Phượng Nữ bật cười, nói: "Được rồi, đừng diễn trò nữa, chúng ta vốn là hảo tỷ muội. Ngươi cũng đừng mong chia rẽ. Hừ, chàng nói mỗi ngày đều muốn một người trong chúng ta cùng ngươi sao? Mơ thật hay!”
Niệm Băng vội vàng ôm chặt Phượng Nữ, hắc hắc cười: "Ta muốn chấn chỉnh phu cương (ND: cương trong tam cương, ngũ thường), điều này không thể nghe theo nàng được. Linh nhi, Thần Thần, các ngươi nói sao? Biện pháp của ta có được hay không? Mỗi ngày đổi một nàng, các nàng cũng không có gì hại.”
Lam Thần và Long Linh cơ hồ đồng thời từ trên giường nhảy xuống, hai người đều làm động tác giống nhau, kéo giường áp về giường của Phượng Nữ ở giữa, Niệm Băng phát hiện động tác của bọn họ, không khỏi ngây người một lúc, nói: "Các nàng làm cái gì vậy?”
Long Linh và Lam Thần liếc nhau, trong bóng tối, đôi mắt các nàng lại sáng rực lên, Niệm Băng có Thiên Nhãn huyệt thì các nàng cũng có, mặc dù tinh thần lực so với Niệm Băng thì yếu hơn, nhưng vẫn có thể nhìn rõ mọi thứ trong phòng. Nhị nữ đồng thời lau nước mắt trên mặt, mỉm cười, tề khẩu đồng thanh nói: "Chúng ta cũng không đồng ý quyết định của chàng, dựa vào cái gì mà cho chàng quyết định chứ? Chúng ta cho rằng, chung chăn mới là biện pháp tốt.”
Niệm Băng đầu tiên là ngẩn người, ngay sau đó thì mừng húm. Ba giường gộp lại cực kỳ rộng rãi, hoan hô một tiếng, lập tức quơ lấy Long Linh và Lam Thần lại, kéo người này, ôm người kia, hạnh phúc trong lòng nở rộ như hoa.
Niệm Băng tập kích bất ngờ nhất thời khiến tam nữ kinh hô một trận, Phượng Nữ nắm hai tay Niệm Băng, oán trách: "Không được càn quấy." Một chiếc chăn thì không đủ lớn, lúc này, chăn gối ba giường gộp lại, trùm lên cả ba người, Niệm Băng thuận thế kéo Phượng Nữ nằm ở giữa giường. Hôn khẽ lên mặt Phượng Nữ, rồi nói: "Ta thân thiết với lão bà của ta. Sao lại là càn quấy được?”
Phượng Nữ mỉm cười, đáp: "Không được làm liều, nơi này là Hoa Dung đế quốc, chàng lại đến đây làm chính sự, chúng ta đáp ứng cùng ngủ với chàng, nhưng chàng không thể càn quấy, được không? Chàng không phải nói muốn cùng ta và muội muội quay về phượng tộc sao? Chờ Phượng Hoàng Niết Bàn Tế Lễ Đại Điển kết thúc, chúng ta sẽ chiều chàng. Trước khi cử hành đại điển, ta không thể để mất tấm thân xử nữ, chàng nếu thật sự nhịn không được, vậy để Thần Thần cùng ngươi đi." Nói xong, kéo tay Thần Thần qua, đút vào tay Niệm Băng.
Nàng thủy chung vẫn không quên mình là một phần tử của phượng tộc.
Thần Thần ngượng ngùng tựa ở bên kia thân Phượng Nữ, "Tỷ…" Tim nàng đập rộn, chẳng lẽ thật sự làm trước mặt tỷ tỷ và Long Linh…, thật xấu hổ.
Nắm bàn tay Thần Thần, Niệm Băng bật cười nói: "Nàng xem, đều tại các nàng có lực hấp dẫn quá mạnh. Ta suýt nữa quên cả chính sự, ta đến là muốn cùng các nàng tâm sự, ngoài ra, còn muốn hỏi một chút về Phượng Hoàng Niết Bàn Đại Điển. Hiện tại tứ quốc công luận đại hội về cơ bản ta đã an bài thỏa đáng, chỉ chờ đến này đàm phán rồi ký kết hòa ước mà thôi. Chờ ngày kia kết thúc, chúng ta lập tức đi, phượng tộc các ngươi ở Lãng Mộc đế quốc, chúng ta sẽ cùng Mộc Tinh tiểu thư trở về, thuận tiện giúp nàng một việc. Phượng Nữ, nàng nói xem tột cùng thì Phượng Hoàng Niết Bàn Đại Điển là cái gì, còn bao lâu nữa thì điển lễ bắt đầu. Như thế thì ta có thể an bài tốt hơn. Ta nghĩ, mụ mụ nhất định cũng sẽ đi, Thần Thần đương nhiên cũng đi cùng các ngươi, Linh nhi và Tích Lỗ đại ca thì cũng cùng đi vậy, chúng ta nhiều người như vậy, bất luận xuất hiện biến cố gì, ứng phó cũng dễ dàng hơn. Ta đáp ứng các nàng, trước khi kết thúc Phượng Hoàng Niết Bàn Đại Điển, ta tuyệt không có hành động gì vượt qua giới hạn."
Phượng Nữ kéo chăn, trùm lên người Niệm Băng, rồi lại chui vào ngực hắn, nói: "Đúng vậy! Cũng nên nói cho chàng về Phượng Hoàng Niết Bàn Đại Điển. Điều này sợ rằng ngay cả Thần Thần cũng còn không biết. Phượng tộc của chúng ta ở ngay trong một khu rừng rậm ở phía tây bắc của Lãng Mộc đế quốc, nơi đó mặc dù ở tây bắc, nhưng vì trong rừng rậm có một hỏa sơn rất lớn, cho nên độ ấm cao hơn nhiều các địa phương khác ở phương bắc. Đất đai giàu dinh dưỡng, khiến các loại thực vật sinh trưởng tươi tốt, bởi vậy mà gọi là Hỏa Mộc lâm. Phượng tộc chúng ta là bên trong một rừng ngô đồng trong Hỏa Mộc lâm. Phượng tê ngô đồng mộc (ND: phượng sống ở nơi có cây ngô đồng), câu nói này hẳn là ngươi cũng từng nghe qua, nơi đó mới là nơi thích hợp cho chúng ta tu luyện. Bất luận là ta, hay là mẫu thân, sau khi trở thành hy vọng chi phượng của bản tộc, đều từng đến gần hỏa sơn tu luyện, ở nơi đó, có một bí đạo do chúng ta bí mật mở ra, có thể nối thẳng bên trong hỏa sơn, nơi tràn đầy nham thạch nóng chảy, hỏa nguyên tố cực kỳ nồng hậu, ở nơi đó mà tu luyện Cửu Ly đấu khí thì công hiệu gấp rưỡi. Mà nơi đó, cũng chính là nơi cử hành Phượng Hoàng Niết Bàn Đại Điển." Nói đến đây, trong mắt Phượng Nữ toát ra vẻ lo lắng, tựa hồ nhớ tới thứ gì đó.
Nghe Phượng Nữ nói, trong lòng Niệm Băng khẽ động, nói: "Hỏa sơn này chẳng lẽ có liên hệ gì tới phượng tộc các nàng? Hoặc là có quan hệ với phượng hoàng đã qua đời?”
Phượng Nữ gật đầu, dán chặt vào ngực Niệm Băng, lúc này mới cảm giác an tâm hơn một chút, khẽ thở dài: "Kỳ thật, ngay cả chúng ta cũng không biết tổ tiên phượng hoàng có phải ở trong hỏa sơn đó hay không. Theo truyền thuyết của phượng tộc chúng ta, năm đó phượng hoàng đại nhân vẫn diệt, thì rơi xuống mặt đất hình thành nên hỏa sơn này, trong hỏa sơn có phượng hoàng chân hỏa, phượng hoàng đại nhân mặc dù mất đi, nhưng chân hỏa trong phượng hoàng hỏa sơn này lại phù hộ cho phượng tộc chúng ta. Mỗi trăm niên, phượng hoàng chân hỏa trong phượng hoàng hỏa sơn sẽ bộc phát một lần, cũng chính là Phượng Hoàng Niết Bàn Đại Điển của chúng ta, trong điển lễ, phải kết hợp phượng tộc cao thủ chúng ta, dùng Cửu Ly đấu khí toàn lực hạn chế, mới có thể khiến sự bộc phát của hỏa sơn không lan đến khắp rừng rậm, cho nên, Phượng Hoàng Niết Bàn Đại Điển là điển lễ mà chúng ta tế điện cho phượng hoàng đại nhân nhập niết bàn, đồng thời cũng là thời khắc chúng ta phải tự bảo vệ bản thân mình. Vì bảo vệ tông quốc của phượng tộc chúng ta, chúng ta phải toàn lực xuất thủ, mới có thể khiến hỏa sơn phun trào trong một phạm vị hạn chế. Gần một tháng nữa, đại điển sẽ bắt đầu rồi. Ta nghĩ, chỉ cần ta và mẫu thân kịp thời trở về, liên hợp cùng mấy vị trưởng lão xuất thủ, nhất định có thể thành công, hoàn thành điển lễ lần này. Chỉ là, ta lo lắng các trưởng lão vị sẽ không đồng ý cho ta và mẫu thân tham gia.”
Niệm Băng cau mày nói: "Không đồng ý cho các ngươi tham gia? Bọn họ sao có thể ứng phó được với hỏa sơn bộc phát? Chẳng lẽ bọn họ trương mắt nhìn gia viên của mình bị nham thạch nóng chảy hủy diệt sao?”
Phượng Nữ thở dài nói: "Các trưởng lão đều rất cố chấp, nếu không, trước đây cũng sẽ không vì chuyện mẫu thân theo phụ thân mà trục xuất ra khỏi tộc, các trưởng lão biết là không còn mẫu thân trợ giúp thì rất khó ứng phó với hỏa sơn bộc phát. Nhưng lại vẫn lựa chọn như vậy. Lần này chàng quyết định theo chúng ta cùng trở về, kỳ thật ta vẫn do dự. Nếu chàng cũng đi, sợ rằng sự tình càng khó giải quyết. Ta sợ…”
Niệm Băng ôm chặt cánh tay Phượng Nữ, nói: "Không cần sợ, có ta ở đây. Dù cho các trưởng lão không đồng ý cho các nàng trở lại tộc, chúng ta cũng có thể hạn chế sự bộc phát của hỏa sơn kia! Ta không tin, một băng hệ thần giáng thuật lại không thể khiến hỏa sơn kia an tĩnh lại. Ta hiểu lòng của ngươi đối với tộc nhân, cũng hiểu sự mâu thuẫn trong lòng nàng hiện tại. Những trưởng lão này mặc dù cố chấp, nhưng không phải không hiểu chuyện, bọn họ hẳn là hiểu được nặng nhẹ. Sẽ không vì sự cố chấp của mình mà khiến cho gia viên của phượng tộc bị hủy diệt. Chỉ cần chúng ta thực tình tương trợ, bọn họ sẽ hiểu nỗi khổ tâm của nàng và mụ mụ.”
Phượng Nữ nói: "Kỳ thật, đây là chuyện ta lo lắng nhất, trong phượng tộc từng truyền lưu sáu chữ, băng phượng hiện, phượng hoàng thăng, trong điển tịch của bản tộc, một khi có băng phượng xuất hiện, thì chân hỏa do phượng hoàng hỏa sơn bộc phát sẽ đạt tới một đỉnh điểm, sợ rằng, Phượng Hoàng Niết Bàn Đại Điển lần này cũng không phải dễ vượt qua như vậy! Băng phượng thân thể của Thần Thần đã thức tỉnh rồi, lần này nàng mới là mấu chốt.”
Lam Thần kinh ngạc nói: "Tỷ, chuyện này ta sao không nghe mẹ nói qua. Ta coi như là một người của phượng tộc, ngươi yên tâm đi. Có Niệm Băng thì sẽ không gặp chuyện gì không may cả.”
Phượng Nữ xoay người lại kéo tay Lam Thần, nói: "Mẹ sở dĩ không nói với muội, là sợ muội lo lắng, nhưng đại điển sắp bắt đầu, tỷ cũng không thể không nói cho muội. Mụ từng nói với ta, khi muội được sinh ra, nàng đã phát hiện ngươi có thể có băng phượng thân thể nghìn năm khó gặp của phượng tộc. Theo quy định của phượng tộc chúng ta, một khi có băng phượng xuất hiện, lập tức phải đưa vào trong phượng hoàng hỏa sơn, tế điện phượng hoàng đại nhân. Mẹ sao bằng lòng để người ta thương tổn muội chứ? Cho nên, mẹ mới đưa ngươi đến Băng Thần tháp, lạy Băng Tuyết nữ thần tế tự làm sư, một là vì bảo vệ muội, còn lại, chính là vì giấu diếm bí mật băng phượng thân thể của muội. Lần này chúng ta trở về, thứ đầu tiên phải đối mặt không phải là kiếp nạn do Phượng Hoàng Niết Bàn Đại Điển mang đến, mà là đến từ nghi vấn của các tộc nhân.”
Lam Thần khẽ run, cho tới nay, nàng vẫn không hiểu tại sao mẫu thân lại đưa mình tới Băng Thần tháp, một năm mới có thể gặp lại bọn họ một lần, nghe được Phượng Nữ nói thì nàng mới hiểu được, Ngọc Như Yên làm như vậy, đều là vì bảo vệ nàng! Mắt lại đã hơi rơm rớm, cầm tay Phượng Nữ, nói: "Tỷ, ngươi yên tâm đi, bất luận lúc nào, mẫu nữ tam nhân chúng ta đều cùng một chỗ, với thực lực của chúng ta, nhất định có thể vượt qua cửa ai khó khăn lần này. Huống chi còn có Niệm Băng và Linh nhi, dù cho các tộc nhân của phượng tộc muốn thương tổn chúng ta, cũng không có khả năng.”
Phượng Nữ nói: "Chuyện không đơn giản như ngươi nghĩ. Trong hỏa hệ ma pháp, hỏa diễm mạnh mẽ nhất là tử sắc thiên hỏa, mà khi phượng hoàng thăng không, niết bàn đại điển bắt đầu, theo truyền thuyết, khi có băng phượng hiện, hỏa sơn phun trào không phải là nham thạch thông thường, mà là phượng hoàng niết bàn chân hỏa nóng bỏng nhất. Nhiệt độ của nó không phải là tử sắc thiên hỏa có khả năng so sánh. Muốn chống lại dễ vậy sao? Trong phượng hoàng hỏa sơn, có căn cơ huyết mạch của phượng tộc chúng ta, rừng ngô đồng là nơi chúng ta sinh sống trăm nghìn năm, nếu điển lễ không thể hoàn thành, vậy thì phượng tộc chắc chắn sẽ đi tới diệt vong!"
Niệm Băng nói: "Truyền thuyết dù sao chỉ là truyền thuyết. Chỉ sợ các tộc nhân của phượng tộc còn sống cũng không ai gặp qua uy lực của phượng hoàng niết bàn chân hỏa, chuyện xấu gì đều có thể phát sinh, hiện tại ngươi lo lắng cũng chẳng ích gì, lựa chọn tốt nhất chính là đi từng bước nhìn từng bước, đợi sau khi quay về phượng tộc, tất sẽ có biện pháp ứng phó, đừng quá lo lắng.”
Phượng Nữ gật đầu, nói: "Hy vọng là như vậy, có lẽ, trước khi điển lễ diễn ra sẽ tìm được biện pháp ứng phó, Niệm Băng, ta hôm nay nói với mẹ là ngươi muốn cùng chúng ta trở về, mẹ không phản đối, nhưng cũng không đồng ý, mẹ cũng lo lắng giống ta. Nếu tộc nhân của chúng ta thấy chàng, sợ rằng sẽ càng thêm bài xích. Huống chi, đây lại là chuyện trọng đại nhất của phượng tộc chúng ta.”
Niệm Băng mỉm cười, nói: "Nàng và Thần Thần đều là lão bà tương lai của ta, tính ra, ta cũng có thể nói là một nửa tộc nhân của phượng tộc. Ta cũng không yên tâm để các ngươi đi đối mặt với những tên gia hỏa này của phượng tộc.”
Long Linh vẫn chưa mở miệng, giờ nói: "Đúng vậy! Muội và Niệm Băng cùng đi, muội cũng muốn xem nơi của phượng tộc các ngươi ở là thế nào. Phượng Nữ tỷ tỷ, tỷ cũng đừng lo lắng. Trong hai năm này, thực lực của tỷ đã đạt tới cảnh giới cao như vậy, dù cho phượng hoàng niết bàn chân hỏa đáng sợ, thế nhưng, nó cũng chỉ xuất phát từ hỏa diễm của phượng hoàng, chẳng lẽ tổ tiên phượng hoàng của tỷ có thể thương tổn đên các tỷ sao?”
Phượng Nữ nghe Long Linh nói xong, mắt liền sáng ngời, "Đúng vậy! Phượng hoàng niết bàn chân hỏa, là hỏa diễm cực mạnh của tổ tiên phượng hoàng cực mạnh, tổ tiên sao lại dùng hỏa diễm của người để thương tổn hậu đại chứ? Trong chuyện này nhất định điều kỳ hoặc, nói không chừng, đây chẳng những không phải chuyện xấu, ngược lại còn là kỳ ngộ của phượng tộc chúng ta. Phượng hoàng cửu biến tính đến bây giờ, cực mạnh chỉ đạt tới đệ lục biến, ta và mẫu thân đều đạt tới đệ lục biến, thế nhưng, dù tu luyện thế nào, dù cho đấu khí đề thăng tới thần sư cấp bậc, cũng vô pháp đột phá đệ thất biến, ta có cảm giác, tam biến cuối cùng của phượng hoàng cửu biến không phải chỉ dựa vào tu luyện mà có thể đạt tới được. Trong chuyện này nhất định có bí mật gì đó. Thần Thần, phượng hoàng biến của muội đạt tới mức nào rồi?”
Không đợi Lam Thần trả lời, Niệm Băng đã kinh ngạc hỏi: "Thần Thần không phải là băng phượng thân thể sao? Nàng sao cũng có thể tu luyện phượng hoàng cửu biến?”
Phượng Nữ mỉm cười nói: "Tại sao không thể tu luyện? Phượng hoàng cửu biến cũng không lấy cơ sở là Cửu Ly đấu khí, mà là công pháp đặc thù chỉ có phượng tộc tộc nhân chúng ta mới có thể tu luyện, chỉ cần bản thân mang vương tộc huyết mạch, cũng tự mở ra phượng hoàng chi vũ, là có thể tu luyện được trình độ càng cao. Thần Thần lần trước cùng chàng một chỗ, băng phượng chi dực của nàng đã xuất hiện, sau đó ta đem phượng hoàng cửu biến truyền thụ cho nàng. Tốc độ tiến bộ của nàng không hề chậm hơn ta. Thần Thần, tỷ nghĩ hiện tại muội cũng phải đạt tới đệ ngũ biến rồi?”
Lam Thần gật đầu, đáp: "Đúng vậy! Muội hiện tại đã đạt tới đệ ngũ biến, gần đây vẫn nỗ lực tu luyện, nếu có thể tiếp tục tu luyện giống như khi Niệm Băng chưa trở về, với sự phụ trợ của Thiên Nhãn huyệt, tối đa nửa năm là có thể đạt tới đệ lục biến. Bất quá, hiện tại thời gian đã không đủ, muội chỉ đạt tới đệ ngũ biến mà thôi. Không biết có thể giúp đỡ gì mọi người ở Phượng Hoàng Niết Bàn Đại Điển hay không. "
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK