Bình Triều thầm than một tiếng, biết dấu diếm không được. Tính tình U U hắn rất hiểu, mình nếu không đem sự tình ra nói tinh tường, nàng thế nào cũng sẽ không theo mình đi. Hắn đến bên cạnh nàng, nói: "U U, Tà chủ đại nhân đã nói về chuyện triệu hoán Mặc Áo Đạt Tư Phong Ấn Chi Bình, ngươi có biết không? Triệu hoán này phải dùng hắc ám thánh nữ làm tế lễ, ở điều kiện đặc thù mới có thể mở phong ấn."
U U là nữ hài nhi rất thông minh, Bình Triều mặc dù nói mơ hồ, nhưng nàng lập tức hiểu được, sắc mặt khẽ biến nói: "Bình Triều ca ca, ý của ngươi là ta đúng là hắc ám thánh nữ kia sao? Không, không có khả năng, ba ba tại sao lấy ta làm tế lễ được? Ngươi nhất định là gạt ta, đúng không?" . Nàng dùng sức lắc tay Bình Triều, nhưng sắc mặt cũng trở nên có chút tái đi , không còn chút máu.
Bình Triều thở dài một tiếng, nói: "U U, ta là một hấp huyết quỷ, từ khi thân thể Hấp Huyết quỷ của ta thức tỉnh, ta luôn đi theo Ti Na đại nhân là mẹ của ngươi. Dưới trợ giúp của Ti Na đại nhân, ta mới có thể không ngừng tiến hóa, đạt đến cấp bậc bây giờ. Tà chủ đại nhân là trượng phu Ti Na đại nhân, là chúa tể thế giới hắc ám chúng ta, chúng ta đều thuộc loại hắc ám. Trong thế giới hắc ám ta đã có chút mệt mỏi, ngươi nên hiểu rằng, hắc ám chúng ta cũng không chỉ đơn giản tự do như vậy, vì đạt mục đích không từ thủ đoạn luôn luôn là tôn chỉ của chúng ta. Tà chủ đại nhân vì có thể mở ra phong ấn Mặc Áo Đạt Tư Phong ấn Chi Bình mà đã chuẩn bị mấy trăm năm nay, không ai có thể ngăn cản ý nguyện của ngài. U U, ta biết ngươi nghe xong sẽ rất thương tâm, nhưng ta không thể không nói cho ngươi biết , thời điểm lúc trước Tà chủ đại nhân quyết định sinh hạ ngươi, đúng là có mục đích. Ngươi từ nhỏ đến lớn đều do Tà chủ đại nhân bồi dưỡng, ngài tận lực bồi dưỡng ngươi thành thân thể thánh nữ trong thế giới hắc ám chúng ta, bây giờ thời khắc đã sắp đến. U U, ta không đành lòng nhìn thấy ngươi như vậy , theo ta đi đi, chỉ cần ta còn một hơi, ta thủy chung đều bảo vệ ngươi.
U U, ta chỉ hy vọng có thể vĩnh viễn làm bạn bên ngươi, vĩnh viễn làm Bình Triều ca ca của ngươi. Ta không hy vọng ngươi bị chút nào thương tổn cả. Nếu có thể thay bằng mạng của ta, ta cũng cam tâm tình nguyện. Ngươi năm nay mười bảy tuổi rồi, mười bảy năm qua, ta cơ hồ không có một ngày ly khai khỏi bên ngươi. Mười bảy năm, mắt nhìn thấy ngươi trưởng thành thành 1 cô gái mảnh khảnh đáng yêu. Mặc dù ta cũng là một thành viên trong hắc ám, nhưng mà ta vô luận thế nào cũng không muốn nhìn thấy ngươi bị thương tổn . Tin ta đi, ta không có lừa ngươi, ta nguyện ý dùng tánh mạng và linh hồn của ta mà thề."
U U hoàn toàn ngây dại. Nhìn thấy ánh mắt chân thành tha thiết của Bình Triều, trong lòng nàng hiểu được mọi thứ theo như lời Bình Triều đều là thật. Nàng biết Bình Triều cũng không giống người trong thế giới hắc ám, từ nhỏ đến lớn Bình Triều chưa bao giờ nói dối với nàng . Vì cái gì? Vì sao ba ba muốn cho ta làm tế phẩm ? Ngay cả việc sinh hạ ta cũng có mục đích sao? Mặc dù biết rõ đây là sự thật, nhưng trong lòng nàng lại như thế nào cũng không thể chấp nhận. Mặt U U vốn hồng nhuận trở nên không còn chút máu. Đôi mắt màu đen dần dần nổi lên hai luồng quang mang u màu xanh biếc tối tăm, một tia khí tức tà ác bên ngoài cơ thể tản ra, tâm tư của nàng trở nên rất lạnh lẽo.
"U U, ngươi làm sao vậy? Đừng dọa ta sợ ?" , Bình Triều lo lắng nhìn U U. Trong mắt hắn, U U vẫn là tiểu cô nương vui vẽ, hình dáng nàng lúc này Bình Triều cũng là lần đầu tiên nhìn thấy.
U U lắc lắc đầu, buồn bã cười: "Bình Triều ca ca, ngươi nghĩ rằng ta và ngươi có thể đi sao? Phong cách của ba ba chẳng lẽ ngươi không rõ ràng sao? Hắn đã quyết định muốn làm cái gì, sẽ lo lắng đến hết mọi chuyện có thể phát sinh. Ta là nữ nhi của hắn, ta trên người chảy dòng máu của hắn, bất luận ta chạy đến nơi nào, hắn đều có thể tìm được khí tức của ta. Ta không thể đi, chạy trốn cũng vô dụng thôi."
Bình Triều vội la lên: "Vậy ngươi nguyện ý làm hy sinh phẩm mở phong ấn sao? U U, bây giờ chúng ta chỉ có thể liều mạng một chút, theo ta đi đi, chúng ta đi càng xa càng tốt."
U U y như trước lắc đầu: "Cám ơn ngươi, Bình Triều ca ca. Ngươi biết không, trong lòng U U, ngươi thủy chung là trọng yếu nhất. Hôm nay ngươi có thể đối với U U nói ra những lời này, U U thật sự rất vui vẻ. Kỳ thật ta biết trên người tất cả thủ hạ của ba ba, kể cả ngươi, đều bị hắn hạ trớ chú. Nếu ngươi dẫn ta chạy trốn, ba ba chỉ cần chú ngữ, có thể làm ngươi lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục. Ngươi là muốn dùng tánh mạng chính mình đối lấy mạng ta hả! U U tại sao có thể làm như vậy chứ ? Bình Triều ca ca, U U hôm nay trông đẹp không?".
Bình Triều sững sờ một chút, U U trước mắt mặc một thân váy dài màu xanh biếc sẫm, mặc dù không cao lắm, nhưng thân thể mềm mại lả lướt cũng động lòng người. Mặc dù bây giờ trong mắt nàng toát ra vẻ bi thương, nhưng không cách nào che dấu dung mạo động lòng người kia . Kế thừa dung mạo Hấp huyết quỷ nữ vương Ti Na, nàng đương nhiên rất đẹp, đẹp động lòng người . Bình Triều đột nhiên phát hiện U không còn là một tiểu nữ hài nhi nữa, nàng đã 17 tuổi, đã trưởng thành. Trong mắt nàng lóe ra quang mang màu xanh biếc tối tăm khiến cho Bình Triều trong lòng một trận ảm đạm, hắn kiên định gật gật đầu nói: "Đúng vậy, ngươi rất đẹp."
U U kéo bàn tay to của Bình Triều, nói: "Cám ơn ngươi, Bình Triều ca ca. Ngươi không cần nói gì nữa, từ khi ba ba đã quyết định phải như vậy đối với ta, ta không có lựa chọn khác. Bình Triều ca ca, ta biết ngươi thích U U, U U cũng thích ngươi. Mặc dù ta bình thường vẫn hay khi dễ ngươi, nhưng mà ở trong lòng U U, ngươi luôn trọng yếu nhất. Ta không thể đi theo ngươi, ta nguyện ý nhận vận mệnh của mình."
