Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sinh linh của Tiên vực có thể không sợ thế nhưng người tới từ cửu Thiên cũng như Ba ngàn châu không thể không sợ được, nếu như Thạch Hạo không hề hấn gì thì vậy quá khủng khiếp.

Ngay cả Chiết Tiên chú cũng không thể thương tổn tới hắn ư? Bọn họ không tin, dù sao thì thứ này được chuẩn bị để giết ả Tiên!

"Đạo huynh nói giỡn rồi, ta chỉ là mạng lớn nên kiên trì hơn một vài ngày so với người khác mà thôi." Thạch Hạo đáp lại, hiện giờ hắn không cần thiết phải thể hiện làm gì, sau khi biết được cửa của Tiên vực được mở ra thì hắn thèm khát, thiên hạ này không thể yên tĩnh được nữa.

HIện giờ hắn không bị người nhìn chằm chằm, không muốn trở thành thứ chịu lực, đặc biệt khi tàn tiên chưa bị diệt và biết hắn trúng Chiết Tiên chú những vẫn có thể bình yên thì nhất định sẽ càng ghi nhớ hắn hơn.

Những người tới từ Ba ngàn châu cũng như cửu Thiên đứng xung quanh khi nghe thấy lời giải thích của Thạch Hạo thì cũng thở dài một hơi, trong lòng không còn e ngại nữa.

Nhưng bọn họ cũng không dám khiêu khích gì, đều ngoan ngoãn và an phận, chỉ cần hiện tại Hoang vẫn chưa bị phế bỏ thì đã khiến bọn họ không thể không kính nể.

"Cũng đáng tiếc thật, ta đã nghe qua ngươi, lúc ở Biên hoang rất là thần dũng, rất giỏi." Người thanh niên trẻ Húc Huy mặc vạn thú bào cười cười nói.

Tất nhiên hắn cũng không tin Thạch Hạo có thể ngăn trở được Chiết Tiên chú, không tin ở hạ giới lại có người gắng gượng vượt qua được.

"Ngươi là một nhân tài, ở Biên hoang từng chiến đấu với Đế tộc dị vực, quả thật rất siêu phàm, thế nhưng ta lại dám chắc chắn những người trẻ tuổi Đế tộc mà ngươi đối đầu cũng không phải là người tài ba gì." Nữ tử Y Lạc với bộ đồ đỏ lên tiếng, dung mạo xinh đẹp mang theo nụ cười hờ hững.

"Đúng không biết, làm sao xác định giờ?" Thạch Hạo hỏi.

"Cuộc chiến cuối cùng hơn kỷ nguyên trước, không nói tới cuộc quyết đấu của cao tầng, chỉ nói về trận chiến của những người trẻ tuổi cùng trang lứa, nghĩ lại rất là đáng sợ, mấy đại thiên kiêu của Tiên vực bị thương, một người chết trận, rất là thê thảm." Y Lạc đáp, đồng thời bổ sung thêm, nói: "Bọn họ đều gặp phải Đế tử*!"
(*): Con của các Đế tộc.

Thạch Hạo yên lặng, lại là kỷ nguyên trước, vậy hắn đi đâu để tìm Đế tử chứ, khi nghĩ tới đám lão già không biết xấu hổ như Du Đà An Lan kia sẽ sinh ra đám con cái ra soa nữa.

Hắn muốn chiến đấu với Đế tử, nhất định phải trở thành Chân Tiên thì mới có cơ hội.

Đồng thời, tâm thần của Thạch Hạo cũng tập trung cao độ, năm đó sau khi cửu Thiên thập Địa bị diệt thì quả nhiên Tiên vực có giao thủ với dị vực, đó là một trận chiến tới muộn màn.

"Thạch huynh, đạo hạnh của ngươi vẫn còn đó, vậy xin hãy giúp ta một chuyện được không?" Húc Huy hỏi.

"Chuyện gì?" Thạch Hạo hỏi.

"Chúng ta tới Hư Thần giới này cũng là để tìm tới một chỗ và để tìm kiếm một vài thứ, muốn nhờ ngươi ra tay giúp đỡ." Húc Huy tới từ Vạn Thú cung lên tiếng.

Những người xung quanh cũng lộ vẻ khác thường, tuy rằng bọn họ không phải sợ hãi Thạch Hạo thế nhưng cũng có chút kiêng kỵ, có ánh mắt cá biệt của vài người lớn mật lén quan sát hắn, ước mong hắn sớm ngày bị phế bỏ, nếu không luôn cảm thấy áp lực trong lòng.

"Chỉ cần ngươi giúp đỡ thì ta có thể bảo đảm sự bình an cho người nhà của ngươi." Y Lạc càng thẳng thắn hơn, đôi mắt đẹp lóng lánh nói thế.

"Ngươi có ý gì đây?" Thạch Hạo giận tái mặt.

"À, ta nói là, nếu như đạo hạnh của ngươi sẽ bị phế bỏ, không bằng thừa dịp này hãy tỏa sáng, hãy giúp chúng ta chút sức lực, liều mạng làm một lần, vậy cũng xem như là một phần giao tình." Y Lạc nói.

Tuy rằng có chút khiêm nhường hơn lúc nãy một chút thế nhưng Thạch Hạo vẫn cảm thấy không chút thoải mái gì, rõ ràng là đang uy hiếp, không đi thì người nhà của hắn sẽ không thể bình an à?

"Trong thiên địa này lúc nào cũng sẽ diễn ra binh hoang mã loạn, ai cũng khó nói sẽ phát sinh chuyện gì, nói ví dụ như người đệ đệ kia của ngươi, thiên phú cũng không tồi thế nhưng lại có chút kiêu ngạo, thành ra rất dễ đắc tội với người khác." Y Lạc nói.

Khi nhìn thấy vẻ mặt của Thạch Hạo càng ngày càng lạnh và có chút khó coi thì Húc Huy cười cười, nói; "Việc nhỏ mà thôi, ngươi yên tâm, không người nào dám động vào đệ đệ của ngươi đâu."

Sắc mặt của Thạch Hạo tái xanh lạnh lùng nhìn hai người, là có ý gì, nói rằng không có chuyện gì thế nhưng lại là đang uy hiếp trắng trợn ư?

"Đừng có hiểu lầm, chỉ là luận bàn bình thường thôi, đệ đệ của ngươi đã bị thương, nhưng dưỡng thương mấy tháng là khỏi liền à." Húc Huy nhìn hắn nói

Hắn càng nói như thế thì vẻ mặt của Thạch Hạo càng khó coi, ánh mắt lạnh lẽo nhìn hai người.

"Không phải ta ra tay đâu à nha, lần này có tới sáu bảy vị sứ giả tới lận đó, có một tên khốn rất hiếu chiến muốn ước lượng thực lực của tu sĩ cửu Thiên thập Địa này, thành ra đã khiêu chiến tới mười mấy lượt, và đệ đệ của ngươi đã bị thương nhưng không tính là rất nặng." Y Lạc nói.

"Ngược lại ta phải cảm tạ hảo ý của hai ngươi chớ gì?" Thạch Hạo lạnh giọng nói.

Y Lạc nở nụ cười nhu hòa, thái độ thay đổi, nàng phát hiện ra vẻ lạnh lùng của Thạch Hạo nên không muốn thúc ép nữa, nói: "Thạch huynh có thể yên tâm, sau khi chúng ta trở lại sẽ cật lực giữ bình tĩnh, sẽ không lại gây ra chuyện không vui gì nữa đâu."

Trước đây nàng cảm thấy Thạch Hạo sẽ bị phế bỏ cho nên không cần phải coi trọng làm gì, nói chuyện rất cợt nhã tùy hứng thậm chí còn có chút khinh thường.

Thế nhưng khi nghĩ tới sự nguy hiểm chỗ cần tới và có thể để cho Hoang trở thành cục đá dò đường, cho nên đã thay đổi vẻ tự phụ cùng cao ngạo của mình.

"Thạch huynh, chúng ta rất kính phục ngươi, ở hạ giới này ngươi chính là chủ nhà, có thể dẫn chúng ta đi một vòng thăm quan." Húc Huy khách sáo nói.

Thái độ của bọn họ đang chuyển biến đầy vi diệu, khiến cho những người tới từ thượng giới kinh ngạc thế nhưng cũng không dám nói thêm lời gì.

Vẻ mặt của Thạch Hạo trở nên thoải mái gật gật đầu, hắn không hi vọng đệ đệ Tần Hạo của mình có chuyện, nếu như hai người này nhờ vả thì hắn cũng không ngại giúp đỡ đôi chút.

Hai người này càng ngày càng khách sáo, đều mang theo nụ cười tươi trên môi, rõ ràng không cần phải làm căng với Hoang làm gì, nếu như có thể mượn nhờ sức của hắn thì càng tốt.

"Chúng ta muốn tìm một chỗ, đó là một nhà tù đầy thần bí..." Húc Huy nói.

Khi nghe tới những lời miêu tả của hắn thì Thạch Hạo liền biết đó là nơi nào, chính là khu thiên lao đen tối mà hắn đã đạt được bảo thuật Chân Hoàng kia, nơi ấy phong ấn rất nhiều sinh vật khủng khiếp.

"Đạo huynh ở hạ giới lâu hơn chúng ta nên cũng hiểu rõ hơn chúng ta một số chuyện, không biết có thể tìm tới người điều khiển Hư Thần giới này hay không?" Y Lạc hỏi.

Hai người này muốn thỉnh giáo người điều khiển nơi này, đối với bọn họ thì chỗ đó có bí mật to lớn cùng với ẩn chứa vận may lớn lao.

"Không cần tìm làm gì, ta biết vùng lao tù đó." Thạch Hạo nói, hắn không có giới thiệu Điểu gia cùng với Tinh Bích đại gia cho bọn họ biết, mà mang bọn họ tới thẳng nơi kia.

Trên thực tế hắn cũng rất tò mò, muốn biết hai người này muốn làm chuyện gì.

Trên đường đi, Thạch Hạo yên lặng đã khống chế một người trẻ tuổi tới từ Ba ngàn châu, đối với Thạch Hạo thì chuyện này quá dễ dàng.

Người này vẫn như trước đi bên cạnh, bề ngoài không nhìn ra được thứ gì thế nhưng biển ý thức của hắn đã bị một luồng thần niệm mạnh mẽ của Thạch Hạo giam cầm lại.

Thạch Hạo không chút biến sắc tìm kiếm trong biển thức hải này, biết được một chuyện ở thượng giới nên đã khiến hắn nổi giận.

Quả nhiên Tần Hạo đã bị đả thương, mà người xuất thủ lại chính là huynh trưởng của Y Lạc đồng thời là bạn thân kết bái của Húc Huy. Người kia tới cũng vì Thạch Hạo, khi nghe về trận chiến ở Biên hoang hắn đã biểu hiện vô cùng phi phàm nên muốn khiêu chiến. Thế nhưng, Thạch Hạo bị phế và sớm đã rời khỏi Ba ngàn châu nên người kia đã tìm tới đệ đệ của Hoang và chiến một trận, kết quả Tần Hạo thất bại và bị thương rất nặng.

Chẳng trách thái độ trước kia của Y Lạc rất tệ, thì ra huynh trưởng của nàng ra tay, kết quả hiện tại lại còn muốn lợi dụng Hoang, hai mắt của Thạch Hạo trở nên lạnh lùng.

Thạch Hạo khắc chế lại không có ra tay mà vẫn mang theo bọn họ tới vùng đất cổ kia.

Điểu gia cùng Tinh Bích đại gia tất nhiên cũng theo cùng, bọn họ không chút biến sắc mặt gì cả, đều có ý nghĩ như Thạch Hạo, muốn xem thử hai người này sẽ làm gì.

"Ồ, chính là nơi này, không ngờ rằng Thạch huynh lại lợi hại như thế, lại có thể tìm được nơi đây." Húc Huy mừng rỡ.

Bọn họ nhìn thấy được tòa cung điện màu đen cùng với mấy chục tế đàn đặt bình sứ, hoàn toàn giống với những gì bọn họ miêu tả, chính là chỗ này.

"Các ngươi tới đây để làm gì thế?" Thạch Hạo hỏi.

"Thật không dám giấu giếm, chúng ta cũng không phải tới vì riêng bản thân mình mà là tra xét nơi này giúp cho Vương giả của một đời chúng ta, nếu như có thể thì sẽ lấy đi một vài thứ." Húc Huy nói.

Hai người này đều rất mạnh mẽ nhưng lại cam tâm tình nguyện xuất lực cho người khác, mạo hiểm tới nơi này, có thể thấy được sự phi phàm của người kia ra làm sao.

"Đạo huynh, có thể giúp chúng ta mở ra một vài bình sứ, có một ít thứ được giấu bên trong rất quan trọng với chúng ta." Y Lạc lên tiếng mang theo vẻ thỉnh cầu cùng thành khẩn, nói rằng sau đó sẽ báo đáp hoặc là giúp hắn chăm sóc Tần Hạo.

Thạch Hạo nghe thấy thế thì rất muốn bạt tai một cú, chính huynh trưởng của nàng đã ra tay nhằm vào Tần Hạo, ấy vậy giờ lại còn dám lừa gạt hắn, còn muốn bán mạn cho tên huynh trưởng kia, thật sự là đáng ghét.

Lúc này ngay cả sắc mặt của Điểu gia cùng Tinh Bích đại gia cũng rất khó coi, thế nhưng không hề biểu hiện gì cả mà cố nhịn xuống.

Đây là nơi nào? Bên trong mỗi chiếc bình sứ đều phong ấn một sinh vật khủng khiếp, tuyệt đối không thể thả ra được, nếu không sẽ là một hồi đại họa, thế nhưng hai người này vì muốn đạt được thứ đồ gì đó lại muốn mở ra phong ấn!

Theo như tâm tư của bản thân, muốn thả ra đại hung đại ác thì bất luận là ai dám làm như vậy sẽ phải trở thành tội nhân của lịch sử, việc này có thể sẽ hủy diệt cả Hư Thần giới!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Bất hủ phàm nhân
14 Tháng tư, 2020 10:52
truyện đầu tiên làm tui khóc ( cũng đc 4 5 năm rồi :* )
Khanglego
11 Tháng tư, 2020 01:16
“ Cường ép “ là dùng sức mạnh ép 1 vật hay một người khác. Còn “ Cưỡng ép “ là cưỡng ép ng khác làm theo ý của mình, điều mà ng đó ko muốn.
anhtuanngoc
10 Tháng tư, 2020 10:25
Dịch giả cho em hỏi: cường ép hay cưỡng ép? Từ nào mới đúng ạ?
ronkute
08 Tháng tư, 2020 11:26
Tầm năm sau là full rồi :))))
Đông Phương
06 Tháng tư, 2020 20:37
Ron ơi ráng dịch hết bộ này đi huhu, hóng quá luôn
anhtuanngoc
04 Tháng tư, 2020 19:51
Tiên cổ, Loạn cổ, thời đại thần thoại, Thái cổ, Hoang cổ
anhtuanngoc
03 Tháng tư, 2020 22:02
@Lê Quốc Khánh: Theo em biết Thái Cổ trước Hoang Cổ mà bác. Thời Thái Cổ có Thái Cổ Hoàng về sau tới thời Hoang Cổ mới có Đại đế Nhân tộc
Hieu Le
30 Tháng ba, 2020 02:00
thứ tự phải là: đế lạc - tiên cổ - loạn cổ - hoang cổ - thần thoại - thái cổ nhé
Phong Thenight
26 Tháng ba, 2020 16:22
end chưa.
Hieu Le
24 Tháng ba, 2020 19:08
dịch nhanh jk ad
Cong Toan Nguyen
20 Tháng ba, 2020 19:52
Truyện nhiều chỗ xàm ko chịu đc Lúc nào cũng hạn chế tu vi rồi thì lúc đánh với quái thì như thần về đập với mấy tên cùng cấp thì chả ra gì
Trịnh Thanh Hùng
13 Tháng ba, 2020 12:36
Thần thoại. Tiên cổ. Hoang cổ. Thái cổ.. còn diệp thì lúc đầu tác giả dịch là thánh thể thái cổ. Mấy chương giữa thì tác giả có ghi chú diệp là thánh thể hoang cổ mới đúng rồi mấy chương sau thì ghi là thánh thể hoang cổ. Rồi mấy trăm chương cuối lại ghi là thánh thể thái cổ. Nên ko biết diệp là thuộc thái cổ hay hoang. Nhưng cá nhân m thì vẫn thích là thái cổ hơn
anhtuanngoc
12 Tháng ba, 2020 21:07
Xin được hỏi các bác về các thời kỳ trong TGHM và GT: Tiên cổ, Hoang cổ, Thái cổ, thời đại thần thoại thứ tự trước sau thế nào? Và trong bộ Già Thiên thì Thế gia Thái cổ hay Thế gia Hoang cổ, Diệp Phàm là Thánh thể Thái cổ hay Thánh thể Hoang cổ?
anhtuanngoc
12 Tháng ba, 2020 20:11
khoảng 500 chương nữa là hết thôi
ntthuyhang
07 Tháng ba, 2020 15:11
lâu quá
ronkute
04 Tháng ba, 2020 13:14
Mấy nay bận quá bác ơi :((((
Trịnh Thanh Hùng
04 Tháng ba, 2020 13:01
Lâu quá ron ơi :(
ronkute
17 Tháng hai, 2020 13:03
蚕 Cán - HV: Tàm - Việt: Tằm
anhtuanngoc
14 Tháng hai, 2020 08:15
Dịch giả cho em hỏi: con tằm tiếng hán là tằm hay tàm ạ
pitel
10 Tháng hai, 2020 22:52
cái bộ Trường Sinh Giới tangthuvien k dịch nốt nhỉ, còn hơn 200c là end mà k có, hix hix
Hieu Le
04 Tháng hai, 2020 14:00
thắng tất nhưng sau này cũng còn gì đâu, duy ngã độc tôn mà không còn ai bên cạnh cả, cha mẹ vợ con thân thích chết gần hết
Hieu Le
24 Tháng một, 2020 20:28
đã đọc lại truyện lần thứ n vậy thấy nghiền
Hà Tiến Dũng
23 Tháng một, 2020 21:47
Hay quá
ronkute
18 Tháng một, 2020 16:03
Đề cử nhiệt tình vào nhen bác :)
chuoihuu
18 Tháng một, 2020 13:53
Cám ơn team dịch!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK