Tây Lăng giới, đó là một khu lăng tẩm!
Năm tháng dài đằng đẵng qua đi, những thứ liên quan tới nơi này đã không cách nào nói được và cũng không cách nào tả được.
Mọi người chỉ biết, bên ngoài khu vực Tây Lăng igới có rất nhiều hài cốt của hung thú thái cổ, chúng chồng chất thành núi.
Nơi đó có vô số ụ đất, chỉ cần đào một ụ bất kỳ thì đều là mộ phần của thú dữ, trải qua sự tích lũy của năm tháng vô tận thì đã xảy ra vấn đề cực kỳ nghiêm trọng, thường xuyên xảy ra chuyện ky lạ.
Nhóm người tiến về mục tiêu, từ từ tiếp cận nơi đây.
"Ta nói cho các ngươi biết, Tây Lăng giới là nơi nguy hiểm nhất, năm xưa chính bản tọa đã tự xông qua và chứng kiến quá trình hình thành đầy nghịch thiên của nó, tuyệt không thể bất cẩn." Rùa lớn nói, nửa khoe khoang nửa nhắc nhở.
Nó nói không hề sai, năm xưa khi Tây Lăng bắt đầu thành hình hóa thành một giới, chỉ vừa mới hình thành thì đã thấy được thần vương, thiên thần hiện ra, vô cùng kinh khủng.
Ngày xưa, như Thạch Hạo hay là rùa lớn đều không ngừng trốn tây lẩn đông, né tránh những sinh vật kỳ lạ với ý thức mơ hồ kia thì mới có thể đi qua được.
Nếu không, dám một đường xông thẳng thì ngay cả xương vụn cũng chẳng còn.
Đã nhiều năm như vậy, không biết Tây Lăng giới sẽ như thế nào, quá nửa sẽ tiến về hướng khủng khiếp rồi.
Thạch Hạo vô cùng ấn tượng với nơi này, Vạn Linh đồ xuất phát từ nơi này, bên trên tế đàn kia lúc đó có vài món đặt cùng với Vạn Linh đồ, năm đó hắn cũng chỉ chiếm được mỗi Vạn Linh đồ này.
"Chúng ta sẽ chú ý!" Thạch Chung gật đầu, tuy rằng rất tự tin thế nhưng cũng không có tự mãn.
"Quy thúc, thúc cứ yên tâmđi, chúng con cũng chẳng phải là đóa hoa trong nhà kính, đau khổ cũng đều đã nếm qua, cũng nên rèn luyện chút phong mang cho bản thân thì hơn." Chu lâm cười hì hì, cố ý khuấy động bầu không khí.
Nghe nàng nói thế thì tất cả đều nở nụ cười.
"Các ngươi không phải là đóa hoa trong nhà kính, vậy ai sẽ là?"
Chỉ có Xích Long tự cao tự đại xị mặt chẳng hề ưa mấy đứa này, bởi vì nó vô cùng phản cảm với ba chữ đại sư điệt, muốn trấn áp mấy tên đâm đầu này.
"Đại sư điệt, ngươi có ý gì đó hả, không tin chúng ta à?" Chu Lâm cười hì hì.
"Nhóc con, ngươi đã trải qua những gì chứ, hôm nay mới là buổi đầu tiên chính thức quyết tử chiến với người đó." Xích Long bác bỏ.
Hắn thừa nhận gốc Bồ Ma thụ kia không hề yếu, là một nhân vật tầm cỡ và Chu Lâm có thể giết chết nó thì đã chứng minh sự bất phàm của bản thân, dù sao, Bồ Ma thụ là một sinh linh rất đặc thù, một cây trưởng thành thì ngàn vạn sinh linh ngã xuống, trên con đường tiến hóa của nó thì hài cốt đầy rẫy, nó rút lấy bản nguyên của sinh linh các tộc, dùng việc này để trưởng thành, không mạnh thì không được.
"Sư điệt, ngươi cho rằng ta ít tuổi thì đồng nghĩa trải nghiệm cũng ít à? Vậy thì ngươi sai rồi đó, đừng nói là đám Bồ Ma kia, dù cho có sinh linh lợi hại hơn đám này cả ngàn lần vạn lần thì ta cũng đều gặp cả rồi, cuộc sát phạt trên thế gian dù cho khốc liệt tới đâu thì trong mắt ta cũng chẳng là cái đinh gì cả, thứ được gọi là đóa hoa trong nhà kính nếu sử dụng ở trên người của sư điệt thì hợp lý hơn đó." Chu Lâm mang theo nụ cườin ói.
