Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Muốn đi tới nơi nào, chẳng lẽ lại bị đánh thẳng vào luân hồi ư?

Móng vuốt to lớn của Hoàng Kim sư tử không ngừng cào cấu hòng xé rách hư không, thế nhưng cũng chỉ phí công mà thôi, không thể nào dừng lại được và cũng không cách nào trốn thoát được.

"Ngưng cho ta!" Nó hét lớn, bởi vì nó hiểu rõ một mạch Cổ tăng nên nó mới sợ hãi, rất sợ đi chuyển sinh.

Tới lúc ấy, nó vẫn là nó ư? Bởi vì nó từng nghe tổ tiên mình nhắc qua một vài tư tưởng của Tăng vương Trượng Lục kim thân kia, sau khi chuyển thế thì sẽ bị ngăn cách với kiếp trước, lãng quên tất cả.

Việc này tương tự với việc diệt vong, hoàn toàn cáo biệt, lãng quên mọi thứ, nói theo một ý nghĩa nào đó thì sẽ không còn là mình nữa, sẽ giống như là một thể sinh mệnh hoàn toàn mới.

"Không, dừng lại!" Hoàng Kim sư tử rít gào.

Bởi vì, nếu như vậy thì cũng thôi đi, nhưng quan trọng chính là, cái thứ được gọi là luân hồi này vẫn đang trong quá trình diễn hóa, cơ bản vẫn chưa hề thành công.

Bị đưa đi luân hồi, rất có khả năng sẽ tử vong!

Thạch Hạo cũng dùng mọi thủ đoạn thế nhưng không cách nào nghịch chuyển xu thế này, ánh sáng bảy màu loang lổ bao phủ lấy bọn họ rồi nhanh chóng tiến đi, khả năng vượt qua dòng sông thời gian.

"Ngưng!" Thạch Hạo khé quát, hàng loạt thần thông cùng hiện, kết quả chẳng hề có chút tác dụng nào, tốc độ vẫn nhanh như trước.

Vèo!

Bọn họ tựa như tên rời cung, một đường lao nhanh chẳng thể tự chủ phương hướng được, rời xa khỏi hang động ấy.

"Tựa như rời khỏi nơi ấy từ một cánh cửa đá nào đó?" Thạch Hạo lẩm bẩm.

Bởi vì, biến cố vừa nãy quá quái lạ, thần quang lóe lên, rồi bọn họ cứ thế biến mất ngay tại chỗ, nếu không phải hắn có thần giác nhạy cảm thì cơ bản không thể nhìn rõ được mọi thứ.

Rốt cuộc thì tốc độ cũng giảm chậm, đã nhìn thấy được đường sá bên dưới, trên con đường bọn họ nhìn thấy từng bóng người với khuôn mặt cứng đờ, tử khí bao phủ, không hề có sinh cơ.

Tựa như là một đội vong hồn đang trên con đường cửu u vậy.

Mà Thạch Hạo cùng Hoàng Kim sư tử lại là bạn đồng hành với bọn họ, rất nhanh thì đã có thể thấy được nước sông vẫn đục ở trước mặt, một cây cầu nối sang bờ bên kia, những tử thi này lần lượt từ nơi này đi qua bên kia sông.

"Ồ, đi nơi nào rồi?" Thạch Hạo ngạc nhiên, sau khi qua đầu cầu bên kia thì những bộ tử thi ấy đều biến mất, tựa như tan biến không còn tăm hơi đâu nữa.

Cùng lúc đó, các nơi trong rừng rậm Thiên Thú lần lượt xuất hiện những con cổ thú, còn có cả một số ít đại tu sĩ tới từ dị vực, hiện giờ ý thức của bọn họ không rõ ràng.

Thiên thú tái hiện, vẫn là một nhóm như ban đầu!

Khi con cổ thú gầm rống thì núi rừng nơi đây bị hủy diệt, dung nham dâng trào, những sinh vật này đều đã hóa thành tro bụi thế nhưng lúc này lại tái hiện lại, dung nham biến mất, núi cao mọc lên, rừng cây xanh bát ngát phát sáng, đồng thời những con thiên thú đã chết đi kia lại trở về.

Đây là một sự luân hồi, thế nhưng lại rất kỳ lạ, hoàn toàn không giống với ý nghĩa của sự luân hồi chân chính.

Đây càng giống như là sự luân hồi bên trong một ngôi nhà giam hữu hạn, đồng thời trạng thái của những sinh vật này rất là đặc biệt, có con thần thức khiếm khuyết, có con ý thức bị mất đi, trở thành những bộ xác chết di động.

Trên con đường luân hồi, Thạch Hạo và Hoàng Kim sư tử dừng chân đứng trước dòng sông chứ không có bước lên cầu ngay, việc này làm cho cả hai do dự, bởi vì bọn họ không biết phần cuối của cây cầu có thứ gì.

Nếu như bước qua kia thì sẽ liên quan tới sinh tử.

Nhưng khi quay đầu lại thì càng khiến bọn họ sửng sốt hơn, bởi vì phía sau đã không còn đường nào nữa, chỉ có từng bộ thi thể đột nhiên xuất hiện và tập tễnh bước về trước hòng đi qua câu cầu này.

"Đi thôi, chẳng lẽ có thể biến người sống thành người chết à." Thạch Hạo đẩy Hoàng Kim sư tử, bắt nó đi trước dẫn đường.

Hoàng Kim sư tử giận dữ nhưng không hề dám nói năng gì, chỉ biết oán thầm không ngớt, sao ngươi không đi đầu đi?

Ầm!

Hai người bọn họ hoàn toàn khác với những người khác, những di hài kia sẽ cất bước và biến mất ở phần cuối cây cầu, mà khi tới phiên Hoàng Kim sử tử thì nó lại bùng phát ra một chùm ánh sáng óng ánh và rời khỏi nơi ấy.

Thạch Hạo thấy thế thì nhanh chóng đi theo, một bước bước lên cây cầu, thần quang chói mắt đầy yêu diễm rọi sáng toàn bộ dòng sông vẫn đục cũng như cây cầu cổ này.

Ầm!

Cả hai xuất hiện ở trong một vùng núi non, khi Hoàng Kim sư tử hạ xuống thì bị một gốc cây khô treo ở bên trên chứ không có rơi xuống dưới.

Mãi tới khi Thạch Hạo xuất hiện thì rơi ầm cưỡi lên người nó, đồng thời kéo nó rơi nhào xuống mặt đất.

Sắc mặt lúc này của Thạch Hạo chợt thay đổi, cảm thấy luồng khí lạnh chạy thẳng từ đầu xuống hai chân, nơi này nhìn rất quen mắt, ngay lập tức hắn liền nhận ra.

Là cây khô kia, đã từng đâm thủng Thiên Thử, giết chết một đám tu sĩ của dị vực, kỳ lạ tới vô cùng.

Lúc đó, Thạch Hạo từng đứng từ xa quan sát chứ không dám lại gần.

Nhưng hiện giờ hắn lại đứng ngay trước mặt, đi tới ngay bên cạnh gốc cây, nơi đây vô cùng đặc biệt, yên tĩnh tới mức chẳng hề có tiếng động nào.

Cổ thụ cao lớn, những cành cây chẳng hề có cọng lá nào, là một cây già cỗi đã chết héo, hơn nữa màu sắc của nó rất đặc biệt, toàn thân có màu đen khô trụi.

Đồng thời xung quanh nó chẳng hề có cây cỏ nào cả, mặt đất có màu đỏ sậm ẩm ướt và xốp mịn, tựa như là đầm lầy đôi chút lầy lội.

"Máu, đây là máu của vô số sinh linh!" Hoàng Kim sư tử hét toáng lên.

Nó bị Thạch Hạo đập cho một phát thiếu chút thì ngất đi, bởi vì đó là sự va chạm của đạo tắc, hai cường giả va chạm nhau thì chắc chắn sẽ có thần cương hộ thể ở bên ngoài và hình thành nên bí lực.

Lúc này, bộ lông vàng óng của nó bị nhuộm thành màu máu, đặc biệt là chiếc bờm vàng óng dài xuống tận móng vuốt khổng lồ không ngờ lại đang chảy xuống máu tươi.

Đây được gọi là nơi đầm lầy, được hình thành từ máu!

Nhiều năm dài đằng đẵng qua đi nhưng nơi này không hề khô cạn, rất khó có thể tưởng tượng ra được năm xưa đã có bao nhiêu sinh linh đẫm máu thì mới có thể hình thành nên một đầm lầy đầy máu như vậy.

Nhưng một cây cổ thụ lại cắm rễ trong đầm lầy, dù như thế nào thì cũng sẽ cảm thấy được sự kỳ lạ.

Hoàng Kim sư tử đứng thẳng người đồng thời lộ vẻ cảnh giác, nó cảm nhận được sự sợ hãi, luôn luôn cảm thấy bất an.

Đồng thời nó cũng rất bất mãn, không ngờ Thạch Hạo lại xem nó như là thú cưỡi trên người, vẫn không hề leo xuống, không muốn dính máu của nơi đầm lầy này.

"Ngươi bước xuống cho ta!" Nó rít lớn phát ra âm thanh phẫn nộ, nếu không phải đánh không lại Hoang thì nó đã sớm liều mạng rồi.

Bởi vì, nó không muốn chết như vậy, vẫn muốn tìm cơ hội để báo thù, cho nên mới chịu nhục như thế.

"Có thể trở thành thú cưỡi của ta thì đó chính là phúc phận của ngươi đó, tới ngàn năm vạn năm sau này, nếu như được truyền đi thì nói không chừng đó chính là vinh quang chói lòa của cả bộ tộc ngươi đó." Thạch Hạo hùng hồn nói.

Hoàng Kim sư tử nghe vậy thì tức giận, cả người phát sáng chống cự lại, muốn vận dụng bảo thuật.

"Ngươi muốn chết hả, ở nơi này mà động bậy sát niệm thì chắc chắn phải chết!" Thạch Hạo tát mạnh lên đầu của nó, Thiên Linh cái của nó chợt xuất hiện vết rạn, Hoàng Kim sư tử cảm thấy quay cuồng đầu óc.

"Ta cảnh cáo ngươi, sự kiên nhẫn của ta cũng có giới hạn, nếu không muốn chết thì khôn hồn biết điều một chút!" Thạch Hạo uy hiếp, thu Vô Úy sư tử làm thú cưỡi mục đích chính là để dành tặng sự kinh ngạc cho một vài bộ tộc trên chiến trường sau này.

Nếu không thì hắn sớm đã giết chết con sư tử này rồi, bộ tộc này nợ máu quá nhiều, giết chết thì cũng chẳng đáng tiếc gì.

Hoàng Kim sư tử nghe thế thì tức giận đùng đùng, lông sư tử dựng đứng, ánh vàng bắn khắp bốn phía, cả cơ thể tựa như là một vầng mặt trời vàng chói, việc này càng tôn lên vẻ thần võ của Thạch Hạo đang ngồi trên lưng nó, tựa như là Tiên Phật đang điều khiển thú cưỡi đi tới vậy.

Dù như thế nào thì Hoàng Kim sư tử cũng phải khuất phục, nhẫn nhịn lại uất ức, chờ mong tương lai sau này sẽ báo thù được.

"Đó là cái gì?" Thạch Hạo quan sát kỹ nơi này, ngước nhìn cây cổ thụ màu đen kia, hắn luôn cảm thấy có gì đó làm mình sợ hãi.

Mà lúc này thì hắn mới phát hiện ra, trên một cành của gốc cây này có treo một sinh vật khô quắt, co rút chẳng ra hình thù gì.

"Lam Kim điêu!" Hoàng Kim sư tử thấy thế thì hít vào ngụm khí lạnh, nó nhận ra được đó là một sinh vật hết sức đáng sợ, từng là chiến thú của một mạch Cổ tăng.

Hiện giờ, bộ lông của nó đã mờ tối, sớm đã mất đi ánh sáng xanh vàng rực rỡ mà đã trở thành một khúc gỗ khô héo, không nhìn kỹ thì khó mà phát hiện được.

"Còn nữa!" Thạch Hạo ngẩn đầu nhìn về giữa nhánh cây lớn kia, phía cao hơn đang treo một bộ xương khô, có thể thấy được chỉ còn da bọc xương, y phục trên người đã rách nát.

"Cao tăng đại đức có tu vi tuyệt thế, ít nhất cũng sẽ trên cảnh giới Độn Nhất!" Hoàng Kim sư tử chấn kinh thành tiếng.

Bộ thây khô kia chỉ gầy trơ xương, thế nhưng lớp da khô quắt ấy vẫn lấp lánh màu vàng kim nhạt, đó chính là minh chứng cho sự thành công kim thân của Phật môn, là một cao thủ khủng khiếp.

Mà y phục trên người của hắn lại là áo cà sa, được luyện chế từ Tinh Thần sa, vốn là bí bảo hi thế thế nhưng dưới sự bào mòn của thời gian thì sớm đã tả tơi, không còn ánh sáng lộng lẫy nữa.

Một vị cao tăng đại đức cứ thế bị treo lủng lẳng trên cành cây, quá kỳ lạ và cũng quá dọa người.

Bất kể là Thạch Hạo hay là hoàng Kim sư tử thì đều lộ vẻ nghiêm túc nhìn chằm chằm gốc cổ thụ này, không ngừng đi vòng vòng quanh gốc cây rồi quan sát thật cẩn thận từng cành cây khổng lồ của nó.

Quả nhiên, cường giả đáng sợ bị treo chết ở bên trên cũng không chỉ một hai bộ như vậy, mà còn rất nhiều!

Thân thể của Hoàng Kim sư tử rung lên bần bật đồng thời cũng khẽ run rẩy, bởi vì nó nhận ra được lai lịch cực kỳ lớn của một trong số những bộ tử thi này, hình thể khổng lồ thế nhưng lúc này lại khô quắt ở nơi ấy.

"Bạch ngọc long tượng!"

Đây là một con thánh thú hộ giáo của một mạch Cổ tăng, bộ tộc này cực kỳ nổi danh, khi nhắc tới một mạch Cổ tăng thì rất nhiều người sẽ nghĩ ngay tới con thánh thú này.

Một con Bạch ngọc long tượng lại bị treo chết ở nơi này!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
anhtuanngoc
09 Tháng tám, 2019 18:36
Đọc Già Thiên, Thần Mộ thử xem bác
bellelda
08 Tháng tám, 2019 20:20
Thanks nhóm dịch. Mình không hợp nổi truyện thần đồng. Cảm giác viết lặp chữ quá mà đọc chán kinh khủng. Cố đọc nhưng chưa lần nào hơn được 300c.
anhtuanngoc
05 Tháng tám, 2019 19:13
Vậy sau mới là Hoang Thiên Đế độc đoán vạn cổ
ronkute
05 Tháng tám, 2019 12:18
600c sau cũng k thất bại trận nào :))
Nguyễn Hải Long
05 Tháng tám, 2019 10:24
đọc từ đầu đến h chưa thấy ku Hạo thua bất kỳ 1 trận nào. hơi khắm.
ronkute
04 Tháng tám, 2019 18:32
Mấy chương này mình chưa biên lại, nên khả năng sai chính tả cùng với câu cú k được trau chuốt.
anhtuanngoc
04 Tháng tám, 2019 17:02
cố lên bác! Còn hơn 600 chương nữa thôi
anhtuanngoc
04 Tháng tám, 2019 16:49
chờ mãi bác mới lên hàng
ronkute
03 Tháng tám, 2019 22:55
Ủa có à bác, một mình solo nên hơi đuối :v
ronkute
03 Tháng tám, 2019 22:53
Mai có chương nhé, tầm 20 bi cho các bác đọc. :))))
anhtuanngoc
01 Tháng tám, 2019 18:32
Bên BNS cũng bắt đầu dịch từ chương 1384 nhưng vẫn ngóng hàng của bác
Dỉnh Tô
31 Tháng bảy, 2019 16:17
Bộ này đang hồi gây cấn, ad dịch vài chap đọc đỡ ghiền ad ơi.
Hieu Le
30 Tháng bảy, 2019 19:36
ra chương mới đi bác ơi tks
ronkute
28 Tháng bảy, 2019 20:13
DỊch rồi nhườn lươif biên khingr khiếp :((((
anhtuanngoc
28 Tháng bảy, 2019 10:20
Chờ chương mới từng ngày bác ơi
ronkute
28 Tháng bảy, 2019 07:05
Chương thì có mà lười biên quá bác ơi. Đang tích bi chờ bác Ngân hết bận để biên luôn 1 thể. Cũng tầm hơn 20c rồi :))))
anhtuanngoc
27 Tháng bảy, 2019 19:43
lâu không ra chương mới vậy mấy bác
Triệu Vô Lại
23 Tháng bảy, 2019 18:09
Đọc tới quá khứ th hạo thì sẽ hay. Đọc truyện này đầu đầu đọc cho vui thôi mà quất phát 900 chương :)) đọc từ 8h tối tới 7h xuống ăn sáng lun :)))
Triệu Vô Lại
23 Tháng bảy, 2019 18:07
Thật sự cực thích kiểu này, may mắn cũng là 1 phần thực lực . Nv9 nhìu trắc trở *** giờ mà k đc tí luck thì lại thành khổ dâm ?????
ronkute
22 Tháng bảy, 2019 16:52
Cảm ơn bác, chờ e gồng gánh xong bộ này đã nhé. Còn gần ngàn chương nữa thôi :))))
laogiao
17 Tháng bảy, 2019 16:07
Ron ơi! Ông dịch đấu la đại lục 2( tuyệt thế đường môn đi). Ko thì giới thiệu ai dịch đi ông. Truyện đó hay quá trời! Tui hậu cần cho kk! Z:grinning::grinning:
Đinh Xuân Huy
16 Tháng bảy, 2019 13:01
Nge thành thế gioi đam mĩ
Trịnh Thanh Hùng
10 Tháng bảy, 2019 20:58
Mình lại thích thể loại này. Cực thích. Ta là vô địch. Thế thôi. Giống thánh saitama
NoBiTa01
08 Tháng bảy, 2019 22:38
Mặc dù Hoang nó vô địch nhưng cũng chả đc mấy trận gọi là dễ dàng, 1vs1 anh là trùm nên về sau toàn bị hội đồng =]] .
Nguyễn Hoàng
07 Tháng bảy, 2019 10:16
i
BÌNH LUẬN FACEBOOK