Lần này, Vũ Trụ hồ không hề xuất hiện, nhà tranh chẳng thấy đâu, còn vườn thuôc thì vẫn khô cằn như trước, không có mùi hương Trường Sinh dược tung bay.
Thế nhưng, người trung niên lại 'hiển linh', hoàn toàn khác với dĩ vãng.
Hắn vẫn áo trắng như tuyết, phong thần như ngọc, là một người đàn ông tuyệt thế mang trên mặt vẻ kinh ngạc nhìn về long cốt cũng như chiếc quan tài đồng kia.
"Tiền bối, tiền bối có gì chỉ điểm?" Thạch Hạo hỏi đồng thời đặt quan tài đồng xuống.
Bất kể là long cốt hay là quan tài đồng đều rất nặng, nếu là người bình thường thì không cách nào xê dịch được, nếu đặt xuống dưới thì đất rung núi chuyển.
"Bộ quan tài đồng này đã từng mai táng thi thể ra sao?" Thạch Hạo hỏi.
"Thi thể? Tại sao ngươi lại cảm thấy nó nhất định sẽ chứa đựng người chết thế?" Chủ Cấm khu ngẩn người.
"Bên trong quan tài chẳng lẽ không phải là thi hài à?" Thạch Hạo ngây dại hỏi thế.
"Ừ, thời đại khác biệt cho nên ý nghĩa và thứ vốn có của nó cũng khác nhau." Người đàn ông áo trắng lắc đầu tựa như bừng tỉnh, thở dài đầy cảm khái.
"Quan tài này còn có chuyện khác nữa à?" Thạch Hạo kinh dị.
"Đây là quan tài đồng Tam Thế, đã từng có lai lịch vô cùng lớn, vô cùng thần bí, cổ xưa dị thường." Chủ Cấm khu nói ra một ít tình huống của thứ này.
Thạch Hạo từng nghe nói qua, quan tài này có tên là Tam Thế, hắn vẫn luôn tò mò thế nhưng không một ai có thể nói ra lai lịch của nó, hiện giờ trong lòng chợt căng thẳng, hắn biết chủ Cấm khu biết một ít về thứ này.
"Quan tài, là vùng đất để trầm miên, là vị trí để nghỉ ngơi, là pháo đài chiến tranh của cường giả!"
Chỉ mấy lời nói này đã làm cho Thạch Hạo trợn tròn mắt, lật đổ toàn bộ nhận thức của hắn, chẳng phải quan tài đều dùng để chứa người ư?
"Đặc biệt là thứ này, nó nổi danh nhất, nó đại biểu cho kiếp trước kiếp này kiếp sau, là nơi ngủ đông của cường giả chứ không phải là nơi để mai táng, là vị trí để tu dưỡng, để tương lai càng thêm mạnh mẽ hơn!"
Lời nói của chủ Cấm khu khiến Thạch Hạo khiếp sợ.
Có người muốn vĩnh hằng bất hoại nên vẫn còn sống và chưa từng chết đi? Cái được gọi là quan tài đồng Tam Thế cũng không phải là chôn người ta tới tam thế*, mà là đại biểu cho vĩnh hằng.
(*): Quá khứ, hiện tại, tương lai.
QUá khứ, hiện tại, tương lai, có người đang trầm miên, nó không phải là nơi để chôn xác mà là pháo đài chiến tranh.
"Chủ nhân của nó là ai, lẽ nào hiện tại vẫn còn đang trong cơn trầm miên?" Thạch Hạo hỏi, nếu là như thế thì đáp án này quá kinh người.
Chủ Cấm khu lắc đầu, nói; "Quan tài này quá xa xưa, không thể phá hủy, thế nhưng sinh linh ở bên trong nó không hề ngủ say, chủ nhân của nó đã rời đi rồi."
Dựa theo những gì hắn từng nói, ở một hai kỷ nguyên trước đây thì chiếc quan tài này đã trống rỗng, chủ nhân của nó đã biết mất chẳng thấy tăm hơi đâu.
Đương nhiên, thậm chí còn sớm hơn nữa!
Không một ai có thể nói rõ lai lịch của chiếc quan tài này, không biết nó bắt đầu từ thời đại nào.
Ở thời kỳ Tiên cổ thì nó cũng chỉ bị một đám Chân tiên lợi dụng dụng vào việc đào mạng, theo như sự phá diệt của Tiên cổ thì từng bị người cho rằng đã chôn vùi một kỷ nguyê.
"Hoặc là, nó là chiếc quan tài từ thời đại Đế cũng chết kia." Chủ Cấm khu than.
Trong lòng Thạch Hạo hơi động, hắn nghĩ tới kiếm thai Đại La, thanh kiếm này rất đặc biệt, trong tình huống cực đoan thì nó không chỉ có mưa ánh sáng phi tiên mà còn có thể hiển hiện ra hình ảnh đầy khủng khiếp của một ngôi mộ cổ đang có dòng máu trên mặt đất chảy vào, trong đó có một màn kinh người nhất chính là, có một sinh linh đang ôm hai đầu gối và ngồi bên trên một quan tài đồng.
"Là chiếc quan tài kia!"
Trong lòng Thạch Hạo không thể bình tĩnh được nữa.
Tiếp đó hắn hỏi về rất nhiều vấn đề, tất cả đều liên quan tới chiếc quan tài đồng này thế nhưng chủ Cấm khu cũng không thể nói ra được lai lịch ban đầu của nó.
Sau đó không lâu thì Thạch Hạo chủ động và đầy to gan, muốn thử nghiệm tiến vào trong quan tài này.
"Một chiếc quan tài nhỏ!"
Trong chiếc quan tài to lớn mấy chục mét có một chiếc quan tài nhỏ.
Có chủ Cấm khu ở đây nên hắn cũng không lo lắng gì nhiều, thành ra mới dám lớn mật tìm hiểu.
Dù cho Thạch Hạo có thần lực trời sinh, pháp lực siêu tuyệt cũng phải mất rất nhiều sức lực thì mới mở được chiếc quan tài nhỏ kia ra, lập tức áng lành dâng lên, tinh khí khuếch tán.
Vô số thải quang chiếu rọi và thai nghén ra sinh cơ nồng đậm.
Bên trong vẻ mịt mờ mông lung thì hoàn toàn không thấy được gì nữa, tựa như là một giới môn vậy.
Thạch Hạo khiếp sợ, quả nhiên giống như chủ Cấm khu từng nói, đây không phải là nơi chôn người chết mà là nơi tu dưỡng, là pháo đài chiến tranh, sinh cơ trong nó quá nồng đậm.
"Ồ, nó đã khô cạn, dưới sự gột rửa của năm tháng dài đằng đẵng thì đã dần dần khôi phục, lại hiện ra sinh cơ." Chủ Cấm khu vô cùng kinh ngạc.
Hiển nhiên, năm xưa hắn cũng từng gặp qua quan tài này và cũng đã thăm dò qua.
Thạch Hạo cắn răng thả người tiến vào trong, đây là một thiên địa nhỏ bé xanh um tùm, cây cỏ xum xuê, linh dược dày đặc thế nhưng lại không giống nhau.
Diện tích của nó hẳn là rất lớn, dù cho có rất nhiều nhân khẩu tiến vào cũng có thể chứa đựng đủ.
"Đây là thế ngoại đào nguyên à, nếu như di chuyển Thạch thôn vào đây cũng không thành vấn đề gì!" Thạch Hạo mừng rỡ.
Trên thực tế, di chuyển càng nhiều người hơn cũng không sao cả.
"Những anh linh sống ở trong đó sớm đã rời đi cả rồi, hiện giờ xem như là vật vô chủ." Chủ Cấm khu gật đầu rồi suy tư, nói: "Có phải ngoại giới đã long trời lỡ đất, xảy ra biến cố lớn."
Từ khi quan tài này trống rỗng thì hắn liền biết, thượng giới đã xảy ra đại sự rồi.
Thạch Hạo gật đầu, nói ra việc hắc ám bao trùm mười lăm châu.
"Quả nhiên!" Chủ Cấm khu kinh ngạc, tiếp đó thở dài nói: "Những chiến hồn Tiên cỗ trú ở trong quan tài đồng này hơn phân nửa đều tịch diệt cả rồi!"
"Hả?" Thạch Hạo giật mình.
"Hắc ám lại xuất hiện, những tàn hồn mà Chân tiên lưu lại làm sao ngăn chặn được chứ!" Chủ Cấm khu nói, đồng thời khẳng định chắc nịch, nếu như Tiên vực không xuất thủ thì cửu Thiên thập Địa chẳng mấy chốc sẽ bị diệt.
"Sinh linh hắc ám là gì thế ạ, bọn họ có lai lịch ra sao?" Thạch Hạo rất muốn biết về chuyện anỳ.
"Tự mình đi tìm hiểu, đi quan sát đi." Chủ Cấm khu không hề trả lời.
"Tại sao ạ?" Thạch Hạo không hiểu, vì sao người trung niên này không nói thẳng cho hắn biết.
"Ta sợ sẽ đả kích ngươi, thứ này rất tàn khốc, ngươi sẽ phát hiện những người kia quá mạnh mẽ! Huống hồ, lai lịch chân chính của bọn họ ta cũng không quá rõ." Lời nói của chủ Cấm khu khiến Thạch Hạo ngạc nhiên.
Trong này chắc chắn có ẩn tình và chủ Cấm khu cũng biết không ít, thế nhưng có một số việc hắn cũng không biết.
Cuối cùng, Thạch Hạo vác chín long cốt cùng quan tài đồng về Thạch thôn khiến cho ai ai cũng chấn kinh ngây dại.
"Huynh vừa lên thượng giới, khi xuống mà có thể mang nó về đây được luôn à..." Vân Hi ngẩn người, nàng từng nghe nói về quan tài này nên cảm thấy khiếp sợ.
"Nhiều long cốt như vầy có thể hầm nhừ được không?" Rùa đen chạy tới rồi thò cái đầu của mình ra, nước miệng chạy như mưa.
"Quả đúng là long cốt đó!" Một đám người đều xuýt xoa.
"Rượu ngâm bạch hổ cốt là món rượu thuốc hi thế, vậy chân long cốt mà đi ngâm rượu thì chắc chắn sẽ càng kinh người hơn!" Chu Yếm nuốt ực một ngụm.
"Cái đám tham ăn này, chớ có khinh nhờn tổ tiên của ta!" Xích Long đỏ bừng cả mắt, nó nhào tới vuốt ve bộ long cốt.
Thạch Hạo thấy thế thì trong lòng hơi động, nói; "Cho ngươi một nhiệm vụ, cẩn thận cảm ứng, nhìn xem thửu có thể từ chúng sao chép lại phù văn chân long và năm giữ truyền thừa hay không!"
Xích Long nhắm mắt rồi khẽ lắc đầu ủ rũ nói: "Đã sớm biến mất rồi."
"Tìm không được phù văn vậy thì đi làm nồi hầm xương củ!" Thạch Hạo nói.
Hắn lại lên đường, vẫn như lần trước thông qua thiên lộ đi lên thượng giới, hắn muốn xem rõ ngọn nhành, hắc ám giáng lâm thì sẽ mang lại điều gì cho thượng giới.
Hắn không yên lòng, có một vài cố nhân cùng bằng hữu đều ở thượng giới, nếu như có biến thì hắn hi vọng sẽ cứu những người này và mang về hạ giới.
Ít nhất, quan tài đồng Tam Thế có thể ngăn cản được sự ăn mòn của hắc ám, không sợ nó xâm nhiễm.
"Tiên vực xuất binh rồi!"
Khi Thạch Hạo lên lại thượng giới thì đã đạt được tin tức kinh người, Tiên vực rục rịch phái đại binh xuất phát chạy tới một giới này.
Tóm lại, bọn họ không thể ngồi yên!
"Khi nào tới!"
"Ngay tức khắc!"
...
Khi nghe mọi người nghị luận thì trong lòng Thạch Hạo không cách nào bình tĩnh được.
Những ngày gần đây, sứ giả Tiên vực truyền ra pháp chỉ nói cho giới này biết, Tiên vực sẽ không ngồi yên mặc kệ, sẽ phái đại quân tới ngay lập tức để bảo vệ giới này.
Thạch Hạo bĩu môi, Tiên vực là muốn tự vệ, sợ vật chất hắc ám quá nồng đậm và sẽ có một ngày ăn mòn Tiên vực.
Nên biết, ngay xưa hắn từng cùng hai tên Táng sĩ tiến vào Tiên vực thì bị sinh linh trong đó kỳ thị, gọi bọn họ là đám dơ bẩn mang theo khí tức chẳng lành.
Hiện giờ, sinh linh hắc ám xuất hiện, chắc chắn Tiên vực càng chịu không nổi.
Tiếp đó, sau khi Thạch Hạo hiểu rõ những biến hóa vừa phát sinh trong mấy ngày hắn trở về hạ giới thì càng giật mình hơn.
Chẳng trách Tiên vực đứng ngồi không yên, bởi vì những khu vực hắc ám kia phát sinh biến hóa, chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi mà từ mười lăm châu tăng lên trăm châu!
Ba ngàn châu đã bị nuốt chửng nhiều như vậy, tổng cộng đã mất trăm châu, tốc độ này quá kinh người!
Đồng thời, khu vực hắc ám hiện tại cũng hông hề yên tĩnh gì, có thể thấy được sâu bên trong hắc ám đó đâu đâu cũng có bóng mờ, khắp nơi đều là sinh linh.
Trong làn khói đen đó có vô số đại quân đang rục rịch!
Sau khi Thạch Hạo biết được những tình huống này thì hắn chợt hít vào ngụm khí lạnh, tình thế nguy hiểm tới mức cực đoan.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
27 Tháng mười, 2021 19:41
Truyện có hậu cung k mn
23 Tháng mười, 2021 17:10
Like
21 Tháng mười, 2021 15:23
Dịch mau đi ad ơi
20 Tháng mười, 2021 20:20
lâu lâu lên đọc mười mấy chap phê gì đâu :))
19 Tháng mười, 2021 20:26
Tks bác
11 Tháng mười, 2021 13:28
cách xưng hô với dùng từ tầm hơn 1k5 chương đổ lại khó chịu, giờ sửa thì chỉ sửa đc những chương tiếp theo, k sửa hết đc. Nhờ có bộ anime mà nhiều ng` đọc truyện nhưng đọc đc tầm trăm chương là nản, tiếc
08 Tháng mười, 2021 08:47
Mình sẽ chỉnh sửa lại những chương sau, bác tiếp tục đọc và ủng hộ nhé
08 Tháng mười, 2021 08:46
Tks bác góp ý, để mình sửa lqij
08 Tháng mười, 2021 08:36
Ok
08 Tháng mười, 2021 04:54
đổi xưng hô anh em đi Ron ơi, ta nàng hoặc huynh muội nghe hay hơn... anh em nghe chuối quá
07 Tháng mười, 2021 14:07
để ta vs nàng có hay hơn không
đọc tiên hiệp huyền huyễn chứ đọc ngôn tình hiện đại đ đâu mà anh với em
07 Tháng mười, 2021 14:04
moá
đọc đến 1028 mà cứ anh em sạn vcl
dịch giả ngớ ngẩn thế. đọc tụt cảm xúc cc
06 Tháng mười, 2021 11:50
bao giờ thì dịch tiếp vậy
29 Tháng chín, 2021 20:18
Mấy nay mình bận quá k lên chương đc, dang tuần sẽ trở lại như cũ nhé
28 Tháng chín, 2021 20:48
Chờ full bộ đọc tiếp thôi
21 Tháng chín, 2021 22:48
9704 2292 8922 7337 
Đây bác :)
21 Tháng chín, 2021 21:48
cảm ơn bạn
21 Tháng chín, 2021 21:19
page có viettelpay không, mình contribute, mình không xài zalopay
21 Tháng chín, 2021 19:29
già thiên là sau truyện này. có chút liên kết.
21 Tháng chín, 2021 18:35
Đúng rồi, bắt đầu từ 1700 sẽ buồn thê thảm, càng về sau cangd thê lương
21 Tháng chín, 2021 16:21
chuyện này và già thiên có liên quan không m.n thấy tác giả hay nhấc tới thế
19 Tháng chín, 2021 20:12
Lần này có thịt Lão Thiên nhân không ta hay cướp bóc rồi đi
19 Tháng chín, 2021 10:07
đọc hết cv nhưng vẫn mong bản dịch ra , hjx. Từ 1700 là bắt đầu buồn rồi, tại hạ xin phép đợi full đủ 2k1 rồi quay lại đọc nốt =))
18 Tháng chín, 2021 17:29
dọc từ 1550 mà thấy buồn, tác giả ko thích thú với tình yêu hay sao mà ít chi tiết này thật haiz
18 Tháng chín, 2021 07:39
Còn tầm 300c nữa là kết thúc rồi, dự cuối năm sau sẽ hoàn thành bộ này :)
BÌNH LUẬN FACEBOOK