Nhưng mà, rất nhanh sau đó hắn lại lộ vẻ buồn bả, bởi vì Thập Ngũ gia vẫn còn đang ở Mộ tiên nên không thể thep bọn họ xuống được, việc này làm hắn tiếc nuối và thậm chí còn muốn lưu lại đôi chút nữa.
"Tổ phụ muốn xuất quan thì chí ít phải vài năm nữa, chúng ta về trước được, nếu đã tìm được cổ lộ rồi thì sau này vẫn còn cơ hội đi lên." Thạch Hạo nói.
Thạch Tử Lăng gật đầu và chỉ có thể như vậy mà thôi, hắn cũng biết, người con trai trưởng này nếu ở lâu trên hạ giới thêm một ngày thì sẽ càng thêm một phần nguy hiểm, bởi vì những người để tâm tới cũng không ít, ai nấy đều là đại nhân vật cả.
Nếu không phải có hai đại cường giả của Tiên viện cùng Thánh viện ngăn cản thì Chí Tôn trên cửu Thiên sẽ xuóng Ba ngàn châu trừ khử Thạch Hạo.
"Đáng tiếc thật, những chỗ như Minh thổ, Thiên quốc... vẫn chưa tới được, nếu không sẽ tính lời lãi luôn rồi." Thạch Hạo tiếc nuối.
"Con trai, trước cũng không nên vội tính toán mấy chỗ đó làm gì, vẫn nên mau mau hạ giới, chỉ cần con bình an là vui rồi." Tần Di Ninh nói, nàng vẫn luôn lo lắng sợ sẽ xảy ra bất trắc nào đó.
Thạch Hạo gật gật đầu tạm thời buông bỏ những thứ này, bởi vì hắn biết, Ba ngàn châu này còn có tàn tiên nên hắn chưa thể bễ nghễ được.
Thạch Tử Lăng, Tần Di Ninh rời đi thu dọn đồ đạc chuẩn bị lên đường, về chuyện này thì Tần Trường Sinh cũng không ngăn cản gì cả, mặc cho bọn hắn thích làm gì thì làm.
Làm người khác ngạc nhiên hơn là, Tần Hạo vẫn yên lặng đứng nơi đó chứ không hề có ý định rời đi.
Thạch Hạo kinh ngạc trong lòng nhìn về phía hắn, cũng hỏi lý do vì sao lại không đi thu xếp đồ đạc.
"Ca ca, đệ muốn ở lại, có huynh chăm lo ba mẹ thì đệ cũng yên tâm rồi, đệ muốn ở lại Ba ngàn châu này, tiếp tục tu hành ở thượng giới." Tần Hạo mở miệng.
Hắn nói rõ tâm ý của mình, muốn ở lại thượng giới tiếp tục tu hành, bởi vì linh khí ở hạ giới quá mỏng manh, quy tắc đại đạo không hoàn chỉnh nên cũng không thích hợp cho việc tu hành.
Thạch Hạo nghe vậy thì chỉ thở dài một hơi, gật gật đầu thể hiện hiểu rõ tâm ý của hắn.
Tần Hạo nói đúng về một vấn đề, nếu bàn về hoàn cảnh tu hành thì tám vực hạ giới cũng không cách nào có thể đánh đồng cùng so sánh với Ba ngàn châu này được.
Thạch Hạo cau mày, nói: "Chút nữa ngươi chào tạm biệt ba mẹ đi, cố gắng ăn nói một chút để họ đỡ lo."
"Ca ca, nếu như huynh hạ giới thì tu vi sẽ ra sao?" Tần Hạo lo lắng.
Là phát ra từ chân tâm, tới hiện tại vị huynh trưởng cảu hắn đã trưởng thành tới độ cao khó mà tin nổi, thành tựu trong tương lai không thể nào đoán được, chắc chắn sẽ đánh tan những ghi chép trong kỷ nguyên này.
Nếu như cứ vậy xuống hạ giới, giống như là tự trói tay trói chân mình thì sẽ không hề có lợi chút nào với tu hành của bản thân, thậm chí còn dừng lại nữa.
Thạch Hạo suy nghĩ một chút, nói: "Có lẽ sẽ có ảnh hưởng, thế nhưng cũng chưa chắc đã có thể ngăn cản được con đường của ta."
Khi suy nghĩ thật cẩn thận thì hắn ngẩn đầu, nói: "Đối với ta, có thể đây sẽ là một cuộc mài giũa không thể nào thiếu được."
Rời khỏi Ba ngàn châu và đi xuống lao tù hạ giới, không chỉ là việc tránh né cừu địch mà cũng xem như là một loại tu hành khác.
Không thể phủ nhận được việc Thạch Hạo lựa chọn trở xuống, ngoại trừ nhớ nhung cố thổ mà chủ yếu nhất là vì tránh họa, muốn tách khỏi Phong tộc, Vương gia, Kim gia cùng với nhữn tàn tiên khác, miễn bọn họ làm hại.
Ngoài ra, lần hạ giới này hắn còn muốn mài giũa chân thân trong một hoàn cảnh đầy cực đoan như thế.
Hắn có lòng tin, bởi vì con đường của hắn khác biệt với tất cả mọi người, Lấy thân làm chủng, sau này phải mở ra bảo tàng của bản thân, bớt ỷ lại với thiên địa này.
Trên thực tế, Lấy thân làm chủng là một con đường vô cùng gian nan, sở dĩ có bộ đại pháp này cũng là bởi vì có người cảm thấy, thiên địa như vầy sẽ thay đổi và vào lúc ấy, tu sĩ sẽ rơi vào tình cảnh đáng lo ngại.
Lần đi hạ giới này của Thạch Hạo được xem như là một loại rèn luyện, muốn xuống hạ giới để mài giũa bản thân, nhìn xem thử trong thiên địa kém cỏi nhất kia sẽ làm sao sinh tồn và đột phá để trở nên mạnh mẽ.
"Cái gì, con trai, con muốn ở lại thượng giới à?" Tần Di Ninh sau khi biết được quyết định của Tần Hạo thì con mắt đỏ bừng.
Nàng rất đau buồn và cũng rất bất ngờ, không nghĩ rằng đứa con thứ này lại muốn lưu lại, cũng không muốn trở lại cố thổ đoàn viên với cả nhà.
"Tu hành có gì tốt đâu chứ, chỉ cần các con bình an, một nhà đủ người là tốt rồi, chúng ta nên rời xa phân tranh, không cần mạo hiểm ở thượng giới làm gì." Tần Di Ninh khuyên bảo, trong mắt mang theo giọt lệ.
Tần Hạo giúp nàng lau đi khóe mắt, nói; "Mẹ, con muốn trở nên mạnh mẽ, không muốn sống bình bình một đời, con biết ca ca cũng sẽ như vậy, huynh ấy đi xuống hạ giới cũng chỉ ngủ đông tạm thời thôi, sớm muộn gì cũng sẽ trở lại. Mà con thì, sẽ thượng giới tu luyện và chờ huynh ấy, tương lai chúng con sẽ đón mẹ lên lại."
"Cái đứa nhỏ này, ăn nói bậy bạ gì đó hả."Thạch Tử Lăng nhìn hắn, tất nhiên cũng hi vọng hắn sẽ đi cùng.
"Chúng ta là tu sĩ, nếu đã đi lên con đường này thì cần phải một đường tiến tới, chỉ có thể đứng ở đỉnh cao, trở thành tối cường giả thì mới có thể siêu thoát, mới có thể quan sát lục hợp bách hoang, mới có thể không bị ràng buộc. Trong thiên địa anỳ, sớm muộn gì cũng có một ngày sẽ đại loại, bình an ngắn ngủi cũng chỉ là tượng trương mà thôi, hiện tại con cùng ca ca phải bắt lấy năm tháng yên tĩnh chẳng biết khi nào kết thúc này để tu hành, nhanh chóng quật khởi, dùng thứ này để ứng phó biến cục trong tương lai." Tần Hạo kiêng định.
Vợ chồng Thạch Tử Lăng không biết nói gì cho phải.
