Thạch Hạo xách Tần Trạm nhanh chóng nhằm thẳng khu vực trước mắt, trên mặt nó có thể thấy được vẻ hoang mang, bóng người kia từng xuất hiện trong giấc mơ của nó, trên thực tế vô cùng tiếc nuối.
Ba, mẹ, đối với người khác thì vô cùng thân thiết, luôn luôn bên cạnh, chăm sóc từ nhỏ. Nhưng với nó lại là một loại khát vọng, từ nhỏ đến lớn không hề cảm nhận qua.
Tiểu Thạch kinh diễm, quật khởi trong Man hoang, dựa vào bản thân tự mình rời đại sơn, đoạt lấy uy danh hiển hách, bễ nghễ quần hùng, chưa từng nhờ tới sự giúp đỡ của ba mẹ thế nhưng vẫn có thể ngạo thị đương đại.
Nhưng nó vẫn luôn luôn nhớ mãi, tiếc nuối trong lòng, giờ cuối cùng cũng gặp lại, nỗi nhớ thương trong lòng cần được bù đắp, vô cùng khao khát tình thân.
Mặt đất chiếu lên những luồng sáng, ký hiệu lấp lánh tỏa ra khí tức thần linh, Thạch Hạo thất kinh, đây là một trận pháp thông thiên khóa chặt các nơi trong sơn cốc.
"Ba!" Thạch Hạo hô to.
"Mẹ!" Nó tiếp tục gào thét.
Những lời này đều phát ra từ tận đáy lòng, tuy qua đi rất nhiều năm rồi nhưng trong lòng không hề ruồng bỏ, cũng không thấy xa lạ gì, hai hình bóng kia lưu lại ấn tượng quá sâu sắc trong trí nhớ nó.
Âm thanh phản hồi lại trong cốc rất lớn, cứ như là sấm nổ vang rền, thế nhưng hai bóng người kia chẳng hề đáp trả.
"Là sức mạnh của trận pháp, nó ngắn cách tất cả mọi thứ với nơi đó, đại ca có thể thấy thế nhưng người bên trong không thể thấy được." Đả Thần Thạch bên trên sợi tóc của nó lên tiếng.
"Mày có thể phá trận không?" Thạch Hạo hỏi, sự gấp gáp trong nội tâm càng mạnh hơn, hận không thể lập tức xông vào để gặp hai người.
"Đây là trận pháp thần linh, độ khó cực lớn, cần phải có thời gian, nên biết rằng muốn phá giải thứ trận pháp như thế này chỉ cần mỗi kỹ xảo cũng chưa đủ, mà còn cần phải có thực lực tương xứng." Đả Thần Thạch nói.
Phía sau, hai ông lão áp sát, ai cũng đều ra tay rất quyết đoán, bởi vì Tần Trạm bị Thạch Hạo xách nơi tay nên lúc nào cũng có thể mất mạng.
Đồng thời, bọn họ cũng nhìn ra được, những ký hiệu lấp lánh trong huyết thanh thần thánh ấy đã bị tiểu Thạch cướp lấy và đạt được bí pháp niết bàn, gần như hoàn toàn đầy đủ, mà chuyện này không thể truyền ra ngoài được.
Nên biết, dù là hai người bọn họ cũng chỉ đạt được bản không trọn vẹn, loại đại pháp trấn giáo này cũng chỉ có số ít người mới có thể tu hành, là bí mật bất truyền.
Một con Chư kiền mạnh mẽ và hung ác hiển hóa ra ngoài tấn công về phía Thạch Hạo, đây là do bảo thuật diễn biến mà thành.
Mà tên còn lại thì cả người bắt đầu thiêu đốt, nhanh chóng hiện ra hơn 100 tòa trận pháp trong cơ thể xung quanh người, cứ như xuất hiện một vùng sao lớn, mênh mông cuồn cuộn, sáng rực và chói mắt.
Cũng trong lúc này Tần Hạo đánh tới, giơ tay nhấc chân đều là đạo pháp tự nhiên, ngân mâu trong tay vang lên những tiếng vù vù, hóa thánh một luồng ánh bạc lấp lánh bay vụt tới.
"Xoẹt!"
Lông chim đỏ đậm bay lượn, một con Chu tước bay lượn trên trời trao, xung Thạch Hạo dâng lên ánh đỏ, nó triển khai Bốn kích Chu tước Thái cổ!
Tuy khi nhìn thấy ba mẹ tâm tình biến chuyển thế nhưng nó là người biết khống chế tình cảm của mình, nó biết trong sơn cốc này cực kỳ nguy hiểm, đối đầu với kẻ địch mạnh thì không được sơ sẩy.
Sóng nhiệt nóng rực lan tỏa, cứ như là dung nham màu đỏ cuộn trào theo Chu tước trên trời cao.
Hai ông lão thất kinh, bảo thuật của hai người xung kích thế nhưng đều bị ngăn cản lại, khó có thể đột phá lại gần.
Cũng trong lúc đó, một thanh pháp kiếm thần linh vàng óng xuất hiện ở trong tay Thạch Hạo nhanh chóng vung về trước, vang lên những tiếng vù vù.
Ngân mâu trong tay Tần Hạo chấn động, lưỡi mâu bị chém trúng, ánh bạc tung tóe, hoa lửa tứ tán, thần âm leng keng không dứt bên tai.
Hai ông lão kinh ngạc rồi đồng loạt ra tay, đồng thời nắm chặt lấy chiến mâu màu bạc ra sức khống chế, nó cứ như là một con chân long màu bạc đang ngẩng cao đầu, ngâm vang chín tầng trời.
Thạch Hạo chẳng hề lo sợ, pháp kiếm màu vàng trong tay lại chém tới, kim quang sáng rực dường như muốn cắt rời hư không, hóa thành một luồng thần mang vĩnh hằng trấn áp thiên địa.
Chiến mâu màu bạc xông lên đón đỡ, hai bên va chạm với nhau.
"Ầm!"
Vô số thần năng nổ tung, cứ như là đại dương vỡ đập, đủ để quét ngang vô số quần sơn, có thể hủy diệt cả một vùng núi, dây chính là thần uy bất diệt!
Thạch Hạo đứng tại chỗ, tay áo phấp phơ, sợ tóc phấp phới, bản thân vẫn chưa hề nhúc nhích. Đối diện, cả ba người cùng rút lui, ai nấy cũng đều giật mình, thần uy của pháp kiếm màu vàng kia kinh người, khiến người khác hoảng sợ.
"Không sao, pháp kiếm đó là thần khí trấn quốc của Thạch tộc, cũng không phải thực lực của bản thân nó là vô địch thiên hạ." Một ông lão giải thích cho thiếu niên đứng bên cạnh.
"Cháu còn nhỏ tuổi, khí huyết còn lâu mới mạnh như nó, đạo hành cần phải tích tũy theo thời gian, sớm muộn gì cũng vô địch thiên hạ thôi." Một ông lão khác cũng an ủi.
Nhưng nét mặt già nua của hai người đều đỏ rực, Tần Hạo địch không lại thì không nói làm gì, dù sao tuổi còn nhỏ, thế nhưng hai người bọn họ tuổi lại rất lớn cũng bị đẩy lui, đây quả thật tài không bằng người.
Lúc này, trong sơn cốc hiện lên từng vùng ánh sáng, kinh khủng và chói mắt, mạnh mẽ và hào hùng, cứ như có một mặt trời lớn sắp sửa bay lên, nơi đây tràn ngập khí tức thần linh.
"Đại nhân muốn tỉnh rồi!" Một ông lão vui mừng, tràn ngập vẻ kính nể.
Cốc thần, tự nhiên có thần linh dừng chân, đây cũng không phải là điều bí mật gì cả, nơi đây chính là nơi bế quan của lão tổ Bất Lão sơn, được xưng là nguồn gốc của gia tộc.
Một tiếng thở dài truyền ra, rõ ràng rất nhẹ nhưng lại cứ như là một dòng lũ lớn xông thẳng hướng trời cao, khiến người khác cảm thấy chấn động cực lớn.
"Đây là thần thổ trong tộc, yên vui và an lành, làm sao có thể động đao binh chứ, còn ra thể thống gì." Thanh âm này rất nhẹ, mang theo vẻ lôi cuốn, tuy không giận nhưng vẫn khiến thần hồn người khác rung động.
Đây là Thần sao? Trong lòng Thạch Hạo chấn động, đây là lần đầu tiên nó gặp phải.
Nhưng mà, nó cũng chẳng hề e ngại, nó tới là để tìm ba mẹ mình, nhất định phải gặp cho bằng được.
Hơn nữa, lúc này nó cũng không có dừng lại động tác xách Tần Trạm nơi tay, tay trái vẫn tiến hành việc rút lấy các ký hiệu cuối cùng trong huyết thanh thần thánh đó.
Đây chính là cổ pháp niết bàn, là tuyệt học cấm kỵ của nhất mạch Bất Lão sơn, không cần nói ở hạ giới, dù là thượng giới cũng là bí thiên vô giá, có mấy ai đoạt được?
Bản pháp quyết này, chỉ vài người có tiền lực cực lớn mới nhận được bản hoàn thiện!
Thạch Hạo may mắn đoạt được thì chắc chắn sẽ không bao giờ bỏ qua, dù là bên cạnh có thần linh thì nó vẫn cứ động thủ, thu được dấu ấn bản nguyên này.
Cuối cùng, tiếng kêu khẽ vang lên, hàng loạt ký hiệu xuất hiện khắc vào trong hư không, đó chính là pháp môn mà Thạch Hạo rút lấy hóa thành một tác phẩm đại đạo.
Nó đã hoàn thành, đạt được thiên hoàn thiện.
Bởi vì, Tần Trạm niết bàn, vận chuyển phương pháp này nên đã bị ghi lại trong huyết thanh thần thánh đó, không hề thiếu sót phần nào, sau đó bị Thạch Hạo trấn áp nên một chữ cũng không mất, toàn bộ bị tinh luyện.
"Leng keng leng keng..."
Âm thanh chấn động tám hướng, bản pháp quyết này cũng không quá dài in hẳn ở trong hư không, hóa thành một tờ Càn khôn, mỗi một chữ đều tỏa ra hào quang, đạo phù cứ như được đúc từ kim loại vậy.
Thứ này chân thật tới mức có thể thấy được, cứ như một tờ giấy vàng óng trải rộng nơi đó, thần thánh hoàn mỹ, chảy xuôi áo nghĩa đại đạo vô thượng.
Thạch Hạo thán phục, quả nhiên không đơn giản!
Dù là hai vị Tôn giả nơi kia ánh mắt cũng lộ vẻ thèm thuồng, rất muốn tới tìm hiểu thật kỹ, bọn họ cũng chỉ nắm giữ một phần nhỏ, là bản thiếu, kém xa bản này.
Đáng tiếc, sách quý vừa thành thì chớp mắt biến mất, hóa thành một dải ngân hà tiến vào trong cơ thể Thạch Hạo, sách quý hiện lên trong đầu nó, từng chữ cứ như châu ngọc, phát ra tiếng nổ đại đạo vang rền.
Mắt của Thạch Hạo sáng rực, sau khi sách quý tiến vào trong đầu nó thì khó có thể xóa sạch được.
"Ngươi thích phương pháp này hả, ta có thể truyền cho ngươi, nếu ngươi đồng ý, ta còn có thể chỉ điểm cho ngươi vài loại bảo thuật trấn giáo khác." Sâu trong sơn cốc, sương mù màu vàng lưu chuyển, nơi đó rực rỡ như ánh bình minh, là khí tức của Thần.
Thạch Hạo đề phòng, trong tay nó còn có Tần Trạm niết bàn thất bại, chỉ có đầu lâu vẫn tính là hoàn hảo, còn những nơi khác đều đã nát bấy, không thể nào tái sinh nữa.
Thạch Hạo mở ra thập đại Động thiên rồi ném thẳng vào trong một Động thiên, giống như Tần Pháp, giờ lão cũng trở thành tù binh.
"Ta muốn gặp ba mẹ của mình, xin hãy mở ra trận pháp để ta đi vào." Thạch Hạo nói.
"Chắc chắn không vấn đề gì, ngươi cũng tới rồi thì còn lo lắng gì nữa?" Thanh âm kia từ xa truyền tới mang theo vẻ tang thương của năm tháng, khiến người khác vô cùng ấn tượng, trong thời gian ngắn khó có thể quên.
Nói xong, một đại lộ kim quang xuất hiện, từ sâu trong sơn cốc trải dài ra trong hư không, trông cực kỳ thần thánh, kèm theo đó là thanh âm đại đạo.
Thạch Hạo chấn động, nhưng vẫn không do dự, nhảy mạnh một cái đạp lên phía trên, hướng vào sâu trong sơn cốc.
Khi nhìn thấy Thạch Hạo bước lên đại lộ kim quang đó, hai ông lão vô cùng ao ước, bọn họ chưa từng trải qua tình cảnh như thế bao giờ, nghe nói đó chính là sự ngưng tụ của pháp lực thần linh, ẩn chứa chân nghĩa đại đạo, đi ở phiá trên rất dễ để tỉnh ngộ.
Thạch Hạo bước lên con đường này, cũng không nhìn thấy thứ gì ngoài kim quang vĩnh hằng kéo thẳng tới phần cuối thiên địa, nó từ từ bước đi, chẳng hề e ngại.
Cuối cùng, ánh sáng thu lại, đã tới phần cuối của con đường màu vàng này, nó đạp lên mặt đất, nơi đây xanh biếc và yên tĩnh, hào quang thánh khiết mông lung, linh tuyền ào ào, hàng loạt bảo dược sinh trưởng khắp nơi.
Ở trước đó có một cây cổ thụ ẩn chứa loại đại đạo khó tả, hào quang chiếu rọi khắp nơi, những chiếc lá trong suốt óng ánh cứ như rồng cuộn trên thân cây.
Còn có những cánh hoa đang rơi tà tà xuống, lấp lánh long lanh.
Ở phía dưới gốc cây có một người mặc chiến y hoàng kim ngồi xếp bằng nơi đó, cặp mắt khép hờ, siêu thoát trên đời.
Y ngồi yên, những cánh hoa rơi xuống trong suốt cứ như mưa ánh sáng phủ kín khắp nơi, khiến y càng thêm xuất thế.
"Mời ngồi." Lời nói rất ôn hòa, rất đơn giản, y vẫn không có mở mắt.
Thạch Hạo ngồi ở cách đó không xa, đầy đất là màu xanh ngát, những linh dược được trồng gần đó tỏa ra hương thơm ngát, thấm ruột thấm gan.
Chàng trai dưới gốc cây xem chừng chỉ khoảng hai mấy tuổi, vô cùng trẻ, âm thanh mang theo vẻ lôi cuốn đặc biệt, tuy là chàng trai nhưng lại xinh đẹp tới kỳ lạ.
Người này chính là Thần sao? Quá siêu phàm, Thạch Hạo lẳng lặng ngồi nhìn, chẳng hề giống như trong tưởng tượng của mình, bề ngoài không ngờ lại trẻ như thế.
"Ngươi có nguyện bái ta làm thấy?" Âm thanh rất nhẹ nhàng nhưng lại rất lôi cuốn, trên người y mặc chiến y màu vàng ngồi xếp bằng dưới gốc cổ thụ, cực kỳ xinh đẹp, cặp mắt nhắm nghiền.
Một bên khác trong sơn cốc, trong tịnh thổ bị trận pháp ngăn cách có một kiến trúc vô cùng khác biệt, nhìn giống như là một góc nhỏ của Võ Vương phủ, rất giống nơi sinh của Thạch Hạo.
"Một người đàn ông ngồi xếp bằng trong rừng trúc, trên người lưu chuyển đạo vận, y nhắm chặt hai mắt, cứ như siêu thoát vật ngoại, yên tĩnh bất động.
Đột nhiên, y mở mắt ra, đứng thẳng dậy, nói: "Hạo nhi... Ta làm sao thế này, vì sao có cảm giác... nó tới rồi!"
Một cô gái xinh đẹp cũng ngảng đầu theo, nói: "Hạo nhi thường xuyên ra vào trong cốc, nó đến thì cũng bình thường chứ sao?"
"Không, là Hạo nhi ở Thạch quốc của chúng ta ấy, nó... thật sự tới rồi, cách chúng ta rất gần!" Hai mắt của người đàn ông này bắn ra hai luồng thần điện, thân thể không ngừng run nhẹ.
"Hạo nhi..." Thanh âm cô gái kia run lên, tận sâu trong lòng xuất hiện cảm giác, khiến cho đôi mắt đẹp ấy mở to, run rẩy nói: "Nó ở... trong cốc, rất gần rất gần!"
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
05 Tháng tư, 2022 16:31
2 hôm nay sao k thấy ra chương mới vậy
05 Tháng tư, 2022 16:30
2 hôm nay sao k thấy ra chương mới vậy
04 Tháng tư, 2022 11:14
dịch lỗi kiểu hành văn wa....đọc thành như trẻ con nói chuyện kiểu j ấy ấy
26 Tháng ba, 2022 21:05
Ad dịch thần tốc cho ae đi đọc đang quấn
19 Tháng ba, 2022 14:46
.
18 Tháng ba, 2022 16:13
K phải, chục năm về trước con tác sáng tác, tầm đâu đó là 2 năm thì full.
Còn mình mất gần chục năm để dịch full bộ này @@
18 Tháng ba, 2022 12:21
vãi tác giả truyện chữ này k kém mấy bác mangaka nhỉ
18 Tháng ba, 2022 06:46
Đúng rồi đó bác
18 Tháng ba, 2022 04:59
Truyện này đc sáng tác từ bao giờ ấy các bác nhỉ, tui nhớ là lâu lắm rồi cách đây chục năm đã nghe qua tên truyện
16 Tháng ba, 2022 05:33
Đây bác :kissing_heart::kissing_heart::kissing_heart:
- momo: 0377078181
- Vietcombank: 0531002535465 - Bach Van Phuoc
16 Tháng ba, 2022 03:04
xin thông tin donate đi ron
15 Tháng ba, 2022 06:34
Trên ttv cũng có ebook full đó bác
15 Tháng ba, 2022 06:34
Đều là 1 cả mà
14 Tháng ba, 2022 23:52
Thế giới hoàn mỹ với Hoàn mỹ thế giới có khác nhau ko nhỉ
14 Tháng ba, 2022 10:25
Em đọc truyện ko dịch kiểu hán việt vẫn hiểu nhưng hình như bị thiếu chương ạ.
mấy chục chương cuối đọc k theo timeline nào hết.
Tìm bản full ở đâu vậy các bác ơi.
13 Tháng ba, 2022 09:58
Kết truyện nó trả lại chí tôn huyết cho Hoang để Hoang có sức đại chiến tiếp đó
11 Tháng ba, 2022 09:17
Theo thứ tự sáng tác: Già thiên -Thế giới hoàn mỹ - Thánh khư
Theo dòng thời gian trong truyện: Thế giới hoàn mỹ - Già thiên - Thánh khư
07 Tháng ba, 2022 08:25
truyện dịch mà hối @@
03 Tháng ba, 2022 19:33
phần 2 là Già Thiên
03 Tháng ba, 2022 09:19
K bác ơi
03 Tháng ba, 2022 03:26
truyện có phần 2 ko mấy bác
26 Tháng hai, 2022 19:09
Mong ad ra chương mới sớm
26 Tháng hai, 2022 13:17
Tầm 300c nữa á, dự tính giờ này năm sau là xong :v
25 Tháng hai, 2022 21:54
còn bao nhiêu chương nữa hết vậy ron
21 Tháng hai, 2022 07:44
1 chương 1 ngày :)
BÌNH LUẬN FACEBOOK