Bình Triều chấn động toàn thân, cầm chặt tay U U, thân thể hắn bởi vì kích động mà run rẩy: "Không, U U, ngươi nhất định phải theo ta đi, cho dù phải dùng sức mạnh, ta cũng phải mang ngươi đi ".
U U tùy ý để Bình Triều cầm tay mình, buồn bã nói: "Vô dụng thôi, chúng ta bất luận làm cái gì, đều chỉ là phí công mà thôi. Cần gì phải đi chứ? Bình Triều ca ca, bất luận phát sinh chuyện gì, U U đều hy vọng ngươi có thể còn sống. Ngươi là người tốt, vốn không nên thuộc loại hắc ám. Chờ trước khi bắt đầu tế lễ mở ra phong ấn, ta nhất định khiến cho ba ba giải trừ trớ chú của ngươi, cho ngươi rời khỏi nơi này."
Bình Triều vừa muốn nói cái gì nữa, thanh âm trầm thấp âm lãnh đột nhiên vang lên, "Đúng vậy, bất luận làm cái gì cũng đều là phí công. Bình Triều, ngươi thật to gan, xem ra phán đoán của ta cũng không sai lắm."
Khí tức hắc ám trong khoảnh khắc tràn ngập sân trong nhỏ hẹp . Ánh sáng tinh nguyệt trên bầu trời tại giờ khắc này hoàn toàn ảm đạm, khí tức âm tà bao phủ mọi thứ chung quanh. Một thân ảnh màu đen thong thả đi tới, hắn dường như từ thinh không xuất hiện, trên khuôn mặt anh tuấn tà dị kia không có chút biểu tình, đôi mắt đỏ quạch tràn ngập khí tức tà ác .
"Tà chủ đại nhân " , Bình Triều trong lòng kinh hãi, vội vàng buông tay U U ra, nhiều năm tích góp khiến cho hắn lập tức có thói quen sùng bái. Đối mặt Tà Nguyệt, hắn ngay cả một chút ý niệm phản kháng trong đầu cũng không có. U U tiến lên từng bước, che ở trước người Bình Triều, lạnh lùng nhìn cha mình không nói được một lời. Cho dù tâm của Tà Nguyệt có tàn nhẫn đi nữa, dưới ánh mắt sáng quắc nhìn chăm chú của nữ nhi, sát khí trong mắt hắn không khỏi theo đó mà biến mất, than nhẹ một tiếng, nói: "U U, ngươi cũng đã biết rồi. Kỳ thật chuyện này ngươi sớm muộn gì cũng sẽ biết. Bình Triều chiếu cố ngươi nhiều năm như vậy, hôm nay hắn đem mấy điều này nói cho ngươi cũng ở trong dự kiến của ta."
U U bình tĩnh nói: " Ba ba, con chỉ muốn chính miệng ba ba nói cho con biết, lúc trước ba ba và mụ mụ sanh con, có phải chỉ vì mở phong ấn Mặc Áo Đạt Tư Phong ấn Chi Bình kia ?"
Tà Nguyệt sững sờ một chút, nhưng hắn lại cũng không phủ nhận, gật đầu: "Không sai, Bình Triều vừa rồi nói cho ngươi hết thảy đều là thật . Lúc trước ta quyết định sinh hạ ngươi , chính là vì có thể mở ra phong ấn Mặc Áo Đạt Tư Phong ấn Chi Bình . U U, có lẽ đối với ngươi mà nói tất cả điều này rất tàn nhẫn, nhưng mà bất luận ngươi nghĩ như thế nào, ta đều phải làm như vậy. Vì ngày này, ta chờ rất lâu…rất lâu. Ba ba xin lỗi ngươi, mặc dù trong lòng ta đau khổ vì phải hy sinh ngươi mới có thể mở ra phong ấn này, nhưng ta không có sự lựa chọn nào khác."
"Đủ rồi" ,U U ngắt lời Tà Nguyệt nói. "Con hiểu được rồi, ba… ba " . Hai chữ “ba ba” này nàng gọi đặc biệt rõ ràng, trong ban đêm lại có vẻ thê lương. Trên mặt U U toát ra một nụ cười nhợt nhạt, buồn bã nói: " Từ khi ta sanh ra , nếu nhất định có ngày đó, ta lại như thế nào có thể quyết định vận mệnh mình chứ? Tánh mạng con vốn đúng là người cấp cho, trả lại cho người cũng không có sao cả. Ba ba, người yên tâm đi, con nguyện ý giúp người, bất luận ba ba bảo làm cái gì, U U đều theo yêu cầu của người mà làm. Con là nữ nhi của người, cũng là công cụ của người, một cái công cụ thì phải làm thật tốt chức trách của mình."
Tà Nguyệt chấn động toàn thân, cho dù là chúa tể trong hắc ám, hắn cũng không phải không có một tia cảm tình. Nhìn thấy ánh mắt bình tĩnh của U U , nghe nàng gọi ra hai chữ “ba ba”, Tà Nguyệt lần đầu tiên có chút do dự. Trong đầu hắn chợt nghi ngờ lựa chọn của mình có phải là chính xác không, nhưng mà tia do dự này cũng chỉ duy trì trong nháy mắt mà thôi. "U U, ngươi là nữ nhi duy nhất của ba ba, bất luận bây giờ hay là tương lai cũng vậy."
Nét tươi cười trên mặt U U kéo theo thân thể nhúc nhích: "Vấn đề này còn trọng yếu sao? đối với con mà nói, đây cũng không có ý nghĩa gì. Ba ba, người không cần nhiều lời, ý tứ của người con đã hiểu được, chuyện người muốn làm, con sẽ đi làm. Tuy thế, con hy vọng người có thể đáp ứng một điều kiện , một điều kiện cũng không coi là quá phận."
Tà Nguyệt gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Bình Triều quỳ trên mặt đất, nói: "Ngươi muốn ta miễn tội chết của hắn sao?"
U U nói: "Không sai, đúng là như thế. Ba, nếu con đoán không sai, lấy hắc ám thánh nữ làm tế điện chi lễ, nếu con cùng người hợp tác, hoàn toàn dựa theo như lời người mà làm, có thể khiến cho tế lễ càng thuận lợi để hoàn thành hơn. Nếu con phản kháng, hoặc là trong lòng ta có ý phản kháng, người có lẽ có thể thành công, nhưng sẽ không thuận lợi như vậy. Yêu cầu của con rất đơn giản, người không thể giết chết Bình Triều ca ca, hơn nữa phải giải trừ trớ chú trên người hắn. Trước khi bắt đầu tế lễ, trong khoảng thời gian này, con hy vọng hắn vẫn có thể làm bạn bên người con. Mà một khắc trước khi bắt đầu tế lễ, xin người để hắn rời đi, hơn nữa vĩnh viễn không cần làm chuyện bất lợi đối với hắn, để cho hắn tự trải qua cuộc sống của mình."
Tà Nguyệt nhìn thật sâu U U, lạnh nhạt nói: "Không hổ là nữ nhi của ta, ngươi uy hiếp ta sao?".
U U không sợ hãi, cùng cha mình đối mặt: "Có thể xem là vậy. Tuy vậy, con tin tưởng rằng người sẽ đáp ứng. Ích lợi tốt ở trước mặt, ba ba của con luôn luôn biết nên lựa chọn như thế nào."
Tà Nguyệt gật gật đầu, nói: "Hảo, ta có thể đáp ứng ngươi, nhưng ngươi không được quên lời hứa của mình."
"Không, U U, ngươi không thể đáp ứng." Bình Triều đứng mạnh lên, che ở trước người U U, buồn bã nói: "Tà chủ đại nhân, ngài buông tha U U đi, hắn là con gái ruột của ngài mà!"
Tà Nguyệt trong mắt lãnh quang chợt lóe : "Cha con chúng ta nói chuyện, nào có phần ngươi xen miệng vào. Cút qua một bên đi, nếu không ta nói không chừng sẽ thay đổi chủ ý" .Theo cái vung tay , một cổ khí tức hắc ám vô hình bao phủ thân thể Bình Triều, đưa hắn văng qua một bên.
U U không di chuyển, cũng chẳng đi xem Bình Triều bị té bên cạnh, nói : " Ba ba, con đã hứa thì sẽ không nuốt lời, chẳng biết chúng ta có thể lấy linh hồn của mình thề không?".
Tà Nguyệt nhíu mày nhìn U U, nói: "Ngươi không tin ta sao?"
U U có chút khinh thường nói: "Con nên tin tưởng người sao? người từng dạy con, chúng ta là người trong hắc ám, cái gọi là lời hứa, chữ tín của nhân loại kia căn bản là chuyện nhàm chán nhất. So với lời hứa, con tin tưởng vào lời thề của người hơn . Chỉ có lấy linh hồn của mình thề, đối với người trong hắc ám chúng ta mới có tác dụng ràng buộc. Đây đều là do người đã dạy con, chẳng lẽ người đã quên rồi sao?".
Tà Nguyệt gật gật đầu, nói: "Tốt, ta đáp ứng ngươi, chúng ta ở đây nhân tiện cùng thề đi."
Trong bóng đêm sau lưng tà Nguyệt không xa, nước mắt đang từ trên mặt Ti Na không ngừng chảy xuống. Nhưng nàng lại cũng không ngăn cản mọi sự phát sinh này, bởi vì nàng biết mình không có khả năng ngăn cản. Mọi việc trước mắt nàng không muốn thấy , nhưng cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn thấy nó đã xảy ra.
--------------------
Ầm, ầm, ầm ầm, ầm ầm ầm ……, tiếng trầm vang không ngừng từ đỉnh tuyết sơn truyền đến. Đã hai ngày nay, một trăm tên cao thủ Băng Nguyệt đường Huyết sư giáo giống như trước, vẫn duy trì ba vòng không ngừng tiến hành quá trình tu luyện. Thời gian hai ngày này, bọn họ đem hết toàn lực đang tiến hành hành động diệt sơn này, nhưng mà tuyết sơn thật sự quá lớn. Khi bọn hắn nhìn thấy Niệm Băng tiện tay phát ra lưỡi hái tử thần thoải mái trảm xuống một phần mười ngọn núi, bọn họ đã nghĩ được hành động lần này tựa hồ nhìn qua không quá khó khăn. Nhưng mà khi thật sự đến phiên chính mình làm, bọn họ mới hiểu được sự chênh lệch thực lực. Thời gian hai ngày trôi qua, bọn họ làm được cũng rất ít, tuyết sơn kia cao tới chín trăm trượng, với tổ ba người liên tục cố gắng không ngừng, cũng chỉ là hoàn toàn làm biến mất được một trượng mà thôi. Hơn nữa, núi càng xuống phía dưới, thể tích lại càng lớn. Theo tình hình trước mắt , cho dù là bọn họ cùng nhau hành động không ngừng như vậy, mười năm cũng vô pháp đem tuyết sơn trước mặt hủy diệt được.
Miêu Miêu cùng Tích Lỗ đứng xa xa nhìn mọi người bận rộn trên đỉnh núi, trong lòng đều có chút kính nể. Thời gian hai ngày trôi qua, mặc dù Niệm Băng không có ở đây, nhưng những người này không có tí lười biếng, mỗi ngày đều cố gắng không ngừng, không hề giữ lại chút đấu khí nào. Mặc dù bởi chẳng có cái gì ăn, khiến cho lực chiến đấu của bọn họ đang không ngừng giảm xuống; khát nước, đói bụng, cũng chỉ có thể dùng băng tuyết để đỡ đói.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK