉnh!" Thiếu nữ càng nói lớn hơn.
Thạch Hạo có chút bối rối, bởi vì xung quanh khu Táng thổ này không ngừng rạn nứt, từng tấm bia đá to lớn nhô lên và chọc thẳng vào trong tầng mây, tất cả đều quẩn quanh khí tức đại đạo.
Loại đạo vận này quá đáng sợ, không gì sánh được, quả thật có thể trấp áp Tiên Ma khắp nơi!
"Lúc mới bắt đầu thì ta cảm thấy rất có thể ngươi sẽ hóa bướm trở về, nhưng vẫn không quá tin tưởng lắm, vẫn là dửng dưng không quan tâm. Nhưng hiện tại, thật sự đã chứng minh được, trời ơi, ta đang chứng kiến một truyền thuyết!"
Thiếu nữ sợ hãi lớn tiếng nói, càng lúc càng kích động.
"Thánh địa trong truyền thuyết đã thức tỉnh, nhất định sẽ có biến đổi ngập trời!" Nàng run giọng nói.
Thạch Hạo thẫn thờ, nếu mình là một Táng sĩ thì hắn cảm thấy vô cùng đau đầu, trong lòng cảm thấy khó hiểu đồng thời thi thoảng nghe được ai đó đang kêu gọi mình.
"Hoang, linh hồn trở lại, tái hiện thế gian nào, hu hu..."
Có người khóc lớn đầy thương tâm.
Thạch Hạo tin chắc đây không phải là ảo giác, thật sự là hắn đang nghe thấy.
"Ai đang nguyền rủa ta thế?!" Hắn giận dữ, không tin mình đã chết.
"Đại nhân!" Đầu tiên là thiếu nữ cúi đầu chào hắn, tiếp đó là hoảng sợ nhìn về phương xa.
Phía cuối đường chân trời của khu mai táng, bầu trời mờ mịt và rạn nứt, một dòng sông thời gian đang hờ hững trôi qua, sương mù hỗn độn bốc lên.
"Đây là gì?" Thạch Hạo hoài nghi.
"Thiên biến!" Thiếu nữ run rẩy nói.
"Thiên biến là gì?" Thạch Hạo không hiểu.
"Bởi vì, thánh địa đã thức tỉnh nên đã dẫn tới sự biến đổi của đất trời ở nơi này, trong nháy mắt sẽ xé ra dòng sông thời gian và nhìn thấy người cùng vật không nên xuất hiện."
Dựa theo thiếu nữ từng nói, đây là một khu thánh địa không thể nào tưởng tượng nổi, trong chớp mắt thức tỉnh thì sẽ dẫn tới thiên biến, cũng có thể nhìn thấy được cánh cửa tương lai hoặc là thế gian trong quá khứ.
Thạch Hạo ngờ vực bước tới trước, hắn muốn đến phía cuối đường chân trời ấy xem thử là ai đang khóc thương.
Thiếu nữ trở nên khẩn trương vô cùng, cặp cánh trắng sau lưng vỗ nhẹ, chân không chạm đất tiến sát theo hắn, nàng cũng muốn tới nơi ấy.
"Hoang, người anh em của ta, ngươi đang ở đâu? Một kỷ nguyên trôi qua rồi, Thiên đế, ngươi thật sự đã chết ư?" Có người đang khóc lớn đầy thương tâm.
"Hu hu... Ngươi sao có thể chết được chứ, ngươi đã gặp phải chuyện gì? Trên con đường Tiên nhìn thấy tên của ngươi, trong luân hồi cũng thấy được chữ khắc của ngươi, một quyền xuyên thủng ngăn cản! Nhưng mà, vì sao vẫn không thể gặp lại được ngươi, một kỷ nguyên rồi, ngươi thật sự đã chết rồi ư? Không hề còn tung tích nào nữa. Bản thân ta đã mai táng chín đời rồi, ngồi xem năm tháng thay đổi, từng đời thiên kiêu thay đổi, thế nhưng sao vẫn không gặp được ngươi?!"
Giọng nói ấy rất bi thảm, rất đau xót, không ngừng khóc lớn ở nơi ấy.
Thạch Hạo tê dại cả da đầu!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
18 Tháng tư, 2022 16:30
Hóng ra chương mới lâu quá ad ơi
18 Tháng tư, 2022 09:01
Dạ --- Em cần mua ebook full dịch bộ này ạ ! Bác nào có inbox Zalo 0909224859 nhé !
18 Tháng tư, 2022 09:01
--- Em cần mua ebook full dịch bộ này ạ ! Bác nào có inbox Zalo 0909224859 nhé !
17 Tháng tư, 2022 17:47
Mấy nay bận quá, k lên chương được mấy bác ơi :(((
17 Tháng tư, 2022 17:01
Tôi cũng vừa donate xong ông à :<<<
17 Tháng tư, 2022 16:42
Mới donate ad thêm 100k mà hơn 1 tuần rồi chẳng thấy truyện đâu
17 Tháng tư, 2022 15:12
Mai nhé
17 Tháng tư, 2022 12:51
Ad bịp rồi
17 Tháng tư, 2022 11:59
ngày 15 bảo mai có chương.. nay 17 ròi chương mới đâu
17 Tháng tư, 2022 11:18
Ad bịp rồi
17 Tháng tư, 2022 10:45
ad khát rồi, nạp tiền để mua chương mới =))
17 Tháng tư, 2022 06:13
Chương mới đâu
16 Tháng tư, 2022 16:33
ad khát rồi
15 Tháng tư, 2022 22:11
Mai có chương nhé :)
15 Tháng tư, 2022 16:58
7 hôm rồi
15 Tháng tư, 2022 09:13
Ad ra truyện sớm đi ạ con dân hóng lắm rồi
14 Tháng tư, 2022 22:32
Sang tuần nha, mấy nay bận quá k tranh thủ đc :(((
14 Tháng tư, 2022 22:02
Ad bảo 3 ngày thế mà 5 ngày rồi ko ra
13 Tháng tư, 2022 02:23
Đợi ad ra chương mới mất cả thanh xuân
12 Tháng tư, 2022 22:05
4 hôm rôi
09 Tháng tư, 2022 07:57
Mình k giỏi về cách hành văn, với lại chỉ có 1 mình mình nên nếu hiệu đính biên tập lại lần nữa thì k biết ngày tháng năm nào mới xong được bộ này.
Thành ra, tác giả sao mình dịch vậy, câu cú k mượt mà như những bộ truyện khác nhưng nội dung và ý nghĩa vẫn y như tác giả nhất.
Theo nó gần chục năm rồi, giờ chăm chút tỉ mỉ từng câu từng từ thì thêm chục năm nữa k biết xong không nữa :(((
09 Tháng tư, 2022 07:53
Tầm 2-3 hôm sẽ k lên chương nha mấy bác
07 Tháng tư, 2022 20:56
Hơi khó, từ giờ tới gần tuần sẽ không lên chương đc
06 Tháng tư, 2022 17:15
chịu khó úp cho bần đạo đỡ vật chứ đọc đc vài chương xong lại trờ bần đạo sắp tàu hỏa nhập ma rồi
05 Tháng tư, 2022 21:45
Đã lên chương nhé, mấy nay rảnh nên có thời gian ngồi máy, chớ bữa sau thì hơi khó à nghen
BÌNH LUẬN FACEBOOK