Mục lục
[Dịch] Gian Khách
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hứa Nhạc mãi cho đến bây giờ cũng không có kế hoạch dùng thực chiến để khẳng định quyền uy giáo quan của mình, đó là bởi vì hiện tại bên người hắn cũng không có hệ thống cảm ứng ý nghĩ quen thuộc.


Năm rồi trước khi chạy tới S2 tiến hành ám sát Mạch Đức Lâm, hắn đã đem bộ hệ thống cảm ứng ý nghĩ ra khỏi cái máy tính xách tay của hắn, bỏ vào trong tủ sắt chứa đồ của công ty Bảo an Tịnh Thủy.


Hiện tại cái máy tính xách tay nặng nề mà tinh vi kia đã trở thành chứng cứ vụ án của chính phủ Liên Bang, còn hắn cũng không biết bản thân mình còn có quyền hạn để vào công ty Bảo an Tịnh Thủy nữa hay không, cho nên đành phải bỏ mặc hệ thống cảm ứng ý nghĩ kia ở trong đó mà thôi.


Cú điện thoại vừa rồi là hắn gọi cho Lợi Hiếu Thông. Từ lúc ra tù đến nay Hứa Nhạc mãi vẫn chưa có liên hệ với hắn. Tuy rằng hắn chính là người đầu tiên trong Liên Bang chấp nhận đầu tư vào Hứa Nhạc.


Hứa Nhạc từ chỗ của Trâu Úc biết được tình hình hiện nay của Lợi gia có chút không ổn. Bởi vì chính phủ Liên Bang cùng với Nghị Viện liên tục thông qua một số văn bản tài chính, yêu cầu công khai tình hình tài chính, khiến cho sức ảnh hưởng của Lợi gia đối với giới tài chính Liên Bang gặp phải sự đả kích vô cùng trầm trọng.


Mặc dù những hành động lần này nói thế nào cũng không ảnh hường đến căn cơ gia tộc Thiết Toán Lợi gia, thế nhưng Lợi Hiếu Thông thân chỉ là nhân vật thừa kế thứ hai của Lợi Gia, giờ phút này nói sao thì cũng đang cực kỳ bận rộn.


Từ một ý nghĩa nào đó mà nói, Hứa Nhạc đáng nhẽ phải là địch nhân bất cộng đái thiên với Lợi gia mới đúng. Nhưng mà hắn vẫn cùng với Lợi Thất Thiếu gia duy trì một mối quan hệ làm ăn ăn ý nào đó. Hôm nay Hứa Nhạc đã nhận được sự ưu ái của Phí Thành Lý gia, chỉ dựa vào điểm này mà thôi, liền có thể nói sự tiến hành đầu tư thêm vào lần thứ hai của Lợi Hiếu Thông là vô cùng chính xác. Hai người bảo trì mối quan hệ gần như là hữu nghị như thế này, cũng đã đạt được sự ủng hộ ngầm của thượng tầng Lợi gia.


Hứa Nhạc cần sự giúp đỡ của Lợi Thất Thiếu gia để làm lại hệ thống cảm ứng ý nghĩ một lần nữa. Kỳ thật cho dù không có sự trợ giúp của hệ thống cảm ứng ý nghĩ thì hắn tin tưởng rằng bản thân mình thao tác con robot MX, cũng đã đủ để đánh bại đám quân nhân đệ tử kiêu ngạo trong căn cứ huấn luyện này.


Chỉ là năm đó Chu Ngọc đã tận mắt chứng kiến trận robot đối chiến trên sơn mạch Tạp Kỳ, nếu như lần này điều khiển robot trình độ chênh lệch như mực nước sông với mặt nước biển như thế, có lẽ sẽ khiến cho hắn hoài nghi gì đó. Dù sao thì gã quân nhân bề ngoài ôn nhuận này có mối liên hệ rất chặt chẽ với hậu sơn núi Mạc Sầu, Hứa Nhạc cũng có chút phải cẩn thận.


Càng quan trọng hơn chính là, nếu không thể trong quá trình đối chiến mà thể hiện ra sức chiến đấu ở cấp bậc Lý Cuồng Nhân, đạt được thắng lợi mang tính áp đảo, như vậy thì trận đối chiến này mặc dù có thể thắng lợi, nhưng như vậy thì có ý nghĩa gì đâu?


Ký khế ước bán mình, lại bị bộ Quốc Phòng điều tới huấn luyện một đám quân nhân kiêu ngạo,đây kỳ thật cũng không tính là hạnh phúc gì. Nhưng mà cái nhìn của mỗi người đối với hạnh phúc là không giống nhau.


Hứa Nhạc thoáng tha lỏng hai má mình một chút mỉm cười tủm tỉm nhìn hình ảnh mình phản chiếu trong gương, bắt đầu cẩn thận cạo râu. Hắn nhớ tới cuộc sống gian nan lúc trước trong nhà giam tăm tối, nghĩ đến chuyện bản thân mình cũng sẽ không bao giờ phải lo lắng về thân phận đào phạm hàng đầu Liên Bang nữa, mỗi lần rửa mặt cũng không cần phải đi sửa chữa hàng lông mày của mình, hắn liền cảm thấy một nỗi hạnh phúc không thể nào diễn tả nổi thành lời.


0O0


Thời tiết khu căn cứ huấn luyện trong dãy núi bắt đầu chuyển sang cuối hạ. Sau đó là những cơn gió thu bắt đầu thổi miên man, thế nhưng cũng không thể nào thổi đi hết cái thời tiết nóng nực ở nơi này. Cuộc sống cứ như vậy ngày từng ngày buồn tẻ trôi qua.


Đám quân nhân xuất phát từ những đơn vị khác nhau này, mặc dù vẫn không ngừng tức giận, thế nhưng lại cực kỳ nghiêm túc trong việc học tập huấn luyện. Ba con robot MX tiêu chuẩn trong gian nhà kho huấn luyện ngầm dưới lòng đất, hằng đêm vẫn bị chinh phạt mãnh liệt, bị các đội quân nhân theo trình tự không ngừng thao luyện.


Mặc dù vẫn chưa thể hoàn toàn lưu loát như thân thể của moi người, thế nhưng ít nhất cũng tạm cho là được điều khiển thành công.


Hứa Nhạc quả thật không ngờ đến, chỉ một chiêu khích tướng đơn giản nhẹ nhàng của mình như vậy, cư nhiên có thể tạo thành một chút tác dụng. Rõ ràng là mấy gã quân nhân này đều là những gã học viên đã từng tốt nghiệp với thành tích khá cao trong các Học Viện Quân Sự. Chỉ số IQ của đám này nói thể nói là hoàn toàn không thấp, thế nhưng vì sao lại bị nằm trong sự sắp đặt của mình cơ chứ?


Nói đi thì cùng nói lại, Hắn chỉ có thể nói là căn cứ theo tính cách, tính tình của từng gã quân nhân khác nhau mà tiến hành áp chế, khích tướng hoặc là ép buộc khác nhau. Mặc dù đều cùng là quân nhân cả, thế nhưng dù sao giữa người và người cùng có sự khác biệt.


Hơn nữa đám quân nhân này cũng đã lăn lột trong quân đội khá lâu rồi, khó có thể giữ lại tính chất khí thế đơn thuần mộc mạc vốn có của con người. Trải qua thời gian huấn luyện lâu dài, những tố chất đặc biệt trong mỗi con người đều được đơn giản trực tiếp thể hiện ra toàn bộ.


Có lẽ có một số kẻ cũng đại khái hiểu được ý đồ của Hứa giáo quan. Nhưng cùng có kẻ lúc nào cùng dùng sắc mặt khó chịu mà nhìn hắn, sau đó vùi đầu vào trong huấn luyện, chờ sau khi thông qua được khảo hạch, như vậy thì cái ngày hoàn mỹ đi khiêu chiến với gã giáo quan này cũng đã đến.


Đơn giản, trực tiếp chính là phù bợp với tình tình của Hứa Nhạc. Cho nên trong mấy ngày gần đây hắn luôn luôn đi vào lớp học với một khuôn mặt cực kỳ bình tĩnh. Gã Giáo quan lành khốc lạnh lùng này trong lòng cũng không hề lo lắng là ngày đó sẽ đến.


Ngược lại xuyên thấu qua cặp kính râm mới mà Trâu Úc vừa gửi đến cho hắn, hắn hưng phấn nhìn thấy rất rõ ràng đám quân nhân giống như là ăn xuân dược vậy, không ngừng gào khóc la hét, tinh lực không có chỗ nào để phát tết. Trong lòng Hứa Nhạc nghĩ thầm, hóa ra quân đội cũng chỉ là một cái địa phương đơn giản như thế mà thôi.


Việc huấn luyện con robot MX này cũng không có giáo trình soạn sẵn, toàn bộ đều là do Hứa Nhạc tự biên tự diễn. Hơn nữa dạo này khi công ty Cơ khí Quả Xác cùng với Căn cứ lắp ráp Tổng Trang thiết bị Quân dụng tiến hàng hợp tác sản xuất con robot MX hàng loạt, đã có một số cải tiến khác đi so với bản thiết kế lúc trước của Hứa Nhạc và Thương Thu nghiên cứu ra. Hắn cũng chưa có bất cứ kinh nghiệm giảng dạy nào cả, cho nên mỗi ngày đi dạy học, trên thực tế cỏ thể nói là một quá trình vô cùng thống khổ.


May mắn là hắn thông qua bộ Quốc Phòng đã lấy được không ít tư liệu của công ty Cơ khí Quả Xác. Hơn nữa hắn lại xin được quyền hạn mỗi đêm cùng với Thương Thu tiến hành trao đổi trực tiếp từ xa. Cộng thêm hắn có được kinh nghiệm điều khiển robot tại biệt khu của Đại học Lê Hoa, cho nên hết sức miễn cưỡng cũng coi như là hoàn thành được công việc được giao.


Có đôi khi, Hứa Nhạc cũng có thoáng có chút đắc ý, quân đội Liên Bang đại khái cũng cần những công tác giảng dạy này, nếu bản thân mình có thể thực hiện tốt công tác giảng dạy này, như vậy cơ hội Thi công tử nhận được lệnh đặc xá đại khái cũng sẽ cao hơn nhiều. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK