Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chủ Cấm khu tự tay trồng nên?

Thạch Hạo cúi đầu, bên trong chén là lá trà đỏ tươi lộ ánh sáng lộng lẫy, chiếc lá này đang bơi lội và tản mát ánh đỏ, thậm chí còn có cả âm thanh đập cánh, rất giống Chân Hoàng, như vật sống vậy.

Chỉ là lá trà mà lại phi phàm như thế.

"Thật sự không biết đây là loại tiên trà gì nữa, chỉ sợ cũng khó cầu ở Tiên vực." Hắn nhẹ giọng nói.

Hương thơm ngào ngạt khiến tinh thần người sảng khoái, giống như là đại dược hi thế quý giá bậc nhất gột rửa thân và hồn, chỉ cần hít một hơi là đã khiến người khác như muốn rơi vào ảo cảnh, rất là thần kỳ.

"Tiên vực mênh mông, những cây trà cổ xưa không ít, đặc biệt là một gốc Ngộ Đạo trà kia lại càng trân quý hơn, đây cũng chỉ là phiến lá được kết ra từ một gốc Khổ Trà thụ phổ thông, hằng năm ta cũng chỉ tưới nước mà thôi." Người đàn ông áo trắng cười cười nói.

Thạch Hạo ngẩn người nhìn lá trà trong chén, đây chỉ là cây trà bình thường chứ không phải là tiên trà?

Hắn tỉnh ngộ, trà cũng không phải quý ở hạt giống, mà bởi vì người trồng nên nó rất khác biệt, thành ra mới khiến cho cây trà khác biệt theo.

Dù cho là hoa cỏ có bình thường tới mấy mà một vị Chân Tiên chăm sóc thì chắc chắn cũng sẽ bất phàm!

Mà đây lại là chủ Cấm khu thì càng sâu không lường được, Khổ Trà thụ mà hắn trồng thì làm sao trở thành cây trà bình thường trong nhân gian được chứ, tất nhiễn sẽ trở thành siêu phàm.

Lại nhìn lá trà kia thì Thạch Hạo phát hiện, nó đã yên lặng trở lại, phiến lá đỏ tươi đẹp mắt và không còn thần bí như trước nữa.

Hắn bưng trà nhấp một ngụm, trong chốc lát ấy nơi miệng sinh ra vị đắng, đầu lưỡi tê rần, đắng tới mức làm người khác không cách nào chịu nổi, hoàn toàn khác biệt với vị thơm ngát của nó.

Thạch Hạo há hốc miệng hít vào khí lạnh, đều có thể làm cho sinh linh như hắn cảm nhận được vị đắng như vầy, có thể tưởng tượng ra được uy lực của lá trà này ra sao rồi.

Nếu là người bình thường thì chắc chắn đã bị vị đắng giết chết rồi.

Bởi vì, bên trên lá trà này chắc chắn có quy tắc sức mạnh, nếu không thì làm sao được như thế chứ, ngay cả hắn cũng cảm thấy vô cùng khó chịu, rất muốn phun ngụm nước này ra ngoài.

"Thế nào?" Người áo trắng hỏi, lời nói mang theo sức lôi cuốn, hai mắt sâu lắng, khuôn mặt tuấn lãng, phong thần như ngọc, là một người đàng ông tuyệt đẹp.

"Đắng!" Thạch Hạo chỉ nói một chữ.

"Còn gì nữa không?" Hắn lại hỏi.

Còn gì nữa à, Thạch Hạo muốn ném chén trà này đi, ngoại từ đắng ra thì hắn chẳng còn thưởng thức được gì nữa, tuyệt không thể nói rằng ngào ngạt hương thơm được.

"À?" Bỗng nhiên hắn kinh ngạc.

Bởi vì, sau khi vị đắng biến mất nơi chóp lưỡi thì một cảm giác rất chát nổi lên, cùng với chút chua tràn ngập khiến cả người cứng đơ.

"Quá chát mà!" Hắn khẽ nói.

Tiếp đó, loại hát này bắt đầu từ đầu lưỡi lan tràn vào tận thần hồn, chẳng hề ngon lành gì, chắc chắn không phải đang hưởng thụ.

Thạch Hạo hoàn toàn chẳng biết nói gì nữa, vị chủ Cấm khu này có ý gì đây? Chiêu đãi khách mới mà lại đưa lên một loại trà tầm bậy như vầy? Sau đắng tới chát, không thể nào nuốt được.

Đây cũng chẳng phải là thưởng thức trà mà là đang chịu tội, hắn rất muốn phun ngụm này ra.

Thế nhưng, nơi đây là Cấm khu sinh mệnh, được uống trà với một nhân vật tuyệt thế thì không thể quá bất kính như thế được, hắn không thể nào làm chuyện như vậy.

Chỉ là, nước trà này quá đặc biệt, cơ bản không thể nào nhấm nháp nổi, vừa không thể giúp ngộ đạo lại không thể hưởng thụ tẩn hưởng, vậy cần uống để làm gì?

"Loại trà này cũng chỉ mới có chín sinh linh uống qua thôi, người bình thường dù muốn thưởng thức một giọt cũng không được, bởi vì bọn họ không có phúc phận lớn như thế." Người đàn ông mặc áo trắng khẽ thở dài.

Hắn vô cùng tuấn lãng, bề ngoài chỉ hơn ba mươi, mặc dù là một người đàn ông thế nhưng lại toát lên một loại cuốn hút nào đó, hai con mắt sâu lắng, khí chất siêu phàm.

Hắn đứng trong trần thế tựa như phượng giữa nhân gian, quan sát bách điểu, siêu phàm thoát tục, khiến vạn cầm phải cúng bái.

Từ vị nữ đạo đồng phía sau hắn thì có thể thấy được, tuy rằng nàng khả năng là tiên nữ thế nhưng lại mang theo vẻ ngưỡng mộ, trong con ngươi bốc ra hào quang khác lạ.

Trong lòng Thạch Hạo lẩm bẩm, cũng may là đàn ông, dù vị chủ Cấm khu này có phong thái tuyệt thế thì cũng chẳng có chút ảnh hưởng gì với hắn.

Có thể tưởng tượng ra được, nếu như là những thiếu nữ khác tới đây và nhìn thấy được một nhân vật có phong thái cỡ này, chắc chắn sẽ còn biểu lộ kinh khủng hơn cả vị nữ đạo đồng kia nữa.

"Chỉ mới chín người uống được, vậy là hạng người ra sao ạ?" Thạch Hạo hỏi.

"Người đầu tiên tất nhiên là ta rồi." Người đàn ông cười cười nói, hàm răng trắng bóng tựa như là một người trẻ tuổi bình thường vậy, không hề giống với chủ Cấm khu đầy uy nghiêm.

"Những người còn lại thì sao ạ?" Thạch Hạo hỏi.

"Những sinh linh khác đều là những người trẻ tuổi cả, đều là những thiên kiên của từng thời đại của minh, đều là những nhân vật ngút trời của từng thời kỳ của mình." Người đàn ông áo trắng trả lời.

Là những cường giả trẻ tuổi mạnh nhất của thời đại chính mình? Thạch Hạo kinh ngạc.

"Từ bắt đầu kỷ nguyên Tiên cổ cho tới kết thúc kỷ nguyên Tiên cổ, tổng cộng có tám người trẻ tuổi uống qua loại trà này, nhưng đáng tiếc mà." Người đàn ông áo trắng lắc đầu đầy thất vọng.

Hắn quay đầu nhìn về nơi xa tựa như đang nhớ lại chuyện gì đó, có chìm đắm, có nhớ lại và càng nhiều hơn là tiếc nuối.

"Tiếc gì thế ạ?" Thạch Hạo hỏi.

Hắn như là nghé con mới sinh không sợ cọp dữ, cơ bản không biết giác ngộ là thứ gì nên cứ tiếp tục hỏi, nên biết đây là chủ Cấm khu, uy thế thiên hạ, hiệu lệnh thập phương.

"Đáng tiếc, bọn họ đều chết cả rồi." Người đàn ông áo trắng nói.

Thạch Hạo ngạc nhiên và ngây dại nhìn hắn, một câu cũng không nói ra được, đây là ý gì, uống xong ly trà này sẽ phải chết ư?

"Vì sao... lại chết hết vậy ạ?" Hắn không thể không hỏi.

"Bởi vì, sau khi bọn họ uống xong ly trà này, chính vì thứ này, nên đều chết cả." Người đàn ông áo trắng nhẹ nhàng nói.

Thạch Hạo không còn gì để nói nữa, nếu như hắn là một người nóng tính thì khả năng sẽ nguyền rủa, ly trà bậy bạ gì thế này, muốn dựa vào thứ này để hại chết hắn ư?

"Xin tiền bối nói rõ!" Hắn lên tiếng, bởi vì hắn tin tưởng, chủ Cấm khu muốn giết hắn thì quá dễ dàng, không cần phải tốn sức như vầy làm gì.

"Sau khi bọn họ uống xong ly trà này và nỗ lực tu hành, cuối cùng đều bước lên một con đường, cũng bởi vì các loại nguyên nhân nên đều chết cả." Người đàn ông áo trắng thở dài.

Hắn càng thêm thất vọng, trong con ngươi chiếu rọi ra những cảnh tượng của chư thiên, của đại vũ trụ bị xé rách, của trời sao nổ tung, khủng khiếp tận cùng!

Hắn cũng không phải nhằm vào Thạch Hạo, bằng không hậu quả khó mà dự liêu jđược.

Lúc này, vòm trời đang rạn nứt, rất nhiều biển sao hiện lên và phập phồng chuyển động theo ánh mắt của hắn, thậm chí còn giải thể và hủy diệt.

Thạch Hạo khiếp sợ, hắn không phải là không biết sự mạnh mẽ của chủ Cần khu, thế nhưng giờ chỉ mới liếc sơ qua và nhìn thấy tình cảnh kia thì vẫn chấn động không thể tả nổi.

Cuối cùng, ánh mắt của người đàn ông này mờ đi, nơi sâu trong con ngươi không còn cảnh tượng sụp đổ của vũ trụ nữa mà xuất hiện tám nam nữ.

Từng người lần lượt xuất hiện tựa như bước ra từ những dòng sông lịch sử khác nhau, tất cả hiện ra trong mắt của hắn, là đang nhớ lại ư? Sau đó tất cả lại biết mất sạch sẽ!

"Uống trà." Người đàn ông nói.

Thạch Hạo cắn răng nuốt hết ly nước còn lại vào trong miệng, lần này hắn càng cảm nhận được vị đắng và vị chát, miệng gần như mất vị giác rồi.

Tiếp đó, Thạch Hạo ngạc nhiên vô cùng, bởi vì, hắn phát hiện xung quanh xuất hiện thêm một bóng người.

Đây là một người chàng trai với thân hình cao to lên tới một trượng, tóc tai rối bời, cường tráng cực kỳ, tựa như là một ngọn tháp bằng sắt với sức lực to lớn.

"Hắn được gọi là Áo Cổ, là người trẻ tuổi thứ nhất ta gặp được, tới từ Hỗn Độn tộc, nằm ở thời kỳ ban đầu Tiên cổ, quét ngang cao thủ trẻ tuổi khắp thiên hạ mà chưa từng bại qua một lần." Người đàn ông giới thiệu.

Thanh niên này có nước da màu vàng nhạt, ánh sáng lộng lẫy lưu chuyển, vừa nhìn thì đã biết là thể tu, cường tráng tới mức làm người khác kinh ngạc.

"Ta từng dạy hắn Bác Long thiên cong." Người đàn ông này nói.

Thạch Hạo nghe vậy thì thất kinh, một môn thiên công cổ chỉ cần nghe tên cũng đã biết uy năng vô cùng vô tận rồi.

"Sau khi hắn thành Tiên và mạnh mẽ vô cùng thì đã không nghe theo lời căn dặn của ta, đi lên con đường kia quá sớm, kết quả một đi không trở về, đã chết." Người đàn ông án trắng than thở.

Thạch Hạo ngạc nhiên, sau khi thành Tiên và vô cùng mạnh mẽ thì... vẫn chết đi?

Tiếp đó, lúc trong miệng Thạch Hạo phát ra vị đắng thì thanh niên biến mất và bóng hình thứ hai hiện lên, đây là một cô g ái với y phục màu vàng, mỹ lệ xinh đẹp.

Đồng thời, lúc nàng nhìn về phía người đàn ông áo trắng thì cơ bản chẳng phải như nhìn sư tôn trưởng bối, không hề che giấu được vẻ ái mộ.

Người đàn ông áo trắng cay đắng nhìn thiếu nữ y phục màu vàng, thần sắc của hắn có phức tạp, có nhớ nhung, có thở dài, càng là tiếc nuối vô tận.

"Nàng tên Kim Trân, tới từ bộ tộc Kim ô của Tiên vực, tư chất thật sự rất tốt, ta cho rằng thành tựu trong tương lai sẽ còn cao hơn cả ta nữa, nhưng đáng tiếc, vẫn chết."

Người đàn ông áo trắng thương cảm đưa tay như muốn vuốt ve mái tóc của thiếu nữ y phục vàng này, kết quả nàng bị phá diệt như bọt nước.

Tiếp đó, bóng người thứ ba xuất hiện, đây là một thiếu niên trông rất nhu nhược.

"Hắn tên là Nhược Phong, là một thiếu niên rất nhu nhược, ta từng dạy hắn Đồ Tiên thuật." Người đàn ông nói.

Thạch Hạo không cách nào bình tĩnh được nữa, dù nói như thế nào đi nữa thì bất luận đám người này đã chết hay là chưa cũng đều chứng minh được mộ chuyện, vị chủ Cấm khu quá phi phàm, truyền thụ cho từng người từng pháp môn riêng biệt.

Quả nhiên, những sinh linh được giới thiệu tiếp theo sau đều như vậy cả, tất cả đều được dạy những đại thần thông khác biệt nhau.

...

Khi người cuối cùng xuất hiện thì tâm thần Thạch Hạo chợt chấn kinh, đây là một cô gái vô cùng xinh đẹp, một vầng trăng màu lam ở sau đầu tôn nàng lên vẻ không dính chút bụi trần nào.

"Nàng tên là Lam Nguyệt, tới từ Nhân tộc."

"Cái gì, nàng là... Lam Nguyệt tiên tử?!" Thạch Hạo ngạc nhiên vô cùng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
phucbg29
04 Tháng năm, 2022 00:22
từ đầu đã nghi Cô tộc làm nội gián rồi mà :))
phucbg29
03 Tháng năm, 2022 23:50
sao minh tim k ra ban oi
Anhdu2zx
30 Tháng tư, 2022 13:57
Ad ra chương mới đi
ronkute
30 Tháng tư, 2022 08:02
Paypal của mình: @ronkute Tks bác nhé
ronkute
30 Tháng tư, 2022 07:40
Lễ lượt chơi bời phê pha quá
Dungnhi021196
29 Tháng tư, 2022 23:15
sao 2 hôm k ra chương ad ơiii
Hieu Le
28 Tháng tư, 2022 19:14
9 đời thành tiên là hợp lý. 9 tượng trưng cho trường tồn, vĩnh cửu mà, mang ý nghĩa viên mãn tròn đây
phucbg29
28 Tháng tư, 2022 17:34
góp ý admin nên thêm cả paypal để donate. đang ở nước ngoài nên k thể ủng hộ mn được
duyskinny
27 Tháng tư, 2022 19:01
Đợi bản dịch chuẩn đọc
tho8888
26 Tháng tư, 2022 22:59
Có rồi đó ad, kênh Hư Thần Giới trên youtube đã phát bản chuẩn xong hết luôn rồi đó
Hieu Le
24 Tháng tư, 2022 21:38
đợi dịch xong đọc 1 lần, trước khúc sau đọc bản convert làm tụt cmn cảm xúc
Dungnhi021196
23 Tháng tư, 2022 22:08
nào lên chương nữa ad
ronkute
23 Tháng tư, 2022 06:29
Tks bác nhiều nhé
Hieu Le
23 Tháng tư, 2022 00:23
Hay quá ad ơi mình lại vừa donate cho ad, mong ad chăm chỉ ra chap mới nữa nhé :heart:️
tho8888
22 Tháng tư, 2022 21:55
Sống lâu quá cũng khổ nhỉ, người thân, bạn bè dần chết hết cả. Mà thành Tiên cũng khó khủng khiếp, Hạo còn trải qua 8 kiếp gần 50 vạn năm rồi đó, vậy mà thêm hơn 1 vạn năm tu luyện khổ sở nữa mới đắc đạo...
Hieu Le
21 Tháng tư, 2022 13:28
..
Hieu Le
21 Tháng tư, 2022 12:21
@@
tho8888
20 Tháng tư, 2022 18:15
Hay quá ad ơi, nữa đi ad, đoạn này đọc bản convert không hiểu gì hết. Thì ra Hạo là luân hồi từ tận thời đại Đế Lạc à? Vậy tương đương dài bao nhiêu A Tăng Kỳ kiếp đây? một khoảng thời gian dài đằng đẵng, khó mà có thể hình dung được nó dài như thế nào, mỗi một kỷ nguyên kéo dài hàng ngàn tỷ năm, thời gian hủy hoại mọi thứ, vậy mà lại có người luân hồi... thật đáng sợ...
Hieu Le
20 Tháng tư, 2022 16:12
Ad chăm chỉ ra chương nhé mình sẽ donate đều đặn :heart:️
ronkute
19 Tháng tư, 2022 10:16
Sẽ bù nhé, cố gắng năm nay xong bộ này cho rồi, nhiều bác theo dõi con đi học lớp 1 mà vẫn chưa full, thấy áy náy quá :((
tho8888
19 Tháng tư, 2022 10:13
Mai của năm nào đây, ad hứa lèo quá
manhoo
18 Tháng tư, 2022 21:24
các bác nghiện truyện chả khác gì em, mặc dù đọc hết nhưng vẫn cứ thích đọc thuần việt, khác mỗi là em không có tiền donation =)))))
Tuyển
18 Tháng tư, 2022 20:43
Mai của năm nào z
ronkute
18 Tháng tư, 2022 19:24
Mai lên chương nhé mọi người :relaxed:️:relaxed:️:relaxed:️
ronkute
18 Tháng tư, 2022 19:24
Bác trả trăm triệu cũng không có đâu :((
BÌNH LUẬN FACEBOOK