Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Răng rắc!

Một tiếng vang nhỏ, trong thế giới dưới lòng đất tịch mịch này lại vô cùng chói tai, mỗi dây thần kinh của Thạch Hạo đều căng thẳng, nhanh chóng thối lui mấy chục bước.

Đây là một tòa thành sụp đổ chết chóc, một khi có tiếng vang thì vô cùng đáng sợ.

Ánh mắt hắn sắc bén, nguyên thần trong mi tâm hóa thành một vầng mặt trời sáng rực, tản ra năng lực tinh thần mạnh mẽ nhất để nhận biết thăm dò cảnh tượng chung quanh.

Đồng thời Trùng đồng hắn đang giữ cũng có ký hiệu nằm dày đặc, đan xen tạo ra một chùm ánh sáng rực rỡ nắm bắt tất cả dị thường lân cận.

Yên tĩnh một cách chết chóc, không một tiếng động, phế tích to lớn trở lại vẻ quạnh hiu, Thạch Hạo không phát hiện bất cứ cái gì, trong lòng hắn sợ hãi, là vật gì đang ở trong bóng tối?

Tòa thành chết chóc này không biết tồn tại từ năm tháng nào, ngay cả thần kim của phù văn được điêu khắc thành cũng đã biến thành sắt vụn, tảng đá lớn kia càng đã phong hóa thành bụi bặm.

Phải biết nơi này còn có tàn văn rất thần bí và mạnh mẽ vậy mà cũng không bảo vệ được thành trì, đủ để chứng minh năm tháng đã vô cùng xa xưa.

Mà tòa đạo đài này lại càng cổ xưa, đứng ở đây phảng phất như đi tới thời tiền sử, đi tới thời khai thiên tích địa, có cảm giác như tìm hiểu dòng sông thời gian, đi tới nơi khởi nguồn.

Đùng!

Đột nhiên lần này một tiếng kim loại rung truyền đến rất rõ, bắt nguồn từ quan tài đồng kia phảng phất như có thứ gì muốn đi ra!

Thạch Hạo biến sắc, quan tài đồng này rỉ sét loang lổ, tồn tại vô cùng xa xưa, bên trong nó làm sao có thể có vật còn sống được chứ?

Giờ phút này toàn thân hắn lạnh lẽo, trên lưng và cổ nổi da gà, nhìn chằm chằm vào quan tài to lớn và cổ xưa phía trước, yên lặng cảm ứng.

Lò luyện đan mở ra, bên trong có ánh chớp lấp lóe, đó là nước Thiên hà trước Mộ tiên, tuy không còn nhiều nhưng hẳn là có thể dùng để trừ tà.

Mấy thứ ô uế sâu trong lòng đất hay âm thi trong mộ cổ chắc là sợ nhất loại lôi đình chí dương này, Thạch Hạo chăm chú nhìn, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị lấy ra tia chớp vô tận kia.

Nhưng đợi rất lâu cũng không thấy động tĩnh gì.

Trong quan tài đồng tràn ra khí hỗn độn tựa như tiên vụ, lượn lờ bên trong phế tích dưới lòng đất này, kỳ lạ mà u tĩnh, ngột ngạt đến nghẹt thở.

Trong quan tài đồng này phong ấn vật gì đó sao?

Thứ này còn sống?

Chuyện này thực sự có chút đáng sợ, được chôn xuống vô tận năm tháng, thi thể còn có thể giữ được nữa sao, điều này khiến da đầu người ta lạnh lẽo, thật không dễ chịu.

Ánh mắt Thạch Hạo ngưng tụ lại hóa thành hai luồng tia lửa hữu hình nhìn chằm chằm phía trước, đề phòng kỹ hơn, cũng cẩn thận mở ra phù quang phòng ngự.

Nhưng từng tia khí thế tràn ngập có thể quấy rối thần niệm của người ta, ngăn cản sự thăm dò của Trùng đồng, Thạch Hạo nhìn không rõ quan tài đồng kia nữa, khó có thể tra xét.

Đây là chuyện hiếm xảy ra, ngay cả Trùng đồng cũng mất hiệu lực rồi!

Phải rời khỏi sao?

Thạch Hạo suy nghĩ, nơi lòng đất quá kỳ quái, tuy rằng có thể có Hỗn Độn diễm nhưng cũng có thể xuất hiện điềm xấu, quá nguy hiểm và khủng bố!

Đột nhiên trên đỉnh đầu truyền đến cảm giác mát mẻ, gió mạnh gào thét, có đồ vật mang theo khí tức âm lãnh đập về phía hắn.

Hắn nhanh chóng tránh né, chân đạp thần bộ, súc địa thành thốn. Cũng ngửa đầu quan sát, lập tức rùng mình, đây là sinh linh gì?

Thân thể con người nhưng lại mọc ra cánh dơi, đuôi màu đen to lớn, tựa như ác quỷ, ánh mắt âm u, hàm răng đen kịt vồ giết tới.

Trên người nó có phù văn mạnh mẽ tỏa ra, hình thành gợn sóng cực kỳ kinh khủng sánh ngang với Thiên Thần, uy thế vô cùng to lớn bao phủ cả hư không.

Thạch Hạo kinh ngạc dị thường, bởi vì hắn phát hiện đây cũng không phải vật sống, chỉ là một bức tượng, tuy lúc này đang phát uy nhưng cũng bắt đầu giải thể.

Rốt cuộc kèm theo thần uy lớn lao thì nó đã đáp xuống, nhưng còn chưa tới mặt đất đã nổ tung hóa thành đá vụn màu đen.

"Chuyện gì vậy?" Hắn nhìn pho tượng chia năm xẻ bảy này, nếu ghép lại thì trông rất sống động, nó có thể phát ra thần uy là vì được khắc lên một tấm phù văn.

Như vậy liền tạo nên một cao thủ cấp Thần, thủ đoạn này nghịch thiên đến cỡ nào?

Thạch Hạo đảo qua phế tích, ở cửa thành sụp đổ đó nhìn thấy một ít bức tượng tương tự nhưng đã bị hủy sạch không có hình thù gì nữa.

Ngoại trừ bức tượng sinh vật này còn có chim thần, ma quỷ, thú vương cổ xưa không biết tên, điều này làm người ta kinh ngạc, tòa thành cổ xưa này huy hoàng đến cỡ nào, những bức tượng này ngày xưa đều có thể phát ra thần uy cực kỳ mạnh mẽ quá mức khủng bố.

Bức tượng lao xuống lúc nãy tựa như bắt nguồn từ dưới nền đất, theo lòng đất chuyển động mà bị đẩy lên phía trên rồi mới rơi xuống.

"Răng rắc!"

Đúng lúc này, đạo đài nứt ra rơi xuống một khối lớn nặng mấy trăm ngàn cân, phát ra tiếng vang ầm ầm, đây là bức tượng rơi xuống khi nãy bị phá hủy.

Cùng lúc đó quan tài đồng lần thứ hai phát ra một tiếng bịch vang vọng.

Lẽ nào đạo đài không chịu nổi trọng lượng của quan tài đồng nên mới sụp lún gây ra động tĩnh nãy giờ, chứ không phải có vật còn sống? Thạch Hạo ngờ vực, bắt đầu đi quanh quan tài này.

Tra xét một lúc hắn vững tin đạo đài ở bên dưới quan tài đồng bị nứt, vừa nãy có thể đúng vì thế mà phát ra âm thanh.

"Chỉ là sợ bóng sợ gió một hồi?" Hắn lẩm bẩm.

Cuối cùng trong ánh mắt kinh ngạc của hắn thì cả tòa đạo đài tan rã, phù văn lưu lại phát ra ánh sáng cuối cùng sau đó là lờ mờ trong thế giới dưới lòng đất.

"Ầm!"

Quan tài đồng cổ xưa cùng chín bộ khung xương khổng lồ bắt đầu chìm xuống và ngang bằng với phế tích, rơi vào bên cạnh tòa thành chết chóc.

Thạch Hạo chờ một lúc lâu cũng không thấy ở đây có động tĩnh gì, cuối cùng nhịn không được đi về phía quan tài đồng, hắn muốn làm kẻ trộm mộ.

"Một bộ quan tài cổ xưa như vậy đến cùng là mai táng nhân vật cỡ nào, có hay không các loại truyền thừa cùng bảo cụ?" Hắn khẽ nói, bởi vì vô cùng căng thẳng lo lắng, lỡ đột nhiên từ trong lao ra Hỗn Độn diễm hay những thứ không biết khác thì sao.

Cách một khoảng, Thạch Hạo bắt đầu vận dụng bảo thuật mở quan tài ra xem bên trong đến cùng có cái gì.

Nhưng nằm ngoài dự liệu của hắn, cốt văn xuất hiện, phù quang rơi ra nhưng hoàn toàn vô hiệu tựa như đá chìm đáy biển, quan tài cũng chưa từng di động chút nào.

"Miễn dịch pháp lực? Còn hoàn thiện hơn cả ta!" Ánh mắt Thạch Hạo ngưng lại, càng phát giác quan tài đồng này không bình thường.

Cuối cùng hắn nắm chặt tay quyết định men theo khe hở trên nắp quan tài tiến vào trong, từ từ đến gần quan tài đồng nhỏ!

Thạch Hạo luôn luôn lớn mật, từ khi xuất đạo đến nay chưa bao giờ thay đổi, đồng thời từ khi sinh ra đã mang theo dục vong thăm dò vô cùng mãnh liệt.

Đương nhiên điều này là do lúc này thần giác của hắn ôn hòa, không cảm giác được nguy cơ đáng sợ vì vậy mới dám tra xét hư thực.

Khí hỗn độn lượn lờ, Thạch Hạo cảm giác áp lực lớn lao, hắn cảm thấy mỗi tia khí đều nặng như núi lớn, nếu là tu sĩ bình thường chắc chắn là bị ép thành thịt vụn.

"Mở!"

Hắn đến gần rồi vận dụng bảo thuật. Kết quả phát hiện vẫn không có tác dụng gì, quan tài đồng vẫn không lay động chút nào.

Thạch Hạo cắn răng, vận dụng sức mạnh thân thể, hai tay cầm nắp quan tài đồng nhỏ, hét lớn, dùng hết sức bình sinh, sức mạnh này có thể nâng lên núi lớn.

Thế nhưng lần này hắn thất bại rồi!

Không phải sức mạnh hắn không đủ mà là nắp quan tài có gì đó quái lạ. Vừa nãy quả thật đã mở ra nắp quan tài thế nhưng nó bỗng nhiên phát sáng, vang lên tiếng loảng xoảng rồi đóng lại.

Hiển nhiên bên trong có sức mạnh thần bí ngăn cản tất cả.

"Lên!"

Thạch Hạo hét lớn, gân mạch trên người đều nổi cả lên, dùng hết khả năng muốn mở nắp quan tài tìm kiếm nơi này đến cùng là có bì mật gì.

Nắp quan tài lại một lần nữa bị giơ lên cao một tấc, trong nháy mắt một làn khí lành mông lung tỏa ra, tựa như tiên quang xinh đẹp cũng bốc lên từng tia khí hỗn độn.

"Keeng!"

Đáng tiếc sức mạnh kỳ lạ lại xuất hiện, mạnh mẽ đóng lại quan tài đồng.

"Lại mở!" Thạch Hạo quát lớn, nhưng lần này hắn gặp phải bất ngờ, một luồng âm thanh lớn vọng vào trong tai hắn.

Đồng thời những hình ảnh đáng sợ xuất hiện xung kích vào thức hải khiến linh hồn hắn cũng rung động.

Đó là cái gì?

"Giết!"

"Gào gừ. . ."

"Giết vào, nhất định phải giết vào!"

Hắn nhìn thấy một trận đại chiến kinh thiên, vô tận sinh linh đang chém giết, phương Đại Thiên thế giới kia đều nứt ra, hỗn độn mãnh liệt, thi thể liên tục rơi xuống.

Khiến hắn kinh sợ chính là, những người kia quá mạnh mẽ, khó có thể đoán được sâu cạn, ngang dọc trong trời đất, xông lên Cửu Thiên, phủ xuống Cửu U, giết tới chân trời góc biển khiến trời long đất lở.

Máu tung tóe, tiên huy tràn ngập, tất cả đều bị hủy diệt.

Đây là cao thủ cấp bậc gì?

Đùng!

Vào lúc này, quan tài đồng đang run lên, phát ra tiếng vang ầm ầm khiến thân thể Thạch Hạo chấn động thế nhưng hắn vẫn không phát hiện, vẫn đắm chìm trong những hình ảnh kia.

Chuyện này quả thật xung kích tận linh hồn khiến hắn chấn động.

Hình ảnh kéo dài không lâu rồi chậm rãi tiêu tán, cuối cùng hắn chỉ thấy được chín con rồng kéo theo quan tài đồng rời khỏi thế giới đáng sợ kia.

Cái khác... đã không thấy.

Quan tài đồng vượt qua một dòng sông dài, chấn động gây nên sóng lớn ngập trời.

Đó là dòng sông thời gian sao?

Hay là một bờ tiên hà đi thông Đại thế giới?

Cuối cùng tất cả đều biến mất không thể nhìn thấy.

Điều này làm cho Thạch Hạo sợ hãi, buông tay ra, rời khỏi nắp quan tài, lùi lại mấy bước, trong lòng chấn động không ngớt, khó có thể bình tĩnh.

"Đây là chuyện xảy ra ở thời đại nào, ở đâu?" Tâm tình hắn rối bời bởi vì trong lúc hoảng hốt hắn đã nhìn thấy một bóng người quen thuộc.

"Ta tựa hồ... đã nhìn thấy Liễu Thần?!" Thạch Hạo rung động sau đó lắc mạnh đầu.

Thạch Hạo đứng ở chỗ này rất lâu, yên lặng suy nghĩ, không nhúc nhích tựa như hóa đá.

Rất lâu sau hắn mới thở dài một hơi, nhìn quan tài đồng, hắn biết mình không cách nào mở ra được, vật này ẩn chứa bí mật động trời, nếu mở ra có thể chấn động ba ngàn châu.

"Một ngày nào đó, ta muốn đứng trên đỉnh trời xanh, nhìn thấu hết tất cả bí mật, ngang dọc thế gian." Thạch Hạo lẩm bẩm.

Hắn tự nhiên không cam lòng, còn muốn thăm dò biết nhiều bí mật hơn, nhưng thử nghiệm nhiều lần đến nỗi khí huyết bị chấn động cuồn cuộn cũng chỉ nghe quan tài đồng nổ vang, không có cái khác.

Cuối cùng, hắn vận dụng các loại bí pháp, bảo thuật Luân Hồi cũng triển khai, thậm chí lấy máu của mình nhuộm lên quan tài đồng.

Ngoài ý muốn lần này lại có phản ứng, hắn nghe được tiếng gào thê lương, rất nhiều cường giả vô thương bi thương thét dài.

"Tại sao tuổi thọ lại giảm mạnh, tại sao?"

"Minh ước của chúng ta mà... "

Thạch Hạo nảy ra một cảm giác kỳ lại, nghe được chính mình đang nói khẽ: "Ta vì các ngươi đánh mở một con đường!"

Hắn ngạc nhiên, thần sắc đọng lại, nhanh chóng buông tay, bịt miệng mình rồi kỳ quái nhìn quan tài đông, lui về sau mấy bước, chuyện này quá yêu tà rồi.

"Gặp quỷ rồi." Thạch Hạo sợ hãi, chính mình vừa nãy sao lại mở miệng?!

Sau đó dù hắn làm thế nào, cố gắng thế nào quan tài đồng cũng không có phản ứng, Thạch Hạo không biết làm sao, đành lui ra.

"Vật này có thể vác đi không?" Thạch Hạo đứng trước phế tích nhìn chằm chằm quan tài đồng to lớn, nếu dùng vật này đi đánh người phỏng chừng đập nát các loại bảo cụ.

Đáng tiếc hắn thử rất nhiều lần quan tài đồng này căn bản không thể thu nhỏ lại, lớn vô cùng nằm ở chỗ này thật làm cho người ta đau đầu.

"Đây là di cốt của Chân Long sao?" Thạch Hạo xoay người, đặt sự chú ý trên khung xương óng ánh kia, chúng nó đang phát sáng, thần thánh mà an lành.

"Đáng tiếc mà, không có thịt, bất quá xương này vẫn có thể nấu canh chứ?" Hắn lao tới sờ qua mỗi cái xương, xem xét tỉ mỉ.

Cuối cùng hai mắt Thạch Hạo phát sáng nói: "Hy vọng có thể hầm ra được tủy rồng!" Nói đến đây nước miếng hắn đều sắp chảy ra.

Lúc này hắn lại hóa thành một kẻ tham ăn!

Bỗng nhiên không gian im ắng, hắn cảm thấy không đúng, đột ngột ngẩng đầu, vẻ mặt lập tức hơi ngưng lại, bởi vì hắn nhìn thấy một đám lửa bên trong phế tích.

"Ngươi... là đến giúp ta hầm canh xương rồng sao?" Hắn ngoài cười nhưng trong lòng căng thẳng, vẻ mặt tương đối cứng đờ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hoàng Thụ
23 Tháng năm, 2022 21:51
Tại sao trên bìa chương ghi chap 1987 mà trong truyện lại đến chap 1969 ?
ronkute
21 Tháng năm, 2022 20:15
Tầm tháng sau là xong rồi bác
Hieu Le
21 Tháng năm, 2022 12:48
Truyện hay quá tay
anhtuanngoc
20 Tháng năm, 2022 19:32
trong năm nay chắc là hoàn bộ này đúng không dịch giả
Hieu Le
18 Tháng năm, 2022 17:30
Lại được chương mới rồi :D
ronkute
18 Tháng năm, 2022 16:09
Tối không biết ráng đc 2c nữa không :(((
Hieu Le
18 Tháng năm, 2022 12:30
Tiếp ad ơi. Hôm nay ẵm 4 chương vẫn thèm.
Hieu Le
14 Tháng năm, 2022 23:43
lâu quá tr
Dungnhi021196
14 Tháng năm, 2022 23:07
ngày lên quá tr chương.. ngày k lên chương nào kkk
hoangvc258
10 Tháng năm, 2022 22:52
sắp kết thúc rồi cố lên add ơi :)
Tinhte2109
10 Tháng năm, 2022 18:06
HV v vì có y như v8 GV v BBC bb v v. xong vv
Tinhte2109
10 Tháng năm, 2022 18:06
VT n4cx BV. GV v GB k bụng và vv
haclong8598
10 Tháng năm, 2022 15:12
ra thêm 2 chương nửa đi ad ơi. cuốn quá:((
Dungnhi021196
09 Tháng năm, 2022 23:18
hnay k ra chương à ad
Tuyển
08 Tháng năm, 2022 23:25
1 ngày ra 1 chương :((( đọc chán vlz
Tuyển
08 Tháng năm, 2022 23:25
1 ngày ra 1 chương :((( đọc chán vlz
Dungnhi021196
08 Tháng năm, 2022 20:56
hnay k lên chương hả ad ơi
hoangvc258
08 Tháng năm, 2022 17:45
Hôm qua đc có 1c à buồn hôm nay vẫn chưa thấy up
Dungnhi021196
08 Tháng năm, 2022 11:52
ra tiếp đi ad ơi.. đang chờ Hạo thành tiên vương hóng quá
ronkute
06 Tháng năm, 2022 20:38
Ngày tầm 2c thì tháng sau là hoàn thành rồi. Gần chục năm dịch bộ này, lâu thiệt :(((
hoangvc258
06 Tháng năm, 2022 15:17
Còn hơn 70 trương nữa cố lên AD ơi
ronkute
06 Tháng năm, 2022 14:50
Tầm cuối năm là có bản full đó bác
trang1389
06 Tháng năm, 2022 14:48
có cách nào đọc bàn dịch full ko bạn ơi
tho8888
05 Tháng năm, 2022 20:06
ừ, cô tộc pháp lực cái thế nhưng luôn giả ngu giả ngơ. Bí mật dùng lò âm dương để luyện ra 1 thân thể kim cang bất hoại của Hoang như ngày nay, Cô đã có công rất lớn. chưa kể sau này ra tay giúp Hoang lần nữa, hy sinh thân thân mình để đóng nắp cái rương chứa khởi nguyên cổ khí...
ronkute
04 Tháng năm, 2022 12:00
Đây bác: paypal(.)com/paypalme/ronkute
BÌNH LUẬN FACEBOOK