Bảo thuật Lôi Đạo vừa thành, cả người Nhóc Tỳ liền tỏa ra một luồng nhuệ khí, tia chớp bá đạo, đại biểu cho chí cường chí dương, ẩn chứa ở trong cơ thể nó và dưỡng thành một loại khí vận đặc biệt.
Đương nhiên, đây cũng chỉ là một môn bảo thuật của nó mà thôi, không ảnh hưởng tới khí chất chân chính của nó được, chỉ là trong đôi mắt trong trẻo đó có nhiều hơn một loại kiên nghị.
Tóc đen rối tung, một thân tu hành hai đại bảo thuật, có thể nói là khiến cho hai đại thần thông cùng lột xác và thăng hoa, càng lợi hại và mạnh mẽ hơn.
Dược tính của Hầu Nhi Tửu vô cùng mạnh, từng luồng hào quang tán loạn trên người Mộ Viêm, xương cốt không ngừng vang vọng, huyết nhục rung động, đây chính là đang tái tạo lại xương cốt và máu thịt.
Thân thể ông ta vốn là sắp chết vậy mà lại được kéo khỏe trở lại, rượu thần được nấu từ mấy chục loại linh dược có dược hiệu vô cùng bá đạo và kịch liệt, bắt đầu tái tạo lại gân cốt.
Lão xếp bằng suốt một ngày một đêm, nghiêm túc vận chuyển phù văn, cuối cùng Mộ Viêm cũng đã khôi phục lại, thân thể không có gì đáng ngại nữa, thương thế như vậy mà có thể sóng sót thì cũng được cho là kỳ tích.
"Thật là lợi hại, may là uống được Hầu Nhi Tửu trong truyền thuyết, khiến cho cái mạng già này thích chí rồi." Mộ Viêm cười ha ha.
Nhóc Tỳ cảm động, mặc dù tính tình Lôi Tổ hơi nóng nảy, thế nhưng trong thời gian một tháng mài giũa này, nhìn ông ta hà khắc thế nhưng thật sự cũng rất tốt, cũng vì nó mà suýt chút nữa mất mạng.
"Rất tốt." Sau khi trở lại Bổ Thiên Các, Liễu Lão cũng gật đầu, lộ vẻ thích thú.
"Thánh Viện Thượng Cổ là một địa phương như thế nào thế, cháu có thể vào trong được không?" Nhóc Tỳ hỏi dò.
Hai lão già thở dài rồi lắc đầu.
"Kia kỳ thực là một tiểu thế giới được truyền lại từ Thượng Cổ đến nay, mỗi trăm năm mới mở ra một lần, trong đó có cảm ngộ và dấu vết của Thánh Nhân."
"Không giống với Bách Đoạn Sơn, Thánh Viện chỉ mở ra cho một hoặc vài người mà thôi."
Hai người tiếc nuối, nếu không phải có Thạch Nghị kỳ tài ngút trời, vượt qua mọi dự liệu của bọn họ và đường hoàng tiến vào, thì cho dù bằng cách nào bọn họ cũng sẽ đưa Nhóc Tỳ tiến vào.
Hiện tại đã đóng, tất cả đều đã chậm.
Khi nào lại mở ra, cơ bản không thể biết được, cho dù Bổ Thiên Các không còn tồn tại nữa thì Thánh Viện Thượng Cổ cũng chẳng ảnh hưởng gì, chỉ khi thời gian đến thì mới tái hiện ở nhân gian.
"Nơi đó có lẽ sẽ có cảm ngộ của Thánh Nhân, có thể đạt được những vận may rất lớn. Thế nhưng có được cũng có mất, bớt đi một ít đường vòng thế nhưng việc tu hành chú trọng luyện thân, luyện tính, như vậy sẽ thiếu đi một đoạn quá trình."
"Như vậy, cháu còn cần phải tiếp tục bước trên con đường hồng trần này, từng bước từng bước một tiến tới." Nhóc Tỳ gật đầu.
Sau đó mấy ngày, Nhóc Tỳ lại tìm hiểu bảo thuật, lật xem cốt thư, mỗi ngày đều đọc sách, củng cố lại thành quả tu hành nửa năm vừa rồi, hoạt tính của thân thể càng thêm mạnh mẽ.
"Tên chết dẫm này sao tự nhiên lại thay đổi tính nết thế không biết, nếu như là trước đây thì đã đứng ngồi không yên, chắc chắn đã chạy ra ngoài quậy phá rồi." Đại Hồng Điểu nói thầm.
"Hắn tụng kinh cả ngày, ngồi xuống là mất cả ngày, thật là giống đám lão già Tiểu Tây Thiên kia thật." Nhọ ngốc tử cũng than thở.
"Xoẹt xoẹt"
Một tia chớp bay tới, hai người bỗng phát sáng, sau đó khói đen bốc lên, hai con chim nằm co giật trên mặt đất.
"Tên chết dẫm này sao mà thính thế không biết, xa như vậy mà cũng nghe được." Hai người tức giận.
Nhóc Tỳ lu hành Lôi Pháp vừa thành, uy lực nhanh chóng tăng lên, có thể nói là bảo thuật đỉnh cấp, nếu như cùng người khác quyết đấu thì tự nhiên sẽ càng kinh khủng hơn.
"Tiểu sư đệ, có chuyện rồi." Ngày hôm đó, có người đến tìm.
"Chuyện gì?" Nhóc tỳ mở mắt ra.
"Bên ngoài sơn môn gần đây có mấy bóng người qua lại, bị chúng ta bắt được, đây chính là người của Côn Tộc, họ đến vì đệ đó!" Một vị sư huynh đến báo.
Nhóc Tỳ nhíu mày, bốn tộc Ly-Uyên-Côn-Mông đã phát sinh xung đột với nó ở Hư Thần Giới, rồi ở Bách Đoạn Sơn muốn giết nó để báo thú, kết quả lại bị nó giết chết gần như chẳng còn ai.
Hiện tại lại xuất hiện, quả thật đúng là bám dai như đỉa vậy.
"Không có chuyện gì, sư đệ chớ sợ, Bổ Thiên Các chúng ta từ trước tời nay rất đoàn kết, sư đệ gặp phiền phức thì chúng ta sẽ xuất thủ, nếu như làm lớn chuyện thì trưởng lão trong môn phái sẽ không bàng quan đứng nhìn đâu." Một đám sư huynh đi tới.
"Thật sự cảm ơn sư huynh." Nhóc Tỳ cảm tạ.
"Còn chờ cái gì nữa, cứ giết thẳng ra ngoài, hãy cho họ biết sự lợi hại của Bổ Thiên Các ta." Đại Hồng Điểu kêu lên, nó quên khuấy việc mình không phải là đệ tử của nơi này.
"Trước thăm dò căn nguyên cái đã, xem người đến là những ai." Nhóc Tỳ nói để cho Đại Hồng Điểu đi thăm dò, tên này trời sinh có khiếu làm trộm cướp, cộng với tốc độ rất nhanh, thích hợp với việc thám thính tin tức nhất.
Rất nhanh, Đại Hồng Điểu xuất quỷ nhập thần liền mang đến tin tức, ngoài sơn môn có không ít người, vô cùng hỗn tạp, môn phái nào cũng có cả.
Nhóc Tỳ nhiu mày, tình hình không ổn rồi, nhiển nhiên là nhằm vào Bổ Thiên Các, bọn chúng đều đang thám thính tin tức.
"Ly, Uyên, Côn, Mông bốn tộc đều đã đến, bọn họ đến chính là vì ngươi, đã biết được ngươi chính là hung thủ trong Bách Đoạn Sơn." Đại Hồng Điểu nói.
"Trước tin đi bẩm báo trưởng lão, rồi chúng ta động thủ cũng chưa muộn." Một vị sư huynh lên tiếng.
Tứ đại tộc tổng cộng đến phải mấy chục người, đệ tử của Bổ Thiên Các có thể đối phó thế nhưng vì phòng ngừa vạn nhất, bọn họ hay là đi bẩm báo cho trưởng bối trong môn phái thì hơn.
"Ta đi tìm thêm người." Ngũ Phong sư huynh lên tiếng, Thiên Tài Doanh cũng còn lại một vài người, mà đệ tử bình thường thì càng nhiều hơn, môn đồ của các lão quái vật cũng có một vài người chưa rời đi.
Thời gian không lâu, đã có mấy trăm người kéo tới, trong đó có không thiếu những sư huynh sư tỷ hai mươi mấy tuổi, đều là người nhập môn trên mười năm cả, vô cùng mạnh mẽ.
Nhóc Tỳ giật mình, Bổ Thiên Các từ trên xuống dưới quả nhiên rất đồng lòng, chưa gì mà đã kéo đến nhiều như thế này rồi, nếu như những môn đồ khác không rời đi thì không phải là cả ngàn người cũng tới đây luôn hay sao?
"Rất cảm ơn các sư huynh sư tỷ." Nhóc Tỳ nói.
"Tiểu sư đệ hung tàn à, đừng nói những lời này, các đệ tử của Bổ Thiên Các chúng ta tuyệt đối không để cho người khác ức hiếp, dám gây rối trước cửa sư môn chúng ta, nhất định phải cho biết tay!"
"Không sai, phải đòi lại sự công bằng cho những sư đệ khác đã từng bị bắt nạt."
Nhóc Tỳ nhìn những vị sư huynh sư tỷ đã hai mấy tuổi này, còn có những đồng môn ngang tuổi với nó, hoặc lớn hơn một vài tuổi, lần đầu tiên lại cảm thấy tầm quan trọng của môn phái, nó cảm thấy như phải một lòng trung thành với nơi đây.
Mặc dù nó không sợ thế nhưng lại được rất nhiều sư huynh sư tỷ trong môn phái bảo vệ, cảm thấy thật là ấm áp, cảm nhận được sự hài hòa và tình nghĩa của môn phái.
"Đi, đi cho bọn chúng một bài học, dám đến Bổ Thiên Các ta càn quấy, còn muốn bắt nạt tiểu sư đệ của chúng ta nữa chứ, phải bình định bọn chúng!"
Đám người như đàn ong vỡ tổ lao nhanh ra khỏi sơn môn, bỗng chốc phù văn đầy trời, như lang như hổ chém giết hướng những tên đang ẩn nấp của bốn tộc.
Ngoài sơn môn, non xanh nước biếc, phong cảnh nên thơ, thậm chí còn có vườn thuốc của môn phái, ngày thường đều có người quản lý thế nhưng gần đây lại hơi chút hoang phế.
Người của tứ đại tộc chóang váng, xuất hiện nhiều người đánh giết mình như thế làm cho bọn họ sợ hết hồn, nhanh chóng phản kích rồi bắt đầu lánh đi.
Dù sao đây cũng là Bổ Thiên Các, nếu muốn làm lớn chuyện thì bọn họ cũng chịu không nổi, tới đây chỉ là để chờ cơ hội rồi diệt trừ được tên Hùng Hài Tử kia thì càng tốt, nếu không được thì cũng chẳng sao.
Chủ yếu nhất chính là phải tìm hiểu được thực hư của Bổ Thiên Các. Bởi vì ngoại giới đột nhiên nổi lên phong ba, đều nói rằng chốn Tịnh Thổ Thượng Cổ này có khả năng sẽ biến đổi rất lớn, rất nhiều tộc lớn đều muốn đục nước béo cò.
Tịnh Thổ Thượng Cổ có căn cơ rất thâm sâu, cứ thế mà sụp đổ thì những thứ lưu lại đủ để cho nhiều tộc quật khởi, khiến cho không ít môn phái phải đỏ cả mắt.
"Ầm ầm!"
Nhóc Tỳ bổ ra một tia chớp, mười mấy người trước mặt liền hóa thành tro bụi.
"Ranh con, ngươi dám làm thế!" Có người gào thét, một người đàn ông trung niên tức giận, bởi vì một trong những người vừa chết có con cháu của hắn, gã nhanh chóng quay đầu đánh tới.
Hiển nhiên đây là một cao thủ, về mặt cảnh giới đủ để áp chế rất nhiều thiếu niên.
"Bất luận ngươi là ai, đến làm loạn trước Bổ Thiên Các, giết không tha!" Phía sau, một vị sư huynh tầm hai sáu hai bảy tuổi mở miệng, phóng người bay tới, một chùm lửa phóng tới người đàn ông kia, phù văn dày đặc.
"Bùm" một tiếng, bảo thuật va chạm với nhau, người đàn ông ba mươi mấy tuổi kia không địch lại, máu tươi phè phè, bay ngược ra sau, rồi nổ tung trên không trung, hóa thành tro tàn.
"Là Lâm Mộc sư huynh, huynh ấy còn chưa đi, vẫn ở lại trong giáo!" Rất nhiều người giật mình rồi sau đó vui mừng.
Đây chính là một vị sư huynh thiên tài vô cùng mạnh mẽ, nhập môn đã mười mấy năm, có uy tín cực cao, được rất nhiều sư đệ sư mụi yêu mến.
"Quỷ con, các ngươi hơi quá phận rồi đó, Bổ Thiên Các bắt đầu mục nát, chuẩn bị sụp đổ rồi vậy mà còn dám lên mặt, nạp mạng đi!"
Bóng người bay lượn, xuất hiện ba ông lão đánh về phía trước, một người đánh giết Nhóc Tỳ, một người muốn tiêu diệt Lâm Mộc sư huynh, còn một người khác thì nhảy vào trong đám đệ tử trọng yếu của môn phái.
Bọn họ đều là những cường giả đáng sợ, thủ đoạn cao siêu, vốn ẩn núp trong đám người, lúc này đột nhiên xuất thủ quả thật rất sáng sợ.
"Bổ Thiên Các dù suy yếu thì cũng không cho phép các ngươi làm càn!" Đúng lúc này, một bóng người xuất hiện từ trên trời giết xuống dưới.
Chính là một ông lão trong môn. Đám thiếu niên cũng không phải hạng người lỗ mãng nên trước khi đi đã bẩm báo sư môn, sớm đã có phòng bị.
"Ầm ầm!"
Chỉ đối mặt vài cái, phù văn đã dày đặc cả bầu trời, tiếp theo là máu tươi bắn tung tóe, trưởng lão của tứ đại tộc bị đánh giết, họ cơ bản không phải là đối thủ của các lão già Bổ Thiên Các.
"Giết!"
Mấy trăm đệ tử như sóng biển dâng trào đánh giết về phía trước, vây kín nhân mã của bốn tộc, bắt đầu trấn áp.
Cuối cùng, Lôi Tổ Mộ Viêm cũng tự thân xuất thủ, tự mình truy sát, thả ra một tia sấm sét, ánh chớp mấy chục tầng bao phủ lại cả vùng núi, những cao thủ của bốn tộc đang trốn chạy đều nổ tung hóa thành tro bụi.
"Dám phạm Bổ Thiên Các ta, giết không tha!" Ông ta lơ lửng trên không, lôi điện đan dệt, tiếng hét chấn động bát phương.
Trong bóng tối, rất nhiều nhân mã thế lực giật mình, toàn bộ rút lui không còn dám tới quá gần Bổ Thiên Các nữa, mặc dù Bổ Thiên Các không còn huy hoàng như ngày xưa thế nhưng không phải là người bình thường có thể trêu chọc được.
Nhóc Tỳ trong lòng cảm động, đây chính là sự đồng lòng của môn phái, trên dưới đoàn kết nhất trí, càng ngày càng cảm giác phải trung thành.
"Ngay cả một cơ hội mà ta cũng chẳng có." Đại Hồng Điểu ảo nảo, cả một bảo cụ cũng đoạt không được.
Trận chiến này rất nhanh kết thúc, giống như việc bẻ cành cây khô vậy, vừa mới bắt đầu mà đã nhanh chóng kết thúc rồi.
Cuộc sống trôi qua từng ngày, đệ tử trong môn phái càng ngày càng thưa thớt, đặc biệt là những thiên tài, như Tiêu Thiên, Ngạn Tâm đều đã được đưa đi.
Những đệ tử bình thường đạt tới ba ngàn người, quả thật rất nhiều, những cao tầng quyết định cho bọn họ về bộ lạc của mình, không muốn bọn họ đi tới nơi kia.
Ly biệt chính là thương cảm, lần từ biệt này có một vài người cho dù cả đời cả kiếp này cũng khó lòng mà gặp lại.
Nhóc Tỳ lại tiễn đưa một nhóm sư huynh sư tỷ nữa, mỗi người trước khi đi đều xoa xoa khuôn mặt nhỏ nhắn của nó, động viên nó cố gắng tu hành, tương lai phải đứng thẳng trong thiên địa này, phải vượt qua cả Tế Linh.
Đến lúc ấy, bất luận Bổ Thiên Các có dây leo thần hay không thì cũng không sợ ngoại giới nữa.
"Đệ cứ thế làm một tên hung tàn nhen, chúng ta đều yêu quý đệ, hãy nỗ lực!"
Hết nhóm này lại đến nhóm khác đều đặt hy vọng lên trên người nó, khi đại nạn tới bọn họ vẫn rất lạc quan, tràn đầy hy vọng.
Nhóc Tỳ và Thanh Phong cũng bị đưa đi, bởi thì thời gian không thể kéo dài hơn nữa, Tế Linh không ổn rồi, có một vài phiến lá đã bắt đầu khô vàng, thật sự trụ không được lâu nữa.
Thế nhưng, lúc bọn nó sắp rời đi, Mộ Viêm, Liễu Lão nhíu mày, đột nhiên nhận được tin tức thì rất bất an rồi không để nhóm người bọn chúng rời đi.
Hai ngày sau, một tin tức đáng sợ truyền tới, các chủ Bổ Thiên Các phun ra một ngụm máu tươi, nhịn không được mà kêu lên một tiếng đầy đau xót.
Mộ Viêm cũng vậy, cả người đầy tia điện, lão đánh tung cả một ngọn linh sơn, giống như sư tử tức giận ngửa mặt lên trời rít gào, vô cùng điên cuồng.
Ngay cả đến người ngày thường vẫn mơ mơ màng màng như Liễu não cũng vô cùng tức giận, trong con ngươi không ngừng bắn ra những luồng ánh sáng ép người, tức đến nổi ho ra máu.
Cao tầng Bổ Thiên Các chấn động, tất cả mọi người như đã phát điên, không cách nào kiềm chế nổi, khí huyết quay cuồng.
Có tin tức truyền tời, nhiều năm qua Bổ Thiên Các có mở ra bảy cứ điểm, nhưng nay vừa bị người khác phá đi ba cái, các đệ tử và cao thủ trong giáo bị tổn thất nặng nề, gần như diệt sạch rồi.
Đầu tư tâm huyết nhiều năm như thế, bọn họ đã bắt tay từ mấy trăm năm trước rồi, toàn bộ vẫn được tiến hành trong bí mật, những người được đưa tới bảy cứ điểm này đều là những tinh anh chân chính trong giáo.
Tổn thất to lớn như thế, sao chịu đựng nổi.
"Trời muốn Bổ Thiên Các ta vong hay sao?" Có ông lão bi thương, huyết lệ lăn nơi ánh mắt.
Nhóc Tỳ sau khi biết cũng khiếp sợ, rồi vô cùng bi thương, trước đây không lâu vẫn còn tiễn đưa những vị sư huynh sư tỷ, không ngờ rằng chỉ trong nháy mắt thì người với người đã mãi xa cách như trời với đất.
Còn nhớ lúc ly biệt, bọn họ còn cùng nhau uống rượu ngắm trăng, lời vào tiếng ra, có người khóc nức nở, nói tương lai nhất định phải xây dựng lại Tịnh Thổ, lúc này mới trôi qua bao lâu? Cứ thế mà đã chia cách vĩnh viễn rồi.
Còn có rất nhiều sư huynh sư tỷ mà nó nhận không ra, đã giúp nó chiến nhân mã của tứ đại tộc, khiến cho nó cảm thấy ấm áp, hi vọng Bổ Thiên Các càng trở nên mạnh mẽ, khiến nó cảm giác như được trong chính gia đình vậy.
Không ngờ rằng, mới không được bao lâu mà rất nhiều người đã không thể gặp lại nữa.
Nó sờ sờ khuôn mặt của chính mình, tựu hồ cảm nhận lại được cảm giác những đôi bàn tay của sư huynh sư tỷ kia, những lời căn dặn, gửi gắm hi vọng, kết quả không ngờ lại âm dương chia cắt nhanh như vậy.
Bảy cứ điểm bị phá ba, những người rời đi Bổ Thiên Các gần như bị diệt một nửa, mà bốn cứ điểm còn lại kia không biết có an toàn hay không.
Hiện tại, những người còn lại trong giáo không tiếp tục rời đi nữa.
Trên dưới Bổ Thiên Các đều rất đâu lòng.
"Chỉ cần lưu lại một mồi lửa, tương lai ắt sẽ lửa nổi muôn trùng." Nơi sâu trong Tịnh Thổ, Tế Linh đang nghỉ ngơi vang tới một tiếng thở dài.
Thần Đằng thức tỉnh, toàn thân tỏa ánh xanh cao ngất trời, lời nó của nó bình thản không hề đau buồn sướng vui, thế nhưng nếu tập trung tinh thần cảm ứng tựu hồ ẩn chứa một loại bi thương, nói: "Ta quyết định rồi, sẽ lưu lại Thần Chủng, tương lai để nó bảo vệ Bổ Thiên Các tái sinh."
"Tế Linh đại nhân!" Tất cả mọi người đều bi ai, đến giờ phút này không thể vãn hồi điều gì nữa, sinh mệnh của Tế Linh đã tới điểm cuối, kỳ tích để phục sinh chỉ là mơ tưởng hảo huyền.
"Tế Linh đại nhân, xin người hãy chỉ dẫn con đường cho chúng ta tiến lên!" Rất nhiều người đau buồn.
"Giết ra ngoài, chỉ cần một người còn sống, Bổ Thiên Các không tính là diệt vong, sớm muộn có một ngày sẽ tắm lửa mà sống lại!" Tế Linh nói, nó sống từ Thượng Cổ đến hiện tại, trải qua thời gian rất dài, vì bảo vệ Tịnh Thổ mà từng trả một giá rất nặng nề.
Lúc này, nó phóng lên từ mặt đất, ánh xanh ngút trời, từng sợi xích thần trật tự đan dệt, che kín cả bầu trời, nói: "Chiến đấu bắt đầu, kẻ địch đã tới!"
Phương xa, khí thế khủng bố dâng trào, trên bầu trời có một chiếc vòng thần bao phủ lại, có Chí Cường Giả bễ nghễ cả thiên địa, kim quang vô số chiếu từ ngoài mấy trăm dặm tới, giống như từ hàng lâm từ Thiên Giới vậy.
Ngoài ra, bóng người xuất hiện khắp nơi bao quanh Bổ Thiên Các, cũng không biết có bao nhiêu người tới, không biết là những sinh linh gì, không riêng mỗi Nhân tộc, tất cả như muốn tới tranh phần nơi đây.
"Đi, giết ra ngoài, chỉ cần chúng ta còn sống một người, Bổ Thiên Các không tính bị diệt vong!" Một ông lão trong giáo hét lớn, cặp mắt già nua vẫn đục ẩn chứa nhiệt lệ.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
04 Tháng năm, 2022 00:22
từ đầu đã nghi Cô tộc làm nội gián rồi mà :))
03 Tháng năm, 2022 23:50
sao minh tim k ra ban oi
30 Tháng tư, 2022 13:57
Ad ra chương mới đi
30 Tháng tư, 2022 08:02
Paypal của mình: @ronkute
Tks bác nhé
30 Tháng tư, 2022 07:40
Lễ lượt chơi bời phê pha quá
29 Tháng tư, 2022 23:15
sao 2 hôm k ra chương ad ơiii
28 Tháng tư, 2022 19:14
9 đời thành tiên là hợp lý. 9 tượng trưng cho trường tồn, vĩnh cửu mà, mang ý nghĩa viên mãn tròn đây
28 Tháng tư, 2022 17:34
góp ý admin nên thêm cả paypal để donate. đang ở nước ngoài nên k thể ủng hộ mn được
27 Tháng tư, 2022 19:01
Đợi bản dịch chuẩn đọc
26 Tháng tư, 2022 22:59
Có rồi đó ad, kênh Hư Thần Giới trên youtube đã phát bản chuẩn xong hết luôn rồi đó
24 Tháng tư, 2022 21:38
đợi dịch xong đọc 1 lần, trước khúc sau đọc bản convert làm tụt cmn cảm xúc
23 Tháng tư, 2022 22:08
nào lên chương nữa ad
23 Tháng tư, 2022 06:29
Tks bác nhiều nhé
23 Tháng tư, 2022 00:23
Hay quá ad ơi mình lại vừa donate cho ad, mong ad chăm chỉ ra chap mới nữa nhé :heart:️
22 Tháng tư, 2022 21:55
Sống lâu quá cũng khổ nhỉ, người thân, bạn bè dần chết hết cả. Mà thành Tiên cũng khó khủng khiếp, Hạo còn trải qua 8 kiếp gần 50 vạn năm rồi đó, vậy mà thêm hơn 1 vạn năm tu luyện khổ sở nữa mới đắc đạo...
21 Tháng tư, 2022 13:28
..
21 Tháng tư, 2022 12:21
@@
20 Tháng tư, 2022 18:15
Hay quá ad ơi, nữa đi ad, đoạn này đọc bản convert không hiểu gì hết. Thì ra Hạo là luân hồi từ tận thời đại Đế Lạc à? Vậy tương đương dài bao nhiêu A Tăng Kỳ kiếp đây? một khoảng thời gian dài đằng đẵng, khó mà có thể hình dung được nó dài như thế nào, mỗi một kỷ nguyên kéo dài hàng ngàn tỷ năm, thời gian hủy hoại mọi thứ, vậy mà lại có người luân hồi... thật đáng sợ...
20 Tháng tư, 2022 16:12
Ad chăm chỉ ra chương nhé mình sẽ donate đều đặn :heart:️
19 Tháng tư, 2022 10:16
Sẽ bù nhé, cố gắng năm nay xong bộ này cho rồi, nhiều bác theo dõi con đi học lớp 1 mà vẫn chưa full, thấy áy náy quá :((
19 Tháng tư, 2022 10:13
Mai của năm nào đây, ad hứa lèo quá
18 Tháng tư, 2022 21:24
các bác nghiện truyện chả khác gì em, mặc dù đọc hết nhưng vẫn cứ thích đọc thuần việt, khác mỗi là em không có tiền donation =)))))
18 Tháng tư, 2022 20:43
Mai của năm nào z
18 Tháng tư, 2022 19:24
Mai lên chương nhé mọi người :relaxed:️:relaxed:️:relaxed:️
18 Tháng tư, 2022 19:24
Bác trả trăm triệu cũng không có đâu :((
BÌNH LUẬN FACEBOOK