Kết quả, lời nói tuy bình tĩnh thế nhưng lại khiến một nhóm người trầm mặc.
Bọn họ khi còn nhỏ đã trải qua những gì? Bất hủ công thành, bảy Vưng trấn thủ, Chân Tiên bỏ mạng...
Quá khốc liệt!
Xích Long tức giận, nói: "Một đứa nhóc con nhà ngươi thì có thể trải qua những thứ gì chứ?"
"Ta sinh ra ở Đế thành nguyên thủy, vừa sinh ra thì đã bắt đầu ăn thi thể của kẻ địch rồi, có hung cầm, có mãnh thú, hung linh kém cỏi nhất cũng đã là cảnh giới Thiên Thần rồi, thậm chí Chí Tôn cũng từng ăn qua, ngay cả thi thể của Bất hủ giả nữa đó!" Chu Lâm thản nhiên nói.
"Nói bậy, với một tên tiểu nha đầu như ngươi mà đòi ăn thịt của cường giả như kia, chỉ cần một giọt máu cũng đủ giết chết ngươi rồi!" Xích Long không tin.
"Ồ!" Chu Lâm nở nụ cười có chút thương cảm, nó: "Nếu như người sinh ra ở một kỷ nguyên bị nhốt kín, bên trong Đế thành nguyên thủy chỉ biết chém giết với dị vực, đừng nói tới thịt cổ thú, ngay cả người chết cũng từng ăn qua, từ khi ta sinh ra thì linh mạch của tòa thành lớn kia đã khô cạn, không có cây cỏ, không có linh dược, không có đồ ăn bình thường, có cũng chỉ là thi thể, vậy thì chúng ta còn có thể ăn gì đây?!"
Thạch Hạo thở dài, đây là sự thật, hắn từng tiến vào tòa thành kia, rất thảm.
Toàn bộ đám nhóc này đều như thế, không một trường hợp ngoại lệ nào, trên người mặc trang phục da thú rách nát, mỗi người đều dơ bẩn mang theo máu đen.
Bọn họ có thể sống sót là vì ăn những thi thể này, mừng là vì có những vị tiền bối mạnh mẽ, có người thuộc bảy Vương còn sống sót đã giúp bọn họ luyện hóa những loại sát ý cùng với vật chất có hại trí mạng bên trong các thi thể đó.
Đây cũng chính là lý do vì sao thể phách của bọn họ rất mạnh mẽ, Thạch Hạo dẫn bọn họ xuống đây cũng chính vì sức lực này, những đám nhóc lớn lên trong hoàn cảnh đó thì thành tựu ngày sau chắc chắn sẽ hông thấp.
Dù sao, nếu mang Xích Long, một đời sau của Thập hung đi so sánh với bọn họ thì cũng như là đám cậu ấm cô chiêu mà thôi.
"Ta từng ăn qua thịt Chí Tôn, ngay cả tiên huyết cũng đã uống rồi đó, tiếc là khi đó còn quá nhỏ, dù cho đã được trưởng bối luyện sạch khí sát phạt cùng với những vật chất có thể thương tổn tới bản nguyên của ta, thế nhưng cũng chỉ ăn được một chút xíu mà thôi." Thạch Chung bổ sung.
"Hiện giờ các ngươi xem như đã ba sáu ba bảy tuổi rồi, khí đó cũng tầm ba bốn tuổi thì làm sao nhớ được chứ?!" Xích Long không tin.
"Khi đó ta đã mười hai mười ba tuổi rồi, vô cùng nhớ rõ, vậy như ta nói thì ngươi sẽ tin tưởng chứ?" Mục Thanh đứng bên cạnh nói.
"Đừng nói nữa, sẽ có một ngày ta sẽ dẫn các ngươi đánh thẳng vào dị vực, để các ngươi báo thù cho tổ tiên mình!" Thạch Hạo nói.
Có một số việc hắn không muốn nhắc lại, lúc tiến vào Đế thành nguyên thủy thì có từng đống lửa bốc cháy, đó chính là hài cốt của Bất hủ giả cùng với hài cốt của Chân Tiên, những thứ này bốc cháy để rút lấy tinh khí duy trì chỗ cần thiết cho toàn thành cổ, trận chiến đấu kia rất khốc liệt, là một lịch sử đẫm máu.
Cuối cùng thì Xích Long cũng đã tin, thông qua vẻ mặt của Thạch Hạo và xuyên thấu qua thần thái của đám trẻ tuổi này thì hắn đã tin, những chuyện đáng sợ kia đều là sự thật.
"Xem như ta không đúng vậy." Hiếm khi thấy hắn cuối đầu thể hiện sự áy náy như vậy.
"Không có gì, sư điệt, chúng ta cũng có chỗ không bình thường, khi còn bé từng uống qua máu của tà long, lúc vừa thấy ngươi thì đã thầm nghĩ, khả năng mùi vụ của máu chân long sẽ không kém là bao." Chu Lâm cười hì hì.
Gương mặt của Xích Long liền cứng đờ, lần nữa bí xị.
Hiển nhiên, Chu Lâm đang kéo dãn bầu không khí, không muốn nó quá nặng nề.
Tây Lăng giới, có một khối bia nằm nơi đó, nếu như tiến tới nữa thì sẽ bước vào khu vực thần bí kia.
Toàn bộ đất trời mờ tối, sau khi đặt chân vào nơi này thì khí tức u lạnh phả thẳng vào mặt.
Một con Đào Ngột chợt vọt tới há cái miệng to như chậu máu ra, nó tựa như một ngọn núi nhỏ cắn xé về phía mọi người, sát khí dâng trào, chấn cho nơi này run rẩy.
Ầm!
Thạch Chung xuất thủ, vung quyền bức lui nó lại.
Quả nhiên giống như những gì rùa đen nói, sinh linh nơi này rất mạnh, có rất nhiều cảnh giới Thiên Thần, nếu như xét ở hạ giới này thì đúng là khó mà tin được.
"Nguy hiểm hơn trước rất nhiều!" Rùa lớn nói.
Ngày xưa khi bọn họ tới thì ý chí của sinh linh nơi này rất mơ hồ, sẽ không chủ động truy giết bọn họ, chỉ cần cẩn thận né tránh thì sẽ không có nguy hiểm gì cả.
Nhưng hiện tại thì khác, chugns đã bắt đầu chủ động công kích người ngoại lai rồi!
"Sao ta lại có cảm giác là lạ, tựa như là nửa thực thể nửa tinh thần vậy á?" Thạch Chung nói.
Thạch Hạo gật đầu, chính là như thế, tinh thần nơi đây đan dệt, hiễn nhiên là mô hình của Hư Thần giới.
Những Thiên Thần kia, những cổ thú kia là tinh thần được lưu lại của chúng nó diễn dịch xây dựng nên một quốc gia thần bí, tự thành một giới.
Đương nhiên, trong này chắc chắn có gì đó quái lạ, nếu không dựa vào những chiến hồn này thì không cách nào làm được cả, quốc gia tinh thần cũng không phải muốn xây là sẽ thành công.
"Gào..." Mãnh hổ rít gòa.
Sau khi tiến vào nơi sâu trong Tây Lăng giới thì một con bạch hổ đạp lấy tinh vân từ vực ngoại vồ giết xuống.
Đồng thời, khắp nơi là cổ mộc che trời, núi lớn rừng rậm, cảnh tượng man hoang nguyên thủy, trên mặt đất là chim bay cá nhảy, mỗi một con đều có tinh lực ngập trời nhìn chằm chằm nhóm Thạch Hạo.
"Nơi này cũng không tệ đó chớ, là vùng đất luyện binh chân chính đây rồi!" Thạch Hạo gật đầu.
Hung thú quá nhiều, ví như chân hống, tỳ hưu, thôn thiên tước, người khổng lồ ngàn tay, thao thiết, thiểm điện sư tử... những vật chủng trong truyền thuyết chẳng thiếu thứ gì.
Rất nhiều con đều đnag ở cảnh giới Thiên Thần, ngoài ra còn có cả sinh linh thuộc tầng thứ cao hơn.
Năm đó Thạch Hạo cũng từng nhìn thấy qua đám sinh vật này, thế nhưng bọn chúng cũng chưa hề chủ động công kích hắn, mà hiện tại lại hoàn toàn khác biệt.
"Giết!"
Không hề trốn tránh, tới đây là để luyện binh, dưới sự dẫn dắt của đám người Mục Thanh, Chu Lâm, Thạch Chung thì bọn họ bắt đầu chém giết về trước, dũng mãnh vô cùng.
Thạch Hạo đi theo sau, dần dần bắt đầu nhíu chặt lông mày.
Một đường xung phong, tuy rằng kẻ địch rất mạnh mẽ thế nhưng bọn họ vẫn đẩy mạnh thế tiến công về nơi sâu nhất.
Trên đường đi, mùi thuốc thơm nức, có Thiểm Điện thụ màu bạc đầy óng ánh lượn lờ tia chớp, đã kết ra quả ngào ngạt hương thơm làm người chảy nước miếng.
Ngoài ra, còn có cả Long Thiệt thảo sinh trưởng thành từng đống lớn với thủy lộ óng ánh, hương thơm lan tỏa.
"Địa pương thật tốt, không ngờ lại có loại thần thảo này!"
"Không thể ăn bậy!" Rùa lớn nhắc nhở, những trái cây ở nơi này đều nửa thật nửa giả, quan trọng nhất chính là có kịch độc mang theo tủ khí chí mạng, năm đó nó đã ăn nửa quả Thiển Điện và thiếu chút nữa đã mất mạng.
Càng đi vào trong thì lông mày Thạch Hạo nhíu càng chặt, cảm thấy tình hình tương đối kỳ lạ, có gì đó sai sai.
Tới nơi sâu trong Tây Lăng giới thì những sinh linh kia gần như đã tinh thần hóa hoàn toàn tựa như là nguyên thần vậy, những cây cỏ rất sống động, núi lớn bao la, thế nhưng tất cả đều được xây dựng từ sức mạnh tinh thần.
"Nơi đây đã y như Hư Thần giới rồi!" Thiên nga Thánh giả nói.
"Giết"
Đám người Chu Thanh, Thạch Chung, Chu Lâm xung phong đi đầu tựa như một đám mãnh thú rời núi, khí tràng mạnh mẽ, sát khí ngập trời, đều dũng mãnh phi thường, một đường đẩy mạnh.
"Nơi đó" Thạch Hạo giật mình, hắn đã thấy được phần nào chân tướng, giữa không trung phía trước là hào quang mờ ảo và có một con đường.
Tây Lăng giới giao với với một thế giới khác, mở ra một cánh cửa.
Thạch Hạo lóe lên rồi biến mất, vọt thẳng vào trong, hắn muốn đi tìm chứng cứ, loại cảm giác kia khiến hắn rất bất an.
Hư Thần giới!
Tây Lăng giới lại giao thao với Hư Thần giới và hình thành nên một con đường.
"Chỗ cần tới sẽ nhắm thẳng vào Nhà giam u tối kia ư!" Trong lòng Thạch Hạo lóe lên suy nghĩ, trái tim đập rộn, Tây Lăng giới là nửa tinh thần nửa thực thể, thân thể hiện tại của hắn đã tiến vào trong vùng giao thoa kia rồi.
Sau đó, hắn hơi dùng chút lực đẩy thân thể vào trong, đứng nơi này tựa như rơi vào trong vũng bùn vậy.
Nguyên thần của hắn xuất khiếu và để thân thể ở lại bên ngoài, nguyên thần phát sáng tiến về trước.
"Lấy Tây Lăng giới làm nền móng, là chìa khóa để mở ra gông xiềng của Hư Thần giới, mở ra lao tù?" Hắn tập trung tinh thần cao độ, càng ngày càng cảm thấy bất an hơn.
Hạ giới vốn là một lao tù đáng sợ nhất, chôn lấp bí mật động trời, chỉ có đạo thống tối cổ của Tiên vực mới có ghi chép kỹ càng, chỉ có Tiên vương mới có thể hiểu rõ chân tướng.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
10 Tháng bảy, 2020 15:30
Full là convert. Còn phải dịch nữa mà
07 Tháng bảy, 2020 17:48
khúc đầu đọc giống Thế Giới Động Vật
03 Tháng bảy, 2020 23:57
lúc còn nhỏ ánh mắt vô tội rồi thật thà chất phát đến đâu lớn hơn chút quậy kinh khủng. ko bik nó học ở đâu nhỉ..
01 Tháng bảy, 2020 13:47
Tks bác, để mình bổ sung
01 Tháng bảy, 2020 13:22
Truyện full rùi mà
18 Tháng sáu, 2020 20:01
Ad ơi, thiếu chương 857
16 Tháng sáu, 2020 09:46
ixvxx. ,,2
27 Tháng năm, 2020 13:26
Thạch Hạo luyện chế Hoang Tháp ở chương nào vậy nhỉ các đạo hữu
27 Tháng năm, 2020 13:23
thời đại thần thoại là thời đại có 9 thiên tôn sáng tạo ra cửu bí đấy, còn loạn cổ là thời đại của Hạo mà
22 Tháng năm, 2020 14:43
sao thằng này lớn 1 tí tính nó lại càng quái. càng nghịch vậy
20 Tháng năm, 2020 06:30
Dạo này bận quá, k lên chương đc :(((
19 Tháng năm, 2020 17:09
Chờ bản mới nhất.
07 Tháng năm, 2020 13:11
Lót dép chờ ae dịch giả up chương mới từng ngày :)))
26 Tháng tư, 2020 22:56
Cảm ơn ae dịch giả đã dịch truyện.
26 Tháng tư, 2020 04:40
Truyện thì hay lôi cuốn. Mỗi tội thế giới rộng quá. Hạ giới tám vực. Thượng giới 3000 châu. Cửu thiên thập địa. Dị vực. Tiên vực. Giới hải. Cái nào cũng bao la bát ngát. Mơ hồ quá.
26 Tháng tư, 2020 04:38
Tôi chỉ thích đọc loại này. Độc đoán vạn cổ. Truyện hay và lôi cuốn. Có điều cha thần đông sáng tạo thế giới quá rộng lớn. Có quá nhiều thế giới tồn tại. Hạ giới tám vực. 3000 châu. Cửu thiên thập địa. Dị vực. Tiên vực. Giới hải. Mà thế giới nào cũng quá rộng lớn khiến ng đọc mơ hồ quá.
25 Tháng tư, 2020 22:51
Mấy bố cứ bảo buff mà t thấy từ đoạn Bảy thần tuy không thua nhưng cũng nữa chết nữa sống. Tác đã muốn lập một nhân vật độc đoán vạn cổ để so sánh với main hay truyện sau mà cứ kêu buff :))
25 Tháng tư, 2020 22:46
Thần Thoại là sau cùng mà mấy ông. Thời Đại Thần Thoại xong là tới thời đại của Thánh Khư. mạch truyện là Đế Lạc, Tiên Cổ, Thái Cổ, Thượng Cổ, Hoang Cổ, rồi nhiều kỷ nguyên nữa. Cái loạn cổ vẫn chưa nhớ được nằm ở giai đoạn nào
25 Tháng tư, 2020 22:41
tôi cũng vậy. Lúc đọc độc chiến bảy thần khóc một lần. Lúc ở Biên Hoang bị giao cho dị vực khóc 1 lần. lúc lên Tiên Đế t lại khóc. mẹ kiếp thần đông
25 Tháng tư, 2020 20:40
chuẩn bn, không nói rõ mọi thứ bn ạ, mỗi khi sang cái ms thì kiểu chỉ tăng cường giả chứ k thay đổi nhìu lắm, khá mơ hồ, theo mk nghĩ khi sang một chỗ mới tác nên thêm nhiều tính năng ( với cả tác đổi nhanh quá k kịp thích ứng ) giống Đấu La Đại Lục ý bn, p2_ thì tăng hồn đạo khí, p3_tăng cơ giáp + Đấu khải + Hồn Linh, p4 tăng các hành tinh, có nhiều Thần cấp, công nghệ đổi mới, có tinh tế chỉ huy hệ, quan chỉ huy chiến hạm, tinh tế chiến cơ
Dù sao truyện cx rất hay, cảm ơn nhóm dịch
25 Tháng tư, 2020 15:33
Truyện này của thằng cha Thần Đông sáng tạo thế giới to và rộng lớn quá khiến người đọc khá mơ hồ. Hạ giới tám vực đã kêu rộng lớn vô ngần rồi thì lại bị thượng giới 3000 châu khinh thường là lao tù. Rồi 3000 châu thì lại bị tu sĩ cửu thiên thập địa khinh thường tiếp. Rồi 9 đất 10 trời thì lại bị tu sĩ dị vực các kiểu khinh thường. Xong giờ lại đẻ ra thêm tiên vực lại rộng lớn các kiểu khinh thường nữa. Truyện thì hay mà thế giới thì hại não.
24 Tháng tư, 2020 15:31
Gắng dịch xong truyện này anh em ơi. Cám ơn ae dịch giả nhé !
21 Tháng tư, 2020 23:12
tôi cũng thế ông ơi :((
19 Tháng tư, 2020 00:30
Bên đấy là convert ông ơi
17 Tháng tư, 2020 17:37
Bộ này bên truyenfull dịch hoàn thành r cơ mà dịch không có tâm , bên này dịch có tâm cơ mà lâu vãi ra không ra chap mới
BÌNH LUẬN FACEBOOK