Thạch Hạo cũng rất bất ngờ, không nghĩ đệ đệ của mình lại có thể nói ra những lời như vậy, trưởng thành không ít rồi.
"Vậy thì ngươi nhớ bảo trọng đó." Thạch Hạo cởi chiến y Trường Sinh ra rồi trao cho đệ đệ mình.
Sau đó, hắn nghĩ một chút rồi nói: "Đi theo ta!"
Hắn phải đưa một ít bí thuật, thủ đoạn bảo mệnh truyền thụ cho Tần Hạo, đây là những bí pháp cùng kinh nghiệm mà hắn đã trải qua máu và lửa, dùng mạng để trao đổi mới có được.
Cứ thế, Thạch Hạo ở lại hai ngày để truyền dạy cho Tần Hạo.
Tần Trường Sinh cũng rất vui vẻ khi nhìn thấy những chuyện này, hắn đã đặt rất nhiều tâm huyết lên trên người Tần Hạo nên cũng rất muốn hắn lưu lại, hiện giờ tất nhiên sẽ không quấy rầy.
Trong hai ngày này có liên tục những môn phái tới cửa và dâng lên lễ trọng còn hơn hẳn trước kia nhiều.
Hiển nhiên, trận chiến của Thạch Hạo vừa rồi đã tạo nên uy phong to lớn, ngay cả dấu ấn Chí Tôn cũng không cách nào giết chết được hắn, vậy thì có thể tưởng tượng ra được, ngày sau hắn nhất định sẽ quật khởi và sớm muộn gì cũng sẽ trở thành Chí Tôn.
Đương nhiên, trận chiến ở Linh giới cũng là nguyên nhân chủ yếu nhất, ngay cả Tiên điện cũng phải ăn thiệt thòi lớn, xảy ra những chuyện không tài nào dự đoán được khiến cho chư giáo chấn kinh, sợ hãi trong lòng.
"Quá hay, nhiều linh dực như vậy luôn à, mỗi ngày ăn một cây thì cũng chẳng biết khi nào ăn cho hết."
"Những binh khí này đều là trân phẩm, mỗi một kiện đều có lai lịch cực lớn, ta thích nhất thanh Phương thiên họa kích này."
Những đám nhỏ được Thạch Hạo dẫn về từ Biên hoang không ngừng hưng phấn, bọn chúng rất thích thú vui vẻ trong những ngày vừa rồi, bởi vì nhiệm vụ là thu doạn các lễ vật của các giáo đưa tới.
Hoàng Kim sư tử cũng không ngừng đốc thúc, những trân phẩm chất chồng không ngừng đẩy vào bên trong pháp khí không gian.
Trong lúc này, lục tục có người tới cửa, đều là các đại nhân vật, đều là cao tầng các giáo.
Thâm chí, còn có người đứng đầu một giáo, có Thái thượng trưởng lão của bộ tộc, có những người là nhất ngôn cửu định bên trong tộc mình, tất cả lần lượt tới Bất Lão sơn và cũng chỉ vì để gặp được Thạch Hạo.
Những người này có tới thỉnh tọi và cũng có tới để lôi kéo quan hệ, tất cả đều biết Hoang là một con rồng đang tiềm ẩn, sắp sửa một bước lên trời.
"Tiểu đạo hữu, không hổ là rồng trong loài người, thành tựu trong tương lai thật không tài nào đoán ra được nhen." Trong phòng khách chợt có người khen ngợi.
Hai ngày này Thạch Hạo không ngừng truyền thụ bí pháp cho Tần Hạo nên không cách nào gặp khách được, nhưng về phía một vài đại giáo thì vẫn phải tôn kính, cuối cùng không thể không tới gặp một lần.
"Hiền chất, không biết đã có đạo lữ hay chưa, tiểu nữ của ta mới hai tám, xinh đẹp tuyệt lệ thiên hạ đó."
Trong đại sảnh, có một vị chưởng giáo lên tiếng, hắn tới từ một đạo thống vô cùng cổ xưa và tồn tại vô tận năm tháng lôi kéo Thạch Hạo như thế.
"Còn chưa có!" Tần Di Ninh cũng ở đây nên mừng rỡ trả lời, bởi vì nàng rất muốn Thạch Hạo sớm thành hôn và lưu lại dòng dõi.
Nếu không, hai đứa con trai này đều chẳng hề tầm thường chút nào, những năm gần đây đã khiến nàng lo lắng sợ hãi không ít.
Thạch Tử Lăng nghe thế thì gật gật đầu, hai đứa bé này có chí hướng quá xa, đuề muốn 'kích thiên' cả, hắn cũng hi vọng sớm chút bồng cháu.
"Ha ha, quá tốt mà, tiểu nữ Lục Trúc hôm nay cũng tới, có thể để hai đứa làm quen trước cũng được." Giáo chủ của Ngọc Hoa giáo nói.
Dứt lời, hắn gọi một thiếu nữ lục y với thướt tha yêu kiều, long lanh xinh đẹp tới, quả thật là một thiếu nữ xinh đẹp hiếm thấy.
Thạch Hạo không biết nói gì nữa, hắn nhìn về phía Tần Hạo rồi lại nhìn về ba mẹ, nói: "Ngang tuổi với đệ đệ ta, có thể kết hôn và chăm sóc nó, để nó một mình ở thượng giới chúng ta cũng không yên lòng!"
"Ta một lòng hướng đạo, tạm thời không muốn dính bụi trần." Tần Hạo vôi lắc đầu.
"Đứa con này da mặt thật là mỏng." Tần Di Ninh cười cười, tiếp đó là trừng hai huynh đệ vài lần rồi kéo cô gái kia lại gần, nhiệt tình vô cùng.
Tiếp đó nàng rất kiên quyết bí mật truyền âm cho hai người, yêu cầu một trong hai nhất định phải có một người cưới, nếu không nàng sẽ không bỏ qua.
"Ngươi muốn ở lại thượng giới thì phải đáp ứng tâm nguyện của ba mẹ." Thạch Hạo trừng mắt về phía Tần Hạo, hắn cũng không muốn cãi lời ba mẹ nên không thể không ép buộc Tần Hạo.
Kỳ thực, Thạch Tử Lăng cùng Tần Di Ninh vẫn hi vọng Thạch Hạo thành hôn trước, có dòng dõi cho chính mình.
Thế nhưng, bọn họ cũng hiểu rõ, trên người của đứa trưởng tử này có rất nhiều cố sự, ví dụ như ân sư Mạnh Thiên Chính vừa qua đời, hồng nhan tri kỷ Hỏa Linh Nhi của Hỏa tộc đã mất tích bên dị vực, cho nên cũng không nên ép buộc làm gì.
Nhưng mà, khi những người khác tới bái phỏng thì đã làm Tần Di Ninh thay đổi chủ ý, đồng thời trong mắt ngập tràn tức giận.
"Thiên Nhân tộc, bọn họ cũng tới rồi à, còn mang một cô nương tới nữa."
"Dạ, hẳn là thiếu nữ tên Vân Hi kia." Có người đáp.
"Thiên Nhân tộc muốn hòa hoãn quan hệ à? Ta rất rõ ý của bọn họ, cứ để đứa bé gọi là Vân Hi kia lại còn bọn họ thì có thể rời đi." Tần Di Ninh nói.
Trong lòng nàng chợt bốc lên luồng căm hận, bởi vì nàng biết rõ, năm xưa trưởng tử vì hộ tống đứa nhỏ tên là Vân Hi này trở về Thiên Chi thành nên mới bị ân đền oán trả như thế.
Nàng cũng chẳng hề có thiện cảm gì với toàn bộ trên dưới bộ tộc này, hôm nay dự định thu đứa nhỏ này cho trưởng tử mình, xem như là thu nợ.
---------------
Vân Hi sẽ là vợ và sẽ sinh cho Thạch Hạo một tiểu Thạch trong thời gian dài đằng đẵng xa cách với Hỏa Linh Nhi. Và cũng chính vì thế nên sau này, Hỏa Linh Nhi chọn lựa việc ngủ say vì khó chấp nhận được sự thật này. Haizz, một câu chuyện buồn.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
12 Tháng sáu, 2022 20:31
Mấy nay ăn nhậu dữ quá k lên chương được, mai cố gắng bù chương nhé :(((
12 Tháng sáu, 2022 20:30
Đúng rồi bác, là Tiểu Thạch đầu, ban đầu mình tính để là tiểu Thạch con hoặc là tiểu Thạch đầu, mà lay hoay thôi thì để tiểu Thạch luôn.
Để mai mình ngồi máy sửa lại mấy chương vừa rồi.
12 Tháng sáu, 2022 17:18
Mấy ông đọc bớt càm ràm để cho ronkute dịch cho xong, còn mười mấy chương nữa là hết rồi. Mấy ông nào có ý kiến thì đừng có đọc.
10 Tháng sáu, 2022 20:47
trong bản convert, con trai Thạch Hạo hay được gọi là Tiểu Thạch Đầu, sao bản dịch chỉ gọi là tiểu Thạch? Vậy cùng tên gọi với Thạch Hạo à
09 Tháng sáu, 2022 23:41
Không nhầm thì trương sau là tiểu thạch với thạch nghị và tần hạo hiến tinh huyết
08 Tháng sáu, 2022 19:24
Truyện của Thần Đông viết xây dựng truyện và nhân vật như 1 mẫu. Truyện diễn tả nhân vật kiểu câu chương câu chữ, rườm rà lê thê. Tôi đọc từ thần mộ, thánh khư, già thiên. Đang đọc tghm thấy 3 ông tướng giống nhau từ ngoại hình đến tính cách- đến cả cách phát triển được buf luôn.
08 Tháng sáu, 2022 03:51
Vậy đoạn tương lai Thạch Hạo từng thấy là lúc này r
08 Tháng sáu, 2022 03:50
Vậy đoạn tương lai Thạch Hạo từng thấy là lúc này r
03 Tháng sáu, 2022 22:45
Hay quá ad
02 Tháng sáu, 2022 20:41
nay 1 ngày 1 chương luôn hả ad
29 Tháng năm, 2022 22:05
Dị vực là từ sinh vật hắc ám hoá thành, chỉ là một vùng thế giới tương tự như cửu Thiên thập Địa.
29 Tháng năm, 2022 21:49
Rốt cuộc dị vực là gì vậy các bác
28 Tháng năm, 2022 21:29
hqa k có..hnay cũng k luôn.. chánnnnnn
28 Tháng năm, 2022 16:44
Mấy nay bận quá k lên chương đc :(((
28 Tháng năm, 2022 10:43
Qua nay k có chương à ad
27 Tháng năm, 2022 22:17
hnay k có chương hả ad.. hóng quá
27 Tháng năm, 2022 07:50
Làm phát 40c luôn đi ad đọc cho phê :))
26 Tháng năm, 2022 23:57
Cũng may là t chỉ mới biết bộ này lúc ra phim thôi. Tới tập 40 thì phóng sang đây đọc.
26 Tháng năm, 2022 23:57
Cũng may là t chỉ mới biết bộ này lúc ra phim thôi. Tới tập 40 thì phóng sang đây đọc.
25 Tháng năm, 2022 10:05
Nay bù nhé, còn tầm 40c nữa thôi, ngày trung bình 2c là tháng sau xong rồi :)))
Đợi chục năm đc thì Thêm tháng nữa ăn nhằm gì
24 Tháng năm, 2022 20:55
alo alo. nay có chương k
24 Tháng năm, 2022 18:45
K đâu. Mà là đôi khi bị lỗi lặp lại chương. Nên thành ra tổng nó nhiều hơn
24 Tháng năm, 2022 12:18
Ad ơi. Nhanh hơn nữa nhé ad
24 Tháng năm, 2022 08:47
Ok
24 Tháng năm, 2022 06:31
Tổng 1987 chương, hiện tại mới dịch đến chương 1969
BÌNH LUẬN FACEBOOK