Nguyên thần của Thạch Hạo trở về chốn cũ, hắn mở mắt và đứng yên hồi lâu, trầm mặc suy nghĩ nhiều thứ.
Hoàng Kim sư tử hộ pháp bên cạnh hắn chớp chớp cặp mắt vàng óng liên tục, nó cũng đang suy nghĩ nơi đó là nơi nào mà lại có thể khiến Hoang xuất thần như thế?
Người của cửu Thiên thập Địa đang tranh đấu để tranh giành tư cách tiến vào Tiên vực, cũng là cạnh tranh sự chú ý từ các đạo thống mạnh mẽ của Tiên vực.
Thạch Hạo suy ngẫm đồng thời nghĩ tới những thiếu chủ không lường được kia, khiến lòng hắn không thể không nổi sóng được.
Nếu như hắn không dính phải Chiết Tiên chú thì sinh linh kia đề xuất hắn nên đi theo bên cạnh một vị thiếu chủ, đúng là ngoài ý muốn.
"Trở thành diễn viên phụ cho người khác à?" Thạch Hạo hờ hững, hắn đang suy đoán rốt cuộc sinh linh kia mạnh tới mức nào.
Hắn cảm thấy gấp gáp nôn nóng, nhất định phải khổ tu và đạp lên con đường của chính mình, nếu không, tương lai sau này khó mà đoán được sẽ gặp phải đối thủ đáng sợ ra làm sao.
Đồng thời hắn cũng đang rất hăng hái, yên lặng tiềm tu ở hạ giới thuộc tầng thứ thấp nhất và nếu như có thể thành đạo, vậy thì sớm muộn gì cũng sẽ lao ra khỏi đây.
Thượng giới đang tranh bá, Tiên vực đang khuấy động, chắc chắn sẽ có sóng lớn, mà hiện tại hắn lại phải bình tĩnh tu pháp môn của chính mình, hiển hiện đạo của chính mình, hết thảy cần phải thật viên mãn.
Phía Đông của Thạch quốc, tràng tai nạn này đã kết thúc.
Sau đó không lâu Thạch Hạo trở lại hoàng đô Thạch quốc, phía sau là những tiếng reo hò Thạch hoàng phát ra từ tận đáy lòng mình.
Hoàng đô Thạch quốc có một vài khách nhân tới, ví dụ như Thiên Thiên quận chúa - một trong Thập đại mũ nhân của Huyền vực, sau khi Thạch Hạo hạ giới thì đã tình cờ gặp lại nàng, hiện giờ đang tới chào hỏi.
Khách mời của ngày hôm nay rất nhiều, sau khi kiểm chứng được việc tiểu Thạch đã trở về thì cả nhóm người tới chơi.
Cửu đầu sư tử Kim Hoành cũng tới, cả người vàng chói, chín chiếc đầu lâu rực rỡ rạng ngời tựa như Thiên Thần hạ phàm, không thể không nói bộ tộc này được trời phú cho vẻ thần võ.
Nó đã hóa thành thân người và thu lại phân nửa đầu lâu của mình trông rất giống một người bình thường dẫn theo vài người nữa tới gặp Thạch Hạo, có Hỏa Nha, Ngũ sắc chim loan, Tử Điêu, hai huynh đệ của Tam Nhãn tộc.
Có thể nói, những người này đều là không đánh không quen nhau với Thạch Hạo.
Đầu tiên, năm xưa Cửu đầu sư tử từng bị Thạch Hạo bắt nạt tới thê thảm và cũng từng trở thành thú cưỡi, đương nhiên cũng có nguyên nhân cả, bởi vì Cửu đầu sư tử rất ngạo mạn khinh thường Thạch Hạo.
Còn những người khác, Ngũ sắc chim loan cũng khá là thảm, bị Thạch Hạo chém bay cả một tảng thịt lớn rồi nướng vàng ươm bên trong tiểu thế giới của dãy núi Bách Đoạn.
Về sau cũng xem như hòa thuận, nhóm này càng tiếp xúc càng thân quen, Cửu đầu sư tử Kim Hoành còn kết bái huynh đệ với tiểu Thạch.
Nhiều năm trôi qua rồi thế nhưng khi nhắc tới chuyện của tiểu Thạch thì ai cũng đều đề cập tới Cửu đầu sư tử.
"Có tiến bộ đó!" Thạch Hạo cười ha hả tiếp đón, sau khi gặp lại đám Cửu đầu sư tử này thì có mừng rỡ và cũng cảm khái không thôi.
Ngay cả Cửu đầu sư tử cũng đang lắc lắc đầu ngao ngán chính mình, năm đó hai bên từng quyết đấu sinh tử và sau đó hiềm khích được cởi ra và trở thành huynh đệ của nhau, chuyện thật như đùa.
"Là ai đây, là huynh đệ cùng tộc của ta à?" Cửu đầu sư tử đánh gia Hoàng Kim sư tử.
Hoàng Kim sư tử luôn tự kiêu tự phụ không hề có ý nghĩ sẽ hóa thành hình người, ít nhất hiện tại là không, nó cảm thấy chủng tộc của mình là siêu nhiên, xem thường việc hóa thành hình người.
Hiện giờ khi nghe được một con sư tử ở hạ giới dám xoi mói bình phẩm, dám xưng huynh gọi đệ với mình thì rất giận dữ và bất mãn.
"Con sư tử con này lại dám vô lễ với ta à!" Hoàng Kim sư tử ne răng hù hoạt Cửu đầu sư tử.
"Rầm!"
Thạch Hạo chẳng nể mặt gì vung tay bạt tai một cú, nói; "Chớ có nhe răng, cấm xằng bậy."
Tiếp đó, hắn nói cho Kim Hoành biết đây là thú cưỡi của mình.
"Ha ha, vị huynh đệ cùng tộc của ta ơi, ngươi cũng chẳng có chút tiền đồ gì cả, không không lại làm thú cưỡi của huynh đệ ta làm gì chứ." Cửu đầu sư tử Kim Hoàng nói.
Thạch Hạo không biết nói gì nữa, tên khốn này cũng chẳng phải người lương thiện gì, lại dám đùa giỡn Hoàng Kim sư tử luôn.
Hoàng Kim sư tử giận dữ vô cùng, dưới cái nhìn của nó, hết thảy sinh linh của hạ giới này bao quát họ hàng gần với mình cũng chẳng là cái thá gì cả, dám nói năng như vậy với nó, chán sống rồi mà.
Cửu đầu sư tử thuần huyết, được mệnh danh là một trong mười thú cưỡi thế nhưng bọn chúng lại rất độc ác, từng giết qua thần và từng giết qua chủ nhân muốn cưỡi chính mình, hung danh vang xa.
Nói nghiêm túc, mạch này có họ hàng gần với Vô Úy sư tử, thế nhưng khi sinh trưởng thêm chín cái đầu lâu thì rõ ràng là biến dị.
"Rảnh rỗi thì dạy cho nó một ít tuyệt chiêu tuyệt mật của mày đi." Thạch Hạo nói với Vô Úy sư tử.
"Dựa vào đâu?!" Vô Úy sư tử giận dữ.
"Vị huynh đệ cùng tộc này của mày cũng từng là thú cưỡi của tao đó, thế nhưng sau đó đã trở thành huynh đệ, mày cứ truyền thụ cho nó một ít tuyệt kỹ rồi nó sẽ chỉ điểm cho mày cách làm thế nào để được giải thoát." Thạch Hạo xúi giục.
Hiệu quả rất rõ ràng, tiếp đó thì Vô Úy sư tử rất thân thiết với Cửu đầu sư tử.
Sau đó không lâu có một nhóm người khác tới thăm, bọn họ thuộc Bổ Thiên giáo tới từ hạ giới, lần này Thanh Phong cũng đi theo nghênh tiếp.
Cảm tình của bọn họ với Bổ Thiên các cũng không phải ở mức bình thường, dù sao năm xưa cũng tu hành ở đó, cũng là đệ tử của Bổ Thiên các.
Đương nhiên cũng không giống với Bổ Thiên giáo.
Dù cho Thạch Hạo từng tu hành ở Bổ Thiên các thế nhưng chỉ thừa nhận Quỷ gia chứ không phải Bổ Thiên giáo.
Bổ Thiên các của hạ giới này là sau khi Quỷ gia làm phản Bổ Thiên giáo ở thượng giới xuống đây thành lập nên.
Năm đó từng xảy ra rất nhiều chuyện ở nơi đây, nỗi lòng của Thạch Hạo chập trùng cùng thở dài, hắn muốn về thăm chốn cũ này, nơi đó có tế linh, cây dây leo hồ lô kia đã tái sinh rồi ư, có niết bàn được hay không?
"Tài hoa xuất chúng!"
Khi thấy đám người của Bổ Thiên các tới thì Thạch Hạo cười lớn với một thanh niên áo bạc, đó chính là Tiêu Thiên, là người mạnh mẽ nhất trong cùng thế hệ đứng sau Thạch Hạo của Bổ Thiên các.
Nghe tới vài chữ tài hoa xuất chúng thì trên trán của thiếu niên áo bạc Tiêu Thiên hiện đầy nếp nhăn, đánh người không đánh mặt mà.
Trước kia, tần đầu tiên khi Thạch Hạo gặp hắn thì rất là buồn cười, không ngừng nện lên trán Tiêu Thiên thành những cục u đen xì, khiến gương mặt không ra hình thù gì cả, đó cũng là một câu chuyện tài hoa xuất chúng.
"Ha ha..." Đám người cười lớn.
Những người này gồm Chu Vũ Hào, Ngạn Tâm, Phiêu Tuyết, tất cả đều là những người quen cũ ở Bổ Thiên các.
Từ biệt hơn chục năm và lần nữa gặp lại khiến cho mọi người đều vui mừng, Thanh Phong không ngừng nâng ly cạn chén còn Thạch Hạo khi được hỏi tới những việc ở thượng giới thì chỉ biết thở dài rồi kể sơ lượt.
Có rất nhiều chuyện hắn không thể nào nói rõ được, quá mức kỳ lạ và khó mà tin được.
Mọi người đều đang hiểu lầm tu vi của Thạch Hạo đang ở cảnh giới Thiên Thần, dù vậy cũng đã chấn kinh cả một nhóm người, chỉ hơn chục năm thì tốc độ tu luyện như thế sẽ nghịch tới tới mức nào chứ?
Thạch Hạo đắng chát nở nụ cười, bạn bè thời nhỏ sớm muộn gì cũng sẽ có ngày rời xa, hắn biết, chờ sau khi hắn rời đi lần nữa thì những người bạn này sẽ khó lòng được gặp lại, bởi vì con đường của hắn quá tịch mịch, gian khổ và nguy hiểm, và nhất định sẽ rất cô độc.
Thời khắc này, hắn thèm khát được như những đạo thống cổ lão kia của Tiên vực, sau khi những người trẻ tuổi kia trưởng thành thì đám bạn thời niên thiếu vẫn có thể đồng hành với mình.
Hắn thở nhẹ một hơi, ẩn chứa vẻ thất vọng.
Nhưng, như vầy thì Thạch Hạo thấy cũng đủ rồi, lần trở về này lại có thể nhìn thấy đám bạn bè cũ thì quá mãn nguyện rồi, dù cho sau này khó có thể gặp lại, con đường của mỗi người cách nhau rất xa thế nhưng có tiếng hoan hô, có tiếng cười nói, có hồi ức tươi đẹp, vậy là đủ rồi.
Cuối cùng, hắn tiễn mọi người ra về và không quên cuộc hẹn tới từng nhà thăm hỏi.
Trên thực tế, qua ngày hôm sau Thạch Hạo đã tới Bổ Thiên các rồi, đó là một chốn xưa được xây dựng lại trên khu phế tích, nơi này có những ký ức đã từng.
Trận chiến năm đó đã có quá nhiều người của Bổ Thiên các bỏ mạng, sau cùng là một đám trẻ tuổi tụ hợp và xây dựng lại chốn xưa này.
Ở đây, Thạch Hạo còn có thể thấy được một người quen thuộc, Hạ U Vũ, tu chất xấp xỉ với Tiêu Thiên, thực lực mạnh mẽ, năm đó cô gái này đã lưu lại ấn tượng cực sâu cho Thạch Hạo.
Bởi vì, khi Thạch Hạo rời khỏi Thạch thôn và tiến vào trong đại hoang thì đây chính là ngoại nhân đầu tiên Thạch Hạo gặp được.
Vào lúc đấy, Hạ U Vũ vừa tới biên hoang Thạch quốc và bên trong núi rừng nguyên thủy ấy đã gặp được Thạch Hạo chừng bảy tuổi.
"Xin chào Hạ sư tỷ!" Thạch Hạo chào hỏi nơi chỗn cũ này, tâm tư liền quay về lại trước kia.
Bổ Thiên các vẫn còn có nhân vật lớn tuổi thế nhưng số lượng lại cực ít, chỉ còn vài người mà thôi, Thạch Hạo rất lễ phép chào hỏi từng người một, hắn có tình cảm cực kỳ sâu đậm với nơi này.
Thanh Phong thì rưng rưng nước mắt, cay đắng và xúc động muốn khóc.
Năm đó khi Bổ Thiên các bị diệt thì rất nhiều vị trưởng lão đã che chở để đám đệ tử đào mạng, hầu như đều chết trận, còn có cả rất nhiều sư huynh sư tỷ đoạn hậu để đám nhóc nhỏ tuổi hơn đào tẩu, chưa già đã chết, dốc sức bảo vệ mà chết đi.
"Mộ Viêm tiền bối, con tới thăm người đây." Thạch Hạo đứng trước một ngôi mộ cúng bái, cặp mắt cay cay.
Đây là một ông lão đáng kính, năm xưa đã dạy hắn thần thông Lôi đạo, có thể gọi là sư phụ của hắn, cuối cùng đã chết trong trận phong ba ấy.
Trước lúc từ biệt rời đi thì Thạch Hạo chợt thấy được một cây dây leo bên trên phế tích của Bổ Thiên các này, lập tức cặp mắt sáng rực nhìn chằm chằm nó, đó chính là hạt giống mà vị tế linh của ngày xưa đã kết thành, đã được người tìm thấy.
Hiện giờ, nó tươi xanh mọng nước, thần hà dâng trào, vừa nhìn đã biết mạnh mẽ phi thường rồi!
Nhưng rất nhanh sau đó vẻ mặt Thạch Hạo xám xịt, cây dây leo này đã không còn nhớ những chuyện trước kia, tuy rằng niết bàn sống lại thế nhưng sớm đã quên hết mọi thứ, chỉ là một cây dây leo mới mà thôi.
"Có hi vọng là tốt rồi, chồi non xanh biếc, sinh cơ bừng bừng, đây là sự thăng hoa của sinh mệnh." Thạch Hạo mang theo hi vọng rời đi.
Tâm tình hắn đầy phức tạp, sau khi tới đây thì gặp được những tình cảnh như vầy, và rồi phải cáo biệt như thế, hắn nhớ lại một vài chuyện xưa ở tế điện nơi này, bởi vì hắn biết, sau này khả năng hắn không thể trở về được nữa.
Những quỹ tích đã từng đi qua, đây có thể là lời cáo biệt sớm.
Một khi hắn bước lên con đường trong lòng của mình, như vậy, có thể sẽ là vĩnh viễn, không cách nào quay đầu lại nữa!
Sau khi rời đi thì Thạch Hạo không còn để Thanh Phong đi với mình nữa, vả lại còn dùng đấu pháp đưa Hoàng Kim sư tử rời đi, chỉ còn mình hắn chậm rãi trầm mặc không một lời nào tiến về Bắc hải.
Biển rộng cuồn cuộn, đen kịt như mực.
Thạch Hạo dõi mắt nhìn tới, hắn trở lại hạ giới này thì nơi nhất định phải tới, phải tìm hiểu rõ ràng, đó chính là tổ Côn Bằng!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
19 Tháng sáu, 2022 21:20
Cảm ơn 10 năm công sức của ad, cuối cùng mình mới hiểu hết và hiểu đún nội dung của truyện. Hóa ra nó rất mạch lạc và logic đấy chứ, các tình tiết từ đầu đến cuối rất có liên quan đến nhau, đúng là 1 siêu phẩm...
19 Tháng sáu, 2022 21:13
Cuối cùng mới hiểu hết truyện
19 Tháng sáu, 2022 20:38
Đúng rồi bác, thể nào cũng phải biên tập và hiệu đính lại lần nữa, như vậy mới được xem hoàn thành trọn bộ, thành công mỹ mãn.
19 Tháng sáu, 2022 20:28
Cảm ơn bạn dịch giả đã hoàn thành bộ truyện này. Nếu điều kiện cho phép, khi nào có thời gian mong bạn có thể chỉnh sữa hiệu đỉnh một số chương truyện để bản dịch trở lên hoàn mỹ đúng với cái tên của nó, cám ơn.
19 Tháng sáu, 2022 20:17
Trọn bộ hoàn thành, cuối cùng cũng xong.
Sau nộ này mình sẽ bắt tay vào bộ Vương giả hắc ám, một cũng hắc ám siêu phẩm đối với mình, mọi người đón đọc nhé.
19 Tháng sáu, 2022 10:26
Nhậu ít lên chương thôi Ron ơi :D
19 Tháng sáu, 2022 01:16
Xé bay
19 Tháng sáu, 2022 00:22
đã lak truyện tiên hiệp thì nên dịch theo kiểu tiên hiệp. dịch kiểu như truyện việt nam vậy thằng lol hạo vs con hoả linh nhi cứ anh anh em em mẹ. thà chuyển kiểu thì chuyển hết cứ nữa nạc nữa mỡ như lol ấy
18 Tháng sáu, 2022 21:19
Chương 2008
Vù, hai cánh tay tóm chặt lấy hắn rồi xém bat cặp cánh thần cổ xưa kia ra, tiếp đó lại xé đôi thân thể hắn và tiêu diệt đi nguyên thần bên trong.
=> xém bat là gì vậy dịch giả
18 Tháng sáu, 2022 20:19
Mình vừa kiểm tra lại, các chương này đâu coa bị thiếu đâu bác
18 Tháng sáu, 2022 13:34
sao chương nào cũng bị thiếu mất 1- 2 dòng đầu tiên vậy.
18 Tháng sáu, 2022 13:31
Để mai mình kiểm tra và bổ sung lại nha.
18 Tháng sáu, 2022 12:13
1671 chương này bị thiếu mất mấy dòng đầu
17 Tháng sáu, 2022 22:11
sắp đại công cáo thành rồi
17 Tháng sáu, 2022 10:22
Cố lên bạn ơi !
17 Tháng sáu, 2022 09:47
3 chương nữa là hoàn thành
16 Tháng sáu, 2022 10:58
Cố lên ronkute ơi, hết vào cuối tuần này 19/6 là đẹp
15 Tháng sáu, 2022 23:09
Mình cũng không rõ, vì mấy chương cuối này mình chưa đọc bản CV nên k rõ lắm, tầm chục chương nữa là full bộ nên sẽ hiểu rõ vấn đề này thôi
15 Tháng sáu, 2022 21:25
vi chuẩn Tiên đế chủ nhân tiểu Tháp chết thời Đế lạc có phải tiền kiếp của Thạch Hạo không dịch giả
14 Tháng sáu, 2022 15:45
@phongluukhachpk: Bác vào phần Tải về là được, nhưng sẽ tốn 100 vàng, bác muốn có vàng thì nhắn tin cho admin Thạo để bác ấy cộng vào, 10k tầm 70 vàng thì phải.
14 Tháng sáu, 2022 14:38
Mình vẫn để là tiểu Thạch đầu như bản VP
14 Tháng sáu, 2022 12:17
Có cách nào download về đọc offline không ạ
14 Tháng sáu, 2022 10:36
sắp end rồi. cố lên
13 Tháng sáu, 2022 21:33
vậy sửa là gì vậy dịch giả
13 Tháng sáu, 2022 18:22
Chương tiếp đi ad
BÌNH LUẬN FACEBOOK